Page 3 of 5 FirstFirst 12345 LastLast
Results 21 to 30 of 49

Thread: Thảm sát Mỷ Lai - Ron Haeberle và người dân Sơn Mỹ

  1. #21
    Dac Trung
    Khách
    Chuyện Mỹ Lai mà xăy ra th́ một phần cũng bởi v́ Đảng cộng sản VN bày ra truyền thuyêt´ Lê Văn Tám, dụ dỗ trẻ em vị thành niên vào chiên´tranh, tham gia quăng lựu đạn, đưa cả phụ nữ vào chiên´tranh.

    Chuyện xử dụng trẻ em child soldiers trong chiên´tranh là chuyện mà thê´giơí ngày nay lên án một sô´ quôc´gia châu Phi.

  2. #22
    MakeLoveNotWar
    Khách
    Quote Originally Posted by VuSJ View Post
    Nhắc lại nỗi đau là điều không phải song cho dù là chiến tranh cũng vẫn tiềm ẩn một lư do hay căn nguyên của sự việc.
    Dân Mỹ Lai có thể nói toàn làng là vc, ngày đội lốt dân đêm trở thành du kích, tiếp tay nuôi dấu những tên cán bộ nằm vùng mà sau 75 th́ ai cũng rơ. Xét ra, cho dù quân đội Mỹ có ác nhưng cũng c̣n lắm kẻ có ḷng nhân và can đảm đưa ra ánh sáng và nói lên sự thật, dẫu muộn màng. So với đám biếvc th́ họ hơn hẳn về cả đạo đức lẫn liêm sỷ.

    Sao không ai hỏi tại sao một đứa trẻ, nhân chứng của dấu tích tội ác, trở thành một công an rồi sang Đức và ... ở lại. Lư do nào đă giữ chân ông ta ? Phải chăng khi có cơ hội tiếp xúc với thế giới bên ngoài ông ta mới nh́n ra sự thật và tính nhân bản của con người ở xă hội ... ngoài VN, cho dù cha ông là một tên vc đă chết cho sự ngu xuẩn của ḿnh.
    Trong cuộc nội chiến anh em giết nhau là thường, VN củng không tránh khỏi. Có bao người không có thân nhân bên này hay bên kia. Không v́ cha là VC th́ phải đền tội ?. Thái độ của NDTV và nhửng ai bênh Mỹ trong vụ Mỹ Lai là làm mất cái Chính Nghĩa QG. Càng biện hộ càng sai lầm. NDTV không có khă năng phán xét sự việc khách quan, không biết suy luận. Và vẩn cứ cổ căi bướng, điều này cho thấy cái Đạo Đức Giă của nhửng người tự xưng là cựu VNCH, là Quân Nhân VNCH mà xem dân như cơ rác khi xưa....giờ mất hết, tỵ nạn ở một xứ văn minh bật nhất mà vẩn c̣n luận điệu tàn ác xem vụ tàn sát Mỹ Lai là một chuyện thường t́nh....v́ cha anh nó VC th́ giết không sao că.

  3. #23
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Nói thẳng ra nguyên nhân không phải là biện minh hay lên án .

    Quote Originally Posted by MakeLoveNotWar View Post
    Trong cuộc nội chiến anh em giết nhau là thường, VN củng không tránh khỏi. Có bao người không có thân nhân bên này hay bên kia. Không v́ cha là VC th́ phải đền tội ?. Thái độ của NDTV và nhửng ai bênh Mỹ trong vụ Mỹ Lai là làm mất cái Chính Nghĩa QG. Càng biện hộ càng sai lầm. NDTV không có khă năng phán xét sự việc khách quan, không biết suy luận. Và vẩn cứ cổ căi bướng, điều này cho thấy cái Đạo Đức Giă của nhửng người tự xưng là cựu VNCH, là Quân Nhân VNCH mà xem dân như cơ rác khi xưa....giờ mất hết, tỵ nạn ở một xứ văn minh bật nhất mà vẩn c̣n luận điệu tàn ác xem vụ tàn sát Mỹ Lai là một chuyện thường t́nh....v́ cha anh nó VC th́ giết không sao că.
    Trong cuộc nội chiến anh em giết nhau là thường

    Ai lại không biết chuyện đó, cần gì phải nói. Nhưng cá́i này là núp sau lưng dân bắn đối phương để kiếm cớ đỗ thừa là đối phương giết dân thì lại là khác

    Không v́ cha là VC th́ phải đền tội

    Thiếu gì quân nhân VNCH có cha đi tập kết mà có sao đâu ? vớ vỉn
    Cha là VC mà xúi con rải tuyền đơn, khi con bị bắn chết thì cha lại la làng VNCH giết dân thì lại khác.
    Cha là lính trong đồn VC pháo vào đồn, trúng khu gia binh, chết luôn con nít con của lính..thì sao ?

    rõ ràng dân làng Mỹ lai xác nhận lính Mỹ trước đó rất thân thiện, vào làng vui vẻ, cho con nịt kẹo

    Và tại sao sau đó chúng nó nổi điên, vào làng đốt phá, hãm hiếp, giết dân làng ?

    Bởi vì chúng nó đi hành quân quanh làng đạp trúng mìn bẫy (có bài nói bị bắn sẽ nữa)

    Bênh vực, minh oan, kết án, kết tội là một chuyện
    tìm ra rõ nguyên nhân tại sao lại là một chuyện khác
    Nói rõ ra nguyên nhân không phải là bênh vực, không phải là minh oan, không phải là kết tội
    hai thứ hoàn toàn độc lập với nhau
    GOT IT ?


    TÔI KHÔNG CÓ QUYỀN TÌM HIỂU ĐỂ NÓI TRẮNG RA NGUYÊN NHÂN À ?

  4. #24
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Quote Originally Posted by Dac Trung View Post
    Chuyện Mỹ Lai mà xăy ra th́ một phần cũng bởi v́ Đảng cộng sản VN bày ra truyền thuyêt´ Lê Văn Tám, dụ dỗ trẻ em vị thành niên vào chiên´tranh, tham gia quăng lựu đạn, đưa cả phụ nữ vào chiên´tranh.

    Chuyện xử dụng trẻ em child soldiers trong chiên´tranh là chuyện mà thê´giơí ngày nay lên án một sô´ quôc´gia châu Phi.
    Bằng chứng VC sử dụng trẻ em để đánh nhau



    Ảnh một cái bia liệt sĩ, của một Hạ Sĩ VC Lê Trung Tường, quê ở huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng B́nh. Em sinh năm 1959, nhập ngũ năm 1968 (lúc 9 tuổi) bị chết trận năm 1971 (lúc 12 tuổi).

    http://my.opera.com/daiviet-nguyen/b...%E1%BA%BB%20em

  5. #25
    Hải âu
    Khách
    Tai họa đó là do chính cha của cô Trần Thị Hà và Đức đă đem đến cho người Dân miền Nam VN cho nên, đó là lỗi của những người đă tiếp tay cho bọn gian ác Việt gian CS và nay chính là cha của Trần Thị Hà và Đức là người trực tiếp bán nước, nếu trước kia cha của Trần Thị Hà và Đức không nhúng tay vào máu th́ gia đ́nh và đồng bào Miền Nam VN đâu có khổ đau và tan nát, đâu phải chỉ có người Dân ở Mỹ Lai là nạn nhân trong chiến tranh đâu, gia đ́nh tôi cũng bị bọn chó Du kích (VC) vào và giết, chính những tên chó Du kích là cha Trần Thị Hà và Đức là tội đồ Dân tộc .

  6. #26
    Hải âu
    Khách
    Điều khốn nạn cho người Việt Nam và cho nhân loại thế giới là CS đi đến đâu chết trâu đến đấy

  7. #27
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Hỏi alamit

    bọn phò cộng cực đoan thừng xuyên lê nán những người chống cộng là hận thù qúa khứ.

    Vậy cái thread về vụ thảm Sát Mỹ Lai này có phải mang tính chất Hận thù qúa khứ không ?

  8. #28
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Có một vụ “thảm sát Mỹ Lai” ở miền Bắc



    Làng Quán Trang thuộc xă Bát Trang, huyện An Lăo nằm cách huyện lị An Lăo, Hải Pḥng chừng 5 km về hướng Tây Bắc, đă từng xảy ra vụ thảm sát khủng khiếp chẳng kém ǵ vụ “Mỹ Lai” sau này.

    Lịch sử của làng này như một khúc ca bi tráng, hào hùng. Tại nơi đây có những câu chuyện đánh giặc giữ làng ly kỳ như một huyền thoại. Những chuyện đau thương ấy, những hy sinh thầm lặng, chiến công giữ nước ấy lại chưa hề được sử sách nhắc tới.



    Bia khắc tên những người bị thảm sát

    Kỳ 1: Vụ thảm sát kinh hoàng

    Từ xưa Quán Trang đă là vị trí trọng yếu về kinh tế và quốc pḥng an ninh của cả vùng v́ ba mặt đều là sông bao bọc: Sông Văn Úc phía Tây, sông Lạch Tray ṿng phía Bắc, sông Đa Độ uốn lượn phía Nam.

    Ba con sông bao đời bồi đắp phù sa mầu mỡ cho làng và cũng tạo ra nhiều đầm lầy ô trũng, lau sậy rất thuận lợi cho việc pḥng thủ trong chiến tranh du kích.

    Đứng trên núi Voi phóng tầm mắt, làng như một cù lao lớn. V́ vậy suốt đời này qua đời khác quân xâm lược phía Bắc hễ cứ tràn vào Quán Trang là bị chặn lại.

    Quán Trang được ví như một pháo đài nằm án ngữ ngay vị trí hiểm yếu nên ngay từ ngày đầu giặc Pháp chiếm đóng Hải Pḥng chúng đă xây đồn bốt ḥng chia cắt làng và những địa phương khác để dễ bề cai trị. Nhưng người Quán Trang đâu dễ trị. Không trị được, chúng lập đồn bốt vây chặt làng, nội bất xuất, ngoại bất nhập.

    Ấy vậy nhưng người Quán Trang vẫn không chịu khuất phục. Những người dân lam lũ, quanh năm chân lấm tay bùn ấy vẫn bám trụ, giữ làng.

    Ngày ấy giặc hết nhảy dù vào làng cướp bóc lại dùng ca nô tấn công bằng đường thủy. Dân làng phải chặt cả ngàn cây tre để rào sông lại không cho giặc lấn tới. Cứ đêm mang tre ra cắm ngày lại ngụy trang không cho giặc thấy.

    Làng tự thành lập đội tự vệ “Sao Vuông” với hơn 30 đội viên, tự chế vũ khí trang bị cho ḿnh chống lại kẻ thù đông gấp trăm lần với vũ khí được trang bị tới tận răng.

    Với vũ khí chỉ là mă tấu, dao kiếm là chính nhưng đội tự vệ ấy đă bao lần làm cho giặc thất điên bát đảo. Chúng điên cuồng, lồng lộn trả thù. Và rồi trong cuộc chiến không cân sức ấy, kẻ thù đă tràn được vào làng, sau khi đẩy lùi được sự kháng cự quyết liệt của người dân Quán Trang.

    Một cuộc trả thù dă man, thảm khốc đă xảy ra… Đó là ngày 29/4/1949. Đây là vụ thảm sát lớn nhất chưa từng có cho đến thời điểm đó (về mức độ dă man không kém ǵ vụ “Mỹ Lai” sau này). Người Bát Trang ghi xương khắc cốt không bao giờ quên mối thù mà bọn đế quốc xâm lược gây nên.

    Để ghi lại cuộc thảm sát ấy chúng tôi đă t́m về Quán Trang. Cái làng quê đă đi vào lịch sử ấy giờ đây khang trang, đường nhựa láng bóng, hai bên đường cây cối xanh tốt, làng mạc trù phú sầm uất… Dường như vết thương xưa đă lành da.

    Nhân chứng sống

    Theo chỉ dẫn của các cụ trong làng chúng tôi t́m đến nhà một nhân chứng của cuộc thảm sát kinh hoàng đó là bà Nguyễn Thị Ngan, 77 tuổi, ở cuối làng. Thấy có người t́m hiểu về vụ thảm sát, bà Ngan liền bỏ bát cơm đang ăn rồi kể:


    Nhân chứng sống của vụ thảm sát, bà Nguyễn Thị Ngan

    Lúc ấy vào khoảng 10 giờ sáng, giặc huy động quân từ bốt Ruồn, đ̣ Cựu, Liễu Dinh, Thượng Trang tràn vào Quán Trang. Chúng đi tới đâu đốt phá tới đấy, lửa khói mù mịt, súng nổ đùng đoàng. Chúng thực hiện “ba sạch”: cướp sạch, đốt sạch, phá sạch. Làng náo loạn chỗ nào cũng thấy tiếng người la khóc, tiếng con gọi mẹ, tiếng kêu van…

    Chúng tôi đang không biết tính sao th́ thấy ba lính tây xông vào nhà lôi tôi cùng hai bà chị ra sân, rồi lùa sang nhà ông cụ Tường bên hàng xóm. Tới nơi tôi nhớ là tôi c̣n nói nhỏ vào tai cụ Tường: “Cụ ơi, chuyến này th́ chết rồi cụ ạ. Cụ bảo không chết, đừng sợ”.

    Vừa nói xong tôi chưa kịp định thần th́ nghe tiếng “đoàng”, cụ Tường lăn ra.. Th́ ra thằng tây nó tưởng chúng tôi bàn tính ǵ nên đă dí súng vào mang tai cụ bóp c̣. Cụ giăy giụa một lúc mới chết.

    Tôi sợ quá không kêu nổi, nh́n vào chiếc chơng tre ọp ẹp th́ thấy bà Biểu vợ ông cụ nằm bẹp, bà lại đang bị ốm. Tôi liền nh́n sang chỗ khác để cho chúng không chú ư tới, nhưng một thằng tây đă tḥ cái tay đầy lông lá túm cổ áo cụ lôi ra. Tôi chỉ thấy cụ ú ớ cái ǵ đó không rơ...

    Ông Bùi Văn Huy, Chủ tịch UBND xă Bát Tràng:

    “Đây là sự kiện bi thương nhất mà nhân dân thôn Quán Trang phải gánh chịu trong cả hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.

    Quán Trang luôn là một trong những lá cờ đầu trong cuộc đấu tranh cách mạng giành độc lập của người dân Hải Pḥng.

    Chúng tôi có quyền tự hào về điều đó và luôn mong muốn cái ngày được khắc trên bia đá ở đ́nh làng Quán Trang sẽ là một ngày kỷ niệm lớn để cho thế hệ trẻ hiểu thấu đáo hơn về lịch sử đấu tranh anh dũng cuả dân tộc”.

    Lôi bà cụ ra xong chúng ḍm ngó khắp, lấy lưỡi lê gẩy chỗ này chỗ kia t́m kiếm, thấy không c̣n người nào chúng quay sang dí súng vào tai tôi, tôi sợ bụng bảo dạ chắc phen này phải chết nên tôi cứ ú ớ rồi lùi lùi cũng chẳng định thần được.

    Bên tai tôi ù ù tiếng thằng quan Một “x́ xồ” ǵ mấy tên lính rồi nó đá đít tôi một cái. Quay ra nó liền chĩa súng vào bà Biểu. Đùng! Bà cụ gục xuống, đầu vỡ toác!

    Chúng châm lửa đốt nhà rồi lùa ba chị em tôi ra “hố bom” đầu làng, đạp xuống, hai chị tôi th́ gần 40 tuổi, bụng to vượt mặt, sợ đến mức mắt cứ nhắm tịt lại. Chúng châm ḿn để giết chúng tôi, rồi bước nhanh về phía đ́nh làng. Tôi liền vùng lên, kéo hai chị chạy tắt ra hướng bờ sông, chạy được vài bước th́ ḿn nổ, đất tung mù mịt.

    Lúc ấy mạnh ai nấy chạy, tôi th́ lẻn về nhà, trốn ở bụi khoai nước được một lúc lại bị tốp lính khác tóm được lôi ra đ́nh.

    Bà Ngan ngừng câu chuyện, gọi người cháu rót tuần nước mới cho khách, rồi bà kể tiếp: “Cái lần ấy có đến chết tôi cũng không thể nào quên được.

    Khi tôi ra tới gần đ́nh th́ thấy hai bên đường lính tây cứ khoảng 2m một thằng tay lăm lăm súng, mắt xanh đảo liên tục, vào sân th́ thấy hàng trăm người trần truồng đang quỳ. Lính tây thằng nào thằng ấy lăm lăm súng, thỉnh thoảng nó lại bắn một phát uy hiếp.

    Nh́n vào cửa đ́nh tôi hết hồn, khi thấy mấy thằng tây đang đè một người ở trên bàn lấy lưỡi lê đâm vào cổ. Tôi thấy người kia rống lên, quẫy đạp khiếp lắm nhưng bị chúng đè xuống đâm tiếp, máu phun ra kinh lắm.

    Người làng quỳ ở sân kêu van thảm thiết”- Bà Ngan vừa kể vừa làm động tác bẻ tay, t́ gối… của thằng giặc cho khách h́nh dung lại, rồi tiếp: “Sau khi trốn thoát tôi nằm ở ngoài đê đến tối mới dám ṃ về làng, vừa đi vừa sợ cứ nh́n trước ngó sau.

    “Về đến nhà không thấy ai tôi liền chạy sang hàng xóm gặp được cụ Huyến, cụ ấy bảo: Trốn đi không nó cắt cổ đấy, sáng nay nó cắt cổ ông Khung ở đ́nh và đâm chết chục người rồi” – Bà Ngan buồn rầu nh́n ra mảnh vườn trước sân nơi ngày xưa bên bờ ao có những bụi khoai nước mà ḿnh đă ẩn nấp, gió trong vườn dậy lên, rồi mưa…

    Giọng bà đều đều: “Thế mà đă hơn nửa thế kỷ rồi, lúc ấy tôi mới 16 tuổi ngẫm lại cuộc đời con người thật là ngắn ngủi, mà sao nhiều điều sợ hăi quá! Sau vụ ấy làng tôi ảm đạm hàng tháng trời lúc nào quạ cũng bay đầy trời. Từ đầu thôn đến cuối xóm đâu đâu cũng vang vọng tiếng than khóc, căm hờn đ̣i trả thù”- bà Ngan nói.

    Kinh hoàng…

    Ông Trưởng thôn Nguyễn Văn Ṭng đưa chúng tôi đến nhà ông Đoàn Văn Vận, người đă từng tham gia kháng chiến từ khi 15 tuổi, nay ông đă 83, nhưng những ǵ về cuộc thảm sát ngày ấy cũng như lịch sử cái làng nhỏ mà ông sinh ra và chiến đấu để giữ từng tấc đất vẫn nguyên vẹn trong kư ức.

    Mở đầu câu chuyện ông bảo: “Các chú muốn biết chuyện thảm sát đó th́ đi theo tôi ra đ́nh làng”. Đó là một ngôi đ́nh cổ kính nằm im ĺm dưới bóng cây cổ thụ, những vết rêu phong xen lẫn những mảng vữa mới chứng tích của sự khôi phục lại sau những lần bom đạn cứ làm người ta liên tưởng đến những thăng trầm của một ngôi làng nhỏ.

    Ông Vận dẫn chúng tôi đến bên tấm bia cao chừng 5 m dựng ở bên trái cửa rồi ông như lặng đi chỉ tay lên những hàng chữ được khắc một cách cẩn thận, nhỏ nhẹ: “Hôm đó là ngày 29/4/1949.

    Cái ngày mà người dân làng tôi không thể nào quên được. Sau trận càn, 70 lính Pháp từ hai đồn phối hợp đă lùa cả làng ra đ́nh để hành quyết man rợ theo kiểu thời trung cổ.

    Chúng bắt gần 400 người, chủ yếu là phụ nữ, người già và trẻ em ra đ́nh, lột hết quần áo bắt quỳ ở sân để hành quyết! Tiếng kêu khóc thảm thiết của những phụ nữ chân yếu tay mềm. Tiếng la khóc của trẻ nhỏ v́ kinh sợ.

    Trước mắt gần 400 con người đang kêu khóc thảm thiết như vậy, bốn tên lính Pháp lực lưỡng lôi xềnh xệch ông Nguyễn Văn Khung, một du kích trong đội “Sao Vuông” vào sân đ́nh.

    Chúng đè ông lên một chiếc bàn gỗ, bốn tên giữ chặt ông, một tên cầm lưỡi lê đâm vào cổ ông trước những tiếng la ré lên v́ kinh sợ. Nhiều người đă ngất xỉu, gục xuống sân đ́nh. Chúng lấy bát hương ra hứng máu.

    Sau khi chém giết gần chục người, chúng lùa hết số người c̣n lại trần truồng ra bờ sông, xua xuống sông để bơi sang Thanh Hà (một xă bên kia sông) rồi từ trên bờ chúng dùng liên thanh xả vào ḍng người đang ngụp lặn trên sông.

    Rất nhiều người đă chết ngay tại chỗ, máu đỏ cả một khúc sông, tiếng kêu la thảm thiết vang vọng cả một vùng trời đến nỗi người ở bên huyện Thanh Hà cách xa cả hơn mấy cây số cũng c̣n nghe thấy mà sởn gai ốc.

    Hai gia đ́nh ông Thướng và ông Lịch mỗi nhà chết 4 người. Sáng hôm sau chúng c̣n bắt 8 người mang ra cống hạ đâm chết, vứt xác xuống sông.

    Chỉ riêng sáng hôm ấy ngay tại sân đ́nh làng đă có hàng chục người bị chúng đâm chết. Người chết bị chúng giẫm đạp không c̣n nhận ra h́nh hài.

    Ông Vận nói rồi kính cẩn nh́n lên bàn thờ lầm rầm khấn vái… rồi ông đưa tay lên với cuốn lịch sử làng để trên hương án ông đọc tên từng người, từng người một, c̣n nói hồi ấy họ bao nhiêu tuổi là chồng, vợ, con ai…

    C̣n nữa
    Minh Thụy

    Nguồn Thần C̣ (Diễn đàn Lịch sử Việt Nam)

    Alamit : Biết nh́n nguồn xuất phát "Thảm kịch Chiến Tranh làm bài học", con người bớt thù hận.

  9. #29
    MakeLoveNotWar
    Khách
    Cứ tưởng tượng lính Mỹ ỡ Mỹ Lai là Tàu Cộng đi. Giết người là kẽ sát nhân không phân biệt màu da, từ đâu đến. Ỡ Hăi Pḥng thời Pháp, ở Mỹ Lai thời Mỹ, ở Ba Chúc thời đánh Pol Pot, và ở biên giới phía Bắc năm 79. Sự thù hận đả làm nhiều người không c̣n có đầu óc phán xét sự việc phân minh. Càng nói càng mới phương hướng. Thế kỹ này là thời đại @ VN đang trên đường phát triển. Cớ ǵ mà mấy ông thần kinh chuyện tàn ác kễ lại có phải là khùng điên quá rồi không ?. Và nay là mùa Yêu Thương, Chúa sinh ra đời cứu rổi trần thế. Dẹp đí nhé.

  10. #30
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đặc Trưng quá vội nóng gắt. Hảy nghe cho rỏ. Cùng một bài viết của một tác giả nhưng có nhiều hiểu biết lệch lạt tùy theo khả năng nhận thức mỗi cá nhân người đọc. Thêm vào đó mỗi cá nhân Post bài lên lại có mục đích khác nhau nửa.

    Alamit muốn mọi người nh́n sự việc qua "Thảm Họa Chiến Tranh" không ai thích bắn giết đồng loại, không ai thích nh́n thấy chết chóc tang thương. Đọc cho kỷ bài viết, thấy được nguyên do sự cố, rồi đưa ra nhận xét phù hợp.

    Thảm sát Mỷ Lai, Đại đội Charlie Mỷ săn đuổi SD48 Bắc Việt lẩn trốn ở Sơn Mỷ. Một trung sỉ Mỷ bị VC bắn chết. Sợ hải với cái chết của đồng đội, sợ hải cho bản thân, lính Mỷ ...phát điên thôi!

    VC là dân, dân là VC, làm sao phân biệt đây, nhứt là người Mỷ từ xa xôi tới.

    Nói cho cùng, chúng ta toàn những người "Ngu", không nh́n ra được kẻ thù của chính ḿnh, không phải lính Mỷ, lính Bắc Việt, VC, hay lính VNCH. Kẻ thù của chúng ta là những "Lư Thuyết Gia, Nhà Tư Tưởng tạo ra các Chủ Thuyết Thuộc Địa, Bảo hộ, Tư6 Do, Dân Chủ, Cộng Sản, Quốc Gia..."và các Chính thể Quốc Gia xử dụng các chủ thuyết tham vọng làm Đế quốc, Đại hán... Chính quyền Nam Bắc VN chỉ là con cờ ... dân Việt Nam là vật hy sinh.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 5 users browsing this thread. (0 members and 5 guests)

Similar Threads

  1. Nữ Đại Gia Thuỷ Sản ở Cần Thơ Đă Qua Mỹ
    By Phú Yên in forum Tin Việt Nam
    Replies: 18
    Last Post: 17-04-2012, 10:57 AM
  2. Replies: 17
    Last Post: 20-02-2012, 03:57 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 02-09-2011, 10:48 AM
  4. Replies: 444
    Last Post: 02-07-2011, 03:02 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •