Mỗi khi đọc được những lời khuyên bảo “mọi chuyện để Đảng và Nhà Nước lo”, tôi lại cảm thấy bồi hồi như vẫn c̣n nghe vang vọng đâu đây những cái loa phường khóm phát thanh ra rả nhiều năm trước ở khắp đất nước Việt Nam.
Lời dạy dỗ của Đảng và Nhà Nước đă được mang đến từng nhà, từng người, mọi lúc mọi nơi, qua phương tiện truyền thông hết sức thuận lợi này. Sau một thời gian im ắng, cái câu “mọi chuyện để Đảng và Nhà Nước lo” giờ đây được sử dụng nhiều hơn để đối phó với những ư kiến đóng góp, phản bác… về các động thái kinh tế, chính trị, ngoại giao, quốc pḥng của Nhà Cầm Quyền Việt Nam hiện nay.
Tôi xin tóm tắt một cách rất sơ lược về những ǵ mà Đảng và Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam đă lo cho dân tộc và đất nước trong những giai đoạn dưới đây (có thể không hoàn toàn chính xác nhưng về đại thể th́ chắc là không sai ǵ lắm):
1954 – 1975:
Tự xưng là Đảng và Nhà Nước nhưng Đảng Cộng Sản Việt Nam h́nh như chưa bao giờ xây dựng được một nền kinh tế đủ mạnh để bảo đảm được cơm no áo ấm cho người dân dưới quyền cai trị của ḿnh, nhưng họ lại có một bộ máy tuyên truyền hữu hiệu đến mức đa số người dân miền Bắc đều tin rằng cần phải giải phóng người dân miền Nam không có cơm ăn áo mặc, đang rên siết đau khổ dưới ách cai trị của Mỹ Ngụy, dù trong thực tế miền Nam những năm ấy tuy chưa phải là sung túc, dư thừa nhưng chắc chẳng hề thiếu đói như những năm sau 1975 dưới sự chăm lo của Đảng & Nhà Nước.
Bộ máy tuyên truyền của Đảng & Nhà Nước này cũng hữu hiệu đến mức đă lôi kéo được biết bao nhiêu người miền Nam từ trí thức đến nông dân… bỏ ruộng đồng, bỏ trường học, hy sinh tính mạng, tài sản và tất cả mọi thứ khác v́ những khẩu hiệu tổ quốc, nhân dân và cách mạng.
Những năm tháng ấy, thay v́ ǵn giữ ḥa b́nh trong độc lập tự chủ và chăm lo cho người dân được cơm no, áo ấm (vốn phải là nghĩa vụ đầu tiên của một Nhà Nước v́ dân đúng nghĩa) th́ một nhóm người tự cho ḿnh là Đảng & Nhà Nước đă biến đất nước ta thành tiền đồn của một chủ nghĩa hoang tưởng, cực đoan, biến dân tộc ḿnh thành lính xung kích và hy sinh hàng triệu sinh linh chỉ để chứng tỏ tín điều ḿnh đang theo là đúng. Không ngại hy sinh xương máu của người khác và con cái người khác, họ đă thành công trong việc áp đặt cái chủ nghĩa hoang tưởng và cuồng tín ấy lên đầu cả dân tộc.
Đảng & Nhà Nước đă rất giỏi trong việc lôi kéo nhân dân đi theo họ làm một cuộc cách mạng hoang tưởng vĩ đại để rồi dù theo hay không, dù chống lại hay trung lập th́ cả dân tộc Việt Nam đă phải trả giá bằng rất nhiều xương máu và đau khổ và cuối cùng th́ kẻ thắng lại lên làm vua, và vẫn cái cảnh “con vua th́ được làm vua, con săi ở chùa th́ quét lá đa”.
Những bất công trong xă hội ngày càng lớn hơn và đất nước VN dưới sự lănh đạo của Đảng & Nhà Nước đang xuống cấp về mọi mặt, ngoại trừ sự phát triển của các tệ nạn, các cuộc thi hoa hậu và chỉ số tham nhũng…
1975 – 1990:
Sau khi chiến thắng trong cuộc chiến tranh ư thức hệ (không hề là một cuộc chiến tranh v́ nhân dân như họ rêu rao), Đảng & Nhà Nước ta nghiêng hẳn sang phía Liên Xô và không biết có phải v́ sự kiêu hănh một cách ngốc nghếch hoặc v́ những lư do nào khác, Đảng & Nhà Nước đă chọc giận Trung Quốc là cựu đàn anh vốn từng nhường cơm xẻ áo cho Việt Nam (một cách có tính toán và luôn ŕnh rập cơ hội để thống trị nước ta) và thế là;
Một mặt cựu đàn anh xui Pôn-Pốt quậy phá, giết chóc biên giới phía nam để Việt Nam phải hy sinh thêm hàng chục ngh́n thanh niên Việt Nam khác cho cuộc chiến này.
Một mặt, trong một chiến dịch tấn công chớp nhoáng, cựu đàn anh xỏ lá này mang quân tấn công biên giới phía Bắc và tàn phá các tỉnh biên giới của ta gây ra thiệt hại không biết bao nhiêu về người và của.
Với sự lănh đạo của cái gọi là Đảng và Nhà Nước, lại thêm hàng chục, hàng trăm ngh́n người Việt ngă xuống trong các cuộc chiến sau năm 1975.
Trong thời gian này, với thái độ tự măn, xem trời bằng vun, ngoài th́ gây ra đủ kẻ thù, trong nước th́ cai trị bằng chuyên chính vô sản cùng với việc áp dụng một nền kinh tế tập thể chỉ có vượt kế hoạch trên giấy, kết quả là Đảng & Nhà Nước cho toàn dân ăn gạo mục, khoai sùng, bột ḿ, bo bo… và nhiều loại hàng thứ phẩm khác đi xin xỏ được của đàn anh Liên Xô và các nước Đông Âu.
Đây là thời kỳ ngăn sông cấm chợ hay c̣n gọi là bao cấp, mà một thời gian gần đây, các tờ báo lề phải hay đem ra bêu rếu xem như là một thời kỳ mông muội của đất nước. Mà ai là tác giả của tṛ hề kinh tế này, nếu không phải là Đảng và Nhà Nước khi ấy, là những bậc đàn anh, đàn chú của Đảng & Nhà Nước đương quyền?
C̣n tiếp...
Bookmarks