Page 131 of 304 FirstFirst ... 3181121127128129130131132133134135141181231 ... LastLast
Results 1,301 to 1,310 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #1301
    Member
    Join Date
    01-12-2010
    Location
    Sunshine state, USA
    Posts
    767

    Bánh Nậm

    Hỏng ai mớ thread "Huế" nên nấu đại trong này:

    Nghe nói đến món bánh đúc ngoài bắc mà tôi chưa bao giờ được ăn, khiến tôi nhớ đến món bánh nậm của Huế.
    Bánh nậm được làm từ bột gạo rồi tôm bằm nhuyển cùng thịt ba chỉ đổ lên trên bánh, gói trong lá chuối h́nh chữ nhựt và hấp.
    Món này chấm với nước mắm nguyên chất và ớt.

    Mẹ tôi làm món này rất ngon và công phu lắm. Trời lạnh, ăn bánh nậm nóng vừa hấp xong, lột lá chuối sắp lên dĩa đổ chút nước mắm ớt. Trời, nó ngon nó ngọt ngấm trong miệng mặn mà, chịu hỏng nổi.

    Thời gian trôi nhanh, mẹ càng ngày càng già yếu không làm bánh nậm được nữa,
    mỗi lần muốn ăn th́ phải đặt người Huế nấu. Nhưng sao ngon bằng mẹ nấu.

    Dân Hà Nội có ai ăn bánh nậm chưa?




    Dean Nguyen

  2. #1302

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    Quote Originally Posted by Dean Nguyen View Post
    Hỏng ai mớ thread "Huế" nên nấu đại trong này:

    Nghe nói đến món bánh đúc ngoài bắc mà tôi chưa bao giờ được ăn, khiến tôi nhớ đến món bánh nậm của Huế.
    Bánh nậm được làm từ bột gạo rồi tôm bằm nhuyển cùng thịt ba chỉ đổ lên trên bánh, gói trong lá chuối h́nh chữ nhựt và hấp.
    Món này chấm với nước mắm nguyên chất và ớt.

    Mẹ tôi làm món này rất ngon và công phu lắm. Trời lạnh, ăn bánh nậm nóng vừa hấp xong, lột lá chuối sắp lên dĩa đổ chút nước mắm ớt. Trời, nó ngon nó ngọt ngấm trong miệng mặn mà, chịu hỏng nổi.

    Thời gian trôi nhanh, mẹ càng ngày càng già yếu không làm bánh nậm được nữa,
    mỗi lần muốn ăn th́ phải đặt người Huế nấu. Nhưng sao ngon bằng mẹ nấu.

    Dân Hà Nội có ai ăn bánh nậm chưa?




    Dean Nguyen
    Bánh Nậm tôi đưọc thưỏng thức qua vài lần. Rất ngon nhưng không thấy bán ở ngoài. Số là tôi có người bạn thân người Huế, dân hoàng triều chính gốc. Các món ăn cuả họ thường cầu kỳ và công phu rất nhiều so với các món ăn người Nam hay Bắc. Riêng món xôi ṿ cuả họ cũng đặc biệt và công phu an hoài không chán...

  3. #1303
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Xôi

    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Bánh Nậm tôi đưọc thưỏng thức qua vài lần. Rất ngon nhưng không thấy bán ở ngoài. Số là tôi có người bạn thân người Huế, dân hoàng triều chính gốc. Các món ăn cuả họ thường cầu kỳ và công phu rất nhiều so với các món ăn người Nam hay Bắc. Riêng món xôi ṿ cuả họ cũng đặc biệt và công phu an hoài không chán...
    Bác ForexNews nói đến xôi, Vân lại thích đọc truyện Bà Cụ Bán Xôi Hà Nội cuả nhà văn Thạch Lam sau đây.

    Bà Cụ bán Xôi

    Trong khi chợ xanh đang họp, tuy đêm khuya, mà quang cảnh cũng không thiếu phần tấp nập. Những người bán gọi thêm một số người mua, cả người bán lẫn người mua lại gọi thêm một số hàng quà. Gánh hành phở nóng trước chợ Đông Xuân lúc ba giờ đêm cũng là gánh phở ngon, có lẽ là trong không khí mát và lặng ban đêm, mùi phở thom quyến rũ người ta hơn. Rồi hàng xôi, hàng bánh cuốn nóng, hàng bánh tây chả, vân vân, cũng tụ họp nhau để lập thành cho đầy đủ một dãy quà ngon, nhiều hương vị.

    Nhưng các hàng quà đó chỉ có bán những buổi phiên chợ mà thôi. Ngoài ra, có một hàng quà bánh ban đêm, dù phiên chợ xanh có họp hay không. Vì trước chợ Đông Xuân bao giờ cũng lâm vào cảnh vắng lặng và tịch mịch. Bao giờ cũng có người một vài thầy đội xếp đến "tua" đi tuần đêm, một vài người thích chơi khuya, hoặc ở các rạp hát hay nhà chớp bóng về, còn vui chân lang thang mãi trên các vỉa hè Hà Nội để nghe tiếng gót giày của mình vang động; hoặc ở cao lâu ra, muốn đi hóng mát cho tiêu, hoặc ở các tiệm thuốc phiện ra cái này thì phần nhiều đã có một vài điệu chếnh choáng trong chân, muốn đi đây, đó, không mục đích, không cần nghĩ trở về, và thấy đời lúc ấy dung dị dễ chịu và tàm tạm sống được ...

    Muốn thức quà no, thì lại hàng xôi, cơm của bà cụ phố Hàng Khoai. Bà dọn hàng trước cửa chợ đã từ lâu lắm, không biết đã mấy năm rồi, và chỉ dọn từ lúc chín, mười giờ tối trở đi cho đến sáng. Bà bán đủ các thứ xôi xôi vò, ăn bùi và béo, xôi đỗ ăn đậm vị, xôi lạc ăn vừa miệng, đôi khi cả xôi gấc đỏ tươi, lúc xới ra, khói bốc thơm phức ... Ăn với những miếng đậu thái vuông to, rán phồng (tuy rất ít mỡ) và muối saÜn sàng; hay những miếng chả trâu không ngon lành lắm người nghèo có kỳ quản đâu! Đã lâu, bà có làm một thứ giò sỏ, mỡ ròn và mộc nhĩ, ăn cũng thú vị.

    Khi nào đồ chừng khách hàng đã ngấy rồi, thì bà rán cả cơm, với cái riếc rán, với trứng gà "ôm lét" (mà tôi ngờ là trứng vịt!) với vó bò hay giò lợn, và cả một nồi mọc đông quánh như keo sơn, béo ngậy như thịt đông.

    Ở đây, không có gì đáng quyến rũ một người sàng thưởng thức, quả vậy. Nhưng phải trông các bác xe, các người phu ngồi ăn, mới hiểu cái ngon lành có thể đến bậc nào!

    Nhắp một vài chén rượu, thong thả gặm một mảnh vó bò may có dính nhiều thịt, vo tròn nắm xôi trong tay trước khi đưa lên miệng, họ cáo cái sung sướng của nhà nghệ sĩ thưởng thức án văn hay, (có lẽ họ là những nghệ sĩ không biết). Mà nếu hôm ấy buổi xe lại có lãi, thừa được vài hào, thì cái thú của họ thực là vô cùng tận.

    Cho nên quanh mẹt hàng của bà cụ phố Hàng Khoai, bao giờ cũng vây một hai vòng người. Thỉnh thỏang chúng tađược thấy một vài nhân vật lạ; một vài người không biết ở đâu, và sống bằng cách gì, gầy gò và rách rưới, nhưng quần áo rách là những thứ sang trọng trước kia. Nhìn kỹ thì biết là những người nghiện; lắm người nghèo có kỳ quản đâu! Đã lâu, bà có phải, mà chỉ có những người nghiện mới biết đưa tha nhường ấy, mới biết khà hớp rượu một cách ngon lành như vậy, mới biết đưa tay có móng đen véo đĩa xôi một cách chắc chiu thế kia; họ tính từng xu, thêm bớt từng tí mỡ, và mặc cả từng khoanh giò; nhưng cái nhắm nhía, cái lờ đờ mắt ngẫm nghĩ đến vị miệng ăn, đủ tỏ một tâm hồn cảm giác không thường, cùng với một sự từng trải đã qua nhiều đau đớn.

