.
C̣n về việc người lớn trong nhà cháu có kể cho cháu nghe sự thật hay không th́ nó là như vầy. Nhân đây cháu cũng muốn nói một chút về t́nh h́nh những người trong nước luôn. Thật ra những người thuộc thế hệ cha mẹ cháu, tuy là đă sống qua thời VNCH nhưng lúc đó một là vẫn đang là sinh viên học sinh, hai là chỉ làm công chức b́nh thường, không phải đi lính nên không bị liệt vào hạng "có nợ máu với nhân dân" nên cuộc sống sau 1975 của họ tuy là có thay đổi, thiếu thốn nhưng không đến mức bị tù đày, cải tạo, tịch thu nhà cửa, mất tất cả như các chú.
Nói thật, có một thời gian cháu giận cha mẹ cháu v́ đă không kể cho cháu nghe sự thật, đă để người ta nhồi sự dối trá vào đầu cháu. Nhưng nghĩ lại, thời đó là cái thời "gạo châu củi quế",cả cha lẫn mẹ hai người quần quật kiếm ăn lo ngày hai bữa cho cả gia đ́nh đă là một thử thách lớn rồi. C̣n thời gian đâu mà chỉ dạy cho cháu. Rồi nếu như cha mẹ cháu dạy cháu ngược lại những ǵ được dạy trên trường rồi cháu sẽ trở thành thành phần chống đối chế độ, bị thất học, bị đ́, bị cấm thi ĐH th́ sao? Lúc đó cháu biết làm ǵ để sống? Tương lai cháu sẽ ra sao? Mà cháu nghĩ cha mẹ cháu không phải là ngoại lệ, những người cùng thời với cha mẹ cháu cũng có nhiều người như vậy. V́ rơ ràng là bạn bè cháu có cha mẹ, ông bà là dân miền Nam từ trước 75 mà thấy đứa nào cũng lơ ngơ về lịch sử giống như cháu. Măi sau này đến khi có Internet, đi nhiều, đọc nhiều, trưởng thanh hơn th́ cả đám mới sáng mắt ra. Bởi vậy, ơn nghĩa sinh thành, dưỡng dục, cháu chưa trả được ngày nào, sao mà dám hờn trách cha mẹ ḿnh? Rồi năm này qua tháng nọ, thời gian trôi qua, người ta bắt đầu thỏa hiệp dần với cái nghèo, cái khổ, cái lạc hậu lúc nào mà không biết. Đến cái thời mở cửa, người ta vui mừng v́ đă được sống dễ thở hơn nhưng người ta quên mất là đáng lẽ người ta có cái quyền hưởng những điều đó từ rất lâu rồi mới phải. Nhưng không thể trách họ được, v́ rơ ràng họ không có sự chọn lựa. Thân phận dân đen th́ làm sao chống lại được chính quyền với lực lượng cảnh sát, quân đội trong tay? Người ta vui mừng là đúng. Vui mừng không phải v́ đất nước phát triển mà v́ cuộc sống người ta rơ ràng có dễ thở hơn lúc trước mà.
Bookmarks