V́ cuối tuần bận viêc nội trợ, nên phúc đáp bác hơi trễ.
Sỉ (không phải sĩ) là răng. Thiệt là lưỡi (chứ không phải là nướu) đấy ạ.
V́ thế mới có câu, "THiệt nhu thường tồn, sỉ cương tắc chiết" để nói về cái lẽ cương nhu trong việc xử thế đấy ạ.
C̣n cái câu :
Môn tiền thiếu nữ nha như thán,
Lộ thượng hành nhân khẩu tự dương!
Vân xin phỏng dịch là
Trước cửa nàng cười răng đen thủi
Trên đường mồm khách đỏ bă trầu.
Kính bái.
TB. VN không dám nhận lời khen của Bác đâu.
Nhà VN ngày xưa ở hơi gần kho đạn,
cho nên bây giờ vẫn c̣n âm hưởng một tí đó chăng.
Bookmarks