    Cái ngon ấy cũng dễ lây lắm. Cả đến chính bà hàng cũng theo được cái nên thưởng thức. Những lúc vắng khách, bà cũng rót một chén rượu to để cạnh, và thong thả tự nhắm những thức ăn chính tay mình làm ra. Có lẽ bà tự lấy làm bằng lòng: vì mắt bà lâu dần mờ say đi, tay bà dính thêm nhiều mỡ, và bên thúng thêm một đống xương con ... Ít ra ở đâu mà được người bán cùng với mua cùng là tri kỷ, hiểu các vị một cách thấu náo như thế, và cùng bàn chuyện về xôi, giò chả và với cái dễ dàng thân mật của những người kính phục lẫn nhau. Ở đâu, nếu không ở chốn Hà Nội ba mươi sáu phố phường.

    Thạch Lam

  4. #1304
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    nghe chuyện Hà nội; thế rồi c̣n Huế, Đông Ba,.. Ngự B́nh...

    Gởi đến quí Bạn.. vừa đọc được trên trang này có t/v nhắc đến quê hương miền Trung, vùng đất cày lên sỏi đá, thế nhưng cũng t́nh tự da diết. Cái thân thương và cái " nguưt mắt/ liếc nh́n", tuy nh́n " xéo.." mà lại rất ư t́nh tự.. đặc cách của mấy cô nữ sinh tóc thề e ấp trong chiếc nón bài thơ... h́nh ảnh đẹp này đă làm xao xuyến biết bao chàng trai... khi đứng bên cầu Trường tiền ngắm "trộm" mấy cô nữ sinh Đồng Khánh đi học... rồi cầu Bạch hổ bến đ̣ Gia hội...
    Về phần ẩm thực... " ăn cơm âm phủ.. ngủ đ̣ sông Hương".. đă thành câu nhớ cho khách đường xa.. rồi bún ḅ chợ Đông Ba, bánh xèo Thượng Tứ..rồi mắm tôm bạc đỏ au.. và chè đá bào làm dịu mát ḷng người dưới cơn nắng hè chói chan... chút nữa th́ quên;.. món chè thịt quay..
    ...khi màn đêm buông xuống.. trên gịng Hương tiếng hát ḥ vọng từ con đ̣..chậm buồn ai oán.. c̣n nữa... c̣n nhiều nữa.. quí Bạn miền Trung.. quí Bạn Huế ơi... xin hăy bước vô;.. "vườn tao ngộ của hương xưa thầm gọi...". Dọc theo quốc lộ 1 từ Bắc vào Nam.. nào Thanh hoá với Hàm Rồng.. tới Quảng tri/Đông hà.. những người con gái đất Quảng thật nơn nà, với giọng nói e thẹn dễ gây niềm nhớ.. đến Huế.. qua Hải Vân tới Đà Nẵng.. băi biển Thanh B́nh, Mỹ khê.. rồi thăm Ngũ hành sơn, rẽ tay mặt thăm Hội An.. hai chục cây số về đến Chu lai.. quẹo tay mặt đến Quảng Ngăi.. có kẹo gương, kẹo mạch nha.. có của hàng sách báo của hai chị em cô Mậu.. đi về hướng Tây có rừng quế thiên nhiên, có quế Trà Bồng, tiếp tục đi .. đến Tam quan, Bồng sơn.. những rặng dừa trải dài theo bờ biển.. tiếng gió dưa lá ru tiếng gọi th́ thầm của quê hương bên cạnh tiếng ŕ rầm sóng vỗ.. Tuy Hoà, Chóp chài.. có củ sắn(củ đậu) ngọt lịm ... Qua cầu Đà Rằng.. sân bay Tuy Hoà nam, qua eo lên đèo nh́n xuống Tuy Phong... một bên đèo cao, một bên biển sâu... chảy xuống Ninh hoà, bên trái lên Đồng Đế.. tay mặt qua đèo Em Drak lên Buồn muôn thuở...
    Ninh hoà đổ xuống nam, qua đèo Rù ŕ.. hoặc chạy theo đường ṿng đai hay vô thành phố.. qua xóm bóng rồi Nha Trang.. rồi ḥn Tre.. Không quân, Hải quân.. Hải học viện.. đi tiếp qua Suối Dầu.. suối nước nóng đến Cam Ranh.. rồi Phan rang.. quẹo tay mạt để lên Đà lạt, c̣n xuôi hướng Nam đến Phan thiết.... Ôi biết bao nhiêu dịa danh lưu dấu chân của những chiến binh oai hùng, vang bóng... c̣n nưa.. c̣n Cao nguyên anh hùng bất khuất....
    Bắc Trung Nam... chúng ta, con dân Việt.. chúng ta có quê hương ngàn năm... bây giờ.. tuy xa.. nhưng gần nhờ có Internet.

    Hăy cùng nhau ôn lại những kỷ niệm xa xưa.. cùng nhau gởi gắm.. dù là trong kư ức của một thời. Mong lắm !! ./. nmq

    NB ; nmq cố gắng gơ nhiều tuần này, v́ tuần sau lại phải vô bv. Cảm phiền. nmq

  5. #1305
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Kính chúc Bác Quốc vạn sự bình An

    Sự cố gắng của bác Quốc thật tuyệt vời.
    Kính chúc bác vạn sự bình an.

    Tiện đây Vân xin kể tiếp truyện

    CÔ HÀNG NƯỚC CHƠ ĐỒNG XUÂN tức

    Hàng Nước Cô Dần của Thạch Lam

    Cô Dần là một thiếu nữ hãy còn trẻ, cứ nghe tên cô thì đủ biết (cái lối đặt tên của cổ nhân ta nghĩ cũng thẳng thắn và thực thà mang cái tuổi trong tên mình, không cần giấu giếm). Tuy vậy cô là một thiếu nữ đảm đang. Một mình cô trông nom cái cửa hàng nước ở trước chợ Đông Xuân, bên cạnh bà cô bán hàng xôi, và cũng như bà, cô bán hàng từ chín giờ tối, suốt đêm cho tới sáng.

    Cửa hàng của cô cũng rất đơn sơ : một vài miếng trầu, một vài phong thuốc lào, một bao thuốc lá bán lẻ, vài cái bát uống nước, như cái bát uống nước ở tất cả các hàng nước Việt Nam, đặt úp xuống mặt chõng. Nhưng hàng cô Dần có một chút đặc biệt hơn: cô không bán nước vối hay nước chè tươi. Cô bán nước chè, tôi cũng không biết chè mạn hay chè hột, chỉ biết là một thứ chè cũng dễ uống. Và có lẽ bán cho người ở đất "văn minh", nên cô bán nước chè uống sôi, dù trời rét hay trời nóng, mùa đông hay mùa hạ. Ấm chè bọc cái áo gai rất cẩn thận, dựng bên một cái hỏa lò than cũng hồng, mang một ấm nước bao giờ cũng reo sôi.

    Ai uống nước đường thì có cốc thủy tinh, một xu một cốc. Cô múc vào cốc một thìa đường, tuy đường đắt mà xem ra cô cũng múc nới tay lắm. Nghiêng bình chè rót đầy cốc, vừa đưa lên cho khách với cái nhìn của đôi mắt nhỏ, lanh lẹ, hai con ngươi đen bóng loáng, như hai con mắt của một con vật non nào.

    Ăn cơm, uống rượu xong mà được một cốc nước chè được rất nóng thì ai chả thích. Nên hàng cô Dần đông khách lắm, có khi cô trở tay bán không kịp. Kẻ đứng, người ngồi xúm vòng quanh, nhưng ngồi xổm mà thôi, vì hàng nước ấy lại còn có cái đặc biệt khác nữa là không có ghế ngồi. Những bác phu xe đặt nón, lần túi lấy một điếu thuốc lào, vài thầy đội xếp uống chè từng ngụm nhỏ trên xe đạp gác ở hè với vài khác hàng áo ngắn, còn trẻ tuổi, hay điểm thêm vào vị nước một vài câu bông đùa nhè nhẹ đối với cô hàng. Thỉnh thỏang, một bác phu già, rụt rè thầm khẽ bên tai cô hàng nước, hoặc trả tạm một vài xu ở món nợ còn lại, hoặc nằn nì xin chịu nữa. Cô hàng díu đôi lông mày nhỏ lại một chút, nhưng cô dễ tính, rồi cũng bắng lòng.

    Một hàng nước đắt hàng vì các thức quà bán đã đành, nhưng đôi khi cũng đắt khách vì cả cô hàng. Cô hàng nước Việt Nam dù ở dưới bóng đa, bên ruộng lúa, hay ở dưới mái hiên của đường phố, ở đâu cũng vậy, miệng cười tươi của cô hàng là dây liên lạc khắp cả mọi người. Cô hàng nước Việt Nam, từ xưa đến nay đã chiếm một địa vị quan hệ trong lịch sử, và trong văn chương: đã có nhiều tiểu thuyết bắt đầu ở một hàng nước và kết cục cũng ở đấy.

    Ồ, nhưng mà chúng ta hãy trở lại cô hàng nước của ba mươi sáu phố phường. Cô nhũn nhặc lắm: cô mặc cái áo tứ thân nâu cũ, giản dị và đảm đang như các cô gái Việt Nam. Trong mấy ngày Tết, người ta mới thấy cô khoác cái áo mới hơn một chút, vấn vành khăn tròn trặn và chặt chẽ hơn. Và dưới mái tóc đen, lúc đó mới lấp lánh mặt đá của đôi bông hoa vàng, bà cụ đánh cho cô năm vàng còn rẻ, làm cái vốn riêng, chắc thế.

    Cô không đẹp, chỉ xinh thôi. Và tính cô, cũng như tuổi cô, còn trẻ con lắm. Thấy khách hàng nói một câu bông đùa, cô đã tưởng người đó chòng ghẹo mình, díu đôi lông mày lại, và ngoe nguẩy cái nhìn. Khách trông thấy chỉ cười. Nhưng cô cũng không giận ai lâu: chỉ một lát cô lại vui tính ngay.

    Một hai năm nữa, lớn lên đi lấy chồng, ai là người thay cô trông nom ngôi hàng nước của "Hà Nội là động tiên sa"? Cô bé em cô, hẳn vậy, sẽ ngồi bán hàng thay chị, lại que diêm, điếu thuốc, miếng trầu, để kéo dài mãi mãi cái phong vi bình dânvà mộc mạc của các cô hàng nước cùng với các cô hàng xén kĩu kịt đi chợ Đông, chợ Đoài, là cái tinh hoa thuần túy Việt Nam từ xửa xưa.

    _____Hết_____
    Last edited by Vân Nương; 13-11-2012 at 07:27 AM.

  6. #1306

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    Cô không đẹp, chỉ xinh thôi. Và tính cô, cũng như tuổi cô, còn trẻ con lắm. Thấy khách hàng nói một câu bông đùa, cô đã tưởng người đó chòng ghẹo mình, díu đôi lông mày lại, và ngoe nguẩy cái nhìn. Khách trông thấy chỉ cười. Nhưng cô cũng không giận ai lâu: chỉ một lát cô lại vui tính ngay.

  7. #1307

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447

    Bún Ḅ Huế

    Hết nói chuyện phở, cháo, xôi...bây giờ nói chuyện bún ḅ Huế.

    Ở SG có bún ḅ Huế Ngự B́nh, Hương B́nh ăn cay xé cổ họng. Từng sợi bún thật to trơn tuột.
    Từng cục chân gị lớn bàng nắm tay ăn vào béo ngậy, gịn gịn, sột sột...Nhưng có điều lạ tại sao
    gọi là bún ḅ Huế, mà chỉ thấy toàn chân gị heo? thế nà thế nào?

  8. #1308
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Hỏi nhỏ bác Forexews

    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Hết nói chuyện phở, cháo, xôi...bây giờ nói chuyện bún ḅ Huế.

    Ở SG có bún ḅ Huế Ngự B́nh, Hương B́nh ăn cay xé cổ họng. Từng sợi bún thật to trơn tuột.
    Từng cục chân gị lớn bàng nắm tay ăn vào béo ngậy, gịn gịn, sột sột...Nhưng có điều lạ tại sao
    gọi là bún ḅ Huế, mà chỉ thấy toàn chân gị heo? thế nà thế nào?
    Bác là nhà Hoạ Sỉ đại tài phải không ? Nhìn bức tranh nh họa sĩ nhận ra ngay đâu là chủ đề, là nét chính.

  9. #1309
    Member
    Join Date
    02-05-2012
    Posts
    642
    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Hết nói chuyện phở, cháo, xôi...bây giờ nói chuyện bún ḅ Huế.

    Ở SG có bún ḅ Huế Ngự B́nh, Hương B́nh ăn cay xé cổ họng. Từng sợi bún thật to trơn tuột.
    Từng cục chân gị lớn bàng nắm tay ăn vào béo ngậy, gịn gịn, sột sột...Nhưng có điều lạ tại sao
    gọi là bún ḅ Huế, mà chỉ thấy toàn chân gị heo? thế nà thế nào?
    Ừ , lạ thật đấy đằng ấy ạ :

    *Bún ḅ Huế mà chỉ thấy toàn chân gị heo ?

    * Bún chả mà chỉ thấy que thịt lợn nướng ?

    * Ḅ bía mà có miếng thịt ḅ nào đâu ?

    * Hotdog đâu có làm bằng thịt Dog ?

    Ai thấy ǵ lạ nữa không đây ?

  10. #1310
    Member
    Join Date
    02-03-2011
    Posts
    1,064

    Quà tức là người

    Quote Originally Posted by Hoa Biển View Post
    Ừ , lạ thật đấy đằng ấy ạ :

    *Bún ḅ Huế mà chỉ thấy toàn chân gị heo ?

    * Bún chả mà chỉ thấy que thịt lợn nướng ?

    * Ḅ bía mà có miếng thịt ḅ nào đâu ?

    * Hotdog đâu có làm bằng thịt Dog ?

    Ai thấy ǵ lạ nữa không đây ?
    Nhà Văn Thạch Lam bảo thế.
    vân kể cho quí vị nghe :

    Quà... tức là Người.

    Chúng ta đã lần lượt điểm qua các thức quà rong ở Hà Nội, cả quà ngọt như đường mía lẫn quà nặm như muối Trương Lẫm. Tất cả những thứ quà đó chứng tỏ cái thay đổi lắm màu của sự thưởng thức của người Hà Nội, cái phong phú và cái tế nhị vô cùng. Có cả một chút ưa thích cái quá nóng, cái rờn rợn, thế nào nhỉ? Cả một chút tà hiếu nữa. Ớt thì thích ớt rất cay, cà cuống thì rất hăng, chanh thì ưa thứ chanh non cốm. Trong cái chua dấm dứt của nước bún ốc, trong cái béo ngậy ngọt của thịt lươn, trong cái vị khai nồng của sứa đỏ, biết đón hưởng cái thú mình làm ghê mình, như ăn chua với gừng, khế dấm với nước mắm, chứ không thẳng thắn, không thật thà như quà mộc mạc và giản dị các nơi làm bằng gạo mới, đỗ nành những món quà lương thiện không đánh lừa vị miệng và dạ dày. Những người của Hà Nội ba mươi sáu phố phường phức tạp hơn, và đáng yêu hơn cùng vì chỗ ấy.

    Ngày trước, ngày tôi còn nhỏ, đã được thưởng thức một thứ quà rong đặc biệt gọi là bánh bật cười. Gói quà phong giấy tựa như phong thuốc lào, nhưng phồng hơn. Giá cũng rẻ; có một xu hai phong. Kẻ bán hàng là một người có tuổi, mất sắc và miệng tươi, đon đả mời chào các cậu bé ở trường về hay thơ thẩn chơi ở vệ hè. Ấy hình dung người đàn bà ấy tôi chỉ có nhớ được có thế, vì không ai được trông thấy người ấy hai lần.

    Xin mãi mới được đồng xu mới, tôi vội vàng và hí hửng ra mua thứ bánh lạ lùng ấy. Đem về mở ra khoe với mẹ, thì chỉ thấy bay ra ...hai con ruồi. Nó bay đi mất. Tôi ôm mặt khóc, còn cả nhà thì nổi lên cười. Nhưng tưởng mất một xu mua được một trận cười (tuy cười mình) tưởng cũng là không đắt và con mụ kia thật đáng thưởng tiền vì đã biết đánh trúng vào các lòng ham lạ của trẻ con Hà Nội.

    Nhưng cái tục lệ đẹp đẽ ấy nay mất dần đi ... Sự sành ăn và cái thưởng thức của người nơi văn vật đã kém sắc sảo, ý nhị rồi chăng? Có thể mới ra đời được những thứ phục linh cấu xanh đỏ và nhây nhớt, những thứ kem "Việt Nam" và "Hải Phòng" và "Thượng Hải" và trăm thứ bà dằn vừa nhạt vừa tanh, cái thứ ghê gớm "chè trân châu! glacé"; còn có thứ kẹo rắn như đá núi Cai Kinh của chú Khách đập hai thỏi sắt vào nhau làm hiệu, cái thú thịt bò khô với củ cải (hay đu đủ?) đầm đậm, chế thêm ít phẩm đỏ, một thứ quà bẩn thỉu và độc vô cùng mà các học trò Hà Nội hay ưa thích ... Tôi còn tha hơn cái thứ "kẹo vừng, kẹo bột" ngày xưa tuy nó không ngon, nhưng ít ra cũng đem lại cho phố phường Hà Nội cái tiếng rao kéo dài và hơi buồn của lũ trẻ bán hàng.


    ------hết------

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 14 users browsing this thread. (0 members and 14 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •