Page 2 of 6 FirstFirst 123456 LastLast
Results 11 to 20 of 51

Thread: Trại Giam Tù Binh Cộng Sản Tại Đảo Phú Quốc Có Thực Là Một Địa Ngục Trần Gian?

  1. #11
    Member
    Join Date
    28-05-2011
    Posts
    432
    Nói lên sự thật;116027]
    Lồng nhốt tù nhân Phú Quốc


    Đinh sắt được lấy ra từ xác tù nhân


    Chuồng cọp tại nhà tù Côn đảo



    Anh Lê văn tỵ sau 10 năm ở tù Côn đảo

    Nếu tất cả những ǵ cs nói là thật ....th́ phải gọi là :

    Trừng trị đích đáng chứ !

    Trời ạ ...ăn cướp nó đến cướp nhà ḿnh , trừ khi ḿnh thua nó th́ phải chịu thôi , c̣n nếu có thể , ai cũng muốn băm vằm nó ra mới hả giận , đây là bản tính tự nhiên của con người mà bạn .

  2. #12
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by hihihi View Post
    Muốn biết sự thật, hăy hỏi nhửng ông Lính Quân Cảnh th́ rơ thôi.
    1 cái nghịch lư là, sau Tháng Tư Đen 1975, thấy bộ đội việt cộng đi bộ lội vào Nam đội đài, đội auto ko người lái, đội ti vi chạy đầy đường ra Bắc, nên rất nhiều dân miền Nam thắc mắc là sao mấy anh bộ đội khi xưa th́ chê túi đồ, nay bộ đội lại đội đồ như vậy? v́ thắc mắc nên đi t́m câu trả lời, rốt cuộc kim trong bọc rồi cũng có lúc ḷi ra, "mấy anh ấy" hay mấy người khác nói hộ cho các anh rằng, lúc ấy ba cái bịch đồ vất bỏ lại cho "chính nghĩa đánh cho Mỹ cút ngụy nhào", bỏ đi các anh ấy cũng tiếc lắm, v́ toàn đồ cần thiết kiếm ko ra để dùng, cần nhất là những viên thuốc muốn diếm để khi đau ốm có mà dùng cũng ko dám, sợ khi về lại, khi cần lấy ra dùng đám ăn trên ngồi chốc nó nghi, nó khám, nó lục soát th́ KHỔ lắm, v́ từng là tù binh ở miền Nam hó hé là chúng đập liền, nên v́ an toàn cá nhân mà phải bóp bụng làm như vậy... miền Nam con người đầy nhân tính, đánh ǵ lại cái bọn dùng con người miền Bắc như rô bót vậy. Riêng tôi khi xem thấy tù binh Bắc vứt đồ trả lại như vậy, tôi rùng ḿnh v́ thấy con người miền Bắc sau bức màn sắt việt cộng sao mà sắt đá vậy? nay th́ mới rơ là thể chế việt cộng là thể chế man rợ, muôn phương ngh́n cách để biến con người dưới chế độ chúng nó thành sỏi đá sắt thép (thép đă tôi đến thế) phục vụ cho cái chính quyền cướp được trong tay.

    Ngày xưa bọn việt cộng nắm gọn truyền thông, nên chúng ác thôi th́ ác mà ít ai biết trong Nam cũng như ngoài Bắc, cũng cái truyền thông nắm gọn trong tay đó chúng đổ tiếng ác cho VNCH thôi th́ thôi, nay th́ dân chúng đă rơ nên đồng tâm, đồng ḷng, tự nguyện, tự tâm, tự giác, nhà nhà, người người, chụp ảnh, góp tiếng nói, chữ viết, tố cáo tội ác xưa với hiện nay của vc trên toàn thế giới, người Việt lẫn người ngoại quốc, bọn vc nào nằm mùng bị lôi ra khỏi mùng hết (you can run but you can't hide), đúng là bọn việt cộng nay bị chính cái gậy NHÂN DÂN bọn nó đă với đang dùng đập lại bọn chúng, nếu chúng, bọn vc cực đoan cố chống chỏi để nắm chính quyền th́ cái ngày chúng bị lôi đầu xuống nó sẽ dữ dội như chúng đă dữ dội đàn áp dân Việt thôi.
    Last edited by Tam; 09-01-2012 at 02:37 AM.

  3. #13
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by Nói lên sự thật View Post
    1 H́nh ảnh c̣n hơn cả ngh́n lời nói.



    Có khi ông Tằng nổi nóng thọc tay vào miệng rút hàm răng giả ra, nói rằng "lũ quỷ các ông" đă nhổ răng tôi, nhổ hết 9 chiếc trong một đêm rồi bắt tôi phải nuốt cả răng lẫn máu vào bụng. (Tên ác quỉ cai ngục nhà tù Phú Quốc Bảy Nhu ,đứng bên phải )



    Hơn 1000 di cốt của người tù ở địa ngục trần gian Nhà tù Phú Quốc được khai quật vừa qua, nhiều bộ xương vẫn c̣n bị găm tới 16 cái đinh sắt.



    Giặc từ miền Bắc vô Nam - BÀN TAY NHUỐM MÁU ĐỒNG BÀO (chôn sống hàng ngàn đồng bào) th́ phải làm sao?

    Chỉ có giặc tàu cộng từ phương Bắc xuống đánh miền Nam, th́ mới có việt cộng NHÂN ĐẠO làm ṿng hoa "ĐỜI ĐỜI GHI CÔNG CÁC LIỆT SĨ" thôi - việt cộng nhân đạo th́ thôi, HẾT BIẾT LUÔN :D
    Last edited by Tam; 08-01-2012 at 10:56 PM.

  4. #14
    Member TuDochoVietNam's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Location
    Texas
    Posts
    1,399
    Tôi nhớ cách đây không lâu, có đọc một truyện vừa của một nhà văn quân đội Việt Cộng nhan đề "Thào A Máy" (có thể tôi nhớ sai). Truyện là một hồi kư về cuộc chiến tranh Việt-Trung Cộng xảy ra ở một địa phương của sắc tộc Thái, Tày ǵ đó. Trong truyện ông ta đă kể lại chuyện quân hai bên đă giết dân làng như thế nào. Mà đáng nói là một cô Thào A Máy đă mục kích thi thể cô bạn thân của ḿnh bị ngay chính dân quân phe ḿnh hăm hiếp rồi dùng củ khoai ḿ thật bự nhét vào âm hộ và đem xác ra bêu.
    Đó là sự dă man của Việt Cộng.
    Rồi cũng chính Việt Cộng sau này đục bỏ hết những di tích ô nhục của cuộc chiến và lập đài tưởng niệm ghi công bọn xâm lăng Trung Cộng.
    Nói về cái ác, th́ không ai bằng Cộng Sản, nhất là Cộng Sản Á châu.
    Nói về tráo trở, cũng không ai bằng Cộng Sản, nhất là Cộng sản Việt, Tàu.

  5. #15
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289

    Cộng sản là chuyên "gắp lửa bỏ tay người".
    Chuyện hồi trước 1975 chúng pháo kích vào 2 trường tiểu học cộng đồng Song Phú (Vĩnh Long) và Cai Lây (Định Tường) làm chết và bị thương tổng cộng hàng trăm học sinh, dân chúng trong vùng ai mà chẳng biết.
    Ngày 30/4/1975 chúng vào, trước nhất là đập phá tấm bia trước sân trường tưởng niệm các em học sinh bị chúng pháo kích chết và thay vào tấm bia khác nói là do "Mỹ Ngụy" pháo kích. Rồi miếu thờ những nông dân đào kinh ở xă Tân Hương (gần ranh xă Khánh Hậu, Long An) bị VC giết chết; ngày 30/4/75 VC cũng đập phá thành b́nh địa để phi tang những tội ác của chúng.
    Cũng với việc "gắp lửa bỏ tay người", chúng lập ra các nhà bảo tàng ở Côn Đảo... nguỵ tạo các h́nh ảnh vật dụng để vu áo chế độ VNCH, chuyện có nói không chuyện không nói có.
    Những "chứng tích" trong các nhà bảo tàng đó, để cán bộ hướng dẫn du lịch của chúng làm con vẹt nói láo với khách du lịch mũi lơ chớ làm sao gạt được dân chúng miền Nam.
    Bọn HVB, CAM hầu hết sinh sau đẻ muộn mà có biết ǵ chuyện trước 1975, cứ copy những thứ rác rưởi đó đem đi tuyên truyền và đắc chí cho rằng tài liệu thật.

  6. #16
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289

    Tôi có đọc nhiều tài liệu trên internet, có người nói rằng chuyện Pôn Pốt giết dân VN ở làng Ba Chúc (Tri Tôn, Châu Đốc) chính là CSVN giết rồi vu cho Pôn Pốt để kích động ḷng dân căm thù Pôn Pốt và có cớ chính đáng để kéo quân qua đánh chiếm Kampuchia.
    Chuyện này tới nay cũng chưa được đưa ra ánh sáng. Nếu là sự thật th́ cũng giống như chuyện Thào A Máy mà ĐHV TuDochoVietNam kể trên đây.
    Bất cứ chuyện ǵ, dù tàn ác tới đâu, miễn có lợi cho công cuộc tuyên truyền cho VC và kích động ḷng người là VC sẵn sàng làm không gớm tay, không cần lương tri.
    Trường Chinh Đặng Xuân Khu c̣n dám đấu tố cha mẹ ruột hồi cải cách ruộng đất miền Bắc, th́ đối với CS, có chuyện ǵ mà chúng không dám làm, dù vô luân hoặc nhẫn tâm tới đâu đi nữa.

    Last edited by dqtran; 09-01-2012 at 12:10 AM.

  7. #17
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289
    Xin lỗi ông dqTran
    Tôi định post ư kiến của tôi, và đă lầm lần edit ư của ông. Nên đă vô t́nh delete các câu của ông về việc tên chính ủy VC và Trại Trưởng VC căi nhau về việc đối xử với tù.
    Xin ông vui long post lại cho anh chị em đọc.
    Chân thành cáo lỗi
    TudochoVietnam




    Chưa hết, phần ăn của tù VC mỗi tuần có 2 lần ăn ngọt, hoặc bánh hoặc chè.
    Họ có ban kiểm thưc để kiểm soát thực phẩm có tươi, có đúng cân lượng không.
    Khi họ đau ốm, có cả conex thuốc men. Có cà sữa hộp.

    C̣n tù "cải tạo" có ǵ?
    MỖi bữa vài lát khoai ḿ khô, cơng vài hột cơm + nước mắm gịi (dùng xác cá mắm mà nông dân dùng làm phân, mua về đổ vào một cái bể lớn. Mỗi ngày múc ra một thau rồi nấu với nước và muối hột, pát cho mỗi "trại viên cải tạo" một phần tư chén).
    Mỗi năm có ba lần ăn "tiệc" là các ngày Tết, lễ lớn. Có ǵ? Xương, da, bạc nhạc heo hay ḅ (v́ thịt ngon th́ đưa ra bếp cán bộ) + rau cải già có ngồng, dai như bao tải. Sang nhất là cái bánh chưng bằng bàn tay và chút chè nấu bằng bột khoai ḿ với đượng mật từ ḷ đường của trại.

    Có hàng trăm ngàn tù "Cải tạo" c̣n sống để làm chứng chuyện này.


    Phần 9: Tết Trong Tù

    Trích: Cuối Tầng Địa Ngục

    Người ta bảo rằng: Nhất nhật tại tù, Thiên thu tại ngoại. Tôi ở tù gần mười năm, từ tháng 5 năm 1975 đến tháng 2 năm 1985, tổng cộng ba ngh́n bốn trăm sáu mươi lăm ngày, nhân lên một ngh́n, vị chi là ba triệu bốn trăm năm. Nếu bỏ đi con số lẻ chẳng thèm tính, th́ tôi đă sống lâu hơn cụ Bành Tổ bên Tàu. Đó là nhờ “lượng khoan hồng nhân đạo của Đảng và nhà nước Việt Nam Cộng Sản anh hùng, đỉnh cao nhất của trí tuệ loài người, lương tâm nhân loại, vân vân và vân vân.” Cũng nhờ ân điển vời vợi đó, anh em chúng tôi được hưởng trọn bao nhiêu cái tết tù cô đơn, đói khát tưởng ở tận cùng vực sâu của nhân loại, con người dù cơ hàn đến đâu cũng không mường tượng nổi.

    Ba năm tù đầu tiên, khi c̣n ở trong bàn tay quản lư của bộ đội, khách quan mà nói th́ cũng tương đối khá. V́ bộ đội Bắc Việt cũng chỉ là con em của dân, phải chịu thi hành nghĩa vụ quân sự mà đi chiến đấu chết thay cho bọn đồ tể Hà Nội. Tuy được giáo dục ḷng hận thù sâu sắc đối với anh em quân sĩ miền Nam, những cán binh cấp thấp vẫn tỏ ra chút ǵ phóng khoáng hơn. Nhất là sau thời gian tiếp xúc thấy anh em quân nhân miền Nam không giống như h́nh ảnh họ biết qua tuyên truyền của Hà Nội. Họ cư xử nhẹ nhàng hơn. Thực t́nh mà nói, th́ chính những người này cũng hiểu lầm về chính sách cải tạo của đảng, họ cho rằng chúng tôi là những học viên, chỉ phải chịu qua một thời gian ngắn là trở về cùng với họ chung lưng đấu cật xây dựng Tổ quốc, b́nh đẳng với họ. Chỉ có bọn lớn cấp, nham hiểm, tàn độc luôn úp mở về số phận chúng tôi.

    Tết đầu năm 1976, khi chúng tôi ở trại K2, Long Khánh, nơi trước đó là hậu cứ của một Trung đoàn thuộc Sư đoàn 18 BB. Một vụ nổ dữ dội xảy ra những ngày gần Tết phá hủy gần sạch các dăy nhà, gây thương vong cho một số anh em chúng tôi và bọn lính cai tù. Chúng tôi được gia đ́nh thăm viếng lần đầu tiên sau 8 tháng xa cách. Những xúc động, bồi hồi, hứa hẹn... Chúng tôi c̣n u mê, tin tưởng ngày về không c̣n xa, khuyến khích vợ con làm đơn từ lo bảo lănh để mau được về đoàn tụ, dù phải chịu đi lập nghiệp vùng kinh tế mới. Sau này, mới biết những lá đơn do vợ con ḿnh lặn lội đi các nơi, hao tốn bao thời giờ, tiền bạc (Thuở đó Cộng sàn sắp xếp lại các đơn vị hành chánh; muốn chứng một lá đơn có khi phải vượt hàng trăm cây số, mất cả tuần lễ) được chúng xử dụng làm toilet paper. Ôi bao t́nh cảm, nỗi niềm hy vọng đặt vào tờ giấy mỏng manh đă bị bọn thú vật trắng trợn dày đạp lên. Ba năm đầu, gian khổ nhiều, có chết chóc, thương tật do phải làm những công tác lao động hiểm nghèo, nhưng về ăn uống, tương đối có khá. Ngày Tết, có dủ thịt cá, bánh trái, thuốc lá và nhất là có chút th́ giờ nhàn rỗi để cùng nhau tâm sự, ôn kể chuyện gia đ́nh, trao đổi nhau ước vọng ngày xuân.

    Nhưng từ sau Tết 1978, khi bộ đội bàn giao quyền quản lư cho bọn ḅ vàng Công an th́ chúng tôi như bước sụp một bước dài xuống tận cùng mười tầng địa ngục. Đến đây, trang sử cuộc đời chúng tôi đă qua một bước ngoặt vĩ đại, an bài với bao cay đắng, tuyệt vọng. Ngày về sẽ là ảo ảnh, vợ con từ đây ngàn đời vĩnh biệt. Tuổi thanh xuân hoa mộng từ đây bị chôn vùi nơi những vùng rừng thiêng, nước độc. Bọn cán bộ nói thẳng ra với chúng tôi: “Khi nào ḅ đực đẻ con th́ các anh được về”. Chế độ tù khắc nghiệt nhưng không làm chúng tôi đau đớn bằng suy nghĩ về gia đ́nh. Vợ con bé bỏng, mẹ già gần đất xa trời từ nay chỉ c̣n trong hoài niệm. Ngoài cái khổ cực về thể xác, chúng tôi c̣n chịu cái đau đớn tủi nhục của sự đối xử không nhân tính của bọn thất học vô loài. Chúng tước đoạt của chúng tôi từ tư trang, thực phẩm cho đến nhân phẩm. Chúng đày đoạ chúng tôi tệ hơn đối với loài súc vật, giam đói bỏ khát, và đem chút khoai ḿ ra khuyến dụ ḷng chính trực, lương tâm của chúng tôi. Chúng tôi thắng, trong cuộc đấu tranh cam go này, khi sức chịu đựng đến tận cùng mà một con người xương thịt có thể chịu đựng nổi. Biên giới của người anh hùng và kẻ hèn mạt là ở đây, được thử thách bằng miếng cơm thừa của bọn cai ngục.



    Ngày đầu tiên được chuyển ra trại giam công an, mở màn là cuộc khám xét hành trang tận t́nh. Chúng tịch thu tất cả, tất cả, chỉ trừ chiếc chiếu rách, vài bộ áo quần tù in chằng chịt dấu cải tạo. Thuốc men, thực phẩm bị tịch thu ráo trọi. Để rồi sau đó, chúng phát ngày hai bữa khoai ḿ độc ăn không đủ bén môi với một muỗng nước muối. Ăn như thế, mà hàng ngày mười tiếng đồng hồ phơi ḿnh ngoài nắng gắt hay những cơn mưa triền miên của miền Trung nghèo, khắc nghiệt, lao động cật lực với những chỉ tiêu phi lư mà bọn cán bộ đặt ra. Dĩ nhiên chúng tôi biết cách đối phó để khỏi đem sức tàn của ḿnh phục vụ kẻ thù. Lúc th́ giả đau, lúc th́ đồng ḷng lăng công, phá hoại hoa màu, dụng cụ...Sau cơn đói kéo dài cho đến ngày gần Tết, bọn cán bộ, qua các tên tay sai nhà trưởng, thi đua trật tự, cho biết:

    - Tết đến, Rờ Nượng khoan hồng Rân đạo (lại khoan hồng nhân đạo!) và sự quan tâm của Nănh đạo, các anh sẽ được ăn Tết đầy đủ. Trại cho mổ hai con ḅ, ba con Nợn, có bánh đa, một gói thuốc Ná xây Rựng, kẹo Nạc, Rưa cải…

    Nghe mà thèm chảy nước miếng. Chiều ba mươi, nhà bếp tấp nập, tiếng dao thớt cụp cụp nghe sao mà êm ái lạ, hương thơm bay ngào ngạt. Ai nấy chuẩn bị chén bát để lănh phần. Ḱa hai anh trực ngày đang khiêng thức ăn về, tiếng xôn xao nổi lên, chúng tôi bắt bạn với nhau để cùng chia xẻ cái Tết tù hẩm hiu. Nhưng buồn sao và thất vọng sao, khi trong cái thau cỡ số mười chỉ lỏng bỏng những nước và nước; tận đáy thau có vài miếng da ḅ cắt như miếng mứt dừa. Thau thịt “nợn” th́ gồm những miếng xương, tí “ṇng”, tí huyết. Thau “rưa cải” th́ ḷng tḥng nguyên cây cải dài từ ngọn cho đến cuống rễ. V́ muốn đạt chỉ tiêu về cân lượng, bọn Cộng Sảnchỉ cho thu hoạch cây cải sau khi nó ra hoa, đem về ngâm nguyên cây trong hồ nước muối, sau khi nhúng vào một cái chảo gọi là rửa qua. Quí bạn có khi nào nhai thử miếng vỏ xe đạp th́ sẽ h́nh dung chúng tôi đă ăn da ḅ như thế nào. Dưa cải th́ thật sự nó dai nhách như cái bao tải, nhai qua nhai lại cho có chút nước xong nhả ra như các bà cụ già nhai trầu. Chỉ có cục xương heo, gặm cho hết phần gân có dính tí mỡ, tí thịt, rồi cất đi. Ngày ngày cho thêm muối, kho lui kho tới, và sau vài tuần cố gấng dùng mấy cái răng hàm đă khập khễnh, tiêu hoá luôn phần mà cả con chó đói cũng chê. Chắc quí vị sẽ hỏi: “thế bao nhiêu thịt đi đâu?”. Thưa, thịt ngon th́ giao cho nhà bếp tiểu táo của bọn chỉ huy trại, thịt vừa th́ đại táo của bọn cán bộ, thịt bạc nhạc th́ bọn trật tự thi đua, nhà bếp thiếm xực.

    Sau năm đó, hàng năm bọn Việt cộng cho phép gia đ́nh ra thăm định kỳ nửa năm một lần, và gửi quà theo đường bưu điện hàng tháng v́ lư do được giải thích như sau:

    - Nhà Lước Lói chung, và Trại Lói riêng có nhiều khó khăn, không No cho các anh đầy đủ, v́ thế cho phép các anh được nhận quà để có sức khoẻ.



    Thế là Tết đến, một số nhỏ các anh có gia đ́nh tương đối khá ăn Tết rất ra chi. Họ tụ tập với nhau từng nhóm năm, mười người hùn hạp làm đủ các thứ, mứt bánh, xào nấu từ mười ngày trước Tết, kéo dài cả mười ngày sau Tết. Chỉ tội nghiệp cho các anh mồ côi, nằm đắp chiếc chăn rách, ôm bụng đói nghe những tiếng nhai nuốt nhồm nhoàm, ngửi hương vị thơm tho của cá thịt mà tủi cho thân phận ḿnh. Chỉ những anh em nghèo dễ dàng chia sẻ với nhau. Thường, anh em chúng tôi ngồi tụm với nhau, kể ra vô số món ăn ngon do ḿnh tự sáng chế, ôi thôi dủ loại cao lương mỹ vị, chúng tôi gọi là ăn hàm thụ. Nhớ nhất là Phan công Danh, một nhạc sĩ, họa sĩ tài ba, chiều chiều làm bộ thơ thẩn gần chỗ hội trường, thấy vắng đôi mắt cú vọ của bọn trật tự, là nhanh như cắt, vặt lấy vặt để mớ cỏ kiểng trồng làm hàng rào. Đem về, ngâm với nước muối làm thành một thứ Salad độn cho đầy cái bụng lép. Những anh bạo hơn th́ làm bộ khai bệnh, trong lúc ngồi chờ xin thuốc, vọt ra vườn thuốc Nam hái trộm các loại rau do bọn y tá trồng vừa làm thuốc “dân tộc” vừa để cải thiện bữa ăn của họ.

    Gần ngày Tết, bọn cán bộ thường yêu cầu anh em làm cho chúng lồng đèn. Tôi vốn khéo tay, được đội nhờ ở nhà làm, khỏi ra lao động. Dùng bất cứ thứ ǵ kiếm được, v́ bọn cán cũng nghèo, không mua nổi giấy màu, mực viết. Màu th́ dùng lá cây làm màu xanh, hoa mồng tơi làm màu tím, thuốc đỏ làm màu đỏ, kí ninh làm màu vàng. Giấy th́ lượm lặt đủ thứ dán lại. Tôi ở nhà, lợi dụng thời gian nghỉ ngơi, lén nấu nướng ăn uống, lâu lâu bày giấy, hồ ra kẻo tên cán nóng ruột ṃ vào xem. Ngày giao nộp, tên cán vui vẻ cho anh em nhổ khoai ḿ, nấu một nồi ăn “bồi dưỡng” tại nơi lao động, trong khi anh ta vào trại để lấy lồng đèn. Tội nghiệp, khi tôi đưa cho anh cái đèn, vẻ thất vọng hiện lên rơ rệt, v́ cái lồng đèn méo mó, màu th́ nguệch ngoạc, tối tăm. Anh cán bộ vội trở ra, trút cơn giận dữ đạp đổ thùng khoai ḿ sắp chín. Thế là ba mươi anh em đành tiu nghỉu nh́n những củ ḿ H 34 lăn lóc giữa đất đá. Sau này một vài anh em trách tôi, nhưng biết làm sao!!!
    Last edited by TuDochoVietNam; 09-01-2012 at 01:02 AM.

  8. #18
    Member
    Join Date
    23-07-2011
    Posts
    8

    cảm ơn !!!

    - Xin cảm ơn v́ đă cho chúng tôi biết sự thật này !!!

  9. #19
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289
    Quote Originally Posted by TuDochoVietNam View Post

    Tôi định post ư kiến của tôi, và đă lầm lần edit ư kiến của ông dqtran. Nên đă vô t́nh delete các câu của ông về việc tên chính ủy VC và Trại Trưởng VC căi nhau về việc đối xử với tù.
    Xin ông dqtran vui ḷng post lại cho anh chị em đọc.

    Chân thành cáo lỗi
    TuDochoVietnam

    Sau ngày mất miền Nam, tôi đi tù.
    Thời gian 3 năm đầu trại c̣n thuộc quân quản (sau 3 năm mới chuyển qua các trại thuộc Bộ Nội Vụ).
    Trại tôi ở thuộc quân khu quản lư, do 1 trung tá VC làm chính uỷ và 1 trung tá VC làm trưởng trại.
    Khẩu phần ăn hàng ngày của tù bị tên chính uỷ cắt xén rất nhiều, và thay vào bằng những thứ tồi tệ mà đói quá mới ráng nhắm mắt nuốt (ai ở tù vào thời đó cũng đều biết).
    Viên trưởng trại đi ṿng ṿng coi bếp ăn tù và coi lúc chia cơm tù, ông ta thấy vậy là không đúng "chính sách" nên ông ta "đấu tranh" với tên chính uỷ. Viên trưởng trại nói rằng hồi trước ông bị phía VNCH bắt giam trong trại tù Côn Đảo, được đối xử rất tử tế. Hàng ngày đều ăn cơm trắng cá tươi uống nước trà, cuối tuần có thịt heo. Ngày lễ, tết có quà bánh. Hàng tháng có phát kem đánh răng, bàn chải, khăn mặt, khăn tắm, đau bệnh có thuốc men... Tù VC Côn Đảo c̣n kiến nghị lên ban giám thị là không ăn gạo cũ cá khô và được thoả măn là hàng ngày đều có cơm trắng cá tươi.
    Viên trưởng trại nói, hồi trước c̣n 2 bên đánh nhau mà VNCH đối xử với tù VC rất tốt, rất có t́nh người. Bây giờ "hoà b́nh, thống nhất" rồi mà đối xử với tù miền Nam như vậy làm ông ta chạnh ḷng.
    Sau mấy tháng "đấu tranh" nên bị "trâu đánh" rồi không biết phải "tránh đâu" nên ông ta bị sa thải v́ có tư tưởng ủy mị, thương xót người tù miền Nam.

  10. #20
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by dqtran View Post
    Xin lỗi ông dqTran
    Tôi định post ư kiến của tôi, và đă lầm lần edit ư của ông. Nên đă vô t́nh delete các câu của ông về việc tên chính ủy VC và Trại Trưởng VC căi nhau về việc đối xử với tù.
    Xin ông vui long post lại cho anh chị em đọc.
    Chân thành cáo lỗi
    TudochoVietnam
    Thiếu ǵ những cán bộ coi tù VNCH bị từ trừng phạt đến đổi đi v́ cái tội đối xử "nhân đạo" với tù VNCH, rơ ràng chủ trương chính sách của việt cộng nói riêng, bọn cộng sản nói chung là lấy KHỦNG BỐ làm quốc sách, làm phương cách để củng cố cái chính quyền bọn cs cướp được, bây giờ đâu c̣n ai trên thế giới ko biết là cs sắt máu, là nói láo, dựng chuyện, lấy thủ đoạn làm quốc sách, cướp xong chính quyền là củng cố chính quyền, việt cộng nay đang nắm được cái chính quyền trong tay, th́ cái chính sách chủ trương quốc sách của bọn việt cộng hiện nay là CHỐNG DIỄN TIẾN HOÀ B̀NH, có nghĩa là "thà giết lầm hơn bỏ sót", hó hé là bọn vc chu chéo "cấu kết với bọn phản động hải ngoại", "lấy cớ biểu t́nh chống tàu cộng để âm mưu lật đổ chính quyền", vân vân và vân vân, nắm đầu dân Việt Nam bây giờ là chỉ có độc việt cộng là có cái quyền đó thôi.

    bọn vc nằm mùng trên diễn đàn này lặn đâu hết rồi?
    Last edited by Tam; 09-01-2012 at 04:36 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •