CHẠY NƯỚC RÚT
Khi quư độc giả đọc được những hàng chữ này th́ chỉ c̣n vỏn vẹn 13 ngày nữa là 2 ứng cử viên khu vực 7 phải chạy đến đích. Không biết trong 13 ngày này, ứng cử viên Minh Dương có bị ông Chạc Lỳ lôi ra ṭa hay ra tŕnh diện bà Lee Price hay không, cũng không biết kư giả Nguyễn Tường Tâm có lôi ông luật sư nào vào bài báo thứ 2 của ông ta, “miêu tả lúc trời nhá nhem tối có người âm thầm nhưng công khai gỡ bảng quảng cáo của Madison” nữa hay không? Không biết những chiêu thức tôn giáo vận có được những nhà lương tâm công cộng, và dư đảng Hành động đi rỉ tai bà con nữa hay chiến thuật đó chỉ áp dụng để hạ ứng cử viên Lê Hữu Phú, không biết LĐCT cũng như UBBN2 có bỏ tiền ra cổ động cho ứng cử viên Minh Dương đến phút chót, tăng cường 70% c̣n lại cho khỏi mang tiếng là hạ xong Tiến sĩ Lê Hữu Phú rồi là phe ta phè cánh nhạn, chỉ cho một số em út đi bắn sẻ? Rán lên cả 2 bên, đánh kiểu nào cũng được, nhưng phải đánh. Đă bỏ trống 2 mảnh đất mầu mỡ Hoa Kỳ và Mễ cho Madison Nguyễn “tự do oanh kích và giải tỏa bom đạn” rồi, c̣n một chút bên Việt Nam nữa mà không cố gắng th́ người ta sẽ cho rằng Kiêm Ái ăn mắm ăn muối mà nói đâu… trúng đó, rằng Minh Dương ra lót được cho xít tơ Ma đí xần.
Đến lúc chạy nước rút rồi mà bên phe Minh Dương c̣n ù ơ ví dầu th́ tai hại quá. Trong khi đó th́ Madison Nguyễn đă tung hết chưởng này đến chưởng khác, cái chưởng đau đầu nhất cho những người chống đối Madison là bài báo của nhà làm báo Nguyễn Tường Tâm miêu tả một người phá hoại bảng quảng cáo của Madison một cách tỉ mỉ, mặc dù lúc đó hiện trường tối thui như mui chó mực mà ông ta cũng thấy rất rơ ràng từng chi tiết một, nếu ai hỏi thủ phạm có bao nhiêu nốt ruồi trên tay, trên mặt và trên 2 ống quyển chắc ông Nguyễn Tường Tâm cũng trả lời trót lọt, cùng lắm th́ ông ta phóng đại mấy tấm h́nh lên là “thấy rơ” chứ ǵ? Nhưng “chiêm bao không sợ mà sợ thầy bàn”. Bài báo đó vừa phổ biến th́ kư giả Lâm Văn Sang đưa ra một bản án chung thẩm: người đó là ông luật sư Michael Lưu. Ai cũng tưởng phen này ông Lâm Văn Sang phải ra ba ṭa quan lớn và ít nhất cũng lănh một h́nh phạt nào đó. Nhưng, tất cả đều “không có chi”. Thế là thế nào? Thế là Madison hốt cả ch́ lẫn chài. Chuyện Vi Tiểu Bảo đem em gái vua Càn Long gả cho nhà họ Trịnh, Vi Tiểu Bảo chẳng những hưởng được công chúa, làm tṛn sứ mạng giúp vua lại c̣n “thái diến” được Trịnh Duy Sản tưởng đă là quá hên cho Vi Tiểu Bảo rồi!!?? Nhưng Madison c̣n hên hơn!
