Results 1 to 7 of 7

Thread: Tâm Tư của một người Hướng Đạo xa Quê Hương

  1. #1
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    77

    Tâm Tư của một người Hướng Đạo xa Quê Hương

    Tâm Tư của một người Hướng Đạo xa Quê Hương
    - Trần Việt Tŕnh -

    Năm 2010 -vừa qua đánh dấu 80 năm Hướng Đạo Việt Nam (HĐVN). Từ lúc thành lập vào năm 1930, HĐVN đă trải qua bao nhiêu giai đoạn, thu hút rất đông những nhân vật sau này giữ những vai tṛ trọng yếu trên chính trường miền Nam cũng như miền Bắc. Năm 1954, Việt Nam bị chia làm hai. Miền Bắc trở thành Cộng Sản, Hướng Đạo miền Bắc không được phép hoạt động và bị giải tán. Trong khi đó, Hướng Đạo miền Nam tự do vẫn tiếp tục nẩy mầm và phát triển. Tháng 4 năm 1975, miền Nam bị rơi vào tay Cộng Sản, hội HĐVN lại bị giải tán. Các huynh trưởng và các hướng đạo sinh (HĐS) tản mác khắp nơi theo cơn đại hồng thuỷ nhuộm đỏ cả nước làm tan tành dân tộc và làm tan hoang dân t́nh.

    Kỷ niệm 80 năm, không ǵ bằng tổ chức một Trại Họp Bạn Toàn Quốc, quy tụ tất cả anh chị em HĐS các thế hệ, các giai đoạn, các khuynh hướng để cùng họp mặt, để thắt chặt t́nh Huynh Đệ, để nêu lên một chí hướng Đồng Tâm và tiến đến Hợp Nhất. HUYNH ĐỆ - ĐỒNG TÂM - HỢP NHẤT, đó là tiêu đề và chủ trương của Trại.

    Trại Họp Bạn HĐVN có tên là Bách Việt đă diễn ra từ ngày 22/7 đến ngày 24/7 năm 2010 tại Lạc Cảnh, Đại Nam, B́nh Dương với hơn hai ngàn trại sinh, phụ huynh và thân hữu tham dự, với 68 đơn vị HĐ tụ tập về từ khắp các miền đất nước.

    Từ đầu năm ngoái tôi đă nghe trong nước xôn xao chuẩn bị cho kỳ trại. Rồi đầu tháng 7 biết các Trưởng bận rộn chuẩn bị. Rồi Trại được tiến hành. Hôm nay niềm xúc động trong tôi dâng cao khi trong tay có được cuốn Kỷ Yếu Trại Họp Bạn do một người thân từ VN gởi cho. Đọc từng trang bài vở tường tŕnh và được xem bao nhiêu là h́nh ảnh sinh hoạt thân thương mà tinh thần HĐ trong tôi bỗng nổi lên dạt dào.

    Nh́n lại h́nh ảnh các em thanh thiếu niên trong đồng phục HĐ vui chơi hồn nhiên mà nhớ lại thuở thiếu thời của tôi. Nh́n lại thấy các Trưởng đầu đàn nay tuổi đă quá lớn nhưng vẫn một ḷng sắc son với Phong Trào. Có Trưởng đă 98 tuổi từ Huế lặn lội đường xa về dự Trại. Có Trưởng Tổng Uỷ Viên nay đă 93 tuổi mấy chục năm miệt mài với Phong Trào nay vẫn nhiệt tâm nhiệt t́nh đứng ra cáng đáng. Tinh thần Hướng Đạo là đây. Nhiệt t́nh Hướng Đạo là đây.

    Đă lâu lắm VN nay mới có lại một trại HĐ lớn với tầm vóc quy mô như vậy. Trại Bách Việt cuối cùng cũng được thành h́nh với lượng người quy tụ về thật đông, đông hơn bao giờ hết kể từ năm 75, dạt dào t́nh nghĩa, với nhiệt t́nh HĐ sôi sục từ nội tâm trung thực.

    Trong 80 năm hoạt động, HĐVN đă trải qua bao nhiêu thăng trầm, đă có lúc ngưng hoạt động một thời gian khá dài, đó là giai đoan từ sau 75 cho đến thời gian gần đây, những tưởng tiêu tan không c̣n nữa. Ấy vậy mà HĐVN lại sống lại, cùng tiến bước với Hướng Đạo Thế Giới. Âu đó cũng là nhờ tôn chỉ trong sáng của Hướng Đạo, nhờ sự tích cực của các Trưởng đầu tàu và của mọi đoàn sinh trong đoàn thể. Dầu vậy, dầu cho nhà nước CSVN đă có Nghị Định 45 “cho phép” thành lập hội đoàn, mở ra một niềm hy vọng cho phong trào HĐVN, nhưng Hội vẫn chưa được phép chính thức sinh hoạt. Hiện nay trên khắp vùng đất nước, đă có hàng trăm đơn vị với hàng ngàn HĐS, đủ các ngành, đang như bầy ong, đàn kiến kiên tŕ, vất vả hoạt động trong một hoàn cảnh đầy khó khăn và trở ngại của đất nước. Những hoạt động HĐ của VN bây giờ, dưới h́nh thức này hay h́nh thức khác, cũng chỉ là hoạt động “chui” hay “bán chính thức” mà chính quyền đang tạm và ngầm chấp nhận v́ hoạt động này chưa làm ǵ phương hại đến sự an ninh của chế độ đó mà thôi.

    Do vậy nên dầu được chấp thuận bởi giới chức cao cấp nhất của tỉnh B́nh Dương, an ninh khu du lịch Đại Nam được thắt chặt và thường xuyên có hơn 120 nhân viên an ninh thường phục có mặt tại đất Trại, Trại vẫn phải bị kết thúc vào chiều thứ Bảy thay v́ vào chiều Chúa Nhật, sớm hơn gần 24 giờ, v́ chính quyền quan ngại cho “an ninh” của trại sinh bởi số người quy tụ về đông hơn số lượng cho phép! Có Trưởng c̣n được báo “mời làm việc” sau khi trở lại địa phương.

    Dầu sao th́ Trại Họp Bạn Toàn Quốc vừa qua với quy mô lớn như vậy và với số lượng người quy tụ đông như vậy cũng đă là một sự thăng hoa của phong trào HĐVN hiện nay, một thành công lớn mang lại niềm tin, động lực cho tất cả mọi người.

    Chúng ta thường nói tre già th́ măng mọc, nh́n lại những huynh trưởng đầu đàn c̣n lại không c̣n trẻ nữa, không c̣n được cái xốc vác, nhanh nhẹn như ngày xưa. Tôi ái ngại tre già rồi mà măng lại chưa mọc, lo âu nhất là măng mọc trên đất xấu, đất “khô cằn” nên không thể nào vươn lên được. Trong điều kiện khó khăn như hiện nay, tuy có đoàn này đoàn kia, danh xưng không đồng nhất, nhưng tựu trung cùng hướng đến một mục đích chung cao cả là giữ vững và phát triển Phong Trào để giáo dục con em trở thành người tốt, tạo môi trường lành mạnh cần thiết cho thanh thiếu niên trong hoàn cảnh xă hội suy đồi như hiện nay.

    56, 57 năm Xă Hội Chủ Nghĩa, Hà Nội đă làm được ǵ cho thanh thiếu niên miền Bắc? Hơn 35 năm qua Chế độ CSVN đă làm được ǵ cho thanh thiếu niên miền Nam? Đoàn Thanh Niên CS HCM đă giáo dục được ǵ cho tuổi trẻ mai sau, giống ṇi của Tổ Quốc? VN bây giờ chỉ c̣n là một xă hội suy đồi và truỵ lạc. Tuổi trẻ VN bây giờ chỉ biết ăn chơi, đua đ̣i, sống vội và bất kể ngày mai.

    Trải qua bao thời gian, HĐVN vẫn không thay đổi, vẫn một ḷng phục vụ thế hệ trẻ, với sứ mạng mang một phương cách giáo dục đă được thừa nhận trên toàn thế giới hơn trăm năm nay hầu đóng góp một phần công sức vào việc h́nh thành những công dân hữu ích cho đất nước, những thành viên năng động, tích cực cho xă hội.

    Tham dự một Trại Họp Bạn Toàn Quốc là một kỷ niệm khó quên của đời Hướng Đạo. Trại Họp Bạn ở Suối Tiên Thủ Đức năm 1970 cách đây 40 năm để kỷ niệm 40 năm thành lập HĐVN là trại họp bạn cuối cùng mà tôi được tham dự trước khi bỏ nước ra đi. Thời gian trôi đi mang theo những thay đổi, đó là quy luật muôn đời. 40 năm qua cuộc đời vẫn phải nổi trôi. Đời Hướng Đạo của tôi cũng như của bao nhiêu HĐS khác cũng chao đảo theo vận nước.

    Người Hướng Đạo vẫn thường nói “Một ngày Hướng Đạo, một đời Hướng Đạo”. Tôi đă có một đời Hướng Đạo, tôi chỉ xin được một ngày Hướng Đạo, đó là ngày tôi được mặc đồng phục Hướng Đạo đứng hiên ngang trên đất nước tôi, công khai, không lén lút và cũng chẳng phải cầu cạnh xin xỏ ai để làm việc mà ḿnh muốn làm, tốt cho thanh thiếu niên VN, cho Quê Hương, cho Tổ Quốc. Lời hứa Hướng Đạo “Làm tṛn bổn phận đối với tín ngưỡng tâm linh, Tổ Quốc và quốc gia tôi” vẫn c̣n nguyên vẹn trong trái tim nhiệt t́nh nhiệt tâm Hướng Đạo của tôi.

    Khai mạc Trại, Trại Trưởng Danh Dự đă mở lời chào mừng ngày “HỢP NHẤT KHÔNG XA” của HĐVN. Tôi mơ xa hơn thế nữa, tôi mơ một ngày HỢP NHẤT KHÔNG XA của TOÀN DÂN TỘC.

    Trần Việt Tŕnh
    16 tháng 2 năm 2011


  2. #2
    Member
    Join Date
    10-11-2010
    Posts
    865

    Hướng Đạo Việt Nam hay kiên nhẫn

    Đọc mấy lời than thở của một cựu Hướng Đạo Sinh tôi cũng thấy bùi ngùi xúc động nhớ lại những buổi sáng chủ nhật mặc cái quần sọc mầu xanh dương, áo sơ mi mầu nâu bỏ trong quần đàng ḥang cẩn thận thắt cái khăn quàng mầu lơi gỗ có viền nâu đậm ,cầm thêm một cái gậy tre hớn hở đi sinh hoạt với bạn bè trong Đạo Tân Binh ở Trung Tâm Thể Dục Thể Thao đuờng Phan đ́nh Phùng ,ngày dự Trại Hè Quốc Tế đầu tiên ở Trảng Bom năm 1958 ,bao nhiêu kỷ niệm đầy những thân thương trong một miền Đất Tự Do dù mới đuợc Độc Lập chưa bao lâu đang bị cộng quân hăm doạ tứ bề .Nhưng khi nh́n tấm ảnh thấy những em Hướng Đạo Sinh ăn mặc lôi thôi ,áo bỏ ngoài quần ,khăn quàng sốc sếch ,xa xa lại có lá cờ đỏ sao vàng lá cờ mà " ...Ai về qua Bần Thứa ,ai về qua Văn Giang ghé vào thăm Xứ Lực xem anh du kích đốt làng ,phất phơ cờ máu tan hoang chùa chiền . " (thơ thời chiến tranh ở miền Bắc )Tôn chỉ của Hướng Đạo Sinh không thể đứng dưới lá cờ máu đó đuợc ,Hướng Đạo Sinh không thể đồng loă với kẻ giết người ,cướp của ,phá nhà ,đốt chùa ,đập miếu . Một ai đó trong chính quyền Hà Nội không cho phép lập hội Hướng Đạo là phải ,chắc họ cũng từng là một Hướng Đạo Sinh ,biết giữ cho Hướng Đạo Sinh cái Chân Thiện Mỹ của nó ,chứ không cần phải cái phô trương bề ngoài .Hăy kiên nhẫn không c̣n bao lâu nữa chế độ độc tài gian ác cộng sản bị dẹp tan ,Hướng Đạo sẽ hồi sinh ăn mặc gọn gàng sạch sẽ như ngày xưa ,lễ độ trang nghiêm như ngày nào chứ cứ như tấm h́nh tôi thấy ở trên th́ thà đừng lập hội Hướng Đạo th́ hơn .

  3. #3
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Posts
    1,129
    Kính gửi chú Đại Lăn,

    Cháu tin chắc chú và các quư vị tỵ nạn cộng phỉ khác cũng thấy được, đám ngụy Ba Đ́nh càng ngày càng thâm độc, chúng sẽ không cấm bất cứ sinh hoạt nào nữa đâu!

    Phương châm của chúng nó là không triệt được chúng nó th́ tham gia lũng đoạn chúng nó vậy!

    Điều này đă được chứng tỏ thật rơ ràng cái đám tôn giáo quốc doanh của chúng nó.

    "Hướng Đạo" cũng đang bị chúng nó hiếp dâm đấy chú ạ!

    Chúng ta sẽ chẳng lạ ǵ nếu các em Hướng Đạo rống lên: như có thằng hồ trong...

  4. #4
    Member
    Join Date
    10-11-2010
    Posts
    865
    Vài h́nh ảnh của Hướng Đạo Sinh Nhật trong một trại hè :
    ăn mặc đàng hoàng như Việt Nam ngày xưa chỉ khác cái quần dài và quần sọc mà thôi ,chứ không mặc quần đùi vá víu đủ mầu như mấy em trong tấm h́nh ở trên .:

    http://www.15nj.org/ver2/d_asagiri/0...c/mountain/01/
    http://www.15nj.org/ver2/d_asagiri/0...005/index.html

  5. #5
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    HƯỚNG ...đến cái ĐẠO nào?

    Mới nghe cái tưạ bài, tôi cũng ...chúi mũi vào đọc - dù không phải là Hướng đạo sinh, nhưng tôi rất ngưỡng mộ sinh hoạt cuả HĐVN ngày xưa - nhưng đọc dần dần thì ... chỉ biết buông hai tiếng "biết ngay!"

    Do vậy nên dầu được chấp thuận bởi giới chức cao cấp nhất của tỉnh B́nh Dương, an ninh khu du lịch Đại Nam được thắt chặt và thường xuyên có hơn 120 nhân viên an ninh thường phục có mặt tại đất Trại, Trại vẫn phải bị kết thúc vào chiều thứ Bảy thay v́ vào chiều Chúa Nhật, sớm hơn gần 24 giờ, v́ chính quyền quan ngại cho “an ninh” của trại sinh bởi số người quy tụ về đông hơn số lượng cho phép! Có Trưởng c̣n được báo “mời làm việc” sau khi trở lại địa phương
    Khu du lich Đại Nam là "cơ ngơi" cuả cái bọn có "dây máu ăn phần" với bọn chóp bu trong guồng máy cai trị VN, cảnh trí thì toàn đồ dàn dựng giả tạo - tôi chưa và sẽ không bao giờ đi tới, nhưng hình ảnh thì ai không biết? - không thích hợp với tinh thần Hướng Đạo thuần túy. HĐVN ngày trước thường tổ chức họp trại tại những vùng đất rất "thiên nhiên", ngay cả sinh hoạt hầu hết diễn ra trong khung cảnh đơn sơ, thậm chí rất hoang dã. Như tôi có biết, trên Pleiku trước 75, HĐVN đươc các anh chiến sĩ VNCH, bản thân từng là HĐ sinh, dẫn dắt HĐ viên sinh hoạt ngay trong vùng núi rừng cao nguyên, dĩ nhiên là đã đươc bảo đảm an toàn trước, mà nhiều người con nhớ tận bây giờ!
    Đã phải chọn cái ...sân sau cuả "giới chức cao cấp" để sinh họat dưới sự giám sát - không biết có bị "chỉ đạo ké"? - cuả tới 120 chó săn - mặc thường phục thì rõ là chó săn - ấy vậy mà chắc thấy tình hình gây "bức xúc" cho "nãnh đạo" nên bắt trại phải ...vãn tuồng sớm hơn dự định!?
    Đây là một hình thức "nhử mồi" hay "dụ khị"? hay thật tình chúng chỉ muốn "nới lỏng" dây trói cho dân VN? Chỉ cần cảm thấy lạnh cẳng là lập tức "xiết" lại ngay thôi, đúng là một loại "dân chủ bố thí" cho người dân từ tay thằng "đầy tớ nhân dân"!

    Tôi ái ngại tre già rồi mà măng lại chưa mọc, lo âu nhất là măng mọc trên đất xấu, đất “khô cằn” nên không thể nào vươn lên được.
    Bác "lo âu" là phải! Nhất là bác lại là một người Hướng Đạo sinh chân chính. Tôi phải ...giật mình khi xem hình đính kèm trong bài, mới biết đó là Hướng Đạo VN trong nước đây sao? Hướng Đạo là một đoàn thể như thế nào mà ngày nay lại "sáng tạo" một loại đồng phục nếu không muốn nói là .."nhố nhăng", mầu mè quá đáng mà lại nhếch nhải không ra một cái biểu tượng gì! Các em nhỏ này sẽ đươc hướng đến cái đường nào trong cái xhcn ngoài con đường "học tập đạo đức" theo gương "thằng già" cuả chúng nó? Hỏng, bác Trình à!
    Phải, nó càng ngày càng no cơm ấm cật, tư niên chỉ nghĩ đến một điều là làm sao để tiêu diệt hết những nền tảng tốt đẹp cuả miền Nam VNCH còn xót lại. Để cuối cùng người dân VN không có một sự so sánh, chọn lựa nào khác ngoài sự cam chịu - nếu muốn sống ...hèn - những gì chúng nó ban phát.

    Rất cảm ơn tác giả với những lời kết luận làm bớt đi những tư tưởng tiêu cực trong tôi.
    Nếu ai có đươc hình ảnh HĐVN xưa và nay tại hải ngoại post lên đây thì hay biết mấy!

  6. #6
    Member TuDochoVietNam's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Location
    Texas
    Posts
    1,399
    Quote Originally Posted by Đại Lăn View Post
    Đọc mấy lời than thở của một cựu Hướng Đạo Sinh tôi cũng thấy bùi ngùi xúc động nhớ lại những buổi sáng chủ nhật mặc cái quần sọc mầu xanh dương, áo sơ mi mầu nâu bỏ trong quần đàng ḥang cẩn thận thắt cái khăn quàng mầu lơi gỗ có viền nâu đậm ,cầm thêm một cái gậy tre hớn hở đi sinh hoạt với bạn bè trong Đạo Tân Binh ở Trung Tâm Thể Dục Thể Thao đuờng Phan đ́nh Phùng ,ngày dự Trại Hè Quốc Tế đầu tiên ở Trảng Bom năm 1958 ,bao nhiêu kỷ niệm đầy những thân thương trong một miền Đất Tự Do dù mới đuợc Độc Lập chưa bao lâu đang bị cộng quân hăm doạ tứ bề .Nhưng khi nh́n tấm ảnh thấy những em Hướng Đạo Sinh ăn mặc lôi thôi ,áo bỏ ngoài quần ,khăn quàng sốc sếch ,xa xa lại có lá cờ đỏ sao vàng lá cờ mà " ...Ai về qua Bần Thứa ,ai về qua Văn Giang ghé vào thăm Xứ Lực xem anh du kích đốt làng ,phất phơ cờ máu tan hoang chùa chiền . " (thơ thời chiến tranh ở miền Bắc )Tôn chỉ của Hướng Đạo Sinh không thể đứng dưới lá cờ máu đó đuợc ,Hướng Đạo Sinh không thể đồng loă với kẻ giết người ,cướp của ,phá nhà ,đốt chùa ,đập miếu . Một ai đó trong chính quyền Hà Nội không cho phép lập hội Hướng Đạo là phải ,chắc họ cũng từng là một Hướng Đạo Sinh ,biết giữ cho Hướng Đạo Sinh cái Chân Thiện Mỹ của nó ,chứ không cần phải cái phô trương bề ngoài .Hăy kiên nhẫn không c̣n bao lâu nữa chế độ độc tài gian ác cộng sản bị dẹp tan ,Hướng Đạo sẽ hồi sinh ăn mặc gọn gàng sạch sẽ như ngày xưa ,lễ độ trang nghiêm như ngày nào chứ cứ như tấm h́nh tôi thấy ở trên th́ thà đừng lập hội Hướng Đạo th́ hơn .
    TABTT
    Bạn thân, Trại Trảng Bom là vào năm 1959, có Phó Tổng Thống Nguyễn Ngọc Thơ đến chủ tọa ngày khai mạc.
    Một ngày Hướng Dạo, Trọn đời Hướng Đạo.
    Tặng bạn một bài viết đă lâu

    Chút Tâm T́nh về

    Hướng Đạo Quảng Trị, Đạo Ái Tử



    Đỗ Văn Phúc

    Làm sao có thể quên được những kỷ niệm đẹp của thời niên thiếu trong sáng và hồn nhiên. Nhưng cũng khó mà nhớ hết từng chi tiết của những biến cố, những con người đă từng gặp gỡ sau gần ba bốn mươi năm theo diễn tŕnh quá thăng trầm của lịch sử; mà trong đó bản thân ta cũng chịu nhiều cuộc đổi đời chua chát và khổ nhục.

    Tôi vừa viết xong một bài hồi kư dày 7 trang về Quảng Trị cho tờ đặc san Xuân của hội Đồng hương Quảng Trị, th́ Trưởng Nguyễn Trung Thoại từ Canada nhắn nhe tôi viết bài về Hướng Đạo Quảng trị cho Đặc san Quảng Thừa.

    Sao ngày xưa chúng ta gọi Trị Thiên, mà nay các bạn đổi ra Quảng Thừa? Có phải các bạn né chữ B́nh Trị Thiên nghe có vẻ Vi Xi chăng? Thôi, Trị Thiên hay Quảng Thừa ǵ ǵ nữa, th́ hai tỉnh chúng ta đă cùng có nhiều điểm chung gắn bó trong một quá tŕnh lịch sử lâu dài. Ngày nay, than ôi, Thừa th́ c̣n đó mà Quảng th́ đă bị cuộc chiến ác liệt dày xéo thê lương. Trái tim thân yêu là thành phố Quảng Trị đă bị băm vằm nát nhừ chẳng c̣n chi ngoài đống gạch vụn đang bị cỏ cây lấp dần mất dấu tích xưa. Những người con Quảng Trị giờ tha phương khắp mọi miền đất nước, lưu lạc ra khắp năm châu. Có phút nào ngồi bên tách trà t́m ghép lại những vụn vỡ kỷ niệm để hoài tưởng cho những ngày thân ái xa xưa, lúc thanh b́nh an lạc cũng như trải dài theo chiến cuộc đau thương.

    Nơi tỉnh lỵ địa đầu hoả tuyến đó ngày xưa cũng có những đoàn Hướng Đạo với đủ các lưá tuổi: Ấu sinh, Thiếu sinh, Tráng sinh dưới mái nhà chung của Đạo Ái Tử. Người anh đầu đàn lúc đó là Trưởng Nguyễn Đức Phúc, dong dỏng cao, hơi gầy, có dáng dấp của một nhà giáo nhưng luôn tươi cười, cởi mở. Trưởng Phúc nay đă bước qua tuổi 90, như thế là đại phúc.

    Tôi tham gia hướng đạo vào khoảng năm 1960, sau kỳ trại họp bạn Trảng Bom kết thúc. Thiếu đoàn Lam Sơn, nơi tôi hân hoan và vinh dự được mang chiếc khăn quàng màu hồng viền xanh lúc đó dưới sự hướng dẫn của trưởng Nguyễn Xuân Tăng. Đoàn chỉ có hai đội: Hổ và Voi. Một thời gian ngắn sau khi tuyên hứa, tôi làm đội trưởng đội Hổ, đeo tua vai hai màu đen vàng. H́nh như tôi có máu nhà binh sẵn trong người, nên tôi đă điều hành đội có kỹ cương, nghiêm trang và thành thật mà nói, hơi cứng rắn. Suốt tuần lễ cặm cụi sách đèn, chúng tôi những mong chóng đến ngày cuối tuần để khoác lên chiếc áo màu nâu, đeo khăn quàng, cầm chiếc gậy 1.6 mét để đến đạo quán sinh hoạt. Đạo quán là một căn nhà gạch đơn sơ cuối đường Lư Thái Tổ gần trường trung học Nguyễn Hoàng. Bên trong trống trải chỉ có các tranh ảnh sinh hoạt treo trên tường; bên ngoài là một khoảnh đất vừa đủ rộng cho hai thiếu đoàn cùng vui chơi. Trong cái không gian bé nhỏ thân thương này, chúng tôi từ xa lạ đă trở thành bạn chí thiết, cùng học cách thắt các nút dây, sử dụng bản đồ và các dấu hiệu. Chúng tôi cùng nhắc nhở nhau về luật Hướng đạo, những mong sau này lớn lên sẽ trở thành những thanh niên hữu dụng và có tư cách, ḷng tự trọng và nhiệt thành phục vụ xă hội.

    Những ngày đó, tâm hồn chúng tôi hồn nhiên, thơ thới, như những trang giấy trắng tinh mà sinh hoạt Hướng đạo đă từng ngày đă vẽ lên những h́nh ảnh tươi sáng, thắp cho chúng tôi ngọn đuốc soi đường đi vào một tương lai, trên đôi chân vững chắc và một ḷng tự tin mănh liệt.

    Chỉ cần ra khỏi thành phố vài cây số, là không biết bao nhiêu địa điểm thích hợp cho những chuyến trại bay, trại dài ngày. Đạp xe về hướng Bắc, chúng tôi đến Ái Tử, nơi dựng nghiệp của Chúa Nguyễn Hoàng. Chúa Nguyễn sau khi nghe lời khuyên của cụ Trạng Tŕnh nhằm tránh sự đố kỵ của chúa Trịnh Kiểm, đă đưa tùy tùng xuôi Nam; vượt qua đèo Ngang “Hoành Sơn nhất đái, vạn đại dung thân”, dừng chân tại Ái tử và thấy nơi này cảnh sắc xinh tốt, thích hợp cho việc khởi sự một vương nghiệp lâu bền. Trên con đường quốc lộ 1, hai bên là vùng đất thấp tương đối màu mỡ. thỉnh thoảng pha những vùng đất cát. Làng mạc lưa thưa kéo dài cho tới Đông Hà. Dân quê hiền lành, chất phác và chăm chỉ nhưng muôn đời vẫn nghèo v́ đất ít mà lại lắm thiên tai.

    Bên kia sông, từ toà hành chính tỉnh đường nh́n qua, là ngôi chùa lịch sử Sắc Tứ, có nghĩa là chùa đă có nhiều công đức và nhiệm mầu nên vua nhà Nguyễn đă ban phong phẩm hàm cao cấp. Chùa nằm giữa những tàng cây cao, đều đặn và thẳng tắp. Không khí tịch mịch và đượm mùi thiền môn. Ai đă ghé vào sẽ không thể thấy ḷng ḿnh dịu xuống, man mác một nỗi tiêu dao đạo khí.

    Nh́n về hướng đông là dăy Trường Sơn hùng vĩ, nơi con sông Thạch Hăn bắt nguồn chảy qua thành phố đổ nước ra biển Đông tại cửa Việt. Có phải v́ nắng lửa miền Trung cộng với các ngọn gió nóng hừng hực từ Hạ Lào thổi về đă làm cho đá cũng phải toát mồ hôi, nên mới có danh từ Thạch Hăn chăng. Nắng như thế mà người dân quê tôi vẫn đứng vững trên những cánh đồng, đem sức cần lao đổi lấy hạt cơm cho gia đ́nh.

    Con đường từ cầu Ga đi lên Tích Tường, Như Lệ. Đó là đi vào hướng núi rừng, nơi ẩn chứa bao thiêng liêng huyền bí. Những năm 60, Cộng quân chưa hoạt động, chúng tôi có nhiều dịp đi trại miền này, học hỏi bao điều kỳ thú từ thiên nhiên. Đêm trên rừng Trường Sơn nghe tiếng thú rừng gọi nhau, tiếng lá cây xào xạc. Con trăng rằm treo trên mănh trời xanh, để những tia vàng xuyên qua khe lá rọi trên tấm tent. Đốt lửa lên, cùng nhau quây quần nhảy múa bên bếp nồng. Có biết đâu chỉ vài năm sau, có những anh em trong chúng ta gục ngă trên con đường ṃn này, máu thanh xuân chảy xuống thấm đất quê hương cho tự do hạnh phúc của đồng bào.

    Những ngày tưng bừng nhất của Hướng đạo Ái Tử có lẽ là trong dịp Kiệu Đức Mẹ La vang. Từ khắp các tỉnh thành miền Nam, hàng vạn giáo dân lũ lượt kéo nhau về thánh địa để làm lễ tôn vinh Đức Mẹ Vô Nhiễm. La Vang chỉ cách thành phố chừng 5 cây số về hướng Đông Nam. Nhà thờ La Vang được tôn phong Vương Cung Thánh Đường thời Giáo Hoàng Gioan do những phép lạ mà Đức Mẹ đă thể hiện. Ngôi thánh đường nguy nga, cổ kính nằm gọn giữa rừng thông già. Vào những năm đầu thập niên 1960, người ta đă xây lên một tổ hợp kiến trúc vĩ đại: tượng Đức Bà Maria bồng Chúa Hài đồng đứng dưới ṿm cây, đoạn đường Thánh giá gồm hàng chục tượng đài trên con đường dẫn vào cổng chính thánh đường, ... rất nhiều kiến trúc khác mà ngày nay chắc đă bị bom đạn phá hủy.

    Lễ kiệu kéo dài hàng tuần lễ. Trong thời gian chuẩn bị, Hướng đạo Ái Tử dựng một căn nhà sàn trên góc một chiếc ao sâu. Nơi này trong những ngày hội là quán bán giải khát, quà lưu niệm lấy tiền gây quỹ. Bọn thiếu sinh chúng tôi chia nhau đi dựng lều cho đồng bào các nơi xa về.

    Một số anh em chúng tôi sắp bước qua tuổi Tráng sinh, nên việc đi dựng lều cũng có nhiều điều thú vị và lăng mạn. Hên cho chú nào được rớt vào giữa những gia đ́nh có các thiếu nữ xuân xanh; thế là chú hăng lắm, vừa làm vừa biểu diễn, lấy le với người đẹp. Rồi cũng không tránh được cảnh xin địa chỉ, trao khăn ước hẹn hay những tấm h́nh lưu niệm. Kỷ luật Hướng đạo tuy không khắt khe, nhưng ḷng tự giác được đề cao; v́ thế chúng tôi biết giữ khoảng cách để không hề có ǵ đáng tiếc xẩy ra. Coi như chút kỷ niệm hồn nhiên tươi đẹp của thời niên thiếu.

    Dù không là con cái Chúa, anh em chúng tôi cũng tham dự đủ các lễ trong những ngày hội. Chúng tôi làm hàng rào danh dự đón tiếp bà Cố vấn Ngô Đ́nh Nhu, nh́n rơ tận khuôn mặt xinh đẹp và sắc sảo của bà che sau tấm lưới voan màu đen; hoặc đứng nghiêm trang dưới lễ đài trong khi đức Tổng giám mục ban hành Thánh lễ; hoặc đi theo hai bên kiệu Mẹ, ḷng sung sướng tự hào. Thời gian này làm cho chúng tôi trưởng thành lên nhiều.

    Những ngày đông dài lê thê, mưa tầm tă hàng tháng không ngơi, thành phố ch́m vào một màu xám xịt, buồn ơi là buồn. Nhưng khi ngồi trong căn pḥng êm ấm tưởng đến các em bé lang thang co rúm trong tấm áo mỏng manh, đi khắp các con đường nhầy nhụa bán bánh ḿ trong đêm. Tôi nẩy sinh sáng kiến cho đội ḿnh đi bán bánh ḿ vài đêm, vừa kiếm tiền cho đội vừa học bài học thực tế của lao động để biết cảm thông sâu sắc với các em bé nghèo. Tôi không báo cho các trưởng biết ư định của ḿnh. Đi rao bán quanh co một hồi đến gần nửa đêm, chúng tôi gơ cửa nhà Đạo trưởng Nguyễn Đức Phúc. Anh đă vô cùng sửng sốt khi thấy các em Hướng đạo của ḿnh vai đeo túi bánh ḿ, đầu đội nón lá xụp xuống che hết nửa mặt, và cái miệng... cái miệng cố rao lên cho lớn “Ḿ ́́ ... nóng ḍn đ â y y y..”

    Dĩ nhiên chúng tôi không tài nào bán hết bánh ḿ, phải đem trả lại cho chủ ḷ. Nhưng ngược lại, chúng tôi thâm hiểu được nỗi cơ cực của các em bé đáng thương, đi lầm lủi trong đêm dài mà khó mong kiếm đủ chút tiền mọn.

    Ngày ấy, các thành phố nhỏ (h́nh như ngay cả Huế) cũng chưa có xe cứu hoả. Mỗi lần cháy nhà, chỉ mong bà con hàng xóm góp vào một tay: kẻ dội nước , người chuyển đồ, bồng bế các em bé, người già...

    Dù đang làm bất cứ việc ǵ, mỗi lần nghe có lửa cháy, nh́n thấy khói bốc lên từ những căn nhà, anh em chúng tôi không hẹn trước, đều nhanh chóng chạy đến. Dĩ nhiên là không quên khoác vội chiếc áo Hướng đạo. Phải cho đồng bào biết có Hướng đạo đến cứu nạn đây, lấy điểm về cho phong trào chứ (và dĩ nhiên cho cả bản thân nữa!) Và cũng dĩ nhiên (lại dĩ nhiên) các chú Hướng đạo là can đảm nhất, tháo vát nhất, dám xông vào ngọn lửa đang hừng hực đe doạ để trị cho nó phải dừng lại, biết cách bảo vệ tài sản cho đồng bào, và cũng biết cách săn sóc vết thương cho người bị nạn.

    Những năm đầu thập niên 60, Quảng trị hưởng cảnh thanh b́nh hoan lạc. Hướng đạo có nhiều hoạt động hứng thú và tương đối phát triển. Thị trấn Đông Hà cách đó 14 cây số về hướng Bắc cũng thành lập một thiếu đoàn mà tôi không nhớ tên. Đa số hướng đạo sinh là học sinh các trường trung và tiểu học. Việc sắm sửa trang phục cho các con cái để đi hướng đạo không tốn kém bao nhiêu cho các bậc cha mẹ. Những ngày đi trại, chúng tôi mang theo gạo và chỉ góp tiền đi chợ mua thức ăn. Bữa ăn thường là trứng vịt chiên, canh rau; tối có thêm nồi chè đậu. Nấu nướng cách ǵ ăn cũng rất ngon miệng, v́ ngoài cái đói sau một buổi sinh hoạt năng động c̣n có niềm vui tập thể. Lều th́ ghép hai tấm tent nhà binh làm mái, thêm một tấm che sau, một tấm che trước, đủ chỗ chen chúc 5, 6 mạng. Gặp ngày mưa th́ ghép thêm một tấm làm nền. Chúng tôi biết dùng báo để lót lưng tránh hơi ẩm của đất xông lên. Những điều học hỏi từ sinh hoạt Hướng đạo đă giúp chúng tôi rất nhiều sau này khi vào quân ngũ, nhất là các bạn phải ra chiến trường dăi nắng dầm mưa.

    Từ những năm 1965 về sau, chiến cuộc gia tăng mức độ đến nỗi các khu quanh thị xă đă trở thành các điểm nóng. Làng mạc xung quanh đă trở thành chiến trường, th́ Hướng đạo không c̣n đất để hoạt động thoải mái nữa. Tôi v́ việc học hành phải vào Huế, đă gia nhập Tráng đoàn Bạch Mă thuộc Đạo Thừa Thiên từ năm 1963, ít có dịp về gặp lại anh em cũ. Lúc đó trưởng Viễn Bổn đă thành lập Tráng đoàn tại Quảng Trị (cấp Kha đoàn đă bị băi bỏ). Trưởng Bổn làm hoạ sĩ vẽ đồ thị tại ty Công chánh, là một thanh niên độc thân cao lớn, vui vẻ bộc trực. Tôi nhớ trưởng ở trong căn pḥng phía sau dă nhà hành chánh của ty, trưởng có chiếc xe đạp thể thao rất chiến. Hàng ngày trưởng đem các bản vẽ trên giấy mờ, đặt lên trên những tờ giấy thuốc màu nâu nhạt, cho vào khung để dưới ánh sáng mặt trời làm photocopy. Chúng tôi rất thích quan sát công việc của trưởng, say sưa hàng giờ và khâm phục lắm. Ngày nay nghề của trưởng bị các máy HP, Xerox cạnh tranh mất rồi, nên trưởng ở nhà tại Garden Grove đuổi gà cho vợ. (Đuà chút cho vui, đừng giận em nghe trưởng)

    Tôi viết bài này kính tặng trưởng Nguyễn Đức Phúc, mừng trưởng bước vào tuổi Thượng, Thượng Thọ, mong các anh em đoàn viên “Lam Sơn vừng non cao ngất khí thiêng” ngày xưa đọc đến và t́m lại được nhau. V́ Hướng đạo một ngày là Hướng đạo trọn đời, v́ t́nh Hướng đạo có khác chi t́nh anh em ruột thịt, anh em Quảng Thừa sẽ nhận ra người đồng đội từng mang bên vai phải những băng chữ Đạo Ái Tử và Đạo Thừa Thiên cùng phù hiệu có in h́nh chùa Linh Mụ.

    Các bạn Quảng Thừa ơi, biết ngày nào chúng ta về lại quê hương thăm lại La Vang, Sắc Tứ, đồi Vọng Cảnh, núi Bạch Mă... Những nơi mà bước chân chúng ta từng in vết trong những ngày trại sôi nổi đầy thân ái? Biết đến bao giờ chúng ta trở lại cổ thành, đặt một bó hoa lên nền đổ nát để tưởng niệm hàng ngàn anh hùng quân dân miền Nam đă ngă xuống cho tự do, mà trong đó có không ít anh em Hướng Đạo chúng ta. Quảng Trị ơi, từng tất đất đều đẫm máu đồng bào chiến sĩ, xin khí thiêng núi Mai sông Hăn hăy tích tụ lại trong từng chồi non để có một ngày sẽ vươn mầm sống tái dựng quê hương.

  7. #7
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    77
    Xin đọc bài "MỘT NGÀY HƯỚNG ĐẠO - MỘT ĐỜI HƯỚNG ĐẠO" của cùng một tác giả

    MỘT NGÀY HƯỚNG ĐẠO - MỘT ĐỜI HƯỚNG ĐẠO

    Hướng là hướng dẫn, dẫn đường; Đạo là đường, lối đi. Hướng Đạo là dẫn đường. Mục đích của phong trào Hướng Đạo là giáo dục bổ túc cho giáo dục gia đ́nh và học đường, giúp thanh thiếu niên rèn luyện tính khí, tháo vát, để có thể thích nghi với mọi hoàn cảnh, chuẩn bị để trở thành những công dân tốt, có trách nhiệm, biết trọng danh dự, hữu ích cho xă hội. Hướng Đạo Việt Nam (HDVN) được thành lập cũng theo những mục đích chung đó. Năm 1954, lănh thổ Việt Nam bị chia làm hai. Miền Bắc trở thành Cộng Sản, phong trào Hướng Đạo không được phép hoạt động và bị giải tán. Trong khi đó, miền Nam tự do vẫn tiếp tục nẩy mầm và phát triển.

    Tôi đă từng là một Hướng Đạo Sinh. Hướng Đạo mang lại cho tôi những sinh hoạt cộng đồng đầu tiên ở lứa tuổi thiếu niên, những bài ca sinh hoạt, những tṛ chơi tập thể, những buổi cắm trại giữa rừng, những ngày đi làm việc thiện cứu trợ nạn nhân bị thiên tai băo lụt, cứu giúp đồng bào nạn nhân chiến cuộc tôi không thế nào quên được. Ngày tôi tuyên hứa để trở thành một Hướng Đạo Sinh thực thụ, được gắn Hoa Bách Hợp lên túi áo bên ngực trái, nơi trái tim của một thiếu niên mới lớn như tôi với một bầu nhiệt huyết sục sôi tôi sẽ chẳng bao giờ quên. Trong lúc đọc lời hứa, tôi đứng nghiêm thẳng người, đưa tay phải lên ngang tầm vai và cánh tay ở khuỷu tay tạo thành một góc 90 độ, ḷng bàn tay đưa về phía trước, ngón tay cái đặt lên móng tay của ngón út và ba ngón c̣n lại duỗi thẳng và đưa thẳng lên cao tôi dơng dạc hứa "TRUNG THÀNH VỚI TÍN NGƯỠNG, TÂM LINH, TỔ QUỐC VÀ QUỐC GIA TÔI". Lời hứa đó đă đi theo tôi và khắc ghi trong tâm khảm tôi cho đến ngày hôm nay sau mấy chục năm cho dầu chưa có dịp khoác lên người lại bộ đồng phục Hướng Đạo. Đời Hướng Đạo của tôi cũng như của bao nhiêu Hướng Đạo Sinh khác cũng chao đảo theo vận nước. Tháng 4 năm 1975, miền Nam bị rơi vào tay Cộng Sản, hội HDVN bị giải tán và trụ sở ở số 18 Bùi Chu tại Sài G̣n bị tiếp thu. Các huynh trưởng và các hướng đạo sinh tản mác khắp nơi theo cơn đại hồng thuỷ nhuộm đỏ cả nước làm tan tành dân tộc và làm tan hoang dân t́nh. Trong thập niên 1980, do sinh sống và định cư rải rác ở khắp nơi trên thế giới, các đơn vị và tổ chức HDVN được thành lập trở lại tại nhiều quốc gia như Hoa Kỳ, Pháp, Úc, Canada, Đức, ...

    Mấy năm gần đây các trưởng và hướng đạo sinh c̣n kẹt lại ở quê nhà cũng nỗ lực tái lập lại phong trào Hướng Đạo tại VN, liên lạc lại với văn pḥng Á châu Thái B́nh Dương của Tổ chức Phong trào Hướng đạo Thế giới nhưng thất bại v́ văn pḥng Tổng thơ kư Hướng đạo Quốc tế tại Genève không thể công nhận một hội hướng đạo không theo nguyên lư của phong trào Hướng đạo thế giới và không được độc lập khỏi chính quyền. Mọi cố gắng để thành lập một Hội Hướng Đạo “Nhà Nước” cũng không thành công. Hiện nay tại Việt Nam có các đơn vị Hướng Đạo được thành lập và hoạt động tuy chưa được chính phủ Việt Nam chính thức công nhận. Công nhận sao được một khi thể chế CSVN vẫn c̣n là một độc đảng độc tôn, chỉ có một đảng duy nhất là đảng CSVN, một tôn giáo duy nhất là tà giáo Cộng Sản và một lănh tụ duy nhất là tội đồ dân tộc HCM. Công nhận sao được khi vị lănh tụ của phong trào Hướng Đạo thế giới lại là một nhân vật ngoại bang da trắng mắt xanh mũi lơ và lại là một một trung tướng trong Quân đội Hoàng gia Anh ngày xưa. Việc đào tạo thanh thiếu niên đă có đảng và nhà nước lo, là độc quyền của đảng và nhà nước. "Nước ta, chế độ ta" đă có một đoàn thể thanh thiếu niên duy nhất là thiếu niên khăn quàng đỏ và đoàn thanh niên CS được đào tạo, uống nắn đỏ hồng cố hữu theo chỉ thị. Làm ǵ có chuyện một tổ chức ngoài đảng và ngoài nước đứng ra "dẫn dắt" thế hệ mai sau của Bác đi lạc hướng!?

    Những hoạt động Hướng Đạo ở VN bây giờ, dưới h́nh thức này hay h́nh thức khác, cũng chỉ là hoạt động "chui" hay "bán chính thức" mà đảng đang tạm và ngầm chấp nhận v́ hoạt động này chưa làm ǵ phương hại đến sự an ninh của chế độ đó mà thôi. Hướng Đạo Nhà Nước cũng thể như Phật Giáo Quốc Doanh và Công Giáo Quốc Doanh. Chế độ độc đảng độc tôn này làm ǵ có chỗ cho Đức Phật Thích Ca hay Đức Chúa Giê-Xu "cạnh tranh" với Bác!? Tín ngưỡng và tâm linh? Chế độ vô thần vô thánh này làm ǵ có tín ngưỡng và tâm linh cho tuổi trẻ để làm bổn phận và hứa trung thành!? Tôi biết chắc chắn một điều là lời hứa Hướng Đạo năm xưa của tôi đă có ảnh hưởng sâu đậm để tạo nên một con người như tôi ngày hôm nay. Tôi giờ đây lúc nào cũng mang một h́nh ảnh quê hương VN nơi tôi sinh ra và lớn lên. Tôi luôn tự nhắc bản thân ḿnh rằng phải luôn yêu thương mảnh đất ḿnh đă được nuôi lớn. Dù tôi có đi bất cứ nơi đâu và ở bất cứ nơi nào, tôi cũng không bao giờ ngoảnh mặt trước những h́nh ảnh bất hạnh, đau khổ và nghèo khó của dân tộc, nơi đó tôi đă hứa TRUNG THÀNH, "TRUNG THÀNH VỚI TÍN NGƯỠNG, TÂM LINH, TỔ QUỐC VÀ QUỐC GIA TÔI". Một ngày Hướng Đạo một đời hướng đạo. Once scout always scout.

    Trần Việt Tŕnh
    10 tháng 3, 2009

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •