XIN ĐỪNG LẠC ĐỀ!
Ở quốc nội cũng như hải ngoại, từ những em trẻ tuổi như Anne Joyce, đến ông cụ già Lư Mạnh Tiến sinh năm 1890, từ Đại tướng Việt Cộng Vơ Nguyễn Giáp đến những sĩ quan cấp úy… về hưu cũng như những cán bộ Trung Ương đảng, v.v… thường hay khiếu nại những tên Cộng Sản ở “thượng tầng kiến thiết” như Nguyễn Minh Triết, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng v.v… với những chứng minh, với chứng cớ rành rành rằng những tên nói trên đă phản bội tổ quốc, đă hiến dâng đất và biển của tổ tiên bao đời gầy dựngcho Trung Cộng. Họ cũng khiếu nại và tố cáo những hành vi phục vụ ngoại bang Trung Cộng một cách rơ ràng như Trung Tướng Việt Cộng Nguyễn Chí Vịnh thuộc Tổng Cục 2 Bộ Quốc Pḥng. Để cuối cùng, đề nghị những tên Triết, Dũng, Mạnh, Phú v.v… phải làm những việc mà những kẻ lănh đạo đất nước phải làm, phải tránh, như phải chấm dứt hợp đồng với Trung Cộng trong việc khai thác bâu xít, hoặc phải đương đầu với hải quân Trung Cộng để bảo vệ ngư dân Việt Nam v.v… Nhưng tất cả như nói với kẻ câm và điếc, c̣n đui mù là khác.
Ngay như Bùi Tín, một cựu Đại tá Việt Cộng, một nhà báo VC chuyên nghề, đă sống tại Pháp, đă đi khắp nơi trên thế giới tự do, đă nghiên cứu, t́m hiểu, đă nh́n rơ chủ nghĩa Cộng Sản dưới nhiều khía cạnh, thế mà cũng c̣n mộng tưởng với những bài viết: 15 bác ở Trung Ương líu lưỡi trước 1 bé gái 16 tuổi, hoặc Túi Khôn Của Dân Tộc, hoặc hớn hở, vui mừng, cho rằng đă có 20 nhà trí thức bác bỏ hoàn toàn cương lĩnh Đảng th́ … độc lập tự do dân chủ đă gần kề. Lạc quan tếu, hay Bùi Tín có nhiệm vụ tung hỏa mù để các “đồng chí” của ông ta yên tâm đấu đá nhau xem trong kỳ Đại Hội tới ai sẽ được Trung Cộng chỉ định nhận lănh trách nhiệm phục vụ cho Thiên triều? Lạc quan tếu, hay tung hỏa mù, cả 2 đều lạc đề! Lạc đề trầm trọng.
Các luật sư, các nạn nhân khi bị công an Việt Cộng đàn áp, hành hung và cả giết chết cũng khiếu nại căn cứ vào những luật lệ, những chỉ thị, những nghị quyết, thậm chí cả hiến pháp năm 1992 c̣n hiệu lực của Việt Cộng, để cho rằng ḿnh không làm ǵ sai phạm. Tất cả đều lạc đề! V́ tất cả những thứ trên đă bị chúng bỏ vào xọt rác từ lâu, ngay cả 2 chữ Đại Đồng, chủ nghĩa CS chúng cũng vứt bỏ lâu rồi. Với Việt Cộng chỉ c̣n 2 chữ độc tài mà thôi. Tuy nhiên, các thành phần này dù sao cũng phải căn cứ vào những ǵ Việt Cộng đă đưa ra, từ hiến pháp đến nghị quyết để một là bào chữa trước công luận rằng ḿnh là kẻ yêu nước hoặc là kẻ có tư cách, có liêm sỉ… ḿnh là con người đang bị sống dưới sự cai trị của những con vật hay là những kẻ đă mất hết lư trí, t́nh cảm v.v… Với khía cạnh này, họ đă phơi bày cho người dân trong nước và thế giới thấy rơ bộ mặt mất tính người của Việt Cộng. Do đó, chỉ với khía cạnh này, các luật sư, nạn nhân, các nhà tranh đấu đă không lạc đề. Cũng v́ thế mà một cựu lănh tụ chop bu Cộng Sản đă nói “Chủ nghĩa Cộng Sản chỉ có thay thế chứ không sửa đổi được”. Đó là câu nói chính xác nhất khi bàn luận về Cộng Sản.
Chúng tôi không phải là những kẻ chống Cộng một cách cuồng tín, cực đoan, nhưng căn cứ trên thực tế, nếu chúng ta nh́n thẳng vào những ǵ mà Hồ Chí Minh với đảng Cộng Sản đă làm trên quê hương Việt Nam kể từ khi Hồ Chí Minh du nhập đảng này vào Việt Nam, tất nhiên chúng ta sẽ thấy: họ - những người Cộng Sản - không c̣n là người Việt Nam, tệ hơn nữa, họ mang h́nh hài con người nhưng đă mất nhân tính. Hồ Chí Minh đă từng tuyên bố một cách hănh diện: “Nhận chỉ thị của Quốc Tế Cộng Sản giải quyết vấn đề cách mạng ở nước ta, tôi đă hoàn thành nhiệm vụ” (tuyên bố sau khi căn cứ Pháp tại Điện Biên Phủ đầu hàng). Chỉ 2 năm sau, dân chúng miền Bắc mới biết Quốc Tế Cộng Sản là ǵ, khi Hồ Chí Minh vâng lệnh Mao Trạch Đông phát động chiến dịch cải cách ruộng đất, giết hơn 200 ngàn thường dân vô tội, biết bao nhiêu gia đ́nh tan nát, kể cả một số cá nhân và gia đ́nh những cán bộ Cộng Sản. Nhân loại qua một tiến tŕnh lâu dài đă có một quan niệm đứng đắn, hướng thượng, loài người phát triển văn minh và xây dựng văn hóa tốt đẹp cho xă hội luôn dựa trên nền tảng căn bản: Gia Đ́nh, Tôn giáo và Tổ quốc; Nhưng chủ thuyết cộng sản lại phủ nhận cả ba tinh hoa nói trên, th́ con người Cộng Sản chỉ là một loài xa lạ với xă hội con người mà thôi.
Đối với dân tộc đă như vậy, đối với đất nước th́ Hồ Chí Minh đă ra lệnh cho Phạm Văn Đồng gởi văn thư chính thức chấp nhận sự ấn định về lănh hải mới của Chu Ân Lai, Thủ Tướng Trung Cộng, trong đó, hàng ngàn cây số vuông lănh hải, gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về Trung Cộng. Ngày nay, đàn em của Phạm Văn Đồng là Việt Cộng lại dâng hàng ngàn cây số vuông lănh thổ cho Trung Cộng, chúng ta không c̣n Ải Nam Quan, Thác Bản Dốc, Suối Phi Khanh v.v…
Cũng trong thời gian này, Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Việt Nam bắt đầu tấn công miền Nam Việt Nam, lúc đó, Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă đuổi thực dân Pháp về nước. Hồ Chí Minh lại nêu chiêu bài “chống Mỹ cứu nước”. Nếu so sánh Mỹ ở miền Nam và Nga Sô và Trung Cộng ở miền Bắc, người Việt cần chống Nga Tàu hay chống Mỹ? Nếu ở miền Nam chúng ta có Đệ Nhất Cộng Ḥa đem lại no ấm và tự do cho dân chúng, trong khi ở miền Bắc, Việt Cộng đă áp dụng kinh tế Cộng Sản, gạo, thực phẩm và các nhu yếu phẩm v.v… đều phải mua theo chế độ tem phiếu, tờ khai hộ khẩu hạn chế cư trú của dân chúng ngay cả từ xă này sang xă khác .v.v… Cộng Sản đối với dân chúng hay với bất cứ ai không phải là đảng viên Cộng Sản, có một sự khác biệt như 2 loại sinh vật khác nhau. Đó là sự thật! Nói cách khác, Cộng Sản coi con người, quốc gia, dân tộc v.v… chỉ là vật sở hữu của Cộng Sản. Do đó, khi chúng ta cố gắng thuyết phục Việt Cộng rằng Trung Cộng đang lấn chiếm Việt Nam, Trung Cộng đang trực tiếp điều khiển đảng Cộng Sản Việt Nam, bằng cớ là mỗi lần Đại Hội Đảng Việt Cộng, lănh tụ Trung Cộng đích thân qua giám sát, sắp xếp lần chót để Việt Cộng có một nhóm lănh đạo là tay sai, là đầy tớ của Trung Cộng.
Mỗi lần những tên chóp bu Việt Cộng qua Hoa Kỳ, trước hoặc sau chuyến du hành, phải qua Bắc Kinh nhận chỉ thị hoặc bẩm báo nội dung các cuộc trao đổi. Mỗi khi Việt Cộng nhận một “ân huệ”, một “trao đổi” nào với Hoa Kỳ, Trung Cộng lại mè nheo, đ̣i hỏi một quyền lợi ít nhất gấp đôi những ǵ mà Việt Cộng đă “đạt thỏa hiệp với hoa Kỳ”.
Với những chứng cớ ghi trên, thử hỏi Việt Cộng ngày trước và hôm nay có phải là người Việt Nam như chúng ta không? Hay chúng chỉ là một bọn đầy tớ của Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản trước kia, và gia nô của Trung Cộng hôm nay? Tiết lộ gần đây của Wikileaks cho thấy, từ năm 1979, Việt Cộng đă kư kết gia nhập vào quốc gia Trung Cộng với “ân huệ” tự trị!!! Điều này giải thích v́ sao bài viết của cử nhân luật Lê Chí Quang với nhan đề “Cảnh Giác với Bắc Triều” đă bị giam giữ tàn nhẫn cho đến nỗi bịnh tật suốt đời. Những sinh viên học sinh phản đối Trung Cộng, những “kiến nghị về Bâu xít v́ giúp Trung Cộng đưa quân, dân qua “bố trí” trên Cao Nguyên Trung Phần, những “sáng kiến” cho thuê rừng, mướn đất, những ưu tiên “trúng thầu” những công tŕnh lớn lại ưu tiên đưa cả nhân công và máy móc từ Trung Cộng qua mà không cho nhân công Việt Nam vào làm việc.
Về mặt ngoại giao th́ Việt Cộng y như cái đuôi của Trung Cộng, thậm chí trước đây, khi Việt Cộng đă chuẩn bị tất cả các giai đoạn cho WTO, đă kư tắt trên văn bản với Hoa Kỳ, đă mang đi Tân Tây Lan để kư với Tổng Thống Hoa Kỳ Bill Clinton, nhưng Trung Cộng bắt buộc hoăn lại. Măi cho đến khi Trung Cộng được vào WTO, chúng mới cho phép Việt Cộng gia nhập tổ chức nay!
Đối với đồng bào Việt Nam trong nước, Việt Cộng đối xử ra sao? Không người Việt Nam nào ở trong nước không biết. Những ngày gần đây, công an liên tục đánh chết người, thưa gởi, kiện cáo rồi cũng đâu vào đấy.
Đối với tài nguyên quốc gia, Việt Cộng phần th́ bán xới cho ngoại quốc, phần th́ cung phụng cho “Đồng Đảng”, ngay cả gia cư của đồng bào, Việt Cộng cũng đuổi đi chỗ khác để bán đất, thử hỏi có t́nh nghĩa đồng bào trong ḷng những tên đảng viên Việt Cộng hay không? NẾU CHÚNG TA QUAN NIỆM VIỆT CỘNG LÀ CON NGƯỜI B̀NH THƯỜNG HOẶC LÀ NGƯỜI VIỆT NAM mà chúng ta “đối thoại”, kiến nghị, tranh căi, ḥa hợp với chúng LÀ CHÚNG TA ĐĂ LẠC ĐỀ.
Đâu là đúng đề?
Hoa Kỳ trở lại Á Châu. Hoa Kỳ đương đầu với Trung Cộng, Hoa Kỳ giúp đỡ 10 nước Đông Nam Á chống lại Trung Cộng, sát cánh với các nước này chận đứng sự bành trướng của Trung Cộng. Những hy vọng này c̣n được bảo kê v́ chính quốc hội Hoa Kỳ cũng thúc đẩy Tổng Thống Obama đặt nặng vấn đề Trung Cộng. Vị Tổng Tư Lệnh Quân Đội Hoa Kỳ đă hội họp với các nước Đông Nam Á, ngoại trưởng Hilary Clinton, Bộ trưởng Quốc Pḥng Robert Gate cũng đă qua Việt Nam. Tổng Thống Hoa Kỳ đă công du 4 nước Ấn Độ, Indonesia, Phi Luật Tân, Nhật Bản là những việc chứng tỏ Hoa Kỳ quan tâm và quyết chận đứng sự bành trướng của Trung Cộng.
Gần đây, Bắc Hàn đă bắn mấy trăm quả đạn vào một ḥn đảo có người ở của Nam Hàn. Sự phản ứng yếu ớt của Nam Hàn khiến cho Tổng Trưởng Quốc Pḥng nước này lập tức từ chức, v́ xét không làm tṛn phận sự. Ngay sau đó, Hoa Kỳ tập trận với Nam Hàn, với Nhật Bản, trong khi Bắc Hàn luôn mồm “đe dọa”. Giữa lúc đó th́ Wikilead tiết lộ Trung Cộng sẵn sàng để Bắc Hàn bị Nam Hàn “thống nhất”. Thực là chuyện “gà đạp gai”, không bao giờ có thể có chuyện đó, ngoại trừ Nam Hàn đồng ư điều kiện thầm kín nào đó mà cái nghĩa chính xác là Trung Cộng mở rộng bờ cơi đến hết bán đảo Triều Tiên, nghĩa là “nhất quốc lưỡng thể” trước cả Đài Loan!
Đó là chuyện xa xôi, chuyện trước mắt là cả thế giới chính trị, quân sự, truyền thông đều đang chăm chú vào Nhật Bản, Nam, Bắc Hàn mà quên đi những bước chân âm thầm của Trung Cộng lấn dần phía Nam Trung Hoa, ăn ruỗng Việt Nam, nắm vững Căm Bốt, bọc hậu Việt Nam để Việt Cộng không thể phản bội chúng.
Có thể Hoa Kỳ đă đi sai nước cờ, hay lạc đề. Nếu Trung Cộng ở vị thế Hoa Kỳ hiện nay, chúng không dại ǵ đưa quân tập trận với Nam Hàn, với Nhựt Bản. Chúng xúi dục, và có thể ép buộc Nam Hàn đương đầu một cách hung hăn và Bắc Hàn, nói cách khác là trả đũa gấp 10 lần những ǵ mà Bắc Hàn đă làm. Đặt đàn anh của Bắc Hàn trước sự đă rồi, khi cả thế giới “rung rinh” v́ nguy cơ chiến tranh, “đàn anh” của Nam Hàn mới làm bộ “thuyết phục” Nam Hàn. Nếu thực hiện điều đó, Hoa Kỳ có thế đứng “bàng quan”, chuyện của địa phương! Ai ra tay binh vực Bắc Hàn, người đó bị “nhân dân 2 nước Nhựt Bản và Nam Hàn lên án! Trung Cộng đă làm như vậy mỗi khi Bắc Hàn “khóc nhè”. Hoa Kỳ bị cái tật lớn là ưa làm chủ và đă thất bại tại Việt Nam khi dùng mọi thủ đoạn để tiêu diệt Đệ Nhất Cộng Ḥa, bất kể nhân đạo.
Giữa t́nh thế đó, Việt Nam chúng ta ngày càng đến gần vực thẳm bị sáp nhập vào Trung Cộng! Những ǵ sẽ xảy ra cho người Việt Nam khi những điều đó được Trung Cộng với sự phục vụ của Việt Cộng thực hiện? Muốn biết, chúng ta nên nhớ lại, t́m hiểu những ǵ xảy ra cho Tây Tạng năm 1951. Dân tộc Việt Nam sau mấy ngàn năm lập quốc, có một văn hiến thuộc loại cổ kính, có một nền văn minh nhân bản, ḥa b́nh mà quật cường, tại sao đến thế hệ chúng ta đành bó tay chịu để cho đám phản quốc Việt Cộng phá nát, giết sạch như vậy?
Như trên chúng tôi đă chứng minh Việt Cộng không phải là người Việt Nam nên sự tồn vong của Việt Nam quả thật không liên hệ ǵ đến chúng! Việt Cộng cũng là con người đă mất nhân tính, v́ thế, đưa ra những luật lệ, hiến pháp, nghị quyết v.v… của chúng để chứng minh chúng ta “vô tội” hay chúng thiếu bổn phận sẽ không có kết quả. Về phương diện này, Việt Cộng có ngôn ngữ khác với ngôn ngữ Việt Nam và nhân loại!
Tất cả đều lạc đề. Muốn cứu dân tộc, muốn bảo vệ đất nước, chỉ c̣n cách lật đổ chế độ Cộng Sản. Đừng bi quan mà nghĩ rằng Hoa Kỳ “đang o bế Việt Cộng” sẽ không chấp nhận bất cứ sự thay đổi chính thể nào. Liên Xô và Đông Âu sụp đổ thế nào, Hoa Kỳ đă thấy: rất nhanh chóng. Cho dù có ai binh vực việt Cộng, trách nhiệm chúng ta đối với tổ quốc buộc chúng ta không từ nan bổn phận. Cương quyết không lạc đề tức là phải lật đổ Cộng Sản càng sớm càng tốt.
Lê Văn Ấn.
Bookmarks