Nhưng không phải ai viết báo cũng mang lại hên cho Madison đâu. Bài báo tuần qua của gă Thư Sinh đă làm cho cái hên (đừng thêm dấu sắc nhé) của Madison giảm mất trên 90%. Thư Sinh nhà tôi đă chạy nước rút theo kiểu ngựa của Trịnh Sản, sau khi nhai đầy bụng trái ǵ ǵ đó, vừa chạy vừa “re”. Kiêm Ái đă nhất quyết để 2 bên chạy nước rút, không can dự vào làm ǵ v́ giờ phút này rất quan trọng, không khéo rồi nếu Minh Dương thất cử cũng kết tội KA, Nguyễn Thiếu Nhẫn và.. Nguyễn Ngọc Tiên là thủ phạm vụ thất cử của họ v́ “không đoàn kết với họ, mặc dù chúng tôi đă đánh đờn, gơ trống, khua chiêng, nhưng LĐCT và UBBN 2 không hát th́.. thôi, cũng đành để cho người ta trút lên đầu sự thất bại. C̣n nếu Madison mà thất cử th́ đừng gọi chúng tôi mà mắng, đă có Thư Sinh t́nh nguyện lănh cái búa đó.
Với cái tựa đề nghe đă “cũ rích” rồi làm sao mà chạy nước rút: “Những chuyện cũ cần được nhắc lại”. Thư Sinh viết: “Hồi mới ra ứng cử, cô (Madison – chú thích của Kiêm Ái) là con cưng của cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản vùng Bắc Cali. Sau vụ Little Saigon, cô biến thành… con Việt Cộng cái”. Ba chữ “Việt Cộng cái” là do Thư Sinh sáng tác đấy, người Việt tị nạn Cộng Sản quá lắm cũng chỉ gọi cô ta là tay sai Việt Cộng thôi. Không bao giờ lên chức VC cho cô ta cả. Ngoại trừ 3 chữ VC cái, toàn thể mấy câu này Thư Sinh viết đúng! Đúng mới tai hại cho Madison! V́ Cộng Đồng người Việt tị nạn Công Sản cũng nghĩ rằng cô ta tệ lắm cũng biết định nghĩa thế nào là đa số, thế nào là thiểu số, không ngờ Madison Nguyễn dốt đặc cán mai về luật đa số thắng thiểu số, 90% yêu cầu tên Little Saigon, chỉ có dưới 6% không ưa Little Saigon mà cô ta cũng không chấp nhận, lại c̣n cho rằng tại v́ cái tên Little Saigon hàm ư chống Cộng, nên cô ta nhất định bác bỏ, dù vi phạm luật pháp. Viết paragờráp này, Thư Sinh đă nhắc cho cử tri khu vực 7 nhớ con người lươn lẹo, không ngay thật, sẵn sàng phạm pháp chứ không chấp nhận ủng hộ cái tên có hàm ư chống Cộng. Cộng đồng không thể gọi cô ta là “con Việt Cộng cái” nhưng cũng phải gọi cô ta là tay sai Việt Cộng.
Chuyện “yểm trợ cờ Vàng” của Madison Nguyễn sau này khám phá ra cô ta là một duộc với Vũ Đức Vượng! Sai th́ đính chính lại, đó là lẽ đương nhiên. Chuyện Thư Sinh cho rằng cộng đồng người Việt đối xử với ông Chuck Reed không bằng ông Dave Cortese là sai hoàn toàn. Sở dĩ đồng hương cứ mỉa mai ông Chuck Reed là “ông khan dong ao dai” (Khăn đống áo dài), v́ bao nhiêu phiếu của cử tri gốc Việt đều dồn cho ông ta, v́ suốt mười mấy năm trời ông ta luôn luôn bận áo dài khăn đống đến với chúng ta. C̣n đối thủ của ông ta, bà Cindy Chavez dù được Madison Nguyễn ủng hộ triệt để cũng thất cử v́ số phiếu người Việt dồn cho ông ta! Sau này, với tài buông, bắt nhanh như điện chớp, Chuck Reed mới đi đôi với Madison như cặp bài trùng. Đă nhắc chuyện cũ th́ nhắc cho đúng mới có ép phê Thư Sinh ơi!
Vụ Little Saigon, Thư Sinh c̣n viết “phản cách mạng”, í quên, phản tác dụng hơn nữa. Thư Sinh viết: “Thoạt tiên, tôi chẳng nghe thấy một dự án nào dính dáng tới cái tên Little Saigon. Ây là tôi căn cứ vào hai cái email được trao đổi vào ngày 13.9.2005, giữa một nhà hoạt động trẻ tuổi và cô Trang Nguyễn, xử lư văn pḥng nghị viên Terry Gregory đă từ nhiệm. Cả 2 email đều được viết bằng tiếng Mỹ, mà trong đó tuyệt nhiên không có một cụm từ mang tên Little Saigon nào. Ngược lại cả 2 email đều nhắc tới cả thảy 4 lần: New Saigon Business Center, New Saigon Task Force, New Saigon Business District…Chỉ v́ quá hấp tấp, quá nặng t́nh ngặng nghĩa với đồng bào ta, cô đă phải bị kẹt giữa nhiều lằn đạn từ nhiều phía, trong bi kịch Little Saigon”. Đúng là Thư Sinh đánh bùn sang ao, hay nói lấy được! V́ khi được thành phố chấp nhận đặt tên cho khu phố này, đáng lẽ Madison phải phổ biến cho cộng đồng biết, cô ta lại dấu nhẹm và nhất cử nhất động trong vụ này cô ta đều răm rắp nghe theo lời ông Tăng Lập, một tư nhân. Có tất cả 6 emails trong vụ này mà Việt Nam Nhựt Báo của bà Quỳnh Thi đă đưa lên, ai cũng biết là Madison chỉ phục vụ cho Tăng Lập, cho đến nỗi cô muốn dấu nhẹm, không đưa ra public. Sau đó, trong buổi họp tại thư viện Tully, đồng hương đă yêu cầu đặt tên Little Saigon. Vấn đề này đặt Thành phố trước một quyết định: “thăm ḍ dư luận” sau khi Madison Nguyễn đă dỏng dạc tuyên bố: chỉ những thương gia, những cư dân trong khu vực 7, dọc theo đường Story, trong giới hạn 1,000 feet mới có quyền đặt tên, mới có quyền tham dự cuộc thăm ḍ này. Kết quả của tất cả mấy cuộc thăm ḍ đều có chung một kết quả: tên Little Saigon đứng nhứt và trên 90%. Tài liệu c̣n đó, đừng gấp chạy nước rút mà quưnh quáng.
Thư sinh cho rằng v́ cái tên Little Saigon mà “đá nhau đến độ làm tan nát cả cộng đồng”. Vậy tại sao Madison không chịu chấp nhận kết quả thăm ḍ? Tại sao Madison Nguyễn vẫn thà phạm luật Brown Act chứ không chấp nhận tên Little Saigon? Tại sao Madison Nguyễn cùng với Lê Văn Hướng ngụy tạo 92 chữ kư để bác bỏ Little Saigon?...
Vấn đề món tiền 2 triệu 8. Cái gian dối, lừa phỉnh cộng đồng của Madison Nguyễn trong vụ 2 triệu 8 này là thành phố dùng để tạo dựng cho trung tâm sinh hoạt cho TẤT CẢ CÁC SẮC DÂN TRONG THÀNH PHỐ chứ không chỉ dành riêng cho người Việt. Thế mà Madison lại gán cho Việt Nam! Thư Sinh đặt một câu hỏi giá đáng ngàn vàng … khè: “Có điều ít ai đặt câu hỏi: Tại sao chúng ta có món tiền đó? Xin trả lời thẳng rằng, không có cô nghị viên, th́ c̣n khuya mới có món tiền đó”. Ơ hay! Thế th́ mỗi năm Madison lănh cả trăm ngàn để làm ǵ? Để phục vụ mấy anh Tàu chắc? Nếu không có Madison th́ có nghị khác. Nếu một nghị viên sắc tộc khác một khi họ hứa th́ họ làm, không bị vấp phải VC giựt dây. Cứ xem tên Little Saigon ở San Francisco th́ đủ rơ. Thực là nhục nhă khi so sánh San Francisco với San Jose!
