Results 1 to 6 of 6

Thread: Sau những ngày biểu t́nh, mối họa vẫn c̣n đó!

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Sau những ngày biểu t́nh, mối họa vẫn c̣n đó!

    Chủ Nhật tuần qua 28.8 Hà Nội yên ắng, sau hơn 2 tháng liên tiếp có những cuộc biểu t́nh phản đối Trung Quốc. Và theo suy đoán của riêng cá nhân tôi, có lẽ phong trào này sẽ tạm dừng lại một thời gian, cho đến khi có những diễn biến tiêu cực mới trong mối quan hệ Việt-Trung hoặc từ trong chính sách của phía Trung Quốc đối với biển Đông.

    Đế có lư do dẹp biểu t́nh, Hà Nội tuyên bố qua bản thông báo ra ngày 18.8 rằng những cuộc biểu t́nh “gây ảnh hưởng xấu đến trật tự an toàn xă hội, đến h́nh ảnh thủ đô – Thành phố V́ ḥa b́nh; tiềm ẩn các yếu tố gây mất ổn định chính trị; tác động tiêu cực tới việc thực hiện đường lối, quan hệ ngoại giao của Đảng, Nhà nước ta”.

    Ngoài ra, “…số đối tượng chống đối trong và ngoài nước đang ráo riết lợi dụng vấn đề trên để tiến hành các hoạt động chống Đảng, nhà nước. Âm mưu, ư đồ của họ là chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân, kích động hằn thù dân tộc chia rẽ quan hệ Việt-Trung, kích động, tập hợp lực lượng gây mất an ninh trật tự và ổn định chính trị đất nước”

    Chỉ cần quy chụp những cuộc biểu t́nh tự phát, tự giác xuất phát từ ḷng yêu nước của người dân có những kẻ xấu lợi dụng, hay các thế lực thù địch xúi giục là có lư do dẹp biểu t́nh.

    Nỗi ám ảnh về các “thế lực thù địch”, “diễn biến ḥa b́nh” là nỗi lo sợ lớn nhất của nhà cầm quyền VN lâu nay, nhưng họ lại đem nó ra làm con ngáo ộp để đe dọa, cản trở mọi hoạt động, mọi quyền hạn hợp pháp của người dân.

    Những cụm từ này người dân nghe đă quen, như ngày xưa đồng bào miền Bắc suốt ngày nghe nói về tội ác của “đế quốc Mỹ xâm lược cướp nước, ngụy quyền Miền Nam bán nước”

    . Mọi thứ tồi tệ của xă hội, mọi nỗi khổ của nhân dân là do cái lũ cướp nước, bán nước này gây ra. Bây giờ th́ không biết ai mới thực sự có âm mưu cướp nước, ai mới là bán nước đây.

    Vẫn cái kiểu “vừa đánh vừa xoa”, chính quyền thành phố Hà Nội một mặt th́ đàn áp, bắt bớ những người biểu t́nh ngày 21.8, cho báo chí, TV viết bài, đưa tin bôi nhọ, xúc phạm những người biểu t́nh, mặt khác lại đồng ư gặp gỡ để đối thoại với nhân sĩ, trí thức.

    Cái tṛ đối thoại này ai chả biết, chỉ là tṛ mỵ dân.

    Cứ để trí thức nói cho họ giải bày tấm ḷng, xả bớt bức xúc, cũng ra vẻ lắng nghe, c̣n thực hiện hay không lại là chuyện khác.

    Từ trước đến nay bao lời nói phải, bao nhiêu kiến nghị có t́nh có lư của ngay chính những nhà lăo thành cách mạng, đảng viên đảng cộng sản cho đến giới nhân sĩ, trí thức trong và ngoài nước với chính quyền chỉ như nước đổ lá khoai. Đảng và nhà nước cộng sản VN đă, đang và vẫn luôn luôn đặt quyền lợi của đảng, chế độ, thậm chí của một thiểu số con người lên trên quyền lợi của đất nước, dân tộc.

    Bằng chứng mới đây nhất là tại cuộc đối thoại chiến lược quốc pḥng-an ninh Việt-Trung diễn ra ngày 29/8 tại Bắc Kinh, ông Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng Việt Nam đă nhấn mạnh những ư sau đây với người đồng cấp, Thượng tướng Mă Hiểu Thiên, Phó tổng tham mưu trưởng Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc:

    …"Việt Nam không có ư định quốc tế hóa các vấn đề giữa Việt Nam và Trung

    …"Việt Nam là bạn, là đối tác tin cậy với tất cả các quốc gia trên thế giới. Nhưng nếu Việt Nam cần sự ủng hộ, đồng cảm, hợp tác và phát triển th́ c̣n có ai hơn một nước Trung Quốc xă hội chủ nghĩa láng giềng…”

    …"Có một thực tế là Trung Quốc cam kết không lấy đất, lấy biển của Việt Nam và Việt Nam cũng không bao giờ nhượng bộ vô nguyên tắc về chủ quyền. Và Việt Nam cũng không bao giờ dựa vào bất kỳ một nước nào để chống Trung Quốc".

    …"trong lúc chưa phân định được, hai bên tuyệt đối không được sử dụng vũ lực và thậm chí cũng không được nghĩ đến việc sử dụng vũ lực".

    (theo VNExpress “Tướng Vịnh: VN không nhượng bộ vô nguyên tắc về chủ quyền”, ngày 30.8.2011)

    Có nghĩa là đảng và nhà nước cộng sản VN tiếp tục chủ trương đối thoại song phương về lănh thổ lănh hải với Trung Quốc, không cần đến bất cứ nước nào, tiếp tục tin tưởng vào mối quan hệ hữu hảo với TQ!

    Không hiểu ông Nguyễn Chí Vịnh và cả cái nhà nước VN này họ nghĩ ǵ mà cứ tiếp tục cái đường lối ngoại giao đầy nguy hiểm như thế!

    ( C̣n tiếp...)

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Có thể nào tin vào những cam kết của TQ “không lấy đất, lấy biển của VN” và “không sử dụng vũ lực” hay không?

    Khi thực tế bao nhiêu lần đă cho thấy giá trị những lời nói, sự cam kết của đảng và nhà nước cộng sản TQ từ xưa đến nay cũng như thực chất mối quan hệ Việt-Trung là như thế nào.

    Nào TQ sẵn sàng phản bội Bắc Việt Nam tại Hội nghị Genève năm 1954, khi có thời cơ TQ sẵn sang đem quân đánh chiếm Hoàng Sa, Trường Sa mà nói đó là của họ, sẵn sàng vẽ bản đồ h́nh lưỡi ḅ và nói phần lớn biển Đông thuộc lănh hải của họ, sẵn sàng xua quân qua biên giới “dạy cho VN một bài học” năm 1979, 1984. ..

    Trong mối quan hệ giữa hai nước, VN luôn luôn bị TQ chơi ép, chơi xấu, sử dụng nhiều phương cách để lũng đoạn chính trị, lũng đoạn kinh tế, trục lợi, vơ vét tài nguyên, khoáng sản, trong khi biến VN thành một nơi tiêu thụ hàng hóa kém chất lượng, độc hại, thành một công trường với rất nhiều nhà thầu xây dựng từ TQ…

    Ngoài khơi th́ ngư dân VN vẫn thường xuyên bị tàu TQ đánh cướp, bắt cóc, đ̣i tiền chuộc mới cho về…

    Có thể tin vào họ không?

    Hay thực tế v́ hiện nay họ chưa đủ sức đương đầu với Hoa Kỳ và các nước phương Tây nên họ c̣n tạm thời giữ cái vỏ “phát triển ḥa b́nh”. 5, 10 năm sau khi họ mạnh hơn, nền kinh tế của họ vượt qua Hoa Kỳ th́ họ sẽ lấy cho bằng được vùng biễn Đông này mà trước hết là Trường Sa của VN. Sao VN có thể tuyên bố không cần đến bất cứ nước nào khác?

    Chưa kể, tại cuộc đối thoại này, ông Trung Tướng c̣n long trọng hứa với TQ về chủ trương “kiên quyết xử lư vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn”. B́nh về chuyện này, nhà văn Nguyên Ngọc đă phải lên tiếng trong bài “Thôi nhé, hiểu rơ quá rồi”.

    Vâng, thế là người dân VN một lần nữa, hiểu rơ đường lối đối ngoại đối nội trước sau như một của đảng và nhà nước cộng sản VN.

    Có một thực tế rằng trong khi nhà nước VN tiếp tục hy vọng và bám vào mối quan hệ 16 chữ vàng với nhà cầm quyền Bắc Kinh, tiếp tục nh́n các nước phương Tây và Hoa Kỳ bằng cặp mắt nghi ngại, th́ người dân VN lại luôn luôn nh́n ông bạn láng giềng phương Bắc bằng cặp mắt cảnh giác.

    Mối nguy từ TQ về nhiều mặt, là lớn nhất, khiến người VN trong nước dù sợ bị đàn áp vẫn phải xuống đường biểu t́nh, người VN ở nước ngoài phải viết thư kiến nghị bày tỏ nỗi lo ngại bởi v́ ba lư do sau đây:

    1. Sự không tử tế, nói ngược, nói một đàng làm một nẻo, cùng với âm mưu thôn tính VN từ ngàn xưa đến nay của Bắc Kinh.

    2. Sự bất tương xứng trong mối quan hệ giữa hai đảng, hai nhà nước và sự hèn yếu của ĐCSVN trước ĐCSTQ. Ngày xưa, khi đánh Pháp đánh Mỹ, ĐCS không đến nỗi hèn, nay th́ họ quá sức hèn.

    Ngày xưa mục tiêu lớn nhất của họ là giành chính quyền, trong tay những người cộng sản hầu như không có ǵ ngoài lư tưởng cộng sản chủ nghĩa, nay th́ mục tiêu lớn nhất của họ là giữ chính quyền, cũng c̣n là giữ tài sản riêng, quyền lợi riêng bằng mọi giá.

    3. Sự bạc nhược, vô cảm của một bộ phận người dân do phải sống quá lâu trong một chế độ bưng bít thông tin, không hiểu hết được thực trạng đất nước, thực chất mối quan hệ Việt-Trung.

    Nên người có lỏng phải lo lắng gấp bội.

    Mà đảng th́ nhất định không chịu thay đổi trong đường lối chính trị lẫn ngoại giao!

    Có mua thêm vũ khí, hiện đại hóa hải quân th́ ăn thua ǵ so với TQ? Khi ngân sách dành cho quốc pḥng, quân sự của TQ lớn gấp bao nhiêu lần VN, hiện lớn thứ nh́ trên thế giới chỉ thua Hoa Kỳ và đang tăng hàng năm. Muốn giữ nước chỉ bằng thực lực đơn độc của ḿnh là điều rất khó.

    C̣n muốn chơi với Hoa Kỳ và các nước mà cứ tuyên bố kiểu không cần đến ai, không muốn thay đổi cái thể chế chính trị độc tài chuyên chế, hà khắc với nhân dân th́ ai muốn chơi?

    Thời đại ngày nay là thời đại toàn cầu, trong đó mỗi nước đều có ảnh hưởng đến các nước khác và ảnh hưởng đến cả thế giới nói chung.

    Muốn cho TQ kiềng mặt chỉ có hai cách, tự ḿnh giàu mạnh lên và có những người bạn, đồng minh lớn.

    Nhưng khi kinh tế VN c̣n đi theo đường lối nửa thị trường nửa quốc doanh với sự ưu tiên cho những tập đoàn kinh tế nhà nước và những nhóm lợi ích, không minh bạch, rơ ràng, tham nhũng tràn lan, điều hành yếu kém th́ c̣n chưa khá nổi, và tiếp tục lệ thuộc vào TQ.

    VN lại tự trói tay ḿnh trong mối quan hệ với TQ, không có những người bạn thật sự.

    Tóm lại, dù muốn dù không, người VN cũng phải nh́n thẳng vào sự thật: không thay đổi thể chế chính trị th́ không thoát khỏi hiểm họa TQ.

    C̣n chờ mong vào sự tự thay đổi của ĐCS ư, khó lắm!

    .songchi's blog

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Họ đă vượt qua nỗi sợ.

    Chiều hôm trước tôi nhận được cú điện thoại của cô em từ trong TPHCM gọi về.

    Đă khá lâu, hai chị em không nói chuyện nhiều với nhau như vậy. Đặt chiếc điện thoại xuống tôi vẫn c̣n nghe tiếng cười nhỏ nhẹ của em. Đối với tôi, buổi chiều hôm ấy đáng ghi nhớ và cảm giác thương yêu lẩn quẩn trong tôi măi.

    Em cũng theo nghiệp cầm phấn như tôi và cha.

    Số em may mắn hơn, được du học và trở về với tấm bằng TS của Pháp, cả nhà mừng và cứ ngong ngóng theo dơi tin em đi dạy từ nơi này sang nơi khác.

    Cuối cùng th́ em vào TPHCM và nhận làm việc tại một trường có tiếng. Tôi trút hết nỗi lo thất nghiệp thay em.

    Lâu lâu tôi lại thấy tên em trên mặt báo. Không hiểu sao bỗng dưng em lại viết báo, đó là chuyện lạ.

    Em vốn ghét báo chí Việt Nam v́ cứ mở tờ báo ra là h́nh như toàn chuyện xấu của xă hội

    Em giữ lập trường báo chí chỉ giúp bọn nhà giàu khoe của.

    Này nhé, đại gia này có bao nhiêu ṭa lâu đài, em chân dài kia có bao nhiêu bộ đồ ngoại đáng giá, chàng nhạc sĩ nọ có bao nhiêu đô la sau khi làm một ṿng tŕnh diễn khắp nước…những thông tin này làm cho người nghèo lơ láo thêm và mặt bọn có tiền cứ vênh lên như chiếc bánh đa oằn ḿnh dưới lửa.

    Em thích dùng từ Sài g̣n, không như tôi, lưỡi cứ dính vào thành phố mang tên Bác.

    Tôi thích Sài g̣n nhưng sao mỗi lần gọi lại thấy một điều ǵ đấy âm thầm chặn lại ngang cổ.

    Cảm giác quay lưng lại với những ǵ tôi học từ tấm bé, bên ngôi trường thấp lè tè và luôn luôn đối diện với h́nh của Bác trong lớp học khiến tôi lặng lẽ hối lỗi.

    Tôi như bao thiếu nữ cùng tuổi khác có nỗi sợ hăi không tên khi suy nghĩ điều ǵ đó có thể đi ngược lại những ǵ tôi học được về nhân thân của Bác.

    Nỗi sợ hăi ấy không thành h́nh một cách rơ rệt nhưng chúng hiện diện và bắt rễ trong óc của chúng tôi từ khi c̣n thơ dại.

    Tôi nói chuyện này với em và chừng như ngay lập tức em bảo tôi bị nhồi sọ quá nặng.

    Tôi không tin ḿnh bị nhồi sọ, điều tôi mang máng hiểu có lẽ do tôi quá uỷ mị nên dễ bị cảm giác tự hối chăng?

    Tôi đeo nặng cái ám ảnh ấy cho đến một hôm, chính xác là ngày 5 tháng 6 vừa qua, ngày mà cuộc biểu t́nh nổ ra tại Sài g̣n mới làm tôi lau đi h́nh ảnh của Bác nằm đau đáu trong tim tôi bấy lâu nay.

    Không có một điều ǵ cụ thể khiến tôi thấy ḿnh dễ chịu khi thoải mái gọi hai tiếng Sài g̣n thay thế cho 5 chữ thành phố HCM .

    Tôi thấy câu nói: “biểu t́nh tại Sài g̣n” có chất kết dính vô h́nh hơn là dùng một cụm từ thừa. Không cần đặt từ “thành phố” trước hai chữ Sài g̣n nó vẫn không mất đi cái chất, cái hồn của thành phố.

    Người Sài g̣n đi biểu t́nh, người Sài g̣n ăn nhậu, người Sài g̣n thế này, người Sài g̣n thế kia….tôi như đứa bé, thoát cái ṿng vây già cỗi hơn 45 năm hay nói văn hoa hơn là “thoát nỗi sợ hăi” một cách rất… Sài g̣n.


    Tôi chia sẻ điều này với em và rất bất ngờ em đă lặng đi một hồi lâu rồi nói với tôi: Em cũng vậy!

    Em cũng vậy! ba chữ ngắn ngủi làm tôi thương em biết ngần nào!

    Nỗi sợ là điều mà ai cũng có, nhưng sợ một h́nh ảnh, một biểu tượng, một cái ǵ đó vô h́nh nghe sao quá kinh khủng.

    Nó không c̣n là nỗi sợ sinh lư nữa mà trở thành nỗi ám ảnh. Ám ảnh luôn đi đôi với ác mộng và tôi thở phào khi biết em tự chữa lành căn bệnh của ḿnh.

    Em kể cho tôi nghe em thoát nỗi sợ như thế nào.

    Lúc rảnh, em thường viết những suy nghĩ của ḿnh trước những vấn đề nhỏ nhất và gửi đăng báo.

    Ban đầu viết v́ vui sau dần dà viết v́ bị thúc bách.

    Xa hơn nữa em viết v́ cảm thấy nếu không viết sẽ khó ngủ và cảm giác như đang bị theo dơi.

    Ḿnh theo dơi ḿnh. Ḿnh ngờ vực ḿnh và có ǵ giông giống như thế.

    Cho tới một hôm bài viết đă làm công an để ư và một sĩ quan an ninh đă đến trường để gặp Ban giám đốc.

    Em được cho biết là bên nội chính khuyên em nên nghĩ đến tương lai của ḿnh và ng̣i viết nên dành để phục vụ nhân dân, hơn là phục vụ một điều ǵ đó mơ hồ, có thể làm hại cho sự nghiệp của em.

    Nghe xong em sợ điếng hồn. Em cảm thấy bị theo dơi, bị nh́n từ mọi phía và tệ hại hơn nữa là ngay cả khi vào lớp em cũng thấy ánh mắt của sinh viên thay v́ chăm chú nghe em giảng, lại như đang làm công việc của một tay điềm chỉ, sẵn sàng báo công an bắt em…

    Em bỏ viết và bỏ luôn cả lên lớp trong một tuần lễ.

    Em nằm vật nằm vă như một con nghiện bị cai thuốc.

    Em suy sụp và chừng như không c̣n chỗ dựa.

    Cho đến một hôm em ngồi bật dậy, “chat” với một người bạn lớn tuổi tại Pháp, nơi em theo học trong bốn năm trước.

    Bạn em nói ông ta cũng vừa vượt qua nỗi sợ để kư tên vào bức thư ngỏ gửi cho cấp lănh đạo Hà Nội.

    Là người từng sống tại các cộng đồng Việt Nam ở nước ngoài, em kể cho tôi nghe sự kinh hoàng của những người chống cộng.

    Một người bị cộng đồng kết án là cộng tác với chính quyền trong nước có nghĩa là anh ta sẽ không thề nào làm ăn hay hoạt động ǵ tại nơi anh đang định cư. H́nh ảnh của anh ta sẽ bị tạt một loại acit vô h́nh, tự động tan chảy và biến mất trong cộng đồng.

    Đó là cái giá phải trả nếu muốn hoà hợp hoà giải với chính quyền Hà Nội.

    Vừa kể vừa cười nhỏ nhẹ, em bảo ông bạn của em không c̣n sợ khi kư tên vào bức thư ngỏ v́ nếu không kư th́ cuộc đời ông sẽ vĩnh viễn hối hận.

    Ông nh́n những cuộc biểu t́nh tại Hà nội như một tấm gương can đảm và ông cảm thấy bao nhiêu năm ăn học của ḿnh trở thành vô ích nếu không mạnh dạn đặt tay vào kư một chữ kư b́nh thường nhưng đầy bất trắc về sau này.

    Em kể với tôi, khi nghe xong em bừng tỉnh.

    Các cuộc biểu t́nh đă giúp rất nhiều người nhận ra nỗi sợ vô lư của ḿnh. Sợ những thứ rất mơ hồ và có kẻ đă biến những h́nh ảnh mơ hồ này thành cụ thể.

    Em thở to trong điện thoại như đang leo núi.

    Tôi biết em cố gắng vượt thứ ngôn ngữ b́nh thường của một nhà giáo để nói thứ ngôn ngữ của người bị bịt kín mắt trong chiếc nhà tù tự ngă.

    Thế là chị em tôi thoát.

    Và may mắn thay nhiều người khác cũng tự thoát như hai chị em tôi.

    .canhco's blog

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Bà Nga đă có kế thừa: những con két ca bài yêu nước.

    Tuy không muốn nghe những ǵ đài HTV1 phát bởi lời nói đầu của cô xướng viên giới thiệu nội dung "người dân bức xúc khi một nhóm người biểu t́nh bị sự lợi dụng của các nhóm thù địch nước ngoài"!

    Không muốn nhưng ṭ ṃ, tôi cố theo dơi kỹ từng chi tiết của bài gọi là phóng sự này và cuối cùng đă vỡ ra nhiều việc.

    Bắt đầu với những câu phát biểu của hai ông cựu chiến binh Trịnh Đăng Khoa và Nguyễn Đức Thành.

    Hai ông thuyết giảng rằng ḿnh từng đi bộ đội bảo vệ thủ đô Hà Nội và chắc chắn ḷng yêu nước không kém ai. Cả hai đều xác định người yêu nước chân chính phải tin tuyệt đối vào sự chỉ đạo của Đảng và không thể tự yêu nước theo cách của ḿnh.

    Ông Khoa mạnh mẽ cho rằng người biểu t́nh tụ tập trứơc tượng đài Lư Thái Tổ là không chính đáng.

    Trong khi ông Thành th́ nói người Hà nội không có kiểu đi ngoài đường nói bậy nói bạ. Ông Thành c̣n cho là yêu nước th́ phải giữ vệ sinh đường phố, giữ trật tự chung và làm sao cho xanh sạch đẹp!

    Nghe những lời này th́ có ai c̣n muốn tranh căi với những vị này nữa hay không?

    Hai ông không ai nói ḿnh đă từng tham dự cuộc chiến biên giới phía Bắc năm 79 hay không nhưng xem bộ dạng của cả hai, người xem có thể đoán rằng hai ông này khó ḷng là những người lính dũng cảm được.

    Tới phiên mấy bà th́ các phát biểu rơ ràng là được học thuộc ḷng từ trứơc.

    Bà Nguyễn Thị Thơm nhanh nhẩu cho rằng tụ tập để cho người khác giật giây ḿnh để cho tốn công tốn của nhà nước! v́ nhà nứơc phải đem cơ man nào là công an, an ninh rồi dân pḥng mới dẹp yên những người biểu t́nh!

    C̣n bà Nguyễn Thị Đài th́ được giao cho một bài học khó hơn khi gần như tru tréo, bà xác quyết rằng những cuộc biểu t́nh này là do sự kích động của các thế lực phản động chứ không phải là yêu nước.
    Bà cũng khẳng định là đường lối chính sách của đảng là đúng đắn. Bà Đài ra vẻ rất thạo khi dùng những từ ngữ lạ lùng nếu so với người dân b́nh thường. Không nói ai cũng thừa biết bà từ đâu mà ra.

    ( C̣n tiếp...)

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Người ta c̣n nhớ địa điểm cuộc biểu t́nh vừa rồi bị sân khấu án ngữ mất và hôm nay HTV1 chiếu lại buổi lễ của Hội liên hiệp thanh niên Việt Nam ngay tại địa điểm này.

    Xem rồi mới biết họ tổ chức chống biểu t́nh qua bài diễn văn của nhân vật Bí thư Thành đoàn kêu gọi người trẻ phải theo chỉ đạo của Đ̣an thanh niên trong việc bày tỏ ḷng yêu nước.


    Trên màn h́nh của HTV1, những người tuổi thật trẻ, với ánh mắt non nớt như những con chim sâu ngồi lắng tai nghe anh Bí thư Thành đoàn đọc diễn văn giảng dạy ḷng yêu nứơc cho mọi người.

    Nh́n kỹ th́ thấy khuôn mặt của người đang đọc diễn văn có nét ngu ngơ hơn mấy em ngồi bên dưới.

    Tôi đă từng bỏ một thời gian lớn của thời thiếu nữ để chạy theo những thói phù phiếm bệnh hoạn, được che đậy dưới rất nhiều mỹ từ mà Đoàn thanh niên Cộng sản là một tổ chức điển h́nh.

    Tôi thấy các em gái ngồi nghe rồi buồn cho các em. Tuổi trẻ có bao nhiêu thời gian đâu mà hoang phí?

    Cuộc đời bên ngoài cái cổng vô h́nh nhưng rất kiên cố là "đoàn" là "đảng", tươi vui và lành mạnh biết bao mà các em không tham gia, lại dấn thân vào những sinh hoạt vô bổ và khó thể nói chúng có lợi cho kiến thức đời sống của các em.

    Dưới bài học yêu nước phát đi từ một bài diễn văn máy móc, không biết có chạm được vào ḷng tự trọng cần có của các em hay không?

    Các em được dặn ḍ rằng ráng học cho giỏi là yêu nước.

    Ráng sinh hoạt đoàn, đảng cho tốt là yêu nước... cũng như những việc lặt vặt khác nào là thêu khăn cho chiến sĩ Trường Sa, kư tên vào kỷ niệm chương gửi đi tới các đảo xa là một việc làm nhỏ bé nhưng tỏ được tấm ḷng yêu nứơc của ḿnh....

    Nếu yêu nươc chỉ cần như thế th́ không hiểu Việt Nam hôm nay có c̣n nằm trên bản đồ thế giới hay không?

    Bao nhiêu đó vẫn chưa đủ cho tôi trằn trọc.

    Tôi thật sự bị "sốc" khi sinh viên trả lời cuối cùng mang tên Đào Mỹ Hằng lên đối diện với khán giả đang xem chương tŕnh và tuyên bố rằng đi biểu t́nh là hành động mà cô thấy rằng không cần thiết và không nên làm.

    Theo cô th́ mỗi cá nhân, đặc biệt là thủ khoa th́ hăy làm tốt những công việc với chính bản thân ḿnh. Ví dụ như sinh viên ngân hàng th́ hăy làm tốt việc chuyên môn của ḿnh về tài chính, về kinh tế là góp phần bảo vệ tổ quốc.

    C̣n việc bảo vệ an ninh biển đảo th́ đó là việc của các anh chiến sĩ hải quân và sinh viên hăy là hậu phương vững chắc ở đàng sau.

    Đào Mỹ Hằng là một trong 100 sinh viên thủ khoa đang được xă hội chú ư. Lời phát biểu của cô không có ǵ sai nhưng chứa đầy ích kỷ của một lớp người trẻ hôm nay.

    Sự ích kỷ không cần dấu diếm bởi được lănh đạo trong trường cô theo học nhồi nhét hàng ngày. Xă hội cũng tiếp tay cho cái tư duy ích kỷ này bằng các tṛ nhố nhăng được gọi là văn hóa.

    Học giỏi nhưng lạc đường vào tâm lư trùm chăn th́ ngẫm có ích ǵ cho xă hội?

    Rồi cô sẽ ra trường với một cái ghế nào đó trong ngân hàng, đúng ngành cô học và trong suốt cuộc đời của cô gái ấy sẽ là ǵ nếu không phải cô sẽ dùng mọi cách để làm giàu cho gia đ́nh và bản thân cô?

    Tôi không muốn áp đặt một sự thật rất gắn bó với những bài học mà cô được huấn luyện trước khi trả lời đài HTV1. Tôi chỉ buồn v́ một sinh viên thủ khoa lại không đủ bản lĩnh để nói lời nói tận đáy ḷng ḿnh.

    Tôi tin chắc cô thủ khoa này chưa bao giờ thấy một cuộc biểu t́nh nào trong suốt hai tháng qua.

    Cô không biết những sinh viên cùng tuổi với cô mỗi Chúa Nhật hy sinh rất nhiều thứ để nói cho được tiếng nói của ḿnh trước sự xâm lấn lộ liễu của Trung Quốc. Cô không đổ mồ hôi, cô không khan giọng gào thét đ̣i công lư.

    Cô cũng không bị ném lên những chiếc xe buưt hôi hám chở về Mỹ Đ́nh và sau đó sống những giờ phút như các phạm nhân mặc dù người đi biểu t́nh hoàn toàn không làm một điều ǵ có hại cho xă hội, nhân dân.

    Những sinh viên trẻ tuổi như cô đang đ̣i hỏi được thực thi những quyền hạn mà một công dân trong xă hội dân sự đương nhiên được hưởng, trong đó có quyền được biểu t́nh để nói lên chính kiến của ḿnh và được hiến pháp nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam thừa nhận.

    Họ không cam tâm làm những con két nói thay lời của nhà nước mớm cho. Họ muốn tự thân nói thẳng với Trung Quốc và tiếng nói của họ không qua bộ lọc nào. Họ xứng đáng được kính trọng.

    Họ xứng đáng được ghi nhớ và những đàn áp, vu khống, áp đặt từ phương tiện truyền thông nhà nước đang có dấu hiệu phản ứng ngược từ quần chúng.

    Sau bà Nguyễn Phương Nga, nhà nước đang đào tạo một loạt các loại két lớn nhỏ khác để tham gia vào bản đồng ca mang tên "yêu nước".


    Là đàn bà với nhau tôi không hiểu tại sao bà Nguyễn Phương Nga lại chọn một vị trí đau khổ như vậy.

    Vị trí của bà chắc chắn không bao giờ bà muốn v́ nó đi ngược hoàn toàn với những ǵ bà học được từ trường học lẫn trường đời, đó là sự thành thật trong phát ngôn, nhất là phát ngôn trước công chúng.

    Mỗi lời bà nói sẽ qua hàng triệu bộ lọc tinh vi nhất. Lời phát biểu của bà sẽ lên bàn cân, cân sự thành thật để đánh giá uy tín của một chế độ.
    Thương lắm, bà trở thành con két, hy sinh tâm thức cá nhân để ngồi vào chiếc ghế mà ngày nay ai cũng thấy là bạc bẻo.

    Dù sao th́ bây giờ bà đă có đồng loại. Các con két đủ lứa tuổi vừa được nhà nước thả vào khu vườn tuyên huấn để cùng hợp ca bài ca yêu nước với bà.....

    .canhco's blog

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tuoi tre Viet Nam


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 202
    Last Post: 07-07-2012, 11:03 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 11-09-2011, 05:31 PM
  3. Replies: 1
    Last Post: 18-08-2011, 01:52 AM
  4. Replies: 5
    Last Post: 03-07-2011, 07:14 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 09-01-2011, 09:46 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •