Results 1 to 6 of 6

Thread: Cái gọi là Pháp-nạn ???

  1. #1
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,476

    Cái gọi là Pháp-nạn ???

    Những nỗi đau măi măi của Huế.

    Miền Trung, từ Quảng-trị cho đến hết Quảng-tín. Chúng tôi mỗi lần ngang qua, ḷng chỉ muốn nhắm mắt ngủ quên rồi qua luôn, không muốn ghé miền đất của chết-chóc, miền đất như bị nguyền-rủa từ thời hồng-hoang nào đó. Miền đất của quỷ dữ hoành-hành.

    Nhưng Huế dường như có ma-lực hấp-dẫn khủng-khiếp. Khiến chúng tôi không năm nào mà không ghé thăm Huế . Ở lại Huế lấy vài ngày. HUẾ CỦA THƠ, HUẾ CỦA MỘNG, CỦA MƠ. HUẾ THẬT ÊM-ĐỀM.

    Tôi “ghét”, tôi “hận” Huế nhiều lắm. Huế đă chứng-kiến, và cũng là khởi-điểm cho những cuộc trầm-luân của dân-tộc tôi cho đến ngày hôm nay. Nhưng Huế cũng là nạn-nhân của bao nghiệp-chướng và nhân-quả. BIẾN-CỐ TẾT MẬU-THÂN. Một hậu-quả mà người dân Huế không bao giờ quên. Những tên đao-phủ của Huế đến giờ ra công, ra sức để trốn-chạy khỏi bóng tối của địa-ngục đang chờ đón chúng. Những Nguyễn-Đắc-Xuân, những anh em Hoàng-Phủ và những đồ-tể khác nữa.

    Những kẻ mặc áo cà sa mà ḷng đam mê "Tham - Sân - Si" và thích làm chính trị (*) – (mà Thích-Trí-Quang là đại-diện số 1) – c̣n đang sống, hoặc đă chết. Là những chứng-cứ rơ-ràng và đầy-đủ nhất mà Huế phải gánh-nhận những hậu-quả không thể thoái-thác trước lịch-sử. ĐAU-ĐỚN QUÁ, HUẾ CỦA TÔI ƠI !








  2. #2
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,476
    Đầu cầu Tràng-tiền – bờ Nam sông Hương, ngay tại ngă tư Hùng vương và Lê-Lợi, một cái tháp mới được lên trên nền cũ của văn-pḥng đài Phát-thanh Huế.






    Đức Phật Thích-Ca đă từng dạy :

    Ta là Phật đă thành. Chúng-sinh là Phật sẽ thành.

    Hoặc :

    Này chúng-sinh các ngươi hăy tự thắp đuốc lấy mà đi. Có nghĩa là Đức Phật không hề ban sự giác-ngộ, hoặc giải-thoát cho bất-kỳ ai cả. Không hề ban ân, bố đức cho bất cứ chúng-sinh nào.

    Chỉ với lời dạy này, chúng ta hẳn phải thấy nực cười thay cái tháp với tấm bia phong thánh đó của Huế.

    Xưa kia, thời quân-chủ chuyên-chế, nhà vua là biểu-tượng thiên-tử, tức con Trời. V́ là con Trời nên có quyền phong Thần cho những ai có công với dân, với nước bằng h́nh-thức sắc-phong Phúc-Thần, từ trung-đẳng đến thượng đẳng mà thôi.

    Nay, với tấm bia kỳ-quái này, chúng ta sẽ không hiểu nổi cái gọi là giáo-hội Thừa-thiên này lấy danh-nghĩa ǵ, và phụng vào ai, vào nghĩa-lư ǵ mà lập nên vậy ? Không phụng vào ai, vào nghĩa-lư ǵ. Ắt hẳn những tay chân trong cái giáo-hội ấy có thể là một thứ ǵ thật kỳ-quái lắm vậy.

    Trong giáo-lư, kinh, sách của Phật-giáo, không ai có thể thấy bất cứ điều nào, lời nào, kêu gọi người theo Phật-giáo phải tử v́ đạo cả.

    Nay, những nạn-nhân được nêu tên trong bia, hẳn có mấy ai thực-sự chết v́ đạo ? Vả, đă biết đạo là cái ǵ chưa để mà chết ? Hoặc chỉ v́ thấy đông mà đi, bởi bản-tính hiếu-kỳ vốn cố-hữu của con người ? Hoặc là đi cho vui ?

    Xuất-kỳ bất-ư, một quả lưu-đạn MK3, thuộc loại được dùng trong huấn-luyện, tức là loại không có mảnh bị nổ tung, và người ta sợ-hăi tháo-chạy, nên xô-đẩy và dẫm-đạp lên nhau mà chết một số. Chẳng may cho họ mà thôi. Sau này mọi bí-mật của những biến-cố trong năm 1963 dần-dần ló rạng. Người ta mới được biết là thủ-phạm chính là CIA.

    Giản-dị chỉ có thế. Nay bỗng nhiên được một đám người có chút giáo-quyền, phẩm-trật của cái gọi là giáo-hội Thừa-thiên phong cho họ – những nạn-nhân của một âm-mưu đen-tối và thô-bỉ lên tới chức THÁNH. Chức này trong Phật-giáo có bao giờ chưa nhỉ ? Nay giáo-hội này muốn phá luật, phá lệ chăng ? Quả là xấc-láo, hỗn-sược, ngông-cuồng và xuẩn-động với dư-luận trong và ngoài nước vậy ! Hay-ho ǵ, cái thứ tiếm-phạm cẩu-thả như thế !

    Việc ǵ, sự ǵ cũng thế. Đều phải lấy CHÂN, THỰC, THÀNH-TÍN làm gốc-rễ của mọi sự, mọi điều mới có giá-trị, mới nên được. Nếu không có một trong những điều nêu trên rồi cũng phải tan-vỡ, biến-mất mà thôi. Âu cũng không đáng làm tṛ-cười cho thiên-hạ vậy !

    Chỉ có truyện Tề-Thiên ngụy-tạo ra mới có cái tṛ Phật-tổ Như-lai sắc-phong cho Tam-Tạng và đám đệ-tử làm Phật, làm La-hán mà thôi. Dẫu sao Tây-du kư vẫn chỉ là một thiên kư tào-lao cho vui, cho đám b́nh-dân tán hươu, tán vượn mà thôi. Không hề có chút giá-trị văn-học, nghệ-thuật bác-học nào cả.

    Chỉ nh́n vào cái tháp với tấm bia quái-đản đó, chúng ta có thể hiểu-thấu được cái dă-tâm của những người có chân trong cái gọi là giáo-hội Thừa-thiên vậy !

  3. #3
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,476
    Chùa Thiên-mụ – Huế.


    Chiếc xe chở HT. Thích-Quảng-Đức bị đưa đi thiêu hồi năm 1963 được lưu-giữ tại chùa Thiên-mụ. Giáo-hội Phật-giáo quốc-doanh của Huế muốn lấy nó để hạ-nhục VNCH. Cũng là để tâng-bốc, kiếm điểm với cộng-sản.



    Chùa nh́n từ trong ra ngoài.


    Là con dân một nước, bất cứ ai là một người có giáo-dục đều phải lấy quốc-gia làm tối-thượng. Mọi quyền-lợi của bè-phái, hội, đảng hoặc các tôn-giáo cũng đều phải coi là thứ-yếu.

    Các giáo-hội của các tôn-giáo th́ lấy sự truyền đạo làm chính. Lấy THIỆN mà khắc-chế ÁC. Nhưng cổ, kim cũng có nhiều đám trong giới tăng-lữ của những giáo-hội ấy, họ lại muốn nhân cái đám tín-đồ làm hậu-thuẫn để phô-trương uy-thế của riêng ḿnh, làm cầu thang vinh-hiển cho cá-nhân, cho bè-phái của họ. Hoàn-toàn làm mất giá-trị cho việc xuyển-dương đạo mầu.

    Những người đó, xứng-đáng được thế-nhân ban cho hai chữ ÁC-TĂNG là đúng lắm thay !

    C̣n ǵ ác hơn, khi cùng hùa với nhau để bức-tử một người khờ-khạo, ngờ-nghệch nhưng ham-hố danh-vị rỗng-tuếch (?) C̣n ǵ ác hơn khi cấu-kết với nhau để “hy-sinh” một người bằng cách hết sức man-rợ : Thiêu sống. C̣n ǵ ác hơn, khi âm-mưu với nhau để chích thuốc một người, v́ e-rằng ông ta không đủ dũng-khí để thi-hành âm-mưu đen tối của bè-lũ. E-rằng ông ta sẽ bất-ngờ phản-tỉnh mà không ưng-thuận, khứng-chịu khi tấm màn đến hồi cần phải hạ.

    Lạnh-lùng, b́nh-thản đến băng-giá cũng không bằng. Phải là sự lạnh-lùng, b́nh-thản của đồ-tể lành nghề mới có thể thản-nhiên mà tưới xăng lên thân-thể nạn-nhân. Rồi đứng từ xa châm lửa ĐỐTCHẾT ông ấy.

    Quá tàn-bạo, nhẫn-tâm của một loài không tim và không óc.

    Ngược lại, chúng ta cứ chấp-nhận giả-thiết cho rằng, ḥa-thượng T.Q. Đức hoàn-toàn tự-nguyện chịu thiêu v́ tranh-đấu cho tự-do tín-ngưỡng, v́ Phật-giáo bị đàn-áp.

    Vậy chúng ta hăy b́nh-tâm để t́m-hiểu giả-thiết này có thể đứng vững được ? Có thể tin được ?

    Trong đạo Phật rất đề cao và khuyến-khích tất cả những ai là Phật-tử cho đến giới tăng-lữ đều cố-gắng lấy TỪ-BI và HỶ-XẢ làm phương-châm sống cũng như cư-xử với tha-nhân trong xă-hội.

    Theo nhà Phật khi nói TỪ-BI và HỶ-XẢ th́ người đó ắt phải có HÙNG và LỰC RẤT MẠNH-MẼ. V́ không có hùng và lực th́ không sao có được từ-bi và hỷ-xả.

    Đại Từ, Đại bi, Đại hỷ và Đại xả là bốn điều tiên-quyết được dùng để xóa-tan đi những thái độ, hành-động sai lầm, tội-lỗi.

    Cũng theo nhà Phật, nhờ vào những đức-tính cao-quư đó mà không bao giờ chấp-nhận những tinh-thần băng-hoại, tiêu-cực yếm-thế. Có nghĩa là không bao giờ chấp-nhận sự tự-sát, c̣n gọi là tự-vẫn hay tự-tử. Ở đây là tự thiêu. Đó là những thái-độ, hành-động sai-lầm vậy. V́ chỉ có những bậc hùng, lực mới dấn-thân được đến bến bờ giác-ngộ mà thôi. Trong nước biển có vị duy-nhất là vị mặn. Trong Pháp của ta có vị duy-nhất là vị giải-thoát. Đó là lời dạy của Đức Phật.

    Với tinh-thần đó, chúng ta hăy thử t́m hiểu ư-nghĩa sự « tự thiêu » của HT. T. Q. Đức có giá-trị những ǵ ?

    Trước hết, với tinh-thần hùng, lực, từ, bi, hỷ và xả của nhà Phật th́ « tự-thiêu » đă là một điều không thể chấp-nhận được rồi.

    Vậy, chúng ta thử t́m-hiểu qua những khía-cạnh khác, hầu có thể đạt được một đáp-số khả-dĩ nào đó chăng.

    Trở lại nguyên-nhân gây ra cái gọi là « Pháp-nạn ». Là do chính-quyền tỉnh Thừa-thiên không cho treo cờ Phật-giáo (?), bởi các chùa ở Huế chỉ treo cờ Phật-giáo mà quên (?) không treo Quốc-kỳ VNCH. Từ đó gây ra mâu-thuẫn mạnh-mẽ (một cách cố-ư của lănh-đạo giáo-hội Phật-giáo tại Thừa-thiên).

    Căng-thẳng giữa hàng giáo-phẩm với Chánh-phủ được cố-gắng đẩy mạnh đến mức tưởng không thể ḥa-giải và ḥa-hợp được. Mặc dầu Chánh-phủ đă mở cuộc họp giữa Ủy-ban Liên-bộ (Chánh-phủ) và Ủy-ban Liên-phái Bảo-vệ Phật-giáo. Để thương-thảo, cuối-cùng đạt được thỏa-thuận là các nhà thờ cũng như các chùa-chiền chỉ được treo Giáo-kỳ bằng ¾ so với Quốc-kỳ mà thôi.

    Tưởng với kết-luận như thế sẽ được các ông tu-sĩ của Ủy-ban Liên-phái Bảo-vệ Phật-giáo phải thấu-hiểu rằng : Quốc-gia là tối-thượng !

    Xuất-kỳ bất-ư, một đoàn tăng, ni kéo rốc đến ngă tư Lê-Văn-Duyệt và Phan-Đ́nh-Phùng làm một màn tŕnh-diễn tiền vô khoáng hậu : TỰ THIÊU !

    Tại sao các ông kéo đến đây ? Tại sao không tự thiêu tại một nơi nào khác ? Thiếu ǵ chỗ rất dễ gây tiếng vang với dư-luận thế-giới ? Đây mới là cái thâm-hiểm đến độ quỷ-quyệt của bọn tăng, ni này.

    Vào những năm bắt đầu chiến-tranh Quốc – Cộng, Căm-bốt là lănh-thổ an-toàn tuyệt-đối cho việt-cộng một khi chúng xua quân qua đánh phá dân-chúng thôn-làng bên Việt-nam. Đánh thua th́ chúng rút qua biên-giới nước bạn … c̣n quay lại chọc quê lính ḿnh nữa. Ḿnh đành chịu, đâu dám làm ǵ hơn. Sihanouk đă ngấm-ngầm ủng-hộ và tiếp-tay cho việt-cộng theo lệnh Trung-cộng rồi.

    V́ thế, bọn tăng, ni này chọn chỗ ngă tư đó là đắc-địa lắm vậy. Bởi ngay tại đó, là ch́nh-́nh cái ṭa đại-sứ của Căm-bốt … thế thôi.

    Trong chiến-tranh, một khi cuộc chiến bắt đầu nổ ra, th́ một trong hai bên sẽ ra tuyên-bố. Nếu không lịch-sử gọi đó là cuộc chiến không tuyên-bố. Tức là đánh lén. Đánh lén tức là HÈN. Người có đảm-lược, có hùng, có lực có nên HÈN chăng ? Có nên đánh lén ai đó chăng. Nhất là trong khi đó cuộc hội-đàm đang có chiều-hướng phát-triển tốt-đẹp. Sự tự thiêu lúc đó đúng là một đ̣n giáng chí-tử xuống, để phá-tan ḥa-b́nh giữa Chánh-phủ và Ủy-ban Liên-phái Bảo-vệ Phật-giáo. Thật là bỉ-ổi !

    Đến đây không c̣n đáng gọi là tranh-đấu v́ cái gọi là “pháp-nạn”, v́ công-lư, công-bằng hay nhân-danh tốt-đẹp nào đó được nữa. Hơn hết thẩy, đó là sự phá-hoại đầy ác-độc của một bọn người nhân-danh tôn-giáo để hủy-diệt một Chánh-phủ hợp-hiến và hợp-pháp của một quốc-gia. Thương thay ! Quốc-gia đó lại là Việt-nam Cộng-ḥa của chúng ta.

    Chỉ nội danh-xưng : Ủy-ban Liên-phái Bảo-vệ Phật-giáo là chúng ta thấy cả một sự kỳ-quặc rồi. Phật-giáo nào bị tại-họa, tai-ương, tai-nạn ǵ mà phải cần có cả một Ủy-ban để bảo-vệ ? Mỉa-mai và khôi-hài hết sức !

    Chúng tôi, một nhúm người nhỏ-bé vốn-dĩ vô danh, cộng với sự thiển-cận, kém-cỏi cố-hữu xin phép được mượn diễn-đàn này để thổ-lộ, để phơi-bày tâm-phúc từ mấy chục năm trời nay. Nếu quư độc-giả có hảo-ư chỉ-giáo cho những ǵ khiếm-khuyết hoặc thô-lậu. Nhóm THÂN-HỮU QUỐC-NỘI chúng tôi lấy làm cảm-tạ vô biên.

    Van Toan
    TM – Toàn-thể Thân-Hữu Quốc-Nội.


    (*) nguyên văn: ác tăng

  4. #4
    nghiep
    Khách

    Phật giáo với lửa từ bi ...pháp nạn...

    Đa số các lănh đạo Phật giáo đều 'ghét' chính quyền không cộng sản thân Mỹ, Phương Tây như 2 nền Đệ I, II VNCH họ thà theo CS thân TQ c̣n hơn nh́n thấy một chế độ có vị TT là người Công giáo thân Phương Tây. Đây là một thực tế được chứng minh trong lịch sử.

    Họ t́m cách 'kiếm chuyện' "pháp nạn"... "lửa từ bi" để sách động Phật tử chống chính phủ vơi chiếu bài bào vệ Phật giáo...bảo vệ đạo pháp...tiếp tay cho CS phá sập chế độ dân chủ nào thân Phương Tây, TT theo đạo Công giáo.

    Nói tóm lại tôn giáo (Phật giáo) đă bị các nhà lănh đạo lợi dụng thoả măn tính ghen tị, ganh ghét hận thù gây 'thánh chiến' với chế độ dân chủ nào thân Phương Tây.


    H́nh ảnh Phật tử đấu tranh vào năm 1963, dưới sự hướng dẫn
    của các sư săi đồng bào Phật tử 'ăn thua đủ' với cảnh sát VNCH.

    Last edited by nghiep; 06-08-2011 at 07:25 AM.

  5. #5
    Member
    Join Date
    01-05-2011
    Posts
    1,401
    Quote Originally Posted by nguoibatcao View Post
    ...
    C̣n ǵ ác hơn, khi cùng hùa với nhau để bức-tử một người khờ-khạo, ngờ-nghệch nhưng ham-hố danh-vị rỗng-tuếch (?) C̣n ǵ ác hơn khi cấu-kết với nhau để “hy-sinh” một người bằng cách hết sức man-rợ : Thiêu sống. C̣n ǵ ác hơn, khi âm-mưu với nhau để chích thuốc một người, v́ e-rằng ông ta không đủ dũng-khí để thi-hành âm-mưu đen tối của bè-lũ. E-rằng ông ta sẽ bất-ngờ phản-tỉnh mà không ưng-thuận, khứng-chịu khi tấm màn đến hồi cần phải hạ.

    Lạnh-lùng, b́nh-thản đến băng-giá cũng không bằng. Phải là sự lạnh-lùng, b́nh-thản của đồ-tể lành nghề mới có thể thản-nhiên mà tưới xăng lên thân-thể nạn-nhân. Rồi đứng từ xa châm lửa ĐỐTCHẾT ông ấy.

    ...
    Con người nhất là khi bàn chuyện THIỆN-ÁC th́ càng phải thận trọng. Đưa lên những lư luận mà không có chứng cớ rơ ràng th́ dễ bị thiên hạ xếp vào loại ÁC KHẨU, chỉ phản tuyên truyền thôi. Bởi vậy đừng nên đánh đồng CHỐNG CỘNG với đấu tranh cho một VN có được một tương lai sáng lạn. Cứ chống là chỉ có tinh thần đạp đổ thôi.

  6. #6
    nghiep
    Khách

    chống cộng

    Quote Originally Posted by DanGong View Post
    Bởi vậy đừng nên đánh đồng CHỐNG CỘNG với đấu tranh cho một VN có được một tương lai sáng lạn...
    Cũng v́ không chống cộng nên ngày nay VN không sáng lạn!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 6
    Last Post: 05-03-2012, 02:39 PM
  2. Lời kêu gọi đồng kư tên thư gởi các Siêu thị tại Pháp
    By VongNgayXanh in forum Thông Báo Cộng Đồng
    Replies: 0
    Last Post: 22-12-2011, 11:42 AM
  3. Replies: 4
    Last Post: 29-08-2011, 10:53 AM
  4. Replies: 6
    Last Post: 25-08-2011, 07:37 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 26-05-2011, 01:47 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •