Tôi sinh ra và lớn lên sau 1975. Tôi hoàn toàn không biết về những chiến tích oai hung của quí vị cha chú trong cuộc chiến Việt Nam. Nói đến cộng sản thi tôi lại càng không hiểu họ. Tôi cũng chẳng căm thù cộng sản. Tôi chỉ viết nên những điều tôi nghĩ, tôi thấy, tôi cũng không biết bắt đầu từ đâu, viết như thế nào. Nếu tôi có đụng chạm ǵ th́ quí vị bỏ qua cho.
Sau năm 1975, như quí vị biết, làm ǵ có sách báo nào viết về những chiến tich của quân lực viet nam cộng ḥa, có th́ cúng chỉ nói về người lính cộng sản. Sau này khi ra nuớc ngoài tôi có đuợc đọc nhiều bài viết về chiến tranh Vietnam về ngươi lính cộng ḥa, tôi rất ngưỡng mộ và hănh diện về họ, bởi trong đó có ba tôi, chú tôi.
Thưa quí vị, quá khứ có hào hung cách mấy cũng chỉ là quá khứ. Quí vị có quyền hănh diện với quá khứ nhưng xin đừng quên hiện tại. Thực tế chúng ta vẫn là những người mất nước, người việt lưu vong, cho dù chúng ta có quốc tịch mỹ, chúng ta có nhuộm tóc sửa mũi thay da, chúng ta vẫn là người việt nam. Chúng ta có làm bao nhiêu băng nhạc để ca ngợi quá khứ, chúng ta có đấu tranh, biểu t́nh bao nhiêu lần, việt cộng vẫn c̣n đó. Chúng ta có kêu gào than khóc cho quê hương Việt nam yêu dấu th́ cộng sản vẫn tồn tại. Bởi chúng ta không có hành động thực tế. Chúng ta nên làm những điều chúng ta có thể làm. Nh́n lại những năm tháng sau 1975, người Mỹ bao vây kinh tế khiến cộng sản điêu đứng. Ngày nay họ không làm điều đó nữa th́ tại sao chúng ta không làm. Tại sao chúng ta không vận động đồng bào hăi ngoại chấm dứt gửi tiền và về thăm Việt Nam. Có người nói điều này không thể thưc hiện bởi ai trong chúng ta mà không có bà con sống khốn khó nơi quê nhà, máu chảy ruột mềm. Thưa quí vị, đă nói đến đấu tranh là phải hi sinh. Ngày xưa quí vị vào sinh ra tử chiến đấu với cộng sản để bảo vệ cho miền nam tự do, quí vị dám sống nhục nhằn trong lao tù cộng sản, quí vị dám vượt biển để t́m tự do, sinh mạng c̣n không tiếc th́ xá chi việc nhỏ nhoi này. Tôi có đọc những bài báo nói vể số tiền người việt hải ngoai gủi về Viet nam hằng năm, có năm lên tới 5, 6 tỷ đô la mỹ. Xin thưa với quí vị, chúng ta có chống cộng cách mấy mà chúng ta tiếp tục gủi tiền về Việt Nam th́ cộng sản c̣n lâu mới tan ră. Họ cứ sống phây phây, cứ rung đùi hưởng lội, bỏ tiền vào tui và cười chúng ta.
Nói đến về thăm Việt Nam, ai trong chúng ta không muốn đuợc trở về nơi chôn rau cắt rốn, thăm lại mái nhà xưa, đă trên 24 năm tôi chưa một lần trở về thăm Viet nam, bởi tôi cảm thấy nếu tôi trở về trực tiếp hay gián tiếp tôi đă giúp cho cộng sản. Trên thực tế tôi cũng chẳng có căm thù ǵ cộng sản, tôi chỉ cảm thấy có lỗi với chú tôi, 1 sĩ quan quân lực vnch ông đă cầm sung chiến đấu cho miền nam tự do và đă anh dũng hi sinh khi mới 25 tuỏi đời. Thưa quí vị, khi quí vị áo gấm về làng, quí vị nghĩ ǵ về những chiến hữu của quí vị đang quằn quại trên quê hương, quí vị nghĩ ǵ về những người đă hi sinh cả thời trai trẻ để cho quí vị được sống trong một miền nam tự do dù chẳng bao lâu.
Quí vị muốn tự do dân chủ đến với quê hương, hăy làm điều mà chúng ta có thể làm. Xin cám ơn quí vị.