Giai đoạn chuyển tiếp và những xung đột giữa các thế hệ
Tôi ra đời giữa hai cuộc chiến, giữa một trăm năm đô-hộ giặc Tây và hai mươi năm nội-chiến từng ngày. Sau đó, tôi được đi du-học và tôi đă sống “vô tư lự” bên trời Âu sung-túc trong khi khói lửa vẫn ngập trời nơi quê nhà.
Giờ đây, bom đạn đă ngừng tiếng nhưng một lần nữa, gia-đ́nh tôi đă phải cuốn gói rời bỏ quê-hương và mấy triệu người Việt-Nam bỗng nhiên phải sống tản mác trên toàn thế-giới như những cây bị bật rễ, ở những chốn dung-thân như Mỹ, Gia-Nă-Đại, Pháp, Úc…
Phần mất mát vần c̣n đó, nguyên vẹn, ít ra đối với bố mẹ chúng tôi và chúng tôi, thế-hệ đầu của những người di-dân. Một thế-hệ “nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi”, lơ lửng giữa không-gian quê hương, chơi vơi giữa thời-gian thế-hệ, lạc lơng trong tâm-tư văn hoá. Một thế-hệ “bánh ḿ kẹp”.
Kẹp giữa hai quê-hương
Những người di-dân này, ngày hôm nay mang sổ thông-hành Mỹ, Pháp, Úc… nhưng vẫn chỉ là Mỹ (Pháp, Úc…) giấy, phần đông tiếng Mỹ (Pháp, Úc…) vẫn c̣n ba-xí ba-tú, miệng vẫn hôi mùi nước mắm chứ không hôi hamburger hay camembert, vẫn không có bạn bè Mỹ (Pháp, Úc…) mà chỉ sống quanh-quẩn với nhau, tụ-tập nơi những thương-xá, chợ búa Á-Đông, hay rủ nhau “party”, ăn uống, karaoke với nhau.
Những người Mỹ (Pháp, Úc…) gốc Việt này đă đi t́m một nơi nương-tựa để sống “tạm-bợ” nơi xứ người mà trong thâm-tâm c̣n cố tưởng-tượng như ḿnh đang sống ở quê nhà, và lúc nào có dịp, có phương-tiện là lại vù về Việt-Nam, một số để “hưởng-thụ”, nhưng phần lớn vẫn v́ nhớ nhà.
C̣n tiếp...



  Giờ đây, bom đạn đă ngừng tiếng nhưng một lần nữa, gia-đ́nh tôi đă phải cuốn gói rời bỏ quê-hương và mấy triệu người Việt-Nam bỗng nhiên phải sống tản mác trên toàn thế-giới như những cây bị bật rễ, ở những chốn dung-thân như Mỹ, Gia-Nă-Đại, Pháp, Úc…  
   Những người di-dân này, ngày hôm nay mang sổ thông-hành Mỹ, Pháp, Úc… nhưng vẫn chỉ là Mỹ (Pháp, Úc…) giấy, phần đông tiếng Mỹ (Pháp, Úc…) vẫn c̣n ba-xí ba-tú, miệng vẫn hôi mùi nước mắm chứ không hôi hamburger hay camembert, vẫn không có bạn bè Mỹ (Pháp, Úc…) mà chỉ sống quanh-quẩn với nhau, tụ-tập nơi những thương-xá, chợ búa Á-Đông, hay rủ nhau “party”, ăn uống, karaoke với nhau. 
					
					
					
						
  Reply With Quote
 Tôi muốn tin ông lắm, tôi cũng muốn tự an-ủi ḿnh lắm, nhưng tiếng gọi của cội-nguồn réo rắt lắm, ông ơi. Tôi cứ ngỡ quê-hương là nơi chôn nhau, cắt rốn, là nguồn, là cội, là gốc, là rễ cơ mà ? 
 Bao nhiêu năm tháng sống bên Pháp, bên Bỉ, đă rèn đúc tôi với một lối suy-luận, một cách ăn nói, một cách cư-xử xă-giao, một nền văn-hoá mà tôi hănh-diện mang bên cạnh văn-hoá của ḿnh, Qua bao năm tháng đó, tiếng Pháp đă dần-dà trở thành tiếng tôi thông-dụng nhất, ngay cả để diễn-tả những tâm-trạng sâu-thẳm nhất của ḿnh. 


 Vướng mắc giữa hai quê hương, giữa hai nền văn hóa, giữa hai thế hệ, chúng tôi là một thế hệ “bánh ḿ kẹp” (đôi khi c̣n là“bánh bao” nữa). Ngoảnh nh́n lại chỉ c̣n kỷ niệm, nh́n về đàng trước th́ tương lai đă bít kín.

Bookmarks