Bắc kỳ Hà Lội thời csvn là nổi tiếng ngọng nhất nước Việt Nam, lại vô văn hoá nhất VN thời nay đấy! Có lẽ v́ bọn nầy thờ mấy thằng râu xồm nên mới mất gốc vô văn hoá chăng?
Hơn nữa nghe nói HCM viết sai chính tả nhiều nhất VN, với cách hành văn xử dụng chữ f mà trong quốc ngữ VN làm ǵ có chữ f! ;)
“Chia Sẻ” là động từ ghép của chia ra và san sẻ. San sẻ, sẻ là tiếng lấp láy của động từ san (1). Sẻ ghép để bổ nghĩa cho động từ chia. Khi ta nói “chia sẻ” là ta chia phần rồi san sẻ cho nhau.
Dùng “chia xẻ” th́ dư thừa phần chia mà thiếu phần san sẻ. Chia Xẻ, chia cắt phần bánh, xong rồi lại xẻ bánh, nghe không được. C̣n nếu cho rằng chia là chia phần th́ không lẽ sau khi chia phần bánh rồi mới xẻ bánh.
Dùng “xẻ chia” th́ hợp lư hơn. Xẻ bánh rồi chia nhau.
Dùng “chia sẻ” th́ đúng mà “chia xẻ” th́ không
C̣n chim sẻ chỉ là tên gọi của một loại chim, chẳng hạn như gọi chim di, th́ không có quy tắc nào áp dụng để gọi chim sẻ.
Việt Nam ḿnh nói nhường áo, xẻ cơm. Không ai dùng sẻ cơm v́ vô nghĩa.
(1) Những tiếng lấp láy trong tiếng Việt tự nó phần nhiều không có nghĩa, nhưng khi dùng chung với tự chính th́ có tính bổ nghĩa. Chẳng hạn: nghĩ ngợi, nghỉ ngơi, mải mê, mải miết v.v.. Ngợi, ngơi, mê miết là những tiếng lấp láy.
Đọc trang này để coi người ta viết SỬ DỤNG hay XỬ DỤNG:
http://www.google.com/#hl=en&expIds=...2c0531e6823307
Nghĩ (là suy nghĩ) có lẽ là do khi suy nghĩ đầu óc ta rối tung. Người Tầu khi học thơ phú họ suy nghĩ rồi lắc lư cái đầu sang trái sang phải, có lẽ vậy mà dấu ngă :D! Và cũng có lẽ v́ suy nghĩ dài ḍng văn tự nên khi phát âm chữ NGHĨ người Việt kéo âm nghĩ dài ra, thành ra dấu ngă! :D
Nghỉ (là nghỉ ngơi, nghỉ làm, nghỉ mệt), nghe tới giờ nghỉ ngơi là ai nấy thả tay liền, không phải suy nghĩ ǵ cho mệt óc, nên chữ nghỉ âm không kéo dài ra, dùng dấu hỏi! ;)
<center><img src="http://www.vinhanonline.com/images/stories/danhnhanvn/alexandre-de-rhodes/quocngu.jpg" width=500"></center>
Một trang của cuốn Kinh Thánh (Thiên Chúa Giáo) th́ có chữ Blời chắc chắn không phải chữ Trời , tôi sẽ cố gắng t́m ra kinh thánh (Tin Lành) xuất bản năm 1926 để có chữ Giời.Xuân Nhi cho biết sách mà có in chữ "Giời" đó ở đâu? XN có thể copy rồi scan lên cho mọi người xem không?)
Tôi đang t́m cuốn Tự Điển ANH VIỆT của thầy Nguyễn Văn Khôn nhà xuất bản Khai Trí (1952) tái xuất bản năm 1966 viết:Xin miễn bàn chuyện sách in sai khi mà người bác bỏ chẳng có một tài liệu hay bằng chứng ǵ để chứng minh cả!
Xử dụng : To use, to employ
Sử : to order, to command
Sử dụng :To use, to employ, to exert, to exercise
Như vậy chữ Xử Dụng cũng được viết thành sách .
Các em học sinh theo học lớp Việt ngữ với tôi, trong giờ chính tả, tôi giải thích cặn kẽ (bằng cách giải tự) để các em hiểu ngọn ngành của chữ nghĩa, và tùy các em lựa chọn cách việt (tôi không trừ lỗi sai khi học sinh viết "sử dụng"). Riêng tôi, tôi vẫn đang dùng từ ngữ "xử dụng", cho đến khi có một "phán quyết" cuối cùng (của một cơ quan có đầy đủ uy tín và thẩm quyền).
Phú Yên
Nếu vậy th́ ông Trần Trọng Kim không phải là người viết ra chữ quốc ngữ đầu tiên rồi, v́ tôi nghe bố nói người đó là người theo mấy ông cha giảng đạo và ghi chép dịch lại sang âm chữ Việt chung với ông cha giảng đạo!
Trong cuốn thánh kinh đầu tiên họ cùng những ông cha giảng đạo đó dịch chữ GOD (Anh), DIEU (Pháp) là Blời, Giời ....
Tớ chỉ biết giọng Hà Nội trước 75, v́ sau 75 đến nay tớ mù tịt về văn hoá của dân Hà Lội_ nhập cảng_ vào Nam từ miền Bắc. Mà h́nh như Hồ chủ tịt là người Nghệ An mà sinh sống trong hang Pác Pó chứ đâu phải là dân Hà Nội ?Phải xin lỗi BDH để hỏi thăm những người đụng chạm với những ' dân tộc ' từ miền Bắc vào Nam là có phải những ' sinh vật ' này thay v́ chửi là Mother Fucker th́ họ chửi là Mother Farter ?
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks