Page 1 of 3 123 LastLast
Results 1 to 10 of 21

Thread: Các hoạt động của ngướ Việt hải ngoại

  1. #1
    Dac Trung
    Khách

    Các hoạt động của ngướ Việt hải ngoại





    http://isc-cd.org/members/vovanai.html


    International Federation for Human Rights (FIDH)

    Conversation with Vo Van Ai, President and Founder of the Vietnam Committee on Human Rights (VCHR)

    On June 24, 2011, Vo Van Ai, President and Founder of the Vietnam Committee on Human Rights (VCHR), a member organization of the International Federation for Human Rights (FIDH), was awarded the 9th Special Prize for Freedom by the Italian organisation Società Libera.
    Conversation with Vo Van Ai, President and Founder of the Vietnam Committee on Human Rights (VCHR)
    The Award was given to recognize Mr. Ai’s life-long work to promote greater respect for human rights and the rule of law in Vietnam. In an interview with Mr. Ai following the award, FIDH spoke with him on the state of human rights in Viet Nam.


    There is a wide gulf between the rhetoric and reality in Vietnam as far as human rights is concerned, said Mr. Ai. Vietnam often presents a facade of compliance with international human rights law and standards, but the situation on the grounds speaks much to the contrary, as fundamental freedoms are routinely and grossly violated with impunity. There is no rule of law, but rule by law, as the authorities use restrictive and draconian laws and decrees to legalize repression of government critics. Universal human rights are trumped by the “interests of the State and the Party”.

    In addition to discussing the human rights implications of Vietnam’s interaction with its neighbours such as Cambodia, Laos and China, Mr. Ai also analyzed the likelihood of a “Vietnam Spring”, the role of youth in Vietnamese society today, the important watchdog role of the UN human rights system, and the challenges facing the Vietnamese diaspora.

    M. Vo Van Ai’s biography :


    PDF – 59.5 kb



    Interview of Mr Vo Van Ai, June 2011

    FIDH : First of all, congratulations to you on being awarded the 2011 Special Prize for Freedom by the Società Libera in Italy. What did it mean to you and what was your main message when addressing the audience and the Italian public at the award ceremony on June 24?

    Vo Van Ai : Thank you. I was very touched to receive the prize, because it comes at a time when the democratic community seems to have forgotten about Vietnam. The Western media sees Vietnam simply as a tourist haven and a lucrative business venue. There is rarely a word about the thousands of democracy activists and human rights defenders who put their safety on the line day after day to claim their legitimate rights. For me, the Freedom Prize was a very welcome sign of international recognition of this abysmal human rights situation. Indeed, when I accepted the prize, I concluded by asking Società Libera and the Italian people to allow me to dedicate the Freedom Prize to 86 million people who are deprived of their freedom in Vietnam today.

    FIDH : Was there a reaction from the Vietnamese authorities to this award?

    VVA : So far, there has been no official reaction. However, there have been scores of articles virulently attacking me in the “para-communist” media about the prize. By this I mean all the press and internet outlets inside and outside Vietnam that are financed and manipulated by Hanoi in order to spread disinformation and divide and undermine the Vietnamese democracy movement.

    FIDH : In its national report on its human rights record to the Human Rights Council’s Universal Periodic Review process, Vietnam stated the nation’s successive Constitutions “have not only fully recognized and guaranteed human rights and the rights of citizens in compliance with international law, but also clearly affirmed that Vietnam is a rule of law State of the people, by the people and for the people, and is responsible for ensuring and promoting the mastership of the people in all areas.” Does this statement reflect the reality on the ground?

    VVA : Not at all. Vietnam’s policies are like a coin with two sides, head and tails, and this is reflected in the language they use. “Heads” is what they show the international community – I often say it is “for export only” – which portrays Vietnam as an angel of democracy. “Tails” reflects the grim reality on the ground. Vietnam has indeed “recognized and guaranteed human rights” on paper, both in its Constitution and by ratifying international human rights treaties. But it does not implement them in practice. The fact that people all over the country are taking grave risks to denounce violations of freedom of religion, expression, opinion, worker rights, state corruption, power abuse and many other issues in Vietnam today amply disproves Vietnam’s claims that it is a “rule of law State”. For example, every week-end for the past eight weeks, since 5 June 2011, thousands of people have demonstrated in Hanoi and Saigon to protest China’s incursions on Vietnamese territorial waters and lands. These demonstrations are the initiative of young people and students, and they have brought together people from all walks of life, including former Communist party veterans, artists, intellectuals etc. – people bound by the common concern that their country is under threat. They are not marching against the government. Yet the Police disbanded these peaceful protests with unwarranted violence, especially on 17th July, during the seventh week of protests. It is the rule of the truncheon, not the rule of law, which reigns in the streets of Hanoi and Saigon today.

    FIDH : All in all, what are the main challenges faced by the Vietnamese people, especially in regards to freedom of expression and freedom of religion?

    VVA : Again, it is the gulf between rhetoric and reality. Take freedom of expression. In its report at the Universal Periodic Review in 2009, the Vietnamese delegation boasted that Vietnam has over 700 newspapers, hundreds of radio and TV stations and other media outlets. But they are all under communist party control – there is not one independent publication in Vietnam. Censorship is everywhere. You can read about the nation’s politics, Western movie stars, football icons, sex scandals and crime. But you cannot find a single paper with a debate of ideas or thought-provoking subjects outside the Communist Party’s dictates and doctrine. This is why people are turning to Blogs, which provide an exchange and discussion that is impossible in the mainstream press. So Vietnam is cracking down furiously on blogs, like all other forms of expression. The government’s methods range from arbitrary arrest and Police harassment to the adoption of restrictive legislation to stifle dissenting voices.

    The same goes for freedom of religion. Whereas religious freedom is guaranteed in the Constitution, it is curbed in practice by an arsenal of restrictive legislation. After trying – and failing - to eradicate religions by force, the government has set up “state-sponsored” religious bodies controlled by the Communist Party and the Vietnam Fatherland Front. With the exception of the Roman Catholic Church, only these “state-sponsored” groups are recognized by the authorities. All others are banned. This is the case of Buddhism, Vietnam’s largest religion. Only the state-sponsored Vietnam Buddhist Church is recognized by the authorities, whereas the independent Unified Buddhist Church of Vietnam (UBCV) is banned and its leaders held under house arrest or close surveillance. UBCV leader Venerable Thich Quang Do, for example, is under house arrest at the Thanh Minh Monastery in Saigon after 30 years in detention. There is a cumbersome process of application for State ‘recognition”, but it is arbitrary and unfair. Rather than providing for greater religious freedom, it enables the state to place religions under tighter control.

    FIDH : What is the role of intergovernmental bodies such as the UN and the EU in the promotion of human rights and rule of law in Vietnam? Three thematic UN Special Rapporteurs have recently conducted country visits to Vietnam —how significant are these country visits?

    VVA : Very important. Vietnam is very attentive to its international image as it strives to play a more prominent role on the global stage. For this reason, it hates to lose face. This is a crucial point of leverage, and it is very important that the UN, the EU and other intergovernmental bodies speak out publicly on Vietnam’s human rights violations and keep pressure on Vietnam to make concrete improvements. For example, the EU is negotiating a new Cooperation and Partnership Agreement with Vietnam. The former 1995 Cooperation Agreement contained a statutory “human rights clause”, but this was purely lip-service and very ineffective. The European Parliament has urged the EU to include stronger human rights guarantees in the new agreement, such as mechanisms of monitoring and implementation, as well as sanctions for non-compliance. Since the EU is one of Vietnam’s largest trading partners, I believe this would be a very effective step.

    The UN plays a crucial role in promoting human rights and the rule of law in Vietnam. Vietnam has acceded to several core human rights treaties, so it has a binding obligation to respect them. We must use these instruments as yardsticks to press for progress. The visits by three Special Rapporteurs last year, 2010, were most important because Vietnam had not invited any UN experts since 1998, when the Special Rapporteur on Freedom of Religion issued a very critical report on his visit to the country. Vietnam expected to get good marks from these three experts, whose mandates were connected to economic rather than political issues. On the contrary, however, they all stressed the need for progress in political rights. Ms. Magdalena Sepulveda, the UN expert on Human Rights and Extreme Poverty, said that “to effectively combat poverty, everyone in Vietnam must enjoy the full range of civil, cultural, political and civil rights”. In our statements to the UN Human Rights Council over many years, the Vietnam Committee on Human Rights and FIDH have repeatedly called on Vietnam to extend standing invitations to Special Rapporteurs, and we really hope for a visit by Mr. Frank La Rue, Special Rapporteur on Freedom of Opinion and Expression, as well as the Special Rapporteur on Human Rights Defenders. We also submit cases to the treaty bodies as regularly as possible, because UN scrutiny really helps. We are currently very concerned about blogger Nguyen Van Hai, alias Dieu Cay who may have suffered mistreatment in prison. The fact that the UN Working Group on Arbitrary Detention recognized him as a victim of arbitrary detention in 2009 will help to draw international attention to his plight.

    FIDH : Vietnam has been growing economically over the past decade and the authorities often tout this as a human rights achievement in itself. Is this a legitimate argument?

    VVA : It is a completely false argument. Economics is economics. Human Rights are human rights. I do not say that “never the twain shall meet”, but economic growth certainly does not guarantee human rights. In Vietnam, economic liberalization under the policy of “doi moi” (renovation) has raised the standard of living for a certain class of people in the big cities, but it has also caused alarming wealth disparity, with all the indignities and human rights abuses this entails. At one end of the scale, members of the ruling elite and their families wallow in unbelievable luxury, whilst at the other, especially in the rural areas, people struggle to survive on less than $US20 per month.

    In fact, the current crisis shaking Vietnam’s economy is proof enough that the model of “free market economy with Socialist orientations” has failed. Even economically, Vietnam cannot deliver on its promises, and the economic miracle is on the verge of collapse. In July 2011, the inflation rate hit 22%, and strikes are breaking out in all sectors as workers try to cope with spiraling process of food, fuel and rent. The annual trade deficit is skyrocketing, and official corruption has reached proportions of a “national catastrophe” according to the state-run media. In this climate of instability, foreign companies are wary of investing in Vietnam. Economist Vuong Quan Hoang told AFP that Vietnam is facing one of its gravest economic crises.
    On the question of evaluating human rights achievements, I should add that Vietnam’s Communist leaders have a very singular perception of human rights. For them, the most important right is that of self-determination. The Communist Party argues that by winning Vietnam’s independence and establishing the Socialist Republic of Vietnam, it has achieved human rights for the people. No other human rights are important. This is the main argument for the legitimacy of the Communist Party and its political monopoly today.

    With this simplistic and false concept, Vietnam’s leaders are discarding a heritage of Vietnamese history and culture several thousand years old. In fact, human rights are an ancient feature of Vietnamese culture and philosophy, dating back to the times of Buddha and beyond. Under the Lê dynasty in the XV century, for example, Vietnam had a Penal Code (the Hong Duc or Lê Code) which codified modern concepts far in advance of contemporary European equivalents, and contained aspects of fairness and leniency which provided greater legal protection than many of the vaguely-defined provisions of Vietnam’s present-day Penal Code. So I do believe that Vietnam has an original perception of human rights, but it is not that advanced by Hanoi.

    FIDH : What is the relation between Vietnam and China? To what extent do Vietnamese authorities take China as a point of reference or as a model, or even a protector?

    VVA : Vietnam is a pupil of China. Whatever happens in China happens ten years later in Vietnam, only on a smaller scale. Just look at the Land Reforms or the “Hundred Flowers” movements under Mao Zedong in which thousands of so-called “land-owners” and intellectuals were arrested or suppressed. Politically, Vietnam kow-tows to China. This explains the current explosion of protests against the government’s failure to confront China over its violations of Vietnamese sovereignty. Popular discontent is particularly rife concerning Hanoi’s concessions of Vietnamese territories to Beijing in the Sino-Vietnamese Land and Sea Border Treaties (1999 and 2000), as well as China’s encroachment on the oil and gas-rich Spratly and Paracel islands. Shocked by their government’s submissive attitude, Vietnamese of all age-groups and social backgrounds have taken to the streets to alert people of the danger of losing their homeland to China. The Communists do not have the same notion of “homeland” as the people. For them, Vietnam and China are part of the same communist “Internationale”, so they have nothing to lose. But the Vietnamese people are fiercely proud of their homeland, and are adamant in refusing to submit to Chinese incursions on their territorial integrity. A very interesting book circulating underground in Vietnam since 2003 is the memoirs of Tran Quang Co, former Vietnamese Deputy Minister of Foreign Affairs from 1954-1997. His description of Sino-Vietnamese relations during this period, the humiliations endured by Vietnamese diplomats and the arrogance and superiority of the Chinese paints a pathetic picture of Vietnam’s subservience to its northern neighbor. It is not surprising that this book was banded from publication by the regime.

    FIDH : Has Vietnam any regional hegemonic ambitions? What is its relation to its neighbours, especially Cambodia, and what are the human rights implications, if any?

    VVA : Vietnam is a small country, but it has big ambitions, and it has always coveted its neighbour’s lands. In 1980, when Vietnam invaded Cambodia on the pretext of saving its people from the Khmer Rouge, it was really indulging its hegemonic ambitions. At the moment, there is a power struggle in Southeast Asia as China seeks to increase its hold on Cambodia and Laos, to the great displeasure of Vietnam. Vietnamese influence on Cambodia and Laos is still strong. The impact on human rights can be seen in the connivance between Cambodian and Vietnamese Police in the refoulement of refugees, for example, with the forced repatriation of hundreds of ethnic Christian Montagnards who fled Vietnam to seek asylum in Cambodia. In 2003, Buddhist monk Thich Tri Luc, who obtained refugee status from the UN High Commissioner for Refugees in Cambodia was kidnapped by Vietnamese Security Police in Phnom Penh, taken across the border and imprisoned in Vietnam. There are many such instances. Cross-border sex trafficking continues with impunity thanks to this kind of police connivance.

    FIDH : What are the specific challenges facing independent human rights defenders in Vietnam today? How do they respond to the challenges?

    VVA : Firstly, that there is no rule of law, only the rule of the Party. Activities that would be legitimate in any democratic country are perceived as “threats against the state” and criminalized under vaguely-defined “national security” provisions in Vietnam’s Penal Code. Under legislation such as Ordinance 44, citizens can be detained for up to two years, and even interned in psychiatric institutions, without any process of law simply under suspicion of harboring critical opinions. It is hard to fight for justice when you have no legal safeguards.

    Secondly, human rights defenders are surrounded by a pervasive network of police surveillance and control which is invisible to the “outside” world. It consists of the three-fold mechanism of precinct security warden (cong an khu vuc), household registration permits (ho khau) and the curriculum vitae (ly lich). This system enables the local police officer (often plain clothed) to have intimate knowledge of the activities of all members of the 30-50 families in his precinct and wield excessive powers over them. He can arrest and release anyone at will, deliver or confiscate the obligatory residence permits, without which citizens cannot obtain jobs, be admitted to hospital or rent new lodgings, at the drop of a hat. Anyone who advocates human rights or democracy not only risks their own safety, but that of their wives, children, parents and siblings. For the police can have their children expelled from school, their wives fired from their jobs, their parents deprived of health care etc. This pervasive climate of fear and insecurity haunts all human rights defenders in Vietnam.

    FIDH : The trial of legal activist Cu Huy Ha Vu on April 7 attracted a considerable number of supporters from a wide range of social sectors who signed petitions, attended prayer vigils in churches, and gathered outside the courtroom in Hanoi. This is quite unusual as such actions are rarely if at all tolerated by the regime and they usually attract swift and harsh repression by the authorities. Is this kind of public reaction unique to Ha Vu’s case or does it reveal something deeper and more significant that has not been apparent in the past?

    VVA : From a Vietnamese point of view, the real reason Cu Huy Ha Vu’s case attracted so much attention is that he is the son of a very prominent revolutionary figure, Cu Huy Can. His father was not just a companion of Ho Chi Minh and government minister, but also a very famous poet who became a household name from the 1930s, even before the communist revolution. This gives Cu Huy Ha Vu a standing way above other critics and dissidents, and it drew him an unprecedented range of supporters from both inside and outside Communist party circles. This is also the reason why he was not arrested before, even though he filed two indictments against Vietnamese Premier Nguyen Tan Dung. The fact that Catholics held vigils was actually quite a coincidence. Conflicts over state confiscation of Church lands have sparked out recently between Roman Catholics and the authorities, resulting frequently in violence. Cu Huy Ha Vu is a Catholic, and he supported the claims of Catholic parishioners in Con Dau, so their interests overlapped. Internationally, his case was easier to support because of his pro-party origins, which gives a certain credibility to his criticisms. Similarly, in a one-Party state like Vietnam, which classes the whole population as either “friend and foe”, dissidents were able to publicly defend a prominent figure such as Cu Huy Ha Vu without incurring government reprisals, whereas they would face immediate arrest for supporting critics such as Thich Quang Do. I think this case also reflects an internal struggle within the VCP. Cu Huy Ha Vu was to some extent a scapegoat in a struggle for influence between Communists from the former North and South Vietnam, and between the pro-Beijing and pro-Western factions. Unfortunately, I do not see this as the beginning of a deeper level of opposition.

    FIDH : What is the role played by youth in Vietnamese society today? What are their aspirations and how do they relate to the social and political environment in which they live?

    VVA : Up until now, Vietnamese youth have played no significant role in Vietnamese post-war society. Over 60% of the population was born after the fall of Saigon in 1975, which means they grew up under Communism. Although Communist society is highly political, it has instilled a repulsion of politics amongst the younger generation, who are far more concerned with consumerism and Western cultural icons. However, the upsurge of nationalist feelings and public criticism during the China dispute reflects a real awakening of political sentiments in the young generation. They have been the driving force of the anti-China protests, and they have succeeded in bringing together people from all sectors of society. They have learned how to use new technologies such as blogs and cell-phones to mobilize people. They are not encumbered by the heavy ideological legacy of the older generation, so they see things with new eyes. I was very struck to see banners in a recent demonstration in Hanoi with the names of all the soldiers who died defending the Spratly and Paracel Islands from Chinese attacks in 1974 and 1988. This means that the demonstrators are paying tribute to soldiers from the former Republic of (South) Vietnam as well as to Communist soldiers. This is something completely new, and it gives the protests a completely different perspective. These young people are putting individuals above politics, something that the Communist government can never contemplate, let alone accept.

    FIDH : Is there any potential for an ’Arab Spring’ in Vietnam? What have been the main civil movements in the country both prior and after the ’Arab Spring’?

    VVA : The main protests are the ones I have just described. The “Arab Spring” is definitely an awakening call. But we cannot compare the two situations. Although Tunisia, Egypt and other countries of the Middle East were ruled by dictatorships, there was a two-way flow of information, the circulation of ideas, a development of democratic culture. Under Vietnam’s tight system of censorship and control, these things have not had time to develop. But the seeds have been sown, and they are growing. We must be ready to help people in Vietnam when the moment comes.

    FIDH : In which ways does the Vietnamese diaspora, especially in France, organize itself to promote human rights in Vietnam? How does it relate to the civil society in Vietnam?

    VVA : The Vietnamese diaspora is very divided, like most exile communities. This is partly because the Communist Party devotes significant funding to infiltrating overseas organizations and spreading disinformation via the many diaspora newspapers and radio stations that they finance in Europe and the USA. It is also because a majority of the Vietnamese diaspora remains rooted in the past, and has not been able to keep pace with the rapidly changing global situation. In France, as in the US and elsewhere, there are many Vietnamese human rights groups and political parties. Sadly, they often spend more time on internal disputes than on useful activities such as documenting human rights violations in Vietnam.

    At the Vietnam Committee on Human Rights (VCHR) and FIDH, we are keenly aware of the desperate need of human rights movements inside Vietnam to have a voice on the outside. They are the ones who are putting their safety on the line. We cannot act in their place. But we can provide a channel of communications, a voice on the outside that can amplify and relay their concerns to the international community. By shining a light on the plight of individuals and groups inside Vietnam, we can help to identify and protect them. We do this by using all the new technologies available, and this gives us considerable outreach. Whenever there is a demonstration or a crack-down, our network of activists inside the country sends us photos, interviews, reports that we can translate and use in our international submissions and campaigns. This first-hand evidence enables us to maintain our reputation as a credible source. We also have a weekly radio program in Vietnamese, and circulate human rights-orientated documents in Vietnam and in the Vietnamese diaspora.

    FIDH : In conclusion, we can say that the human rights situation in Vietnam remains relatively unknown in the West. How do you perceive the expansion of the tourism industry and what would be your message to Europeans willing to visit Vietnam in full consciousness of the human rights situation in the country?

    VVA : You are right, Vietnam’s grave human rights situation is not well known in the West, or even in neighboring Asian countries. The tourist industry is booming in Vietnam, and it provides an important source of revenue for the regime. There are two ways to approach to this issue - either to demand a total boycott on tourism, or to encourage “informed” or “engaged tourism”. Some of the tourist guides, such as “Le Guide du Routard” include a paragraph on human rights, and in previous years they contacted the VCHR and FIDH to write this. If tourists are informed about the human rights situation before they visit the country, they are better prepared to monitor abuses. Also, they can help to relay information by speaking to Vietnamese inside the country and bringing information outside. Calling for a boycott on tourism is also a possibility, but it would need massive campaigning in the press, TV and radio, for example urging tourists not to visit Vietnam until political prisoners such as Thich Quang Do have been released. The FIDH has great experience in these campaigns. Perhaps that could be one of your major focuses in the next few months? If so, I will do everything I can to help.

    http://www.fidh.org/Conversation-with-Vo-Van-Ai

  2. #2
    Dac Trung
    Khách
    Thông tin trên BBC, VOA Vietnamese, RFA :


    Thái Lan không cho ông Võ Văn Ái nhập cảnh

    Ông Võ Văn Ái đã nhận khuyến cáo sẽ không được nhập cảnh Thái Lan

    Lãnh đạo tổ chức đấu tranh cho nhân quyền Việt Nam đặt tại Paris nói Hà Nội gây áp lực khiến họ không được nhập cảnh Thái Lan.

    Ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam, và bà Penelope Faulkner, Phó Chủ tịch tổ chức nay, đã không thể tới Bangkok để thực hiện một cuộc họp báo về tình hình nhân quyền ở Việt Nam vào hôm 13/09/2010 như dự kiến.

    Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam trong thông cáo mới ra cho hay tổ chức này có kế hoạch chủ trì một cuộc họp báo tại Câu lạc bộ Phóng viên Nước ngoài (FCCT) ở trung tâm Bangkok vào thứ Hai 13/09.

    Tại họp báo, Ủy ban này cùng một tổ chức khác là Liên đoàn Quốc tế về Nhân quyền sẽ công bố phúc trình"Từ Viễn mơ đến Thực tế : Nhân quyền Việt Nam dưới quyền chủ tọa của Asean".

    Việt Nam hiện đang giữ chức chủ tịch luân lưu của Asean.

    Tuy nhiên, dưới sự can thiệp của Bộ Ngoại giao Thái Lan, cuộc họp báo nay bị hủy bỏ.

    Phát ngôn nhân của Bộ Ngoại giao Thái Thaini Thongpakdi gửi công văn tới FCCT nói: "Chính quyền Hoàng gia Thái Lan coi trọng các nguyên tắc tự do ngôn luận và đa dạng quan điểm, thế nhưng lâu nay cũng có lập trường là không cho phép các tổ chức và cá nhân sử dụng Thái Lan để thực hiện các hoạt động chống lại các quốc gia khác".

    "Vì vậy tôi hy vọng FCCT sẽ tôn trọng lập trường của chúng tôi và không cho phép sử dụng địa điểm của mình cho hoạt động này."
    Vi phạm Tuyên ngôn LHQ

    Ông Võ Văn Ái trong thông cáo của Ủy ban Bảo vệ Quyền l̀am Người Việt Nam cho hay ông đã được cấp thị thực vào Thái Lan, nhưng ngay trước ngày lên đường đã nhận được điện thoại của Đại sứ quán Thái Lan tại Paris thông báo rằng theo yêu cầu của chính quyền Việt Nam, ông "sẽ bị cấm nhập cảnh tại phi trường Bangkok".

    Phó Chủ tịch ủy ban này, bà Penelope Faulkner, được chọn đi thay ông, nhưng cũng bị chặn lại tại sân bay Charles De Gaulle.

    Ủy ban của ông Võ Văn Ái cực lực phản đối hành động của Bộ Ngoại giao Thái Lan, cho đây là vi phạm nghiêm trọng Tuyên ngôn LHQ về nhân quyền.

    Bản thông cáo cũng nói đây "là minh chứng hùng hồn cho khả năng gây hại cực điểm trong khu vực, đồng thời cho thấy sự bất lực toàn diện của nhà cầm quyền Việt Nam trong việc chấp nhận đối thoại về t́nh h́nh nhân quyền Việt Nam".

    Chính phủ Việt Nam chưa có tuyên bố gì về vụ này.

    Câu lạc bộ FCCT tại Bangkok trong khi đó bày tỏ sự đáng tiếc rằng Chính phủ Thái Lan đã "gây áp lực bằng cách thức này" và hy vọng Bộ Ngoại giao Thái sẽ cân nhắc lại.

    Tuy nhiên, tới trưa ngày 13/09, gần như chắc chắn là cuộc họp báo sẽ không thể diễn ra.

    FCCT là nơi từng tổ chức nhiều cuộc họp báo và gặp gỡ với các nhân vật thu hút chú ý dư luận quốc tế.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/viet..._vovanai.shtml

    Từ Paris, ông Vơ Văn Ái cho đài BBC biết:

    Audio in :

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/worl...thailand.shtml


    Điều trần về t́nh h́nh nhân quyền Việt Nam tại Quốc hội Hoa Kỳ




    Ông Vơ Văn Ái, Chủ tịch tổ chức Quê Mẹ-Hành động dân chủ cho Việt Nam


    Cập nhật: 09.05.2012 20:00

    Buổi điều trần với chủ đề ‘Việt Nam: Sách nhiễu nhân quyền và tự do tôn giáo tiếp diễn’ do Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos tổ chức sẽ diễn ra tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ vào sáng ngày 15/5.

    Thông cáo báo chí của Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos nói trong lúc các lợi ích về kinh tế và an ninh đang củng cố mối quan hệ giữa hai nước Việt-Mỹ trong nhiều lĩnh vực, chính quyền Việt Nam vẫn tiếp tục sách nhiễu nhân quyền và quyền tự do tôn giáo của công dân.

    Vẫn theo Ủy ban, Hà Nội đang tăng cường sử dụng các luật lệ mơ hồ về an ninh quốc gia để tấn công các nhà hoạt động ôn ḥa cổ súy dân chủ và tự do tôn giáo cũng như các luật sư bênh vực nhân quyền và nhà báo công dân dám phơi bày những vi phạm của nhà nước về các quyền căn bản của con người.

    Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos thuộc quốc hội Mỹ cho rằng dù hiến pháp Việt Nam quy định quyền tự do tôn giáo nhưng các hoạt động của các tổ chức tôn giáo đều bị nhà nước kiểm soát chặt chẽ và t́nh trạng tịch thu đất đai tôn giáo vẫn gia tăng trong những năm gần đây.

    Ủy ban cho biết buổi điều trần tại quốc hội Hoa Kỳ tới đây sẽ t́m hiểu về các khó khăn mà những nhà hoạt động dân chủ và các tổ chức tôn giáo tại Việt Nam đang gặp phải.

    Ông Vơ Văn Ái, Chủ tịch tổ chức Quê Mẹ-Hành động dân chủ cho Việt Nam, một trong những diễn giả và nhân chứng ra điều trần trong buổi này, nói về phần tŕnh bày của ông:

    “Chúng tôi nhấn mạnh về vấn đề bắt bớ tùy tiện và những tù nhân chính trị bị đối xử tồi tệ trong các nhà tù. Chúng tôi có rất nhiều tư liệu. Đặc biệt chúng tôi sẽ mang tới danh sách khoảng 200 tù nhân chính trị và tù nhân lương tâm, những người bị nhà nước Việt Nam xử một cách bất công và giả trá chứ thật ra tất cả những tù nhân đó chỉ muốn nói lên tự do ngôn luận và chính kiến của họ thôi.” ...

    http://www.voatiengviet.com/content/...5/1119702.html

    Bà Aung San Suu Kyi đến Paris

    2012-06-29

    ... Cưộc gặp gỡ trao đổi chấm dứt với câu hỏi thứ bảy của ông Vơ Văn Ái, Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam. Ông Ái nhắc tới những năm dài cấm cố của bà Aung San Suu Kyi. Tuy nhiên hiện nay, những nước lân bang của Miến Điện như Trung quốc, Việt Nam, v.v… vẫn c̣n biết bao tù nhân chính trị và tù nhân v́ lương thức c̣n bị giam cầm. Ông nhắc tới trường hợp Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ ở Việt Nam, một khôi nguyên Giải Rafto như bà, bị tù đày 30 năm trời và nay c̣n bị quản chế, nhà văn Lưu Hiểu Ba, một khôi nguyên Giải Nobel Ḥa b́nh như bà, c̣n trong tù tội. Ông Ái hỏi bà Aung San Suu Kyi có thông điệp ǵ gửi tới những tù nhân bị giam cầm v́ lư tưởng dân chủ, tự do, nhân quyền trong nước họ ? Bà Aung San Suu Kyi đă trả lời


    “Với ḷng kính trọng những tù nhân v́ lương thức trong thế giới, tôi muốn nói rằng, các bạn chớ bao giờ từ bỏ những nguyên tắc lư tưởng của các bạn. Và đừng bao giờ nghĩ rằng các bạn cô đơn. Trải qua nhiều thời gian tại Miến Điện. chúng tôi tưởng rằng ḿnh đang đấu tranh một cách cô độc và vô vọng. Nhưng sau đó, tôi bỗng nhận ra sự thực không như thế.
    ...

    http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...012084018.html
    Last edited by Dac Trung; 08-08-2012 at 04:39 AM. Reason: Ghi link cho bài

  3. #3
    Dac Trung
    Khách
    Trang Quê Mẹ của ông Vơ Văn Ái :

    2012-05-15 | Vo Van Ai | Que Me:Action for Democracy in Vietnam

    ARBITRARY DETENTION OF
    PRO-DEMOCRACY AND RELIGIOUS ACTIVISTS IN VIETNAM
    Testimony by VO VAN AI
    President, Quê Me: Action for Democracy in Vietnam &
    Vietnam Committee on Human Rights

    http://queme.net/eng/docs_detail.php?numb=1837


    The Wall Street Journal 2012


    Reading Orwell in Hanoi
    A judge reminds bloggers how Vietnamese “justice” really works



    2012-04-27 | Vo Van Ai | The Wall Street Journal

    In further proof that irony is alive and well, Vietnam is a candidate for a seat on the U.N. Human Rights Council in 2014-2016. What sort of human-rights watchdog would the government in Hanoi be? For a hint, consider the ongoing cases of three activist bloggers now facing a trial that harks back to an earlier, Orwellian century.

    Nguyen Van Hai (who blogs under the pen name Dieu Cay), Phan Thanh Hai (who blogs as Anh Ba Saigon) and Ta Phong Tan (a former police officer and Communist Party member who wrote a blog entitled “Justice and Truth”) will soon face trial for “crimes against national security.” They are all members of the Club of Free Journalists, a group founded in 2008 to call for the right to create private media outlets and promote freedom of expression and independent journalism in Vietnam. In Hanoi’s authoritarian one-party system, such peaceful activism earns a charge of “spreading propaganda against the Socialist Republic of Vietnam” under Article 88 of the penal code.



    The charges are unfortunately not so far out of the ordinary. Dozens of activists and bloggers have been imprisoned on similar charges in recent years. But these cases are notable for the revealingly turn they took recently.

    A judge in Ho Chi Minh City closely following the case (although not presiding over it) told members of the local legal community last week that the defendants would be wise to plead guilty if they wish to avoid harsh prison sentences. While he was not speaking directly to the defendants or their lawyers, he seems to have intended for the message to get back to them, and to other potential activists, on behalf of the regime. While there is reason to believe police frequently exert similar pressure on political detainees, this appears to be the first time someone in the judiciary has adopted the same line.

    If the bloggers truly were guilty, and were being tried in a fair and transparent judicial system, that would be good advice—criminal defendants often plead guilty in exchange for lighter sentences. But neither of these conditions is true in this case. Under Vietnamese law, the judge has warned, innocence will not be enough to protect the defendants if they plead not guilty and go to trial. Any defendant “stubbornly” protesting his or her innocence will bring down a longer sentence.

    The judge’s explanation for the delay in starting the bloggers’ trial—it was originally supposed to have opened last week—is equally revealing. The judge suggested the delay arose because the Public Security Bureau, the People’s Procuracy (prosecutorial service) and the court haven’t yet agreed on sentences for the “offenders.” The PSB is seeking extremely harsh terms of 14-16 years for Dieu Cai, 12-14 years for Ms. Tan, and seven to nine years for the other Mr. Hai. The other branches of the “troika” are seeking lighter terms. Guilty verdicts are a foregone conclusion.

    The three bloggers can see examples of what will happen if they don’t follow the judge’s advice. Pro-democracy activist Tran Huynh Duy Thuc was sentenced to 16 years in Jan. 2010 for crimes against the state—among other things, he wrote articles on the Internet calling for political reforms—after pleading not guilty. At the same trial, other activists who pleaded guilty, including human rights lawyer Le Cong Dinh, received terms of three-and-a-half to seven years.

    If the fix is in anyway, why is the regime keen to encourage guilty pleas? Hanoi apparently believes that guilty pleas bolster its claim that there are no “political prisoners” in Vietnam since, as Hanoi argues, the defendants have admitted their guilt to serious charges.

    This disparity in sentences would be no light matter in any circumstances, but the consequences are especially severe in Vietnam given the way the regime treats such political prisoners after they’re in jail. All inmates, whether political prisoners or common criminals, must pay for many basic necessities out of their own pockets, including supplements to their starvation rations. But whereas common criminals are allowed to receive at least 2 million Vietnamese dong (around $96) each month from their families, these three bloggers have been allowed no more than 500,000 dong.

    That’s barely enough for minimal survival. The police-set prices in prison canteens run to 400,000 dong for a kilo of sugar, 25,000 dong for a can of condensed milk, or 300,000 dong for a pound of pork sausage.

    This disparate financial treatment further undermines Hanoi’s claim that there are no political prisoners in Vietnam. In reality, everyone knows exactly why people like Dieu Cay are in jail: His activism embarrassed Hanoi and its patrons in Beijing. He was first arrested in Ho Chi Minh City in 2008 after staging an anti-China demonstration during the Olympic torch relay. After imprisoning him for 30 months on trumped-up charges of tax evasion, he was re-arrested on the day of his release in October 2010 on charges of “spreading anti-socialist propaganda.” He has been detained incommunicado for the past 17 months.

    Dieu Cay and the other bloggers are not guilty of any “crime” that would be recognized as such in a truly modern state. They have simply claimed the rights enshrined in Articles 69 and 53 of Vietnam’s Constitution, which guarantee freedom of expression and the right to petition the government. Hanoi should set them free. Other governments should insist Hanoi do so if it wants to assume any high-profile human-rights post at the U.N.

    Mr. Ai is president of Quê Me: Action for Democracy in Vietnam.


    http://online.wsj.com/article/SB1000...665142470.html


    Viet Nam: Pro-democracy bloggers face harsh penalties in upcoming trial

    ...“Vietnam plans to run for a seat on the UN Human Rights Council, but it no longer even makes an effort to put up a façade of compliance with international human rights law, as it regularly parades human rights defenders before kangaroo courts and makes a crime out of free speech”, said Mr. Vo Van Ai, President of VCHR.

    ...

    http://www.omct.org/human-rights-def...012/08/d21886/

  4. #4
    Member doisoente's Avatar
    Join Date
    10-08-2010
    Posts
    335

    Về Giáo sư Vơ Văn Ái

    Tin hay không tin là một việc...nhưng nếu muốn không bị hớ chúng ta có quyền t́m hiểu.
    Sau đây là bài viết khác về Giáo Sư này.

    http://hon-viet.co.uk/PhanDongAnh_Vo...gHeThayDoi.htm

    VƠ VĂN ÁI VÀ ẤN QUANG VẪN KHÔNG HỀ THAY ĐỔI.



    Phan Đông Anh




    Khối Ấn Quang là nơi tập hợp đa số là thành phần tu gian, mượn đạo tạo đời, hệ thống Ấn Quang gồm những người lănh đạo như Thích Trí Quang, Thích Thiện Minh, Thích Huyền Quang, Thích Phước Huệ, Thích Nhất Hạnh... và cả cư sĩ Vơ Văn Ái, cũng đóng góp công sức bằng nhiều h́nh thức cho đảng cộng sản, núp bóng đạo phật, gây biết bao tác hại cho miền nam, cuộc chiến đấu dũng cảm bảo vệ chính nghĩa.


    Khối Ấn Quang không phải là đại diện cho Đạo Phật, nhưng thành phần tu sĩ đă lợi dụng tín ngưỡng để làm công tác cho đảng, Ấn Quang là h́nh thức căn cứ cộng sản ngay tại thủ đô Sàig̣n và thành lập nhiều căn cứ chi nhánh khác ở miền nam, nhất là miền Trung Việt, nơi xuất phát những kẻ rất nguy hiểm, được ngụy trang dưới lớp áo cà sa, tu hành, trí thức Phật giáo như Trí Quang, Huyền Quang, Nhất Hạnh, Vơ Văn Ái.


    Đây là những con gịi mọt đục khoét đạo Phật và chính thể tự do miền nam từ trong đến ngoài, ngày đêm tiếp tay cho đảng cộng sản đánh phá, khủng bố, tuyên truyền. Nói về cư sĩ Vơ Văn Ái, c̣n có danh hiệu “giáo sư” Vơ Văn Ái, không biết là ông ta làm giáo sư, tốt nghiệp đại học nào, dạy ở đâu, nhưng thói thường, những người tốt nghiệp đại học hay dùng bằng cấp đứng trước tên như: giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Văn X, bác sĩ Trần Văn Y, hoặc tu sĩ phật giáo quốc doanh như Thích Nhật Từ, học ở Ấn Độ cũng có danh xưng: đại đức, tiến sĩ Thích Nhật Từ... nhưng Vơ Văn Ái chỉ đề đơn giản là “giáo sư Vơ Văn Ái”, th́ người ta có quyền hoài nghi là nổ, v́ tiến sĩ thường làm giáo sư các trường đại học.


    Giáo sư Vơ Văn Ái là người sống nhờ vào phật giáo, công thành danh toại cũng nhờ phật giáo và nay thân bại danh liệt cũng từ cái quả gieo từ sự lợi dụng phật giáo để thủ lợi. Luật nhân quả hiển hiện đúng vào trường hợp Vơ Văn Ái, là người không tu hành, chỉ xưng là cư sĩ, nhưng nhờ biết khai thác thời cơ từ phật giáo, trở thành nhân vật nổi tiếng trong cuộc chiến Việt Nam, dựa vào tàng lộng thiền sư Thích Nhất Hạnh là kẻ đại diện khối Ấn Quang ở nước ngoài, được nhiều thành phần phản chiến khuynh tả tây phương biết...và Vơ Văn Ái cùng Thích Nhất Hạnh như cặp bài trùng trong công tác tuyên truyền xuyên tạc chính nghĩa miền nam tự do và công cuộc chiến đấu bảo vệ tự do của quân đội VNCH và đồng minh.


    Giáo sư Vơ Văn Ái công thành danh toại ở nước ngoài, lại xây dựng trên xương máu của hàng triệu chiến sĩ miền nam và đồng minh, đó là kẻ đồng lơa với giặc cộng trong cuộc chiến bành trướng thế lực cộng sản. Dù Thích Nhất Hạnh và Vơ Văn Ái không trực tiếp đặt ḿn, pháo kích, chặt đầu dân bằng mả tấu, khủng bố dân lành...nhưng việc làm của hai ông c̣n ác, tác hại hơn gấp vạn lần những tội ác nêu trên, chính sự yểm trợ mạnh, vận động phong trào phản chiến, tác động vào chính giới các nước có quân tham chiến, gây sự ác cảm với quân lực VNCH và đồng minh, với hệ quả kéo dài sự hiểu lầm đến ngày nay, là một tội ác rất lớn, được che đậy bằng áo cà sa, chùa, lời kinh trên chót lưỡi và những cách nói như đạo phật thường dùng.


    Nói về tội ác của Nhất Hạnh, Vơ Văn Ái trong cuộc chiến Việt Nam, đó là những kẻ đứng ngoài châm lửa thêm, châm lửa trường kỳ để đốt cháy cả miền nam từ bên ngoài và bên trong là đồng bọn Thích Trí Quang đốt phá, thế nên nhà Việt Nam cháy rụi hoàn toàn vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Tội ác của khối Ấn Quang, trong đó có Vơ Văn Ái là quá lớn, là đồng lơa với đảng cộng sản, họ đánh phá tinh vi bằng cách lợi dụng tự do tín ngưỡng để tấn ông miền nam bằng nhiều mũi giáp công...sau đây là bằng chứng điển h́nh của Vơ Văn Ái qua bài viết bằng Anh ngữ, vào tháng 1 năm 1968...xin tạm dịch:



    “ Dấu hiệu khốn khổ- ngày 1 tháng 8 năm 1968

    Gởi đến các vị chủ bút...



    Đây là dấu hiệu khốn cùng, chúng tôi khẩn cấp gởi đến mà không có lời cáo lỗi với tất cả bằng hữu, ngay chính những người đă sẵn sàng đáp ứng lời kêu gọi từ tâm vào ngày 18 tháng 4.


    Buổi sáng nay, chúng tôi đă nhận được những cú điện thoại gọi từ Trường Thanh Niên Phụng Sự Xă Hội ở khu ṿng đai ngoại thành Saigon. Chúng tôi đă nói rằng t́nh thế chỉ thay đổi vào tuần qua, nay trở thành xấu đi. Đây là t́nh h́nh tường tŕnh vào ngày 9-5 bằng lá thư mà chúng tôi chỉ mới nhận được ngày hôm qua.


    Trong suốt 3 ngày qua, máy bay Mỹ không ngừng dội bom Napalm xuống khu vực. Hỏa tiễn cũng được sử dụng và chúng tôi đang chịu đựng dưới làn trọng pháo 157 ly.Toàn thể nhà của của thường dân bị tàn phá. Chúng tôi là một trong số 10,000 người lánh cư, quần áo rách nát, bồng bế trẻ thơ, chuyền tay bất cứ cái ǵ trong khoản khắc khẩn cấp. Những người bị trọng thương được mang theo vài cây số trên cánh đồng lác đác tiếng súng nổ để đến quốc lộ chánh, nơi đây họ chờ xe hành khách có thể mang về bệnh viện công ở Saigon (nhưng trong thời khắc chờ đợi, không có phương tiện vận chuyển).


    Gạo cung cấp hàng tháng cho sinh viên đă được phân phát tất cả chỉ trong 1 ngày. Nhiều Sinh viên xé áo thung băng bó trong lúc tháo chạy.


    Trận chiến ác liệt khắp mọi nơi, người ta không c̣n biết chạy đi nơi nào. Trong vùng do quân mặt trận giải phóng miền nam kiểm soát, họ ôm trẻ thơ và cầu xin:


    - Cứu chúng tôi gấp, chúng tôi hầu như kiệt sức.


    Mọi đóng góp tài chánh xin gởi về:



    Vietnam Overseas Buddhist Association,

    11 rue de Vénus

    94700 Maisons-Alfort, France.

    Vo Van Ai

    Secretary-General”

    SAU ĐÂY LÀ NGUYÊN VĂN


    ( Distress Signal - Aug 1st/1968 - Vo Van Ai)



    To the Editors:


    This is a distress signal. The urgency is such that we send it, without apology, to all our friends, even to those who have already responded so generously to our appeal of 18th April.

    This morning, we received a telephone call from the School of Youth for Social Service on the outskirts of Saigon. We were told that the only change in the situation over the past week has been for the worse. Here is the situation as described on 9th May in a letter which reached us only yesterday:


    “ For the past three days, American aircraft haven’t stopped dropping Napalm on this district. Rockets, too. And we are under bombardment by heavy artillery (157 n.m.) as well. The civilian population’s housing has been wholly destroyed. We are the refuge of 10,000 people. We dress wounds, deliver babies, turn our hands to whatever seems most urgent at each given moment. The gravely wounded we take on our backs, carrying them several kilometers over fields spattered by rifle-fire, to the main road, where they wait for passing cars who may be willing to take them into Saigon to the General Hospital. (But during actual engagements, no transport is possible.)

    “The rice which represented the month’s supply for staff and students was all distributed in a single day.

    “The students tear their shirts up for surgical dressings as we have long since run out.

    “The battle is raging everywhere—people simply don’t know where to go. In the areas under NLF, they barely have time to grab their children and run for it.
    “Help us quickly. We are at the end of our resources.”


    Contributions may be sent to:

    Vietnam Overseas Buddhist Association,

    11 rue de Vénus

    94700 Maisons-Alfort, France.

    Vo Van Ai

    Secretary-General).


    Theo nội dung bài viết bằng Anh ngữ, giáo sư Vơ Văn Ái cũng như thầy của ông ta là thiền sư Thích Nhất Hạnh, luôn thực hiện lối tuyên truyền một chiều, y như là đảng cộng sản nhằm kết án Mỹ dội bom Nalpalm, pháo binh, giết hại dân...và khi dân vào vùng do mặt trận giải phóng kiểm soát th́ được cứu giúp.


    Không biết lúc viết bản tin nầy, giáo sư Vơ Văn Ái ở đâu?. Nhưng cái địa chỉ xin tiền là ở Pháp, th́ đây là điều đáng nghi ngờ, khi đương sự ngồi ở Pháp mà phịa chuyện ở chiến trường Việt Nam, là thói quen của thầy hắn là Thích Nhất Hạnh, luôn vọng ngôn, loạn ngữ chụp mũ quân Việt Nam Cộng Ḥa và Đồng Minh trong cuộc chiến Việt Nam...măi đến sau nầy, cuộc chiến đă chấm dứt mà thiền sư Thích Nhất Hạnh vẫn c̣n trút hận thù khi sang Mỹ vào tháng 10 năm 2001, lúc trận chiến chống khủng bố đang sôi động sau ngày 11 tháng 9 năm 2001. Thích Nhất Hạnh dùng số tiền đến 45 ngàn Mỹ Kim để đăng vài kỳ trên tờ báo New York Times, với giọng từ bi giả tạo, hắn cho là: Mỹ dội bom ở A Phú Hăn giết dân, giống như thời chiến tranh Việt Nam, Mỹ đă dội bom xuống 300,000 căn nhà ở Bến Tre ( là quê hương của “sư bà” Thích nữ Chân Không, tức là Cao Ngọc Phượng), mà bên dưới chỉ có vài du kích...

    “Giáo sư” Vơ Văn Ái thù hằn nơi mà đă cưu mang hắn trong thời kỳ thanh niên, hưởng không khí tự do và sang Pháp học hành... ăn trái nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ nguồn, không phải là cái tâm của Vơ Văn Ái. Trái lại, ăn cơm quốc gia, ca tụng và yểm trợ cho ma cộng sản, chính là điều mà hầu hết mọi người nh́n thấy qua hành vi của hắn ta trong suốt thời kỳ cuộc chiến Việt Nam.


    Sau cuộc chiến, tàng lộng Thích Nhất Hạnh đă trở thành thứ thời trang “chống Mỹ cứu nước” cũ, nên Ấn Quang xuất hiện tàng lộng mới, là HT Thích Huyền Quang, Quảng Độ... đây là những kẻ suốt đời ăn bám bá tánh mà lại được tôn vinh là sư, là do tượng phật tạo uy thế. Khối Ấn Quang gây biết bao tai ương cho dân tộc và đạo pháp qua các chức sắc sat sanh, vọng ngữ như tăng thống Thích Đôn Hậu, thượng tọa Trí Quang, Thích Nhất Hạnh...sau khi đảng cộng sản chiếm miền nam, lúc giặc mới sắp vào thủ đô Saigon, khối Ấn Quang huy động hàng ngàn tăng ni ra chào đón đoàn quân giặc và ngày 19 tháng 5, 1975, Ấn Quang cử hành đại lễ Đản sinh của Hồ Chí Minh, trang trọng hơn cả ngày đản sinh đức Phật, lúc đó có cao tăng Thích Mẫn Giác thay mặt toàn thể, đọc tham luận kể công Ấn Quang đóng góp cho cách mạng. Nhưng đảng cộng sản vắt chanh bỏ vỏ, thanh trừng nhau để tranh ăn, th́ Ấn Quang cũng không thoát khỏi qui luật ấy, thế là các chức sắc có phe cánh trù dập các chức sắc yếu thế, nên cánh Thích Trí Tịnh, Thích Thanh Từ...lấn áp, khiến cánh yếu phải khốn đốn. HT Thích Quảng Độ, Thích Thiện Minh...bị trù dập, nhưng Thiện Minh lớn tiếng hơn, bị đánh chết trong tù và Quảng Độ tỏ ra biết khắc phục sử sai, làm tự kiểm và được tha, từ đó h́nh như có mật lịnh nên Quảng Độ phát động phong trào chống đảng để thu tiền, tung hỏa mù, giải độc về tự do tôn giáo cho đảng. Dù chống đảng bằng thông bạch, lời nói, nhưng HT Thích Quảng Độ không muốn cho đảng sụp đổ, tuy nhiên nhiều người, kể cả một số phật tử không nh́n thấy, măi đến khi Quảng Độ để lộ chân tướng qua: “biểu t́nh tại gia và bất tuân dân sự”, thế là từ ngày 29 tháng 4 năm 2009, HT Thích Quảng Độ đă mất dần sự yểm trợ tài chánh, ḷng tin của người Việt hải ngoại và sự hoài nghi càng gia tăng khi trong suốt thời gian dài, đảng Việt Tân (Mặt trận Hoàng Cơ Minh) là nơi đánh bóng h́nh ảnh cao tăng Quảng Độ, đề cử vận động tranh giải Nobel Ḥa B́nh nhưng không thành công.


    Sau năm 1975, “giáo sư” Vơ Văn Ái, kẻ hoạt đầu núp bóng Phật đà, chuyển sang lá bài mới là tôn sùng minh chủ HT Thích Quảng Độ để khỏa lấp cái tội đánh phá miền nam qua phong trào phản chiến huynh tả với thiền sư Thích Nhất Hạnh. Lợi dụng quỹ yểm, trợ nhân quyền của Hoa Kỳ và các nước Tây Phương để chống đảng cuội dưới b́nh phong của vị cao tăng Ấn Quang là HT Thích Quảng Độ.

    “Giáo sư” Vơ Văn Ái thành công trong nghề danh lợi bằng phật giáo, thành lập cơ quan truyền thông Quê Mẹ, pḥng thông tin phật giáo thế giới...và thành lập “Ủy Ban Bảo Vệ Quyền Làm Người”...Nhưng cái ủy ban ấy có bảo vệ cho nhân quyền cho dân Việt Nam không?. Đó là câu nghi vấn đặt ra sau bức thư của “giáo sư” Vơ Văn Ái, gởi chủ tịch nhà nước cộng sản là Nguyễn Minh Triết dưới đây:



    “Kính gửi Ông Nguyễn Minh Triết

    Chủ tịch Nước CHXHCN Việt Nam

    1, Bách Thảo

    Hà Nội

    Fax : +84 43823 1872



    Paris, ngày 23.7.2010



    Thưa Ông Chủ tịch,


    Tôi viết thư hôm nay mong cầu ông xuống lệnh đặc xá tử h́nh cho người sinh viên 20 tuổi có tên Phan Minh Mẫn vừa bị Ṭa án Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh kết án tử h́nh hôm 17.7 vừa qua v́ tội giết cha.


    Tội mà đương sự đă thú nhận và ăn năn trước ṭa là một trọng tội khủng khiếp. Thế nhưng CHXHCN Việt Nam chẳng thu đạt được ǵ khi kết án khắc khe với sự việc nẩy sinh từ tấn bi kịch xă hội hơn là v́ t́nh trạng phạm tội thuần túy. Gia cảnh Phan Minh Mẫn rất nghèo. Người mẹ thắt lưng buộc bụng cho con ăn học tại Trường Cao đẳng Kinh tế Nghiệp vụ ở Phú Lâm, cậu sinh viên này được tiếng hiền lành, ngoan ngoăn và là học sinh giỏi có tương lai của trường. Cha của Mẫn là tài xế chở hàng thuê nhưng ngày càng mất việc, ông trở nên nghiện rượu và đổ hết sự oán hận của đời ḿnh lên đầu gia đ́nh, đánh đập vợ con sống dở chết dở.


    Sau một trong những trận đ̣n tàn nhẫn như thế, thấy mẹ quá khổ đau, Phan Minh Mẫn đă phạm một điều chẳng sao hàn gắn. Tiếc thay Ṭa án Nhân dân đă không chú tâm tới t́nh trạng khiến án mạng gây ra để hiểu rơ động cơ của Mẫn nên đă tuyên án tử h́nh cho y.


    Việc hành h́nh Phan Minh Mẫn có thể ngăn cản được những tội phạm cùng mô thức khác tại Việt Nam chăng ? Chúng tôi không tin điều ấy. Trước hết việc hành h́nh này sẽ làm đổ nát một gia đ́nh mà cột trụ chống đỡ vừa mới qua đời, cuộc hành h́nh c̣n làm tắt nghẽn niềm hy vọng được nh́n thấy đứa con nuôi sống gia đ́nh sau khi học hành thành đạt.


    Mặt khác, án tử h́nh Phan Minh Mẫn đang gọi kêu lương tri người dân Việt, lương tri ông Chủ tịch, rằng CHXHCN Việt Nam đang chịu đựng những vấn nạn kinh khiếp trên phạm vi kinh tế và xă hội, đẩy toàn dân vào sự bấp bênh và tuyệt vọng, làm nẩy sinh ra biết bao tấn bi kịch năo ḷng. Tôi dám nghĩ rằng, phải đoan quyết như một mệnh lệnh cách, nhằm khai trừ các tệ nạn xă hội không bằng sự đàn áp khốc liệt mà bằng biện pháp pḥng ngừa, tức bảo vệ quyền người lao động cũng như cứu tế người thất nghiệp và giới công nhân có đời sống bấp bênh.


    Hơn nữa, dù rằng CHXHCN Việt Nam đang nỗ lực bảo vệ quyền người phụ nữ, thế nhưng mỗi ba ngày là có một phụ nữ chết v́ nạn chồng đánh vợ. Thực tế này được phản ảnh trên báo chí Việt Nam hẳn đă gây ấn tượng vào đầu óc sinh viên Phan Minh Mẫn khi y thấy người mẹ thân yêu bị đánh đập thường xuyên và y chẳng nghĩ ǵ khác hơn là phải bảo vệ mẹ ḿnh.


    Thưa Ông Chủ tịch,


    Việc hành h́nh sinh viên Phan Minh Mẫn sẽ là một tín hiệu xấu vào lúc Việt Nam đang ngồi ghế Chủ tịch luân phiên Hiệp hội Đông Nam Á và Ủy hội Nhân quyền Liên chính phủ thuộc Hiệp hội Đông Nam Á. Cuộc hành h́nh sẽ là bức thông điệp của sự đàn áp đối với những trọng tội dù khắt khe đến đâu, nhưng lại nhắm mắt trước những t́nh trạng giảm khinh, nhắm mắt trước những bạo hành phụ nữ và ấu nhi, nhắm mắt trước cảnh khốn quẫn của người công nhân đang sống với đồng lương lao dịch. Sau hết, cuộc hành h́nh mà hậu quả là chấm dứt một tương lai xán lạn mà sinh viên Phan Minh Mẫn mang trong người y trước khi tai nạn xẩy ra.


    V́ vậy, thưa Ông Chủ tịch, tôi xin kêu gọi từ tâm và ḷng độ lượng của ông Chủ tịch đặc xá tử h́nh cho sinh viên Phan Minh Mẫn. Đây sẽ là một hành xử đáng ghi, mà chúng tôi hy vọng rằng qua đó, Việt Nam trong một ngày gần đây sẽ tháp tùng với các nước văn minh trong thế giới đă từ lâu hủy bỏ án tử h́nh.


    Xin ông Chủ tịch CHXHCN Việt Nam nhận nơi đây lời chào trân trọng của tôi.


    (kư tên)

    Vơ Văn Ái.”

    Chủ tịch

    Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam.”.


    Cái ủy ban bảo vệ quyền làm người mà Vơ Văn Ái làm chủ tịch, có nhiệm vụ bảo vệ “quyền giết cha” của một đứa con bất nghịch, nên chủ tịch ủy ban đă viết thư xin cải bản án từ h́nh, thật là công tác bảo vệ quyền làm người tuyệt vời. Đây chỉ là lá thư như câu: “một lần bắt được, mười lần không”. Như Thế, không biết chủ tịch Vơ Văn Ái có viết thư xin ân xá cho nhiều tử tội gốc Việt ở nước ngoài hay trong nước bị bắt, kết án tử h́nh v́ tội chuyển vận, buôn bán ma túy?...


    Vơ Văn Ái đă hưởng quá nhiều cái nhân danh lợi từ phật giáo và thời gian sau nầy, từ khi tàng lộng Thích Quảng Độ bị sụp đổ qua “biểu t́nh tại gia, bất tuân dân sự”. Điên tiết như kẻ bị mất “miếng ăn là miếng tồi tàn, mất ăn một miếng lộn gan lên đầu”, mới đây, theo “giáo sư” Vơ Văn Ái: bất cứ ai phê phán, hành vi chống lại Huyền Quang và Quảng Độ là mang tội “phản quốc”...và đụng tới cả vua Lư , vua Trần... như giọt nước cuối cùng làm tràn ly nước đă đầy, lần nầy “giáo sư” Vơ Văn Ái phải trả cái quả mà hắn ta gieo từ trước 1975 đến nay, như câu: “quả báo nhản tiền” nên từ nay cái tên Vơ Văn Ái gắn liền với khối Ấn Quang và đồng lơa với tội ác cùng với đảng cộng sản Việt Nam./.


    PHAN ĐÔNG ANH

    31.07.2012

  5. #5
    Dac Trung
    Khách
    Quote Originally Posted by doisoente View Post
    Tin hay không tin là một việc...nhưng nếu muốn không bị hớ chúng ta có quyền t́m hiểu.
    Sau đây là bài viết khác về Giáo Sư này.

    http://hon-viet.co.uk/PhanDongAnh_Vo...gHeThayDoi.htm

    ... Quảng Độ phát động phong trào chống đảng để thu tiền, tung hỏa mù, giải độc về tự do tôn giáo cho đảng. Dù chống đảng bằng thông bạch, lời nói, nhưng HT Thích Quảng Độ không muốn cho đảng sụp đổ, tuy nhiên nhiều người, kể cả một số phật tử không nh́n thấy, măi đến khi Quảng Độ để lộ chân tướng qua: “biểu t́nh tại gia và bất tuân dân sự”, thế là từ ngày 29 tháng 4 năm 2009, HT Thích Quảng Độ đă mất dần sự yểm trợ tài chánh, ḷng tin của người Việt hải ngoại và sự hoài nghi càng gia tăng khi trong suốt thời gian dài, đảng Việt Tân (Mặt trận Hoàng Cơ Minh) là nơi đánh bóng h́nh ảnh cao tăng Quảng Độ, đề cử vận động tranh giải Nobel Ḥa B́nh nhưng không thành công...

    PHAN ĐÔNG ANH

    31.07.2012
    Thế nên từ ngày 29 tháng 4 năm 2009, HT Thích Quảng Độ và những kẻ quan hệ nằm trong cái gọi là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước, Văn Pḥng 2 Viện Hóa Đạo, pḥng thông tin phật giáo thế giới tại Paris của Vơ Văn Ái và những cơ sở như đảng Việt Tân... đă không c̣n thu lợi nhuận từ “thánh tăng”- HT thượng Thích Quảng Độ và trong đó có cả “hào quang” của HT Thích Huyền Quang, người đă viên tịch...

    http://hon-viet.co.uk/BuiLyHong_ToQu...angQuangDo.htm

    Cái trang hon-viet bên Anh có vẻ như là ngụy trang VNCH, núp sau Đệ Nhât´Cộng Hoà để đánh phá những ai tranh đâú cho dân chủ ngày nay.

    Trên trang đó th́ có những bài xuyên tạc thầy Thích Quảng Độ, Việt Tân, ... mà không có link là dẫn chưng´ từ đâu.

    Ngướ đàng hoàng th́ không vu cáo vô căn cơ´như thê´ .

    Ngoài ra, chủ trang đó cũng không tô´ cáo vi phạm nhân quyền của chính phủ CHXHCNVN ra trươc´quôc´tê´.

    Thâư chủ trang đó không tranh đâú ǵ nhiêù, mà dèm pha xuyên tạc, đưa bài gây chia rẽ cộng đồng thường dân người Việt tại hải ngoại, vu cáo các tổ chưc´dân sự vô căn cơ´ và không có nguồn từ đâu mà họ có thông tin này.

    Gia đ́nh họ Ngô đă từ lâu không c̣n tham gia chính trị VN nữa. Nhiêù ngướ trong gia đ́nh đó đă qua đớ. Cho nên đưa chiêu bài đem họ ra làm b́nh phong th́ không có hại ǵ cho đảng cộng sản VN.

    Trang Bacaytruc mà Doisoente nêu bên thread kia cũng là loại trang chuyên dèm pha ai chông´ chính phủ CHXHCNVN và gây chia rẽ trong cộng đồng thường dân người Việt tại hải ngoại một cách vô căn cơ´.


    Về chuyện Việt Tân th́ tôi có tŕnh bày trong thread này. Họ rơ ràng là tranh đâú ngược lại chính sách mà chính phủ CHXHCNVN và đảng cộng sản VN muôn´.

    Các vi phạm nhân quyền của chính phủ CHXHCNVN , các bài nêu trong thread :

    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...ad.php?t=22121
    Last edited by Dac Trung; 08-08-2012 at 03:49 PM. Reason: Bổ sung

  6. #6
    Dac Trung
    Khách
    Quote Originally Posted by Dac Trung

    Khi t́m hiểu th́ thâư điêù lệ này trên trang Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia New York (CĐNVQGNY) đáng chú ư :

    Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia New York (CĐNVQGNY) website tuyệt đối không đăng:

    * Những tin tức, tài liệu, bài vở có mục đích hoặc liên quan tới việc tuyên truyền, hỗ trợ, cổ vơ cho chế độ cộng sản Việt Nam

    * Những tin tức, tài liệu, bài vở có mục đích hoặc liên quan tới việc gây chia rẽ cộng đồng người Việt Quốc Gia tại hải ngoại

    ...


    http://www.dienhanhvanhoaquocte.org/chao/node/30
    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...920#post155920

    Quote Originally Posted by Dac Trung View Post
    Muôn´ có một cộng đồng vững mạnh th́ :

    1) Tránh thành phần chuyên tung tin cáo buộc vô căn cơ´ nhằm mục đích quậy trong cộng đồng và vu cáo các tổ chưc´dân sự.

    Nói cái ǵ phải có bằng cơ´ và so sánh thông tin từ nhiêù nguồn.


    2) Tranh đâú trên thê´giơí luôn nhắm vào chính phủ, thành viên đảng lănh đạo và nhất là chính phủ của các chê´độ độc tài, không phải là nhăm´vào thường dân hay các tổ chưc´dân sự ở nươc´ ngoài.

    http://www.vietlandnews.net/forum/ne...reply&p=155027

  7. #7
    Dac Trung
    Khách
    Có nói rố .

    Quote Originally Posted by Dac Trung View Post
    Đội lốt cờ vàng và tự xưng chống cộng để phá quâư quậy tưng trong hàng ngũ VNCH mà thiên hạ đừng nghi, th́ cái tṛ đó xưa rố. Bổn cũ soạn lại thôi.

    Đảng cộng sản trụ tŕ ở CHXHCNVN. Những ai mà tranh đâú cho dân chủ VN th́ hương´vê` VN mà tranh đâú.

    Trên thê´giơí, quan sát th́ thâư ngướ ta tranh đâú th́ chú tâm hương´ về chính phủ và đảng lănh đạo, chư´không phải là hương´ vào cộng đồng thường dân ở hải ngoại để quậy tưng.


    Những kẻ nằm vùng thường chọn đề tài nào tuy cũng là chông´ cộng, tuy nhiên vô hại nhât´ và bên ngoài, tránh phanh phui đụng nhiêù vào Trung ương Đảng cộng sản VN và chê´độ cộng sản ở CHXHCNVN .

    T́m hiểu trong lịch sử thê´giơí th́ sẽ nhận ra ngay ai là các nhà tranh đâú chân chính và ai là giả mạo.


    Các nhà dân chủ Đông Âu trong thập niên 80, trươc´khi thay đổi chê´độ cộng sản, th́ đêù hương´ vê` các chê´độ cộng sản trong nươc´ để mà tranh đâú.


    Chư´ không phải là vu cáo nhảm nhí và quậy tưng trong cộng đồng thường dân lưu vong bên ngoài.

  8. #8
    Dac Trung
    Khách
    Mahatma Gandhi, Nelson Mandela, Aung San Suu Kyi, Lech Walewsa, Vaclav Havel,... đêù hương´ vê` chính phủ và đảng lănh đạo chê´độ độc tài để mà tranh đâú.

    Bởi vậy ngướ Việt nên đọc sách báo quôc´tê´ nhiêù, t́m hiểu trong lịch sử thê´giơí, quan sát nh́n quanh th́ ḷi ra ai là dân chủ giả mạo.

    Nêú khi nào mà ngướ Việt chịu học các gương đúng trên thê´giơí, bỏ cái thói xâú đâm chọt, vu cáo thường dân bưà băi vô căn cơ´, th́ VN mơí có thể thay đổi.
    Last edited by Dac Trung; 08-08-2012 at 04:03 PM. Reason: Bổ sung

  9. #9
    Member doisoente's Avatar
    Join Date
    10-08-2010
    Posts
    335
    nhờ anh Dac Trung xem trang Đạo phật ngày nay và cho nhận xét

    đây không phải là hồn việt UK, không phải ba cây trúc

    chủ trương của tôi cẩn thận là trên hết...chuyện ǵ cũng có trước có sau...người ác như một số việt cộng cũng có thể trở nên lương thiện rất đáng hoan nghênh...nhưng chúng ta phải rất thận trọng...làm thế nào để chắc chắn chừng nào hay chừng đó.


    http://www.buddhismtoday.com/viet/di...bailatngua.htm




    VƠ VĂN ÁI - CON BÀI LẬT NGỬA
    Lư Hồng Mai



    “... Tổ Chức Quốc Gia Yểm Trợ Dân Chủ có phải không? Là một tổ chức... hành pháp cộng ḥa lẫn dân chủ đứng bên ngoài hành pháp c̣n CIA là bên trong hành pháp, dưới quyền Tổng Thống, họ quyết định yểm trợ tiền bạc cho những người nào ... Tổ chức thứ ba là Tổ Chức Quyền Làm Người và tờ báo Quê Mẹ. Tổ chức thứ tư được yểm trợ là Đoàn Thanh Niên Hồ Chí Minh bây giờ c̣n đang lănh tiền. Tổ chức thứ năm là tổ chức ǵ đó mà cũng ở trong nước cộng sản tại Việt Nam.”

    Đó là những lời nói của sư Giác Đức trong vai tṛ diễn giả của Buổi Hội Luận ngày 15 tháng 2 năm 2009, tại chùa Điều Ngự. Có thâu h́nh và âm thanh.

    Qua lời nói trên, tất cả những người tham dự trong Buổi Hội Luận của chùa Điều Ngự đă nghe và nay được lan truyền đến nhiều người nghe hơn nữa. Cái điều đáng ngạc nhiên là v́ sao sư Giác Đức lại đứng trước cử tọa Buổi Hội Luận của chùa Điều Ngự mà lật tẩy bộ mặt thật của ông phát ngôn nhân GHPGVNTN như thế? Phải chăng nội bộ đă có những rạn nứt, bất đồng không hàn gắn được, hay sư Giác Đức nay đă lớn tuổi, sức khỏe đă lụn dần sau những lần mổ xẻ con tim nên cảm thấy cần phải nói sự thật, mà có lẽ chính sư Giác Đức cũng phải chịu đựng bao lâu nay? Ông Vơ Văn Ái ăn tiền NED. (“một cơ quan chuyên nghề lũng đoạn, gây rối, tạo bất ổn.v.v... cho các quốc gia để thay đổi hay lật đổ chính quyền mà CIA/NED nhắm đến” - Trích bài viết: Phản Ứng của Phật Giáo Hải Ngoại Trước Mánh Mưu của Vơ Văn Ái - Con Nội Trùng của Phật Giáo Việt Nam - Trần Chung Ngọc - 30 tháng 12, 2007)

    Trước đây, khi đề cập đến vấn đề này, luôn luôn và bao giờ ông Vơ Văn Ái cũng t́m đủ mọi cách thoái thác, phủ nhận là ông không bao giờ ăn tiền của NED. Ông đi “làm những chuyện không công, chẳng có lương bổng ǵ hết, do vậy mà chư Tôn Đức Tăng Ni, Phật tử cho bao nhiêu th́ lấy bấy nhiêu mà không đ̣i hỏi để lo cho cơ sở Quê Mẹ”, nghe thật thảm thương. Nhưng, nay lại chính sư Giác Đức đă lật con bài tẩy Vơ Văn Ái rồi th́ có c̣n thảm thương nữa không? Hay là thảm thương, thảm năo, thảm sầu, thảm thiết cho GHPGVNTN đă bị thảm bại bởi ông phát ngôn nhân VHĐ này. Ông Vơ Văn Ái ăn tiền của NED, th́ GHPGVNTN có thành bại, sống c̣n hay diệt vong th́ ông Vơ Văn Ái có ảnh hưởng ǵ đến đời sống của ông đâu, mà ông Vơ Văn Ái lại c̣n được bao nhiêu người thương xót ông. Nếu GHPGVNTN mà lớn mạnh th́ mọi người sẽ cho rằng đó là công của ông Vơ Văn Ái làm nên. C̣n nếu như GHPGVNTN mà bị chết đi, th́ mọi người cũng sẽ cho rằng ông Vơ Văn Ái lo hết ḿnh, nhưng v́ CS quá mạnh nên ông Vơ Văn Ái bất lực, đành bó tay để GHPGVNTN chết rục. GHTN có như thế nào th́ ông Vơ Văn Ái cũng được thương xót cả. Cái lợi của ông Vơ Văn Ái là ở chỗ đó. Nhưng đến bây giờ, sau buổi hội luận, ngày 15 tháng 2, 2009 tại chùa Điều Ngự, th́ chắc chắn rằng ai cũng thấy được con bài tẩy của ông Vơ Văn Ái đă bị sư Giác Đức lật ngửa lên rồi. Ngoài số tiền ông Vơ Văn Ái lănh từ NED, mỗi năm US$ 60,000.00, US$ 70,000.00, US$ 80,000.00...ra, c̣n tiền của GHTN VPII-VHĐ, tiền của chư Tăng Ni, Phật tử, tiền của thầy Chánh Lạc đưa cho để ông Vơ Văn Ái làm việc (đánh phá Tăng Ni) theo lệnh thầy Chánh Lạc.

    Qua lời nói của sư Giác Đức trong buổi hội luận:

    “HT Chánh Lạc xin tiền Phật tử chỗ này chỗ kia, có đồng nào lại đưa cho ông Vơ Văn Ái làm việc v́ nó muốn úp nồi gạo của ông Vơ Văn Ái, bụng mà đói th́ đầu gối phải ḅ.”

    Đến nay, bụng ông Vơ Văn Ái đă quá no, v́ có quá nhiều nguồn lợi tức, nên đầu gối của ông Vơ Văn Ái thêm cứng mạnh mà vẫn cứ ḅ, ḅ lăn, ḅ lóc, ḅ từ Paris qua Mỹ, qua Canada, qua Úc để hội luận, họp báo... tiêu diệt GHPGVNTN, để chụp mũ vu khống chư Tăng Ni Phật tử, để chửi bới chư Tôn Đức là “đồ Khuyển Mă”, đủ thứ ngôn từ thiếu giáo dục.

    Thầy Chánh Lạc xin tiền Phật tử nơi này, nơi kia để cho ông Vơ Văn Ái làm việc chính trị thế tục, tham, sân, si, để nuôi bản thân ông và bà Ỷ Lan, để làm cánh tay nối dài đánh phá cộng đồng Phật Giáo hải ngoại theo chủ trương, tham vọng của thầy Chánh Lạc. Hăy vào xem các trang lưới: Bảo Vệ Chánh Pháp, Vung Gươm Trí Tuệ, Voice of Áo Lam, qua các tờ báo lá cải: Góp Gió, Đối Lực... thầy Chánh Lạc, thầy Viên Lư đă chi tiền ra cho các cơ sở ấy hoạt động đánh phá, chửi rủa Tăng Ni, Chùa Viện ở hải ngoại. Thầy Chánh Lạc, thầy Viên Lư thành lập các Khuôn Hội Garden Grove, Bạch Đằng Giang... để lấy người địa phương đánh phá các chùa, gây hoang mang, làm mất niềm tin của người Phật tử. V́ bản án khuấy nhiễu t́nh dục ṭa xử ở Denver, Colorado, phạt đền 4.8 triệu, nên thầy Chánh Lạc với tâm địa nhỏ nhen, nuôi ḷng thù hận bôi bẩn hết tất cả mọi người, để ai cũng giống như thầy Chánh Lạc vậy. Đó là âm mưu và ác tâm của thầy Chánh Lạc. Để tạo vây cánh, thầy Chánh Lạc đi quyên góp của Phật tử, có được bao nhiêu tiền từ sự cúng dường của quư Phật tử, thầy Chánh Lạc chi ra cho ông Vơ Văn Ái và cho các thế lực đánh phá Phật Giáo. Thầy Chánh Lạc mướn họ làm theo ư thầy, để trả thù và triệt tiêu những người không chấp nhận tư cách bê bối, những lời nói gian ác, những việc làm tồi tệ của thầy Chánh Lạc. Ông Vơ Văn Ái là một trong những cánh tay đắc lực, thi hành mọi công tác do thầy Chánh Lạc giao phó. V́ bất b́nh sao đó, sư Giác Đức đă vạch trần âm mưu đen tối của thầy Chánh Lạc và ông Vơ Văn Ái trong buổi hội luận ngày 15/02/2009 nói trên, qua lời phát biểu: “HT Chánh Lạc xin tiền Phật tử chỗ này chỗ kia, có đồng nào lại đưa cho ông Ái làm việc...”

    Ông Vơ Văn Ái - con bài đă bị lật ngửa, do đó ông Vơ Văn Ái đă dùng đủ mọi thủ đoạn, mánh khóe để đánh phá chư Tăng Ni Phật tử không theo ông Ái. Một trong những thủ đoạn và mánh khóe đó ông Vơ Văn Ái đă nói ra trong buổi hội luận 15/02/2009 tại chùa Điều Ngự nói trên, khi được Huynh Trưởng Thẩm hỏi về vấn đề GĐPT. Ông Vơ Văn Ái nói như sau:

    “...tại sao HT Đức Chơn đă thăng cấp Dũng 5 Huynh Trưởng mà không xuyên qua Viện Hóa Đạo. Hiện nay chúng tôi chưa có thể trả lời dứt khoát, tuy nhiên chúng tôi có thể nói với quư vị rằng thành phần nhân sự của Viện Hóa Đạo th́ cứ mỗi 2 năm được bổ sung và hoán chuyển th́ xin Huynh Trưởng kiên nhẫn chờ đến tháng 10, tháng 11 này (mặt ông Vơ Văn Ái lộ nét cười) tức nhiệm kỳ 2 năm Viện Hóa Đạo sẽ được bổ sung và hoán chuyển th́ lúc đó Huynh Trưởng sẽ thấy cái vai tṛ của HT Đức Chơn như thế nào? (ông Vơ Văn Ái cười) Chứ không phải Viện Hóa Đạo không có thái độ với những sự kiện như vậy. Tôi xin được tiết lộ đến mức đó thôi, không thể nói nhiều hơn nữa...”

    Qua lời nói của ông Vơ Văn Ái, người nghe sẽ hiểu tai họa sẽ đến với HT Đức Chơn vào tháng 10, tháng 11 sắp đến. Ông Vơ Văn Ái sẽ ra một Giáo Chỉ băi nhiệm HT Đức Chơn ra khỏi Hội Đồng Lưỡng Viện là xong, đơn giản là vậy. Nếu như HT Đức Chơn hoặc ai đó phản đối, th́ Pḥng Thông Tin Phật Giáo ra tiếp Thông Cáo Báo Chí là HT Đức Chơn không khâm tuân Giáo Chỉ của Tăng Thống, Viện Hóa Đạo, thủ đoạn của ông Vơ Văn Ái đă được chính ông nói ra. Đó là “thái độ” của “Viện Hóa Đạo”. Đó là sự “tiết lộ” của ông Vơ Văn Ái - phát ngôn nhân của VHĐ. Ai đời, phát ngôn nhân của VHĐ lại giao cho một người làm chính trị xôi thịt, làm tay sai cho các thế lực đánh phá Phật Giáo, để ăn lương NED, th́ nghĩa làm sao? Một người tham, sân, si, một phát ngôn nhân của VHĐ như ông Vơ Văn Ái mà lại có thẩm quyền trả lời, thẩm quyền hoán chuyển các ngôi vị của chư Tôn Túc Trưởng Lăo Ḥa thượng trong Hội Đồng Lưỡng Viện th́ quả thật là quá lộng hành, làm mất hết tánh cách tôn phong, thiêng liêng cao quư của Tăng Bảo. HT Quảng Độ đang ở nơi nào mà không nghe ông Vơ Văn Ái xúc phạm đến hàng Trưởng Lăo của Hội Đồng Lưỡng Viện, GHTN ? HT Quảng Độ công cử ông Vơ Văn Ái để phát những thứ ngôn ngữ, tâm địa tàn độc như vậy, bảo sao GHTN không bị tiêu diệt, như sư Giác Đức nói lời kết thúc trong buổi hội luận:

    “... Có điều ǵ sơ hở, xin tha lỗi cho và chắc có ngày chúng ta gặp nhau trong những cái khó khăn hơn, trước khi nó dễ dàng hơn, như ngọn đèn nó trước khi tắt nó cũng phựt lên vậy. Chúng ta cũng phải chịu đựng đến một ngày không xa lắm đâu.”

    Rơ ràng sư Giác Đức thấy được tâm địa tàn độc của ông Vơ Văn Ái, thầy Chánh Lạc và thầy Viên Lư (người gửi thư mời buổi hội luận này) đă ra tay tiêu diệt GHPGVNTN nên sư Giác Đức lật tẩy và cảnh báo cho mọi người biết rằng:

    “GHPGVNTN sẽ bị tiêu diệt giống như ngọn đèn nó trước khi tắt nó cũng phựt lên vậy. Chúng ta cũng phải chịu đựng đến một ngày không xa lắm đâu.”

    GHPGVNTN - VPII-VHĐ trước khi chấm dứt, th́ ông Vơ Văn Ái, thầy Chánh Lạc, thầy Viên Lư, luôn tổ chức nào là vinh danh HT Huyền Quang, HT Quảng Độ tại nhà hàng Kim Sơn, Houston, Texas, nào là giới thiệu thơ tù của HT Quảng Độ, nào là hội thảo, hội luận, họp báo... để ngụy biện, bảo thủ cho ḿnh và chụp mũ, vu khống, chửi rủa quư Tăng Ni Phật tử. Núp sau những hoạt động đó để làm bức b́nh phong che đậy các tâm địa gian ác của nhóm người VPII-VHĐ. Sự đánh phá của thầy Chánh Lạc, thầy Viên Lư, ông Vơ Văn Ái đă làm mờ mắt một số người thiếu nhận xét, yếu bóng vía, hốt hoảng la làng tầm bậy như một ông già đă phát biểu hàm hồ, lỗ măng trong buổi hội luận ngày 15/02/2009 tại chùa Điều Ngự nói trên:

    “...quư thầy đệ tử Phật, mang gói ra đi tuân lệnh của GH để ra đi với mục đích cứu nước cứu đạo. Qua đây mấy chục năm, thầy nào cũng giầu hết. Các thầy tạo nên cơ sở to lớn đều là do Phật tử đóng góp, thế rồi người ta lôi kéo các thầy đi theo cộng sản, phản bội Giáo Hội. Ban đầu th́ lập Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Hải Ngoại, sau đó cũng những thầy này lại lập ra Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại. Sự phản bội của các thầy như vậy không biết khi các thầy nằm xuống đất rồi các thầy có yên ổn không hay là ở dưới đất người ta sẽ moi xác quư thầy lên để băm thây xác thịt của các thầy ra...” (Lời phát biểu của một ông già trong buổi hội luận tại chùa Điều Ngự)

    Thầy Viên Lư kư thư mời mọi người đến để hội luận về hiện t́nh của GHTN, về sự tu học của Phật tử, hay mời mọi người đến để nguyền rủa quư Tăng Ni, kết án các Tự Viện ở hải ngoại này, như lời ông già phát biểu ư kiến trên? Thầy Viên Lư nghĩ sao về những lời phát biểu của ông già này. Ông ta đă hồ đồ, nông cạn nói lên những điều thiếu hiểu biết, kém cỏi của ông ta, những điều sai sự thật và đầy ác tâm:

    - Thứ Nhất: Quư thầy vượt biên bỏ nước ra đi không do một mệnh lệnh của GH nào cả, v́ chẳng có một GH nào xúi giục bảo phải đi. Quư thầy ra đi cũng giống như bao người dân Việt Nam khác ra đi. Ra đi v́ không chấp nhận chế độ tàn ác, phi nhân của chế độ cộng sản. Ra đi để t́m tự do và quyền sống.

    - Thứ Hai: Bổn phận của người con Phật là ư thức được vai tṛ hộ pháp của ḿnh mà phát tâm tiếp tay với quư thầy để xây dựng chùa viện mà hoằng dương Chánh Pháp. Giữ ǵn ngôi nhà Phật Giáo được hưng thịnh.

    Ông già mang tâm ác để có những lời nói ác. Mấy ngh́n năm qua kể từ thời Đức Phật c̣n tại thế, cho đến hôm nay và măi đến ngàn sau, tấm ḷng của người Phật tử vẫn trung trinh một ḷng hộ đạo, ông già có biết không?

    - Thứ Ba: Ở đây, không có ai lập ra “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Hải Ngoại” và cũng không có “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại”. Cái kiến thức hiểu biết của ông già c̣n quá nông cạn, hạn hẹp, hoàn toàn không biết ǵ về các danh xưng của GH ở hải ngoại mà lại gồng ḿnh phát biểu về quư Thầy, về Giáo Hội th́ quả thật là đáng tội nghiệp.

    - Thứ Tư: Ở đây chẳng có thầy nào phản bội cả, ông già có hiểu biết ǵ về Phật pháp, hiểu biết ǵ về GHTN, hiểu biết ǵ về hạnh nguyện tu tập của quư thầy? Ông già là người thế tục, cần phải học hỏi nhiều hơn cho bản thân và nếu có tham dự hội luận, phát biểu th́ phải phát biểu có tư cách và hiểu biết, chớ có lỗ măng như vậy nữa.

    - Thứ Năm: Mọi người cũng như các thầy Chánh Lạc, thầy Viên Lư, HT Hộ Giác, ông Vơ Văn Ái có nghe lời nói nào quá ác như lời nói của ông già đó không?

    “...không biết khi các thầy nằm xuống đất rồi các thầy có yên ổn không hay là ở dưới đất người ta sẽ moi xác quư thầy lên để băm thây xác thịt của các thầy ra...”

    C̣n lời nói nào độc ác, tàn nhẫn hơn lời nói này? Có thù hằn ác độc là đối với người sống, chứ đă chết rồi mà ông già c̣n nói: “moi xác quư thầy lên để băm thây xác thịt của các thầy ra...”

    Bao nhiêu năm đất nước chiến tranh, người lính Việt Nam Cộng Ḥa có bắt được tù binh cộng sản Bắc Việt cũng chưa hề có một hành động “băm thây xẻ thịt” đối với các cán binh CS Bắc Việt. Chỉ có cộng quân mới có những hành động giết chóc, chặt đầu băm vằm thân xác dân quân miền Nam. CS có ác th́ cũng ác đến như cái tâm ông già là cùng chứ cũng không thể ác hơn. Các người tổ chức hội luận với nhau để tố khổ nhau bằng tâm địa ác độc như thế đó, th́ có khác nào cái ác tâm của CSVN đâu? Chùa Điều Ngự, thầy Viên Lư mở ra buổi hội luận để thấy rơ ác tâm như vậy, bảo sao sư Giác Đức không nói: “như ngọn đèn nó trước khi tắt nó cũng phựt lên vậy.” Trước khi những người VPII-VHĐ khai tử GHTN th́ GHTN vùng lên trăn trở, thảng thốt qua các buổi hội luận, hội thảo vừa qua do thầy Viên Lư, chùa Điều Ngự tổ chức để quy tụ những người ác đến nói chuyện ác.

    Mọi người hăy xem lại DVD của buổi hội luận sẽ thấy nét mặt mất b́nh tĩnh của ông Vơ Văn Ái khi nghe sư Giác Đức nói về vấn đề ông Vơ Văn Ái, cơ sở Quê Mẹ ăn tiền của NED. Đôi mắt ông Vơ Văn Ái nháy lia lịa, hai tay nắm chặt lấy nhau, chống cằm rồi buông đôi tay, cầm cây viết lên, bỏ xuống liếc nh́n qua bà Ỷ Lan. Cuối cùng bà Ỷ Lan đă quát trên máy vi âm là “hành pháp”, khuôn mặt bà Ỷ Lan đanh lại, đôi mắt giận dữ nh́n sư Giác Đức. (DVD thâu rơ cảnh này) Điều này càng thấy rơ hơn nữa khi buổi hội thảo đă chấm dứt sớm hơn chương tŕnh dự định. Bà Ỷ Lan cũng đă không dấu được cảm nghĩ thật mà đă thốt ra thành lời: “Cảm ơn pháp sư, thật sự Ỷ Lan cũng hết sức, một phần là run, là v́ lời nói của quư diễn giả...” Quư diễn giả đó là ai, ngoài sư Giác Đức, người đă lật tẩy con bài Vơ Văn Ái nên bà Ỷ Lan run. Nếu không kết thúc buổi hội luận sớm e rằng sư Giác Đức tiếp tục lật tẩy ông Vơ Văn Ái trước công chúng th́ sẽ làm cho ông Vơ Văn Ái phải chết điếng như ngồi trên đống lửa chứ đừng nói là run.

    Thực tế buổi hội luận của chùa Điều Ngự là vậy. Trong khi đó, thầy Chánh Lạc ngồi bên trái của sư Giác Đức, mắt lim dim, tay chống cằm, miệng mím lại, không nói một lời. Dù sư Giác Đức phát biểu: “HT Chánh Lạc xin tiền Phật tử chỗ này chỗ kia, có đồng nào lại đưa cho ông Ái làm việc...” Chỉ v́ sư Giác Đức nói đúng quá nên thầy Chánh Lạc phải làm thinh, không thể hó hé nói được một lời nào. Hội luận của chùa Điều Ngự là một màn bi hài kịch để nội bộ chơi khăm, tố cáo nhau, ấy vậy mà các người tham dự bên dưới chỉ biết cười lớn và vỗ tay tán thưởng.

    Ông Vơ Văn Ái, con bài lật ngửa, giờ này vẫn lang thang đó đây vác loa đi chữa lửa để thanh minh, bảo vệ việc làm gian dối của ông ta qua Giáo Chỉ Số 9. Thông Bạch Hướng Dẫn Thi Hành Giáo Chỉ Số 9... và các văn kiện ngụy tạo khác do bàn tay phù thủy của ông dàn dựng.

    Ông Vơ Văn Ái, con bài lật ngửa, đă lợi dụng danh nghĩa của HT Huyền Quang để thao túng GHTN mà đẻ ra Giáo Chỉ Số 9, khuynh đảo tất cả các thành viên của GHTN.

    Ông Vơ Văn Ái, con bài lật ngửa, đă ăn tiền của NED, của thủ quỹ GHPGVNTN, của thầy Chánh Lạc, của chư Tăng Ni Phật tử để tiêu diệt GHTN.

    Ông Vơ Văn Ái, con bài lật ngửa, bằng những cáo giác của sư Giác Đức cho mọi Phật tử trong và ngoài nước thấy rơ nguyên h́nh ngụy quân tử Vơ Văn Ái.



    Lư Hồng Mai

  10. #10
    Member doisoente's Avatar
    Join Date
    10-08-2010
    Posts
    335
    anh Dac Trung ơi trang đó của việt cộng trong nước !!!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •