Results 1 to 5 of 5

Thread: Tội ác của đảng cộng sản Việt Nam

  1. #1
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    345

    Tội ác của đảng cộng sản Việt Nam

    Tội Ác Của Đảng Cộng Sản Việt Nam

    Nguyễn Văn Lợi
    (VNN)

    Nhắc tới tội ác của Cộng Sản Quốc Tế (CSQT) nói chung và tội ác của Cộng Sản Việt Nam (CSVN) nói riêng, có thể nói hầu hết mọi người Việt Nam, chẳng c̣n ai mơ hồ về bản chất tàn bạo của chế độ này, v́ không nhiều th́ ít, chúng ta đều là nạn nhân của chúng.
    Bản chất tàn bạo đó đă được chính ông tổ CS là Mác Lênin xác nhận là rất cần thiết để tiến hành cuộc cách mạng xây dựng nền chuyên chính vô sản. Theo Mác, muốn xây dựng nền chuyên chinh vô sản, cần phải đạp đổ tất cả những ǵ hiện có, mà muốn đạp đổ mọi thứ th́ phải có những con người không có ǵ cả như tiền của, gia đ́nh, vợ con v.v... để mất. Do đó, cần có một đội ngũ cán bộ xuất thân từ những con người vô sản trong giới bần cố nông và công nhân. Tuy nhiên, Mác cũng nhận ra rằng, trong giới vô sản cũng có những người lương thiện không thể làm điều ác để có thể đạp đổ tất cả. Cho nên muốn xây dựng chế đô. CS thành công th́ phải sử dụng những thành phần bất lương, côn đồ, hung dữ trong giới vô sản, v́ chỉ những thành phần này mới có thể tận dụng bạo lực để trở thành cán bộ cách mạng của giai cấp vô sản.

    Ta hăy điểm qua một số thành phần lănh đạo tiêu biểu trong ĐCSVN làm ví dụ. Từ Hồ chí Minh (HCM), lănh tụ CSVN, với bản chất độc ác lưu manh, lường gạt (mà nhiều người đă biết) giống như tên bạo chúa Stalin, đến ông sú chột Lê Đức Anh, gốc cai thầu chuyên đánh đập công nhân cao su của Pháp. Từ anh thiến lợn Đỗ Mười với bản chất đồ tể có sẵn đến tên Trần quốc Hoàn, một gă côn đồ lưu manh chuyên nghề đánh thuê chém mướn ở Hải Pḥng ta sẽ thấy rơ điểm đó. Điều quan trọng cần biết rơ về HCM khi ông ta chỉ là một tên phản quốc chứ không phải là người thương dân yêu nước như có người lầm tưởng, nên dân tộc ta phải chịu biết bao khổ đau chồng chất suốt 76 năm nay. Việc HCM là tên phản quốc đă được chính văn khố của Trung Ương Đảng Cộng Sản Liên Bang Sô Viết tiết lộ năm 1991 sau khi Liên Sô sụp đổ. Theo tài liệu ghi rơ th́ HCM đă được Đệ Tam CS quốc tế huấn luyện có trả lương kể từ năm 1924 để thi hành việc cộng sản hoá toàn cơi Đông Dương bao gồm cả Mă Lai và Thái Lan theo lệnh của Stalin. Ta cũng thấy rơ nét bản chất phản quốc của HCM khi ông ta xin học trường Pháp để mong làm tay sai cho Pháp nhưng không thành. Cũng với bản chất tay sai, đàn em là Tố Hữu chỉ khóc Stalin khi hắn chết, mà không có một giọt nước mắt cho Tổ Tiên và đồng bào của ḿnh v.v....

    Tội ác CSVN kể ra th́ nhiều vô cùng tận và toàn là những tội rất nặng, đến nỗi lá rừng ghi không hết và nước đại dương rửa cũng không thể sạch. Đó là những tội ác mang đặc tính diệt chủng chống nhân loại. Những tội điển h́nh như vụ: Xô Viết Nghệ Tĩnh, Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm, Xét Lại Chống Đảng, Tết Mậu Thân 1968, Tù Cải Tạo sau 1975, Bán Đất Dâng Biển cho ngoại bang v.v... Dĩ nhiên, chúng ta không thể viết từng chi tiết của mỗi tội cũng như không thể viết hết tội ác của chúng trong phạm vi bài này, mà chỉ có thể kể tóm tắt một số tượng trưng mà thôi.

    Tội ác đầu tiên khi HCM vừa áp đặt chủ nghĩa CS trên đất VN là thời kỳ Xô Viết Nghệ Tĩnh vào những năm 1930-1931. Trong thời kỳ này, khẩu hiệu được áp dụng triệt để là: Trí, Phú, Địa, Hào phải đào tận gốc trốc tận rễ. Nghĩa là, CSVN chủ trương là phải tiêu diệt bốn thành phần này th́ giới vô sản như bần cố nông và giai cấp công nhân mới lănh đạo được phong trào CS trên đất nước. Trong một xă hội dân chủ pháp trị, ai giết vô cớ dù chỉ một người thôi cũng phải đền mạng. Nhưng với xă hội VN ở thời kỳ này, việc giết bốn thành phần trên khi gặp ở bất cứ đâu và bất cứ khi nào mà không cần xét xử, không cần biết đúng sai tốt xấu, có tội hay không có tội, chỉ là "chuyện b́nh thường". Chính cái tưởng là chuyện b́nh thường nhưng vô cùng "dă man" ấy đă nhân tội ác lên đến trăm ngàn lần so với xă hội có luật pháp nghiêm minh.

    Tội ác kế tiếp là Cải Cách Ruộng Đất (CCRD) từ năm 1949-1956 ở miền Bắc VN. Với dân số khoảng 16 triệu người thời bấy giờ, CCRD đă giết oan 173,008 thường dân vô tội theo thống kê trong cuốn "Lịch Sử Kinh Tế Việt Nam 1945-2000", do Viện Kinh Tế VN CS mới xuất bản trong nước. Xem thế th́ cứ chưa tới 100 người, có một người bị giết. Đây là một thời kỳ kinh ḥang cho toàn xă hội miền bắc.
    Nói đến tội ác trong CCRD, ông Nguyễn Minh Cần, cựu phó Chủ Tịch Ủy Ban Hành Chánh Thành Phố Hà Nội, cho biết là có bốn nét chính nổi bật nhất cần quan tâm. Đó là:

    Thứ nhất. Tội tàn sát thường dân vô tội - tội ác chống nhân loại. Người nông dân VN vốn hiền ḥa, chất phác, đang làm ăn sinh sống và hết ḷng đóng góp cho đảng, bỗng dưng bị đảng giáng cho một đ̣n chí mạng. Tầng lớp năng nổ, giỏi, biết làm ăn th́ bị gán cho là địa chủ, cường hào ác bá, bị triệt hạ hết đường sinh sống. Những cán bộ của đảng ở nông thôn, đă từng v́ đảng mà chịu nhiều hy sinh cũng bị quy là phản động, gián điệp, Việt gian v.v... để rồi bị trừng trị, bị bắn giết man rợ.

    Thứ hai. Tội phá hoại truyền thống tốt đẹp mấy ngàn năm của dân tộc. Truyền thống hiếu ḥa, thương yêu, đùm bọc lẫn nhau, lá lành đùm lá rách đầy t́nh người, rất đậm đà ở nông thôn VN được dân ta xây dựng hàng ngàn năm đă bi. CSVN phá vỡ trong thời kỳ CCRD.
    Thứ ba. Tội phá hoại luân thường đạo lư dân tộc. Trong lịch sử dân tộc VN, chưa bao giờ đạo lư làm người bị đảo điên cách quái đản như trong thời kỳ CCRD. Con cái phải bịa chuyện gian dối đấu tố cha mẹ (mà Trường Chinh đă đấu tố cha ruột đến chết để làm gương). Vợ chồng, anh em phải đấu tố lẫn nhau. Hàng xóm láng giềng phải t́m cách vu khống, nói xấu gây căm thù, giáng hoạ cho nhau. Kẻ bị đấu tố bị trói, bắt qú gục mặt như một tội nhân trước đám đông bao quanh, chịu đủ loại cực h́nh, phải gọi người đang đấu tố ḿnh là ông là bà và phải xưng là con dù người đó chỉ là đúa con nít hay nó chính là con ḿnh. Người đứng ra đấu tố th́ gọi nạn nhân là "mày", là "thằng nọ", "con kia" rồi mắng nhiếc đủ điều thô tục v..v.. Cuối cùng nạn nhân bị giết bằng nhiều cách như xử bắn, hay chôn toàn thân xuống đất chỉ hở cái đầu, rồi dùng trâu kéo cầy cho đứt cổ nạn nhân trước sự chứng kiến của quần chúng, kể cả thân nhân cũng buộc phải chứng kiến dể tạo khủng bố tinh thần; nhiều người nhất là trẻ em bắt phải chứng kiến đă khóc ré lên rồi ngất xỉu, nhiều trường hợp người trong gia đ́nh nạn nhân bị điên loạn mất trí, con cái bơ vơ không nơi nương tựa v.v... Thật là một bi kịch hăi hung! cảnh địa ngục trần gian!!!

    Thứ Tư. Tội phá huỷ truyền thống tâm linh và văn hóa dân tộc. Trước CCRD, các nhà thờ, nhà chùa, đ́nh làng v.v.. đều có ruộng đất riêng để lo sửa sang tu bổ nơi thờ phượng, cúng tế hàng năm, cũng như nuôi sống tu sĩ, và nhân sự chăm lo việc chung... Nhờ thế hoạt động tôn giáo tâm linh, từ thiện được điều ḥa. Với CCRD, ruộng đất bị trưng thu để chia cho nông dân, các nơi thờ tự đ́nh làng trở nên điêu đứng, cuộc sống tâm linh hoàn toàn bị xóa bỏ. Chữ "thiện" chữ "nhân" chẳng c̣n ai nhắc đến.

    Tóm lại trong CCRD, nhiều người vô tội đă chết oan, có người tự tử v́ quá sợ hăi, v́ bị vu khống. Những tiếng thét oan khiên, máu đổ ra khắp nơi, nước mắt khô cạn v́ không c̣n để chảy. Nhiều người lúc ấy chỉ mơ ước được làm con chó hay con mèo cho yên thân... CCRD là một tội ác phản thiên nhiên, phản vũ trụ, v́ nó đă bắt con người, dù có trí khôn hơn con vật, phải giết chết cả những người thân yêu nhất của ḿnh như cha mẹ, vợ chồng con cái. Hành động trên c̣n thua xa cả loài lang sói, v́ lang sói không bao giờ giết chết hay ăn thịt đồng loại.

    Những năm 1956-1958, một số đảng viên trí thức như Trần Dần, Nguyễn hữu Đang, Lê Đạt bị bắt giam tù đầy trên 20 năm v́ "tội" lập ra tờ báo "Nhân Văn" và "Giai Phẩm". Năm 1959, CSVN thi hành chính sách cướp bóc tài sản và các tư liệu sản xuất dưới h́nh thức "công tư hợp doanh" ở thành thị và "hợp tác xă nông nghiệp" ở nông thôn.

    Năm 1961, CSVN đánh vào các tôn giáo và khủng bố các vị tu hành, phá chùa, nhà thờ hoặc sử dụng vào các mục đích ngoài tôn giáo.
    Trong cuộc chiến xâm lăng miền nam trước 1975, VC đă thủ tiêu hàng ngàn viên chức chính phủ VNCH ở vùng mất an ninh. Đă chôn sống hơn 3000 thường dân vô tội ở Huế hồi Tết Mậu Thân năm 1968. Đă bắn hỏa tiễn vào đại lộ kinh hoàng giết cả chục ngàn người dân vô tội vào Mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972. Đă pháo kích vào trường Tiểu Học Cai Lậy giết hàng trăm em học sinh trên dưới 10 tuổi vào năm 1974. Có thể nói, người dân miền Nam sợ chúng như sợ thần chết, hễ chúng tới đâu là người ta t́m cách chạy trốn về phía quân đội VNCH để t́m sự che chở.

    Sau khi cưỡng chiếm miền Nam, VC hành hạ các quân cán chính VNCH trong các nhà tù nơi rừng thiêng nước độc nguỵ trang là trại cải tạo. Tù nhân bị lao động khổ sai, bị tra tấn, hành hạ đến suy nhược cả tinh thần lẫn thể xác, thần kinh luôn luôn bị căng thẳng, lao động qúa sức lại thiếu ăn, đau không cho thuốc men, khiến cả ngàn người đă bị chết. Mặt khác, theo kết qủa điều tra của hai giáo sư đại học Jackson và Desbarats th́ có ít nhất 65,000 người bị hành quyết trong các trại tù từ 1975-1983, đó là con số khiêm nhường, thật ra nó c̣n ghê gớm hơn nữa. Trong khi chồng bị tù tội, th́ vợ con ở nhà bị tịch thu nhà cửa và đuổi đi vùng kinh tế mới, hoặc sống lê lết bên lề đường hay dưới gầm cầu cống rănh. Con trai của họ không được vào đại học dù là học sinh xuất sắc, mà bị bắt di lính. Đă có khoảng 60,000 người là con em của thành phần này bị chết trên chiến trường Cambốt hay biên giới Việt Trung, và khoảng hơn 100,000 người bị tàn phế. Trong khi con gái của họ rơi vào cảnh phải làm điếm để phụ giúp mẹ và các em.

    Cũng sau một thời gian ngắn cưỡng chiếm miền Nam, CSVN đă biến cả nước thành nhà tù vĩ dại dưới tên "Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam"; chúng tiến hành cải tạo xă hội miền nam, mà theo cựu Đại Tá cộng sản Bùi Tín, th́ đó thực chất chỉ là ăn cướp tài sản của nhân dân, xóa sạch nền kinh tế thị trường tiến bộ và phá nát hạ tầng cơ sở có sẵn của miền Nam, khiến cả nước lâm vào cảnh đói nghèo lạc hậu có ảnh hưởng cho đến ngày hôm nay. Ông Bùi Tín c̣n kết án chế đô. VC độc ác vô nhân, v́ đă hành hạ hèn mạt quân cán chính VNCH khiến nhiều người phải chết trên rừng thiêng nước độc như trên đă nói, đă phá nát nghĩa trang quân đội và thu vàng bán bến, gỉa vờ cho phép người vượt biển ra đi để tịch thu tài sản của họ, nhưng sau đó lại cho lính bắn ch́m ghe vượt biển, giết hại nhiều đồng bào vô tội.

    Giữa năm 1978, VC mở chiến dịch đánh tư sản mại bản để cải tạo công thương nghiệp, chúng đă ăn cướp tài sản của hơn 40,000 gia đ́nh của người dân miền Nam, khiến họ trở thành trắng tay và phải liều chết vượt biên vượt biển ra đi t́m tự do, tạo nên phong trào thuyền nhân bi hùng nhất trong lịch sử nhân loại; với nửa triệu người chết trên biển cả đă làm rúng động lương tâm nhân loại khi một số quốc gia đă kéo thuyền người tị nạn ra biển không cho cập bến khiến họ phải chết. May mắn thay, Liên Hiệp Quốc biết được chuyện này nên LHQ đă phải họp khẩn ở Geneve ngày 14/11/1978 gồm 71 quốc gia tham dự để t́m phương cách giải quyết. Kết qủa là LHQ đă tuyên bố vấn đề thuyền nhân VN là vấn nạn chung của thế giới và yêu cầu các quốc gia nếu có thuyền nhân cập bến th́ phải tiếp nhận và giúp đỡ dưới sự bảo trợ của LHQ

    Theo một thư tố cáo chưa được công bố, viết ngày 18/4/04 tại Virginia, HK, mà nhân chứng là Ông Trần H và Ông Hoàng Qúy cho biết th́ để tạo lư cớ xâm lăng Cam Bốt năm 1978, CSVN đă đạo diễn tấn thảm kịch cực kỳ dă man, tàn bạo và ghê tởm. Đó là, đêm 18/4/1978, VC đă tập trung mọi người vào các chùa và trường học, không phân biệt già trẻ lớn bé nam nữ và tắm máu 3,157 dân làng Ba Chúc ở biên giới Việt Miên rồi đổ tội cho Khmer Đỏ. Hành động ném đá dấu tay của bọn VC giết người nêu trên là để đánh lừa dư luận. Hành động ấy đă đến lúc cần phải được cho ra ánh sáng để công luận xét xử.

    Tội ác kế tiếp là đảng CSVN đă bán đất đai và nhượng biển của tổ tiên cho Trung Cộng. Tội ác ấy đă được Thủ Tướng CSVN Phạm văn Đồng chính thức công nhận qua văn thư nhượng đảo và biển gửi cho Thủ Tướng Trung Cộng Chu ân Lai ngày 14/9/1958: "Chính Phủ VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958 của Chính Phủ Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung Quốc về Hoàng Sa và Trường Sa". Với bản chất bán nước của CSVN, ngày 30/12/1999, Hànội đă bí mật kư kết với Trung Cộng Hiệp Định Về Biên Giới Trên Đất Liền. Và ngày 25/12/2000 kư Hiệp Định Phân Định Vịnh Bắc Bộ và Hiệp Định Hợp Tác Nghề Cá Trong Vịnh Bắc Bộ. Qua những hiệp định này, Việt Nam đă bị mất về tay Trung Cộng 720 Km vuông biên giới phía bắc VN, và 11.000 Km vuông Vịnh Bắc Việt, mất nguồn cá và các loại hải sản quan trọng nuôi sống dân VN, và mất t́ềm năng dầu khí dưới lớp thủy tra thạch trong vịnh. Tội ác bán nước được tiếp diễn khi VC bắt bỏ tù Luật Sư trẻ tuổi Lê Chí Quang khi ông kêu gọi nhà cầm quyền hiện nay trong tiểu luận nổi tiếng "Hăy Cảnh Giác Với Bắc Triều".

    Hiện tại, từ kế hoạch xuất cảng lao động ra nước ngoài đến nạn buôn bán phụ nữ làm cô dâu Đại Hàn & Đài Loan cũng như nạn buôn bán trẻ em dưới vị thành niên sang Cambốt để làm điếm, mà VC chủ trương để lấy tiền bỏ túi, đang là mối sỉ nhục lớn cho dân tộc VN mà những ai quan tâm đều cảm thấy đau xót. Rơ ràng là nhà nước VC không quan tâm đến dân tộc và đất nước mà chỉ quan tâm làm sao giữ được độc quyền cai trị để có đặc quyền đặc lợi.

    Tổng quát, kể từ khi HCM áp đặt chủ nghĩa CS phi nhân bản phản dân tộc trên đất nước ta năm 1930 cho đến nay, Đảng CSVN đă gieo rắc biết bao tai họa cho dân tộc và đất nước mà hậu qủa hiện nay là sự suy đồi về cả vật chất lẫn tinh thần với sáu nan đề chính mà dân tộc VN phải đối diện và giải quyết. Đó là: tàn phá môi sinh, băng hoại đạo đức, phân cực giầu nghèo, thiệt hại lănh thổ, bất công xă hội, và thất thoát tài sản quốc gia.

    Điều đau xót và đáng quan tâm mà mọi người Việt Nam yêu nước phải suy nghĩ là hiện tại dân tộc và đất nước VN nghèo nàn và tụt hậu nhất so với các nước láng giềng. Chính Thủ Tướng VC Phan văn Khải trong kỳ họp Trung Ương Đảng CSVN từ 6-13/1/04 đă thú nhận trước cử tọa: "...VN cần 20 năm nữa mới theo theo kịp Thái Lan...", nên nhớ Thái Lan trước năm 1975 chả hơn ǵ nếu không muốn nói là thua VNCH. Tháng 9/05, cũng chính Khải tái xác nhận trước nhiều viên chức chính phủ và một số nhà kinh doanh tại Hànội là VN cần 15 năm nữa mới theo kịp Thái Lan. Ông Khải đưa ra những dữ kiện để hỗ trợ cho kết luận trên như phiá VN có lợi tức b́nh quân đầu người (BQĐN) là 400 dollars/năm với tỉ số phát triển là 8%, trong khi Thái Lan có lợi tức BQĐN là 1650 dollars/năm với tỉ số phát triển là 5%. Thật ra qua hai lần thú nhận trên ta thấy rơ ông Khải có ba điều sai mà ông ta không biết, Thứ nhất, chưa đầy hai năm (1/04-9/05) mà VN đă phát triển và rút ngắn khoảng cách với Thái Lan được ba năm mà không chứng minh được là không đúng. Thứ hai, khi có tiền th́ sẽ đẻ ra tiền, Thái Lan giầu hơn VN, họ sẽ dùng tiền đó để phát triển nhanh hơn VN gấp nhiều lần, nghĩa là BQĐN của họ sẽ tăng chứ không phải măi măi là 1650 đôla /năm để chờ ta theo kịp họ sau 15 năm. Thứ ba, nếu ta lấy các dữ kiện ông Khải cung cấp để làm bài toán th́ ta có kết qủa là cần hơn 50 năm chứ không phải 15 năm với điều kiện là các số đó không thay đổi, đây là điều không thể xẩy ra.

    Có một điều chúng ta cần quan tâm là lănh đạo VC xuất thân từ giới nông dân & công nhân như trên Mác đă khẳng định, họ chỉ có khả năng bắn giết chứ không có khả năng xây dựng đất nước v́ kiến thức kém, nên đất nưóc bị tụt hậu như ngày nay là lẽ đương nhiên, và ông Khải có nhận thức sai cũng chỉ là điều dễ hiểu.

    Qua những dữ kiện trên, chúng ta thấy tội ác mà CSVN đă phạm thật vô cùng to lớn, và những tội ác ấy vẫn tiếp tục tái diễn nếu ngày nào CSVN vẫn c̣n thống trị dất nước. Đây là điều không một người dân VN nào có thể chấp nhận kể cả những đảng viên VC yêu nước dù dă thức tỉnh hay chưa. Điều quan trọng là phải làm sao để mọi người VN nh́n ra để không vô t́nh tiếp tay nuôi sống chế độ này. Khi mọi người nh́n thấy tầm mức tai hại của những tội ác này th́ sẽ nỗ lực tiêp tay gỡ bỏ nó. Mặt khác, với một đất nước mà đa phần là giới trẻ trong khi cộng đồng ở hải ngoại đă bước sang thế hệ thứ ba, th́ nhu cầu soi rọi sự thật lịch sử để giới trẻ thấy rơ tội ác của CSVN; và giai đoạn đen tối nhất của lịch sử đất nước trong 7 thập niên qua cần phải được chấm dứt, để đất nước có điều kiện tiến lên ngang hàng với thế giới trong thế kỷ 21 này. Đây là trách nhiệm nặng nề của tất cả con dân VN yêu nước.

    Đối với thế giới, những tội ác của CSQT cũng đă gây khốn khổ cho nhân loại không ít, và những tội ác ấy cũng đă bị nhiều người kết án. Trong tài liệu "Sách Đen Về Chủ Nghĩa Cộng Sản" của sử gia Pháp là ông Stephane Courtois, giám đốc nghiên cứu thuộc Trung Tâm Quốc Gia Nghiên Cứu về Khoa Học của Pháp, ông Stephane đă vạch ra một cách chính xác về tội ác của CS. Đây là một bức tranh đen tối của lịch sử nhân loại mà theo ông, phải vạch ra để trả lại danh dự cho những người đă chết v́ chủ nghĩa CS. Sau khi liệt kê những lănh tu. CS tàn ác nổi tiếng trên thế giới như Lenine, Staline, Mao, Hồ chí Minh, Castro v.v..., ông đưa ra nhận xét: "... Vượt lên trên mức độ tội ác cá nhân hoặc tàn sát cục bộ địa phương theo hoàn cảnh, các chế dô. CS củng cố quyền hành bằng cách nâng việc tàn sát quần chúng lên hàng chính sách cai trị..."

    Ngày 25/1/06 vừa qua, Hội Đồng Âu Châu (HĐÂC), một cơ chế gồm 46 nước thành viên, đă thông qua bản Nghị Quyết 1481, nhấn mạnh đến nhu cầu cả nhân loại cần lên án và phơi bầy các tội ác của những chế độ cộng sản toàn trị. Mặc dù Trung và Đông Âu không c̣n CS, nhưng HĐÂC vẫn có nhu cầu này v́ những tội ác CS vẫn chưa được điều tra và những hung thủ chưa bị đem ra xét xử trong khi một số nước vẫn c̣n bị thống trị của bọn CS ác ôn này nên vẫn là mối đe dọa cho cả nhân loại. Đối với người VN, nhu cầu lên án những tội ác của chế đô. CS không những để cho dư luận toàn thế giới biết dến, mà c̣n cho chính người VN, nhất là những người c̣n mơ hồ về tội ác của CSVN giác ngộ. Một lần nữa, kẻ viết xin mọi người cùng tiếp tay phổ biến rộng răi Nghị Quyết 1481, Qúi vị có thể vô web: queme.com để lấy tài liệu nghị quyết này.

    Tháng 12/05 những nhà đấu tranh cho dân chủ của Trung Quốc mới ra mắt một cuốn sách tại Hoa Thịnh Đốn. Sách có tên là "Cửu B́nh" tức là chín bài b́nh luận về những tội ác của chính quyền Cộng Sản Trung Quốc kể từ khi chúng thống tri. Trung Hoa, mà tác gỉa là những người có qúa khứ là cộng sản. Trong cuốn đó đă lột hết tất cả những sự lưu manh tàn ác đối với dân tộc Trung Hoa của đảng CS Trung Quốc. Sách được đưa lậu vào lục địa từ Hồng Kông và bí mật chuyển đến tay những đảng viên cộng sản. Kết qủa là chỉ trong ṿng một năm rưỡi đă có sáu triệu rưỡi (6.5 triệu) đảng viên, tức khoảng 10% đảng viên trả lại thẻ đảng. Đây là một kết qủa ngoài dự trù. Việt Nam chúng ta hiện nay cũng không thiếu những nhà đấu tranh cho dân chủ mà qúa khứ cũng từng là đảng viên của CSVN như ông Hoàng Minh Chính, Phạm quế Dương, Bùi Tín v.v... mà đa số là những người đă có những bài viết giá trị. Nếu tất cả chúng ta, mỗi ngừơi một tay cùng t́m cách chuyển những bài viết của họ vào trong nước cho cán bộ đảng viên VC cùng đọc th́ tôi tin cũng sẽ có những người trả lại thẻ đảng như đảng viên Trung Cộng đă làm. Hàn Phi Tử có câu: "Nước mất mà không biết là bất trí. Biết mà không lo liệu là bất trung. Lo liệu mà không liều chết là bất dũng". Qua gần 5000 năm giữ nước và dựng nước, cả ba cái bất trên, dân tộc anh hùng Việt Nam không có cái nào cả.

    Từ hồi chủ nghĩa CS xuất hiện trên trái đất gần 100 năm nay, chủ nghĩa ấy đă giết hại hàng trăm triệu sinh linh trên thế giới. Riêng tại Việt Nam hàng triệu đồng bào thân yêu ruột thịt của chúng ta cũng bị chết tức tưởi bởi chủ nghĩa phi nhân tàn bạo này. Chính v́ nhận thức chính xác như vậy, nên Cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm đă gọi chủ nghĩa CS là "Con Quái Vật" (Monster). Tôi đồng ư với danh từ ấy.
    Posted by sgpn at 7:20 PM
    Labels: Toi ac Cong San

  2. #2
    Dan
    Khách
    Một thế hệ không biết xấu hổ
    Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
    Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An

    Đó là câu ca dao nói về người Hà Nội xưa, vùng đất kinh kỳ nổi tiếng trai thanh gái lịch, nơi sản sinh ra nhiều bậc tao nhân mặc khách. “Người Hà Nội xưa trải qua bao thế kỷ đă hun đúc thành một lối sống, nếp nghĩ, cách ứng xử, kiểu cách ăn ở rất tinh tế, thanh lịch, văn hóa… Tất cả đặc trưng đó đă được lưu giữ qua rất nhiều năm tháng cùng với những biến thiên, thăng trầm của lịch sử”.

    Nhà sử học Dương Trung Quốc nhận định: “Kinh đô xưa, cũng giống Thủ đô nay lại cũng là nơi tập hợp, thu hút được cả trí tuệ của “thiên hạ” qua mối quan hệ ngoại giao (các sứ đoàn) hay cộng đồng người nước ngoài có mặt tại đây (nhà buôn, nhà truyền giáo, nhà ngoại giao…). Văn Miếu chính là cách tiếp nhận những giá trị của văn hoá bên ngoài một khi nó mang lại lợi ích quốc gia. Nội dung cái nguyên lư “Hiền tài là nguyên khí quốc gia…” thể hiện trong văn bia của Thân Nhân Trung khắc trong Văn Miếu xác tín nguyên lư xây dựng quốc gia của người xưa rất coi trọng con người, coi trọng trí tuệ và trọng dụng nhân tài”.

    Thời xưa, trừ tầng lớp hoàng tộc th́ kẻ sĩ Việt Nam là giới trí thức có địa vị cao nhất trong xă hội – nơi sản sinh ra quan lại. Kẻ sĩ ảnh hưởng lối sống Nho giáo của Khổng–Mạnh với quan niệm: “Chiếu trải không ngay không ngồi, thịt cắt không vuông không ăn”. Người kinh kỳ đi đứng khoan thai nhưng nhanh nhẹn, nói năng nhỏ nhẹ nhưng cương quyết, dẫu nghèo cũng cố giữ nếp nhà trong sạch giản dị, không chấp nhận lối sống thô thiển, xô bồ. V́ vậy, “Người Hà Nội chuộng lối sống khoan ḥa, giản dị” (“Phố phường Hà Nội xưa”- nhà nghiên cứu Hoàng Đạo Thúy).

    Thế nhưng, thời gian gần đây, không ít người có tư tưởng hoài cổ “kêu gào” Hà Nội ngày nay không c̣n thanh lịch nữa, lớp trẻ Hà Nội ngày nay xô bồ, hỗn độn, lớp trẻ Hà Nội ngày nay thiếu ư thức, Hà Nội đầy những rác.


    Lễ hội hoa Anh đào bị vặt trụi
    C̣n nhớ, hồi tháng 04/2008, người Nhật đă công phu mang sang Hà Nội hàng ngh́n cây hoa anh đào thật để tổ chức lễ hội hoa anh đào (sakura). Theo thống kê của ban tổ chức, “hơn một vạn người, chủ yếu là bạn trẻ, đến với lễ hội”. Đáng buồn thay, lớp trẻ Hà Nội đă phô bày cho người Nhật thấy một thế hệ mới Việt Nam không biết xấu hổ khi tàn phá không gian công cộng. “Ban tổ chức đă bố trí các gian hàng trưng bày và bán các loại thức ăn nhanh, ăn nhẹ ở hai phía sảnh lễ hội. Nhưng chưa đến 13g, toàn bộ hai bên sảnh ngập rác, trong khi các thùng rác được bố trí hầu như trống rỗng! Khoảng 15g, khi lễ rước kiệu Yosakoi từ trung tâm tiếng Nhật trên phố Núi Trúc tới khu vực Trung tâm triển lăm Giảng Vơ chưa dứt th́ khá đông bạn trẻ cả nam lẫn nữ ào ạt, xô đẩy nhau tới ba cây hoa anh đào thật (mà nhiều nghệ nhân đă mất nhiều thời gian để ghép từ 300 cành hoa) tranh nhau… bứt hoa bẻ cành! Trong chớp nhoáng, những cây hoa anh đào bị “tiêu diệt” gọn. Bảy cây hoa anh đào giả, hoa làm bằng lụa cùng với đèn lồng được ban tổ chức bố trí các góc sân cũng bị bẻ trụi. Thậm chí những dàn lưới treo lơ lửng hoa anh đào cũng bị nhiều bạn kiệu nhau lên “thanh toán” nốt!” (Tuổi Trẻ 08/04/2008)

    Năm sau, người Nhật vẫn tổ chức lễ hội hoa anh đào ở Hà Nội để quảng bá cho văn hóa Nhật. Họ cũng mang sang Việt Nam khoảng 400 cành hoa anh đào lớn phía đông bắc Nhật Bản, nhưng “cảnh giác cao” để cho người Việt “chiêm ngưỡng từ xa” trong khoảng cách an toàn, c̣n ai muốn nh́n gần th́ xin mời cứ nh́n “chục cây hoa anh đào lụa cùng cờ cá chép, h́nh ảnh tượng trưng cho mùa xuân Nhật Bản”.

    Không vặt hoa bẻ cành được th́ người ta hè nhau xả rác. Không phải Hà Nội thiếu thùng rác, không có chổ bỏ rác, nhưng người đi xem lễ hội tiện tay th́ bạ đâu vứt đấy. Nhiều nhóm bạn trẻ chọn khu vườn hoa trước cửa sân vận động Quần Ngựa (nơi trưng bày) để nghỉ ngơi, ăn uống. Sau lễ hội hoa anh đào năm 2009, rác tràn ngập sân vận động Quần Ngựa, từ giấy gói thức ăn, hộp đựng thức ăn, giấy báo lót ngồi, chai nước uống… tất tần tật đủ loại tràn ngập trong và ngoài khu vực lễ hội.

    Sau đại lễ 1.000 năm Thăng Long, báo điện tử VnExpress đăng loạt ảnh phóng sự Hà Nội ngập rác. Các băi cỏ, ḷng đường, vỉa hè… của nhiều tuyến phố, quảng trường ở thủ đô ngập tràn rác, đồ ăn do người xem đại lễ bỏ lại. Tối 10/10, kết thúc đêm đại lễ tại sân vận động Mỹ Đ́nh, các thảm cỏ trở nên tan hoang và ngập rác. Dưới ḷng đường, trên vĩa hè, đâu đâu cũng thấy rác thải, những hộp, túi đựng thức ăn thừa của những người tới đây xem lễ bế mạc bị vứt lại. Bên trong khuôn viên sân vận động, nơi tập trung các diễn viên tham gia đêm diễn, rác cũng ngập tràn sau khi những người này lên xe về nhà.

    Lễ Noel vừa qua, trai thanh gái lịch Hà Nội lại diễn tiếp màn vô tư xả rác ngập ngụa quanh Hồ Gươm. Vỏ hạt dưa, đồ ăn, túi nylon, giấy báo… vứt đầy trên băi cỏ, dưới ḷng hồ thậm chí ngay cạnh thùng rác công cộng.

    Lư giải hiện tượng người Tràng An ngày nay không c̣n thanh lịch như xưa, ông Dương Trung Quốc nói với báo chí: “Cái đáng nói là trung tâm chính trị, nhưng lại trải qua quá nhiều cuộc thay đổi về giá trị. Những thay đổi đó vừa phá vỡ những giá trị cũ mà lại không xây dựng được giá trị mới nên hệ quả là như chúng ta thấy hôm nay”. “Hà Nội bắt đầu phát triển to đẹp với những công tŕnh có giá trị như Nhà hát Lớn, các rạp chiếu bóng, chợ Đồng Xuân, những ngôi nhà thờ, những đường phố rộng mới mở… Tuy nhiên, có thể thấy thời đó vẫn là một Hà Nội gọn gàng ngăn nắp, trong đó vẫn c̣n lưu dấu những phong tục tập quán cũ, vẻ cổ kính thâm trầm, hệ thống kiến trúc truyền thống, phố phường vẫn được giữ nguyên. Hơn thế, nếp sống đô thị và một tầng lớp thị dân đă h́nh thành. Song đáng tiếc sau đó, để thực hiện những mục tiêu chính trị, cùng với đó là một sự đảo lộn của đời sống đô thị, sự đảo lộn của cư dân đô thị. Những người dân đă tiếp thu và quen với nếp sống đô thị đă ra đi mưu sinh ở nơi khác, thay vào đó là sự tràn ngập của những người dân nông thôn đổ, mang theo văn hóa tùy tiện, lối sống đơn giản của nông thôn vào phố thị. Bên cạnh đó, đặc biệt là cách quản lư hành chính đô thị cũng có nhiều thay đổi, không phù hợp khiến phố thị luôn trong nguy cơ bị nông thôn hóa”.

    Kiểu giải thích của ông Dương Trung Quốc không làm thỏa măn người đọc, có vẻ như ông Quốc đổ thừa sự di dân của người dân nông thôn đă làm “thô tục hóa” Hà Nội. Nếu nói về vấn đề di dân từ nông thôn ra thành thị, có lẽ không ở đâu mật độ di dân cao như Sài G̣n, thậm chí có thể nói cao nhất nước Việt Nam, dân tất cả các vùng miền đều kéo nhau vào Sài G̣n làm ăn sinh sống. Người Sài G̣n năm nào cũng tổ chức đường hoa Nguyễn Huệ (quận 1) rực rỡ nhưng không hề có hiện tượng người đi xem hoa vặt lá bẻ cành. Theo ghi nhận của báo Tuổi trẻ, sau Noel vừa rồi, khu vực trung tâm Sài G̣n công nhân vệ sinh dọn dẹp loáng trong ṿng 30 phút là sạch sẽ.

    Người miền Bắc, chính thức từ năm 1954 được (hay bị) “thụ hưởng” nền giáo dục xă hội chủ nghĩa, những bạn trẻ thế hệ 8X, 9X là thế hệ thứ 2 của nền giáo dục này. Khu vực phía Nam, đến sau năm 1975 mới “thụ hưởng” nền giáo dục xă hội chủ nghĩa, thế hệ 6X, 7X vẫn c̣n ít nhiều ảnh hưởng “nền giáo dục Mỹ – Ngụy”, c̣n 8X, 9X là thế hệ “thuần chủng” giáo dục xă hội chủ nghĩa, nhưng may mắn hơn, có lẽ bị ông bà, cha mẹ, cô d́, chú bác kèm cặp theo lối “Mỹ – Ngụy”, thành thử c̣n biết giữ nếp nhà.

    Người ta thường nói, sản phẩm của nền giáo dục là con người. Con người là sản phẩm của xă hội. V́ vậy, không ngạc nhiên khi lớp trẻ miền Bắc, cụ thể là người Hà Nội mới, có lối sống không biết tôn trọng văn hóa công cộng, không biết bảo vệ lợi ích chung và vô tư, thản nhiên thực hiện hành vi xấu mà không hề biết xấu hổ là ǵ.

    Nguồn: Blog Tạ Phong Tần

  3. #3
    banhtieu
    Khách
    Nếu ai củng c̣n nhớ tội ác của việt cộng và ḿnh củng là nạn nhân th́ ngày hôm nay đâu có việt bưng bô đúng ko ?;)

  4. #4
    Member
    Join Date
    01-10-2010
    Posts
    229

    Những kẻ bưng bô cho vgCS HaNoi

    Quote Originally Posted by banhtieu View Post
    Nếu ai củng c̣n nhớ tội ác của việt cộng và ḿnh củng là nạn nhân th́ ngày hôm nay đâu có việt bưng bô đúng ko ?;)

    **Bác banhtieu không biết đất thôi. Bọn bưng bô chúng nó biết và nhớ hết chứ làm sao không biết, mà biết th́ làm sao quên được khi đă bỏ của, bỏ cha bỏ mẹ, bỏ vợ bỏ cả con để chạy lấy người bằng mọi giá bơi, chèo ra biển đi bất cứ đâu để tránh xa Hủi CS.

    **T́nh, tiền và danh vọng là ba thứ mà đă là con người th́ ai cũng thích và ước muốn đạt được và đó cũng là động cơ cần phải có cho xă hội thăng tiến. Nhưng phải biết khả năng của ḿnh và thế nào là đủ. Bọn bưng bô thuộc mọi thành phần từ loại du thủ du thực, ngu dốt, cho đến BS, KS, TS. Khi cái ḷng tham và cái liêm sỉ của bọn này không c̣n nữa th́ chúng nó có thể cắn lại bố mẹ chúng nếu ngăn cản không cho nó làm nghề bưng bô.

    **Thành phần ngu th́ nhiều nhất v́ ngu nên học không cao, v́ ngu nên tiền không hậu, v́ 2 điều trên nên T́nh cũng xót xa cay đắng. Cái ngu dốt th́ cả đời sẽ ngu và không có ǵ thay đổi được. vgCS HaNoi dùng T́nh và Tiền chiêu dụ bọn mặt người dạ thú này.

    **Thằng hồ cũng ngu chữ nên làm thân Trâu, Ngựa bưng bô cho Nga Tàu".

  5. #5
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    345

    Tội ác của đảng cộng sản Hồ

    24 July 2010
    Tội của Đảng Cộng Sản Việt Nam Đối Với Dân Tộc Việt

    Tất cả các việc làm nói trên của Đảng CSVN không ngoài mục đích bần cùng hóa người dân miền Nam để dễ bề cai trị họ. V́ không chịu nổi chính sách cai trị hà khắc này, dân miền Nam đă phải liều thân lên thuyền vượt biển, vượt biên và hàng trăm ngàn người phải chịu mất mạng ngoài biển cả hay trong rừng sâu.

    Để chối bỏ các tội ác tày trời do chúng gây ra, CSVN đă t́m cách phá bỏ các dấu tích tội ác của chúng ở trong cũng như ngoài nước. Tại Huế, chúng đă cho phá bỏ các bia mộ tập thể chôn các nạn nhân của cuộc thảm sát Tết Mậu Thân. Tại Nam Dương và Mă Lai, nơi có các bia tưởng niệm nạn nhân chết trên đường vượt biển t́m tự do, CSVN đă áp lực các chính phủ này phải cho đập phá các bia tường niệm, gây sự công phẫn cho các gia đ́nh nạn nhân và các cộng đồng người Việt tỵ nạn CS khắp nơi trên thế giới. Chúng tưởng thế là xóa sạch tội ác đă phạm phải mà không biết rằng “ trăm năm bia đá có thể ṃn, nhưng ngàn năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ”. Mai này khi chế độ Cộng Sản không c̣n nữa, các bia tưởng niệm này sẽ được xây lại để làm bằng chứng cho các tội ác to lớn của Cộng Sản.

    Nguyễn Quốc Đống

    Tội của Đảng Cộng Sản Việt Nam Đối Với Dân Tộc Việt


    Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn tự cho là ḿnh có công lớn đối với dân tộc Việt: nào là thực hiện 3 ḍng thác cách mạng, đánh đuổi thực dân, đế quốc, giải phóng người dân khỏi phong kiến, thực dân bóc lột, và cuối cùng là có công thống nhất đất nước để xây dựng 1 nước Việt Nam độc lập, tự do, hạnh phúc. Có kẻ, khi luận công, tội của Đảng này, mù quáng c̣n dám nói Hồ Chí Minh tội chỉ có 1 mà công tới 9!! Chúng ta thử giở lại những trang sử cận đại để t́m biết sự thật: Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) đă gây ra những tội ǵ cho đất nước và dân tộc Việt Nam?

    Hậu bán thế kỷ 20, vào những năm 40, đất nước ta vẫn c̣n ch́m đắm trong thống khổ dưới sự cai trị của thực dân Pháp. Thế giới đang ở vào giai đoạn chót của thế chiến thứ 2 (1939-1945). Ngày 9 tháng 3, 1945, quân đội Nhật đảo chánh Pháp giành quyền cai trị Đông Dương (Việt Nam, Lào, Cam Bốt). Nhật c̣n táo bạo tấn công căn cứ hải quân của Mỹ ở Trân Châu Cảng (Pearl Harbor) khiến cả chục ngàn quân Mỹ bị thương vong. Đầu tháng 8, 1945, Hoa Kỳ thả 2 quả bom nguyên tử xuống 2 thành phố Nhật là Hiroshima và Nagasaki khiến ngày 15 tháng 8, phát xít Nhật phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện và thế chiến thứ 2 chấm dứt. Quân Nhật rút hết vào các trại lính của họ, chờ quân Đồng Minh đến giải giới nên họ không cần quan tâm đến các biến chuyển chính trị bên ngoài doanh trại của họ. Tại Việt Nam bấy giờ, tuy trên có Vua Bảo Đại trị v́, dưới vẫn c̣n chính phủ của thủ tướng Trần Trọng Kim được thành lập sau ngày đảo chính của Nhật nhưng chính phủ tân lập này chưa được củng cố : ngân khố trống rỗng, quân đội không có, nhân sự thiếu thốn… Khi t́nh thế mới xảy ra, chính phủ quốc gia thực sự lúng túng, không biết phải đối phó thế nào. Pháp lợi dụng sự chiến thắng của quân Đồng Minh nên lại muốn trở lại Việt Nam. Thủy sư Đô Đốc Thierry D’Argenlieu được chỉ định làm Cao Ủy Đông Dương và tướng Leclerc được bổ làm Tư Lệnh Quân Đội Viễn Chinh Pháp để “tái chiếm Đông Dương”.

    Ngày 19 tháng 8, 1945 các đảng phái quốc gia tổ chức 1 cuộc biểu t́nh tuần hành tại Hà Nội với thành phần chính là công chức, sinh viên, học sinh để tuyên bố Việt Nam độc lập v́ cả Pháp lẫn Nhật đều đă bị lật đổ. Khi dân chúng Hà Nội tập trung đông đảo tại nhà hát lớn Hà Nội, các cán bộ Việt Minh (tức Cộng Sản Việt Nam) nhảy lên khán đài cướp máy vi âm, chiếm khán đài, rút cờ đỏ sao vàng (cờ của Đảng Cộng Sản Việt Nam) giấu sẵn trong người ra phất lên và hô to: “Việt Nam Độc Lập muôn năm”. Dân chúng không hiểu rơ chuyện ǵ đang xảy ra, nhưng thấy đất nước bỗng dưng trở thành độc lập nên phấn khởi cũng hô theo”Việt Nam Độc Lập muôn năm”, và theo sự điều động của các cán bộ Việt Minh đi tuần hành thị uy trên các đường phố, xuống chiếm dinh Toàn Quyền cũ của Pháp. Các đảng phái quốc gia bấy giờ v́ kém tổ chức, không đủ cán bộ, và thấy khó đảo ngược được t́nh thế đă rút lui dù tại cuộc biểu t́nh hôm ấy chỉ có các cán bộ Việt Minh thừa hành chứ chưa có bộ mặt lănh đạo nào xuất hiện cả. Sau này Việt Minh đă trắng trợn gọi cuộc biểu t́nh này là “cuộc tổng khởi nghĩa của nhân dân”, là “cuộc cách mạng mùa thu” do chúng chủ động tổ chức và có công đầu! Ngày 25 tháng 8, 1945 dưới áp lực của Việt Minh, vua Bảo Đại phải thoái vị.

    Ngày 2 tháng 9, 1945, lần đầu tiên Hồ Chí Minh xuất hiện, ra mắt dân chúng tại quảng trường Ba Đ́nh, thủ đô Hà Nội, tuyên bố thành lập nước Việt nam Dân Chủ Cộng Ḥa.

    Năm 1946, Hồ Chí Minh đứng ra thành lập Chính Phủ Liên Hiệp. Họ Hồ mời Cựu Hoàng Bảo Đại ra Hà Nội làm Cố Vấn Tối Cao cho chính phủ liên hiệp nhưng thực sự chỉ là để giam lỏng Cựu Hoàng. Hồ Chí Minh cũng khôn ngoan mời các đảng phái quốc gia tham gia Chính Phủ Liên Hiệp. Các đảng phái quốc gia như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đảng Đại Việt Cách Mạng, Đảng Duy Dân … đều cử người tham gia, hy vọng góp phần vào việc xây dựng lại đất nước sau bao năm dài thống khổ dưới ách thống trị của ngoại bang. Chúng ta thấy sự có mặt của các vị như: Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Tam…. Nhưng sau khi Cộng Sản Việt Nam củng cố được lực lượng riêng th́ Hồ Chí Minh giải tán chính phủ liên hiệp để nắm quyền 1 ḿnh. Đảng CSVN bắt đầu tiêu diệt các đảng phái quốc gia và những người không theo Cộng Sản. Hận thù Quốc-Cộng bắt đầu từ đây.

    Nếu HCM là người yêu nước thật sư, biết nghĩ đến quyền lợi tối thượng của đất nước và dân tộc , ông ta đă coi trọng việc đoàn kết dân tộc và đă không giải tán chính phủ liên hiệp, tạo cơ hội để các thành phần yêu nước được tham dự vào việc chống Pháp giành độc lập khi người Pháp manh tâm trở lại Đông Dương sau ngày Nhật đầu hàng. Nếu được như vậy, sau khi Pháp bại trận tại Đông Dương chính phủ liên hiệp hẳn vẫn c̣n tồn tại, Việt Nam có thể tránh được thảm trạng chia đôi đất nước vào năm 1954 và cuộc chiến tranh tại miền Nam Việt Nam đă không xảy ra!

    Lịch sử cho thấy Cộng Sản Việt Nam đă đồng ư với việc chia đôi đất nước. Chính phủ Việt Nam do quốc trưởng Bảo Đại lănh đạo đă quyết liệt phản đối và không kư vào hiệp định này. Văn bản quốc tế này coi như chấm dứt cuộc chiến tranh Việt Nam lần thứ nhất trên toàn lănh thổ Việt Nam kéo dài trong 8 năm (1946-1954). Theo Hiệp Định Geneve, vĩ tuyến thứ 17 và ḍng sông Bến Hải thuộc tỉnh Quảng Trị là lằn ranh phân chia nước Việt Nam thành 2 miền với 2 chế độ khác nhau. Miền Bắc do Hồ Chí Minh lănh đạo theo chủ nghĩa Cộng Sản. Miền Nam theo chế độ Cộng Ḥa. Sau khi nước Việt Nam bị chia đôi, 1 triệu đồng bào miền Bắc đă bỏ đất Bắc di cư vào miền Nam t́m tự do. Tại miền Nam, chính phủ Việt Nam Cộng Ḥa do Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm lănh đạo sau khi hoàn tất việc định cư cho các đồng bào miền Bắc di cư đă bắt tay vào việc xây dựng 1 chế độ tự do, dân chủ cho miền Nam.

    Có người nói rằng v́ chính phủ của Tổng Thống Diệm không chịu tổ chức tổng tuyển cử 2 năm sau hiệp định Geneve nên CSVN mới phải tiến hành chiến tranh thống nhất đất nước. Kẻ lại cho rằng v́ Mỹ đổ quân vào Nam Việt Nam nên Việt Cộng mới phải tung quân vào Nam để “giải phóng miền Nam khỏi bị Mỹ Ngụy kềm kẹp”! Nếu chúng ta biết được con người thật của Hồ Chí Minh chỉ là tay sai của Quốc Tế Cộng Sản và Đảng Cộng Sản do ông ta xây dựng th́ chúng ta hiểu được họ sẽ làm ǵ trước tiên là tại miền Bắc và sau đó tại miền Nam Việt Nam. HCM, lănh tụ của Đảng Cộng Sản Việt Nam, được Đảng Cộng Sản Nga đào tạo và huấn luyện tại Liên Sô. Họ Hồ cũng là tay sai đắc lực của Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản. Họ Hồ nói là theo chủ nghĩa Cộng Sản để “t́m đường cứu nước, giải phóng dân tộc” nhưng đây chỉ là những chiêu bài để đánh lừa quần chúng v́ thực tế đă chứng minh sau khi chủ nghĩa Cộng Sản được thực hiện rồi th́ đất nước vẫn không có độc lập, người dân vẫn không có tự do mà c̣n triền miên trong cảnh đói nghèo, lạc hậu so với các nước lân bang không Cộng Sản. Sự xuất hiện của HCM và việc ông ta chọn con đường xă hội chủ nghĩa để xây dựng đất nước là 1 đại bất hạnh cho đất nước và dân tộc Việt Nam. Lịch sử nước nhà đă ghi những trang sử đen tối chưa từng có trong quá tŕnh dựng nước của dân tộc. Sau cùng th́ chúng ta cũng thấy được là dù Mỹ có không đổ quân vào miền Nam th́ Cộng Sản vẫn tiến hành chiến tranh xâm lăng miền Nam v́ cuộc chiến tranh này đă nằm sẵn trong lộ tŕnh xích hóa Đông Dương của chúng. Theo hồi kư của Lê Duẩn, tổng bí thư Đảng CSVN cho biết năm 1954, Lê Duẩn đang hoạt động tại miền Nam đă xuống tàu của Ba Lan để tập kết ra Bắc nhưng ông này chờ đến đêm tối đă rời tàu Ba Lan, ở lại miền Nam theo chỉ thị của đảng CS để chỉ đạo và tổ chức các cơ sở bí mật của Cộng Sản tại miền Nam.

    Chúng ta hăy nh́n lại lịch sử để xem Cộng sản Việt Nam đă phạm những tội ǵ đối với đất nước và dân tộc kể từ năm 1954, sau khi đất nước bị chia đôi. Tại miền Bắc, họ phát động cuộc cải cách ruộng đất tiêu diệt thành phần “địa chủ”. Hàng trăm ngàn nông dân bị gán cho danh từ”địa chủ bóc lột” và “cường hào ác bá” rồi bị đem ra đấu tố ở các ṭa án nhân dân, bị sỉ nhục, kết án tử h́nh và bị bắn tại chỗ. Đây là tội ác “diệt chủng, chống nhân loại” đầu tiên mà Cộng Sản đă thực hiện tại miền Bắc.

    Năm 1956 tại Hà Nội, Đảng Cộng Sản Việt Nam triệu tập 1 hội nghị cao cấp dưới sự chủ tọa của Hồ Chí Minh. Hội Nghị này đă ban hành Nghị Quyết 15 quyết định tiến hành xâm lăng miền Nam bằng vơ lực. Đảng Cộng Sản Việt Nam quyết chiếm miền Nam bằng bất cứ giá nào. Trước ngày tập kết ra miền Bắc, CSVN đă tổ chức những đám cưới tập thể cho cán bộ và bộ đội. Những người vợ này không theo chồng ra Bắc mà ở lại miền Nam để làm cơ sở cho các hoạt động của Cộng Sản sau này.

    Sau khi Hiệp Định Geneve được kư vào năm 1954, dân chúng miền Nam chỉ được sống trong ḥa b́nh được vài năm. Năm 1957 tiếng súng đă bắt đầu nổ tại các làng quê ở các vùng xa đô thị. Cường độ chiến tranh gia tăng theo thời gian. Nhiều sư đoàn quân chính quy CS miền Bắc xâm nhập miền Nam qua đường ṃn”Hồ Chí Minh”. Chính phủ Việt Nam Cộng Ḥa không có chủ trương gây hấn với miền Bắc và cho dù quân đội Mỹ không có mặt ở miền Nam th́ cuộc chiến tranh lần thứ 2 tại miền Nam cũng không thể tránh được. Quân dân miền Nam chỉ mong muốn sống trong ḥa b́nh và tự do để kiến thiết đất nước nhưng vẫn phải chịu đựng 1 cuộc chiến tranh lâu dài và đẫm máu.Tội ác lớn nhất của CSVN chính là tội gây ra cuộc chiến tranh này. Cuộc chiến này đă làm chết hơn 3 triệu người ở cả 2 miền Nam Bắc và chỉ chấm dứt vào ngày 30 tháng 4, 1975 sau khi quân xâm lược miền Bắc chiếm đươc thủ đô Saigon.

    Lịch sử chứng minh CSVN đă chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho cuộc chiến xâm lăng miền Nam để hoàn tất cuộc cách mạng vô sản tại vùng Đông Nam Á, mở đầu với việc nhuộm đỏ toàn nước Việt Nam. Việc chiếm miền Nam để đặt vùng đất tự do này dưới sự cai trị của CS đă nằm trong lộ tŕnh định sẵn của CS.

    Năm 1958, để lấy ḷng Trung Cộng, bảo đảm cường quốc này sẽ giúp CSVN tiến hành cuộc xâm lăng miền Nam VN, Phạm Văn Đồng với tư cách là thủ tướng miền Bắc đă kư công hàm gửi thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai, xác nhận hai đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của Trung Cộng. Hai đảo này từ ngàn xưa đă được chứng minh là thuộc về Việt Nam và vào thời điểm Phạm Văn Đồng kư công hàm gửi thủ tướng Trung Cộng vẫn thuộc quyền kiểm soát của chính phủ Việt Nam Cộng Ḥa tại Nam VN. Đây là bằng chứng đầu tiên về tội bán nước của CSVN.

    Năm 1959, CSVN đă cho mở 1 con đường mới xuyên qua Trường Sơn (đường ṃn Hồ Chí Minh) để vận chuyển bộ đội, vũ khí, đạn dược từ Bắc vào chiến trường miền Nam. Chính con đường này là huyết mạch nuôi sống đạo quân xâm lăng và giúp chúng hủy hoại chế độ tự do, dân chủ của 1 nửa nước VN, gây bao tang tóc đau thương cho dân tộc Việt.

    Năm 1960, Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng miền Nam và Chính Phủ Lâm Thời Cộng Ḥa Miền Nam Việt Nam được thành lập. CSVN đă tuyên truyền rằng đây là các tổ chức của dân chúng miền Nam được lập ra để chống chính phủ cộng ḥa bù nh́n của Mỹ tại miền Nam. Tại Mỹ, các phong trào phản chiến thân Cộng đă vin vào sự kiện này để đ̣i hỏi chính phủ Mỹ thôi hỗ trợ cho chính phủ VNCH, rút quân đội Mỹ về nước, trả lại “quyền tự quyết” cho dân chúng VN. Tất cả đều đă mắc mưu sâu độc của CS Bắc Việt và Cộng Sản Quốc Tế. Sau khi miền Nam rơi vào tay quân CS xâm lăng, tổ chức Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam do Nguyễn Hữu Thọ làm chủ tịch và Chính Phủ Lâm Thời Cộng Ḥa Miền Nam VN do Huỳnh Tấn Phát làm thủ tướng đă bị giải tán vào năm 1976. Miền Nam hoàn toàn do các lănh đạo CS miền Bắc cai trị.

    Sau năm 1975, CSVN với bản chất lừa bịp và gian dối, đă trơ trẽn khoe là có công “đem lại ḥa b́nh, thống nhất đất nước, giải phóng nhân dân khỏi sự kềm kẹp và thống trị của Mỹ- Ngụy” ….Sự thật mọi người đều biết là:

    - Cộng Sản đi đến đâu người dân bỏ trốn đến đó.

    - Cộng Sản chiếm được miền Bắc th́ 1 triệu dân miền Bắc bỏ chạy vào miền Nam t́m tự do.

    - Cộng Sản chiếm được miền Nam th́ hơn 2 triệu đồng bào miền Nam bỏ chạy trốn sang các nước thuộc thế giới tự do.

    - Các cuộc đấu tố trong Cải Cách Ruộng Đất ở miền Bắc là để giết dân và cướp đất.

    - Vụï án Nhân Văn-Giai Phẩm ở miền Bắc năm 1956 là để dập tắt sự đ̣i hỏi tự do sáng tác của văn, nghệ sĩ miền Bắc.

    - CS thảm sát 5,000 thường dân vô tội tại Huế trong cuộc tổng Công Kích Tết Mậu Thân 1968.

    - Quân Cộng Sản xả súng bắn vào đoàn người chạy loạn trên “đại lộ kinh hoàng”, con đường từ Quảng Trị vào Huế năm 1972.

    - Cộng Sản pháo kích điên cuồng vào các khu dân cư, vào trường học khiến trẻ em vô tội phải chết oan trong suốt cuộc chiến Việt Nam.

    - CS thảm sát người dân miền Nam vô tội trên liên tỉnh lộ 7 từ Pleiku, Kontum, Phú Bổn về Tuy Ḥa những tháng đầu năm 1975.

    - Sau khi chiếm được miền Nam, Cộng Sản đă áp dụng 1 chính sách trả thù quân và dân miền Nam: bắt quân, cán, chính VNCH đi tù nhiều năm mà không xét xử; bắt thân nhân những người này đi các vùng kinh tế mới để chiếm nhà; đổi tiền và đánh tư sản để cướp đoạt tài sản của dân.


    Tất cả các việc làm nói trên của Đảng CSVN không ngoài mục đích bần cùng hóa người dân miền Nam để dễ bề cai trị họ. V́ không chịu nổi chính sách cai trị hà khắc này, dân miền Nam đă phải liều thân lên thuyền vượt biển, vượt biên và hàng trăm ngàn người phải chịu mất mạng ngoài biển cả hay trong rừng sâu.

    Để chối bỏ các tội ác tày trời do chúng gây ra, CSVN đă t́m cách phá bỏ các dấu tích tội ác của chúng ở trong cũng như ngoài nước. Tại Huế, chúng đă cho phá bỏ các bia mộ tập thể chôn các nạn nhân của cuộc thảm sát Tết Mậu Thân. Tại Nam Dương và Mă Lai, nơi có các bia tưởng niệm nạn nhân chết trên đường vượt biển t́m tự do, CSVN đă áp lực các chính phủ này phải cho đập phá các bia tường niệm, gây sự công phẫn cho các gia đ́nh nạn nhân và các cộng đồng người Việt tỵ nạn CS khắp nơi trên thế giới. Chúng tưởng thế là xóa sạch tội ác đă phạm phải mà không biết rằng “ trăm năm bia đá có thể ṃn, nhưng ngàn năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ”. Mai này khi chế độ Cộng Sản không c̣n nữa, các bia tưởng niệm này sẽ được xây lại để làm bằng chứng cho các tội ác to lớn của Cộng Sản.

    Ngày 18 tháng 3, 2006 tại tỉnh B́nh Dương, một ngôi chùa lớn mang tên Đại Nam Quốc Tự đă được khánh thành. Kinh phí xây chùa lên tới cả chục triệu đô la. Trong chùa, ngoài 2 bệ thờ các tượng Phật, tượng Hồ Chí Minh mặc áo đại cán 4 túi sơn son thếp vàng cũng được đặt ở 1 bệ thờ tại Phật đài trong chánh điện, bên cạnh có lá cờ đỏ sao vàng của Đảng CSVN. HCM lúc sinh thời là 1 người Cộng Sản vô thần, trước khi chết c̣n di chúc lại sẽ đi gặp các ông tổ Cộng Sản là Karl Marx và Lenin, có bao giờ đề cập đến niềm tin tôn giáo nào đâu. Nay giới hữu trách CS lại cho đặt tượng HCM trong chùa để cho tín đồ Phật giáo phải lễ lạy, khách mọi nơi phải chiêm bái Hồ như 1 vị Phật quả là một sự xúc phạm nặng nề đến Phật giáo, 1 tôn giáo lớn của người dân Việt. Ư đồ của Cộng Sản là muốn bôi xóa tội ác của HCM, khiến mọi người tưởng rằng HCM là người thánh thiện có công lớn với dân tộc nên đă được nhân dân sùng bái thờ tại “Đại Nam Quốc Tự”(chùa lớn của cả nước Việt Nam). Đây là một tội ác lớn của CS đối với tôn giáo tại Việt Nam.

    Cộng Sản Việt Nam giỏi lừa bịp và dùng nhiều thủ đoạn nên đă đánh lừa được nhiều người. Nhưng với thời gian sự thật đă được phơi bày. Sau ngày 30 tháng 4, 1975, người dân miền Bắc lần đầu tiên được tiếp cận với đời sống của người dân miền Nam và họ đă từ từ thấy được sự thật đă bị giới lănh đạo CS che giấu nhiều năm qua. Nhà văn Dương Thu Hương vào ngày 30 tháng 4, 1975, khi theo 1 đơn vị bộ đội vào thành phố Saigon, bà được thấy đủ loại sách, báo, truyện, thơ, văn, nhạc được bày bán tại thủ đô Saigon, cả sách báo bằng ngoại ngữ cũng được bày bán tự do ở các tiệm sách. Hàng hóa th́ có đủ loại, muốn mua ǵ cũng có, muốn mua bao nhiêu cũng được. Dân muốn nghe chương tŕnh phát thanh nào cũng được: đài VOA, đài BBC, đài Pháp, đài Úc, đài Nhật…Lần đầu tiên được chứng kiến sự thật tại miền đất vừa được đoàn quân của bà “giải phóng”, nghĩ lại đến quê hương miền Bắc của bà, nơi người dân chỉ có thể mua radio 1 băng tần, chỉ có thể nghe được 2 đài phát thanh duy nhất là đài Tiếng Nói Việt Nam và đài phát thanh Quân Đội Nhân Dân, bà đă ngồi xuống bên vệ đường bật khóc và than rằng:“Kẻ man rợ đă đi giải phóng người văn minh!”

    Chỉ 1 năm sau ngày miền Nam VN rơi vào tay quân xâm lăng miền Bắc, năm 1976, CSVN cho thống nhất 2 miền Nam và Bắc, thành lập 1 nước mới mang tên Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Cả nước được đặt dưới sự cai trị của Đảng CSVN, theo chế độ xă hội chủ nghĩa (đối lập với chế độ tư bản của Âu Mỹ). CSVN dùng những mỹ từ như: “độc lập-tự do-hạnh phúc” để mô tả chế độ mới này. Nhưng đất nước có thực sự được độc lập và người dân có được tự do-hạnh phúc hay không?

    Những năm đầu sau ngày 2 miền được sáp nhập, CSVN ngả hẳn theo phe Liên Sô. Họ kư 1 hiệp ước Hợp Tác Toàn Diện với Liên Sô có hiệu lực trong 25 năm. CSVN lại cho quân xâm lược Cam Bốt năm 1978 khiến Trung Cộng càng thêm tức giận. Kết quả năm 1979, Trung Cộng đă bất ngờ cho quân tấn công vào 6 tỉnh ở biên giới miền Bắc giết hại dân lành, nói là để “dạy cho đàn em là CSVN 1 bài học”. CSVN có duy tŕ được nền độc lập của ḿnh không?

    Đầu thập niên 90, Liên Bang Sô Viết sụp đổ. CSVN mất chỗ dựa vào Nga, lại bị Mỹ tiếp tục cấm vận trong nhiều năm, chúng đành phải ngả hẳn vào Tàu Cộng để sống c̣n. Từ đây nước nhà đă bước hẳn sang 1 thời kỳ vô cùng đen tối v́ chúng ta đều biết Trung Cộng với mộng bá quyền chắc chắn sẽ biến VN nhỏ bé thành chư hầu của chúng. Chiêu bài “độc lập” của CSVN chẳng c̣n lừa bịp được ai nữa, kể cả dân chúng trong nước. Hành động bán nước của chúng ngày càng lộ rơ v́ đây là con đường duy nhất chúng phải đi để cứu Đảng. Năm 1999, chúng kư 2 hiệp ước về biên giới; chúng ta mất thác Bản Giốc và Ải Nam Quan. Năm 2000, hiệp ước vể Biển Đông được kư; chúng ta mất nhiều vùng biển. Năm 2009, bất chấp sự phản đối của dân chúng, CSVN c̣n cho Tàu Cộng vào khai thác bô-xít ở vùng đất chiến lược Tây Nguyên, Nam VN. Chúng c̣n cho Đài Loan và Tàu Cộng thuê đất trồng rừng dài hạn (50 năm). Đất nước có c̣n độc lập hay đang rơi vào tay ngoại bang? Mọi người đă thấy rơ Trung Cộng đang là chủ nhân ông thực sự của VN c̣n bọn lănh đạo CSVN đă hiện nguyên h́nh là 1 lũ “bán nước, cầu vinh”.

    Giờ đây th́ mọi sự dối trá lừa bịp đă không c̣n tiếp tục được nữa. Người dân đă thấy được sự thật. Các tṛ khủng bố, đàn áp cũng không làm họ sợ hăi như xưa nữa. Họ ư thức được họ bị bịt mắt, che tai trong nhiều thập niên qua . Họ ư thức được Đảng Cộng Sản chỉ nhân danh họ để thi hành 1 chính sách cai trị hà khắc, tước đoạt mọi nhân quyền và dân quyền. Rốt cuộc, quảng đại nhân dân bị biến thành nô lệ và chỉ một thiểu số vài triệu đảng viên chịu khom lưng làm tay sai cho Đảng là được Đảng ban phát ân huệ. Mặt khác, muốn sống c̣n, Cộng Sản Việt Nam cũng đă phải muối mặt quay sang cầu thân với cựu thù của ḿnh là Hoa Kỳ, một nước mà ngày xưa chúng đă gọi là”con đỉa 2 ṿi, tên sen đầm quốc tế, là kẻ thù của nhân dân các nước yêu chuộng tự do, là thực dân mới….”

    Trong nước hiện nay cũng đang có những thay đổi quan trọng. Từ những sự chống đối lẻ tẻ của người dân các vùng nông thôn đ̣i đất, đ̣i nhà chúng ta thấy các tu sĩ đă can đảm đứng lên đ̣i tự do tôn giáo, các công nhân đ̣i quyền lợi lao động và nay là sự liên kết của các cá nhân và các đoàn thể thành các tổ chức tranh đấu có quy mô lớn hơn. Sự thành lập của khối 8406 vào ngày 8 tháng 4 năm 2006 nhằm mục đích tranh đấu giành tự do, dân chủ cho Việt Nam là một sự kiện quan trọng sau 31 năm CS chiếm được miền Nam. Các thành viên của khối này kêu gọi tẩy chay bầu cử vào Quốc Hội bù nh́n của CSVN vào năm 2007, đ̣i hỏi nhà cầm quyền phải trả lại các quyền tự do cho người dân… Bản chất con người thường là hay cầu an, ngại khó, ngại khổ. Vậy mà một số thường dân nay đă dũng cảm đứng lên tranh đấu cho những quyền cơ bản của người dân để họ có thể sống 1 cuộc sống có phẩm giá của con người. Thành viên của Khối 8406 này là những người yêu nước thật sự, ư thức được nguy cơ phá sản của đất nước nếu cứ cam chịu sự cai trị của Đảng CSVN. Họ là những người can đảm, trung thực không chịu khuất phục trước bạo quyền. Đất nước vẫn c̣n có cơ may tồn tại và hồi sinh nhờ sự thức tỉnh và can trường của những công dân có lương tâm nói trên.

    Nhiệm vụ của chúng ta, các tổ chức cộng đồng của người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại hải ngoại là phải tích cực hỗ trợ cho các cá nhân và tổ chức trong nước đang đứng trước đầu sóng ngọn gió đương đầu với bạo quyền Cộng Sản. Chúng ta có cơ may thành công hay không? Nh́n vào hiện t́nh đất nước, chúng ta ghi nhận những điểm sau đây:

    1- Phong trào tranh đấu cho tự do dân chủ hiện nay ở trong nước đă gây được sự chú ư của các tổ chức nhân quyền trên thế giới và của các nhà lập pháp của các quốc hội dân chủ tại Mỹ và Âu châu. Nhiều người công khai bày tỏ sự hỗ trợ của họ đối với những nhà tranh đấu cho dân chủ tại Việt Nam. Những người tranh đấu cho dân chủ nàyï được gọi là những người yêu nước. Họ được sự hỗ trợ tinh thần quư báu của các tổ chức quốc tế nên sự tranh đấu của họ không đơn độc, lẻ loi như xưa. CSVN không dễ ǵ trấn áp họ như trước kia.

    2- Các sự đàn áp thô bạo của CSVN đối với những người tranh đấu cho dân chủ, tự do đă được loan đi đầy đủ khắp thế giới nhờ mạng lưới thông tin điện tử toàn cầu. Đây là một vũ khí lợi hại của các phong trào tranh đấu cho dân chủ tại Việt Nam. Dù CSVN lập các rào cản để ngăn chận các tin tức bất lợi cho chúng, các tin tức này vẫn lọt hàng rào cản và đến được thế giới tự do.

    3- CSVN đă kư xin gia nhập hầu hết các tổ chức của Liên Hiệp Quốc, kể cả tổ chức Mậu Dịch Thế Giới (WTO) nên họ không thể chỉ dùng luật rừng để khống chế người dân như trong 60 năm qua.

    4- 35 năm về trước khi chưa chiếm được miền Nam, các cán bộ CS đều là những người vô sản, nghèo túng. 35 năm sau, cũng chính những cán bộ CS này nhờ tham nhũng của công, bóc lột dân lao động hầu hết các cán bộ CS trong bộ máy cầm quyền đều có của ăn của để, có tiền cho con du học ở các nước tiên tiến tư bản như Mỹ, Úc, Canada, Pháp, Nhật….Các lănh đạo chóp bu của Đảng CSVN nay đă trở thành các tư bản đỏ có tài sản lên đến hàng trăm triệu hoặc hàng tỷ đô la.

    5- Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng, đă gửi các con du học ở Mỹ, thậm chí có 1 con kết hôn với một người Mỹ gốc Việt nữa! Thủ tướng 1 nước mà không c̣n tin tưởng nổi nền giáo dục do chính ḿnh xây dựng, phải đem con cho đi du học ở một nước ḿnh từng kết án là “thực dân, đế quốc” là “kẻ thù của nhân dân ta“ th́ thật là đáng xấu hổ, tủi nhục cho đất nước. Một nền giáo dục đào tạo ra những học sinh lớp 6 không làm nổi 4 phép tính đơn giản, 89% sinh viên của 12 trường đại học miền Bắc thú nhận đă thi cử gian lận!

    6- Giáo dục th́ tệ hại như vậy. Đạo đức trong xă hội th́ suy đồi không sao chấn chỉnh nổi. Các tệ nạn tham nhũng, ma túy, măi dâm tràn lan.

    7- 35 năm trước đây tại miền Nam Việt Nam, dù tài nguyên đất nước hạn chế, dù bị Cộng Sản đánh phá mọi mặt, người dân miền Nam đă từng được hưởng 1 chế độ tự do, dân chủ với mọi quyền tự do : đi lại, cư trúù, lập hội, báo chí, ứng cử và bầu cử… 35 năm sau, đất nước không c̣n chiến tranh. CSVN được hưởng nhiều thuận lợi: tài nguyên dồi dào của đất nước quy về một mối, thế giới tư bản cho mượn vốn đầu tư với lăi xuất nhẹ, đồng bào nước ngoài hàng năm gửi về VN hàng tỷ đô la… mà chỉ có được một số công tŕnh xây dựng ở các đô thị, các cơ quan của Đảng và nhà nước, các khách sạn, nhà hàng, tụ điểm ăn chơi là to đẹp. Đời sống của người dân thường vẫn c̣n gặp rất nhiều khó khăn.

    Không ai phủ nhận CSVN hiện nay đang nắm trọn quyền hành, tiền bạc dồi dào, phương tiện dư thừa, được sự hỗ trợ tận t́nh của quốc tế kể cả Mỹ… Nhưng hiện nay CSVN đă làm mất ḷng tin của nhân dân. Nhân dân không c̣n tin vào Đảng nữa. Từ trước đến nay CSVN thành công được là nhờ vào sức mạnh của nhân dân. Ngày nay nếu họ không c̣n được nhân dân ủng hộ nữa th́ trong tương lai Đảng CSVN tất sẽ bị đào thải v́ sức mạnh của nhân dân là vô địch! Đây là bước ngoặt của lịch sử. Chủ nghĩa Cộng Sản sống c̣n tại Nga Sô 70 năm bỗng chốc c̣n tan thành tro bụi. Đông Âu đă nhất loạt từ bỏ chủ nghĩa Cộng Sản để trả lại tự do cho người dân. Hai vợ chồng nhà độc tài Romania là Ceausescu và Elena sau khi cầm quyền 30 năm cũng đă bị lật đổ và ngày nay Romania đang là 1 nước dân chủ. Chế độ độc tài của Tổng thống Soharto tại Nam Dương sau 32 năm cũng bị nhân dân lật đổ. Chế độ độc tài của Saddam Hussein tại Iraq sau 30 năm cũng phải chấm dứt.

    Những sự kiện diễn ra tại quê nhà những năm gần đây cho thấy Việt Nam đang ở trong t́nh trạng rất nguy kịch. Nguy cơ mất nước là 1 nguy cơ có thật. Việt Nam không c̣n cơ may nào thoát khỏi sự kiềm chế của Trung Cộng và chắc chắn đă trở thành 1 chư hầu của chúng. Những người Việt yêu nước , thương ṇi ở trong nước cũng như tại hải ngoại phải làm ǵ? Trước hết chúng ta cần ư thức những điều quan trọng sau đây:

    - Chỉ có người Việt Nam không CS mới thực sự yêu nước Việt và có khả năng bảo vệ đất nước chống khỏi sự thống trị của ngoại bang. CSVN miệng nói là “chống ngoại xâm, bảo vệ độc lập cho nước, cho dân” nhưng chúng không có khả năng chống ngoại xâm v́ làm như vậy chúng sẽ không bảo vệ được quyền lợi của Đảng CS và quyền lợi của các đảng viên CS, của giai cấp lănh đạo CS nhiều năm nắm quyền sinh sát đối với người dân.

    - Giới trẻ (thanh niên, sinh viên, học sinh) là thành phần chính phải có trách nhiệm trong việc nuôi dưỡng ngọn lửa tranh đấu cho tương lai của đất nước, cho 1 VN độc lập, tự do, hạnh phúc. Từ ngàn xưa, thanh niên vẫn được coi là rường cột của nước nhà.


    Nếu chúng ta tuyệt đối tin vào chính nghĩa quốc gia, tin rằng chủ nghĩa dân tộc nhân bản sẽ thắng chủ nghĩa CS độc tài phi nhân, và 1 ḷng đoàn kết với những thành phần người Việt chân chính, chúng ta sẽ thắng trong cuộc tranh đấu chống chế độ CS toàn trị, sẽ bảo vệ được đất nước đang bị Trung Cộng bá quyền thống trị và sẽ thực hiện được giấc mơ “đem lại hạnh phúc” cho người dân Việt nhiều năm dài phải sống trong chiến tranh tàn khốc, bị thực dân, đế quốc đàn áp bóc lột, bị CS lừa dối, nô lệ hóa… Lịch sử đă nhiều lần chứng minh rằng sức mạnh đoàn kết của toàn dân là sức mạnh vô địch để chống ngoại xâm và bảo vệ nền độc lập của tổ quốc. Việt Nam bị nước Tàu khổng lồ đô hộ trong 1,000 năm; bị thực dân Pháp tham lam đô hộ trong 100 năm nhưng cuối cùng sức quật khởi của toàn dân đă giúp Việt Nam lấy lại được chủ quyền của ḿnh. CSVN cũng đă lợi dụng ḷng yêu nước của người dân, huy động sức người, sức của trong nhiều thập niên của thế kỷ 20, nói là để đánh đuổi “thực dân Pháp và đế quốc Mỹ” ra khỏi nước, nhưng sự thực chỉ là để đặt toàn cơi VN dưới ách thống trị của đế quốc đỏ CS. Thậm chí chúng c̣n quay lại bắt tay với cựu thù Hoa Kỳ để lợi dụng mà sống c̣n và phát triển. Hoa Kỳ v́ quyền lợi của chính họ , lúc th́ nói là cộng tác với miền Nam VN để bảo vệ thành tŕ của dân chủ, tự do; lúc lại bỏ rơi VNCH không nương tay vào năm 1975, nay th́ lại muốn lợi dụng CSVN để kềm hăm tham vọng bá quyền của Trung Cộng.

    Không ai thực sự v́ quyền lợi của người dân VN ngoài người dân Việt. Chúng ta, v́ tiền đồ của đất nước và dân tộc, hăy sáng suốt t́m ra 1 sinh lộ cho đất nước. Con đường duy nhất hiện nay là phải đoàn kết để giải thể chế độ độc tài đảng trị hiện nay tại VN. Dân chủ hóa nước nhà là con đường duy nhất để chúng ta tập trung sức mạnh của toàn dân vào công cuộc chống ngoại xâm, bảo vệ giang sơn gấm vóc do tổ tiên để lại. Đó cũng là con đường duy nhất để chúng ta đưa nước nhà sang trang mới, đem lại đời sống no ấm tốt đẹp cho người dân thường. Trọng trách chính là của người dân Việt hiện nay tại quốc nội v́ họ chiếm đại đa số. Họ cần đẩy mạnh cuộc tranh đấu để đ̣i lại quyền được quyết định sinh mạng chính trị của chính ḿnh. Cộng đồng nhỏ bé của chúng ta tại hải ngoại, tuy chỉ có vài triệu người nhưng với tinh thần tranh đấu bất khuất không khoan nhượng với CS và tay sai, với sự hy sinh đă được chứng tỏ nhiều chục năm nay, với quyết tâm không thỏa hiệp với CSVN, cũng có thể làm 1 số việc cụ thể để đồng hành với dân tộc Việt trong công việc khó khăn này. Chúng ta có thể cắt đứt nguồn tiếp tế hữu hiệu cho CSVN bằng cách không gửi tiền về VN buôn bán, kinh doanh; chỉ về Việt Nam khi có chuyện thật sự quan trọng; không hỗ trợ cho các tổ chức làm từ thiện nhưng sự thật là làm kinh tài giúp VC.

    Tại hải ngoại, chúng ta có thể tích cực tham gia vào các cuộc bầu cử ở địa phương để sử dụng lá phiếu của ḿnh 1 cách hữu hiệu, khuyến khích con em tham gia công tác phục vụ cộng đồng, không để VC lợi dụng vào các công việc làm lợi cho chúng tại hải ngoại và tại quê nhà. Chúng ta cần tự nhắc nhủ “bất cứ việc ǵ có lợi cho VC là có hại cho tập thể những người Việt tỵ nạn CS” và chúng ta quyết tâm sẽ không làm dù việc ấy có lợi nhất thời cho chúng ta. Sáng suốt 1 chút, quyết tâm 1 chút và can đảm 1 chút, mỗi người góp một bàn tay, cùng nhau, chúng ta sẽ thực hiện được việc lớn và giấc mơ “quang phục quê hương” của chúng ta sẽ thành hiện thực.


    Nguyễn Quốc Đống
    Tháng 7, 2010

    Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm
    Tu Thân, Tề Gia, Trị Quốc, B́nh Thiên Hạ
    Khai Dân Trí, Chấn Dân Khí, Hậu Dân Sinh

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •