Âm Mưu Thành Lập Cộng Đồng Thân Cộng tại Hải Ngoại
December 17, 2011
by nhansf
Trước hết phải cám ơn ông Kư C̣m Vũ B́nh Nghi đă lên tiếng về bài viết của tôi và để vấn đề ông nêu lên được minh bạch rơ ràng hơn, tôi xin góp thêm vài ư kiến cho rộng đường dư luận.
Kể từ khi ông Kư phụ trách mục Thiên Hạ Sự đến nay, trong số cả ngàn bài ông viết dài dẳng suốt hai thập niên qua, tôi chỉ t́m được hai điều đúng, đó là “Đoàn quân rét rum” và “khúc cây đại thụ cộng sản đă mọc thêm cành thêm rể già được 37 năm rối”
Đoàn Quân Tấn Công Rét Rum
Vâng, rất đúng, ông Kư C̣m không bao giờ viết “Đoàn quân rét rum”.Sự thật tôi đă bỏ sót hai chữ “tấn công”, tôi thành thật xin lỗi ông Kư. Sự thiếu sót này nó đă đảo lộn hẳn ư nghĩa thâm sâu mà ông Kư đă muốn đề cập đến. Thâm sâu đó có nghĩa là quí vị HO (ám chỉ những cựu quân nhân gia nhập các đoàn thể chống cộng tại hải ngoại), trước đây từng cầm súng tấn công quân cộng sản th́ nay đến Mỹ, theo ông Kư, tuổi cao, sức yếu, vốn liếng tiếng anh hạn hẹp, thôi th́ đành mang chổi đi tấn công rét rum, đó là cách tốt nhất để “quên đi quá khứ hướng về tương lai” mà ông Kư C̣m tốt bụng chỉ vẽ cho người anh em HO!
Những “tư tưởng lớn” thường hay gặp nhau. Nam Cali, trên tờ Saigon Nhỏ, ông Tú Gàn cũng khuyên các anh em HO nên đi “sửa sắc đẹp”, cởi bỏ những bộ mặt dị dạng ( ám chỉ bộ mặt chống cộng) để trở thành những bộ mặt mới , cùng ngồi lại với nhau thành lập những hội “Ái Hữu” tương thân tương trợ,giúp đỡ lẫn nhau không dính dáng ǵ đến chính trị. Ông Tú Gàn c̣n chỉ vẻ làm một điều lệ lập hội (Articles of Incorporation )chưa tới hai trang giấy gửi đến bộ Nội vụ kèm chi phiếu 800 đô la là được một hội ngay,ai cũng làm được ( Sửa Sắc Đẹp SGN số 444 ngày 21-8-1998).
Kỳ diệu thay, tư tưởng lớn Nguyễn Xuân Phong, cựu Tổng Lănh Sự VN tại San Francisco, cũng lại gặp ông Kư và ông Gàn ở điểm này. Số là trên tờ Thời Báo Xuân Mậu Dần 1998, trong một cuộc phỏng vấn, Nguyễn Xuân Phong đă kể một câu chuyện về người HO như sau:”….Tôi kể ông nghe câu chuyện này. Bà ngoại tôi là người suốt đời sống ở Huế cho đến khi mất năm 1995 ở tuổi 102. Cách đây khoảng 5 năm, khi một anh bạn của tôi đến chào bà để sang Mỹ theo diện HO, bà mới hỏi “ bọn mi sang Mỹ mần chi rứa? để tụ lại về đánh Việt Nam? Anh bạn tôi trả lời: “ Không phải mô. Bọn con được chính phủ Mỹ tài trợ sang đó để sống đỡ khổ hơn” Bà ngoại tôi chỉ cười…”.
Phải chăng tù binh qua Mỹ theo diện HO là mối lo cho nên Chỉ Thị 67 CT/TW của CSVN ban hành năm 1990 ( năm 2004 chính thức trở thành Nghị Quyết 36), được đăng trên Tạp Chí Cộng Sản số 435 tháng 3 năm 1992 ra lệnh rất rơ ràng cho Uỷ Ban Kiều Vận :
“…Chúng ta chủ trương mở rộng quan hệ với mọi tổ chức và cá nhân người VN ở nước ngoài, không phân biệt xu hướng chính trị, thành phần xă hội, tôn giáo, dân tộc,miễn là họ không chống lại sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta. Chúng ta không thành kiến hẹp ḥi với những người có lầm lỗi trong quá khứ nếu hiện tại họ không có thái độ hanh vi chống phá cách mạng…”.
“…Bên cạnh việc biểu dương các hoạt động yêu nước tích cực của việt kiều, cần phải đấu tranh chống lại các hoạt động thù nghịch, các âm mưu chống phá đất nước của bọn phản động lưu vong ở nước ngoài, phải phân hoá hàng ngũ chúng, có như thế mới tạo thành một cộng đồng vững mạnh luôn góp phần xây dựng đất nước…”
Để thi hành công tác này, ủy ban Kiều Vận được Chỉ Thị 67CT/TW khuyến cáo:
“…Phải coi trọng công tác vận động cá biệt đối với những người có vị thế xă hội cao ở các nước cư trú, có uy tín trong quần chúng trong các tôn giáo, các nhà khoa học, các nhà kinh doanh lớn trên cơ sở thu hút được sự ủng hộ đông đảo quần chúng kiều bào…”(những chữ in đậm là do chúng tôi muốn nhấn mạnh)
Mục tiêu ở đây là kết thân mua chuộc những cá nhân nào có cơ sở làm ăn thu hút được nhiều kiều bào không ngoài mục đích dùng họ để đánh phá lại những cá nhân hay đoàn thể nào chống lại CSVN..
Chính Gorbachev , cựu Tổng Bí Thư đảng CS Liên Xô, trong một cuộc phỏng vấn trên tờ báo Pháp Politique Internationale số 79 tháng 4 năm 1998, đă tiết lộ rằng “trong thời gian c̣n tại chức ông đă tung ra rất nhiều tiền để tài trợ cho các cơ quan truyền thông báo chí nào bênh vực cho đường lối chính trị của Xô Viết”.Xem thế, truyền thông đối với cộng sản phải được nâng cấp lên hàng đầu nên chuyện vân động cá biêt đối với những cá nhân nào có cơ sở làm ăn thu hút được đông đảo kiều bào là chuyện đương nhiên phải xảy ra.
Kể từ đó những cái loa bắt đầu xuất hiện tại những nơi có đông người Việt định cư. Loại loa này không như “noa” của Đảng đem vào miền Nam, gắn trên các cột đèn trong mỗi khu phố, ngày đêm cứ ra rả một chiều “Bác đi t́m đường cứu nước”; “Bác hi sinh chuyện vợ con để lo cho dân cho nước”,Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến lên XHCN không kinh qua tư bản”..v..v…mà là loại loa tối tân, bên ngoài sơn phết màu lá cờ Vàng ba sọc đỏ, nội dung bên trong theo đúng “đệ tứ quyền” của cái gọi là “truyền thông hai chiều”.
Bên cạnh những bài viết chống cộng lấy từ internet hoặc của các cây bút quen thuộc c̣n có những mục chính yêú như “Phiếm Dị” của Đào Nương”, “Viết Mà Chơi” của Tú Gàn, “Thiên Hạ Sự” của Kư C̣m Vũ B́nh Nghi, đây mới là nơi để họ phá nát cộng đồng. Ban đại diện cộng đồng hai miền Nam Bắc Cali dưới những cây viết này bỗng trở thành những người hề nhố nhăng, bị đem ra làm tṛ cười cho đọc giả, không những thế c̣n bị vu khống mạ lị đến nỗi cả hai cái loa Bắc Nam Cali phải vác mặt mo ra toà, xin lỗi cũng như bồi thường cho sự lạm dụng quyền tự do báo chí này! Thử hỏi có người vợ nào chịu đựng được khi mà chồng ḿnh ngoài việc đi làm vất vả nuôi gia đ́nh c̣n phải bỏ bao công sức để gánh vác việc cộng đồng để được ǵ ngoài những bài báo tố cáo trong quá khứ đă loạn luân, chứa bài, chơi gái suưt bị lột lon….v v…?
Thế vẫn c̣n chưa đủ, đàn em của Vũ B́nh Nghi c̣n đưa lên các trang mạng, c̣n len lỏi vào các tổ chức, các hội đoàn bươi móc đâm thọc cốt hạ uy tín người chống cộng th́… liệu c̣n ai muốn “ăn cơm nhà vác ngà voi”? Đây há chẳng phải là “phân hoá hàng ngũ địch” của Chỉ Thị 67/CTW (NQ 36) hay sao?
Ngay cả t́nh yêu nước là t́nh cảm thiêng liêng của người Việt Nam cũng bị Vũ B́nh Nghi đem ra trắng trợn diễu cợt bằng cách tạo dựng ra câu chuyện của một người vợ có chồng “mắc chứng bênh yêu nước” đă gọi điện thoại đến than thở với Vũ B́nh Nghi như sau:
“…Sự việc nhà tôi yêu nước quá trớn như thế, đến nỗi dăm th́ mười hoạ anh nhớ đến…người tôi, chẳng dấu ǵ ông Kư, tưởng anh ấy làm tới…bỗng dưng anh lại nhớ đến bảy mươi triệu đồng bào, anh thương quá đành thôi, bỏ tôi bơ vơ giữa cơn ham muốn, chờ đợi nửa vời…”(Yêu Quá -TB ngày 10&11/3/94)
Thật là xấu hổ khi phải chép lại những gịng trên đây cũng chỉ v́ muốn mọi người nh́n rơ bản chất tư cách con người của Kư C̣m Vũ B́nh Nghi. Với những người quốc gia đứng ra tranh đấu đ̣i hỏi dân chủ hoá cho Việt Nam th́ bị ông đánh phá liên tục tuần qua tuần, năm qua năm, trong khi với CSVN ông chưa hề đụng đến cái lông chân của chúng.Ngay cả sau năm 1975 chúng chở hết lúa gạo miền Nam ra trả nợ quan thầy, đồng thời bắt dân ăn độn theo chính sách “hộ khẩu trị” th́ Vũ B́nh Nghi lại viết rằng “ …1978 ruộng nương nhà Kư mất mùa nên phải ăn độn ngô khoai triền miên khói lửa” ( Ra Ngô Ra Khoai TB #3130 ngày 22&23/9/02). V́ những sự kiện trên, Kư C̣m Vũ B́nh Nghi xứng đáng được gọi là cái loa tuyên truyền cho vẹm
Phỏng Vấn
Trên tờ Thời Báo xuân Mậu Dần 1998 có đăng một bài phỏng vấn viên Tổng Lănh Sự Việt cộng tại San Francisco Nguyễn Xuân Phong. Đây không phải là một bài phỏng vấn b́nh thường như ta thấy mà nó chỉ là đặt ra câu hỏi để Nguyễn Xuân Phong có cơ hội ca tụng tuyên truyền cho chế độ. Cái loa Vũ B́nh Nghi đă không đưa ra một thắc mắc nào về những câu trả lời dối trá bao che tội ác cho tập đoàn cộng sản VN của Nguyễn Xuân Phong. Quân cán chính VNCH, sau 1975 được CS kêu gọi cho đi “học tập căi tạo” từ 3 ngày đến một tháng tùy theo cấp bậc. Qua lời hứa hẹn đó, hầu hết họ hăng hái đi tŕnh diện để rồi vào tù mà không được xác định ngày về.Thế mà nay trên tờ TB, Nguyễn Xuân Phong cho rằng : “Phần lớn trong số một triệu người thuộc chính quyền và quân đội Sài G̣n cũ đă ư thức thời cuộc, coi đất nước hoà b́nh là thắng lợi chung của dân tộc, sẵn sàng hợp tác với chính quyền xây dựng đất nước. Chỉ có một số ít người chế độ cũ đă không chịu hợp tác với chính quyền mới c̣n tỏ ra thù địch. Chính quyền mới đă không đưa ra toà hỏi tội để bỏ tù hay xử bắn ai cả mà chỉ đưa đi giáo dục căi tạo để tránh đổ máu và hoà giải”(chữ in đậm do chúng tôi muốn nhấn mạnh)
Bỏ tù mà không hề xét xử là đặt người dân ra ngoài ṿng pháp luật nó cũng không khác ǵ Nghị Quyết 49/QH ngày 21-6-1961 ra lệnh “tập trung căi tạo”dưới thời Hồ Chí Minh. Bảo là không tắm máu nhưng c̣n tệ hơn tắm máu. Mỹ từ “Trại học tập căi tạo” chẳng qua là trại tù khổ sai, lao động quá sức, đói rét, thiếu thuốc men, khủng bố tinh thấn, người tù sẽ chết dần ṃn mà nhà cầm quyền CS không tốn lấy một viên đạn c̣n được tiếng là khoan hồng không có tắm máu. Gia đ́nh các tù nhân bị bắt đi “kinh tế mới” có nghĩa là lên sống trên rừng hoang nước độc, con cái th́ “học tài thi lư lịch”, đây có phải là chính sách “khoan hồng hoà hợp hoà giải dân tộc” của CSVN mà Nguyễn Xuân Phong vừa đề cập?
Kư C̣m Vũ B́nh Nghi hiểu rơ cộng sản hơn ai hết nên đă hai lần trốn chạy thoát thân. Nay ra đến hải ngoại lại cũng nhanh hơn ai hết tự nguyện làm cái loa cho chúng mà c̣n hănh diện là đă đi trước đám trẻ Vietweekly đến những 13 năm, khen Vietweekly can đảm chẳng khác ǵ tự khen ḿnh. Can đảm đê làm bồi bút bưng bô th́ có ǵ mà hănh diện nhỉ? Bao nhiêu nhà báo ở hải ngoại cũng muốn phỏng vấn các “đỉnh cao trí tuệ” lắm chứ nhưng CS đâu có dám, bởi lẽ dễ hiểu là CS chỉ có thể sai khiến qua mặt dễ dàng các bồi bút mà thôi!, Hai cuộc phỏng vấn trên Thời Báo năm 1998 và năm nay 2011, thực chất chỉ là một sự xếp đặt về một hành động mở đường cho kế hoạch trong tương lai của CSVN. Năm 1998 CS cần phải chận đứng làn sóng chống đối từ tù nhân chính trị đang ồ ạt định cư tại Hoa Kỳ bằng Chỉ Thị 67/CTW.
Năm nay lại muốn lừa bịp qua màn tŕnh diễn “Giao lưu truyền thông” với mục đích phổ biến rộng răi truyền thông CS ra hải ngoại qua sự hợp tác với những tờ báo bồi bút để đưa những tuyên truyền nhắm vào cộng đồng tị nạn Chúng cứ lộ diện ra như thế mà lại hóa hay, chứng tỏ cộng đồng biểu t́nh chống đối không hẳn chỉ v́ cuộc phỏng vấn mà chính v́ vai tṛ đánh phá gây chia rẽ của chúng bấy lâu nay và cuộc phỏng vấn chỉ là một giọt nước trên cái ly đă tràn đầy!
Cũng trong bài phỏng vấn, Nguyễn Xuân Phong khoe là mới 10 tuổi đă được đưa đi bí mật băng rừng vượt núi ra tận đất Bắc xa xôi. Phong nói: “Tôi nhớ mẹ, nhớ em, nhớ bạn bè và khóc sướt mướt… Đêm nào cũng núp vào một xó, cầu nguyện sao cho có một phép thần nào đưa ḿnh trở về nhà. Nhưng đau đớn là cả mẹ và em cứ tưởng hai năm sau sẽ đoàn tụ th́ cuộc xa cách phải kéo dài hơn tới 20 năm….”.
Rơ ràng đây là những lời kết tội Hồ Chí Minh, bắt những đứa trẻ thơ vô tội phải ĺa xa gia đ́nh đem ra Bắc huấn luyện nhồi sọ để ngày nay chúng trở thành những tên giết người không gớm tay như Nguyễn Xuân Phong đă gây tội ác trong Tết Mậu Thân.
Thế mà hai năm sau, qua sự việc cộng đồng miền Bắc chống cuộc triễn lăm 35 tấm h́nh Hồ của hoạ sĩ C.David Thomas tại viện Bảo Tàng thành phố Oakland ngày 19-3-2000, ông Robert Templer, giáo sư giảng dạy tại đại học Berkeley, năm 1994 từng là kư giả trẻ làm việc cho hăng thông tấn AFP tại Việt Nam, và là tác giả cuốn sách Sách “ Shadows And Wind” đă viết rằng “ Hồ Chí Minh đă gây ra chiến tranh làm chết 3 triệu người”(Việt Mercury số 62 ngày 31-3-2000). Lập tức Nguyễn Xuân Phong cảnh báo “những bài viết của Templer chứa nhiều nọc độc chống nhân dân VN”và để phản bác lại Phong cho rằng “Chính Mỹ gây ra chiến tranh và dùng người Việt đánh người Việt”(Việt Mercury số 64 ngày 14-4-2000).
Người Cộng sản quả thật không khác ǵ một con vẹt, mỗi khi bị chỉ trích th́ dẩy nẫy lên như đỉa phải vôi, không đưa ra một luận cứ nào bẻ găy quan điểm của đối phương mà chỉ kết án “thù địch, nọc độc, chống nhân dân VN” và rập khuông theo Hồ Chí Minh “ Mỹ gây ra chiến tranh và dùng người Việt đánh người Việt”.
Con vẹt Nguyễn Xuân Phong quên rằng thời điểm 1954 thằng bé Phong mới mười tuổi đầu mà đă vác tay nải, “vượt suối băng rừng, tiếng cọp kêu vọng lại từ những ngọn núi xa huyền bí, lốm đốm lửa bập bùng”… được đưa ra Bắc dạy dỗ huấn luyện chuẩn bị cho cuộc xâm lăng miền Nam với khẩu hiệu “Nước Việt Nam là một / Dân tộc Việt Nam là một / Sông có thể cạn, núi có thể ṃn nhưng chân lư ấy không bao giờ thay đổi”, th́ Mỹ lúc đó c̣n đang ở Nam Hàn, vậy làm ǵ có chuyện Mỹ gây chiến tranh ở VN như Hồ Chí Minh đă rêu rao?
Truyền Thông Trung Thực?
Kư C̣m Vũ B́nh Nghi luôn cho rằng ḿnh làm truyền thông hai chiều, trung thực khách quan. Trung thực khách quan sao được khi mà tin tức loan ra bao giờ cũng làm lợi cho kẻ ác?
Trong kế hoạch văn hoá vận, CSVN gửi đoàn múa rối nước quốc doanh là đoànThăng Long đến Mỹ tŕnh diễn do Vũ Đức Vượng tổ chức tại đại học Berkeley vào năm 1997. Chủ tịch hội sinh viên VN tại đại học Berkely lên tiếng ủng hộ khiến một số sinh viên khác như Nguyễn Gia Hưng, Nguyễn Gia Khuê, Vơ Minh v.v… đứng lên chống đối.Với sự hỗ trợ của cộng đồng Bắc Cali, họ đă tổ chức một cuộc biểu t́nh thật đông đảo chống tuyên vận CS ngay tại nơi tŕnh diễn.Cùng ngày, cùng giờ hôm đó, chủ tịch Đỗ Văn Thúy Lan lại tổ chưc một cuộc biểu t́nh khác gọi là “Chống Tư Bản Mỹ Bóc Lột Lao Động tại VN” ngay tại cửa tiệm Niketown của công ty Nike ở San Francisco
Hai sự việc xảy ra cùng ngày cùng giờ như thế mà cái loa Vũ B́nh Nghi lại bỏ ra rất nhiều trang báo để quảng bá cho cuộc biểu t́nh “Chống Tư Bản Mỹ Bóc Lột”, nào là thông cáo, nào là tuyên cáo, nào là Thư Mời Gọi tham gia, nào là bài viết ủng hộ cuộc biểu t́nh, nêu lên thảm trạng công nhân VN bị tư bản Mỹ bóc lột…v… v…
Song song với việc làm này, cái Loa Vũ B́nh Nghi lại cho đăng quảng cáo ngay trên trang nhất về buổi tŕnh diễn múa rối nước của đoàn quốc doanh Thăng Long, mô tả h́nh ảnh chi tiết rơ ràng rồi kết luận:” Đây là một h́nh thức nghệ thuật thanh tú, một dịp giải trí tuyệt vời cho cả gia đ́nh”, trong khi đó th́ lại “im lặng” trước cuộc biểu t́nh chống Múa Rối Nước đông đảo thành công chưa từng thấy của anh chị em sinh viên Berkeley.(TB 17-10-1997).
Dĩ nhiên ủng hộ cho ai là quyền của mỗi người nhưng đừng vỗ ngực tự cho báo ḿnh là khách quan, vô tư, trung thực, hai chiều. Thời Báo thường hay chơi chữ, khi cộng đồng biểu t́nh chống buổi văn nghệ có ca sĩ Lam Trường th́ lại cho đăng hàng tít lớn “Biểu T́nh Chống Ca sĩ Lam Trường”. Tương tự như thế, chống Múa Rối Nước là chống âm mưu dùng văn hoá nghệ thuật tuyên truyền cho chế độ. Cộng sản đă đánh cuớp tài sản trí tuệ của đoàn múa rối nước Sông Ngọc ở tỉnh Hà Nam, một đoàn có từ xưa cha truyền con nối đến bây giờ, bằng cách buộc họ phải dạy nghề cho người của Đảng đưa về rồi thành lập các đoàn múa rối nước Quốc Doanh đem đi tŕnh diễn khắp thế giới.
Tại Hà Nội những địa điểm tốt đều dành cho múa rối Quốc Doanh. Đoàn Sông Ngọc phải lui về tŕnh diễn ở Miếu Quốc Tử Giám mà vẫn không yên. Năm 1993 CS buộc họ phải tŕnh diễn những vỡ tuồng ca tụng Hồ Chí Minh, ca tụng cách mạng, họ không chịu thế là buộc tội họ phản động, phá rạp,bắt bớ nghệ sĩ nên nhân một chuyến tŕnh diễn ở Úc năm 1997, họ đă xin tị nạn chính trị. Đạp đổ nền văn hoá nghệ thuật cổ truyền, dùng nghệ thuật phục chính trị để lừa bịp thế giới bên ngoài, tô son điểm phấn cho một chế độ độc tài phi nhân, ấy thế mà có kẻ c̣n ca ngợi “đây là một h́nh thức nghệ thuật thanh tú” và dùng cái loa mời gọi mọi người đi xem th́ quả thật đồng tiền đă đè bẹp liêm sĩ !
Là người làm báo lâu năm chắc hẳn ông Kư phải hiểu nếu muốn lập lại một đề tài nào đó để gợi cho nguời ta nhớ lại câu chuyện trong quá khứ th́ phải đóng và mở ngoặc kép nhất là khi danh xưng đó mang tính cách nhục mạ NgàyQuân Lực. Trong bài “Hậu Duệ, Hậu Sự” ông Kư không có một chữ nào nhắc nhở ǵ đến Lê Hoàng Trung, tác giả của cái gọi là “Ngày Quân Lạc”, sao lại dám biện hộ rằng “vui miệng Kư C̣m có nhắc đến biến cố “Ngày Quân Lạc”? Sự thật ông chỉ có lập lại hai lần danh xưng đó mà không để vào ngoặc kép, như thế có phải đồng ư với Lê Hoàng Trung không? Cũng may Lê Hoàng Trung không thuộc thành phần chống cộng thứ thiệt, nếu có th́ những hành động vơ biền, những lời nói thô tục vô văn hoá của ông Trung này chắc chắn sẽ được ông Kư mang ra để làm nhục lá cờ Vàng như ông đă từng làm trước đây!
Những ǵ mà tôi viết không do ai nhờ vả, xúi dục mà chỉ do lương tâm, lẽ phải và sự thật. Trước 1975 đă từng chứng kiến tận mắt cộng sản về làng sát hại dân lành, khủng bố giật ḿn vào những chiếc xe chở các em học sinh vô tội, bao cảnh tượng đoạ đày khi chúng chiếm miền Nam, rồi đói khát lênh đênh trên những con tàu bé nhỏ…bao nhiêu oan hồn đă chết chỉ v́ hai chữ tự do….tất cả luôn sống trong tôi, cho nên thấy ông Kư chỉ chăm chú đánh phá những người chống cộng khiến tôi phải để ư đến những bài viết của ông.
Đài Quê Hương tường tŕnh lại cuộc biểu t́nh chống hai ông Vũ Đức Vượng và Lê Xuân Khoa tại khách sạn Red Lion Hotel ngày 16-3-1996 v́ hai ông này làm lợi cho CS th́ sao ông Kư C̣m Vũ B́nh Nghi lại giận dữ viết bài chửi mắng gọi bà Đoan Trang là ‘con mụ này, con mụ kia”,nó làm như thể một ḿnh nó chống cộng không bằng” để bị bà đưa lên đài cho thính giả vạch mặt (25-3-1996) ? Không phải ḿnh tôi mà biết bao nhiêu người cũng đă bất b́nh về những bài viết của ông.Phải chăng mục tiêu của ông Kư là phải đánh sập đài phát thanh Quê Hương ch́ v́ đài này đă yểm trợ cho các hội đoàn chống cộng?.
Ngay cả lúc nằm trên giường bệnh, giây nhợ chằng chịt, cũng tưởng sắp đi thăm bác Hồ rồi mà ông Kư vẫn c̣n lẩm bẩm nhắc đến “Nữ Hoàng HO Đoan Trang,” đến “thu hụi chết”của đài QH, th́ đủ hiểu ông Kư thù dai đến bực nào! (“Ốm Đau Gần Chết” TB #4225 ngày 14&14/1/06) Nay, như có phép lạ, bỗng nhiên Kư C̣m Vũ B́nh Nghi lại xuay 180 độ binh vực cho bà hết ḿnh khi cho rằng “không hợp tác tham gia quyên góp làm việc thiên của đài Quê Hương…là biểu hiện tính chia rẽ, cố chấp, phản dân chủ trầm trọng...”(Cùng Ngồi Lại Với Nhau TB # 5656 ngày 24&25/9/2011) (http://groups.yahoo.com/group/PhoNang/message/220739).
Phải chăng đài QH cũng thuộc thành phần “ngưng chống cộng để ăn mừng chiến thắng” như lời ông Kư C̣m Vũ B́nh Nghi ?
Còn tiếp
Bookmarks