Page 1 of 6 12345 ... LastLast
Results 1 to 10 of 59

Thread: Thư gởi “Thành phần thứ Ba”

  1. #1
    Member
    Join Date
    15-11-2011
    Posts
    268

    Thư gởi “Thành phần thứ Ba”

    I. Tôi có một người chú bà con, có học nhất, có tư cách nhất, và được tôn trọng nhất trong ḍng họ. Trước năm 1975, ông ấy là một linh mục Công giáo trẻ, là hiệu trưởng của một trường trung học, và có chân trong nhiều tổ chức xă hội có tiếng. Có thể nói, thời ấy, ông có đầy đủ, vừa danh dự, vừa quyền hành, và cả vật chất. Các tổ chức nhân đạo phi chính phủ cấp cho ông kinh phí một cách hào phóng để xây trường học và các cơ sở xă hội mà ông muốn. Ông có đủ các loại xe và phương tiện để phục vụ cho công việc của ông.

    Các viên chức chính quyền miền Nam từ quận trưởng, tỉnh trưởng cho đến những cấp cao hơn luôn tỏ ra kính trọng và cả sợ hăi chú tôi. Tôi đă từng chứng kiến một tỉnh trưởng nói với ông: “Xin cha nguôi giận tha cho con”, dù ông tỉnh trưởng này lớn hơn ông trên 10 tuổi. Thế nhưng ông là người thường xuyên tổ chức những cuộc biểu t́nh chống chính quyền miền Nam một cách quyết liệt. Tôi luôn nhớ cái khẩu hiệu của ông, “chính quyền miền Nam là một chính quyền tham nhũng, và thối nát.”

    Ngày 30/4/1975, ông tỏ ra vui vẽ khi bộ đội giải phóng đến mượn trường học và nhà ở của ông làm nơi đóng quân tạm. Sau ba tháng, bộ đội dọn đi và họ dọn luôn toàn bộ cái tài sản công lẫn tư của ông. Họ không chỉ tháo tôn, khung gỗ, mà cạy luôn cả gạch móng của tất cả những trường học và cơ sở của ông. Tám tháng sau ngày miền Nam giải phóng, ông bị đưa đi “cải tạo” trong thời gian hai năm. Vậy mà, suốt ba mươi năm qua, tôi chưa hề thấy ông một lần dám căi lại anh trưởng công an xă, một học tṛ của ông đă bỏ học từ năm lớp 7 để theo đám du côn trong vùng, và sau này thường xuyên bắt ông ngối viết kiểm điểm.

    II. Hôm nay tôi đọc trên báo Tuổi Trẻ bài “Sự Lựa Chọn Của Người Trí Thức”, nói về Luật sư Nguyễn Hữu Thọ, một trí thức nổi tiếng ở miền Nam đi theo Cộng sản và đă từng giữ chức Chủ tịch Mặt Trận Giải phóng Miền Nam Viện nam. Luật sư Thọ là người gốc Công Giáo và hoàn toàn trưởng thành trong nền giáo dục Pháp. Ở miền Nam, ông đă có tất cả, từ địa vị, vật chất, danh dự, và sự kính trọng. Thế nhưng ông đă bỏ tất cả để đi theo cộng sản.

    Sau năm 1975, gần như người ta không c̣n nghe đến tên ông. Tôi đă từng đến nhà ông trên đường Phạm Ngọc Thạch trong một dịp lễ đặc biệt, và đúng như lời đồn đăi, từ người gác cửa, lái xe, cho đến người y tá của ông, đều do cơ quan “bảo vệ nội bộ” của Đảng cung cấp. Người Sài G̣n kể rằng, trước lúc chết, ông có nguyện vọng được xưng tội với một linh mục. V́ mục đích nhân đạo, chính quyền đă đồng ư với điều kiện là người “thư kư” của ông phải đứng bên cạnh cuộc xưng tội giữa ông với ông linh mục nọ.

    III. Thế hệ của tôi đă học chữ quốc ngữ qua ḍng nhạc phản chiến đầy hào khí Lạc Hồng của Trịnh Công Sơn. Khi tôi vào đại học, được nghe lời truyền tụng về huyền thoại chống chiến tranh, được cho nh́n những tấm ảnh nhạc sĩ họ Trịnh ốm yếu, với đôi kiếng cận dày, ôm cây dàn ngạo nghễ hát trên một sân khấu phản chiến, giữa Trung tâm Sài G̣n với một “lực lượng cảnh sát và mật thám” dày đặc của một chính quyền Miên Nam “tay sai, tàn bạo, thối nát”; V́ thế, hơn cả sự ngưỡng mộ tài hoa của một nhạc sĩ, trong ḷng tôi c̣n dành cho họ Trịnh sự kính trọng đối với một chí sĩ bất khuất trước cường quyền. Nhưng sau này, khi đi làm và có cơ hội tiếp xúc với ông, tôi hoàn toàn thất vọng. Trịnh Công Sơn rất sợ bị công an “thăm hỏi”. Dù là một người xa lánh với những kẻ quyền lực, Trịnh công Sơn luôn treo tấm h́nh ông chụp chung với nguyên thủ tướng Vơ Văn Kiệt ở pḥng khách. Ông đă nhiều lần bày tỏ với bạn bè một ư định ngây thơ và hết sức tội nghiệp là tấm ảnh đó có thể giúp ông tránh bị công an chụp mũ. Một nhạc sĩ hàng đầu của một dân tộc, từng hiên ngang công khai thách thức chính quyền miền Nam, đă trở nên hèn hạ đến mức phải dùng một tấm ảnh để đánh lừa nổi sợ hăi của chính ḿnh. Trước khi ông mất vài năm, tôi đă vài lần gặp ông trong các hội nghị tổng kết của một số cơ quan tổ chức văn hoá tại Sài G̣n. Trong tất cả các hội nghị đó, những hàng ghế danh dự được dành cho các cán bộ văn hoá, tuyên huấn kể cả cấp quận huyện. Những cán bộ này phát biểu, chúc tụng nhau nhưng không ai để ư đến ông. Ông ngồi lọt thỏm ở các hàng ghế sau với một vài người bạn. Tôi xin lỗi vong hồn ông để nói điều này: Cộng sản đă dành cho nhạc sĩ huyền thoại Trịnh Công sơn vị trí của một trong số hàng ngàn “CÔNG NHÂN SẢN XUẤT NHẠC…” không hơn không kém. Thân phận của ông trong hai mươi sáu năm sau 1975, chỉ trừ khi ông chết, c̣n kém hơn một cán bộ pḥng văn hoá quận 1.

    IV. Tôi đến Mỹ trễ sau khi miền Nam đă được giải phóng hơn 20 năm. Ở Mỹ, tôi có hai người bạn. Gọi là bạn nhưng họ đều lớn hơn tôi trên 10 tuổi, và cả hai là người miền Nam, đă đến Mỹ từ trước 30/4/1975. Cả hai đều có bằng tiến sĩ và đều có địa vị cao trong xă hội Mỹ. Hai người bạn tôi nằm trong số những người thường hay về Việt Nam và luôn ao ước cơ hội để giúp đỡ và phụng sự quê hương Việt Nam.

    Điều đáng nói là, hai người bạn tôi luôn chỉ trích xă hội Mỹ, hệ thống chính trị Mỹ, và các chính trị gia Mỹ. Nói về bất cứ lĩnh vực nào, họ cũng đều t́m ra cái xấu, cái đáng phê phán của nước Mỹ. Ngược lại, dường như bạn tôi tỏ ra dể dăi hơn đối với t́nh trạng ở Việt Nam và dường như không có ấn tượng ǵ lớn đối với t́nh trạng tham nhũng – thối nát trong xă hội cộng sản Việt Nam hiện nay. Có lần bạn tôi nói rằng, ông mới đến Mỹ mà sao ông chống cộng hơn tôi?

    V́ sao?

    Tôi đă bỏ Việt Nam ra đi khi tôi ở lứa tuổi đă quá trễ để học một ngôn ngữ mới, để tạo lập một nghề nghiệp mới, để có một mối quan hệ xă hội mới, và để có thể làm quen với khí hậu ôn đới. Thế nhưng tôi đă phải ra đi v́ tâm trí tôi không thể chịu đựng nỗi sự hành hạ của những điều bất công, thối nát, lừa dối, và tàn bạo đang xảy ra từng ngày xung quanh tôi. Một buổi sáng, tôi thấy anh xe ôm đầu ngỏ nhà tôi trên đường Lê Văn Sĩ, quận 3 dường như đang khóc. Tôi hỏi anh, và anh nói rằng chiếc xe honda cũ của anh đă bị công an thu giữ, không biết làm cách nào để xin lại. Lư do là v́ xe honda ôm chỉ đựợc chở 1 người khách nhưng hôm qua, anh đă chở một người khách – môt phụ nữ có đứa con 5 tuổi. Tất nhiên, đứa bé 5 tuổi không thể ngồi một ḿnh sau xe ôm được. Nhưng “luật pháp” không phân biệt lớn nhỏ. Anh xe ôm nói, v́ đó là chuyến xe đầu tiên trong ngày, nên anh không có đủ 50 ngàn để “dúi” cho anh cảnh sát giao thông, và v́ thế, chiếc xe của anh đă bị tạm giữ. Anh xe ôm này có ba đứa con. Chỉ riêng phải đóng “sổ vàng” để được giữ chổ tại trường công lập gần nhà, mỗi đứa cần có 2 triệu, chưa kể tiền học thêm hàng tháng… Trung b́nh mỗi ngày anh kiếm được 100 ngàn đồng bằng nghề xe ôm. Vợ anh bán bánh canh trong hẽm mỗi ngày kiếm được khoảng 50 ngàn. Thu nhập của hai vợ chông cộng lại tính ra chưa đủ tiền trường cho ba đứa con, chưa nói đến những bất trắc thường xuyên xảy ra như vụ chiếc xe bị tạm giữ.

    Ở Việt Nam, cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

    C̣n anh bạn tôi th́ luôn chỉ trích nước Mỹ…

    Tôi đă sống ở Mỹ hơn 5 năm, đă có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhă nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đ́nh bà con và quen biết của tôi đă sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.

    Ở Mỹ, không nói đến chương tŕnh phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đă có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey). Ở Việt Nam hiện nay, không dám nói đến bậc đại học, ngay cả vào lớp một thôi, chỉ riêng tiền đóng “sổ vàng” trung b́nh là 1 triệu đồng cho một học sinh, khoản tiền này không được qui định bởi luật pháp nhưng không phi pháp… Khoản tiền đóng “sổ vàng” này, như báo Tuổi Trẻ từng đưa tin, có trường lên tới 5 triệu đồng cho một quốc gia có mức thu nhập trên đầu người vào khoảng 7 triệu rưởi. Nhưng đó chỉ mới là khoản nhập môn. Tổng các khoản chi học thêm, qùa cáp thầy cô giáo, và phương tiện học hành của mỗi học sinh chiếm tương đương với ít nhất là 1/3 số thu nhập của anh xe ôm kia.

    Ở bất cứ phương diện nào, bạn cũng có thể thấy một khoảng cách rơ ràng giữa hai xă hội.

    D́ của tôi, năm nay trên 60 tuổi đang nhận chăm sóc một cháu bé 1 tuổi tại Santa Cruze (CA) cho vợ chồng một kỹ sư người Việt. Hàng tuần d́ lái cũng một chiếc Toyota 2004 đi làm 5 ngày, mỗi tháng d́ lănh 1000 dollars tiền lương, chưa kể ăn uống và quà cáp trong các dịp lễ. Mức thu nhập của d́ tôi tương đương với mức lương trung b́nh của 4 kỹ sư điện toán giỏi tại Sài g̣n hiện nay.

    Truyền thông Mỹ hôm nay (18/12/2005) xôn xao đưa những chỉ trích và đánh giá gay gắt về việc Tổng thống Bush đă có lần cho phép cơ quan an ninh quốc gia theo dơi điện thoại và email của nghi phạm khủng bố trong nước Mỹ. Cũng trong thời gian này, ở Việt Nam xảy ra một chuyện ngược lại: Công an tống giam biệt tích hai anh em nhà ở đường Nguyễn Kiệm v́ tội tham gia diễn đàn Paltalk nhưng không có một ḍng tin nào xuất hiện trên 500 tờ báo hiện có tại Việt Nam.

    Chỉ cần nh́n sơ qua, bạn cũng có thể thấy, những điều mà bạn chưa hài ḷng ở nước Mỹ là những điều mà đồng bào của bạn dù nằm mơ cũng không thấy được. Chỉ cần lướt qua vài h́nh ảnh và số liệu, bạn cũng có thể thấy cái bất công trong xă hội Mỹ này chỉ bằng một viên bi trong một giỏ bi bất công dưới chế độ cộng sản. Ở trên trái đất này, không hề có thiên đường. Điều mà anh và tôi t́m kiếm không phải là một xă hội ḥan hảo, mà là một xă hội có ít sự bất công hơn, có ít sự lừa dối hơn, và có ít cái xấu hơn. Trong ư nghĩa này, th́ nuớc Mỹ là một mô h́nh tốt hơn vạn lần so với cái xă hội Việt Nam cộng sản, nơi mà sự ác, sự bất công, và sự lừa dối đang thống trị xă hội.

    Quí vị “Thành phần thứ ba” giống như những đứa bé nhà giàu đang sống êm ấm trong một lâu đài nhưng luôn nh́n qua cửa sổ, mơ tưởng được làm một chú bé ṃ cua trên cánh đồng đàng xa, dưới bầu trời đầy nắng, và bên cạnh một khu rừng nhiệt đới bí ẩn… Nhưng khi nào quí vị trở thành chú bé nhà nghèo kia, th́ quí vị sẽ thấy công việc ṃ cua hoàn toàn không có mảy may của sự lăng mạn, nhưng là một sự khốn khó đến cùng cực v́ lạnh, v́ đói, v́ nắng, và những những cơn sốt nghiệt ngă do cánh rừng kia mang lại.

    Tóm lại, “Thành phần thứ ba” là những người có thừa nhiệt huyết và dũng khí để đấu tranh quyết liệt chống những chính quyền của những xă hội dân chủ nhưng thiếu sự can đăm tối thiểu để bảo vệ một sự công bằng căn bản nhất dưới những chế độ độc tài. Và như thế, dù không chủ ư, “thành phần thứ ba” đă bắc một nhịp cầu cho các chế độ độc tài như cộng sản Việt Nam.

    Khánh Hưng

    http://tintuchangngay.info/2012/01/1...h%E1%BB%A9-ba/

    ==================== ====

    đọc được bài này khá hay , nên đem về cho bà con cùng xem .

  2. #2
    lave33
    Khách
    ......Ở Việt Nam, cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

    C̣n anh bạn tôi th́ luôn chỉ trích nước Mỹ…

    Tôi đă sống ở Mỹ hơn 5 năm, đă có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhă nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đ́nh bà con và quen biết của tôi đă sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.

    Ở Mỹ, không nói đến chương tŕnh phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đă có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey). Ở Việt Nam hiện nay, không dám nói đến bậc đại học, ngay cả vào lớp một thôi, chỉ riêng tiền đóng “sổ vàng” trung b́nh là 1 triệu đồng cho một học sinh, khoản tiền này không được qui định bởi luật pháp nhưng không phi pháp… Khoản tiền đóng “sổ vàng” này, như báo Tuổi Trẻ từng đưa tin, có trường lên tới 5 triệu đồng cho một quốc gia có mức thu nhập trên đầu người vào khoảng 7 triệu rưởi. Nhưng đó chỉ mới là khoản nhập môn. Tổng các khoản chi học thêm, qùa cáp thầy cô giáo, và phương tiện học hành của mỗi học sinh chiếm tương đương với ít nhất là 1/3 số thu nhập của anh xe ôm kia.



    Không biết VN nằm ở đâu trên Thế Giới, mà mấy ông CC cứ đem Mỹ ra so sánh ?. Mỹ là số 1 VN số 130. Nếu đem so sánh VN với Mỹ là một điều hănh diện cho VN. Thôi đi mấy ông CC. Mấy ông có biết ḷng tự trọng là ǵ không ?. Đă dốt mà c̣n thích chơi chữ. !.

    Đối với các ông CC, tp thứ ba là ai ?. Mây ông càng nói càng thấy lố bịch, và cho rằng không ai theo ḿnh là chống ḿnh, các ông tự cô lập ḿnh. Đúng là thiển cận nặn

  3. #3
    Member
    Join Date
    26-10-2011
    Posts
    198
    Quote Originally Posted by lave33 View Post
    ..
    Không biết VN nằm ở đâu trên Thế Giới, mà mấy ông CC cứ đem Mỹ ra so sánh ?. Mỹ là số 1 VN số 130. Nếu đem so sánh VN với Mỹ là một điều hănh diện cho VN. Thôi đi mấy ông CC. Mấy ông có biết ḷng tự trọng là ǵ không ?. Đă dốt mà c̣n thích chơi chữ. !.

    Đối với các ông CC, tp thứ ba là ai ?. Mây ông càng nói càng thấy lố bịch, và cho rằng không ai theo ḿnh là chống ḿnh, các ông tự cô lập ḿnh. Đúng là thiển cận nặn
    Mỹ nó là siêu nhân, c̣n Việt là giun là dế hay sao mà không so sánh được?
    Mỹ cũng đầu ḿnh tứ chi thất khiếu, Việt cũng đầu ḿnh tứ chi thất khiếu chứ có khác chi mà không được làm người được đối xử như người!:mad:

  4. #4
    Member
    Join Date
    15-11-2011
    Posts
    268
    Quote Originally Posted by lave33 View Post
    ......Ở Việt Nam, cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

    C̣n anh bạn tôi th́ luôn chỉ trích nước Mỹ…

    Tôi đă sống ở Mỹ hơn 5 năm, đă có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhă nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đ́nh bà con và quen biết của tôi đă sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.

    Ở Mỹ, không nói đến chương tŕnh phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đă có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey). Ở Việt Nam hiện nay, không dám nói đến bậc đại học, ngay cả vào lớp một thôi, chỉ riêng tiền đóng “sổ vàng” trung b́nh là 1 triệu đồng cho một học sinh, khoản tiền này không được qui định bởi luật pháp nhưng không phi pháp… Khoản tiền đóng “sổ vàng” này, như báo Tuổi Trẻ từng đưa tin, có trường lên tới 5 triệu đồng cho một quốc gia có mức thu nhập trên đầu người vào khoảng 7 triệu rưởi. Nhưng đó chỉ mới là khoản nhập môn. Tổng các khoản chi học thêm, qùa cáp thầy cô giáo, và phương tiện học hành của mỗi học sinh chiếm tương đương với ít nhất là 1/3 số thu nhập của anh xe ôm kia.



    Không biết VN nằm ở đâu trên Thế Giới, mà mấy ông CC cứ đem Mỹ ra so sánh ?. Mỹ là số 1 VN số 130. Nếu đem so sánh VN với Mỹ là một điều hănh diện cho VN. Thôi đi mấy ông CC. Mấy ông có biết ḷng tự trọng là ǵ không ?. Đă dốt mà c̣n thích chơi chữ. !.

    Đối với các ông CC, tp thứ ba là ai ?. Mây ông càng nói càng thấy lố bịch, và cho rằng không ai theo ḿnh là chống ḿnh, các ông tự cô lập ḿnh. Đúng là thiển cận nặn
    bác trích ngang ngay 1 đoạn rồi cho là cả 1 bài viết , 1 bài này đọc để không phải hiểu đoạn đó đâu ,bác trích để dùng vào mục đích riêng cuả bác là ǵ th́ ai cũng hiểu , đọc cả bài này th́ có 1 nội dung khác cái ư bác trích , tṛ trích đoạn để mưu toan mụch đích cá nhân này là cũ rồi giờ chỉ có mấy người ít kiến thức lư luận xài bác ạ , mong bác trèo qua miệng giếng .

  5. #5
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by lave33 View Post
    ..
    Không biết VN nằm ở đâu trên Thế Giới, mà mấy ông CC cứ đem Mỹ ra so sánh ?. Mỹ là số 1 VN số 130. Nếu đem so sánh VN với Mỹ là một điều hănh diện cho VN.

    Đúng , VN dưới sự cai trị của Vc nào đủ tư cách so sánh tay đôi với US , chỉ có 6 nước c̣n lại trong G7 mới xứng tầm đủ tư cách so sánh tay đôi với USA thôi.

    Có biết tại sao tác giả KH so sánh VN với US khg?

    Bỡi v́ để gỏ đầu những tên có gốc Vn có máu VN đang bị hội chứng "đứng núi này nh́n núi nọ" cho nên bắt buộc phải đem núi US này mà dệnh "núi" VN nọ, đơn giản vậy thôi .

    Chớ ai mà thèm so sánh VN với US, VN (dĩ nhiên dưới bàn tay VC ) chưa đáng so sánh với Singapore (chưa qua nổi ải này th́ làm sao up-scale với Nam Hàn ) nữa ḱa ,mà Singapore với NH có được tập đoàn G7 ngó mắt ngấm nghiá chưa ? (cho vào cùng bè G8, G9,G10 ..)

    Thôi đi mấy ông CC. Mấy ông có biết ḷng tự trọng là ǵ không ?. Đă dốt mà c̣n thích chơi chữ. !.
    C̣n kẻ đọc bài của KH khg kỹ mà cứ chỏ mỏ vào cho có tụ như vậy có tự trọng khg? .

    Đă "có học" (cái này là khen tặng cá nhân đó nhen ) mà c̣n diễn tuồng khg biết bài KH hay chổ nào ?

    Đối với các ông CC, tp thứ ba là ai ?. Mây ông càng nói càng thấy lố bịch,
    Tối ngày cứ mặc cảm hai chữ "CC" hoài vậy !(bộ bị ám ảnh nặng bỡi bức h́nh tướng Loan bắn bẩy lốp à ! :D)

    Đă hơn 30 mấy năm "Ḥa B́nh" rồi c̣n chống bằng quân sự cái ǵ đây ! Sao xài cứ cứng đầu xài: "chống +" .

    Các thành viên trong VL này đa số có quá khứ chưa bao giờ cầm cây garant ,M16 "tạch ..tạch " và cũng chưa bao giờ có quá khứ cầm cây luỡi lê rọc cổ VC cả , sao gọi họ là CC .

    Họ chỉ đơn giản lên forum này cất tiếng nói như "thành phần thứ ba" đang ba hoa chích choè chóp chép cái miệng đó ..Hiểu chưa ?

    Đây là những tiếng nói TD ngôn luận được phát triễn từ cơi ḷng mọi nguời mà tại Vn , tiếng nói loại này bị chèn ép một cách thê lương . Chấm hết .


    ..và cho rằng không ai theo ḿnh là chống ḿnh, các ông tự cô lập ḿnh. Đúng là thiển cận nặn
    Khi có một mặt trận xẫy ra ở bất cứ lảnh vực nào (Văn Hoá, Kinh tế ,quân sự ..vv ) th́ ranh giới sẽ vẽ ra.

    Ai đứng giữa lần ranh giới bắt buộc được xem là kẻ thù đối với hai bên . (nếu "hỏng thèm đứng giữa ranh giới" th́ chỉ có kẻ thù một bên thôi )

    Cho nên thuyết "With us or Against us" của G.W.Bush đuợc thiên hạ ủng hộ thêm nhiệm kỳ 2 ....Đây là sự thật .

    Thiên hạ rất ghét nhất là cái kiểu đứng chàng hảng chính giữa :

    1) Như vợ ghét chồng cái thói phong lưu ngọai t́nh với bồ nhí .

    2) Như chồng ghét vợ với cái thói đú đởn thông dâm với giai .

    Một là trung thành hai là khg trung thành trong Hôn Nhân ,chiều huớng phải rỏ ràng , nào cái kiểu tại, bị ,v́ thời thế nên em /anh phải như vậy chàng hảng cho có vẽ : "yêu người như thể thương thân" .

    Thứ nư nuận như vậy chỉ có thể qua mặt được các bé gái 6 tuỗi phấn son loè loẹt cầm cờ 6 sao vàng phúc kiến tiếp ruớc tên chệt cộng vô VN mà thôi .

  6. #6
    Hải âu
    Khách

    Trên đây cũng là một bài học đáng giá ngàn vàng cho những kẽ tin theo VC.

    Bài trên của mr saigon kể lại cái ngu của bọn trí thức trong thành phần thứ 3, phải nói là quá hay, mr saigon cũng là những nhân chứng và nhận diện ra nhũng kẻ khờ khạo đó, đă và sắp đi vào địa ngục của bọn CSVN. Qua sự tŕnh bài trên, tôi c̣n nhớ thêm một thằng khốn nạn nữa, đó là thằng Huỳnh Tấn Mẫm, hắn và tôi biết nhau rất rơ, hắn muốn lôi kéo tôi và các bạn sinh viên khác, cùng hoặc động và xuống đường với hắn.

  7. #7
    Nói lên sự thật
    Khách
    Quote Originally Posted by Hải âu View Post
    Bài trên của mr saigon kể lại cái ngu của bọn trí thức trong thành phần thứ 3, phải nói là quá hay, mr saigon cũng là những nhân chứng và nhận diện ra nhũng kẻ khờ khạo đó, đă và sắp đi vào địa ngục của bọn CSVN. Qua sự tŕnh bài trên, tôi c̣n nhớ thêm một thằng khốn nạn nữa, đó là thằng Huỳnh Tấn Mẫm, hắn và tôi biết nhau rất rơ, hắn muốn lôi kéo tôi và các bạn sinh viên khác, cùng hoặc động và xuống đường với hắn.
    Có phải Huỳnh Tấn Mẫm quê ở Đức Phổ - Quảng ngăi du học đại học toán ở Mỹ không ? Bác kể rơ vụ xuống đường này với

  8. #8
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by mr saigon View Post
    I.

    ...Các viên chức chính quyền miền Nam từ quận trưởng, tỉnh trưởng cho đến những cấp cao hơn luôn tỏ ra kính trọng và cả sợ hăi chú tôi. Tôi đă từng chứng kiến một tỉnh trưởng nói với ông: “Xin cha nguôi giận tha cho con”, dù ông tỉnh trưởng này lớn hơn ông trên 10 tuổi. Thế nhưng ông là người thường xuyên tổ chức những cuộc biểu t́nh chống chính quyền miền Nam một cách quyết liệt. Tôi luôn nhớ cái khẩu hiệu của ông, “chính quyền miền Nam là một chính quyền tham nhũng, và thối nát.”
    Sở dĩ vị linh mục này có luận điệu :

    "chính quyền miền Nam là một chính quyền tham nhũng, và thối nát.”

    V́ dễ hiểu chế độ miền Nam rất dể thở (so với chế độ Hanoi bây giờ ) về freedom of speech , khg có dạng trả thù mọn như tai nạn xe gắn máy lủi vào ...th́ cứ thoả chí mà ăn nói , nào có vướn ṿng tù tội đâu .

    Nhưng vị linh mục này phạm một lỗi lầm rất lớn là chưa biết (hoăc biết nhưng giả vờ nhắm mắt) chế độ VC rất ghét Công giáo trong ḷng (dĩ nhiên bây giờ ngoài mặt cũng biết diễn tuồng hypocrite như ai chớ bộ, nhưng sau lưng vẩn nuôi duỡng cái "cửa ḿnh" Giao điễm ).Bằng chứng là hơn 70% nguời miền Bắc tỵ nạn vào Nam là theo CG ,họ chịu hết nỗi sự đày đoạ của Vc .

    Ngày 30/4/1975, ông tỏ ra vui vẽ khi bộ đội giải phóng đến mượn trường học và nhà ở của ông làm nơi đóng quân tạm. Sau ba tháng, bộ đội dọn đi và họ dọn luôn toàn bộ cái tài sản công lẫn tư của ông. Họ không chỉ tháo tôn, khung gỗ, mà cạy luôn cả gạch móng của tất cả những trường học và cơ sở của ông. Tám tháng sau ngày miền Nam giải phóng, ông bị đưa đi “cải tạo” trong thời gian hai năm.
    Sự chôm chỉa của VC lúc vào Nam khg chỉ dành riêng cho cá nhân vị linh mục này v́ đó là sách lược tầm cở quốc gia VNDCCH ban ra .

    Khi ḿnh nói đến mấy chuyện này ngày nay th́ tụi VC
    cũng dùng một bài củ chạy tội kiểu "trên bảo duới đách nghe " .


    Vậy mà, suốt ba mươi năm qua, tôi chưa hề thấy ông một lần dám căi lại anh trưởng công an xă, một học tṛ của ông đă bỏ học từ năm lớp 7 để theo đám du côn trong vùng, và sau này thường xuyên bắt ông ngối viết kiểm điểm..
    Sỡ dĩ tụi VC có nét "hốt hồn bắt vía " nguời dân v́ người dân nh́n vào ánh mắt chúng sẽ thấy hiện ra một sự khủng bố ghê rợn (như dân Mỹ ngày nay nh́n tụi Ả rập Al qeada là thấy nét tiềm ẩn sự 9/11 liền .. ) chuyên dùng sự sợ hăi để đe dọa dân th́ thử hỏi dân làm sao dám hó hé (lọai dám hó hé phải là loại có "kim bài miễn tử" như Bùi tín/ dương thu hương ) ,phải bắt buộc :

    "chưa hề dám căi lại anh trưởng công an xă "


    II. Hôm nay tôi đọc trên báo Tuổi Trẻ bài “Sự Lựa Chọn Của Người Trí Thức”, nói về Luật sư Nguyễn Hữu Thọ, một trí thức nổi tiếng ở miền Nam đi theo Cộng sản và đă từng giữ chức Chủ tịch Mặt Trận Giải phóng Miền Nam Viện nam. Luật sư Thọ là người gốc Công Giáo và hoàn toàn trưởng thành trong nền giáo dục Pháp. Ở miền Nam, ông đă có tất cả, từ địa vị, vật chất, danh dự, và sự kính trọng. Thế nhưng ông đă bỏ tất cả để đi theo cộng sản

    Đây là t́nh cảnh dạng vắt chanh của Vc ,như tôi đă nói bên trên ai ở chính giữa trong chiến tranh được xem là kẻ thù của đôi bên ,dạng vắt chanh xem như dạng trả thù nhi nhi "nhân đạo" thay v́ đem chôn sống như nạn nhan Huế hồi Tết Mậu Thân 68 .



    Sau năm 1975, gần như người ta không c̣n nghe đến tên ông. Tôi đă từng đến nhà ông trên đường Phạm Ngọc Thạch trong một dịp lễ đặc biệt, và đúng như lời đồn đăi, từ người gác cửa, lái xe, cho đến người y tá của ông, đều do cơ quan “bảo vệ nội bộ” của Đảng cung cấp. Người Sài G̣n kể rằng, trước lúc chết, ông có nguyện vọng được xưng tội với một linh mục. V́ mục đích nhân đạo, chính quyền đă đồng ư với điều kiện là người “thư kư” của ông phải đứng bên cạnh cuộc xưng tội giữa ông với ông linh mục nọ.
    Đă xưng tội mà cho nguời thứ ba đứng kế bên chẳng khác nào dạng lấy khẩu cung hỏng có tra tấn rồi .



    III. Thế hệ của tôi đă học chữ quốc ngữ qua ḍng nhạc phản chiến đầy hào khí Lạc Hồng của Trịnh Công Sơn. Khi tôi vào đại học, được nghe lời truyền tụng về huyền thoại chống chiến tranh, được cho nh́n những tấm ảnh nhạc sĩ họ Trịnh ốm yếu, với đôi kiếng cận dày, ôm cây dàn ngạo nghễ hát trên một sân khấu phản chiến, giữa Trung tâm Sài G̣n với một “lực lượng cảnh sát và mật thám” dày đặc của một chính quyền Miên Nam “tay sai, tàn bạo, thối nát”; V́ thế, hơn cả sự ngưỡng mộ tài hoa của một nhạc sĩ, trong ḷng tôi c̣n dành cho họ Trịnh sự kính trọng đối với một chí sĩ bất khuất trước cường quyền. Nhưng sau này, khi đi làm và có cơ hội tiếp xúc với ông, tôi hoàn toàn thất vọng. Trịnh Công Sơn rất sợ bị công an “thăm hỏi”. Dù là một người xa lánh với những kẻ quyền lực, Trịnh công Sơn luôn treo tấm h́nh ông chụp chung với nguyên thủ tướng Vơ Văn Kiệt ở pḥng khách. Ông đă nhiều lần bày tỏ với bạn bè một ư định ngây thơ và hết sức tội nghiệp là tấm ảnh đó có thể giúp ông tránh bị công an chụp mũ. Một nhạc sĩ hàng đầu của một dân tộc, từng hiên ngang công khai thách thức chính quyền miền Nam, đă trở nên hèn hạ đến mức phải dùng một tấm ảnh để đánh lừa nổi sợ hăi của chính ḿnh. Trước khi ông mất vài năm, tôi đă vài lần gặp ông trong các hội nghị tổng kết của một số cơ quan tổ chức văn hoá tại Sài G̣n. Trong tất cả các hội nghị đó, những hàng ghế danh dự được dành cho các cán bộ văn hoá, tuyên huấn kể cả cấp quận huyện. Những cán bộ này phát biểu, chúc tụng nhau nhưng không ai để ư đến ông. Ông ngồi lọt thỏm ở các hàng ghế sau với một vài người bạn. Tôi xin lỗi vong hồn ông để nói điều này: Cộng sản đă dành cho nhạc sĩ huyền thoại Trịnh Công sơn vị trí của một trong số hàng ngàn “CÔNG NHÂN SẢN XUẤT NHẠC…” không hơn không kém. Thân phận của ông trong hai mươi sáu năm sau 1975, chỉ trừ khi ông chết, c̣n kém hơn một cán bộ pḥng văn hoá quận 1.
    TCS nào phải nằm trong gịng quư tộc "ba lời cắt mạng" đâu mà đua đ̣i được ngang hàng với "cán bộ văn hoá" ?.
    (Ngay cả chết cũng khg được nằm ngang hàng với "qúy tộc ba đời cắt mạng " )

    CỞ điệp viện lẩy lừng đươc thế giới khen như PXa, có công khg phải ít cho Vc thế nhưng nếu vắt chah thẳng thừng ra mặt th́ coi kỳ quá ,chứng tỏ quá kỳ thị trắng trợn dân Nam sao ? VC liền qua tuồng vắt chanh sơ sơ duới pretext "chưa dám tin 100%" PXa theo bên ḿnh .

    IV. Tôi đến Mỹ trễ sau khi miền Nam đă được giải phóng hơn 20 năm. Ở Mỹ, tôi có hai người bạn. Gọi là bạn nhưng họ đều lớn hơn tôi trên 10 tuổi, và cả hai là người miền Nam, đă đến Mỹ từ trước 30/4/1975. Cả hai đều có bằng tiến sĩ và đều có địa vị cao trong xă hội Mỹ. Hai người bạn tôi nằm trong số những người thường hay về Việt Nam và luôn ao ước cơ hội để giúp đỡ và phụng sự quê hương Việt Nam.

    Điều đáng nói là, hai người bạn tôi luôn chỉ trích xă hội Mỹ, hệ thống chính trị Mỹ, và các chính trị gia Mỹ. Nói về bất cứ lĩnh vực nào, họ cũng đều t́m ra cái xấu, cái đáng phê phán của nước Mỹ. Ngược lại, dường như bạn tôi tỏ ra dể dăi hơn đối với t́nh trạng ở Việt Nam và dường như không có ấn tượng ǵ lớn đối với t́nh trạng tham nhũng – thối nát trong xă hội cộng sản Việt Nam hiện nay. Có lần bạn tôi nói rằng, ông mới đến Mỹ mà sao ông chống cộng hơn tôi?.
    Đây là hội chứng "đứng núi này nh́n núi nọ" của hai tên
    bạn "lâu đời " trốn quân dịch" trước 30/04/1975 .

    Sỡ dĩ có hội chứng này v́ chưa một giây phút nào sống duới nanh vuốt VC kèm chế . .

    Sự TDNL tại Mỹ làm cho hội chứng đua đ̣i đứng núi này nh́n núi nọ phát triển nhanh .

    Họ nói ǵ thây kệ họ phải xúi họ (Thanh phần chàng hảng ) về "chùm khế ngọt" thuởng thức sự "ngọt' như trần truờng sống để biết đá biết vàng là ǵ ? Mới là cái chánh để đưa họ vào thực tế : lời nói phải đi đôi với việc làm .

    Rất tiếc đa số toàn là thứ hèn nhát như ng hữu liêm luật sư nào đó miệng mồm th́ nói này nọ, chớ hành động nào có thấy về chôn luôn cuộc đời ḿnh cho Vc trèo đầu leo cổ đâu .

    Đó chính là nghệ thuật hypocrite trong ăn nói đưa ra thuyết :

    "nói cho kẻ khác làm chớ cá nhân ḿnh hỏng thèm làm.."

    V́ sao?

    Tôi đă bỏ Việt Nam ra đi khi tôi ở lứa tuổi đă quá trễ để học một ngôn ngữ mới, để tạo lập một nghề nghiệp mới, để có một mối quan hệ xă hội mới, và để có thể làm quen với khí hậu ôn đới. Thế nhưng tôi đă phải ra đi v́ tâm trí tôi không thể chịu đựng nỗi sự hành hạ của những điều bất công, thối nát, lừa dối, và tàn bạo đang xảy ra từng ngày xung quanh tôi. Một buổi sáng, tôi thấy anh xe ôm đầu ngỏ nhà tôi trên đường Lê Văn Sĩ, quận 3 dường như đang khóc. Tôi hỏi anh, và anh nói rằng chiếc xe honda cũ của anh đă bị công an thu giữ, không biết làm cách nào để xin lại. Lư do là v́ xe honda ôm chỉ đựợc chở 1 người khách nhưng hôm qua, anh đă chở một người khách – môt phụ nữ có đứa con 5 tuổi. Tất nhiên, đứa bé 5 tuổi không thể ngồi một ḿnh sau xe ôm được. Nhưng “luật pháp” không phân biệt lớn nhỏ. Anh xe ôm nói, v́ đó là chuyến xe đầu tiên trong ngày, nên anh không có đủ 50 ngàn để “dúi” cho anh cảnh sát giao thông, và v́ thế, chiếc xe của anh đă bị tạm giữ. Anh xe ôm này có ba đứa con. Chỉ riêng phải đóng “sổ vàng” để được giữ chổ tại trường công lập gần nhà, mỗi đứa cần có 2 triệu, chưa kể tiền học thêm hàng tháng… Trung b́nh mỗi ngày anh kiếm được 100 ngàn đồng bằng nghề xe ôm. Vợ anh bán bánh canh trong hẽm mỗi ngày kiếm được khoảng 50 ngàn. Thu nhập của hai vợ chông cộng lại tính ra chưa đủ tiền trường cho ba đứa con, chưa nói đến những bất trắc thường xuyên xảy ra như vụ chiếc xe bị tạm giữ.

    Ở Việt Nam, cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

    C̣n anh bạn tôi th́ luôn chỉ trích nước Mỹ…
    Như tôi đă nói bên trên , sở dĩ hai anh bạn của tác giả KH "chỉ trích nước Mỹ" v́ đó là truyền thống sống trong sự tự do dân chủ của một nước, v́ họ khg bao giờ dùng sự khủng bố lấy mạng dân bằng tai nạn giao thông hay trây trét phân vào cữa nhà v́ một câu nói chĩ trích họ ..

    Tại Vn th́ khác ,cho nên hết có màn chỉ trích là vậy đó v́ sự khủng bố, sự tử thần đang chờ đợi cho ai chỉ trích cái kiễu American way .

    Tôi đă sống ở Mỹ hơn 5 năm, đă có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhă nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đ́nh bà con và quen biết của tôi đă sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.
    Dĩ nhiên đa số các công chức xứ tư bản họ đuợc giáo dục kỹ càng , vă lại họ xuất thân khg từ nguồn gốc " rất chết đói "(khg tham lam, nhám tay ..vv) như 36 tên ṇng cốt từng làm loạn tặc sống lê lết trong hang Pác Pó ,th́ con cháu của chúng hỏng giống lông th́ cũng giống cánh có gene "chết đói" trong máu (tuy ngaỳ nay no nê rồi ,nhưng bản năng "chết đói" nào có dời nổi đâu ),cho nên % nạn tham nhũng từ bàn tay các "công chức" VC bắt buộc phải cao hơn so với xứ có gốc Tư Bản khác rồi.


    Ở Mỹ, không nói đến chương tŕnh phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đă có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey).
    45% là tương đối khá cao so với những nhóm immigrants khác tại US .

    Điều này chứng minh , Ở một môi truờng như Mỹ, sự phát triễn thông minh của một cá nhân sẽ dể dàng hơn ở môi truờng mà thủ lảnh chết thiên hạ đoàn kết ra khóc thiếu điều nuớc mắt của họ muốn tạo ra mươn ,rảnh suối, sông, coi có vẽ "thông minh đồng nhất".

    Truyền thông Mỹ hôm nay (18/12/2005) xôn xao đưa những chỉ trích và đánh giá gay gắt về việc Tổng thống Bush đă có lần cho phép cơ quan an ninh quốc gia theo dơi điện thoại và email của nghi phạm khủng bố trong nước Mỹ. Cũng trong thời gian này, ở Việt Nam xảy ra một chuyện ngược lại: Công an tống giam biệt tích hai anh em nhà ở đường Nguyễn Kiệm v́ tội tham gia diễn đàn Paltalk nhưng không có một ḍng tin nào xuất hiện trên 500 tờ báo hiện có tại Việt Nam.
    V́ dân Mỹ lúc sanh ra sống quen tự do hỏng có ai "theo dơi điện thoại và email "nên từ ngày Bush chế ra cái gọi là Homeland security th́ họ la lên ..V́ đó là sự tự nhiên thấy rỏ ràng đời tư ca nhân bị theo dỏi ..

    C̣n ở cái xứ có gốc CS th́ lúc sanh ra đă quen sống trong bị hàng xóm theo dơi , từ tổ tam sang tổ tứ, từ phái nhân viên "bảo vệ an ninh đi kèm" sang tuồng tự viết kiễm điểm..

    Cho nên họ chả cảm giác ǵ thay đổi ,mà hỏng cảm giác ǵ thay đỗi th́ làm sao lên tiếng hú la đây ? Vả lại hội chứng "hú la" tại cái xứ XHCN sẽ dể đem lại sự "bất đắc kỳ từ" ..th́ ai dám đây ?

    Bắt buộc sanh ra hội chứng "khóai diễn câm ,phi chính trị " như hội chứng Hăi quân bộ đội phải câm nín trước sự hà hiếp của HQ chệt cộng ..



    Chỉ cần nh́n sơ qua, bạn cũng có thể thấy, những điều mà bạn chưa hài ḷng ở nước Mỹ là những điều mà đồng bào của bạn dù nằm mơ cũng không thấy được. Chỉ cần lướt qua vài h́nh ảnh và số liệu, bạn cũng có thể thấy cái bất công trong xă hội Mỹ này chỉ bằng một viên bi trong một giỏ bi bất công dưới chế độ cộng sản. Ở trên trái đất này, không hề có thiên đường. Điều mà anh và tôi t́m kiếm không phải là một xă hội ḥan hảo, mà là một xă hội có ít sự bất công hơn, có ít sự lừa dối hơn, và có ít cái xấu hơn. Trong ư nghĩa này, th́ nuớc Mỹ là một mô h́nh tốt hơn vạn lần so với cái xă hội Việt Nam cộng sản, nơi mà sự ác, sự bất công, và sự lừa dối đang thống trị xă hội.
    KHông có Thiên đàng ,chỉ có chổ nào "xấu tệ ít nhất" (dĩ nhiên theo định nghĩa ḥan cảnh từng nguời ) mà chúng ta dể dàng chấp nhận sống thôi .

    Quí vị “Thành phần thứ ba” giống như những đứa bé nhà giàu đang sống êm ấm trong một lâu đài nhưng luôn nh́n qua cửa sổ, mơ tưởng được làm một chú bé ṃ cua trên cánh đồng đàng xa, dưới bầu trời đầy nắng, và bên cạnh một khu rừng nhiệt đới bí ẩn… Nhưng khi nào quí vị trở thành chú bé nhà nghèo kia, th́ quí vị sẽ thấy công việc ṃ cua hoàn toàn không có mảy may của sự lăng mạn, nhưng là một sự khốn khó đến cùng cực v́ lạnh, v́ đói, v́ nắng, và những những cơn sốt nghiệt ngă do cánh rừng kia mang lại.
    Cái ǵ cũng vậy khi chưa vào shoe nguời khác th́ khg bao giờ thông hiểu cả .


    Tóm lại, “Thành phần thứ ba” là những người có thừa nhiệt huyết và dũng khí để đấu tranh quyết liệt chống những chính quyền của những xă hội dân chủ nhưng thiếu sự can đăm tối thiểu để bảo vệ một sự công bằng căn bản nhất dưới những chế độ độc tài.


    Tức là "Thành phần thứ ba" dang xài double standard.

    Thấy chế độ nào dễ dàng cho TDNL mệt nghĩ th́ dở tṛ "duới đạp" :

    - Có thừa nhiệt huyết và dũng khí để đấu tranh quyết liệt

    Tới khi thấy chế độ nào chuyên môn dạy dân "đoàn kết khóc cho thủ lảnh chết .Cùng nhau sắp hàng nh́n thủ lảnh phơi thây trong lồng kính" th́ sanh ra : " thuợng đội " .

    - Có liền hội chứng "liệt dương" hỏng thèm cất tiếng nói nhiệt huyết và dũng khí để đấu tranh quyết liệt chống bạo quyền.

    Và như thế, dù không chủ ư, “thành phần thứ ba” đă bắc một nhịp cầu cho các chế độ độc tài như cộng sản Việt Nam.Khánh Hưng

    Dĩ nhiên rồi ,giống như khi đi tác chiến chỉ có hai thành phần thôi : ta và kẻ thù ,c̣n " thành phần thứ ba" chạy lạc chuồng vào chiến trường sẽ làm bia cho hai bên nả đạn vào thôi.

    Bỡi v́:

    - "thành phần thứ ba” ăn nói có lợi cho phe A chính là phe A đấy mà hỏng có dủng khí dám tự nhận thôi .

    - "thành phần thứ ba” ăn nói có lợi cho phe B chính là phe B đấy mà hỏng có nhiệt tâm tự nhận thôi .

    Nói thẳng móng heo ra là loại rất hypocrite tối ngày chỉ biết diễn tuồng :

    "em chả ...em chả"
    mà :

    "T́nh trong như đă ,mặt ngoài c̣n e "
    Last edited by Viet xưa; 19-01-2012 at 05:28 AM.

  9. #9
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by lave33 View Post
    ......Ở Việt Nam, cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

    C̣n anh bạn tôi th́ luôn chỉ trích nước Mỹ…

    Tôi đă sống ở Mỹ hơn 5 năm, đă có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhă nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đ́nh bà con và quen biết của tôi đă sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.

    Ở Mỹ, không nói đến chương tŕnh phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đă có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey). Ở Việt Nam hiện nay, không dám nói đến bậc đại học, ngay cả vào lớp một thôi, chỉ riêng tiền đóng “sổ vàng” trung b́nh là 1 triệu đồng cho một học sinh, khoản tiền này không được qui định bởi luật pháp nhưng không phi pháp… Khoản tiền đóng “sổ vàng” này, như báo Tuổi Trẻ từng đưa tin, có trường lên tới 5 triệu đồng cho một quốc gia có mức thu nhập trên đầu người vào khoảng 7 triệu rưởi. Nhưng đó chỉ mới là khoản nhập môn. Tổng các khoản chi học thêm, qùa cáp thầy cô giáo, và phương tiện học hành của mỗi học sinh chiếm tương đương với ít nhất là 1/3 số thu nhập của anh xe ôm kia.



    Không biết VN nằm ở đâu trên Thế Giới, mà mấy ông CC cứ đem Mỹ ra so sánh ?. Mỹ là số 1 VN số 130. Nếu đem so sánh VN với Mỹ là một điều hănh diện cho VN. Thôi đi mấy ông CC. Mấy ông có biết ḷng tự trọng là ǵ không ?. Đă dốt mà c̣n thích chơi chữ. !.

    Đối với các ông CC, tp thứ ba là ai ?. Mây ông càng nói càng thấy lố bịch, và cho rằng không ai theo ḿnh là chống ḿnh, các ông tự cô lập ḿnh. Đúng là thiển cận nặn
    Vừa nói đến tào tháo tào tặc là thấy giọng điệu đểu giả của việt cộng liền, coi chuyện việt cộng dă man rừng rú là v́ tại sao b́ với Mỹ, đờn găi tai việt cộng, nước đổ đầu việt cộng là nước đổ đầu vịt.

  10. #10
    Tam
    Khách
    Quote Originally Posted by lave33 View Post
    ......Ở Việt Nam, cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

    C̣n anh bạn tôi th́ luôn chỉ trích nước Mỹ…

    Tôi đă sống ở Mỹ hơn 5 năm, đă có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhă nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đ́nh bà con và quen biết của tôi đă sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.

    Ở Mỹ, không nói đến chương tŕnh phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đă có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey). Ở Việt Nam hiện nay, không dám nói đến bậc đại học, ngay cả vào lớp một thôi, chỉ riêng tiền đóng “sổ vàng” trung b́nh là 1 triệu đồng cho một học sinh, khoản tiền này không được qui định bởi luật pháp nhưng không phi pháp… Khoản tiền đóng “sổ vàng” này, như báo Tuổi Trẻ từng đưa tin, có trường lên tới 5 triệu đồng cho một quốc gia có mức thu nhập trên đầu người vào khoảng 7 triệu rưởi. Nhưng đó chỉ mới là khoản nhập môn. Tổng các khoản chi học thêm, qùa cáp thầy cô giáo, và phương tiện học hành của mỗi học sinh chiếm tương đương với ít nhất là 1/3 số thu nhập của anh xe ôm kia.



    Không biết VN nằm ở đâu trên Thế Giới, mà mấy ông CC cứ đem Mỹ ra so sánh ?. Mỹ là số 1 VN số 130. Nếu đem so sánh VN với Mỹ là một điều hănh diện cho VN. Thôi đi mấy ông CC. Mấy ông có biết ḷng tự trọng là ǵ không ?. Đă dốt mà c̣n thích chơi chữ. !.

    Đối với các ông CC, tp thứ ba là ai ?. Mây ông càng nói càng thấy lố bịch, và cho rằng không ai theo ḿnh là chống ḿnh, các ông tự cô lập ḿnh. Đúng là thiển cận nặn
    việt cộng ăn đểu nói giả, nên ko bao giờ so sánh với Mỹ
    việt cộng nó nói chống cộng ko rụng cọng lông thằng việt cộng nhưng nó vẫn chống "chống cộng" dù biết ko rụng 1 cọng lông của dân chống cộng
    việt cộng là ăn nói hàm hồ, hồ đồ, nói phủ đầu người ta là thiển cận, ngu dốt, mặc dù chính nó là 1 thằng ngu dốt tự nhận là ko thể so sánh tư cách, chế độ, luật lệ nước Mỹ với nước việt cộng đang nắm chặt cái chính quyền
    việt cộng nó biết nó ăn nói mất dậy, nhưng nó đă bắt giữ làm con tin người thân của dân chống cộng để có tiền nuôi 1 hệ thống chó săn công an bảo vệ cái quyền ăn nói mất dậy, mất tư cách, vô văn hoá của chúng
    việt cộng nó dốt nhưng nó mở miệng là nói ko chút ngượng mồm là người chống cộng dốt
    việt cộng nó nói nguời chống cộng cô lập c̣n lũ chúng nó là lũ rận, giống sán lải sống bám vào dân chống cộng để khua môi múa mép, chửi rủa sủa như chó dại, chó điên
    việt cộng nó nói người chống cộng là thiển cận trong khi lũ nó cuồng tín mê muội thờ xác chết, dọng cái tượng đầu thằng hồ khắp chỗ, mọi nơi
    việt cộng nó nói dân chống cộng ko tự trọng trong khi nó đón thằng tàu cộng bằng cờ 6 sao, vô liêm sỉ, hèn hạ, mất tư cách

    việt cộng nó nói xấu đến độ cái miệng nó thối tha c̣n hơn ba cái nhà cầu vệ sinh công cộng trong chợ Bến Thành hay bến xe buưt Sài G̣n.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 41
    Last Post: 23-05-2012, 04:41 AM
  2. Replies: 24
    Last Post: 25-10-2011, 11:14 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 22-09-2011, 09:46 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 02-06-2011, 03:46 AM
  5. Replies: 4
    Last Post: 04-12-2010, 04:08 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •