Page 9 of 10 FirstFirst ... 5678910 LastLast
Results 81 to 90 of 100

Thread: Tết Mậu Thân, Anh c̣n nhớ hay Anh đă quên ?

  1. #81
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    3. CUỘC TỔNG CÔNG KÍCH

    Trước Tết Mậu Thân, chỉ huy đặc khu Trị-Thiên-Huế (tức Quảng Trị, Thừa Thiên và thành phố Huế) của Việt Cộng là thiếu tướng Trần Văn Quang.

    Trần Văn Quang cử Lê Minh, bí thư tỉnh uỷ đảng Lao Động (Cộng Sản) tỉnh Thừa Thiên-Huế, phụ trách mặt trận Trị-Thiên.

    Minh chia mặt trận Trị-Thiên thành 3 khu vực:

    *mặt trận Quảng Trị giao cho Hồ Tú Nam phụ trách;

    *mặt trận Phú Lộc (phía nam Thừa Thiên) giao cho một cán bộ tên Chi chỉ huy;

    * c̣n mặt trận Huế, quan trọng nhất, do Lê Minh đích thân đảm nhận.

    Minh lại chia Huế thành hai điểm để tấn công:

    * phía bắc Huế (tả ngạn sông Hương),

    *và phía nam Huế (hữu ngạn sông Hương Huế)

    Cánh quân phía bắc Huế do một người tên Thu chỉ huy, Trần Anh Liên làm chính uỷ.

    Lực lượng gồm có trung đoàn 6 (gọi là E-6, gồm có 3 tiểu đoàn), thêm 1 tiểu đoàn đặc công, 1 đại đội pháo và du kích hai quận Hương Trà và Hương Điền.

    Cánh quân nầy xuất phát đúng vào tối Giao thừa (29-1-1968) từ rừng núi tây Huế, chia làm 4 mũi đánh vào cửa Chính Tây (nằm về tay trái hoàng thành từ Kỳ đài nh́n vào), cửa An Ḥa (cửa Tây Bắc), Kỳ đài (cột cờ trước Ngọ môn), sân bay Tây Lộc và đồn Mang Cá.

    Cộng quân làm chủ ngay được cửa Chính Tây, cửa An Ḥa và Kỳ đài, nhưng thất bại ở sân bay Tây Lộc và đồn Mang Cá.

    Đồn Mang Cá lúc đó là nơi đặt bộ Tư lệnh Sư đoàn 1 Bộ binh do chuẩn tướng Ngô Quang Trưởng đứng đầu.

    Chính đồn Mang Cá là điểm tựa vững vàng để quân đội VNCH cũng như Đồng minh tổ chức phản công trở lại.

    Qua cửa Chính Tây, Việt cộng tiến chiếm Đại nội.

    Việt cộng dùng bờ thành Đại nội để bảo vệ Kỳ đài, nơi đó, ngày 31-1 (mồng 2 Tết), Việt cộng treo một lá cờ lớn của MTDTGPMNVN.(14)

    Từ Kỳ đài, Việt cộng tiến quân theo mé bờ tả ngạn sông Hương (tức bờ phía bắc), chiếm đồn Cảnh sát chợ Đông Ba, bắt tay với một cánh cộng quân khác cũng của E-6, làm chủ hoàn toàn khu vực Đông Ba, Gia Hội.

    Cánh quân phía nam Huế do Thân Trọng Một chỉ huy, Nguyễn Vạn làm chính uỷ. Lực lượng gồm có trung đoàn E-9 của sư đoàn 309, trung đoàn 5 (4 tiểu đoàn), 1 tiểu đoàn pháo, và 4 đội đặc công.(15) Cánh quân nầy dự định xuất phát tối Giao thừa (29-1), nhưng vừa xuất phát th́ bị phi cơ thám thính Mỹ phát hiện và bị pháo kích, phải lẩn tránh nên tiến chậm.

    Sáng mồng 1 Tết (30-1) cánh quân nầy mới tiếp tục tiến về phía thị xă Huế.

    Sau 4 ngày giao tranh, cộng quân chiếm gần hết vùng hữu ngạn thành phố Huế cho đến lao xá Thừa Phủ (gần sát tỉnh đường Thừa Thiên).

    Cộng sản thả khoảng 2, 000 tù nhân đang bị giam trong lao xá.

    Những người nầy liền được cộng sản vơ trang để tiếp tay cho họ.

    Quân đội VNCH chỉ c̣n giữ đài Phát thanh, Tiểu khu Thừa Thiên, Bản doanh MACV (Military Assistance Command, Vietnam) đặt ở khách sạn Thuận Hóa, và Bến tàu Hải Quân.(16)



    C̣n tiếp...

  2. #82
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    4. TỔNG KHỞI NGHĨA THẤT BẠI

    Về phương diện chính trị, ngay sau khi chiếm vùng tả ngạn (phiá bắc Huế, vùng chợ Đông Ba, Thành nội...), ngày mồng 2 Tết (31-1) cộng sản tiến hành tổ chức cầm quyền.

    Uỷ Ban Nhân Dân (danh xưng của cộng sản) trong Thành nội gồm hai quận, do Nguyễn Hữu Vấn (giáo sư âm nhạc), làm chủ tịch quận 1, và Nguyễn Thiết (sinh viên Đại học Luật khoa), làm chủ tịch quận 2.

    Phía hữu ngạn, cộng sản không thành lập kịp các uỷ ban nhân dân, chỉ chú tâm vào việc lùng bắt và kiểm soát tù hàng binh.

    Ngày mồng 3 Tết (1-2-1968), đài phát thanh Hà Nội loan báo thành lập tổ chức Liên Minh Các Lực Lượng Dân Tộc, Dân Chủ Và Ḥa B́nh tại Huế do Lê Văn Hảo, giáo sư Đại học Văn khoa Huế, làm chủ tịch, và Hoàng Phủ Ngọc Tường làm tổng thư kư.(17)

    Đài phát thanh Hà Nội cũng thông báo ngày 14-2-1968, Lê Văn Hảo được đưa lên làm chủ tịch chính quyền cách mạng Huế, với hai phó chủ tịch là bà Đào Thị Xuân Yến (c̣n gọi là bà Tuần Chi), và Hoàng Phương Thảo (Thường vụ Thành uỷ cộng sản) (Chính Đạo, Mậu Thân, sđd.131).

    Nguyễn Đắc Xuân, khi c̣n là sinh viên sống tại Huế, đă từng tổ chức đoàn "Phật Tử Quyết Tử" vào năm 1966 để chống chế độ "Thiệu Kỳ", rồi bỏ trốn theo cộng sản, nay trở lại Huế, phụ trách đội "Công tác Thanh niên".

    Xuân được cộng sản giao nhiệm vụ tổ chức "đoàn Nghĩa binh", gồm những quân nhân Cộng Ḥa bị kẹt trong vùng cộng sản tạm chiếm, gọi là "Quân nhân Sư đoàn 1 ly khai".

    Ngày 4-2-1968 (mồng 6 Tết), đoàn nầy ra thông cáo đả kích chế độ "Thiệu Kỳ", nhưng sau đó đoàn bị cộng sản phân tán ngay, v́ sợ các quân nhân trong đoàn nầy quay lại chống cộng sản.

    Nguyễn Đắc Xuân c̣n tổ chức đội "Nghĩa binh Cảnh Sát", giữ nhiệm vụ ngăn chận không cho dân di tản khi quân đội VNCH và Đồng minh phản công.

    Những đơn vị an ninh của cộng sản hoạt động mạnh sau khi cộng quân tạm chiếm Huế.

    Những đơn vị nầy do một người tên Lê (Tư) điều khiển chung, c̣n Tống Hoàng Nguyên phụ trách tả ngạn, và Nguyễn Đ́nh Bảy (Bảy Khiêm) lo phía hữu ngạn.

    Những đơn vị nầy truy lùng và bắt giết tất cả những nhân viên chính quyền VNCH và nhân viên làm việc tại các cơ quan Hoa Kỳ, hoặc những người cộng tác với Cơ quan t́nh báo Trung ương Hoa Kỳ (CIA: Central Intelligence Agency).

    Chính những đơn vị an ninh nầy là tác giả của những cái chết thê thảm tại Huế, nhất là lúc cộng sản chuẩn bị rút lui.

    Trái với dự đoán của cộng sản, đôi khi bị ép buộc phải dự những cuộc hội họp, mít tinh do cộng sản tổ chức, nhưng dân chúng không hưởng ứng cuộc tổng khởi nghĩa do công sản đề ra.

    Rơ nét nhất là dân chúng không đi theo du kích CS, mà bỏ chạy qua các vùng do quân đội VNCH kiểm soát ở khu vực Mang Cá, hay trường Kiểu Mẫu gần trường Đại Học Sư Phạm, nằm giữa Tiểu khu Thừa Thiên và Bến tàu Hải quân, hoặc khu vực phi trường Phú Bài, cách Huế khoảng trên 10 cây số về phía nam.

    Đặc biệt, chỉ trừ những quân nhân về thăm nhà bất ngờ bị du kích CS bắt được, có thể nói hầu hết các quân nhân đều kiếm cách liên lạc hay gia nhập các đơn vị tác chiến gần nhất để cầm súng chống CS, chứ không gia nhập hay chạy theo du kích CS.

    Các đơn vị hành chánh nhỏ cũng kiếm cách pḥng thủ để chận đứng sự thâm nhập của du kích CS.

    Không tổ chức được cuộc tổng khởi nghĩa, Việt cộng c̣n bị quân đội VNCH và Đồng minh phản công, đẩy lui ra khỏi Huế.

    Cuộc phản công bắt đầu vào ngày mồng 3 Tết (1-2-1968). Ngày mồng 5 Tết (3-2), các chiến sĩ binh chủng Nhảy Dù tái chiếm cửa An Ḥa.

    Cũng trong ngày nầy, Thủy quân lục chiến (TQLC) Hoa Kỳ đổ bộ ở Bến tàu Hải quân, đến đóng tại Bộ Chỉ huy MACV. Lo ngại cánh quân Hoa Kỳ từ hữu ngạn kéo sang tả ngạn, cộng quân đánh sập cầu Trường Tiền tối mồng 9 Tết (7-2-1968).

    Quân đội VNCH đă cùng quân đội Hoa Kỳ phản công mạnh mẽ. Ngày 14-2-, t́nh h́nh hữu ngạn được xem là yên ổn, chỉ c̣n bộ chỉ huy của Thân Trọng Một trốn tránh tại vùng lăng Tự Đức cho đến ngày 25-2.

    Khi t́nh h́nh hữu ngạn được ổn định, lực lượng Dù Việt Nam rút vào Nam, và các chiến sĩ TQLC Việt Nam đến thay thế.

    C̣n tiếp...

  3. #83
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ngày 12-2, TQLC của cả quân Việt Nam lẫn Hoa Kỳ đổ bộ lên bến Bao Vinh, nằm trên bờ sông Gia Hội, gần đồn Mang Cá.

    Hai bên phối hợp mở "chiến dịch Sóng Thần 739/ 68" ngày 14-2, tảo thanh quân cộng sản c̣n lại trong Thành nội.

    Trận chiến càng ngày càng ác liệt, có khi hai bên chỉ cách nhau vài chục thước.

    Ngày 18-2, TQLC Hoa Kỳ chiếm được cửa Đông Ba (đường Mai Thúc Loan).

    Cộng quân đóng trong Thành nội chỉ c̣n liên lạc với cánh quân Gia Hội của họ bằng cửa Thượng Tứ.

    Trước nguy cơ thất bại, cộng quân tính chuyện rút lui.

    Ngày mồng 8 Tết (6-2), cộng sản bắt đầu di chuyển thương binh, tù binh, chiến lợi phẩm ra khỏi Huế.

    Lúc đó, tại miền núi phía tây tỉnh Quảng Trị, cộng quân đă chiếm được Làng Vei, một vị trí chiến lược ở tiền đồn Khe Sanh ngày 7-2.

    Sau đó phi cơ Hoa Kỳ tái oanh tạc vùng phụ cận Hà Nội ngày 14-2, nên ngày 15-2, Quân uỷ Trung ương ở Hà Nội, gởi vào đảng uỷ cộng sản Thừa Thiên Huế một công điện nội dung như sau:

    "Phải giữ Thành nội, không được rút ra ngoài để phục vụ nhiệm vụ chính trị chung cả nước."(Chính Đạo, Mậu Thân, sđd.146).

    T́nh h́nh càng lúc càng bất lợi cho cộng sản. Lê Minh, bí thư Thừa Thiên Huế, giữ trách nhiệm trực tiếp mặt trận Huế, tỏ ư muốn rút lui trong cuộc họp ngày 19-2, nhưng c̣n phải chờ lệnh trên.

    Quân đội VNCH và Đồng minh Hoa Kỳ đẩy dần quân cộng sản ra khỏi Thành nội.

    Sáng sớm 23-2, lá cờ VNCH tung bay trên kỳ đài thay thế cờ của MTDTGPMNVN.

    Quân đội VNCH và Đồng minh có thể nói đă làm chủ được t́nh h́nh Thành nội từ đây.

    Phía cộng sản, "về sau có lệnh: chuẩn bị rút lui lên vùng rừng núi phía Tây, cố bảo toàn lực lượng, mang theo đủ vũ khí chưa sử dụng đến.

    Khi lệnh rút lui ban bố vào đêm 25 tháng 2, một không khí có phần hoảng loạn diễn ra..."(18)

    Gia Hội là khu vực hoàn toàn dân sự, không có cơ sở quân sự, cơ sở hành chánh hay kinh tế ǵ quan trọng.

    Những nhà chỉ huy hành quân VNCH cũng như Đồng minh nghĩ rằng cần phải thanh toán trước những cứ điểm đầu năo của cộng sản đang chiếm đóng Thành nội, th́ tức khắc cộng quân ở vùng Gia Hội sẽ tự tan hàng rút lui.

    Măi đến ngày 22-2, hai tiểu đoàn Biệt Động Quân của Quân lực VNCH mới được tung vào Gia Hội để đẩy lui cộng quân.

    Chính v́ quân đội VNCH đến giải tỏa trễ, và cộng sản vùng Gia Hội đóng lại tại đây lâu, nên cộng sản có cơ hội tàn sát đồng bào nơi đây nhiều nhất trong thành phố Huế.

    C̣n tiếp...

  4. #84
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    5. CỘNG SẢN TÀN SÁT ĐỒNG BÀO

    Trong lúc hai bên đánh nhau, thống kê ước lượng cho thấy tại mặt trận Huế, quân đội VNCH có 384 tử trận, 1, 830 bị thương; Bộ binh Mỹ 74 tử trận, 507 bị thương;

    Thủy quân lục chiến Mỹ 142 tử trận, 857 bị thương, Bộ đội Bắc Việt và Việt cộng khoảng 5, 000 tử trận, số bị thương không tính được.(19)

    Trong chiến tranh, chiến sĩ các bên lâm chiến bị thương vong là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng trong biến cố Mậu Thân (1968) tại Huế, rất nhiều nạn nhân bị cộng quân giết hại thảm khốc trong thời gian cộng sản tạm chiếm Huế, nhiều nhất là các nhân viên chính quyền, cảnh sát, binh sĩ và sĩ quan Quân lực VNCH đang nghỉ Tết, không ở vị trí chiến đấu, và một số khá lớn thường dân không cầm súng chống lại họ, chỉ chạy tỵ nạn chiến tranh.

    Cho đến nay, không ai có thể kiểm kê đích xác số thường dân cũng như số người không ở vị trí chiến đấu (đang nghỉ Tết) bị phía cộng sản giết hại.

    Theo sự phân tích của ông Nguyễn Trân, một nhà hoạt động chính trị thời VNCH, đưa ra trong quyển hồi kư của ông ta th́:

    "Về phía dân chúng, có 5, 800 người chết, trong đó có 2, 800 người bị Việt cộng giết và chôn tập thể: 790 hội viên các Hội đồng tỉnh, thị xă và xă bị gán cái tội "cường hào ác bá", 1892 nhân viên hành chánh, 38 cảnh sát, hằng trăm thanh niên tuổi quân dịch, một linh mục Việt (Bửu Đồng), hai linh mục Pháp, một bác sĩ Đức và vợ, và một số Phi Luật Tân."(20)

    Những con số trên đây có thể sai biệt chút ít, nhưng chắc chắn số thường dân cũng như số người nghỉ phép nhân dịp Tết tại Huế, bị giết chôn trong các hầm tập thể rất nhiều.

    Sau đây là thống kê tóm tắt số hài cốt t́m được trong các mồ chôn tập thể sau khi cộng quân rút lui do một bác sĩ người nước ngoài ghi lại: (21)

    Tên địa điểm Số nạn nhân

    Trường Gia Hội 203

    Chùa Theravada [Gia Hội] 43

    Băi Dâu [Gia Hội] 26

    Cồn Hến [Gia Hội] 101

    Tiểu Chủng Viện [Gia Hội] 6

    Quận Tả ngạn 21

    Phía đông Huế 25

    Lăng Tự Đức, Đồng Khánh 203

    Cầu An Ninh 20

    Cửa Đông Ba 7

    Trường An Ninh Hạ 4

    Trường Văn Chí 8

    Chợ Thông 102

    Lăng Gia Long < 200

    Chùa Từ Quang 4

    Đồng Di 110

    Vinh Thái 135

    Phù Lương 22

    Phú Xuân 587

    Thượng Ḥa 11

    Thủy Thanh - Vinh Hưng 70

    Khe Đá Mài 428

    --------

    Cộng: < 2, 326

  5. #85
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Ai Da Tham Sat Dong Bao Hue 1968? Phần 1


  6. #86
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tàn sát tết Mậu Thân tại Huế (1968) Phần 3

    IV.- TẠI SAO TÀN SÁT?

    Cho đến nay, chưa ai trả lời được câu hỏi v́ sao xảy ra cảnh tàn sát ở Huế trong cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân (1968) của quân đội cộng sản?

    Ngay cả đảng CSVN hiện nay vẫn tránh né vấn đề nầy.

    Để giải mă câu hỏi trên, có lẽ nên phân tách các loại tàn sát theo từng nguyên nhân khác nhau.

    1. TÀN SÁT V̀ TƯ THÙ


    Trong bất cứ cuộc chiến tranh nào, ngoài chuyện chết chóc v́ súng đạn, luôn luôn có những cuộc trả thù qua lại giữa những cá nhân trong các phe lâm chiến.

    Chắc chắn vụ Tết Mậu Thân ở Huế cũng không ra ngoài quy luật nầy.

    Huế là một nơi trải qua nhiều biến chuyển chính trị, "đổi đời" từ năm 1945 trở đi, đương nhiên có nhiều cọ xát, mâu thuẫn, tranh chấp, thù hận.

    Sau năm 1954, nhiều gia đ́nh ở Huế có thân nhân tập kết ra Bắc, bị chính quyền miền Nam truy xét, nay những người nầy trở về t́m cách trả thù những kẻ đă đi tố cáo hay truy hỏi trước đây.

    Cần chú ư Thừa Thiên và Huế là nơi xuất thân của nhiều nhà lănh đạo Bắc Việt như Nguyễn Chí Thanh, Tố Hữu, Trần Hữu Dực, Hoàng Anh…

    Ngoài ra c̣n có nhiều h́nh thức tư thù nhỏ nhặt khác, như những người giúp việc đi tố cáo chủ nhà; những công nhân chỉ điểm các ông giám đốc; những người trước đây phạm pháp, bị bắt, bị phạt nay nhân cơ hội trả thù những nhân viên hành chánh, cảnh sát...

    Đặc biệt nhiều nhất là những sinh viên học sinh tranh đấu, trước đây tham dự những cuộc biểu t́nh chống chính phủ bị đàn áp, phải thoát ly bỏ lên núi theo cộng sản, nay trở về cầm súng thanh toán lại những người khác lập trường chính trị mà các sinh viên thoát ly gán "tội" cho họ là tay sai "Mỹ, Ngụy".

    C̣n tiếp...

  7. #87
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    2. Tàn sát theo kế hoạch, chính sách

    • Phá hủy và làm rối loạn bộ máy chính quyền VNCH:

    Ngày 26/01/1968, ba ngày trước Tết, đảng uỷ cộng sản Thừa Thiên đưa ra kế hoạch tổng công kích, tổng khởi nghĩa phía hữu ngạn Huế.

    Trong kế hoặch nầy, cộng sản dự liệu rằng khó có thể giữ Huế lâu ngày, nên đă chỉ đạo các uỷ viên phụ trách phải phá hoại tối đa các cơ chế vừa mới được ổn cố của chính quyền Sài G̣n (DO, sđd.206).

    Nói cách khác, chỉ thị trên ra lệnh tiêu diệt quân đội và nhân viên VNCH để bộ máy chính quyền VNCH khủng hoảng nhân sự, thiếu người làm việc, mất hiệu năng.

    Thành phần tử vong trong Tết Mậu Thân tại Huế do ông Nguyễn Trân đưa ra phản ảnh đúng chủ trương nầy, theo đó đă có “790 hội viên các Hội đồng tỉnh, thị xă và xă bị gán cái tội “cường hào ác bá”, 1.892 nhân viên hành chánh, 38 cảnh sát” bị giết.

    Sau đây là tài liệu do Sư đoàn 1 Không kỵ Hoa Kỳ bắt được ngày 12/06/1968 tại Thừa Thiên của một cán bộ quân sự cộng sản. Viên cán bộ nầy ghi lại trong sổ tay:



    “Toàn bộ hệ thống chính quyền ngụy từ xă tới tỉnh đă bị tiêu diệt hoặc gẫy đổ. Hơn 3.000 tên đă bị giết. Địch sẽ chẳng bao giờ tái lập lại được hệ thống cũ hoặc xoay chuyển được thất bại của chúng. Dù chúng có thể thay thế ngay bằng những nhân sự thiếu kinh nghiệm, bọn nầy cũng sẽ chẳng làm được ǵ.” (22)


    • Tàn sát để khủng bố, cảnh cáo:

    Cộng sản Giết quân nhân, công chức và thường dân vô tội (mà họ t́nh nghi tiếp tay, làm t́nh báo, hay cộng tác với chính quyền VNCH), cộng sản nhắm đe dọa dân chúng để từ đây đừng ṭng quân cho quân lực VNCH, hoặc không được tham gia hay cộng tác với chính quyền VNCH, dưới bất cứ h́nh thức nào.

    Trong quá tŕnh chính trị VNCH, Huế là nơi phát khởi nhiều xáo trộn, nhất là từ năm 1963 trở đi. Việc tàn sát của cộng sản c̣n nhắm cảnh cáo dân chúng cố đô, từ đó cảnh cáo dân chúng toàn quốc, để dân chúng không dám lên tiếng tố cộng, dầu vẫn c̣n sống dưới chế độ Cộng Ḥa; đồng thời cộng sản chuẩn bị áp đặt một chế độ độc tài trong tương lai một khi họ đánh chiếm được toàn miền Nam.

    Đó là thông điệp đỏ mà cộng sản muốn báo cho dân chúng Huế nói riêng và các thành phố miền Nam nói chung: với cộng sản, biểu t́nh, chống đối là tử h́nh, chứ không dễ dăi như dưới chế độ Cộng Ḥa.

    Thông điệp đỏ nầy quả nhiên có hiệu quả trong việc áp chế dân chúng, v́ sau năm 1975, chế độ cộng sản Hà Nội độc tài tàn bạo, mà hầu như rất ít vụ đối kháng xảy ra, và dân chúng hoàn toàn không có biểu t́nh, tuyệt thực dễ dàng như dưới thời Việt Nam Cộng Ḥa.

    • Tàn sát tín đồ Thiên Chúa giáo:

    Cộng sản luôn luôn kiếm cách tiêu diệt có hệ thống và có kế hoạch các tôn giáo, nhất là những tôn giáo có thế lực chính trị mạnh mẽ, có tổ chức quần chúng quy mô và kỷ luật, hoặc thân chính quyền. Tại Huế, từ khi Ngô Đ́nh Diệm, xuất thân từ một gia đ́nh Thiên Chúa giáo gốc Quảng B́nh, lớn lên tại làng Phú Cam, cầm quyền năm 1954, tín đồ Thiên Chúa giáo tại đây yểm trợ chính quyền mạnh mẽ. Ngô Đ́nh Cẩn, em ông Diệm, là người có sáng kiến tổ chức đoàn phản gián “Đặc vụ miền Trung” năm 1960 do ông Dương Văn Hiếu cầm đầu, đă gây thiệt hại nặng nề cho t́nh báo cộng sản từ Bến Hải vào tới trong Nam.

    Do đó, trong kế hoạch đưa ra ngày 26/01 kể trên, đảng uỷ cộng sản Thừa Thiên-Huế nhấn mạnh:


    “Bao vây và cô lập những tên phản động lợi dụng tín đồ Thiên Chúa giáo; phải chú ư đến khu vực Phú Cam, các trường Thiên Hựu và B́nh Linh...”
    (Don Oberdorfer, sđd. 206). Kế hoạch nầy c̣n được triển khai hết sức mưu mẹo kín đáo:

    Khi mới vào Gia Hội, cộng quân ra lệnh mọi nhà phải hạ cờ Quốc gia (đă được các nhà treo trong dịp Tết), treo cờ MTDTGPMNVN. Dân chúng không có cờ MTDTGP, nên cộng quân ra lệnh treo cờ Phật giáo (Don Oberdorfer, sđd.225). Đây là một âm mưu của cộng sản: (1) Cộng quân dư biết dân chúng sống dưới chế độ miền Nam không thể có cờ MTDTGP mà vẫn ra lệnh treo cờ mặt trận nầy, rồi lấy lư do không có cờ MTDTGP mới đổi qua cờ Phật giáo. (2) Treo cờ Phật giáo, cộng quân sẽ biết nhà nào theo Thiên Chúa giáo, v́ những gia đ́nh theo đạo Thiên Chúa làm ǵ có cờ Phật giáo mà treo? (3) Cộng quân muốn tỏ ra thân thiện với Phật giáo, để gieo tiếng oan cho Phật giáo là thân cộng và gây chia rẽ giữa hai tôn giáo lớn trong nước.

    Một nhân chứng có mặt tại vùng Phú Cam (Huế) cho biết khoảng mồng 7 hay mồng 8 Tết, cộng quân bắt trên 300 thanh niên ẩn núp trong nhà thờ Phú Cam, đem đi biệt tích.(23) Tại Huế, cộng quân c̣n giết hai linh mục người Việt là Hoàng Ngọc Bang và Lê Văn Hộ, và hai linh mục người Pháp ḍng Benedicto Thiên An là Urbain và Guy, đồng thời đốt luôn nhà thờ Thiên An.(24)

    C̣n tiếp...

  8. #88
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    • Tàn sát để gây tiếng vang trên thế giới và tại Hoa Kỳ:

    Trong cuộc tổng công kích tết Mậu Thân, cộng quân đă thẳng tay tiêu diệt quân đội Đồng minh như Hoa Kỳ, Phi Luật Tân, và giết luôn cả những thành phần dân sự ngoại quốc như các linh mục người Pháp kể trên, nhất là bốn người Đức ở Viện Đại học Huế (bác sĩ và bà Hort Gunther Krainick, bác sĩ Raimund Discher, và bác sĩ Alois Alterkoster). Ba vị bác sĩ Tây Đức đều t́nh nguyện đến dạy tại Đại học Y khoa Huế. Cả bốn người nầy bị bắt ngày 5-2-1968. Về sau xác họ được t́m thấy ở gần khu vực chùa Tường Vân.

    Huế là thành phố mang nhiều đặc tính di sản lịch sử, văn hóa và chính trị Việt Nam, nên rất được quốc tế chú ư.

    Chiếm đóng và tàn sát ở Huế dễ gây tiếng vang trên thế giới, để giành ưu thế trong ḥa đàm, và nhất là để đe dọa dân chúng Hoa Kỳ, làm cho họ lo ngại cho số phận thân nhân họ đang ở Việt Nam. V́ vậy họ sẵn sàng tham gia các phong trào phản chiến, thúc giục chính phủ Hoa Kỳ sớm rút quân đội Hoa Kỳ ra khỏi Việt Nam, để đưa chống con về nước.

    • Tàn sát để nhuộm đỏ tay chân:

    Sau thời gian tham gia tranh đấu năm 1966, khi bị chính phủ Sài G̣n gởi quân ra dẹp yên, một số lănh tụ sinh viên và trí thức Huế thoát ly, bỏ chạy lên chiến khu theo cộng sản như Hoàng Phủ Ngọc Tường (giáo sư trường Quốc Học), Hoàng Phủ Ngọc Phan (sinh viên, em của Tường), Nguyễn Đắc Xuân (sinh viên), Lê Văn Hảo (giáo sư Đại học Văn khoa), Nguyễn Đóa (cựu giám thị trường Quốc Học)...

    Ngoài nhóm thoát ly, c̣n có những người lừng khừng, gió chiều nào theo chiều đó. Sử dụng những người thoát ly cũng như lừng khừng, nhưng cộng sản không tin cậy họ. Cộng sản dư biết rằng họ thuộc thành phần trí thức tiểu tư sản thành phố, thích biểu t́nh tranh đấu theo kiểu dân chủ Tây phương, đă từng sống dưới chế độ Quốc gia, ít nhiều thụ hưởng không khí tự do và ân huệ chính quyền Quốc gia để ăn học thành tài, mà c̣n phản bội Quốc gia, th́ không biết lúc nào họ sẽ phản bội cộng sản, v́ cộng sản chẳng có công đào tạo họ, và cộng sản lại độc tài đảng trị tuyệt đối, không thích chuyện biểu t́nh phản đối.

    Dư luận Huế và báo chí sách vở thường kết án Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân là thủ phạm của những cuộc tàn sát. Cho đến nay, vẫn chưa biết thật sự nhóm nầy đóng vai tṛ ǵ, đă làm những ǵ, nhưng giả thiết như họ đă hành động tàn bạo đối với đồng bào, (chỉ giả thiết mà thôi), th́ chẳng qua họ cũng chỉ là những con rối phải thi hành mệnh lệnh và kế hoạch của đảng Cộng Sản. Nếu những Tường, Phan, Xuân không thi hành mệnh lệnh của đảng CS, họ sẽ bị cộng quân loại bỏ dễ dàng. Những ngụi nầy chỉ là những con chốt thí trong cuộc cờ của cộng sản.

    Ai cũng biết rằng trong tổ chức cộng sản, chỉ có đảng viên và nhất là đảng uỷ mới có quyền quyết định những chuyện hệ trọng. C̣n những hạng tân ṭng như Tường, Phan, Xuân chẳng có quyền hành ǵ để quyết định mạng sống của một tập thể quần chúng lớn lao, trừ vài chuyện trả thù cá nhân mà thôi. Bằng chứng cụ thể là sau năm 1975, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân chẳng được trọng dụng nữa.

    Cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân là cơ hội để cộng quân nhuộm đỏ những người thoát ly và những người lừng khừng, làm cho họ không c̣n con đường nào quay về phía VNCH, dù họ có mặt hay không có mặt ở Huế, và dù họ giết người hay không giết người trong thời gian nầy.


    C̣n tiếp...

  9. #89
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    3. Tàn sát khi rút quân


    Nh́n vào bản đồ vị trí các mồ chôn tập thể, một điểm nổi bật là tại thành phố Huế, khu phố Gia Hội và vùng phụ cận như Băi Dâu là nơi duy nhất có nhiều mồ chôn tập thể.

    Điều nầy cho thấy do cộng quân chiếm giữ Gia Hội được lâu, nên có điều kiện bắt giết nhiều người tại chỗ. Ngoài Gia Hội, những nấm mộ tập thể khác nằm ở các vùng phụ cận chung quanh thành phố Huế.

    Khi rút lui, cộng quân đem theo những người bị bắt giữ, vừa làm phu khuân vác, vừa khỏi bị lộ bí mật, vừa làm con tin và bia đỡ đạn để tránh bị quân đội VNCH và Đồng minh pháo kích hay chận đánh.

    Số người bị cộng quân đem theo lên đến vài ngàn người. Đến khi cộng quân cần biến vào rừng, cộng quân giết tất cả những người nầy để khỏi lộ tung tích.

    Cộng sản giải thích rằng như thế là “giết để tự vệ”(?). Họ không cần phân loại, v́ làm như thế sẽ mất nhiều thời giờ, và v́ nguyên tắc của cộng sản là “giết lầm hơn bỏ sót”.

    Ngoài ra, sau một thời gian ngắn cùng sống với nhau, những con tin bị bắt đi theo biết rơ gốc gác, gia đ́nh của các cán binh cộng sản, kể cả cộng sản nằm vùng, và nhất là những tội ác do cộng sản gây ra.

    Cộng sản sợ rằng nếu để những người nầy sống sót, họ sẽ làm vỡ tất cả những tổ chức bí mật của cộng sản, nhất là tố cáo tội ác của cộng sản trước dư luận trong nước cũng như trên thế giới.

    Do đó, cộng sản giết những con tin nầy để thủ tiêu nhân chứng, diệt hậu hoạn.

    Cách giết người của cộng quân cũng đặc biệt:

    Cộng quân ra lệnh cho những người bị bắt phải đào hố, nói là để làm hầm trú ẩn tránh bom đạn, hoặc để làm mương dẫn nước cho dân chúng cày cấy.

    Sau khi đào xong, cộng quân trói thúc ké tay chân những người nầy, quăng xuống hố, rồi lấp đất lại.

    Cộng quân chôn sống người, chứ không dùng súng bắn v́ sợ gây tiếng động và lộ mục tiêu, dễ bị quân đội VNCH và Đồng minh phát hiện

    Bản đồ vị trí các mồ chôn tập thể cho thấy cộng quân rút lui theo hai hướng:

    (1) Hướng nam, qua đường Nam Giao, đến lăng các vua Nguyễn, lên vùng núi. Ngôi mộ tập thể xa nhất về hướng nầy là Khe Đá Mài (428 xác), thuộc quận Nam Ḥa, cách thành phố Huế khoảng 40 cây số.

    (2) Hướng đông, qua ngă Chợ Cống hoặc Dạ Lê.

    Ngôi mộ tập thể xa nhất về hướng nầy là Vinh Thái (135 xác), thuộc quận Phú Thứ, cách Huế khoảng 40 cây số về phía đông nam.

    Theo bác sĩ Elje Vannema, người gốc Ḥa Lan, quốc tịch Canada, có mặt ở Huế nhân dịp Tết Mậu Thân, Huế có tất cả 19 khu vực chôn người tập thể được t́m thấy, và mỗi khu vực có nhiều nấm mộ tập thể khác nhau.(25)

    Có thể c̣n nhiều ngôi mộ tập thể khác vĩnh viễn bị khuất lấp mà không ai t́m ra được.

    C̣n tiếp...

  10. #90
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    V. Thử so sánh

    Trong lịch sử Việt Nam, cuộc tàn sát tập thể đầu tiên được ghi nhận là vụ Trần Thủ Độ tiêu diệt tông thất nhà Lư năm 1232 (nhâm th́n). Sau khi tổ chức đảo chánh nhà Lư (1010-1225), lập ra nhà Trần (1225-1400), Trần Thủ Độ kiếm cách tiêu diệt con cháu ḍng họ nầy.

    Năm 1232, Trần Thủ Độ tổ chức lễ trai đàn đại tế tổ tiên họ Lư tại Bắc Ninh. Khi con cháu nhà Lư đến dự lễ, theo sử sách ghi lại, Trần Thủ Độ cho giựt sập nhà trai đàn, chôn vùi tất cả con cháu nhà Lư xuống đó.

    Lúc đó, Trần Thủ Độ giết nhiều lắm là vài chục người hoặc tối đa là khoảng một trăm người. Đă trên 700 năm, thế mà hành vi tàn ác của Trần Thủ Độ vẫn c̣n là một vết nhơ trên chiếc chiến bào đầy hào quang kháng Nguyên của ḍng họ nhà Trần.

    Năm 1884, khi người Pháp áp đặt ḥa ước Giáp Thân, đô hộ Việt Nam, vua Hàm Nghi (trị v́ 1884-1885) và triều đ́nh do Tôn Thất Thuyết lănh đạo đă mở cuộc tấn công chống Pháp tại Huế đêm 22 rạng 23 tháng 5 năm ất dậu (đêm mồng 4 rạng mồng 5-7-1885). Thất bại, nhà vua phải bỏ kinh thành chạy ra phía Bắc. Tối hôm đó, quân đội triều đ́nh và dân chúng Huế chết khá nhiều nên sau nầy, hằng năm, tại Huế có tục “cúng cô hồn” vào tối 23-5 âm lịch

    Dầu đă xảy ra nhiều trận đánh ác liệt khi quân đội nước ngoài tiến chiếm cựu đô Thăng Long hay Huế, sử sách hầu như không ghi lại dấu vết những hành động độc ác tàn bạo giết hại tập thể tàn ác dă man lộ liễu nào của người nước ngoài đối với thường dân tại các thành phố đang có chiến tranh, kể cả trong ngày 19/12/1946 là ngày mà Hồ Chí Minh ra lệnh bất ngờ tấn công người Pháp tại Hà Nội, người Pháp phản công, nhưng cũng không trả thù thường dân. Việt Minh cộng sản đả kích thậm tệ thực dân Pháp, nhưng trong việc đối xử với thường dân trong chiến tranh, so sánh những biến cố ở Huế năm 1885 và Hà Nội năm 1946 với cuộc tấn công của cộng sản năm Mậu Thân (1968) tại Huế, binh sĩ thực dân Pháp xâm lăng xem ra c̣n văn minh và nhân đạo hơn người cộng sản Bắc Việt, những kẻ luôn luôn tự hào thuộc “loài người tiến bộ”.

    Trong lịch sử thế giới hiện đại, có bốn cuộc tàn sát lớn: Thứ nhất khi chiếm được Nam Kinh (Nanking, Trung Hoa) ngày 13/12/1937, quân đội Nhật Bản đă tàn sát khoảng 300, 000 người Hoa tại thành phố nầy. Cuộc tàn sát diễn ra khủng khiếp, hăm hiếp phụ nữ, bắn giết, dùng kiếm chặt đầu mổ bụng, kể cả trẻ em.(26) Thứ nh́ Đức Quốc Xă giết tập thể hàng triệu người Do Thái trong thế chiến thứ nh́ (1939-1945). Thứ ba Cộng sản Liên Xô đă giết gần 15.000 tù binh gồm sĩ quan và binh sĩ quốc gia Ba Lan từ 3-4 đến 13/05/1940.(27) Thứ tư Khờ-me Đỏ giết khoảng trên 1 triệu dân Cam Bốt.

    Quân phiệt viễn chinh Nhật giết người Hoa v́ tức giận dân chúng Nam Kinh, thủ đô của Trung Hoa từ khi Quốc Dân Đảng cầm quyền năm 1927, đă kháng cự mănh liệt cuộc tiến quân của Nhật Bản. Đức Quốc Xă tàn sát người Do Thái để bảo vệ sự thuần chủng của giống Nhật Nhĩ Man (Aryan) theo chủ thuyết của Hitler. Cộng sản Liên Xô giết sĩ quan và binh sĩ Ba Lan để triệt tiêu quân đội yêu nước của quốc gia nầy, và thành lập quân đội mới dưới quyền chỉ huy của Liên Xô. Tất cả những cuộc tàn sát trên đây đều tàn bạo, vi phạm tội ác nhân loại, giữa người với người. Tuy nhiên, họ là những người khác nước, khác chủng tộc, và hành động v́ quyền lợi quốc gia họ.

    Chỉ có Khờ-me Đỏ giết đồng bào hay đồng chủng Cam Bốt và Việt Cộng giết đồng bào hay đồng chủngViệt Nam. Ai cũng biết là Khờ-me Đỏ một thời nằm dưới quyền của cộng sản Việt Nam, và Khờ-me Đỏ cũng như cộng sản Việt Nam đều được CHNDTH huấn luyện cũng như viện trợ. Chính Hồ Chí Minh và đảng LĐ đă từng nhận lư thuyết Mác-Lê và tư tưởng Mao Trạch Đông là kim chỉ nam hành động của cộng sản Việt Nam.(28)

    Số lượng người bị Việt Cộng giết tại Huế ít hơn rất nhiều so với những nạn nhân người Trung Hoa, Do Thái, Ba Lan, hay Cam Bốt. Điều nầy dễ hiểu v́ khung cảnh không gian xảy ra cuộc tàn sát, tức thành phố Huế, quá nhỏ bé so với các khu vực tàn sát trên thế giới, thời gian Việt cộng chiếm đóng ngắn ngày, và dân số địa phương Huế lúc đó cũng quá ít oi, chỉ có 130, 000 dân (CĐ, MT, sđd.303).


    C̣n tiếp...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Mậu Thân, Anh c̣n nhớ hay Anh đă quên ?
    By Nhân Dân Tự Vệ in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 29-11-2011, 02:30 AM
  2. Quên hay cố quên, xin đừng quên
    By alqtran in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 21-03-2011, 02:06 PM
  3. Mậu Thân, Anh c̣n nhớ hay Anh đă quên ?
    By Tigon in forum Tin Việt Nam
    Replies: 19
    Last Post: 06-02-2011, 11:24 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 05-02-2011, 04:41 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 21-01-2011, 06:28 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •