Page 7 of 12 FirstFirst ... 34567891011 ... LastLast
Results 61 to 70 of 114

Thread: Phá xiềng

  1. #61
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Những điều nói rơ thêm...

    Bauxite Việt Nam - 19/08/2013
    Lê Hiếu Đằng

    Sau khi bài viết Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh của tôi và bài viết Phá xiềng của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận đăng tải trên các trang mạng, một số bạn bè, đồng đội, nhân sĩ trí thức, nhà báo..., hoặc qua điện thoại hoặc gặp trực tiếp tôi đặt một số vấn đề, khiến tôi thấy cần làm rơ thêm về những suy nghĩ của ḿnh.

    Trong t́nh h́nh đặc biệt cần có những biện pháp đặc biệt, những liệu pháp “sốc” để đẩy nhanh quá tŕnh phát triển theo chiều hướng dân chủ, tiến bộ để hội nhập thực sự vào ḍng chảy hiện nay trên thế giới.

    Tôi c̣n nhớ cố Thủ tướng Vơ Văn Kiệt đă nói ư này trong một cuộc gặp gỡ với một số nhân sĩ, trí thức và anh em trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh trước năm 1975, được thường xuyên tổ chức vào ngày 30 tháng 4 hàng năm – ngày mà theo cố Thủ tướng Vơ Văn Kiệt “có triệu người vui, có triệu người buồn”.

    Thế th́ t́nh h́nh đặc biệt hiện nay là ǵ? Có thể nói một cách khái quát là Việt Nam đang rơi vào một cuộc tổng khủng hoảng sâu sắc và toàn diện trên tất cả các lănh vực mà nhiều chuyên gia, nhiều nhân sĩ, trí thức, nhà báo trong cũng như ở nước ngoài đă phân tích. Tôi chỉ xin nêu một số t́nh h́nh sau đây.

    Nền kinh tế của chúng ta đang trên bờ vực thẳm do nhiều nguyên nhân mà nguyên nhân chủ yếu là do sự lănh đạo và điều hành yếu kém của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, những tập đoàn, những nhóm lợi ích đang càng ngày lũng đoạn, chi phối nhà nước một cách nghiêm trọng; tệ nạn tham nhũng, lăng phí tràn lan không thể nào ngăn chận, làm thất thoát không biết bao nhiêu của cải, tài sản của nhân dân. Về vấn đề này, nhiều bài báo, nhiều phát biểu của các chuyên gia kinh tế trong nước và ở nước ngoài đă phân tích một cách sâu sắc với những cứ liệu cụ thể, tôi không nói ǵ thêm.

    Đạo đức xă hội, trong đó những giá trị truyền thống của dân tộc, của gia đ́nh bị xoáy ṃn dữ dội trước lối sống thực dụng, giả dối, chạy theo chức vụ, đồng tiền của đông đảo cán bộ, đảng viên và một bộ phận nhân dân. Đặc biệt hai lănh vực liên quan đến sự h́nh thành nhân cách và thể chất con người là giáo dục và y tế ngày càng bị thương mại hóa một cách tàn nhẫn, nên đă xuống cấp nghiêm trọng và toàn diện, không phương cứu chữa.

    Sự phân hóa xă hội giàu nghèo ngày càng dữ dội. Một bộ phận nhỏ giàu lên nhờ tham nhũng, buôn lậu, mua quan bán tước. C̣n đại bộ phận nhân dân, nhất là nông dân, công nhân, những người lao động, cuộc sống vô cùng khó khăn, mất đất mất nhà, phải ly hương khắp nơi, đôi lúc phải cho con em đi lao động nước ngoài như một lối thoát cho gia đ́nh. Thậm chí một số nữ thanh niên rơi vào những địa ngục lao động t́nh dục đầy thương tâm, mất đi phẩm giá, danh dự của những công dân Việt Nam mà nhà nước phải có trách nhiệm bảo hộ.

    Đảng Cộng sản Việt Nam đang rơi vào t́nh trạng khủng hoảng về lư luận và đường lối nghiêm trọng, với một nền “chính trị cường quyền” – chữ mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ám chỉ đường lối chính trị của Trung Quốc hiện nay nhưng đau xót thay, lại được áp dụng triệt để cho nhân dân Việt Nam. V́ vậy Đảng Cộng sản Việt Nam ngày càng xa dân, mất ḷng dân, không có khả năng tự điều chỉnh, thay đổi. Với kinh nghiệm của một người hoạt động trong hệ thống chính trị hiện nay dưới sự lănh đạo “toàn diện và tuyệt đối” của Đảng Cộng sản Việt Nam trong nhiều năm, tôi xin chứng minh khả năng tự điều chỉnh, thay đổi của Đảng Cộng sản Việt Nam là không có, hoặc nếu có th́ phải có những điều kiện nhất định.

    - Lúc tôi c̣n là Phó Chủ tịch thường trực và là Ủy viên Đảng đoàn Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM, có buổi làm việc với ông Lê Quang Đạo, lúc đó là Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và ông Phạm Văn Kiết (Năm Vận), Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư kư của Mặt trận Trung ương. Trong cuộc họp, hai ông đặt vấn đề: Trong hệ thống chính trị hiện nay, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, một tổ chức chính trị xă hội rộng lớn bao gồm nhiều giai cấp, nhiều tôn giáo, dân tộc (theo điều lệ của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam) cần phải giữ vai tṛ “đối trọng” để giám sát chính quyền, ngăn chận khuynh hướng độc đoán, bè phái, tham nhũng. Hai vị nói rất say sưa về vấn đề này. Tôi và các vị trong Đảng đoàn và Ban Thường trực Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM rất phấn khích, đồng t́nh. Nhưng một thời gian sau, được biết chủ trương về vai tṛ “đối trọng” của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đă bị phê phán kịch liệt và có lệnh không được phép nhắc lại nữa. Ông Lê Quang Đạo cũng được cho về nghỉ v́ đă dám có chủ trương nói trên.

    - Cách đây vài năm, lúc ông Phạm Thế Duyệt, nguyên Thường trực Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, cũng có một đề án “Về vai tṛ giám sát và phản biện xă hội Việt Nam” gởi qua Ban Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, nhưng đề án này cũng bị xếp xó cùng với luật lập hội...

    - Gần đây nhất là qua việc sửa đổi Hiến pháp năm 1992, đề nghị 7 điểm và bản dự thảo một hiến pháp mới, Hiến pháp năm 2013 của 72 nhân sĩ trí thức của cả nước đă được hàng vạn người kư tên đồng t́nh ủng hộ và những ư kiến có thể gọi là “tiến bộ” của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và Hội đồng chính phủ đều bị lờ đi và dự thảo lần thứ tư tŕnh trước Quốc hội vừa rồi có những điều c̣n lạc hậu thụt lùi hơn cả Hiến pháp năm 1992, nhất là quyền sở hữu đất đai, vấn đề lực lượng vũ trang. Về bản dự thảo lần thứ tư này, 40 vị nhân sĩ trí thức đă ra tuyên bố phê phán thẳng thừng, không c̣n nói một cách tế nhị như trong đề nghị 7 điểm, mà nói thẳng phải bỏ điều 4 Hiến pháp, phải thực hiện chủ trương đa nguyên đa đảng, phải thay đổi thể chế, v.v. Phải nói đây là những ư kiến quyết liệt nhất từ trước đến giờ của các nhân sĩ trí thức trong cả nước. Lănh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn không nghe, như trước đây họ đă không nghe những ư kiến tiến bộ và rất xây dựng của những người đă từng đảm đương những trọng trách trong Đảng và nhà nước như Trung tướng Trần Độ, Trung tướng Đặng Quốc Bảo, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị và nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An, và nhiều người nữa. Họ dùng phương châm làm ngơ, không nghe, không thấy để tiếp tục củng cố Đảng, ngỏ hầu “một ḿnh một chợ” muốn làm ǵ th́ làm, đưa đất nước đến bờ vực thẳm.

    - Ngoài những sự kiện trên, chủ trương của Đảng Cộng sản Việt Nam là tạo ra một tầng lớp cán bộ, một loại “giai cấp mới” với nhiều đặc quyền đặc lợi để v́ lợi ích cá nhân và gia đ́nh mà sống chết bảo vệ chế độ. Chủ trương phát triển Đảng trong trường học là minh chứng cho việc này. Cho phát triển Đảng trong các trường trung học, đại học sẽ phá vỡ môi trường sư phạm, làm xấu đi quan hệ giữa thầy và tṛ. Trong một trường học, một lớp học thầy ngoài Đảng c̣n tṛ là đảng viên th́ c̣n thể thống ǵ trong quan hệ giữa thầy và tṛ. Đoàn Thanh niên Cộng sản là lực lượng “kềm kẹp” học sinh sinh viên mà việc một số sinh viên trường Đại học Luật lập blog “Bảo vệ công lư cho Đoàn Văn Vươn” bị Đoàn Thanh niên Cộng sản của trường này dùng nhiều biện pháp ngăn cản, đe dọa là một ví dụ. Hoặc hiện nay con đường tiến thân của thanh niên để leo nên những nấc thang quyền lực, nấc thang xă hội là về phường xă công tác, vo tṛn, luồn cúi, vân vân, dạ dạ để được kết nạp vào Đảng – bước đầu tiên để họ tiến thân vào nấc thang danh vọng. Họ biết rằng trong chế độ hiện nay không đảng viên là không được cất nhắc đảm nhận những chức vụ quan trọng cho họ có quyền hành để nhận quà cáp, hối lộ. Nhiều quan chức giữ vai tṛ chủ chốt trong chính quyền của TP HCM hiện nay là từ con đường này mà đi lên. V́ vậy tŕnh độ của họ rất kém, thiếu hẳn văn hóa cơ bản, chẳng biết ǵ về xă hội nhân sự, xă hội công dân, tuyên ngôn Nhân Quyền và các nền văn hóa, triết học của thế giới, nền tảng của tri thức nhân loại hiện nay.

    - Điều nghiêm trọng hiện nay là nền Độc lập Dân tộc, toàn vẹn lănh thổ mà đồng bào, chiến sĩ chúng ta qua nhiều thế hệ đă hy sinh biết bao xương máu mới giành lấy được, nay bị đe dọa nghiêm trọng bởi nhà cầm quyền Bắc Kinh mà bản chất bành trướng, xâm lược không hề thay đổi. Đảng Cộng sản Việt Nam đă nhượng bộ nhiều trong hội nghị Thành Đô năm 1990. Đây là cơ sở cho chánh quyền Bắc Kinh mưu toan độc chiếm Biển Đông, thực tế là đă chiếm hẳn Hoàng Sa và một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa của chúng ta và nay vẫn tiếp tục ngang ngược bắt bớ, truy đuổi cướp bóc ngư dân của chúng ta đang đánh bắt trong những ngư trường truyền thống. Thật là khó hiểu khi Đảng và nhà nước Việt Nam cho Trung Quốc triển khai lực lượng, tuy gọi là dân sự dưới chiêu bài các dự án kinh tế, ở các vùng chiến lược trọng điểm như Tây Nguyên, các vùng rừng núi phía Bắc, miền Trung và đến cả Cà Mau của đồng bằng sông Cửu Long. Họ biến những khu vực đó thành vùng riêng của họ, không cho người Việt Nam bén mảng vào. Một khi có biến, “đạo quân thứ 5” này sẽ là một lực lượng làm chúng ta không kịp trở tay mà kinh nghiệm trong những ngày đầu cuộc xâm lược của bành trướng Bắc Kinh năm 1979 ở các tỉnh biên giới phía Bắc là những kinh nghiệm đầy máu và nước mắt của cán chiến sĩ, đồng bào ta. Càng khó hiểu hơn khi Đảng và nhà nước Việt Nam lại cấm hoặc lờ đi trong một thời gian rất dài việc tổ chức các ngày tưởng niệm những người đă hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc này.

    Những điều nêu trên chứng minh rằng Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đă không c̣n là đảng cách mạng như trước đây nữa, mà đang trở thành yếu tố ngăn cản sự phát triển của đất nước, đưa đất nước chúng ta vào một cuộc tổng khủng hoảng toàn diện chưa có lối ra. Gần 40 năm là thời gian quá đủ cho một nước “cất cánh” như các nước trong khu vực. Chủ trương đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản và chủ nghĩa lư lịch cùng với việc không thực tâm thực hiện chính sách ḥa hợp, ḥa giải dân tộc, làm hạn chế sức mạnh đoàn kết dân tộc, một yếu tố cực kỳ quan trọng để phát triển đất nước cũng như để chống lại sự bành trướng của bọn xâm lược Bắc Kinh. Tôi và nhiều bạn bè đồng đội khác cho rằng nguyên nhân chính là vai tṛ độc đảng của Đảng Cộng sản, không có những lực lượng xă hội khác thực sự làm đối lập, đối trọng để giám sát, ngăn chận sự lạm quyền, lộng quyền và các chủ trương chính sách của Đảng Cộng sản đi ngược lại lợi ích của quần chúng, của đất nước. V́ vậy đă đến lúc phải đẩy mạnh sự phát triển của xă hội dân sự, xă hội công dân, trong đó có các tổ chức chính trị độc lập và cùng tồn tại với Đảng Cộng sản và đấu tranh qua các cuộc bầu cử công khai hợp pháp có sự quan sát của quốc tế. Sự ra đời của Đảng Dân chủ Xă hội hay một đảng hợp pháp nào đó là lẽ đương nhiên, phù hợp với sự phát triển hiện nay của một nước dân chủ thực sự. Đây là biện pháp đặc biệt để giải quyết một t́nh h́nh đặc biệt dù cho có gây “sốc” đối với đảng cầm quyền hiện nay. Việc rời bỏ hàng ngũ Đảng Cộng sản Việt Nam của nhiều đảng viên vừa qua cũng như hiện nay là để không c̣n ràng buộc ǵ nữa với 19 điều cấm đảng viên, tước đoạt một số quyền công dân cơ bản, mà Đảng Cộng sản đă tùy tiện đặt ra, để trở thành những công dân tự do.

    Sau năm 1975 trong giới công giáo có một bài hát rất hay “Trước khi là người công giáo tôi đă là người Việt Nam”. Trước khi trở thành đảng viên Cộng sản, chúng tôi là người Việt Nam. Dù quá khứ như thế nào, khuynh hướng ra sao, chúng ta đều là người Việt Nam, đều có chung một mục đích là đấu tranh để xây dựng một nước VIỆT NAM ĐỘC LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC.

    Vậy t́nh h́nh đă chín muồi để đặt vấn đề này chưa? Một số người đặt vấn đề với tôi như vậy. Tôi và nhiều người nữa thấy t́nh h́nh đă chín muồi, khẩn cấp lắm rồi, nếu không tích cực giải quyết th́ Việt Nam sẽ rơi vào cuộc tổng khủng hoảng triền miên, không loại trừ nguy cơ sụp đổ, nhất là trước áp lực ngày càng nặng nề của Trung Quốc, một nước láng giềng rất tráo trở, muốn biến nước ta thành một bộ phận, hoàn toàn phụ thuộc họ. Đây là nguy cơ thực sự.

    C̣n giải thiết rằng t́nh h́nh chưa chín muồi th́ lại càng phải đấu tranh để nhanh chóng thay đổi thể chế, từ chế độ độc tài toàn trị sang chế độ Dân chủ Cộng ḥa, phát triển xă hội dân chủ, xă hội công dân với những lực lượng chính trị độc lập để qui tụ quần chúng ngơ hầu đấu tranh kềm chế, giám sát đảng cầm quyền một cách có hiệu quả. Nếu chưa chín muồi th́ chúng ta chủ động làm cho nó chín muồi, chứ chẳng lẽ khoanh tay thụ động ngồi chờ cho nó chín muồi sao? Không thể có thái độ ngồi chờ sung rụng như vậy được. Chúng ta đă ngủ một giấc ngủ dài, làm ngơ trước những cái ác, cái xấu, cái bất công. Trước nỗi khổ của những người dân mất tự do, mất nhà, mất đất, chúng ta phải thức tỉnh, không thể chần chừ được nữa. Để đất nước rơi vào t́nh h́nh hiện nay có phần trách nhiệm của giới “sĩ phu”. Vậy đă đến lúc giới sĩ phu trong cả nước phải lănh trách nhiệm đứng lên, dơng dạc và hiên ngang đi đầu trong cuộc đấu tranh này. Chẳng lẽ chúng ta không thấy xấu hổ trước tấm gương sinh viên Phương Uyên, người con gái 21 tuổi trong phiên xử của ṭa án phúc thẩm tại Long An vừa qua hay sao? Trước áp lực của xă hội, của quần chúng, ṭa án phúc thẩm buộc phải xem xét lại bản án và Phương Uyên được trả tự do ngay tại ṭa. Đây là một kết quả ngoạn mục, ít ai nghĩ đến. Nếu chúng ta cứ thụ động ngồi chờ cho t́nh h́nh chín muồi th́ chắn hẳn bản án sẽ khác đi. Bất cứ cuộc đấu tranh nào, qui luật chung là đều có những “đột phát khẩu” để phá rào cho quần chúng tiến lên. Sẽ có hy sinh mất mát nhưng chúng ta phải chấp nhận.

    Một vấn đề nữa là quá tŕnh ra đời và phát triển một tổ chức chính trị, kể cả một đảng chính trị, không thể một ngày một bữa mà có ngay.

    Đọc bài viết Phá xiềng của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận, nhiều người hỏi là Đảng Dân chủ Xă hội đă có trên thực tế chưa. Thực ra bài viết của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận chỉ nêu ra một ư tưởng để mọi người cùng suy nghĩ. Chứ thực ra việc thành lập một tổ chức chính trị nào, kể cả Đảng Dân chủ Xă hội, đều phải theo một qui tŕnh nhất định. Chúng ta chủ trương đây là một việc làm công khai, hợp pháp nên trước tiên phải thành lập một ban vận động để sơ thảo cương lĩnh, điều lệ để có cơ sở cho các tầng lớp nhân dân hiểu rơ tổ chức này như thế nào, đường hướng ra sao để ủng hộ hoặc không ủng hộ và cũng là cơ sở khi đăng kư với chánh quyền để họ xem đây có phải là một tổ chức khủng bố, phản động, như ngôn ngữ hiện nay họ thường dùng, hay không hay đây là một tổ chức có đường hướng tuy khác với Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng không có ǵ đi ngược lại lợi ích của đất nước, của dân tộc, có thể cùng song song tồn tại với Đảng Cộng sản và các tổ chức chính trị khác. Chủ trương của chúng ta là ḥa bất bạo động, chống lại các hành động quá khích, khủng bố, vũ trang lật đổ. Chúng tôi tin rằng việc làm đúng đắn của chúng ta sẽ được sự ủng hộ của đông đảo các tầng lớp quần chúng, tuy bây giờ là đa số “thầm lặng”, những đến một lúc nào đó có điều kiện sẽ trở thành một lực lượng đấu tranh hùng hậu để xây dựng một nước VIỆT NAM H̉A B̀NH, ĐỘC LẬP, THỐNG NHẤT, TIẾN BỘ XĂ HỘI VÀ VĂN MINH, một khát vọng sâu xa mà nhiều thế hệ cha ông chúng ta đă mơ ước.

    Cho nên đây là một quá tŕnh vận động. Hiện nay chúng ta đang trong quá tŕnh vận động.

    Những điều tôi viết trong bài này cũng như bài Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh là lời tâm huyết mà tôi đem cả tim óc để bộc bạch cho bạn bè, đồng đội và những người đă cùng nhau chiến đấu trước hoặc hiện nay, cũng như những người chưa quen biết trong và ngoài nước. Bệnh tôi chưa biết sẽ diễn biến ra sao, nhưng tôi hạnh phúc được nhiều người – kể cả có vị lănh đạo cao của Đảng, Nhà nước – thăm hỏi, chăm sóc, có người c̣n cho những loại thuốc quư. Trong t́nh h́nh bất an hiện nay, nếu biết đâu tôi bị một tai nạn nào đó th́ xin mọi người xem đây như những ǵ tôi để lại cho những người thân trong gia đ́nh, những người mà tôi thương yêu, cho bạn bè, đồng đội và cho đời. Đó là tâm nguyện của tôi, rất mong mọi người hiểu cho.

    Sài G̣n, ngày 18 tháng 8 năm 2013
    L. H. Đ.
    Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.

    Nguồn:
    http://boxitvn.blogspot.de/2013/08/n...i-ro-them.html

  2. #62
    Diêt VC
    Khách

    Đây là cờ hiệu mới của quái Đảng Kẹo Hông = Đảng Cộng Heo ......Commipig ..


  3. #63
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Các đảng viên ĐCSVN nghĩ ǵ về bài viết “Phá xiềng” của ông Hồ Ngọc Nhuận?

    Sau đây là góp ư của một số đảng viên ĐCSVN về bài viết “Phá xiềng”của Hồ Ngọc Nhuận đăng trên BA SÀM.

    Giải thích một góp ư đơn giản làm ví dụ:
    24 - 16/08/2013 at 17:56
    Tô Mạnh Cường says:
    “Tôi là Đảng viên ĐCSVN, tôi sẵn sàng theo Đảng DCXH để đưa đất nước vươn lên, chống thù trong giặc ngoài bảo vệ đất nước non sông Việt Nam!”

    Giải thích:
    24: góp ư số 24;
    16/08/2013: ngày góp ư;
    17:56: giờ góp ư;
    Tô Mạnh Cường says: tên người góp ư.
    “Tôi là Đảng viên ĐCSVN, tôi sẵn sàng theo Đảng DCXH để đưa đất nước vươn lên, chống thù trong giặc ngoài bảo vệ đất nước non sông Việt Nam!”: nội dung góp ư.

    Các góp ư sau đây được trích từ
    http://basam.info/2013/08/16/1960-pha-xieng/
    ***

    24 - 16/08/2013 at 17:56
    Tô Mạnh Cường says:

    Tôi là Đảng viên ĐCSVN, tôi sẵn sàng theo Đảng DCXH để đưa đất nước vươn lên, chống thù trong giặc ngoài bảo vệ đất nước non sông Việt Nam!

    38-3 - 16/08/2013 at 15:36
    CẢ NƯỚC ĐĂ BỊ LỪA
    Châu Hiển Lư
    Bộ đội tập kết 1954


    Đă hơn 3 thập kỷ trôi qua, làm ăn cực nhọc là thế, thành tựu không thể nói là nhỏ, thế mà khoảng cách phát triển của VN so với thế giới sao vẫn xa vời! Không định thần nh́n nhận lại tất cả, không khéo chúng ta sẽ ngày càng đi sâu vào con đường đi làm thuê, đất nước có nguy cơ trở thành đất nước cho thuê với triển vọng là băi thải công nghiệp của các quốc gia khác! Giữa lúc thế giới đang bước vào thời kỳ kinh tế trí thức!
    150 năm đă trôi qua, nhưng bài học này c̣n nguyên vẹn. Đó là 80 năm nô lệ, 40 năm với 4 cuộc chiến tranh lớn (Pháp, Mỹ, Cam Bốt, Tàu) – trong đó 3 thế hệ liên tiếp gánh chịu những hy sinh khốc liệt, 37 năm xây dựng trong ḥa b́nh với biết bao nhiêu lận đận, và hôm nay VN vẫn c̣n là một nước chậm tiến.
    Thảm kịch của đảng cộng sản thực ra đă bắt đầu ngay từ ngày 30-4-1975. Sự bẽ bàng c̣n lớn hơn vinh quang chiến thắng. Ḥa b́nh và thống nhất đă chỉ phơi bày một miền Bắc xă hội chủ nghĩa thua kém miền Nam, xô bồ và thối nát, về mọi mặt. “Tính hơn hẳn” của chủ nghĩa Mác-Lênin trở thành một tṛ cười. Sự tồi dở của nó được phơi bày rơ rệt cùng với sự nghèo khổ cùng cực của đồng bào miền Bắc.
    Nh́n lại sau hơn nửa thế kỷ dưới chế độ CS, hàng loạt các câu hỏi được đặt ra :
    _ Năm 1954 sau khi thắng Pháp, tại sao hơn 1 triệu người Bắc phải bỏ lại nhà cửa ruộng vườn di cư vào miền Nam ?
    _ Sau năm 1975 , tại sao dân miền Nam không ồ ạt di cư ra Bắc sinh sống để được hưởng những thành quả của CNXH mà chỉ thấy hàng triệu người Bắc lũ lượt kéo nhau vào Nam lập nghiệp ?
    _ Tại sao sau khi được “giải phóng” khỏi gông cùm của Mỹ-Ngụy, hàng triệu người phải vượt biên t́m tự do trong cái chết gần kề, ngoài biển cả mênh mông ?
    _ Tại sao nhân viên trong các phái đoàn CS đi công tác thường hay trốn lại ở các nước tư bản dưới h́nh thức tị nạn chính trị ?
    Tất cả những thành phần nêu trên, họ muốn trốn chạy cái ǵ?
    _ Tại sao đàn ông? của các nước tư bản Châu á có thể đến VN để chọn vợ như người ta đi mua một món hàng?
    _ Tại sao Liên Xô và các nước Đông âu bị sụp đổ?
    _ Tại sao lại có sự cách biệt một trời một vực giữa Đông Đức và Tây Đức, giữa Nam Hàn và Bắc Hàn?
    Tại sao nước ta ngày nay phải quay trở lại với kinh tế thị trường, phải đi làm công cho các nước tư bản?
    _ Tại sao các lănh tụ CS lại gởi con đi du học tại các nước tư bản thù nghịch?
    Hỏi tức là trả lời, người VN đă bỏ phiếu bằng chân từ bỏ một xă hội phi nhân tính. Mọi lư luận phản biện và tuyên truyền của nhà nước cộng sản đều trở thành vô nghĩa.
    Sự thực đă quá hiển nhiên nhưng đảng cộng sản không thể công khai nh́n nhận. Họ không thể nh́n nhận là đă hy sinh bốn triệu sinh mệnh trong một cuộc chiến cho một sai lầm. Nếu thế th́ họ không c̣n tư cách ǵ để nắm chính quyền, ngay cả để hiện diện trong sinh hoạt quốc gia một cách b́nh thường.
    Nh́n nhận một sai lầm kinh khủng như vậy đ̣i hỏi một ḷng yêu nước, một tinh thần trách nhiệm và một sự lương thiện ở mức độ quá cao đối với những người lănh đạo cộng sản. Hơn nữa họ đă được đào tạo để chỉ biết có bài bản cộng sản, bỏ chủ nghĩa này họ chỉ là những con số không về kiến thức.
    Cũng phải nói là trong bản chất con người ít ai chịu từ bỏ quyền lực khi đă nắm được.
    Thế là sau cuộc cách mạng long trời lở đất với hơn ba chục năm khói lửa, máu chảy thành sông, xương cao hơn núi, Cộng Sản Hà Nội lại phải đi theo những ǵ trước đây họ từng hô hào phá bỏ tiêu diệt. Từ ba ḍng thác cách mạng chuyên chính vô sản, hy sinh hơn bốn triệu mạng người, đi ḷng ḍng gần nửa thế kỷ, Cộng Sản Hà Nội lại phải rập khuôn theo mô h́nh tư bản để tồn tại .
    Hiện tượng “Mửa ra rồi nuốt lại” này là một cái tát vào mặt các nhà tuyên giáo trung ương.
    Cách mạng cộng sản đă đưa ra những lí tưởng tuyệt vời nhất, cao cả nhất, đă thực hiện những hành động anh hùng vô song, đồng thời cũng gieo vào ḷng người những ảo tưởng bền vững nhất.
    Nhưng thực tế chuyên chính vô sản đă diễn ra vô cùng bạo liệt, tàn khốc, chà đạp man rợ lên đạo lư, văn hóa và quyền con người ở tất cả các nước cộng sản nắm chính quyền. Sự dă man quỷ quyệt mánh lới và sự bất nhân khéo che đậy của Cộng sản chưa hề thấy trong lịch sử loài người.
    Con người có thể sống trong nghèo nàn, thiếu thốn. Nhưng người ta không thể sống mà không nghĩ, không nói lên ư nghĩ của ḿnh. Không có ǵ đau khổ hơn là buộc phải im lăng, không có sự đàn áp nào dă man hơn việc bắt người ta phải từ bỏ các tư tưởng của ḿnh và “nhai lại” suy nghĩ của kẻ khác.
    Nền chuyên chính vô sản này làm tê liệt toàn bộ đời sống tinh thần của một dân tộc, làm tê liệt sự hoạt động tinh thần của nhiều thế hệ, làm nhiều thế hệ con người trở thành những con rối, những kẻ mù chỉ biết nhai như vẹt các nguyên lư bảo thủ giáo điều…
    Công dân của nhà nước cộng sản luôn luôn sợ hăi, luôn luôn lo lắng không biết ḿnh có làm ǵ sai để khỏi phải chứng minh rằng ḿnh không phải là kẻ thù của chủ nghĩa xă hội.
    Cơ chế quyền lực cộng sản tạo ra những h́nh thức đàn áp tinh vi nhất và bóc lột dă man nhất. V́ vậy công dân trong các hệ thống cộng sản hiểu ngay điều ǵ được phép làm, c̣n điều ǵ th́ không.
    Không phải là luật pháp mà là quan hệ bất thành văn giữa chính quyền và thần dân của nó đă trở thành “phương hướng hành động” chung cho tất cả mọi người.
    Cơ chế hiện nay đang tạo kẽ hở cho tham nhũng, vơ vét tiền của của Nhà nước. Nhưng cái mà chúng ta mất lớn nhất lại không phải là mất tiền, mất của, dù số tiền đó là hàng chục tỉ, hàng trăm tỉ. Cái lớn nhất bị mất, đó là suy đồi đạo đức. Chúng ta sống trong một xă hội mà chúng ta phải tự nói dối với nhau để sống…
    Bác và đảng đă gần hoàn thành việc vô sản hóa và lưu manh hóa con người VN (vô sản lưu manh là lời của Lê Nin). Vô sản chuyên chính (đảng viên) th́ chuyển sang làm tư bản đỏ, c̣n vô sản b́nh thường (người dân) trở thành lưu manh do thất nghiệp, nghèo đói.
    Nền kinh tế Việt Nam bây giờ chủ yếu là dựa trên việc vơ vét tài nguyên quốc gia , bán rẻ sức lao động của công nhân và nông dân cho các tập đoàn kinh tế ngoại bang, vay nước ngoài do nhà nước CS làm trung gian.
    Huyền thoại giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp do cộng sản Việt Nam dày công dàn dựng đă tan thành mây khói khi giai cấp “vô sản” âm thầm lột xác trở thành các nhà Tư bản đỏ đầy quyền lực và đô la.
    Do vậy, lư thuyết CS dần dần mất đi tính quyến rũ hoang dại. Nó trở nên trần trụi và lai căng. Tất cả điều đó đă làm cho các ĐCS trên toàn thế giới dần dần chết đi. Dù GDP có tăng lên, nhiều công tŕnh lớn được khánh thành do vay mượn quỹ tiền tệ Quốc Tế nhưng đạo đức xă hội cạn dần. Thực tế cho thấy rằng sức mạnh không nằm ở cơ bắp. Vũ khí, cảnh sát và hơi cay chỉ là muỗi ṃng giữa bầu trời rộng lớn nếu như ḷng dân đă hết niềm tin vào chính quyền.
    Học thuyết về xây dựng một xă hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa chỉ là một loại lư tưởng hóa, nó là chiếc bánh vẽ để lừa gạt dân, không hơn không kém; đảng nói một đằng, làm một nẻo.
    Chẳng hạn đảng nói “xây dựng xă hội không có bóc lột” th́ chính những đảng viên lại là những người trực tiếp tham nhũng bóc lột người ; đảng nói ” một xă hội có nền dân chủ gấp triệu lần xă hội tư bản” th́ chính xă hội ta đang mất dân chủ trầm trọng; đảng nói “đảng bao gồm những người tiên phong nhất, tiên tiến nhất” nhưng thực tế th́ đảng đầy rẫy những người xấu xa nhất, đó là những kẻ đục khoét tiền bạc của nhân dân.
    Sở dĩ ĐCSVN c̣n cố giương cao ngọn cờ XHCN đă bị thiêu rụi ở tất cả các nước sản sinh ra nó v́ chúng đang c̣n nhờ vào miếng vơ độc “vô sản chuyên chính” là… c̣ng số 8, nhà tù và họng súng để tồn tại !
    Nhân dân đang hy vọng rằng Đảng sớm tự ư thức về tội lỗi tầy trời của ḿnh. Đảng sẽ phải thẳng thắn sám hối từ trong sâu thẳm chứ không chỉ thay đổi bề ngoài rồi lại tiếp tục ngụy biện, chắp vá một cách trơ trẻn.
    Người dân chẳng c̣n một tí ti ḷng tin vào bất cứ tṛ ma giáo nào mà chính phủ bé, chính phủ lớn, chính phủ gần, chính phủ xa đưa ra nữa. Họ nh́n vào ngôi nhà to tướng của ông chủ tịch xă, chú công an khu vực, bà thẩm phán, ông chánh án, bác hải quan, chị quản lư thị trường, kể cả các vị “đại biểu của dân” ở các cơ quan lập pháp “vừa đá bóng vừa thổi c̣i” mà kết luận: “Tất cả đều là lừa bịp!”
    Do đó XHCN sẽ được đánh giá như một thời kỳ đen tối nhất trong lịch sử VN. Con, cháu, chút, chít chúng ta nhắc lại nó như một thời kỳ… đồ đểu ! vết nhơ muôn đời của nhân loại.
    Một thời kỳ mà tâm trạng của người dân được thi sĩ cách mạng Bùi Minh Quốc tóm tắt qua 2 vần thơ :
    “Quay mặt phía nào cũng phải gh́m cơn mửa !
    Cả một thời đểu cáng đă lên ngôi!”
    Chẳng lẽ tuổi thanh xuân của bao người con nước Việt dâng hiến cho cách mạng để cuối cùng phải chấp nhận một kết quả thảm thương như thế hay sao ?
    Chẳng lẽ máu của bao nhiêu người đổ xuống, vàng bạc tài sản của bao nhiêu kẻ hảo tâm đóng góp để cuối cùng tạo dựng nên một chính thể đê tiện và phi nhân như vậy?
    Tương lai nào sẽ dành cho dân tộc và đất nước Việt Nam nếu cái tốt phải nhường chỗ cho cái xấu?
    Một xă hội mà cái xấu, cái ác nghênh ngang, công khai dương dương tự đắc trong khi cái tốt, cái thiện phải lẩn tránh, phải rút vào bóng tối th́ dân tộc đó không thể có tương lai!
    Một kết cục đau buồn và đổ vỡ là điều không tránh khỏi.

    71 - 16/08/2013 at 10:35
    Nguyễn Minh says:

    Tôi là Nguyễn Minh, vào đảng CSVN năm 1987, âm thầm rời đảng năm 2003 khi thay đổi cơ quan, hiện ngụ tại phường 12, quận 8, xin tự nguyện gia nhập Đảng Dân chủ xă hội. Tôi sẽ viết đơn trên giấy theo đúng điều lệ của Đảng.

    72 - 16/08/2013 at 10:19
    Dân thành thị says:

    Tôi đă từ bỏ Đảng CSVN 10 năm nay. Phải phá xiềng thôi! Ủng hộ Đảng Dân chủ Xă hội.

    73 - 16/08/2013 at 10:17
    Sống Thật says:

    Sự thật là vậy.
    Tôi là đảng viên cs đă rời đi âm thầm.
    V́ nó tàn bạo và dối trá
    Tôi ủng hộ và xin gia nhập đảng Dân Chủ Xă Hội.

    82 - 16/08/2013 at 09:14
    Hoàng trọng Phúc says:

    Tôi là cựu quân nhân QDNDVN, Tôi ủng hộ lời hiệu triệu phá xiềng này!

    85 - 16/08/2013 at 08:57
    vhg says:

    Tôi là 1 đảng viên trẻ của đảng CSVN vào đảng ngày 7/5/2009 (Chuyển đảng chính thức năm 2010). sẽ tham gia vào HÀNG NGŨ RỜI ĐẢNG. Trước tiên xin được làm dân và ủng hộ ư tưởng Đảng DCXH.
    Lư do rời đảng: Muốn t́m một lư tưởng hợp thời đại hơn để tạo ra 1 xă hội tốt đẹp hơn; ủng hộ 1 đảng mới để góp phần chống tham nhũng hiệu quả nhất.
    Việc cần làm ngay của bản thân tôi:
    1/ thuyết phục gia đ́nh cùng hưởng ứng rời đảng:
    + Vợ: đảng viên ĐCSVN (vào đảng 20/5/2011). Đă chấp nhận.
    + em ruột: đảng viên ĐCSVN (vào đảng 6/9/2007). Bước đầu đă ủng hộ.
    + Chị vợ: đảng viên ĐCSVN (vào đảng 12/10/2006). chưa đả thông tư tưởng được, (Nói chung c̣n mê chức chứ không mê đảng).
    + Chị vợ: đảng viên ĐCSVN (vào đảng 12/10/2008). ủng hộ, nhưng chưa dám quyết định.
    2/ t́m phương pháp hợp lư nhất tác động tới chi bộ tôi đang sinh hoạt.
    Mong ước:
    - Đấu tranh này là trận cuối cùng, kết đoàn lại để ngày mai!

    85-3 - 16/08/2013 at 12:23
    Cựu sỹ quan chống tàu79 says:

    theo tôi được biết th́ ở đơn vị tôi trước đây, đến giờ này có khoảng 1/3 số nguời nghỉ hưu (trong đó có cả 2 vị tướng nổi tiếng và khoảng hơn chục vị cấp thượng tá trở lên, từng có nhiều công lao trong chiến đấu) đă ỉa đái vào cái đảng pḥ phạch lừa dân của trọng lú và họ cũng bày tỏ hoàn toàn ủng hộ nếu có một đảng mới, họ sẵn sàng tham gia. (hiện th́ vẫn xanh vỏ nhưng đă vàng ḷng).Và bọn cầm quyền độc tài nếu mà cứ tự tin ngoan cố độc tài giữ điều 4 như hiện nay, th́ chắc rằng, chưa đến kỳ giỗ hết của Gadafi chúng đă được gặp nhau ở dưới âm phủ.

    99 - 16/08/2013 at 08:50
    Bầy Hầy says:

    Ông Lê Hiếu Đằng “khởi xướng” chứ không phải là lănh đạo.
    Tôi là Đảng viên CS, tôi hoàn toàn ủng hộ. Nếu Đảng Dân chủ xă hội được thành lập với đầy đủ các thủ tục cần thiết, tôi sẽ t́m hiểu để tham gia. Tôi đang chán ngấy cương vị Đảng viên CS của ḿnh lắm rồi.

    103 - 16/08/2013 at 07:10
    dan ta says:

    Tôi sẽ tham gia đảng dân chủ xă hội và từ bỏ thẳng thừng cái đảng CS bán nước hại dân này

    110 - 16/08/2013 at 06:09
    Trả tự do ngay cho Phương Uyên Và Nguyên Kha-những người yêu nước chân chính says:

    Riêng tôi, một đảng viên cs kết nạp trong chiến tranh biên giới chống tàu xâm lược 1979, đă bỏ đảng hơn 10 năm nay, nếu ông Đằng thành lập một đảng mới, với tiêu chí lấy tự do dân chủ nhân quyền và công bằng xă hội làm mục tiêu hàng đầu, thực hiện đa đảng đa nguyên,triệt để chống tham nhũng trong bộ máy cầm quyền,có thái độ nghiêm túc đối với vấn đề dân tộc, từ bỏ cái cnxh hoang đường và lừa bịp th́ tôi sẵn ḷng tham gia đảng đó, dù đảng có tên ǵ.

  4. #64
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Ư KIẾN VỀ BÀI VIẾT CỦA LÊ HIẾU ĐẰNG "SUY NGHĨ TRONG NHỮNG NGÀY NẰM BỊNH… "

    Ư KIẾN VỀ BÀI VIẾT CỦA LÊ HIẾU ĐẰNG "SUY NGHĨ TRONG NHỮNG NGÀY NẰM BỊNH… "

    Nguyễn Quốc Đống, Cựu SVSQ K. 13, TVBQGVN
    16 tháng 8, 2013

    Trong tuần qua, các diễn đàn internet có phổ biến bài viết "Suy Nghĩ Trong Những Ngày Nằm Bịnh… " của Lê Hiếu Đằng (LHĐ), một đảng viên Cộng Sản có 45 năm tuổi Đảng. Nhân lúc nằm bệnh (tháng 8, 2013), tác giả dành thời gian "nh́n lại 45 năm chiến đấu trong hàng ngũ Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), và quá tŕnh tranh đấu cho tự do, dân chủ của bản thân; tóm tắt những điều ông ta chứng kiến trong 45 năm làm đảng viên, nêu ra những tiêu cực của chế độ CS; cuối cùng hô hào mọi người phải hành động, phải dấn thân vô cuộc chiến mới để xây dựng một xă hội công dân mạnh, và thực hiện những lư tưởng của các thế hệ cha anh về một nước Việt Nam ḥa b́nh, độc lập, tiến bộ, văn minh và giàu đẹp... "

    Tôi có một số ư kiến về những ǵ Lê Hiếu Đằng tŕnh bày trong bài viết trên như sau:

    1- Lê Hiếu Đằng là ai?

    Lê Hiếu Đằng lớn lên trong xă hội miền Nam Việt Nam, thời trung học tại Huế đă tham gia phong trào đấu tranh của sinh viên, học sinh Huế, bị bắt giam tại lao Thừa Phủ Huế gần một năm v́ các hoạt động phục vụ Cộng sản và chống lại chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa (VNCH). LHĐ được kết nạp vào ĐCSVN năm 1966. Được chế độ VNCH giáo dục về Triết và Luật, nhưng sau đó LHĐ đă vào chiến khu của VC. Sau 1975, LHĐ có thời gian làm giảng viên Triết học và Chủ nghĩa xă hội khoa học tại trường Đảng Nguyễn Văn Cừ (Sài G̣n-Gia Định), và đă từng giữ các chức vụ như: Phó TTK Ủy Ban Trung Ương LM các lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Ḥa b́nh Việt Nam, Phó CT Ủy ban MTTQ- VN- TP HCM, Đại biểu HĐND- TP… Nh́n vào quá tŕnh hoạt động của LHĐ, ta thấy hắn là một tên Cộng Sản nằm vùng tại miền Nam, tận sức phục vụ cho CS để giật sập chế độ tự do, dân chủ của VNCH, và dành hầu như suốt cuộc đời phục vụ cho ĐCSVN. Hiển nhiên LHĐ là một tên Cộng Sản có nhiều nợ máu đối với nhân dân miền Nam. Hắn sống nhờ vào quân, dân miền Nam; hưởng nhiều bổng lộc của miền Nam, nhưng lại trở thành một ḥn đá lót đường của chế độ xă hội chủ nghĩa miền Bắc.

    2- Lê Hiếu Đằng giải thích lư do khiến hắn theo ĐCSVN:

    LHĐ công nhận chủ nghĩa Mác-Lê đă làm say mê nhiều trí thức, văn nghệ sĩ Việt Nam khi VN c̣n trong thời kỳ Pháp thuộc. Là một học sinh ban Triết, lại sống trong một đất nước bị thực dân Pháp đô hộ cả trăm năm, và trưởng thành trong xă hội miền Nam vào lúc có sự hiện diện đông đảo của người Mỹ, LHĐ thấy chủ nghĩa Mác-Lê nin mang cho hắn niềm hy vọng về một xă hội bác ái, tự do, b́nh đẳng. Cuối cùng hắn đă quyết định đi theo con đường "cách mạng" do CSVN khởi xướng. LHĐ tự nhận bản thân đă bị thôi thúc bởi những t́nh cảm như: ḷng yêu nước, ư chí chống xâm lược, giành độc lập, tự do, dân chủ cho Tổ quốc để xây dựng một xă hội tốt đẹp hơn các chế độ cũ ở đó công nhân, nông dân, người lao động, những người hy sinh nhiều trong chiến tranh có cuộc sống ấm no, hạnh phúc… LHĐ có nhắc đến Bản Tuyên Ngôn Độc Lập do Hồ Chí Minh (HCM) đọc tại Ba Đ́nh năm 1945, và lời hứa trịnh trọng của ông ta trước toàn dân. LHĐ nghĩ chính lời hứa này đă khiến nhiều người dân Việt tin theo ĐCSVN nên họ tham gia Cách Mạng Tháng 8, và sau đó theo Việt Minh đi kháng chiến chống thực dân Pháp. Qua lời kể trên, LHĐ muốn khẳng định một điều: hắn đi theo ĐCSVN là một điều chính đáng, v́ hắn tin con đường ĐCSVN dẫn dắt dân tộc VN đi theo là con đường đúng đắn.

    3- Lê Hiếu Đằng thấy những ǵ trong "cuộc cách mạng xă hội chủ nghĩa" tại VN?

    Sau 45 năm phục vụ ĐCSVN, LHĐ nhận xét "trong chế độ này không có chỗ cho người trung thực mà chỉ dành cho những người nói láo, tránh né đấu tranh…, một chế độ mà người dân cần phá vỡ nỗi sợ hăi để thực hiện một chủ trương cực kỳ quan trọng của nhà cách mạng Phan Châu Trinh: khai dân trí, chấn dân trí, hậu dân sinh" (!!) LHĐ đă dành trọn tuổi trẻ của ḿnh để phục vụ một tổ chức chính trị (ĐCSVN), hy vọng thực hiện được lư tưởng cao đẹp thời trai trẻ của ḿnh (giành độc lập cho đất nước, đem lại cuộc sống no ấm, hạnh phúc cho người dân) mà cuối đời lại kết luận chế độ ḿnh dày công xây dựng chỉ là một chế độ của những người nói láo (những tên lưu manh, lừa đảo) th́ làm ǵ c̣n chỗ đứng cho những điều tốt đẹp như: độc lập, tự do, hạnh phúc, dân chủ… (!)

    Về độc lập: LHĐ chua xót nhận xét: "Sau khi hi sinh biết bao xương máu, nay Đảng và Nhà nước Việt Nam đều phải len lén nh́n ông bạn láng giềng Trung Quốc-những kẻ luôn chực nuốt chửng nước ta, và vào năm 1979 họ đă xua quân tàn sát người dân Lạng Sơn và các tỉnh phía Bắc mà tên Đặng Tiểu B́nh xấc xược gọi là dạy cho Việt Nam một bài học… Các vị lănh đạo ĐCS và Nhà nước Việt Nam th́ dường như chưa thấy hết sức mạnh của dân tộc Việt Nam nên quá hiền lành đối với một nước lớn nhưng rất tiểu nhân, miệng th́ xoen xoét nói về bốn tốt, mười sáu chữ vàng trong lúc hành động thực tế là uy hiếp, săn đuổi, bắt bớ một cách vô nhân đạo các ngư dân Việt Nam đang đánh bắt trong ngư trường truyền thống của ḿnh, hoặc hèn hạ cắt đứt cáp các tàu thăm ḍ dầu khí của chúng ta…" LHĐ buông lời ta thán "Vậy th́ độc lập cái ǵ?"

    Về dân chủ, tự do, và hạnh phúc: LHĐ tuyên bố: "Muốn có dân chủ thực sự th́ phải thay đổi thể chế từ một nhà nước độc tài toàn trị chuyển thành một nhà nước cộng ḥa với tam quyền phân lập: lập pháp, hiến pháp (hành pháp?), tư pháp riêng biệt và độc lập". Đây là cách tổ chức của một chế độ dân chủ, không bao giờ có được trong xă hội chuyên chính vô sản của CS. LHĐ xác nhận "Hiến Pháp 1946 đă qui định những quyền tự do của con người, nhưng giờ đây, chế độ toàn trị đă phản bội tước đoạt tất cả các quyền cơ bản đó, vất bỏ tuyên ngôn nhân quyền, và nhai đi nhai lại luận điệu mỗi nước có hoàn cảnh riêng, có vấn đề nhân quyền riêng…" LHĐ nhắc lại lời của giáo sư toán Ngô Bảo Châu "Con người khác con vật ở chỗ là có tự do. Tự do là thuộc tính của con người. Không có tự do th́ con người chỉ là một đàn cừu". Đoạn trên cho thấy LHĐ xác nhận con người trong chế độ xă hội chủ nghĩa tại VN không có tự do, dân chủ, và như vậy tất nhiên là không thể sống hạnh phúc.

    4- LHĐ có đạt được lư tưởng thời trai trẻ hay không?

    Qua những nhận xét trên về các "thành quả" của cuộc cách mạng xă hội chủ nghĩa do ĐCSVN khởi xướng, đầu tiên là tại miền Bắc (nơi con người phải chịu một thân phận bi thảm, một xă hội không có bóng người -lời LHĐ), và sau đó là trên toàn nước VN sau khi miền Nam rơi vào tay Bắc quân CS năm 1975, ta khẳng định một điều LHĐ không đạt được lư tưởng thời trai trẻ của hắn. Chính v́ thế hắn mới "ngồi tính sổ cuộc đời ḿnh, trang trải những nợ c̣n lại để gửi các vị lănh đạo Đảng, để mong các vị mở mắt ra mà có sự lựa chọn con đường sống cho dân tộc". Một chuyện rất đơn giản là: chế độ CS được xây dựng trên nền tảng của chủ thuyết Mác-Lê nin là một chế độ không tưởng, Đảng CSVN chỉ là một bộ phận của CS Quốc tế, nên bắt đất nước và con người VN phải hy sinh cho nhu cầu của phong trào CS quốc tế. Chuyện này, người dân b́nh thường tại miền Bắc cũng nhận thức được nên họ đă bỏ lại tất cả sản nghiệp, người thân để di cư vào Nam t́m tự do năm 1954. Vậy mà LHĐ, một người có học, có bằng cấp, sống trong môi trường tự do của chế độ miền Nam nhiều năm lại không nh́n ra, lại để cho nọc độc của chủ nghĩa CS thấm sâu vào năo bộ, tiếp tay đắc lực cho việc nô lệ hóa dân Việt trong gông cùm CS. Phải đợi đến bây giờ, sang thế kỷ 21, vào cuối năm 2013, sau nhiều năm nhận bổng lộc của chế độ CS, hắn mới "mở mắt" ra được, và tính dạy cho các lănh đạo CS (chủ của hắn) cũng mở mắt ra cho "dân tộc sống c̣n" ư (!) Sự thức tỉnh này quá muộn màng. ĐCSVN vẫn luôn mở to mắt, và đă dứt khoát chọn con đường sống duy nhất của chúng: bằng mọi giá phải bảo vệ sự sống c̣n cho Đảng; như vậy chúng mới nắm được quyền bính, và giữ được những tài sản vơ vét của đất nước và người dân. Là một đảng viên CS, LHĐ hẳn phải biết đến những văn kiện bán nước do ĐCSVN kư kết với Tàu Cộng: công hàm Phạm văn Đồng kư ngày 14-9-1958 công nhận chủ quyền của Tàu trên các đảo Hoàng Sa, Trường Sa; các văn kiện nhượng đất, nhượng biển kư các năm 1999 và 2000... LHĐ không biết rằng ĐCS của hắn đâu có màng ǵ đến con đường sống cho dân tộc. Tại sao bao nhiêu năm qua, hắn vẫn lặng thinh, dù chứng kiến biết bao việc làm phản dân, hại nước của Đảng? Rơ ràng cái Đảng này không thực hiện được lời hứa của nó với nhân dân và đất nước, không giúp cho LHĐ thực hiện lư tưởng cao đẹp thời trai trẻ của hắn. LHĐ đă chứng tỏ ḿnh chỉ là một kẻ mê muội, thiếu tŕnh độ nhận thức đúng, sai. V́ mê muội, hắn đă chọn con đường sai, tiếp tay cho những kẻ phá hoại đất nước, giết hại người dân. Đến cuối đời hắn vẫn c̣n mê muội, không hề lên tiếng ăn năn hối lỗi về cái sai lầm tai hại chết người của hắn. Hắn vẫn chưa có một lời tạ tội nào với đất nước và người dân Việt, mà chỉ nhặt nhạnh ra các "tội lỗi" của ĐCSVN, làm như hắn là kẻ vô can, không phải chịu trách nhiệm ǵ đối với bức dư đồ rách nát của dân tộc Việt hiện nay. Cho tới giờ này, LHĐ vẫn c̣n là thành viên của cái Đảng phản động, bán nước, hại dân này. Tôi c̣n nhớ cách đây đă lâu, tuần báo Tiếng Dân tại San Jose có đăng tin về việc 2 anh em một nhà (tại Đà Lạt) đều là đảng viên ĐCSVN đă công khai tuyên bố ra khỏi Đảng, đồng thời chân thành tạ lỗi với đất nước và người dân Việt v́ đă phục vụ cho một đảng chỉ làm toàn những điều tai hại cho đất nước và người dân. LHĐ có được sự nhận định sáng suốt, và ḷng can đảm như 2 người đó hay không?

    Lư do khiến LHĐ phải ngồi lại để tính sổ đời ḿnh là do "t́nh h́nh trong nước thế giới đă thay đổi, và trước đây hắn chưa có đủ điều kiện, dữ kiện để nhận thức một số vấn đề sống c̣n của đất nước". Đây chỉ là một ngụy biện. Lịch sử đă cung cấp cho LHĐ rất nhiều điều có thể giúp hắn mở mắt, và phản tỉnh, nhưng tên CS này vẫn không học hỏi được bài học nào.

    Vào thập niên 50 của thế kỷ 20, ngay sau khi người CS chiếm được quyền cai trị tại miền Bắc, giới văn nghệ sĩ từng theo Đảng đă lên tiếng phản kháng v́ chính sách khắc nghiệt của Đảng cầm quyền đối với sinh hoạt văn học, nghệ thuật. CSVN thẳng tay đàn áp những văn nghệ sĩ dám lên tiếng đ̣i tự do sáng tác, không chịu trở thành công cụ cho Đảng (vụ án Nhân Văn-Giai Phẩm). Chiến dịch cải cách ruộng đất đẫm máu tại nông thôn miền Bắc các năm 1953-1956 do ĐCSVN phát động rập khuôn theo cải cách ruộng đất tại Tàu giết hại cả trăm ngàn nông dân vô tội, và đă khiến nhiều thanh niên, trí thức từng theo Đảng làm cách mạng, đi kháng chiến... phải chùn chân, rồi quyết định không thể tiếp tục phục vụ cho cái tổ chức "khủng bố, vô lương" này nữa, dù cho có phải bị trù dập, đầy ải, sống nghèo đói như các trí thức Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo, Nguyễn Hữu Đang, hay như nhạc sĩ Văn Cao, các nhà thơ Hữu Loan, Trần Dần, Phùng Quán, Hoàng Cầm...

    Chiến dịch Tổng Công Kích Tết Mậu Thân do CSVN phát động năm 1968 tại miền Nam VN gây ra cái chết thảm thương cho bao đồng bào của LHĐ; đặc biệt cho hàng ngàn đồng hương của hắn ở Huế. Là một người sinh trưởng tại Huế, LHĐ không chút xúc động, và không nghĩ lại về cách tiến hành cách mạng giải phóng của CS hay sao? Quả thật người CS này có trái tim bằng đất sét! Trong lá thư của tác giả Bằng Phong Đặng Văn Âu gửi một người anh em của ông đang phục vụ trong hàng ngũ CS, ông cho biết chỉ một lần "chứng kiến cảnh tượng mấy thằng du kích cộng sản chém bay đầu ông phu xe kéo tên Chu ở làng Phổ Nam, huyện Phú Vang, Huế, và đập vỡ sọ một thiếu niên v́ mặc chiếc áo sơ-mi trắng mà giắt hai cây bút nguyên tử màu xanh, đỏ, ở túi áo nên bị nghi làm mật thám của Pháp…. " là ông đă bắt đầu ghê tởm sự tàn ác của cộng sản.

    Sau khi CSVN chiếm cả nước vào năm 1975, các chính sách tàn bạo mà "bên thắng cuộc" áp dụng đối với người dân của "bên thua cuộc" đă dồn quân, dân miền Nam vào tuyệt lộ: hàng trăm ngàn người bị giam tù trong các trại tù khổ sai, hàng trăm ngàn dân bị cướp tài sản và bị đẩy vào các vùng kinh tế mới khô cằn, hàng trăm ngàn người chết trên đường vượt biên, vượt biển để đào thoát khỏi chế độ CS, để khỏi phải sống cùng "quân giải phóng"! LHĐ phải công nhận "tất cả điều đó là tội ác của Đảng và Nhà nước Việt Nam". Ngày 30-4-1975, nhà văn Dương Thu Hương khi theo đoàn quân CS vào miền Nam đă ngồi ngay trên đường phố Sài G̣n và than rằng "nền văn minh đă bị một chế độ man rợ giải phóng". Vậy mà LHĐ cũng vẫn chưa "sáng mắt, sáng ḷng".

    Sau khi chiến tranh kết thúc, trong nhiều thập kỷ, dù VN được thế giới tự do ra tay cứu giúp để hàn gắn các vết thương chiến tranh, cái Đảng CSVN "quang vinh" của LHĐ vẫn chẳng làm được ǵ để đất nước Việt được vẻ vang, để người dân Việt được no ấm. Người dân vẫn trầm luân khốn khổ v́ nạn cưỡng chế đất đai tàn bạo, v́ giáo dục, đạo đức suy đồi, v́ tham nhũng tràn lan... Thế mà LHĐ vẫn c̣n đủ ḷng tin để tiếp tục phục vụ cho nó đến tận bây giờ. Hắn hô hào "đảng viên CS nên tuyên bố tập thể ra khỏi Đảng và thành lập một Đảng mới, chẳng hạn như Đảng Dân chủ Xă hội...". LHĐ nói "chủ trương không đa nguyên, đa đảng chỉ là chủ trương của Đảng (CS) chứ chưa có một văn bản pháp lư nào cấm điều này…" Vậy điều 4 Hiến Pháp của CSVN xác định cái ǵ? Chẳng phải nó công nhận quyền độc tôn về chính trị cho ĐCSVN hay sao? Nguyễn Minh Triết, cựu chủ tịch nước CSVN đă nói thẳng thắn, chẳng úp mở: "Bỏ Điều 4 Hiến Pháp là tự sát". LHĐ chỉ dám nhận xét yếu x́u:
    "Điều 4 Hiến Pháp là vô nghĩa".

    Trong phần viết về vấn đề dân chủ, tự do, và hạnh phúc, LHĐ lư luận như sau:"Cần có Quốc hội lập hiến để soạn thảo và thông qua Hiến pháp mới (?). Sau đó bầu Quốc hội lập pháp để ĐCS sẽ qua bầu cử b́nh đẳng mà trở thành người lănh đạo. Tôi nghĩ trong một thời gian dài ĐCS sẽ là một lực lượng chính trị mà không có bất cứ lực lượng nào có thể tranh chấp được... Dần dần các Đảng đối lập sẽ trở thành một lực lượng làm nhiệm vụ như một kháng thể trong một cơ thể xă hội lành mạnh. Nếu xă hội không có lực lượng đối lập sẽ trở thành một con bệnh SIDA khó trị chỉ có chờ chết mà thôi..." LHĐ có nhớ lời tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng kết án những người muốn đa nguyên, đa đảng là có ư tưởng suy thoái về chính trị, và đạo đức hay không (sau kỳ góp ư sửa đổi Hiến Pháp vừa qua). Thật là một lư luận mâu thuẫn: một mặt hắn cho là xă hội VN ngày nay như một con bệnh SIDA chỉ nằm chờ chết (v́ thiếu đối lập), một mặt hắn lại cho là ĐCS nếu chấp nhận bầu cử dân chủ sẽ là một lực lượng chính trị không có lực lượng nào có thể tranh chấp được (?) LHĐ có nhớ cô sinh viên trẻ tuổi Nguyễn Phương Uyên nói ǵ về cái tổ chức chính trị "thần tượng" của hắn không? Cô tuyên bố "Đảng Cộng Sản VN đi chết đi!" (cho đất nước và người dân được sống). Nếu LHĐ cùng chung nguyện vọng mở một con đường sống cho đất nước và người dân Việt, hắn cũng phải cất lời dơng dạc như cô sinh viên dũng cảm này, chứ không thể tiếp tục đặt niềm tin vào Đảng CS, tiếp tục công nhận ĐCS là một thành phần của dân tộc, rồi hô hào lập một đảng khác để tranh đấu bất bạo động cho một chế độ đa nguyên, đa đảng tại Việt Nam. Hắn quên mất lời của một lănh đạo CS đă nói như sau: "CS chỉ có thể bị thay thế, chứ không thể thay đổi".

    LHĐ xúi người dân "đi con đường không bao giờ đến", nói theo cách nói của nhà văn hồi chánh Xuân Vũ. Xuân Vũ là trường hợp điển h́nh của một người trí thức CS thực sự phản tỉnh: lúc đầu ông tin tưởng vào "con đường cách mạng xă hội chủ nghĩa", ông đi tập kết ra Bắc, nhưng sau này ư thức được chủ nghĩa CS sẽ không thể giúp đất nước và con người VN đạt các mục tiêu đẹp đẽ như CS tuyên truyền, ông dứt khoát bỏ hàng ngũ CS, ra hồi chánh và phục vụ trong chế độ VNCH. LHĐ không có tŕnh độ chính trị để nhận thức được đúng, sai; không có dũng cảm để nhận ḿnh sai lầm khi phục vụ cho một chủ nghĩa phi nhân bản, phản dân tộc, th́ làm sao có đủ tư cách hô hào mọi người đứng lên "dấn thân vô cuộc chiến mới"? Nói về tư cách và ḷng dũng cảm, người CS này thua xa những người trẻ tuổi trong nước như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Huỳnh Thục Vy, Mẹ Nấm, Việt Khang, Phương Uyên, Nguyên Kha, Nguyễn Thị Bích Hạnh, Trần Huỳnh Duy Thức, Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Lê Quốc Quân… Vậy mà LHĐ hô hào tiến hành một cuộc chiến mới để "đấu tranh cho dân quyền, dân sinh, dân chủ, tự do, tiến bộ xă hội, và bảo vệ môi trường" (toàn là những từ rỗng tuếch phát ra từ miệng của người CS). LHĐ có biết rằng hắn là một trong những người đă tiếp tay đưa cái ác lên ngôi, đưa ĐCSVN vào vị trí độc tôn hiện nay, khiến cả dân tộc phải mang một khối đá nặng trên vai, đang t́m mọi cách hất nó đi mà chưa được.

    LHĐ phẫn nộ về thái độ nhu nhược của ĐCS và Nhà nước VN trước những hành vi ngang ngược của Tàu cộng tại Biển Đông, mà hắn lại cảm thấy hài ḷng về lời tuyên bố (suông) của Nguyễn Tấn Dũng: "Tôi rất mừng nghe Thủ tướng NTD tuyên bố ở hội nghị Shangri-la chống lại nền chính trị cường quyền và những đối xử vô nhân đạo đối với ngư dân Việt Nam…Rơ ràng đây là cú đấm đích đáng bọn bành trướng Bắc Kinh trong một diễn đàn quốc tế… Tôi càng vui hơn khi được biết đây là ư kiến của cá nhân Thủ tướng dám chịu trách nhiệm để tuyên bố như vậy chứ không có sự chỉ đạo nào của Bộ chính trị cả… V́ thế mà Hạ Đ́nh Nguyên trong một bài viết về vấn đề này đă hoan hô Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến 5 lần" (hết trích). Chắc là LHĐ quên mất bản án 4 năm tù giam mà Đảng dành tặng cho nhạc sĩ Việt Khang chỉ v́ trong bài hát "Việt Nam Tôi Đâu" của anh có câu: …"mà giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta- Hoàng, Trường Sa đă bao người dân vô tội- chết ngậm ngùi v́ tay súng giặc Tàu…". LHĐ hẳn cũng đă quên những h́nh phạt mà Đảng và Nhà nước VN dành cho những người dân đi biểu t́nh chống Tàu Cộng chiếm biển, đảo của VN, giết ngư dân VN như: Điếu Cày, Bùi Minh Hằng, Mẹ Nấm, Phương Uyên, Nguyên Kha… Nói về tư cách của thủ tướng VC Nguyễn Tấn Dũng, chúng ta không thể quên được ông này chính là trùm tham nhũng, làm công quỹ thất thoát nhiều tỉ đồng. Cách làm việc của ông TT th́ vô cùng tùy tiện. Khi ông Đoàn Văn Vươn bị công an Hải Pḥng đến cướp phá tài sản, uy hiếp người, ông Dũng tuyên bố "công an HP sai". Ấy vậy mà "người đúng" là ông Vươn th́ bị xử án 4 năm tù v́ tội giết người, trong khi "kẻ sai" là giám đốc công an HP Đỗ Hữu Ca lại vừa được thăng chức từ đại tá lên thiếu tướng!

    5- Chúng ta đánh giá sự "phản tỉnh"của LHĐ như thế nào?

    Nhiều người có nhận xét, LHĐ chỉ "tỉnh" có một nửa chứ chưa tỉnh hẳn nên không thể "phản" cho đúng "địch" (lời nhận xét của tác giả Nguyễn Bá Chổi trong Thư gửi Lê Hiếu Đằng). LHĐ tuyên bố "không nên ngồi tranh luận với nhau về sự đúng, sai khi chọn lựa đứng bên này hay bên kia" (?) Thật lạ, cho đến giờ này người CS LHĐ vẫn không ư thức được ai đúng, ai sai trong chiến tranh Quốc-Cộng? CSVN từng tuyên bố "đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào để giải phóng miền Nam", từng thách thức người dân Việt và cộng đồng thế giới với câu hỏi "Ai thắng ai?" để hôm nay LHĐ phải trơ trẽn đồng ư với tên văn nô VC Huy Đức là ‘chính miền Nam đă thực sự giải phóng miền Bắc"! Quốc gia Việt Nam Cộng Ḥa là một quốc gia non trẻ trong vùng Đông Nam Á, chỉ mới được thành lập sau cuộc di cư lánh nạn CS của gần 1 triệu đồng bào miền Bắc vào miền Nam sau khi Hiệp Định Geneve được kư vào năm 1954. Tuy vậy chính phủ VNCH đă xây dựng được một xă hội công dân vững mạnh, một nền cộng ḥa với chế độ tam quyền phân lập rơ ràng, một nền kinh tế ổn định bảo đảm cuộc sống no ấm cho mọi người dân (không ai phải đi làm lao nô, hay nô lệ t́nh dục ở nước ngoài như trong chế độ CS "ưu việt" hiện nay), một nền giáo dục dân tộc và nhân bản đă đào tạo một thế hệ thanh niên có ḷng yêu nước chân chính, biết hy sinh để bảo vệ đất nước và cuộc sống no ấm của người dân, một chế độ bảo đảm mọi quyền tự do căn bản của người dân (tự do bầu cử và ứng cử, tự do tín ngưỡng, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do đi lại…. Chế độ này chính là ân nhân cứu mạng của LHĐ, cho hắn ra khỏi nhà tù Huế để được đi thi Tú Tài (dù hắn có tội tham gia hoạt động cho CS chống chính quyền đương thời), và có cơ hội thăng tiến về sau. Một chế độ tốt đẹp như vậy mà "người CS" LHĐ đă mù quáng không nhận ra chân giá trị của nó, đă ngu xuẩn nhân danh ḷng yêu nước mà chấp nhận chủ nghĩa CS, chấp nhận chủ nghĩa Mác-Lê nin đầy ảo tưởng, tôn thờ tên bán nước Hồ Chí Minh làm lănh đạo, rồi hắn c̣n dốc ḷng, dốc sức giật sập nó. Biểu tượng của chế độ này là lá cờ vàng, ba sọc đỏ vẫn tiếp tục tung bay trên thế giới tự do, tại những quốc gia có cộng đồng những người Việt tỵ nạn CS sinh sống, trong khi lá cờ máu của CSVN chẳng có được chỗ nào dung thân ngoại trừ các ṭa đại sứ, các lănh sự quán VC. CSVN phải ra sức chiêu dụ người Việt hải ngoại đem tài lực, nhân lực về giúp chúng; phải quỵ lụy xin Mỹ, kẻ cựu thù của ḿnh đem vốn sang VN đầu tư, hầu phát triển kinh tế! Vậy với câu hỏi "ai đúng, ai sai", LHĐ vẫn chưa t́m ra câu trả lời ư? Nếu CSVN đúng th́ chúng phải được ḷng dân, đâu cần phải dùng nhà tù và công an để liên tục trấn áp, khủng bố họ. Nếu chúng đúng th́ người Việt đâu cần bỏ nước ra đi tỵ nạn CS, và CSVN đâu cần phải bỏ ra cả tỷ đô la cho việc thực hiện Nghị Quyết 36 tại hải ngoại.

    Trường hợp LHĐ là trường hợp tiêu biểu cho nhân cách của người Cộng Sản: mê muội nhưng lại cao ngạo, mắc sai lầm nhưng không bao giờ nhận lỗi, luôn nhân danh những mỹ từ như ḷng yêu nước, tự do, dân chủ, tranh đấu chống cái ác… để phá hoại, tiêu diệt những ǵ tốt đẹp đang hiện hữu, vô cảm trước sự thống khổ của quần chúng mà vẫn lên mặt đạo đức giả (tranh đấu để cải thiện cuộc sống cho dân), bản chất là lưu manh, lừa bịp, bóc lột người khác mà lại tự hào là chỉ nghĩ đến tha nhân (ḿnh v́ mọi người), hy sinh quyền lợi của đất nước để phục vụ cho quyền lợi của CS Quốc tế mà cứ vỗ ngực là yêu nước, là giữ nước (để tiếp nối công cuộc dựng nước của vua Hùng), sỉ nhục đồng bào ḿnh là tay sai của đế quốc Mỹ trong khi chính ḿnh cam tâm làm nô lệ cho Tàu Cộng…
    Một người sai lầm mà không thừa nhận cái sai, cái lầm của ḿnh th́ không thể có ḷng sám hối chân thành, cũng không thể có khả năng phản tỉnh thực sự, và không thể có suy nghĩ và hành động đúng đắn về sau.

    LHĐ khuyên chúng ta "phải nhận thức lại và dấn thân hành động cho cuộc chiến đấu mới… đừng loay hoay những chuyện đă qua mà làm suy yếu sức mạnh đoàn kết dân tộc…". Lời kêu gọi này của LHĐ thực sự nhắm vào khối người Việt hải ngoại, chứ không phải vào khối người Việt trong nước, v́ người dân trong nước đă ở trong cảnh "cá chậu, chim lồng", nằm trong ṿng kiềm tỏa của bộ máy công an CS, phải sống với một ngụy quyền "hèn với giặc", nhưng rất "ác với dân". Hăy thử xem, lời LHĐ kêu gọi vài trăm đảng viên mà hắn biết không c̣n tha thiết sinh hoạt Đảng nữa "bỏ Đảng tập thể, rồi lập ra Đảng mới" để tranh đấu với ĐCS sẽ được bao nhiêu người dám đáp ứng? Sao hắn "phản động" nặng nề như vậy mà không bị khai trừ khỏi Đảng như h́nh phạt mà tướng CS Trần Độ phải gánh chịu khi lên tiếng đ̣i Đảng phải cho người dân tự do? Phải chăng thái độ "phản tỉnh" của LHĐ chỉ có giá trị của một thăm ḍ: đảng viên nào tin thật, nghe theo hắn bỏ Đảng tập thể biết đâu chẳng lâm vào một vụ án Nhân Văn-Giai Phẩm thứ hai? Người CS vốn tin tưởng "cứu cánh biện minh phương tiện" th́ có cái ǵ mà chúng chẳng dám làm? Đối với hải ngoại, chúng ta càng không thể tin được thái độ "phản tỉnh" này. Nó chỉ có giá trị mua thời gian để Đảng CS tiếp tục được ngồi ở vị trí cầm quyền và vơ vét thêm nữa. Nó có thể giúp một số người Việt hải ngoại tạm "hài ḷng" v́ "đảng viên CS cũng có người dám nói ra tội ác của Đảng", vậy đây có thể là cơ may cho vận nước thay đổi? Tin như vậy chúng ta có thể giảm mất ư chí chống cộng, làm chệch hướng công cuộc tranh đấu chống cộng của cộng đồng, mất cảnh giác khiến bọn Việt gian, tay sai CS nằm vùng có cơ hội lũng đoạn hàng ngũ của chúng ta, và tuyên truyền cho chủ trương ḥa hợp, ḥa giải của chúng (theo tinh thần của Nghị Quyết 36 mà CS vẫn đang kiên tŕ thực hiện).

    Để kết luận, bài viết "Suy Nghĩ Trong Những Ngày Nằm Bịnh…" của đảng viên CS Lê Hiếu Đằng nh́n một cách tổng quát th́ có nhiều điều nghe cũng "mát tai". Nhưng chúng ta chớ quên lời dặn ḍ của cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu "Đừng nghe những ǵ Cộng Sản nói, mà hăy nh́n những ǵ CS làm", để lại bị chúng lừa lần nữa. LHĐ chưa từ bỏ Đảng CS, cũng chưa bị CS khai trừ khỏi Đảng th́ những ǵ hắn nói, ta vẫn không thể tin. Người Việt hải ngoại chỉ có một con đường duy nhất là duy tŕ lằn ranh Quốc-Cộng, giữ vững niềm tin là sẽ giải thể được chế độ CS độc tài, chỉ đoàn kết với những tổ chức đoàn thể, cộng đồng có lập trường quốc gia rơ ràng, đúng đắn. Riêng người cựu sinh viên sĩ quan Trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam không thể quên tôn chỉ của Tổng Hội Vơ Bị là "không chấp nhận chế độ CS, không ḥa hợp, ḥa giải dưới mọi h́nh thức với CS, một ḷng nuôi ư chí quang phục quê hương, giành độc lập cho đất nước, và xây dựng một Việt Nam không CS, có tự do, dân chủ, và nhân quyền". Chúng ta hăy ghi nhớ lời của Linh Mục Nguyễn Văn Khải, một tu sĩ trẻ của Ḍng Chúa Cứu Thế Việt Nam, một nhân chứng sống về chế độ độc tài CSVN. Ông khẳng định "giải thể chế độ CSVN là con đường duy nhất đem lại tự do, dân chủ cho VN; giải thể chế độ CSVN là trách nhiệm của mọi người dân Việt, trong nước cũng như hải ngoại; mỗi người chúng ta hăy làm tất cả những ǵ chúng ta có thể làm để góp phần vào công việc chung này của dân tộc". Phải "đi" đúng con đường này, chúng ta mới "đến" được. Con đường này vẫn c̣n dài, và lắm chông gai, nhưng chúng ta nhất định sẽ thành công.
    Last edited by SilverBullet; 20-08-2013 at 05:10 AM.

  5. #65
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    PHÁ XIỀNG HAY PHÁ BĨNH ?

    PHÁ XIỀNG HAY PHÁ BĨNH ?
    Nguyên Anh
    17-08-2013


    Khi nào Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận, và những kẻ nằm vùng năm xưa công nhận trước toàn dân : - chúng tôi xin lỗi đồng bào v́ những hành động trong quá khứ th́ hăy nói đến vấn đề làm chính trị một lần nữa !

    Các chiến sỹ Dân Chủ trong nước phải thật sáng suốt lựa chọn con đường, cũng không loại trừ Lê Hiếu Đằng, Hồ ngọc Nhuận, Huỳnh tấn Mẫm giăng bẩy làm một mẽ lưới lớn cho nhà cầm quyền CS, hăy nh́n các cuộc biểu t́nh và tự hỏi :

    Tại sao những người tham gia bị bắt bớ tù đày c̣n hắn và đồng bọn vẫn b́nh chân như vại ?

    Đừng nghe những ǵ Cộng Sản nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ Cộng sản làm !

    *****

    Tiếp sau bài viết của ông Lê Hiếu Đằng,ngày hôm nay trên trang mạng có xuất hiện bài việt lobby của ông Hồ ngọc Nhuận kêu gọi thành lập đảng Dân chủ Xă hội Việt Nam và người lănh đạo vẫn là ông Trần Bạch Đằng (!)

    Người dân Việt Nam đặc biệt dân miền Nam không xa lạ ǵ với hai gương mặt này !

    Được sống trong một quốc gia tự do nhưng họ đă tham gia lực lượng đối lập giúp sức cho CS xâm chiếm miền Nam giết chết nước Việt Nam Cộng ḥa.

    45 năm sau Lê Hiếu Đằng kêu gọi lập một đảng phái đối lập với sự ủng hộ cũng của một đảng viên là Hồ ngọc Nhuận.

    V́ sao Lê Hiếu Đằng không làm điều đó sớm hơn ?

    Chúng ta hăy nh́n vị trí của họ được CS ban bố họ chỉ là những cán bộ Mặt trận Tổ Quốc một cơ quan hữu danh vô thực ngồi bàn giấy,giáo điều và không có ǵ ăn được !

    Nếu họ ngồi ở những vị trí có ăn như nhà đất, xăng dầu th́ liệu họ có c̣n bất măn để hô hào chống đảng hay không ?

    Hăy nh́n vào bài viết của Hồ ngọc Nhuận, ngoài những lời hô hào sáo rỗng như họ đă từng quậy phá năm xưa,chỗ nào dành cho cương lĩnh, học thuyết ?

    Họ cố t́nh quên điều đó để đánh lận con đen !

    Nền Đệ Nhất Cộng Ḥa dưới sự điều hành của Ngô Tổng Thống có đảng Cần Lao và thuyết Cần Lao Nhân vị của ông Ngô Đ́nh Nhu làm kim chỉ nam,c̣n nền Đệ Nhị Cộng Ḥa của Tổng Thống Nguyễn văn Thiêu có đến 9 đảng phái cùng tham gia điều hành đất nước gồm :

    1. Việt Nam Nhân xă Cách mạng Đảng
    2. Lực lượng Đại Đoàn kết
    3. Đại Việt cách mạng đảng
    4. Việt Nam Quốc dân Đảng, Xứ Đảng bộ Miền Nam
    5. Việt Nam Quốc Dân đảng
    6. Mặt trận Nhân dân Cứu nguy Dân tộc
    7. Phong trào Quốc gia cấp tiến
    8. Tập đoàn Cựu Chiến sĩ Ḥa Hảo Dân xă
    9. Việt Nam Dân chủ xă hội đảng


    Và nước Việt Nam Cộng ḥa được điều hành bằng thể chế tam quyền phân lập với lưỡng viện quốc hội là Thượng và Hạ nghị viện nhằm đảm bảo Dân chủ và Tự Do phổ cập đến mọi người dân.

    C̣n đảng Dân chủ xă hội của Lê Hiếu Đằng và Hồ ngọc Nhuận sẽ xây dựng trên học thuyết nào hay chỉ lại vay mượn chủ nghĩa Mác Lê đă đem tai ương cho dân tộc ?

    Ngoài tranh đấu lật đổ đảng CS như họ phát ngôn, liệu điều ǵ sẽ đảm bảo họ không trở thành một bè lũ phát xít mới ?

    Sự thật chắc chỉ nằm trong một phong trào phản kháng của những lẽ công thần hết thời,họ chỉ c̣n cuốn sổ hưu ba cọc ba đồng trong lúc bọn cầm quyền giàu nứt đố đổ vách sinh ra bất măn chứ không đáng đề gọi là một đảng phái đối lập khi cương lĩnh,chủ thuyết được xây dựng chấp nhận mái nhà xă hội chủ nghĩa, thậm chí họ c̣n không dám khẳng định lănh tụ Hồ chí Minh là một tên hung thần sắt máu giết hại đồng bào được tờ thời báo Balan đăng tải không thua ǵ PonPot th́ liệu họ có dũng khí để làm lên một cuộc cách mạng không ?

    Khi nào Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận,và những kẻ nằm vùng năm xưa công nhận trước toàn dân :
    - chúng tôi xin lỗi đồng bào v́ những hành động trong quá khứ th́ hăy nói đến vấn đề làm chính trị một lần nữa !

    các chiến sỹ Dân Chủ trong nước phải thật sáng suốt lựa chọn con đường,cũng không loại trừ Lê Hiếu Đằng, Hồ ngọc Nhuận, Huỳnh tấn Mẫm giăng bẩy làm một mẽ lưới lớn cho nhà cầm quyền CS, hăy nh́n các cuộc biểu t́nh và tự hỏi :

    Tại sao những người tham gia bị bắt bớ tù đày c̣n hắn và đồng bọn vẫn b́nh chân như vại ?

    Đừng nghe những ǵ Cộng Sản nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ Cộng sản làm !

    Câu nói của cố Tổng thống Nguyễn văn Thiệu được sơn trên cổ thành năm xưa đă là Chân lư cho các bạn trẻ hôm nay,chúng ta hăy chờ xem Lê Hiếu Đằng, Hồ ngọc Nhuận và cái đảng Dân chủ xă hội múa may quay cuồng như thế nào nhé……

    Nguyên Anh

  6. #66
    Diêt VC
    Khách
    Bài "phản biện" hay ! Mong là Lê hiếu Đằng đừng để da mặt của ḿnh trở nên dày,để cho ra những lời"sám hối" ló đầu hở đít.:D

    Thank anh SB đă kịp thời post những bài đánh trúng trọng tâm để chèn họng ông đệ tử "Người 3 không" của Đức Khổng Ngủm củ tỏi.

    Tội cho LHD,viết bài mà cứ để ló đâu ḷi đuôi...thế này th́ làm sao hoàn thành được cái vai "chánh trị c̣ mồi" chứ ! :D
    Last edited by Diêt VC; 20-08-2013 at 05:44 AM.

  7. #67
    Diêt VC
    Khách

    Câu nói NGU nhất trong thế kỷ.

    Lê hiếu Đằng tuyên bố "không nên ngồi tranh luận với nhau về sự đúng, sai khi chọn lựa đứng bên này hay bên kia" (?)

    Câu nói này của LHD,tôi bầu là câu nói NGU nhất trong thế kỷ.

    Không biết đợi đến khi nào cặp mắt mù của LHD mới phân biệt được" đâu là đúng,đâu là sai"....

    Ui da ! trí thức ǵ mà có nhăn quan tệ lậu hơn cả người kém học. :D

  8. #68
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Báo Quân đội nhân dân đả kích ông Lê Hiếu Đằng

    ‘Độc đảng vẫn tốt’
    BBC - Cập nhật: 09:17 GMT - thứ hai, 19 tháng 8, 2013


    Quyền quyết định các vấn đề tối cao ở Việt Nam nằm trong tay Quốc hội hay Bộ Chính trị?

    Một trong những cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Việt Nam đă nhanh chóng lên tiếng bác bỏ đ̣i hỏi đa đảng – đáp lại cuộc vận động mới nhất để thành lập một đảng đối lập ở Việt Nam trong những ngày vừa qua.

    Tuy nhiên, chưa thẩy báo Nhân dân, cơ quan ngôn luận số một của Đảng, lên tiếng ǵ về chuyện này.

    Trước đó, ông Lê Hiếu Đằng, một cựu cán bộ của Đảng từng làm lănh đạo Mặt trận Tổ quốc ở thành phố Hồ Chí Minh, đă kêu gọi thành lập một đảng mới ở Việt Nam với tên gọi Đảng Dân chủ-Xă hội.
    Ông Đằng đưa ra đề xuất này sau những ngày suy nghĩ trên giường bệnh – khi ông đang tĩnh dưỡng sau cơn trọng bệnh.

    Quốc hội ở trên Đảng?
    Chỉ hai ngày sau, báo Quân đội nhân dân đă có phản hồi với bài xă luận ‘Đôi điều với tác giả ‘Viết trên giường bệnh’’ của tác giả kư tên là Trọng Đức.
    Bài xă luận được đăng trong chuyên mục ‘Làm thất bại chiến lược diễn biến ḥa b́nh’ hôm Chủ nhật ngày 18/8.

    Tác giả giăi bày cả thảy 4 điều muốn nói với ông Đằng, trong đó điều quan trọng nhất là điều thứ hai: bác bỏ đ̣i hỏi đa nguyên đa đảng của ông Đằng.
    Lập luận chủ yếu của tác giả Trọng Đức để bảo quyền thống trị tuyệt đối của Đảng là quyền lực cao nhất ở Việt Nam là không phải của Đảng mà ‘thuộc về nhân dân thông qua cơ quan đại diện là Quốc hội’.
    “Quốc hội Việt Nam do toàn thể nhân dân Việt Nam bầu ra để thay ḿnh thực hiện quyền lực Nhà nước,” bài xă luận viết, “Do vậy, quyết định của Quốc hội thể hiện tâm tư, nguyện vọng của tuyệt đại đa số nhân dân.”
    Tuy nhiên, những người chỉ trích cho rằng lâu nay Quốc hội Việt Nam chỉ thực hiện theo mệnh lệnh của Đảng và mặc dù Quốc hội trên danh nghĩa là do dân bầu nhưng những chức danh lănh đạo chủ chốt của Quốc hội đều do Bộ Chính trị của Đảng quyết định.
    Mặt khác, mặc dù Dự thảo Hiến pháp sửa đổi vẫn đang trong giai đoạn lấy ư kiến người dân và vẫn chưa được Quốc hội thông qua nhưng tác giả bài xă luận đă khẳng định rằng ‘việc duy tŕ Điều 4 Hiến pháp năm 1992 theo quyết định của Quốc hội, do vậy, cũng thể hiện đúng nguyện vọng của nhân dân’.


    Mặc dù chính quyền nói 'phục vụ nhân dân' nhưng nông dân Việt Nam thường xuyên biểu t́nh đ̣i quyền lợi

    Không rơ có phải tác giả dự đoán trước rằng Điều 4 quy định về sự lănh đạo của Đảng ở Việt Nam chắc chắn sẽ được thông qua hay không.

    ‘Dân chủ độc đảng’
    Một lập luận nữa mà bài xă luận đưa ra là ‘độc đảng vẫn dân chủ’ miễn là bản chất đảng cầm quyền phục vụ giai cấp nào.
    Từ đó tác giả khẳng định bản chất chế độ độc đảng ở Việt Nam là ‘phục vụ nhân dân’.
    “Hiện nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đang lănh đạo nhân dân xây dựng đất nước vững mạnh, phát huy quyền làm chủ của nhân dân, đem lại những quyền lợi cơ bản cho quốc gia, dân tộc và toàn thể nhân dân lao động,” bài xă luận viết.
    Tuy nhiên, những người bất đồng với chế độ cũng đă chỉ ra rằng chế độ độc đảng hiện nay ở Việt Nam, do nhân dân không có quyền kiểm soát thật sự, chỉ phục vụ cho lợi ích có tầng lớp thống trị nắm quyền hành trong tay.

    Mặc khác, trong xă hội Việt Nam hiện nay đang có sự chia rẽ giữa đa số người dân lao động có đời sống khó khăn với những cán bộ giàu có và nhiều đặc quyền đặc lợi.
    “Đâu có phải cứ đa nguyên, đa đảng là tự nó đă có dân chủ? Đa đảng đối lập ở Việt Nam lúc này, có đúng như các "nhà dân chủ" đă vẽ ra, là sẽ làm cho đất nước dân chủ hơn, phát triển hơn, đời sống nhân dân tốt đẹp hơn?,” bài xă luận phản bác.
    Ngoài ra tác giả Trọng Đức cũng nêu ra một số luận điểm rằng ‘Đảng Cộng sản Việt Nam không hề có hành động ǵ gọi là ‘bức tử’ những đảng khác’ và ‘nhân dân Việt Nam đă lựa chọn Đảng Cộng sản là người lănh đạo duy nhất của ḿnh’ mà không hề đưa ra dẫn chứng chứng minh.
    Bài xă luận chỉ đề cập đến ông Đằng là ‘tác giả Lê Hiếu Đằng’ mà không cho biết ông Đằng là ai. Bài báo cũng không hề một lần nhắc đến ông Đằng là đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam đă có 45 năm tuổi Đảng.

    Nguồn:
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/viet...ltiparty.shtml

    Bài đọc thêm:
    1. Bài viết của Lê Hiếu Đằng: “Viết trên giường bịnh”:
    http://www.boxitvn.net/bai/18591

    2. Bài viết của Trọng Đức trên báo Quân đội nhân dân: “Làm thất bại chiến lược "Diễn biến ḥa b́nh" - Đôi điều với tác giả “Viết trên giường bịnh”:
    http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-VN/61...5/Default.aspx

    3. Bài viết của Vũ Thị Phương Anh phản biện bài viết của Trọng Đức:
    “Đôi điều với tác giả của “Đôi điều với tác giả …”” (1)
    http://bloganhvu.blogspot.com/2013/0...u-voi-tac.html
    “Đôi điều với tác giả của “Đôi điều với tác giả …”” (2)
    http://bloganhvu.blogspot.com/2013/0...oi-tac_20.html
    Last edited by Truc Vo; 20-08-2013 at 01:20 PM.

  9. #69
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    SOB & Bưng bô !



    Tương lai của độc đảng



    Những thằng chó đẻ



    Tḥng lọng dành sẵn cho mấy cái "bô" của Truc Vo

  10. #70
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Tôn chỉ Đảng Dân chủ Xă hội và thành phần có thể tham gia

    …..
    Gia Minh: Ông vừa đề cập sơ lược đến chủ trương và tên gọi của đảng là Dân chủ Xă hội, hẳn nhiên ông cũng nghĩ đến những tôn chỉ chính của Đảng?

    Ông Lê Hiếu Đằng: Thật ra tôi mới nghĩ thôi; nhưng sỡ dĩ tôi chọn tên Đảng Dân chủ Xă hội v́ trước đây tại Việt Nam có hai đảng đó, nay nhập chung thành Đảng Dân chủ Xă hội. Hiện nay hệ thống dân chủ xă hội trên thế giới là hệ thống tương đối tiến bộ. Ở Pháp có Đảng Xă hội, và nhất là ở các nước Bắc Âu, hay những nước khác… Tôi nghĩ ḿnh sẽ nằm trong hệ thống chung như vậy th́ sẽ có sự giúp đỡ tích cực của quốc tế, của thời đại. Như thế sẽ tăng cường sức mạnh; nhưng nội lực vẫn là nhân dân Việt Nam. Khuynh hướng dân chủ- xă hội là khuynh hướng tiến bộ hiện nay. Ngay Mác trong thời kỳ già ông ta cũng chuyển qua hướng dân chủ xă hội trong đường lối quốc tế rồi. Nói thật các vị lănh đạo chỉ học thời kỳ Mác trẻ là đấu tranh giai cấp… mà không nghiên cứu thời kỳ già của ông ta.
    Người ta phải từ bỏ chủ nghĩa xă hội mà theo xu hướng tiến bộ dân chủ xă hội đó là bảo vệ nhân quyền, dân quyền, bảo vệ môi trường; tức cho con người và v́ con người. Rơ ràng đó là mục tiêu nếu có Đảng Dân chủ Xă hội phải xây dựng trên cơ sở đó.

    Gia Minh: Ông thấy đă có những thành phần có thể tham gia Đảng Dân chủ Xă hội như thế trong xă hội chưa?

    Ông Lê Hiếu Đằng: Tôi nghĩ có cơ sở: có những đảng viên Đảng Cộng sản mà tôi biết ( bạn bè tôi) có người cương quyết ra khỏi đảng, có người giấy sinh hoạt đảng chuyển về địa phương họ bỏ trong ngăn kéo, không sinh hoạt. Trên thực tế có người đă ra khỏi đảng như ông Phạm Đ́nh Trọng, anh Kha Lương Ngăi, phó tổng biên tập Báo Sài G̣n Gải Phóng trước đây, và một số người mà tôi biết được cũng khá đông tán thành việc h́nh thành đảng chính trị mới. Tôi nghĩ thành phần này không phải ít.
    .....

    (Trích trong “Kêu gọi thành lập đảng Dân chủ Xă hội”
    Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
    2013-08-18
    http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...013054424.html )

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •