Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 16

Thread: Một người Việt cao niên đă "SÁNG MẮT" viết về VN hiện tại.

  1. #1
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Một người Việt cao niên đă "SÁNG MẮT" viết về VN hiện tại.

    HuyetHoa 2011/11/05

    Cách đây 12 năm, lúc tôi được 49 tuổi, đă xa đất nước VN được 24 năm, khi nghe tin nhà cầm quyền Cộng sản đổi mới chính sách, quên hết hận thù, gọi Việt kiều/ ngoại là khúc ruột ngàn dặm, bỏ qua quá khứ, hướng về tương lai, đoàn kết một nhà (!)…Lúc đó tôi cũng như rất nhiều người Việt tha hương so sánh một vài điều về tài chánh, về vật giá, về t́nh ruột thịt, bà con giữa xứ Mỹ và xứ ḿnh, nên cũng rất là “hồ hỡi”…nhưng quên đi mất nhiều chi tiết quan trọng mà ḿnh ở đất Mỹ không thấy được những cái sự việc khác rất thực tế đang xảy ra ở VN. Sau 2 lần về thăm lại VN năm 2000 và năm 2007 cùng với nhiều tin tức về vô số vấn đề …nhưng chỉ ghi nhận trung thực trong 10 vấn đề thiết yếu th́ thấy phần lớn là xấu, nhất là vấn đề y tế, an ninh, luật pháp, nên: Tôi đă bỏ hẳn ư định về VN để nghỉ hưu.

    Đến ngày hôm nay, tôi vẫn c̣n biết có người bạn cùng khóa 23 ở bên Mỹ nhưng đang có vợ ở VN , một người bạn ở Texas cũng dự tính về VN để dưỡng ǵà, một bạn Việt kiều rất già có vợ trẻ, cứ sáu tháng ở VN, vài tuần về Mỹ… Một số Việt kiều dự tính về VN để sống luôn …Số c̣n lại mấy chục năm trước họ nhớ VN tha thiết, nhớ quay quắt, nói có về VN sống th́ ”ăn đất, ăn cát cũng chịu”… sau đó họ về xây vài ba căn nhà ở VN. Bây giờ đa số họ không c̣n có cái t́nh cảm "nóng sốt" như những ngày xưa, bắt đầu âm thầm bán dần tài sản nhà cửa ở VN và chỉ về VN thăm viếng mà thôi, và quyết định sẽ chết ở Mỹ…

    Tôi nêu lên dưới đây là những câu chuyện rất thật mà tôi đă theo dơi trên 20 năm và phỏng vấn họ nhiều giai đoạn, từ lúc họ nhỏ những giọt nước mắt nhớ về quê hương, lúc họ gởi tiền về VN xây nhà, cho đến lúc họ gặp tôi chấp tay xá xá lia lịa v́ sợ, rất sợ cái gọi là đất nước Việt Nam của Cộng sản. Như chị Gẫm nói với tôi rằng “ Chú Nam đừng phổ biến những tin nầy sợ người ta hiểu lầm cho rằng anh chị là người vong bản quên đi đất nước quê hương của ḿnh mà lại c̣n nói cái xấu nữa”. Những người bạn Việt kiều của tôi đang ở VN hay dự tính về VN tôi sẽ lần lượt phỏng vấn họ, hy vọng họ cho tôi biết những sự thật bây giờ và tương lai, bởi v́ họ quan niệm “người ta sống được th́ ḿnh sống được, đừng có hù nhé, về VN th́ sống mấy đời cũng không hết tiền, vật giá th́ quá rẻ, bên Mỹ nầy cực quá, ḿnh về VN có nhà lớn hơn, có kẻ hầu người hạ, có t́nh bà con đậm đà thắm thiết, vui gấp ngàn lần ở Mỹ, ḿnh đừng làm chính trị chống chế độ th́ đâu có ai khó dễ ǵ được …”

    Tôi không dám nói nhiều v́ cũng ngại các người bạn nầy sẽ ghét ḿnh, thành thử cứ để thời gian và thực tế sẽ phơi bày trắng đen, biết đâu họ lại sống được như những người khác, làm bạn với Công an hiền lành, thương dân…v́ thế tôi cố gắng thật khách quan khi viết bài nầy, nhưng có thể c̣n rất nhiều thiếu sót, nếu vô t́nh đụng chạm th́ xin người đọc miển thứ cho và chỉ giáo thêm trong tinh thần xây dựng.

    Sau đây là chi tiết 10 điều căn bản :


    1. Tài chánh:
    Không có ǵ khó khăn khi so sánh lợi tức ở Mỹ hay ở ngoại quốc đối với lợi tức đầu người ở VN. Về VN sống th́ có người giúp việc, có người nấu ăn, tiền hưu bổng xài cả đời không hết ….Trước năm 2010 có thể nói rằng vật giá ở VN c̣n rẻ so với ngoại quốc, nhưng bây giờ th́..! Anh Thu ở xóm tôi mới về VN, trở qua Mỹ đầu tháng 4/2011 nói rằng vật giá ở VN bây giờ rất cao, thí dụ: một tô ḿ vit tiềm trong một tiệm ăn trung b́nh giá khoảng 75.000 VN, tức khoảng 3 đô la rưởi...ăn một tô phở ở một tiệm tương đối sạch sẽ không có người ăn xin đứng chờ với hai bàn tay cùi hay ghẻ lỡ th́ cũng xấp xỉ 4, 5 đô.!!

    2. T́nh người:Nếu Việt kiều về thăm viếng một thời gian ngắn th́ thấy ai ai cũng đối xử với ḿnh trong t́nh cảm đậm đà thân thiện hết. Người VN ḿnh t́nh cảm đậm đà nhưng không dễ ǵ bị “người dưng nước lă” gạt, nhưng đau nhất trên đời là bị thân nhân bà con ruột thịt của ḿnh gạt ngon ơ đau đớn lắm! Cô Nữ, Chị Hà người Tuy Ḥa, về VN xây nhà, lựa mấy đứa cháu ngoan hiền đứng tên. Một thời gian sau chúng nó đem cầm sổ ĐỎ phải bỏ tiền ra chuộc tức muốn ói máu…Vợ chồng ông Điều, dân Quảng B́nh di cư, bị cô em vợ sang đoạt hết mấy căn nhà ở VN tức muốn đứng tim …D́ dượng bên bà xă của tôi ởSan Diego, về VN cưới thằng chồng VN cho con gái bên Mỹ, sang đây cao thủ đánh cắp hơn USD 60.000, ông bà tức quá, bây giờ chỉ cầu xin Chúa và đức Mẹ mà thôi…
    Ngày 18-4-2011, trên Việt báo online t́nh mẹ con bà cháu ruột thịt tiêu tan chỉ v́ tranh dành mảnh đất ở Thủ Thiêm …Cũng trên tờ Vietbao online, mục blog chuyện thật “Bà già ngu” bỏ tiền xây nhà ở VN, không ngờ mấy đứa em đem bán sạch, ở Mỹ một ổ bánh ḿ mà không có tiền mua, đấm ngực kêu trời …C̣n nhiều lắm chỉ toàn là những trường hợp bị những người ruột thịt của ḿnh gạt gẩm mà thôi ….ai cũng nói “Không biết mấy người bất lương đó ra sao, chứ anh hay chị hay cháu, hay (…) của tôi không như tụi đó đâu, gia đ́nh tôi gia giáo, lễ nghĩa không lẽ họ dứt t́nh ruột thịt hay sao ….. Xin thưa rằng những người bị gạt là những người trong đầu đă có sạn, những con cáo già, không dễ có người xa lạ nào gạt được họ đâu, nhưng mọi người nên nhớ là sau vài chục năm xa cách Cộng Sản đă biến cải người dân, những người ruột thịt của ḿnh thành những tay cao thủ “những quái chiêu lường gạt”!! Việt kiều bây giờ đối với khúc ruột ngàn dậm là những con cừu non mà thôi.

    3. Con cháu:
    Người già ở ngoại quốc th́ nhớ VN, c̣n về VN th́ lại nhớ con cháu ở ngoại quốc. Anh Tư, chị Gẫm mê xóm Bóng, Nha Trang, 12 năm về trước nhất định về già sẽ về VN để sống, có nghèo cũng chịu. Bây giờ có 3 đứa cháu ngoại, 4 đứa cháu nội, tất cả đều ở Mỹ,…thương quá xá, xa một ngày cũng nhớ, thành ra cũng là một lư do bỏ luôn cái vụ việc về VN để ở …

    Tôi có quen với một người bạn trẻ trên dưới 50 tuổi dự trù tương lai sẽ về VN về vùng quê để dưỡng già. ”Người ta sống được th́ ḿnh sống được …” nhưng người bạn đó chưa nghĩ tới đứa con trai một của ḿnh ở bên Mỹ mà vợ chồng cưng nhất trên đời, nếu họ có vài đứa cháu nội không biết họ có dứt khoát bỏ con cháu bên Mỹ nầy mà về VN ở luôn hay không, chưa kể c̣n nhiều vấn đề khác nữa như vấn đề sức khỏe, an ninh …

    4. Thời tiết :
    Quá nóng ở VN so với nơi cư ngụ của ḿnh ở Mỹ. Bà mẹ của người bạn trong sở , tuổi gần 80, mấy năm về trước lúc nào cũng đ̣i về VN để sống. Mùa Đông năm 2010 bà về thăm VN để sửa sọan về ở luôn, tôi gặp bà trở về Mỹ…Bà bảo tôi rằng sẽ chết ở bên Mỹ, không về VN nữa…Hỏi măi bà chỉ hé ra một chi tiết nhỏ thôi: "trời quá nóng, chịu không nổi...".

    5. Thức ăn: Đồ ăn có thể ngon miệng hơn, rẽ tiền hơn …Gần đây tin tức hàng ngày thực phẩm ở VN đầy ngập những chất độc trong thức ăn khỏi cần thí dụ...

    6. Y tế:
    Ở VN tiền thuốc thang bệnh viện quá rẽ so với nước Mỹ nhưng kỹ thuật, vệ sinh th́ quá tồi tệ…(trừ việc đi trồng răng. Trồng răng bên VN rất rẽ…khoảng USD 100/cái so với Mỹ khoảng USD 1.000/cái). Nhưng anh Tư, chị Gẫm về VN bị bệnh, trong lúc chờ mổ ở Nha Trang thấy ông bác sĩ c̣n bận đồ ngủ pyjama, mổ bệnh nhân dao kéo mổ xẻ máu me đầy chậu, ruồi nhặng bu đầy, dùng nước lạnh trong ṿi rửa xong mổ tiếp cho bệnh nhân thứ hai !…

    Tôi về VN lần đầu, chỉ có 3 tuần thôi mà bị hai thứ bệnh : tiêu chảy v́ ăn cây kem và ho v́ ngủ dưới bốn cây quạt trần …Khi bị bệnh th́ việc đầu tiên là tôi muốn bay trở về Mỹ lập tức vi thuốc ở VN không trị nổi. Rất nhiều người già về VN chơi bị bệnh, con cháu gởi vé phi cơ cho họ trở về Mỹ liền ngay, như những người c̣n trẻ cũng đổi vé phi cơ trở về Mỹ khi biết bệnh của ḿnh hơi bị nặng …

    7. An ninh:
    Quá tệ, cướp giật ở thành thị, trộm cướp ở thôn quê. Cô em vợ vượt biên lúc 14 tuổi, sang Pháp lập gia đ́nh, về VN thăm lúc 34 tuổi cứ tưởng xả hội VN giống bên Pháp, bị cướp giựt xách tay ngay chợ Bến Thành, mất hết giấy tờ làm việc với Công An sợ quá bây giờ không dám về VN …Cũng anh Tư, chị Gẫm mê xóm Bóng, Nha Trang, về xây nhà ở Thành, lúc về thăm VN bị trộm, bị cướp vài lần, nhà cửa giao cho đứa em xây bất hợp pháp, bây giờ cho không nhà cầm quyền để đở tốn tiền thuê nhân công phá bỏ….

    8. Môi trường: Từ không khí, nước sông, nước hồ ô nhiểm đầy bệnh truyền nhiểm như hepatitis, bệnh lao, bệnh lăi …Nếu sống ở ngoại quốc với những điều kiện vệ sinh khi đă quen th́ về VN mà tính ở luôn th́ th́ cũng phải là một người không bao giờ sợ bệnh, không sợ dơ và thật sự thương xứ VN lắm đó …

    9. Luật pháp:Luật rừng, hối lộ là qua được hết, làm ăn lớn mà chi không đủ th́ cũng có ngày bỏ của chạy lấy người …Công an là vua, bỏ tù bất cứ ai chống chế độ một cách hợp pháp, ai ai cũng biết chẳng cần thí dụ …

    10. Chính trị: Quá tệ đảng CS tàn ác độc tôn, bỏ tù thủ tiêu những người yêu đất nước, thương dân tộc, nói ra sự thật, kể cả những đăng viên lâu đời …Dân chúng sợ sệt, không có dân chủ , nếu sống quen ở nước tự do th́ không biết có chịu nổi cảnh sống nầy hay không… Chắc ai cũng biết, không cần thí dụ …

    Để kết luận, tôi mượn lời của ông Khánh Hưng: “Ở trên trái đất nầy, không hề có thiên đàng. Điều mà anh và tôi t́m kiếm không phải là một xă hội hoàn hảo, mà là một xă hội ít có sự bất công hơn, ít có sự lừa dối hơn, và ít có cái xấu hơn. Trong ư nghĩa nầy, th́ nước Mỹ là một mô h́nh tốt hơn vạn lần so với cái xă hội Việt Nam Cộng Sản, nơi mà sự ác, sự bất công, và sự lừa dối đang thống trị xă hội…”

    Nói như nhà thơ Trần trung Đạo:

    " Việt nam nay để thương, để nhớ, chớ không phải để ở.. "

    Thấy cũng chẳng có ǵ để mà "phải thuơng phải nhớ" cả !

    Nguồn:TrangchủCDNVQG TDTP"


    (http://www.thegioinguoiviet.net/show...6024#post26024)

  2. #2
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Tại sao ta lại phải về VN để ở hoặc đầu tư trong khi chính bọn cán bộ CS tìm đủ mọi cách tuồn tiền của chúng ra các quốc gia Tây Phương và có cơ hội là chúng nó dzọt ra các nước phương Tây để sống ?

    (chúng nó tuồn tiền và thây chúng nó qua các nước Tây Phương chứ không phải qua Trung Cộng đâu nhé)

  3. #3
    Member
    Join Date
    01-05-2011
    Posts
    1,401
    Quote Originally Posted by Nhân Dân Tự Vệ View Post
    ...

    " Việt nam nay để thương, để nhớ, chớ không phải để ở.. "

    Thấy cũng chẳng có ǵ để mà "phải thuơng phải nhớ" cả !

    ...
    Sao về quê hương mà tính toán thua thiệt kỹ quá vậy bác, không dźa ở luôn th́ dźa chơi cũng được, miễn đừng la lớn Dr. Tran biết được ổng lại chưởi là "óc heo". Mà có phải là bác không c̣n có ǵ để "phải thuơng phải nhớ", hay chỉ giận lẫy nói vậy. Không c̣n màng tới VN th́ viết ra làm ǵ, hay sợ người ta dźa hết, không c̣n ai ở lại chơi?
    Lần tới có dźa chơi th́ nên nhớ là ḿnh già rồi bụng yếu không thể mút cà lem được nữa như thời non trẻ nhe bác!

  4. #4
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Quote Originally Posted by DanGong View Post
    Sao về quê hương mà tính toán thua thiệt kỹ quá vậy bác, không dźa ở luôn th́ dźa chơi cũng được, miễn đừng la lớn Dr. Tran biết được ổng lại chưởi là "óc heo". Mà có phải là bác không c̣n có ǵ để "phải thuơng phải nhớ", hay chỉ giận lẫy nói vậy. Không c̣n màng tới VN th́ viết ra làm ǵ, hay sợ người ta dźa hết, không c̣n ai ở lại chơi?
    Lần tới có dźa chơi th́ nên nhớ là ḿnh già rồi bụng yếu không thể mút cà lem được nữa như thời non trẻ nhe bác!
    Bài này tôi copy & paste vì nó giống tâm trạng của tôi.
    Mỗi lần nghĩ tới xã hội VN dưới sự điều hành của bọn CS là tôi lắc đầu hết ý kiến.
    Mình có quyền nói lên quan điểm của mình. Ai có ý nghĩ nghịch lại, có quyền viết lên một bài khác với quan điểm trái chiều.
    lý của tôi : CS VN kêu gọi Việt kiều về VN ăn khế trong khi chúng nọ có cơ hội là dzọt qua các nước tây phương để ăn apple.

  5. #5
    kenjin_knightvn2009
    Khách
    Ooy, ooy Điều Gong này, ông có vẻ "tâm đắc" với cái lối chửi "óc heo" của "bác Trần" (của thiên hạ) quá hử?

    Ông đang chửi xéo thành viên Nhân Dân Tự Vệ là đó hử?

    -----

    Này, cái đám thanh niên hải ngoại trẻ tuổi thích chơi bời, đừng có lủi đầu về VN t́m cam t́m bưởi nữa. Công an chó săn nó bắt có ngày, không đưa tiền chuộc cho nó th́ toi mạng có lúc đấy.

    Một người bạn của tôi, mua nhiều chai dầu thơm nhỏ nhỏ mang về cho bạn bè. Đi với anh chồng người Mỹ trắng Texas, tới TNS, nó đuổi anh chồng đi ra ngoài trước, giữ cổ lại gặng hỏi tùm lùm về mấy chai dầu thơm. Cổ tộng vào mơm chúng nó $USD 50 nó cho đi. Anh chồng biết được nổi giận đùng đùng, vào quyết định đ̣i tiền lại. Made a scene, basically!

    Thằng boss của chúng nó ra, làm bộ nghiêm nghị với mấy thằng ăn cướp. Trả tiền lại cho "ông Mỹ"!

    Cái đám cặn bả đó chỉ dám ăn hiếp VN mà thôi.

    Đi nước khác chơi. Đi tiểu bang khác chơi vui hơn.

    VN chẳng khác cái vũng trâu nằm! Nó không giống ngày xưa đâu. Về làm cái cù lần mốc thếch ǵ nữa.

    Kỷ nữ ở các nước khác cũng đẹp hơn: qua mấy nước đó chơi cho đă. Kỷ nữ địa phương th́ sao?

  6. #6
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Tranh thủ trước khi có Luật nhà thơ

    Tranh thủ trước khi có Luật nhà thơ
    Đỗ Trung Quân



    Không biết đă có luật cấm nhà thơ được "dị bổn" chính thơ ḿnh hay không ? Ở xứ ḿnh cái ǵ không cấm là cho – Cái ǵ không cho là cấm. Chiếu theo nhận định ấy, nay tôi – Đỗ Trung Quân sau 25 năm tŕnh làng bài thơ "Bài học đầu cho con" khi phổ nhạc có tên "Quê hương" xin cho ra, mắt tiếp "Quê hương bis" trước khi bị tịch thu dị bản.

    Tác giả kính báo.

    Quê hương làm ǵ có luật
    Nên ta luồn lách mỗi ngày
    Quê hương ḿnh thường lách luật
    Huề tiền lắm vụ hay hay

    Quê hương là cầu tre nhỏ
    Cầu tre là đỡ lắm rồi
    C̣n hơn trẻ con chỗ nọ
    Học về – nước – lũ – nó – trôi

    Quê hương là con diều biếc
    Dán diều bằng giấy xanh xanh
    Ta bay lên tầng chót vót
    Nh́n – dân – bầy – kiến – chạy – quanh

    Quê hương là vàng bốn chín
    Là hồng sổ đỏ vi la
    Là oách như xuân tóc đỏ
    Chỗ nào biệt thự cũng ta

    Quê hương mỗi người chỉ một
    Chỉ ngu mới một mà thôi
    Nước trong hôm nào lộn xộn
    Nước ngoài lại gặp ta thôi


    [ làm tại cái vi la to bằng cái va li - Phú Nhuận - 3- 11-2011]

    Đỗ Trung Quân
    Theo Quê Choa

    o0o

    Ở dưới là "nguyên bổn"

    Bài Học Đầu Cho Con

    "Quê hương là ǵ hở mẹ
    Mà cô giáo dạy phải yêu
    Quê hương là ǵ hở mẹ
    Ai đi xa cũng nhớ nhiều

    Quê hương là chùm khế ngọt
    Cho con trèo hái mỗi ngày
    Quê hương là đường đi học
    Con về rợp bướm vàng bay

    Quê hương là con diều biếc
    Tuổi thơ con thả trên đồng
    Quê hương là con đ̣ nhỏ
    Êm đềm khua nước ven sông

    Quê hương là cầu tre nhỏ
    Mẹ về nón lá nghiêng che
    Là hương hoa đồng cỏ nội
    Bay trong giấc ngủ đêm hè
    ......

    Quê hương mỗi người chỉ một
    Như là chỉ một mẹ thôi
    Quê hương nếu ai không nhớ
    Sẽ không lớn nỗi thành người
    "

    Đỗ Trung Quân

    ****
    Ư kiến của độc giả SB:
    Rồi cũng có lúc chính tác giả Đỗ Trung Quân cũng phải lên tiếng hén. Ít nhất cho người cầm bút là phải có cái sĩ khí tối thiểu như vậy !!!
    Bravo nhà thơ ĐTQ
    Last edited by SilverBullet; 08-11-2011 at 10:03 AM.

  7. #7
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Quê Hương Có Phải Là Chùm Khế Ngọt?

    Nhân tiện xin đăng lại một bài viết đă cũ (2006) nhưng có liên quan đến "chủ đề"...

    Có một lúc khoảng 2004 - 2006 cái bài thơ "Bài học đầu cho con" này của ĐTQ được nhà nước Việt cộng đem ra làm kiểu "mải vơ sơn đông" để dụ dỗ dân VN ... Nhất là 2 cái miệng loa của Tôn nữ thị Ninh (ninh /hầm thịt chồn l...) và cái bà Hồng Ngát nào đó ở VN ... SB nghe mà tức (cửa) ḿnh :p... và "oải" những cái miệng như "gái đĩ già mồm" này thiệt .... cũng như các văn nô, muá bút máu ... h́ hục, lụp xụp, lăng xăng, bưng bô, đổ bô, chùi bô ... cho việt cộng (= phi nhân, phi thú) đái & ị.

    Dân bưng bô cho phi nhân, phi thú ... th́ làm sao có "NHÂN" cách đủ để mà dạy ai đây?

    Ngay chính bản thân của họ, đă chẳng xứng là "NGƯỜI" rồi, và không lẽ MẸ VIỆT NAM lại nỡ ḷng "bỏ" những đứa con "phi nhân, phi thú" sao ? "ḷng mẹ bao la như biển rộng mà ..." .Nhưng, xin các "ông bà" phi nhân , phi thú ... đừng có dùng miệng lằn, lưỡi mối, bút máu... " để chữ/ nhét chữ vào miệng của/cho MẸ VN (tội ngang với hiếp dâm mẹ của ḿnh = tội thiên tru địa diệt đó!!!)


    o0o




    Quê Hương Có Phải Là Chùm Khế Ngọt?


    DÂN CHỦ: QUÊ HƯƠNG SẼ LÀ CHÙM KHẾ NGỌT CHO MỌI NGƯỜI DÂN VIỆT

    Cuối hạ chớm thu, những cơn gió hè nóng nực cũng đă bắt đầu dịu lại, gió thu heo may và những cơn mưa sụt sùi của mùa Ngâu đă về . Tháng Bảy âm lịch là tháng của mưa, những giọt mưa có thể là những giọt lệ t́nh ái của Ngưu Lang Chức Nữ, là những giọt lệ hiếu tử nhớ cha thương mẹ đă khuất núi, là những giọt lệ khóc than của các oan hồn vất vưởng phiêu diêu không nơi nương tựa. Chắc chưa có ai thấy được "quạ ô bắt cầu" cũng như h́nh dáng của chàng Ngưu nàng Chức ra sao, nhưng mối t́nh "ngăn sông cách núi" và chung thuỷ thiên thu của họ đă đi vào ḷng người với sự cảm thông và mến mộ. Tấm gương hiếu thảo và tấm ḷng bồ tát của ngài Mục Kiền Liên đă xuống tận địa ngục A Tỳ để cứu mẹ và các oan hồn uổng tử đă trở thành một gương sáng cho hậu thế noi theo. Hiện nay, lễ Vu Lan đă trở thành một tập tục và "nghi thức tưởng niệm" được hầu hết các Phật tử của các nước vùng Đông nam Á tổ chức một cách trọng thể tại các chùa chiền hoặc tại gia. Tương truyền ngày rằm tháng bảy c̣n là ngày "xá tội vong nhân", ngày cúng kiến (bố thí ) cho các oan hồn uổng tử, không có người thừa tự chăm sóc hương khói, vất vưởng không có nơi nương tựa ... Gọi nôm na là lễ "cúng cô hồn".

    Ở Việt Nam, ngoài các kinh điển lưu truyền của Phật giáo liên quan đến ư nghĩa, nghi thức ... của lễ "Vu Lan Bồn", văn hào Nguyễn Du có để lại cho hậu thế bài "Chiêu Hồn Thập Loại Chúng Sinh" liên quan đến vấn đề này. Tác phẩm này gồm 184 câu thơ song thất lục bát, và được chia ra làm 3 phần chính. Trong phần 1 tác giả diễn tả cảnh sắc thê lương của tháng bảy trên dương gian: "Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt / Toát hơi may lạnh buốt xương khô / Năo người thay bấy chiều thu /Ngàn lau nhuốm bạc lá ngô rụng vàng ... " để ta có thể tưởng tượng một cơi âm u tối mịt mù, thế giới của hồn ma bóng quế: "Cơi dương c̣n thế nữa là cơi âm.". Trong phần 2, tác giả cung chiêu tất cả các loại cô hồn từ hàng vương đế, quan quyền, văn nhân tài tử cho đến thứ dân, từ già cho đến bé. Trong phần 3, tác giả gởi những lời nhắn nhủ với các "cô hồn" hướng về nẻo thiện, nương nhờ Phật lực để siêu thoát. Có người nói rằng Nguyễn Du mượn chuyện cơi âm để nói chuyện cơi dương. Và có người c̣n đi xa hơn nữa là cụ Tố Như dùng bài "Chiêu Hồn" để phác họa cái xă hội hiện tại lúc đó, để gởi gắm tâm sự, để chống đối, tố cáo, phê phán ... giai cấp "cường hào ác bá" theo kiểu gán ép của nền văn học "xă hội chủ nghĩa" như trong một số bài nghiên cứu tôi có dịp đọc qua th́ thiệt là không có sức thuyết phục chút nào cả. Có lẽ đây là hệ quả của căn bịnh trầm kha "uốn nắn và bóp méo sự thật" mà chúng ta thường thấy ở các nhà nghiên cứu (tư tuởng, văn học...) trong các nước cộng sản, điển h́nh là VN với mục đích duy nhất là tuyên truyền để phục vụ cho chế độ. Nói khác, sử dụng kỹ thuật tuyên truyền kiểu "Tăng Sâm giết người" là chuyện b́nh thường. Tóm lại, "sự thật" là những ǵ cấp "lănh đạo" muốn thấy và nghe. Nếu không đủ "chỉ tiêu" địa chủ và phú hào th́ cứ việc nâng cấp trung nông lên cho đủ là xong. Cái mạng sinh mệnh con người đúng là không bằng con ong cái kiến trong tâm trí của những kẻ phi nhân bản. Nhân dịp lễ Vu Lan, bên cạnh việc tưởng niệm công ơn sinh thành, cầu nguyện cho thân bằng quyến thuộc, tôi xin chân thành thắp một nén tâm hương cầu nguyện cho những người đă chết oan ức, các oan hồn uổng tử trong cuộc "cải cách ruộng đất" ở miền Bắc trong thập niên 1950, những người đă hy sinh trong cuộc chiến tranh phi lư, những người đă chết oan ức trong chốn lao tù, những người đă bỏ mạng trên đường t́m tự do nơi rừng thiêng nước độc, ngoài biển khơi ... mà hồn ma bóng quế vẫn c̣n vất vưởng, uất ức nên vẫn quẩn quanh và lạc loài không nơi nương tựa được siêu sinh tịnh độ.

    Theo Phật giáo mùa Vu Lan là mùa báo hiếu của người con đất Việt và hiếu từ không phải chỉ riêng đối với cha mẹ, mà là với tất cả chúng sanh. Tuy nhiên, ở một góc nh́n hẹp hơn, lễ Vu Lan có lẽ tương tự như ngày Hiền Mẫu (Mother's day) ở các nước Âu Mỹ. Một phần, có lẽ do nguồn gốc xuất phát của lễ Vu lan là sự tích bồ tát Mục Kiền Liên vào ngục A Tỳ để cứu mẹ là Thanh Đề. Kế đến, mặc dù con là kết tinh của mẹ cha , và "công cha như núi Thái sơn" là một sự thật ai cũng biết. Nhưng sinh vật, đặc biệt là con người, th́ đă vất vả với mẹ từ lúc c̣n là bào thai trong bụng nên t́nh cảm của đứa con dường như gắn bó với mẹ hơn cha. Điều này cũng hợp lư v́ ngoài đất đá, sự sống của vạn vật đều bắt đầu từ MẸ .

    Mẹ lại là biểu tượng của quê hương. Nói đến mẹ, cho những người phải sống xa ĺa nơi sinh trưởng chúng ta không khỏi liên tưởng và thương nhớ về một nơi chôn nhau cắt rún ở một nơi nào đó trên trái đất. Một nơi chúng ta thường gọi là quê hương và mỗi người chỉ có một quê hương như nhà thơ Đỗ Trung Quân có viết một bài thơ tôi đă rất thích về quê hương. Nhưng gần đây tôi lại bị "dị ứng" với bài thơ v́ chính quyền cộng sản đă sử dụng nó để tuyên truyền, khơi dậy nỗi nhớ quê hương, ve vuốt "khúc ruột thừa ngàn dặm" và méo mó bài thơ để rù quến một cách rất bất chính. Việc này đă làm tôi nghi ngờ luôn cả tâm ư "thực" của tác giả muốn chuyên chở đến độc giả qua bài thơ.

    "Quê hương là ǵ hở mẹ
    Mà cô giáo dạy phải yêu
    Quê hương là ǵ hở mẹ
    Ai đi xa cũng nhớ nhiều

    Quê hương là chùm khế ngọt
    Cho con trèo hái mỗi ngày
    Quê hương là đường đi học
    Con về rợp bướm vàng bay

    Quê hương là con diều biếc
    Tuổi thơ con thả trên đồng
    Quê hương là con đ̣ nhỏ
    Êm đềm khua nước ven sông

    Quê hương là cầu tre nhỏ
    Mẹ về nón lá nghiêng che
    Là hương hoa đồng cỏ nội
    Bay trong giấc ngủ đêm hè
    ......

    Quê hương mỗi người chỉ một
    Như là chỉ một mẹ thôi
    Quê hương nếu ai không nhớ
    Sẽ không lớn nỗi thành người" (Bài Học Đầu Cho Con, Đỗ Trung Quân)

    Tôi không biết nhiều lắm về tiểu sử của nhà thơ Đỗ Trung Quân chỉ biết anh ĐTQ sinh năm 1955, hiện c̣n sống và viết ở Sài G̣n (qua một bài viết của Nhă B́nh đăng ở trang web Tiền Vệ). Tôi hơi tiếc là không biết anh ĐTQ nhiều hơn chút như anh sinh ở đâu (quê hương , bối cảnh không gian)? Viết bài thơ này lúc nào (bối cảnh thời gian)? Để tưởng tượng, để h́nh dung được cái "cảm xúc" về quê hương của tác giả đúng hơn và thưởng thức bài thơ một cách trọn vẹn hơn. Nhưng căn cứ theo năm sanh của anh (1955) th́ tôi có cảm tưởng quê hương của anh phải là một nơi nào đó ở trong miền Nam v́ quê hương tuổi thơ của tôi cũng rất giống như anh diễn tả trong bài thơ. Rất nhiều lần tôi đọc bài thơ này của anh và mỗi lần đọc tôi đều thả hồn về với tuổi thơ, nhớ đến những ước mơ thời niên thiếu, nhớ và suy nghĩ về quê hương đất nước. Lời thơ b́nh dị, nhẹ nhàng nhưng thâm thuư, khơi dậy được xúc cảm . Nhất là đoạn kết của bài thơ. Nhưng tôi không dám đoán chắc đây là lời cho con anh, thế hệ Việt mai sau? Lời cho anh, người ở lại với MẸ? Hay đây là lời nhắn nhủ cho người rời xa quê hương, "bỏ Mẹ t́m Cha" v́ những đứa con bất nhân, bất hiếu, buôn bán Mẹ, tàn sát anh em? Những việc đă, đang xảy ra tôi nghĩ anh Đỗ Trung Quân với tâm hồn mẫn cảm, với con mắt tinh tế của một nhà thơ, của một người cầm bút làm sao mà không nh́n thấy và cảm nhận được? Nhưng thôi đây là chuyện riêng tư của anh. Tôi không bàn xa hơn về chuyện này. Chỉ "tiếc" cho cái bài thơ đă bị dùng như một phương tiện tuyên truyền rẻ tiền làm giảm đi không ít giá trị nghệ thuật chân chính của nó với những độc giả hải ngoại như tôi.

    Anh ĐTQ nói đúng "quê hương mỗi người chỉ một", như định mệnh an bài anh và tôi đều sinh ra ở một nơi nào đó trên cái dăy đất h́nh chữ S thân yêu. Anh và tôi, mỗi người có một người mẹ, có một quê hương trên cùng dăy đất chữ S để nhớ . Dân tộc Việt có chung một bà mẹ Âu Cơ, và đất nước Việt cũng chẳng phải của riêng ai, non sông có thể đổi thay, chính quyền đến chính quyền sẽ đi, chỉ có dân tộc Việt trường tồn. Và không một người nào là không nhớ Mẹ của ḿnh, nhưng tôi bắt buộc phải chọn xa Mẹ (quê hương), t́m Cha (tự do) để "lớn nỗi thành người", để nên người, để làm "con người" đúng nghĩa như "con người". Mẹ tôi là bà tiên hiền ḥa đang bị bất lực trên giường bịnh v́ những đứa con bất nhân đă t́m trăm phương ngh́n kế vắt kiệt sức sống của Mẹ và những người anh em hiền ḥa khác. Cha chúng ta là giống Rồng. Chúng tôi, những người ra đi, thừa hưởng sự di truyền đó, cần có tự do để sống chứ không thể chịu trận nằm chết cạn ở ao bùn. Như một quy luật tất yếu của cuộc sống, một người cần phải tự giúp bản thân trước rồi mới có thể giúp người khác được và một người chết th́ không có làm được việc ǵ hay có thể giúp đỡ được ǵ cho ai hết.

    Tôi không rành về cổ sử, nhưng câu ca dao dưới đây làm tôi cảm thấy man mác về nguồn gốc của dân tộc Việt tự ngàn xưa :

    "Gió Động Đ́nh mẹ ru con ngủ
    Trăng Tiền Đường ấp ủ năm canh
    Tiết trời thu lạnh lành lanh
    Cỏ cây khóc hạ, hoa cành thương đông
    Bống bồng bông, bống bồng bông
    Vơng đào mẹ bế, con Rồng cháu Tiên" (Ca Dao)

    Gió Động Đ́nh, Trăng Tiền Đường giờ chỉ c̣n lại lời ca dao năo nuột của Mẹ! Cũng như Ải Nam Quan, một số hải đảo của biển Đông đă biến mất trên bản đồ VN và cả biển Đông cũng đang bị thu hẹp dần lại. Một ngày nào đó có lẽ anh, tôi và con cháu sẽ nghe Mẹ VN ru con bằng những câu ca dao tiếc nhớ "Ải Nam Quan và ..." mà giá buốt tâm can.

    Trong thực tế quê hương VN của anh và tôi không phải là "chùm khế ngọt" để cho các em bé gái VN đang bị bọn vô nhân tính bán làm nô lệ t́nh dục trong các nhà thổ ở xứ Miên, hoặc các nàng kiều Việt bán thân trên khắp thế giới để kiếm tiền nuôi thân, giúp cha mẹ nghèo khó, hoặc các lao nô bán sức lao động v́ miếng cơm manh áo, bị bóc lột chèn ép từ mọi phía, và dân ngu khu đen thấp cổ bé miệng trong nước …"trèo hái" được. Họ là "những kẻ lạ" ngay trên chính quê hương của ḿnh. Anh, tôi và hầu hết mọi người VN biết rơ điều này và chỉ có cái khác nhau là chọn "làm" một cái ǵ đó để giúp những kẻ không may mắn hay nhắm mắt quay lưng "làm ngơ". Hoặc tệ hơn nữa tiếp tay với lũ người bất nhân v́ những quyền lợi ích kỷ của bản thân .

    Có một điều tôi rất chắc chắn là Mẹ VN sẽ ở măi trong tim của những người con đất Việt dù ở gần hay ở xa. Không ai có thể quên nơi chôn nhau cắt rún của ḿnh được. Mẹ và cha, mỗi người chỉ có một để thương, để nhớ. Nhưng trong một gia đ́nh th́ cần có mẹ và cha, con cái thuận ḥa, nhường nhịn, thành thật thương mến nhau th́ sinh hoạt gia đ́nh mới có cơ hội thành công và các phần tử trong gia đ́nh mới có thể sống trong hạnh phúc được. Cho quê hương th́ cũng giống như vậy. Nếu trở về mà như người xa lạ trên chính quê hương của ḿnh, trở về để tự đặt ḿnh trong cái bối cảnh mà chúng tôi đă liều chết để ra đi trước đây th́ trở về để làm ǵ? Và dường như câu ca dao "Ta về ta tắm ao ta / Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn" đă được nhiều người Việt hải ngoại chứng minh là không có đúng lắm cho cái ao nhà Việt Nam. Phải loại bỏ được những kẻ đang quậy đục làm bẩn nước, ngăn ḍng nước chảy, phải t́m cách làm cho nước trong, phải làm cho nước ao nhà tốt hơn hoặc tương đương nước ao người th́ ao nhà mới "xài" được. Hành động là cách chứng minh tốt nhất chứ những lời sáo rỗng, lừa mị theo kiểu tuyên truyền cộng sản của nửa thế kỷ trước đây chẳng c̣n có tác dụng như xưa nữa. Cố Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu đă nói một câu để đời và đúng 100%: " Đừng nghe những ǵ cộng sản nói mà hăy nh́n những ǵ cộng sản làm".

    Vâng, "Quê hương là chùm khế ngọt" nhưng không phải "Để con trèo hái mỗi ngày" mà là "Để đảng trèo hái mỗi ngày". Quê hương và Mẹ vẫn luôn ở trong tâm trí tôi, tôi yêu mến quê hương tôi, nhưng không có nghĩa là tôi phải yêu chủ nghĩa xă hội, phải yêu đảng cộng sản, phải yêu những chính sách hay những con người phi nhân bản ... Vâng, không có ǵ hạnh phúc hơn là được sống, có cơ hội làm việc để phát triển bản thân và góp sức xây dựng quê hương. Nhưng TỰ DO và QUYỀN LÀM NGƯỜI là "thiêng liêng" và "quí báu" với tôi (trong quá khứ, tôi đă sẵn sàng đổi cả mạng sống để có được những quyền này). Không có những quyền này, tôi biết là tôi sẽ mất khả năng để bay cao như chim Lạc, để vượt Vũ môn hóa Rồng, để tranh tài thi sức cùng bạn bè năm châu. Và làm "con gà bịnh" hay con "giun" th́ có ích lợi chi cho bản thân nói riêng và cho xă hội nói chung?

    Quê hương vẫn luôn đầy ắp trong trái tim tôi, từ thuở vừa biết suy nghĩ cho đến nay, chưa lúc nào phai nhạt. Nhưng tại sao tôi đă không "lớn nỗi thành người" ngay trên chính quê hương ḿnh? Tôi chợt nhận ra là dường như là có một cái ǵ đó thiếu sót và không hợp lư lắm trong bài thơ "Bài học đầu cho con". Nhắm mắt hồi tưởng, trở lại vùng kư ức tuổi thơ, tôi đă nhớ ra rồi anh Đỗ Trung Quân ạ ! Bài học đầu của cha tôi dạy tôi là phải nói thật, sống thật với bản thân và mọi người. Vâng tôi đă t́m ra nguyên nhân chính tại sao tôi đă không thể "thăng hoa" và "lớn nỗi thành người" và những con người yêu chuộng sự thật, dám nói sự thật không ai có thể "thăng hoa" hoặc "lớn nỗi thành NGƯỜI" trong một quốc gia mà đảng cộng sản nắm chính quyền và cai trị . Cám ơn bài thơ "Bài Học Đầu Cho Con" của anh v́ ngoài giá trị của một bài thơ hay, nó đă giúp tôi xác định chắc chắn thêm hướng đi của ḿnh. YÊU CỘNG SẢN VÀ QUƯ TỰ DO là hai thái cực đối nghịch, như nước và lửa không thể dung ḥa và những người yêu chuộng và dám nói SỰ THẬT không có đất sống trong chế độ cộng sản là một sự thật tôi vừa "thấy" thêm qua bài thơ của anh. ĐỂ CHO BÀI THƠ VÀ TÁC GIẢ CÓ ĐẤT SỐNG TH̀ SỰ THẬT PHẢI HY SINH. Cho tôi, bài học đầu tôi sẽ dạy cho con tôi là Sự Thật, như cha tôi đă dạy tôi, sự thật sẽ bao gồm luôn sự thật của quê hương VN. Và biết sự thật con tôi sẽ biết yêu quê hương của nó một cách chân chính hơn chứ không phải yêu một cách mù quáng, nhắm mắt yêu bừa hoặc tệ hơn nữa yêu bằng miệng .

    Và nhớ lại vài câu thơ đă xem ở trên NET (h́nh như trong bài thơ "Thực Tại Hư Vô" của PHT)

    "Quê hương không là mẹ
    Quê hương chỉ là hương... " (PHT)

    Tôi đă hiểu tại sao giới trẻ Việt Nam vẫn tiếp tục t́m đường rời khỏi quê hương để sinh sống và làm việc (dù con đường này có rất nhiều hiểm nguy và cạm bẫy đang chờ đợi họ, một bước lỡ lầm di hận thiên thu) . Quê hương với họ không phải là chùm khế ngọt, là mẹ hiền. Quê hương đơn thuần chỉ là mảnh đất nơi họ đă được sinh ra. Giới trẻ VN đă thẳng tay bác bỏ những "h́nh ảnh quê hương" của thế hệ đi trước gầy dựng và để lại. Với họ, đó chỉ h́nh ảnh ảo huyền, huyễn hoặc ... Theo tôi, hiện tượng này là một điều đáng buồn cho quê hương VN và có lẽ nhà thơ ĐTQ cũng nghĩ như vậy (căn cứ theo bài thơ "Bài học đầu cho con" của anh). Tội lỗi này với MẸ VN do ai gây ra? Ai sẽ là người chịu trách nhiệm? Và ai sẽ là người gánh chịu hậu quả?

    Xứ người đẹp đẽ nhưng chẳng phải quê hương.
    Việt Nam, quê hương lại biến thành xứ lạ .

    Quê hương VN vẫn c̣n đó, nhưng quê hương tuổi thơ của tôi trong quá khứ, đă chết, quê hương hiện tại gom lại chỉ là những h́nh ảnh xót xa và đau ḷng, chỉ c̣n lại hy vọng ở quê hương VN tương lai …

    Lư Lạc Long (Mùa Vu Lan, 2006)

  8. #8
    kenjin_knightvn2009
    Khách
    Kính thưa Đạn Giết Quỷ Hút Máu,

    Cái lúc mà take2tango c̣n đang hoạt động, có một thành viên ở bển làm thơ rất hay... ông đă hoạ thơ trái khế, mở đầu với:

    Quê hương là chùm khế ngọt,
    Nhiễm đầy chất độc Mác Lê
    ???

    Không biết ông Đạn Giết Quỷ Hút Máu có nhớ nguyên bài không?

  9. #9
    Gadhafi
    Khách
    Quote Originally Posted by kenjin_knightvn2009 View Post
    VN chẳng khác cái vũng trâu nằm! Nó không giống ngày xưa đâu. Về làm cái cù lần mốc thếch ǵ nữa.

    Kỷ nữ ở các nước khác cũng đẹp hơn: qua mấy nước đó chơi cho đă. Kỷ nữ địa phương th́ sao?
    Bà này nói chí phải, VN không khác ǵ vũng trâu nằm, trâu đẻ ra kenjin_knightvn2009.

    Nói đi nói lại kenjin_knightvn2009 đang tự chửi mẹ của nó. Chưa thấy ai KHÔN như bà này.

    Kỹ nữ ở đâu đẹp hơn ?. Chỉ anh coi.

    "Ta về ta tắm ao ta
    Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn
    "

    Tết này ai về VN chơi th́ người đó là óc người, ai ngu không về mà chửi người khác về th́ gọi là óc động vật bậc thấp.

  10. #10
    kenjin_knightvn2009
    Khách
    He, he, he! Nh́n mặt mấy thằng vẹm Ba Đ́nh th́ Gadhafi thấy tại sao VN giống vũng trâu nằm liền đó mà!

    Đặt chân xuống TNS nh́n thấy cái nhân viên, nghe năo chúng nó gơ lóc cóc như những cái máy tính: VN đúng là cái đầm lầy trâu nằm.

    Hố tử thần giữa Hồ thành đúng là mấy cái lỗ trâu nằm!

    Mấy cái đống rác tổ chảng giữa phố, giữa phường: VN thua cả cái vũng trâu nằm!

    "Dźa" đi: chết mẹ cả lũ.

    VN đầy tài xế điên, mỗi lần đụng xe, hàng loạt người chết! D́a VN thí mạng (cùi) cho tài xế điên đi: cái vũng trâu nằm.

    D́a VN mắc đái, không toilet, ráng nhịn: coi chừng vỡ bộng đái chết toi đấy: tệ hơn cái vũng trâu nằm.

    Quote Originally Posted by Gadhafi View Post
    Bà này nói chí phải, VN không khác ǵ vũng trâu nằm, trâu đẻ ra kenjin_knightvn2009.

    Nói đi nói lại kenjin_knightvn2009 đang tự chửi mẹ của nó. Chưa thấy ai KHÔN như bà này.

    Kỹ nữ ở đâu đẹp hơn ?. Chỉ anh coi.

    "Ta về ta tắm ao ta
    Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn
    "

    Tết này ai về VN chơi th́ người đó là óc người, ai ngu không về mà chửi người khác về th́ gọi là óc động vật bậc thấp.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 7
    Last Post: 10-09-2011, 02:33 AM
  2. Replies: 11
    Last Post: 27-04-2011, 05:28 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 01-02-2011, 03:51 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •