Sau khi chiếm Miền Nam, bọn ngụy cộng đă ra sức hủy diệt các chứng tích văn hóa của Miền Nam: đốt sách là một trong những việc của bọn ngụy.
Bọn ngụy vẫn không tiêu hủy hết được. Sách của tác giả/học giả Miền Nam (hay di cư,) và sách dịch c̣n lại rất nhiều.
*
* *
Ngay từ nhí, tôi đă thích chó. 12 hay 13 tuổi ǵ đó xin đại một con chó con về nuôi, nó cứ chạy lăng quăng theo thấy cũng vui lắm.
*
* *
Năm 14-15 tuổi ǵ đó, t́m được truyện Trường Ca Ulysses (?), không nhớ của ai dịch, sách dịch trước 1975. Ở cái tuổi này, vào thời mà chẳng có TV, chẳng có internet, chẳng có thứ ǵ.. th́ đứa nào mà chẳng mê?
(Chưa biết mê gái, nên không thể h́nh dung được nhan sắc của hoàng hậu Penelope.) Chỉ thích cái sức mạnh hơn người của Ulysses, cây cung của Ulysses chẳng kẻ nào giương nổi!
Nhưng cái đoạn nhớ măi, là khi Ulysses rách rưới "về nhà", không ai nhận ra ông, chỉ có con chó năm xưa chạy ra mừng... và h́nh như ông đă lấy gậy ngăn nó lại, con chó tủi thân, lăn kềnh ra chết!
Theo The New Encyclopædia Britannica -- Volumne 20 MACROPÆDIA, 15th edition, The University of Chicago, U.S.A. 1993, th́ trường ca này được viết vào khoảng từ giữa đến cuối thế kỷ thứ 7, xem trang 636, mục Date of the epics.
*
* *
Ráng nhớ lại trong kho tàng ca dao Việt Nam, chỉ thấy chó đi đôi với củ riềng! Và không nhớ truyện cổ tích nào có chó, hoặc chó được diễn tả như là một loài vật trung thành! (Thế hệ 1.5 toàn người mất gốc, nên nếu không nhớ ra được văn hóa tổ tiên chắc cũng không có ǵ lạ... :) :))
H́nh như đối với người Việt Nam, chó được liên tưởng đến với những h́nh ảnh rất hạ cấp: chó không chê c.., gặm xương... v.v... Không hiểu tại sao?
H́nh như khoảng những năm 1940, trong bàn nhậu, một nhà văn/nhà thơ có tên tuổi, không hiểu v́ uất ức điều ǵ, đă phán -- đại khái: cái lũ nhà văn An Nam chúng ta thua cả chó!. (H́nh như các vị khác trong bàn nhậu bị tổn thương, cho nên sau này khi viết về ông trong Việt Nam Thi Nhân Tiền Chiến, tác giả đă viết về ông với lời lẽ rất bất nhă.)
*
* *
Về sau này, đọc được Sherlock Holmes, tác giả người Tô Cách Lan, Ngài Arthur Conan Doyle cũng diễn tả chó rất thông minh, trung thành v.v...
Cùng thời với Ngài Arthur Conan Doyle, tác giả người Anh, Charles Dickens trong Oliver Twist, cũng có chó. Con chó này thuộc loài chó hung dữ (h́nh như là con bull-dog), chủ nó một thằng tội phạm, thằng này giết đập chết t́nh nhân của nó, cô Nancy, và vất xác cô xuống sông... con chó này là "nhân chứng", nó đă bỏ thằng này và chạy trốn...
Các tác giả này sống vào thế kỷ thứ 19.
Trễ hơn các tác giả ở Anh một chút, tác giả Hoa Kỳ Jack London đă nổi tiếng với hai con chó, Buck -- trong Call of the Wild; và Nanh Trắng trong White Fang. Trong cả hai truyện này, các con chó được chủ của chúng đối xử y hệt như những thành viên trong gia đ́nh của họ: và dĩ nhiên chúng được nhân hóa đối đa.
(-- Lần đầu tiên đọc Tiếng Gọi Nơi Hoang Dă trong Tiểu Thuyết Thứ Bảy, h́nh như cũng là tạp chí không bị đỏ đốt, không nhớ của tác giả nào, ông dịch bốn câu thơ đầu truyện như sau:
Ôi! Khát vọng xưa từ đất trời rộng bước,
Giận thói thường xích chặt tựa lao tù;
Đêm đông lạnh, từ giấc nồng mộng ước
Lại bừng sôi huyết thống của hoang vu.
Old longings normadic leap,
Chafing at custom's chain;
Again from its brumal sleep
Wakens the ferine strain.)
*
* *
Bên Tây, chó có lẽ gắn bó với con người hơn ở Việt Nam. Truyền thống săn chồn của hoàng gia Anh luôn có sự hiện diện của chó... và trong việc đồng áng của người Tây cũng có chó, nó lon ton theo chủ mà chăn cừu. Truyền thống này vẫn c̣n được duy tŕ cho măi đến ngày nay.
Không hiểu Đông, Tây ai là người đầu tiên xử dụng trong chiến tranh. Nhưng chắc chắn chúng ta đă nghe nhiều câu chuyện cảm động về những con chó trong các quân đội Hoa Kỳ và Úc...
Nhưng ngoài chiến tranh ra, chó được xử dụng ở các phi trường, hải cảng để ngăn chặn các loại "hàng hóa" bất hợp pháp bị nhập vào. Chó cũng được xử dụng để dẫn đường cho những người bị khiếm thị... v.v...
Và những năm gần đây, rời rạc có những bản tin rằng chó cũng có thể giúp cho trẻ em với bệnh down syndrome; và người ta cũng tin rằng chó cũng có thể đánh hơi được ung thư trong cơ thể con người.
-- Tuy nhiên, nh́n chung, đây chỉ là những nghi vấn, chưa được y học chấp nhận.
*
* *
Nói chung, Tây Phương đánh giá chó đúng đắn hơn Việt Nam. Chó là loài vật thông minh, hữu ích, trung thành... không phản phúc.
-- Nh́n chung là những đức tính mà bọn việt cộng không có.
Nên khi chúng ta so sánh chó với việt cộng là xúc phạm đến loài chó vậy!
Đề nghị người Việt hải ngoại nên t́m loài vật khác để so sánh với bọn việt cộng!
Bookmarks