Thư Sinh c̣n có can đảm viết rằng: “Sau khi biết chắc rằng, món tiền kể trên thuộc về cộng đồng. Cô nghị đă triệu tập một buổi họp, với đầy đủ văn vơ bá quan trong cộng đồng, Ai cũng hào hứng đề nghị đủ thứ… hằm bà làng xẳng cấu. Nhưng đến khi được tin bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi đứng ra gánh vác công việc, th́ mọi chuyện không c̣n xuôi chèo mát mái nữa. Nhiều vị cứ nghĩ rằng ông bác sĩ Ngăi đă “cầm” hai triệu tám đó trong tay.” H́nh như Thư Sinh muốn thuyết phục người từ Việt Nam mới qua, hay từ cung trăng xuống. Cả một cộng đồng đă trải qua chuyện này, ai cũng c̣n nhớ như in trong đầu: sau khi được chấp thuận ngân khoản 2 triệu 8, Madison Nguyễn đă lẳng lặng trao dự án này cho bác sĩ Nguyễn Xuân Ngăi lập board Director, dự trù đưa người thân tín vào v.v… chỉ đến lúc cần gây quỹ, Madison mới “cho mời” đồng hương đến. Ông Chủ tịch Cộng Đồng bị đồng bào áp lực, thắc mắc tại sao một việc như vậy mà không cho đồng hương hay. Ông Chủ tịch mới mời cô nghị viên đến tham dự buổi họp để giải tỏa thắc mắc cho đồng bào (Chứ không phải “Sau khi biết chắc rằng, món tiền kể trên thuộc về cộng đồng. Cô nghị đă triệu tập một buổi họp, với đầy đủ văn vơ bá quan...Hoàn toàn sai sự thực, v́ chính ông Nguyễn Ngọc Tiên triệu tập buổi họp). Thư Sinh đặt cái cày trước con trâu, mong lừa dối đồng hương nhưng rủi cho Thư Sinh buổi họp đó rất đông đồng hương tham dự. Chính Madison đă nói: giao cho bác sĩ Ngăi để đền ơn, v́ “năm ngoái lúc ra ứng cử bác sĩ Ngăi đă giúp cháu rất nhiều”. Cũng chính trong buổi họp này, Madison hợm ḿnh, khinh dễ đồng hương khi nói rằng: những người vào trong Board Director là phải nhiều tiền mới được vào, họ đă đóng rất nhiều tiền, nhưng khi bị vặn hỏi “đă phải đóng bao nhiêu” th́ Madison nói tỉnh bơ: nói vậy chứ chưa thu đồng nào. Phóng viên Trường Kỳ c̣n giữ cái tape quay từ đầu chí cuối buổi họp. Nếu Thư Sinh hoặc ai cần, liên lạc với Trường Kỳ để có cái tape đó, xem Thư Sinh nói láo c̣n hơn “con VC cái” (tiếng của Thư Sinh) hay không? Chạy nước rút mà ngược chiều như Thư Sinh làm sao mà được chi địa? Cơ khổ!
Trong cuộc chạy nước rút phía Minh Dương, ngoài cái vụ luật sư Michael Lưu “không thèm” nói đến chuyện ông ta phá bảng quảng cáo của Madison, khiến Madison như diều gặp gió, nhảy lên hết cơ quan truyền thông này đến cơ quan truyền thông nọ của Mỹ, Mễ khóc lóc ỉ ôi là ḿnh bị oan, bị ức hiếp, phá hoại khiến cho cử tri gốc Mỹ, gốc Mễ “khóc thương như mưa rơi”, hai bài báo của Việt Nam Nhựt Báo đăng liên tiếp 2 tuần qua như những quả tạ ngàn cân đập lên uy tín của “người thương gia thành công nhưng nợ như chúa chổm” Minh Dương. Làm sao trách Việt Nam Nhựt Báo được? Khi mà những lời tố cáo đều được hoặc phối kiểm chắc chắn, hoặc có chứng cớ, lại là loại chứng cớ ṭa án và học đường? Ai nêu giúp cho Minh Dương khẩu hiệu “thương gia thành công trên thương trường”? Ai bày cho Minh Dương tự ư cho ḿnh tốt nghiệp Đại học danh tiếng Bekeley với điểm ưu hạng khi ông Nguyễn Thiện Căn hỏi được nhà trường xác nhận: chưa tốt nghiệp”? Ai bày cho Minh Dương tuyên bố đă được đảng Cộng Ḥa ăn đót? Ai kéo Minh Dương từ Khu vực 8 qua khu vực 7? Ai cứ đặt hết vỏ chuối này đến vỏ chuốt khác trên đường đi của Minh Dương như vậy? Hai cơ quan có thẩm quyền trả lời những câu hỏi này là LĐCT và UBBN2. Xin trả lời!
Cái đ̣n thâm độc, tàn ác nhất LĐCT và UBBN2 khỏi trả lời, mà chính Huỳnh Lương Thiện phải trả lời: tại sao lại âm mưu gây cảnh đầu rơi máu đổ tại San Jose trong cuộc bầu cử nghị viên khu vực 7 này, hỡi Huỳnh Lương Thiện? Theo Lư Tống th́ Huỳnh Lương Thiện biết rất rơ đời tư của Lư Tống, biết cá tính của Lư Tống, vậy mà Huỳnh Lương Thiện âm mưu phỏng vấn gài bẫy để Lư Tống đưa ra những “chương tŕnh hành động”, nào là “bịt mắt chặt đầu” kiểu Hồi Giáo, nào là “Ba búa Tŕnh Giảo Kim”. Câu hỏi đáng đặt ra là: phải chăng, Huỳnh Lương Thiện, một “cựu” viên chức cao cấp của ngành truyền thông Mặt Trận Hoàng Cơ Minh lúc trước, Việt Tân lúc sau này, âm mưu tạo gió tanh mưa máu tại San Jose này không phải v́ hạ bệ Madison hay để Minh Dương thắng cử! Mà chính là để gây chia rẽ trong cộng đồng Bắc Cali.? Có ai bắt kẻ khác “đoàn kết” với mă tấu của Hồi Giáo và Búa của Tŕnh Giảo Kim không? Lịch sử tranh cử Hoa Kỳ có khi nào đă xảy ra “thảm trạng” này chưa? Huỳnh Lương Thiện từ San Făng đă dựa vào một cơ quan truyền thông mà Huỳnh Lương Thiện cộng tác, tự ư cổ động đồng hương nhân danh Ban Đại Diện Cộng Đồng đi biểu t́nh ủng hộ Hồ Phương, con VC, nằm trong chiến dịch bôi bác Hoa Kỳ của VC, trước khi LDCT “triệu tập các Tổ chức, Hội đoàn, Đoàn thể để t́m biện pháp” với.. cảnh sát. Nhưng hắn ta lại “chuồn” trước khi sự việc xảy ra, và Ban Đại Diện đă phải gửi ra Thông cáo báo chí không tổ chức biểu t́nh. Tại sao Huỳnh Lương Thiện lại chụp giựt thời cơ như vậy? Phải chăng mục đích của Huỳnh Lương Thiện là phá nát Cộng Đồng Bắc Cali. để cho Việt Tân có cơ hội khống chế Cộng Đồng này. Cũng v́ thế mà phóng viên Trường Kỳ, một người chỉ dùng h́nh ảnh, âm thanh để chứng minh sự thật, đă được nhiều người góp ư và ông ta đă nói: Minh Dương thua hay thắng, Madison thắng hay thua, “bọn chúng nó” cũng thắng, cái thắng là bọn chúng đă phá nát được cộng đồng”.
Người viết bài này đă có lần đề nghị rằng: hăy nói, hăy cổ động một cách tích cực cho Minh Dương, đừng lợi dụng thời cơ này mà phá nát cộng đồng, nhưng hăy nói thật, dù Minh Dương không có thành tích ǵ. Không có thành tích, nói theo không có thành tích, cụ Phan Khắc Sửu khi ra ứng cử, trước những thành tích lẫy lừng của đối thủ, cụ Sửu nói rất đơn giản: cuộc đời của tôi là một cuộc đời thất bại và ở tù. Nhưng tôi có trái tim và khối óc, tôi sẽ làm những ǵ tôi hứa với đồng bào. Thế mà cụ lại thắng cử. Viết lại những gịng này, tôi đă nói lên được thiện chí của tôi dù tôi biết rơ LĐCT, UBBN2 chỉ có mục đích phá nát cộng đồng chứ không quyết hạ cho bằng được nghị viên Madison Nguyễn, một con người trẻ tuổi mà nhiều thủ đoạn, có lẽ có người làm quân sư cho cô, nhưng những lúc nói láo trơn tru và lạnh lùng như mặt đá và miệng có thoa mỡ ḅ, cương quyết chống người chống Cộng, lợi dụng cộng đồng Việt nam để phục vụ cá nhân, v.v…
Đến nước rút rồi, 2 bên hăy tích cực, hăy nỗ lực giúp con gà nhà của ḿnh (Nếu thiệt t́nh) lúc này, với điều kiện không đánh bùn sang ao như Thư Sinh, không âm mưu làm máu đổ thịt rơi như Huỳnh Lương Thiện.
Kiêm Ái
Bookmarks