Bạo động, bất bạo động, ôi thật là lôi thôi. Thiên hạ từ xưa tới nay có lắm nhà thiên văn, đoán biết thời tiết, dông tố. Tốt thôi. Chỉ tiếc người dựng lều, hay chí ít cầm dù che nắng mưa cho người anh em ḿnh th́ quả rất ít.

Nh́n thảm cảnh VN và cuộc biểu t́nh vừa rồi ai chả đau sót, thậm chí chán trường. Nhưng làm sao đau, mệt mỏi, và chán trường hơn những người tổ chức có mặt ở đó. Nếu được, hảy làm cây dù, tàn ô cho họ nương tựa, và nếu cần th́ hảy lá đôi vai cho họ nghỉ ngơi cho tới khi nào lấy lại sức rồi ta cùng đi. Mọi chuyện không thể ngả ngủ, chấm dứt, kết thúc cho tới khi nào ta ngả ngủ, chấm dứt, kết thúc.

Với những người thích đeo bom lên ḿnh người khác để ḿnh bấm cho nổ chết kẻ địch, tẩm xăng vào trẻ con xúi chúng đốt kho đạn, đẩy người đồng chí ḿnh để thân nó bị nghiền nán bởi cổ pháo, hảy đi nới khác mà đốt nhà, phá làng phá xóm v́ nơi đây đă có những người biểu t́nh ôn hoà.

Lại nghe nói nếu không hành sử bựa, đại là không c̣n cơ hội nửa. Cơ hội lúc nào chả có. Năm 2000 khi TQ mới lấn đất với mốc biên giới, sau đến là "tàu lạ" trong khu vực đánh cá VN, nay là dàn khoan. "Được đằng chân, lấn đàng tay", chuyện này chắc chắn sẻ xảy ra giửa TQ và VN, và cho tới khi TQ chiếm chọn VN th́ cờ hội vẩn có như ta thấy 1000 năm nô lệ giặc Tàu.

Lại nghe nói dân ta hèn nhát v́ không dám làm.... đủ mọi thứ. Cứ cho là đúng đi, vậy th́ chuyện này đâu có ǵ mới để phải bàn tán. Theo logic đó há 1000 năm nô lệ Tàu, 100 năm nô lệ Tây chưa đủ để thấy cái hèn nhát của dân ta sao. Nếu dân ta hèn nhát th́ những người kêu ca đó hy vọng ǵ ở họ? Thật hồ đồ. Cái cần nói đến, t́m hiểu là bí quyết nào đưa dân ta khỏi hèn nhát trong 1000 năm nô lệ đó.

Lại nghe nói cách thức chống Tàu, dựa Mỷ, chống Việt Cộng trước rồi mới Tàu Cộng, v.v. Cách thức thoát Tàu, chống giặc nhiều vô số kể mà cái nào củng có lư và có cái hay của nó. Nhưng chỉ có một việc có thể làm, nên làm, và cần phải làm đến thành công - đó là phải làm ḿnh mạnh hơn, tổ chức chặc chẻ hơn kẻ thù. Tới lúc đó muốn chống đứa nào trước củng được. 1000 năm nô lệ Tàu biết bao nhiêu cuộc nổi dậy. Nhưng thành công th́ đếm trên đầu ngón tay v́ chỉ có những lần ta mạnh hơn Tàu ta mới có thể đánh đuổi chúng.


Giửa lúc dầu sôi lửa bỏng, thiên hạ hoang mang, nóng ḷng là lẻ thường t́nh. Nhưng những người cầm bút, những người lănh đạo th́ không thể vậy được. Phải giử trí ḿnh vửng vàng và sáng xuốt. Không thể nào hành sử như người chết đuối bạ tin tức nào củng vịn vào, gặp ai củng vô lư dựa hơi như chuyện bựa 100,000 chử kư để Obama cứu VN. Vơ tất cả như thể là cái phao cứu VN. Trên thế giới, phàm đứa nào hành sử như người bị đuối, chúng sẻ đẩy cho chết ch́m luôn. Cứ từ từ mà đứng dậy. Chuyện đâu c̣n có đó. Nó không kết thúc cho tới khi nào ta kết thúc.