Cô giáo Đặng Nguyệt Anh ra đề : "Văn thư gửi chủ tịch Trung Quốc "
"Ban đầu, tôi cũng chỉ định ra đề để các em nhập vai là con ngư dân và viết thư cho một bạn người Trung Quốc, giống như mô-típ viết thư cho bạn bè quốc tế" - cô Nguyệt Anh chia sẻ.
Cô Đặng Nguyệt Anh, cô giáo của những đề văn "lạ"
* Dư luận đang rất quan tâm đến những bài văn “lạ” là “thư gửi lănh đạo Trung Quốc” của một số học sinh lớp 4 do cô dạy. V́ sao cô lại chọn đề bài này cho các em?
- Có thể mọi người thấy lạ, nhưng thật ra từ năm trước, trong nhiều giờ học, tôi đă dạy các em về chủ quyền biển đảo. Gần đây, các báo lại đưa tin rất nhiều về chuyện tàu cá Việt Nam bị bắn cháy ca-bin, tôi nghĩ tại sao không đưa sự kiện này vào bài thi, bài kiểm tra cho các em học sinh để giáo dục ḷng yêu nước? Những câu chuyện này vừa có sự phẫn nộ, vừa rất xúc động, các em sẽ có dịp tốt để thể hiện t́nh cảm, suy nghĩ của ḿnh đối với quê hương đất nước, sau những ǵ các em đă được học.
Ban đầu, tôi cũng chỉ định ra đề để các em nhập vai là con ngư dân và viết thư cho một bạn người Trung Quốc, giống như mô-típ viết thư cho bạn bè quốc tế trong cuộc thi viết thư UPU. Nhưng nghĩ thêm th́ như thế chưa có ǵ mới lạ, tại sao không nghĩ đến một giả thiết đặc biệt hơn, đó là gửi đến người lănh đạo cao nhất của nhà nước Trung Quốc? Viết thư cho bạn cùng lứa th́ các em làm nhiều rồi, nhưng viết thư cho một người lớn tuổi, lại là một nguyên thủ quốc gia th́ điều đó sẽ rất mới mẻ, sẽ kích thích trí tưởng tượng và sáng tạo của các em.
* Ra đề như thế có quá “già” và khó không so với tuổi các em? Vả lại, đọc một số bài làm khác, khó ai có thể nghĩ các em lại biết về “16 chữ vàng và 4 tốt” trong mối quan hệ giữa Việt Nam với Trung Quốc, ngay cả lănh đạo của Trung Quốc là ai, nhiều người lớn cũng chưa chắc biết.
- Đúng là có một số thông tin các em viết trong bài không hề được dạy từ trước. Trước khi phát đề bài, tôi kể cho các em nghe về việc tàu cá nước ḿnh bị tàu Trung Quốc bắn cháy ca-bin mà báo chí đă đưa tin. Sau đó, tôi giới thiệu cho các em biết nhà lănh đạo Trung Quốc là ai và quan hệ hai nước Việt Nam – Trung Quốc lâu nay thế nào, gần đây vấn đề chủ quyền biển đảo của Việt Nam ra sao.
Khi tôi kể chuyện, một số em tham gia khá sôi nổi v́ các em đă được nghe trên các chương tŕnh thời sự hoặc nghe bố mẹ nói chuyện. Sau nữa, tôi đọc cho các em nghe bài thơ Tổ quốc nh́n từ biển của nhà thơ Nguyễn Việt Chiến. Tôi thấy các em lớp bốn c̣n nhỏ mà đă biết chăm chú lắng nghe trong niềm xúc động khiến tôi càng hào hứng hơn.
Phần thời gian c̣n lại của buổi sinh hoạt, tôi để các em được hoàn toàn tự nhiên viết bức thư gửi lănh đạo Trung Quốc theo suy nghĩ và trí tưởng tượng của các em. Khi thu bài, đọc qua một lượt, tôi thấy một số bài viết hơi gượng, hơi già dặn so với lứa tuổi do các em phải cố gắng nhập vai để viết về một vấn đề chính trị không hề dễ viết; một vài bài khác lại rất hồn nhiên, có chỗ c̣n vụng về. Nhưng bài nào cũng có một vài ư khá thú vị có chỗ các em viết khiến những người lớn như chúng ta cũng phải giật ḿnh… Tôi nghĩ: có lẽ chúng ta cũng nên đọc một số lời các em đă viết, để biết thế hệ tương lai của Việt Nam nghĩ ǵ về đất nước ḿnh và nước láng giềng Trung Quốc.
* Một số độc giả sau khi đọc thư của em Trương Ánh Dương đă phản hồi rằng giọng văn già quá, chắc đây là bài văn do người lớn làm rồi “đưa vào miệng” các em? Cô nói sao về điều này?
- Đó hoàn toàn là bài do em Ánh Dương viết. Có thể một số người hoài nghi nhưng đó chính là những suy nghĩ của em khi nhận đề văn và những thông tin tôi gợi ư như trên. Tất cả thời gian chia sẻ thông tin, đọc - nghe thơ và làm bài chỉ trong 90 phút. Sau khi thu bài, tôi chỉ sửa vài chỗ trên bài của các em (bài đă được chụp ảnh). Chưa em học sinh nào trong câu lạc bộ được góp ư, làm lại bài v́ đến cuối tuần tôi mới gặp và trả bài cho các em. Đề bài tập này dành cho các học sinh giỏi văn, đang tham gia câu lạc bộ bồi dưỡng năng khiếu văn khối 4 Trí Đức nên tôi yêu cầu khó hơn cả đề kiểm tra dành cho khối 5 đại trà.
* Sau trường hợp của những bài văn “lạ” như “Nghĩ về đồng tiền” của em Nguyễn Trung Hiếu, “Ba ngày làm chuột” của em Ngô Thùy Dương… nay lại đến “thư gửi lănh đạo Trung Quốc", v́ sao cô lại chọn những cách ra đề như thế này?
- Thật sự là tôi rất ghét lối dạy học theo văn mẫu, nó làm thui chột cả tâm hồn lẫn khả năng tư duy vốn hồn nhiên, trong sáng và sáng tạo của các em. Thế nên tôi rất tránh học sinh của ḿnh phải học văn theo kiểu sao chép. Trong những bài thi học sinh giỏi, hoặc trong các buổi sinh hoạt câu lạc bộ năng khiếu văn, tôi cố gắng ra những đề văn mà các em không thể dùng một cuốn sách hướng dẫn, một bài văn mẫu nào, các em phải hoàn toàn dựa vào kiến thức, tư duy và năng khiếu của chính ḿnh.
Khi làm bài theo cách như vậy, mặc dù có thể xuất hiện những câu văn rất ngô nghê, hồn nhiên, nhưng đó lại là những điều chân thực nhất để bố mẹ hiểu con cái, cô giáo hiểu học tṛ. Vả lại, những điều xuất phát từ chính tâm hồn, tư duy của các em sẽ có sự tác động lớn đến các bạn khác trong việc các em học hỏi lẫn nhau để cùng tiến bộ.
* Ngoài các đề văn độc đáo cho học sinh lớp Trí Đức, cô có thường xuyên ra những đề tương tự trong các bài kiểm tra ở trường Hà Nội - Amsterdam?
- Không! Ở mỗi lớp, mỗi học kỳ hoặc mỗi năm học, tôi chỉ ra một “đề lạ”. Cốt là để nắm bắt khả năng của học sinh chính xác hơn và hiểu tâm tư của các em hơn. Có khi chấm tập bài làm theo đề ấy đến mấy ngày rồi lại không lấy điểm, chỉ để làm kỷ niệm. B́nh thường th́ tôi phải ra đề sao cho học sinh có thể đạt điểm tốt trong các kỳ thi của trường, của sở giáo dục và của quốc gia chứ!
C̣n tiếp...
Bookmarks