Page 194 of 304 FirstFirst ... 94144184190191192193194195196197198204244294 ... LastLast
Results 1,931 to 1,940 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #1931
    Member Ba Búa's Avatar
    Join Date
    07-10-2010
    Posts
    1,828
    Xí sọn :
    Cám ơn anh quốc hạnh , bạn uyển chuyển, như 1 luật sư thượng thặng , lễ độ như 1 nhà tu, và linh hoạt như doanh nhân chợ Cầu Muối . Nghe bạn vái tay chào các vị hunh trưỡng nhu cụ NMQ và bà chị Tigon mà em cười ra cả wuần sịp , nội i mua ở Victory Secret . Phải chi anh quốc hạnh lúc nào cũng nho nhă như thế này trên VL, th́ nhiều anh chị khác bớt táo bón .
    Ha Ha Ha .Chết cười với cái comment nầy .Theo tôi cho là quá có duyên, hổng tệ.

  2. #1932
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ; đồng ruộng và đất nước người....

    ngày 06 - 07 - 2016....trời sáng sớm mát mẻ.. bầy jays đương ḥ hét phá vườn rau của mấy bà.. đàn trẻ được nghỉ hè.. vẫn c̣n nằm nướng.. c̣n mấy bé.. đang nằm tu bầu sữa.. riêng tôi.. lại mở máy ra làm bạn cuối đời với bàn phím....

    Ddax ba tháng qua rồi.. đă được ḷng tin cậy của dân bản xứ.. và cũng được Chỉ huy trưởng GM cho phép làm, chỉ cần có báo cáo đưa lên thôi.. Trong tay tôi có đến cả vạn nhân lực.. và một diện tích khá rộng để khai phóng.. để làm phúc lợi cho địa phương.. và cho cả các binh sĩ dưới quyền không ở trong t́nh trạng bị động... Qua bên chính quyền Mảoc.. tôi cũng được ḷng tin và cho phép làm và chỉ đ̣i báo cáo...
    Mảroc 1963.. từ đất nước nô lệ bước qua t́nh trạng ddoocj lập trong Liên hiệp Pháp.. cầm quyền c̣n non yếu..và vẫn c̣n những đám phản đối.. chống đối vơ trang gây rắc rối cho dân.. Riêng tôi, theo như Mẹ Cả dạy tôi.. không phải là dậy tôi phải làm mà là kể những truyện đời.. những truyện của ḷng dân.. khi họ không bằng ḷng, không thích bị bắt nạt.. và phản ứng của họ.. cũng như các hành động của đám quan quyền cậy vào chức vụ; lạm quyền hành.. hay bóc lột.. mà bỏ lơ những phản đối của người dân b́nh thường..
    Tôi đă mở rộng bịnh xá.. đón tiếp bịnh nhân miễn phí.. rồi đến quân lính, tôi cũng phải mất mấy ngày giải thích vấn đề nhàn rỗi trong quân đội.. và đem chuyển lực lượng quân đội thành lực lượng lao động hữu ích tranh thủ ḷng dân.. Trước hết là vấn đề mở mang đường sá.. cũng may Rabbat mới được viện trợ mấy cái máy phát điện cỡ lớn.. các cột đèn được trồng thêm.. đem gịng điện mạnh cho quận lỵ.. Sau khi hoàn tất gần 300 cột đèn, gắn bóng đèn.. tối đến sáng chưng.. không được một tuần.. đám trẻ đem giàng thung ( súng cao su) bắn đá sỏi cho vỡ hết mấy cái bóng đèn.. cả một vùng lại tối thui... Tôi biết và tập hợp các giáo viên dậy trẻ, các cha mẹ do truỏng phố đưa đén họp tại nhà hát của Thị xă.. rồi tôi nói truyện với dân địa phương về tệ nạn bắn vỡ bóng đèn của đám trẻ.. giải thích tại sao lại cần ánh sáng về ban đêm..
    và cũng báo trước h́nh phạt răn đe mà tôi sẽ cho áp dụng... Các cột đèn được thay bóng mới.. và cũng lại bị bắn vỡ... tôi cho toán cảnh sát ch́m đi tuần.. một buổi tối kia đem về cả mấy chục đứa.. toàn trẻ tuỏi mới 13.. 14.. ngỗ nghịch.. chiều hôm đó, tôi cho mời cha mẹ của chúng đến chỗ chợ, để tận mắt được xem h́nh phạt dành cho trẻ hư.. Taats cả đều đứng vây quanh.. và giữa khoảng đất trống chỉ có hai cái bàn thấp.. và mấy cành dương liễu to cỡ ngón tay cái dài chừng hơn thước tây... mấy ngụi không hiểu tôi muốn làm ǵ..
    Tôi cho dắt bày trẻ ra .. tôi đặt câu hỏi .. nói không nghe.. cha mẹ không nói, không dậy cho con khỏi hư hỏng.. Bóng đèn bị bắn vỡ, đêm xuống tối đen.. trộm cắp dễ dàng, tệ nạn đủ thứ như hiếp dâm.. như đánh nhau.. dâm chém nhau mà không ai nh́n rơ.. nhạn diện kẻ gây tội vậy , tôi nói lần đầu tiên tôi phải làm.. các ông bà có cho phép tôi làm hay không ?? ... thế là cả đám dân hô đánh đ̣n.. Bên Hồi giáo có tội th́ hay bị ném đá cho đến chết.. c̣n đây chỉ là răn đe.. cảnh báo .. dắt một tên cao lớn nhất trong bọn ra.. bắt nằm xấp trên cái bàn dài.. lật tấm áo choàng lên.. và tôi ra lệnh .. Hăy đánh cho nó 2 chục roi.. tên cảnh sát được dịp .. v́ bị bọn trẻ lêu lổng này phá quấy nhièu lần.. bắt được rồi lại thả v́ chũng.. trong bọn lại là con của các quan.. c̣n nay.. có tôi đứng ra. cho neeen họ không ngần ngại vụt thẳng tay.. 2 chục roi..
    Mở trói cho đứng dậy thằng nhỏ giờ đây đứng không vững.. máu ướt qua ao choàn.. tôi nói; lần sau phạm tội th́ h́nh phạt không phải là 2 chục roi mà là 6 chục roi.. c̣n lần thứ ba th́ đừng trách là bàn tay hay ngay cả cánh tay c̣n dính với thân người..
    Một tháng trôi qua không một bóng đèn nào bị vỡ.. nhưng rồi lại đến vụ móc túi, cướp dật ở khu vực.. tôi đưa ư kiến cho Quận trưởng thông báo.. hễ ăn cắp cướp giật sẽ bị chặt tay..lần thứ nhất th́ ngón cái và ngón trỏ.. lần thứ hai cả bàn tay..
    Bọn ăn cắp tuy chột dạ nhưng vẫn ăn cắp.. cảnh sát quận bắt được tŕnh lên tôi.. tôi nói ; lịnh đă ra thông báo cho dân rồi th́ cứ thees mà làm.. các ông làm đi.. có tôi nhạn trách nhiệm.. và đó là làn đầu tiên thi hành lệnh.. chứ chưa nói đến luật v́ có người hỏi tại sao tôi không dùng luật.????
    . Tôi thẳng thắn trả lời..; nhà nước c̣n non trẻ.. chưa có tiền để nuôi tù.. chưa có nhà tù mà tạm giam th́ phải cung cấp cơm ăn nước uống.. c̣n nếu bắt đi làm lao dộng th́ lại phải có Cảnh sát đi theo trông coi.. c̣n như chặt bỏ đi ngón tay hay bàn tay tội lỗi đấng Allah đâu có phạt ai.. c̣n phạt th́ tôi xin nhận.. không đến lượt các ông bà..
    Cán ông bà hăy nh́n xem.. đường phố nay đă quét dọn hàng ngày sạch sẽ.. đường rộng.. phẳng phiu không lỗ không ruổi muỗi.. quán chợ thẳng hàng ngay ngắn.. không c̣n móc túi.. cướp giật.. đi đêm không c̣n sợ đàn ông làm bậy... Những băi cỏ hoang nay trở thành những mảnh vườn đầy cây hái quả.. hay ruộng lúa mạch.. sân chơi rộng cây cao bóng mát cho trưa hè oi bức.. Cacs ông bà.. hăy cho biết là các ông bà muốn ǵ ?? Đang nói th́ có planton chạy ra báo là có khách lạ muốn đến gặp....

    Đạp chiếc xe đạp coc cạch về đến bịnh xá.. nơi đâu là chơ mà chúng tôi được dịp nghe mọi lời chê khen từ các thứ dân nghèo giàu.. buôn bán hay quan quyền t́m đến để trị bịnh mà ngoài Trạm xá của Quận không có phương tiện điều trị cho bịnh nhân...

    .. bước vào pḥng.. trong pḥng khách đă có tới ba ông rậm râu xâu mắt.. áo choàng khăn quán trên đầu.. một giáo sĩ và hai người dân..
    giáo sĩ nơi trước.. đây là hai người khách lạ.. nhưng họ là những người muốn gặp toubib để nói truyện..
    .. vâng kính chào các ông đă đến đây muốn hỏi chuyện.. cho tôi ít phút để tôi ra ngoài giải quyết, phân cong cho các y sĩ và nhân viên phục vụ cho bịnh nhân trước.. các ông cũng có thẻ đi theo đẻ xem xét.. và tất cả chúng tôi ra khỏi pḥng khách..

    Đến phong đón bịnh nhân.. tôi vào xem sổ ghi chép rồi ra nh́n thăm hỏi bịnh nhan đôi câu.. qua pḥng khám trông coi các y sĩ đang hành nghề.. rồi pḥng phát thuốc.. rồi tham những bịnh nhan đến trị bịnh dài hạn.. mất khoảng cả giờ.. rồi quay lại pḥng khách...
    -.. xin mời các ông ngồi.. uống tách cà phê đá... mọi người cung ngồi và uống nước thoải mái..
    .. cảm ơn các ông đă đến đây.. đi xem qua một ṿng.. và bây giờ.. xin cho biết các ông có điều ǵ cần hỏi han.. hay dạy bảo chúng tôi ??
    Giáo sĩ nói;; ông toubib này người Annam.. Á châu.. quen biết nhiêu anh em đă sang đánh nhau ở ddieen biên phu...
    .. ông A; lên tiếng.. chúng tôi là lực lượng Cách mạng châu Phi.. chúng tôi đ̣i lại đất nước châu Phi cho người Phi châu.. hăy giúp chúng tôi đuổi bọn Pháp ra khỏi châu Phi..!
    Lắng nghe .. rồi chậm răi.... tôi bắt đầu lên tiếng ;
    - Thưa ông, rất hân hạnh được gặp lực lượng Cachs mạng của Phi chau.. có ai láy mất đất nước của các ông đâu.. tại các ông chưa t́m hiểu hết chuyện có phải không >?? thôi th́ để tôi thưa lại cho hai ông biết ;
    .. các ông có thấy các em bé đi đến trường học chưa..? vaf trong lúc thiếu thốn giấy bút.. mực th́ các em học làm sao ?? chắc các ông chưa nh́n thấy đấy.. chúng tôi đă chỉ dạy cho các em học chữ Ả Rập.. học chũ Pháp.. và nhất là làm sao cho các em viết được cái tên gọi của các em.. không phải trên bảng đen với cục phấn trắn hay với cái bút viết lên tờ giấy.. mà viết bằng ǵ ?? lên đâu?? các ông hăy nghĩ xem...

    .. chúng tôi dậy cho các em .. viết tên của em bằng mẩu cành cây khô.. lên trên mặt đất của sân ra chơi.. viết lên mặt đất sân chơi cái tên của cha mẹ đặt cho em.. lên mành đất sân choi hay mảnh dất của quê hương của em của người Maroc trên đất Maroc ...
    Nói đến đay.. mong các ông hăy đi ra chợ ra quận nh́n xem cuộc sống của người dân đang như thế nào ?? rồi chúng ta sẽ gặp nhau.. Bây giờ cũng đă buổi trưa.. xin mời quư ông về nghỉ trưa.. chắc tôi c̣n phục vụ ở đây lâu mà.. xin hẹn gặp... tôi đứng dậy và ra hiệu tiễn khách...

    Công việc tiến hành đều dặn.. từ quét dọn, chỉnh trang sang đến khai hoang.. lạp đoàn Nông thôn đổi mới với sự giúp sức của cả hai đoàn GM2 và GM6.... và rồi Gevie chơt đến thăm tôi..
    -.. cherie.. rồi ôm chầm lấy tôi.. pourquoi ca..?? êtes- vous surmenage
    -.. không tôi không mẹt mỏi.. màis je suis surchargé
    tout le monde est content de vous...
    Chúng tôi đang bồi hồi v́ được găp nhau.. người thư kư đi tới có phái đoàn lạ lắm đến xin gặp...

    Đây là lần gặp gỡ thứ hai với các ông.. c̣n dây là nguờ xếp đồng nghiệp làm chung trong Binh đoàn với tôi GM2.. cô Gevie..
    Đôi bên chào hỏi và đi ngay vào việc..
    chúng tôi đă quan sát.. đă hiểu biét về việc mà ông phải làm, ông làm đúng và rất tốt cho Maroc.. vạy c̣n một viẹc nưa ông nên làm cho Bắc Phi và Maroc nói riêng... Làm sao tạo được sự đoàn kết với đương quyền va Vương quyền.. vè phần các Giáo sĩ .. các vị Giáo sĩ cũng có nhận xét và hết lời khen ông đă làm được những điều tốt đẹp cho đất nước này.. Nay đến dịp lễ Tết Noel và Nouvel An.. ông giúp cho đi..
    -.. vâng điều kiện ra sao.. các ông nói.. tôi sẽ dứng ra làm trung gian.. với một điều kiện duy nhất...
    -.. điều kiện ǵ.. có khó khăn lắm không ??
    -.. không khó khăn.. nhưng tuyẹt đối ôn hoà, hết sưc, hết ḷng mong muốn cọng tác.. đó là điều tôi mong muốn..
    Naomi đứng bên cạnh.. hỏi.. toubib có hiểu hết ư của các ông ấy chưa..?
    -.. tôi trả lời bằng tiếng Maroc.. tôi hiểu một phàn là các ông ấy muốn về bắt tay với cầm quyèn với Tiểu vương.. có phải không ??
    -.. đúng vậy.. ông là người Annam mà hiểu nhanh như vậy thật đáng quư.. c̣n chỗ gạp gỡ...
    -.. vâng có lẽ tôi đề nghị là ngay ở pḥng làm việc của tôi.. trong doang trại của GM2 kế bên..

    Cuộc họp cuói năm 1964 đưa đến kết quả thành công.. hai bên hoà thuận cùng nhau làm tốt cho việc xây dựng đất Maroc.. tôi ở lại qua năm 1965..

    rồi bất ngờ ông Bẻrnard đanhs điên khẩn cấp báo rằng bà Bernard bịnh nặng về ngay... và ông Bernard cũng đă xin trên Bộ cho tôi được giải nhiệm....
    Cái valise cũ rích của Yvonne để lại lại theo tôi trở về Bỏrdeaux... Cả hai ông bà ra đón tôi ở phi trường cùng đoàn các em..các chaus.. mới có mấy năm mà mái tóc của ông bà đă rụng c̣n lơ thơ.. đôi ba sợi tóc tráng ngần... cả hai ôm chặt lấy tôi.. rồi ông nói ;
    ... votre mission ést bien executée... accomplie....
    Merci mon Dieu, mẻrci Papa..Maman.. ma famile....
    Cuộc đời mà nmq trải qua.. cho đến nay sao mà nhanh thế.. kể ra th́ dài lê thê lại mang tiếng là khoe khoang.. mà lưu giữ trong ḷng th́ lúc quên lúc nhớ.. hơn nữa cũng là để lưu lại chút tâm t́nh của tuỏi già cho con cháu.. cái cư xử trên t́nh nghĩa nhân đạo và cái t́nh và lư sao cho trọn vẹn đôi bề.

  3. #1933
    Tran Truong
    Khách
    Quả như câu ông bà nói . " Bụt nhà không thiêng " . Cụ đã đem chuông đi đấm xứ người . Nhưng xứ cụ , thì cụ ở ẩn ? Cụ không " nhẩy núi " như bà DQH cũng là may rồi .
    May cho cụ mà cũng may cho đất nước .

    Điều vui nhất , là cụ còn ̣đến giờ này và trải lòng cho lớp người sau hiểu biết thêm về lịch sử đau thương của đất nước mà rút kinh nghiệm . Đừng làm những trò ngu xuẩn ,vùi dập dân tộc , đất nước ... như hiện giờ .

    Buồn cho cụ ,nước ngoài trọng vọng cụ . VN thì bỏ tù từ 1975 ... đến mút chỉ cà tha ! Chúc cụ dồi dào sức khỏe , yêu đời ... viết mạnh .

  4. #1934
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà Nội ;.. dối ḷng hay không muốn có trách nhiệm..!

    ngày 07 - 07 - 2016.....
    nh́n ra ngoài trời đang hửng nắng.. đàn trẻ nay bắt đầu vào cuộc nghỉ dài ngày.. chúng đang đ̣i di chơi xa...
    c̣n lăo già nhiều chuyện.. lại ḷ ṃ lên mạng v́ những cú gọi từ xa chất vấn về mảnh đời đầy cô đơn. đau khổ...
    ... bà Hương khuya hôm qua.. bước sang pḥng thờ.. đặt ḿnh nằm bên cạnh..
    -... anh.. anh ngủ chưa.?? c̣n thức.. có nói truyện được không ??
    .. có việc ǵ cần không.. cái ǵ làm Hương mất ngủ mà sang đây ??
    .. th́ v́ đọc bài gơ của anh.. thế ra anh cũng làm chính trị.. chứ đâu có thuần y học... mà ai reo rắc những ư tưởng của nhân loại như vậy ??
    .. sao Hương lại hỏi.. hay muốn moi móc điều ǵ đây ??

    -.. anh .. trong đầu của anh.. khối óc cũng chỉ có nhiều lắm là 230 gram.. mà sao công việc khi đập vào mắt anh hay khi đến tai anh.. anh đều t́m đến một nguyên căn.. một lối thoát và một cách giải quyết sao cho hợp với t́nh thế.. anh giỏi thật !!
    .. th́ anh đă nói nhiều và nói.. khoe hoài về bà Mẹ Cả của anh...và sau này đến bà Bernard.. tuy không nhậy cảm như Mẹ Cả nhưng khoa học hơn.. và tế nhị hơn chút đỉnh..

    -.. có một điều là anh kiềm chế được ngay phản ứng nông nổi mà t́m cách xoa dịu cho đến lúc anh t́m ra hướng khuất phục thien hạ.. thế th́ tại sao anh lại .. không t́m cách giúp đồng bào trong nước..
    .. Hương định đưa anh đi vào mê trận hay sao ?? già rồi hăy để cho thế hệ tương lai.. có chỗ trổ tài chứ..

    -.. không nói chuyện chính trị chính em ǵ nữa.. vậy th́ Hương có chuyện ǵ..?

    .. chuyện này th́ cả bịnh viện đều biết.. ngay cả chị Phượng Hồng cũng biết... rồi bao nhiêu người nữa biết đến nỗi gọi anh là " gà sống thiến..!! chán..thấy mẹ ấy đi thôi ..!!"..

    Đúng thật là.. hết nói.. thôi để nói sơ qua cho Hương.. đừng có cười nghe không ?? .. từ thời đi học ở Hà nội.. khi được tuyển qua De Lanessan.. và trong lúc học ngành Y.. sự đụng chạm và mắt thấy những ǵ.. đă làm cho tôi ngoảnh mặt đi khác mọi người trước vấn đề ǵ để tôi trở thành " gà sống thiến bất đắc dĩ.." /???
    Làm nghề Y th́ phải đụng chạm đến cơ thể cuar bịnh nhân, thương binh... Thời đó đa số là đàn ông.. mỗi lần đứng trước cái xác bất động nằm tênh hênh trên bàn mổ.. tuy chăm chú vào vết thương vào công việc thế nhưng khi đảo cặp mắt cũng vẫn nh́n thấy sự trần truồng và khu vực kín nhất của xác phàm... và khi nh́n thấy th́ vội haats sẻrviette để che khuất...
    Sau khi hoàn tất việc chữa vết thương th́ những ǵ đă làm.. và đề nghị trong hồ sơ theo dơi.. lại phải ghi chú nhận xét.. và trách nhiệm khi giao hoàn thương b́nh cho chiến đoàn th́ phải là một binh sĩ khoẻ mạnh.. điều ǵ.. cái ǵ đă làm tôi ngại ngùng vè sinh lư..??

    Con người ta trời sanh ra có nam.. có nữ.. và trách nhiệm sinh tồn của loài ngụi mà Thượng đế trao cho là sự truyền giống nối tiếp..
    Để tránh cho lănh cảm bộ óc cũng đă được chế tạo để dù no đủ hay thiếu thốn cũng phải có vấn đề khát dục chứ không phải cuồng dục hay tham dục... và đó là trách nhiệm của năo bộ lên chương tŕnh cho hoạt động truyền giống.. c̣n tôi..;

    Những h́nh ảnh của gia đ́nh đa thê hay những gia đ́nh đông con.. không làm đúng cách của thượng đế an bài.. nhiều vợ.. đi đến tranh dành.. đến va chạm.. và đông con th́ đàn con nheo nhóc.. không trông nom đẻ cho thành kẻ xấu làm hại những người chung quanh.. tệ nạn xă hôi.. c̣n khi phơi bày ra.. như tôi đă gơ trên mạng trước đây.. các căn bịnh của hoa liễu.. của xoài non xoài già.. máu mủ.. một tiếng gọi cha ba tiếng chậc chậc.. gọi chó.. Không những chỉ một đời của kẻ mắc bịnh mà c̣n lây lan sang cho thé hệ con cháu.. lây lan qua giao phói.. reo rắc căn bịnh thối tha cho trực tiếp là người vợ sau đến đàn con.. Tuy rằng trong quân đội thời đó 1943-1954.. quân đội Viễn chinh đều được phát capot/ bao cao su.. để tránh lây lan căn bịnh hoa liễu.. ( sau này có Ogino canh cứ rất tốt )

    Sang phụ việc cho clinique A.Role th́ gặp phải các trường hợp của phụ nữ.. khi phải làm trợ sản.. cái h́nh ảnh đập ngay vào mắt là cái vưu vật/ vốn trời cho.. của các tre sơ sinh nó gọn đẹp như một bông hoa.. c̣n của các bà.. sao mà nó .. chán đến thế.. chưa kể thêm đến những h́nh ảnh kinh dị của căn bịnh hoa liễu reo rắc.. tô điểm lên bông hoa nhân sinh.. những vết nhăn nheo.. nhất là khi lại đeo them những mụn thịt thành chùm.. mào gà hoa khế đùm đề.. nơi cửa ngơ chào đời của trẻ sơ sinh vô tội.. công viec của một y sinh.. tôi đă làm và phải làm.. mà trong ḷng th́ ngao ngán cho một phút " lên đỉnh/ ỏrgasm...". Ai làm ra tội. và ai gây nên tội để rồi hậu quả lại đổ lên đầu trẻ thơ..?

    Riêng trong gia đ́nh, cha mẹ của tôi.. cũng sống rát là hạnh phúc.. Bà đem nàng hầu về cho Ông.. Ông nhạan mà lại coi như những người em ( trường hợp của hai D́ Quang và d́ Vinh).. và cả hai D́ cũng đă sống vui và thánh thiện.. h́nh như bắt chước Mẹ Cả..

    Khi sang đến Mảroc..
    ...nmq không muốn nh́n thấy.. và manh múm trong đầu là làm sao bảo vệ được đàn trẻ khỏi bịnh hoạn reo rắc bởi ăn chơi sa đoạ của đám người không có trách nhiệm .. t́nh trạng con trẻ thật đáng thương.. le lết ngoài dường ngoài chợ rồi di đén làm móc túi.. ăn cắp vặt.. các bà th́ vất vả làm lụng cơm nước.dọn dẹp.... c̣n ông chồng.. chỉ nằm.. ngồi tay cầm cái ống hút sísha.. cũng có đến cả chục các cô vợ nhỏ nàng hầu... nmq không muốn nh́n thấy.. và manh múm trong đầu là làm sao bảo vệ được đàn trẻ khỏi bịnh hoạn reo rắc bởi ăn chơi sa đoạ của đám người không có trách nhiệm...

    Về đến Saigon 06- 1966... thả bộ ra phố thị.. cũng lại cảnh lính tráng.. đèn xanh đèn đỏ.. c̣n cầm quyền th́ lo giải quyết tranh chấp ḍi hỏi của các tổ chức chính trị.. tôn giáo.. thật hỗn loạn.. ngao ngán trước mọi sự trớ trêu ngay trước mắt và sự cám dỗ có thể xảy ra.. nmq may sao gặp được hiền thê.. và may mắn hơn nữa.. bà Mẹ nuôi vội vă sang thăm.. hay lo ngại cho đứa con nuôi cô đơn đạng bị bao vây bới cả chó lẫn cừu..
    .. Vậy là tuy là người nuôi dưỡng thôi mà.. ông bà Bernard đă chú ư tới anh nhiều..ông bà rành tâm lư đấy.. đă hướng dẫn và vô t́nh tạo ra một mẫu con người.. đă làm chết đứng nhiều kẻ si mê.. trong đó có Hương.. nay Hương hiẻu hết rồi.. trong ḷng của Hương vẫn có anh.. và anh.. ngày hôm nay cũng vẫn bên anh.. cùng anh và các chị chia sẻ những ngày cuối của cuộc đời.. Hương cũng vẫn có đủ những càm giác than thương từ đàn trẻ tuy không sanh ra chúng ... mà những khi chúng ôm chàm lấy bà.. những nụ hôn thơ ngây .. những tiếng ma..ma.. đă làm ấm ḷng Hương..
    Hương cảm ơn các chị đă chia sẻ hạnh phúc..cùng chung hưởng.. anh ơi.. anh đừng có chết đừng có đi trước chị em chúng em.. mỗi lần thấy anh đau là không nhưng riêng em mà tất cả gia đ́nh đều nhón nháo.. bầy cháu nhỏ cứ như đàn gà con lạc mẹ.. nhớn nhác đi t́m... Thoi anh ngủ đi.. đêm hôm khuya lắm rồi...
    Tiếng ọ ẹ trở ḿnh của sấp nhỏ.. chắc là đén lúc chúng muốn đi tè.. chúng tôi ngồi dậy sửa soạn đón các chắt... Hết. nmq

  5. #1935
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. quê em nghèo lắm anh ơi ...!!

    .. ngày 10 - 07 - 2016... sau một ngày cho đàn trẻ vui chơi.. nh́n chúng được chăm sóc.. đầu óc vô tư.. chăm chỉ học tập.. lớn lên trong một hoàn cảnh sung túc mà.. làm chạnh ḷng thương cho các cháu ở Việt nam...
    .. anh có bao giờ nghĩ đến việc giúp đơ cho các cháu c̣n ở Việt Nam an tâm học hỏi mà không nghĩ đến việc đi ra ngoại quốc không anh..??
    -.. cũng có đôi lúc nghĩ đến mà thương... rồi đến lúc bạn bè lo gởi, kư thác những đứa con ngoan của các anh chị bạn bè..cho gia đ́nh bên này chăm lo dây dỗ chúng... th́ lại thấy trong ḷng có đôi chút bâng khuâng.. nói không nên lời.. rồi ngay cả cuộc đời của ḿnh nữa.. rồi tiếng vang của cha mẹ khi xưa dậy dỗ cho ḿnh ...!..
    -.. th́ con người ai chả có chút lương tâm.. nhưng đối với Cộng sản VN th́... họ đă chơi ḿnh te tua thê thảm rồi mà !!
    .. ừ đúng vậy.. cái hận thù của con người với con người... đến bao giờ mới hết.. mà làm sao để chữa căn bịnh này ??
    .. kể ra cũng thật là khó.. nhưng trên đời này chẳng có ǵ là khó.. rien ..n'est impossible.. ?

    Đang cùng các bà ngồi uống tách cà phê sớm mai th́ vợ chồng cháu Tuấn chạy qua.. chen ngồi xuống gần..
    .. Bố ơi.. bố có khoẻ không ??.. có chuyện vui cho bố.. rồi cô vợ Betty..
    -.. chuyện khá thú vị.. và nhất là cho bố.. đặc biệt là năm nay..
    -.. chuyện ǵ vậy ?? vui thú của bố là bầy trẻ.. cái đàn gà con ấy nó cứ bu bám thi.. đi đâu được..!!

    ... th́ bố cứ gật đầu đi... sẽ có các bà nội ngoại ở nhà chăm lo cho chúng.. ddă hỏi ư mấy Mẹ rồi.. mấy mẹ cũng đồng ư.. cho nên chúng con mới nói cho bố hay..
    -.. chuyện là bên Pattaya/ Thái.. lại mời sang để thảo luận về trung tâm an dưỡng... bố đi theo sang chơi ít ngày.. và đặc biệt là có bà trẻ Lacosse đi theo nữa... bố không sợ thiếu y sĩ bên cạnh chăm lo cho bố nhé..!! làm cả nhà trố mắt ngạc nhiên.. c̣n cô Lan th́ .. mừng rỡ ra mặt...

    Trong ḷng cảm thấy phân vân.. lăo hủ hồi đầu năm cũng đă đến Pattaya.. một bờ biển đẹp không thua Miami- Florida... và an ninh hơn cả Miami... c̣n cái dự án của giới đầu tư đang h́nh thành cũng rất là hấp dẫn.. Riêng mấy đứa con cháu nhà nmq th́ chúng nói chỉ có thời gian mùa hè.. hay nhiều lắm là ba tháng luân phiên Part-time chứ không full time được như yêu cầu.. Tuy rằng mọi việc đèu tuỳ chúng c̣n ḿnh th́ chỉ là tháp tùng.. sau khi nghe chúng đề nghị..
    nmq hiện đang trên mạng.. khi đọc tin về Formosa/ Hà tĩnh.. th́ lại tự hỏi ḿnh rằng ;

    ... liệu Hà tĩnh có thẻ trở thành một Pattaya hay không ??
    Cái đặc điểm của Pattaya về băi biển th́ Hà Tĩnh cũng có bờ biển rộng phẳng và băi cát trắng dài.. tuy sóng hơi cao.. và thềm cát rộng..thoai thoải.. nhưng lại có cửa sông vào trong đất liền,; có cửa Việt.. có cồn Cỏ.. có QL1A chạy kề bên.. vị trí địa dư này có giống Athens và Rome không ??

    Tiềm năng địa dư có.. con người có.. thế th́ vụ đầu tư của Formosa có nằm trong tính toán này hay không ??

    nmq chỉ nêu ra ư kiến c̣n cách làm hay, hay là dở th́ ;..tuỳ theo các nhà đầu tư, các người đương quyền. V́ làm đúng cách th́ đây cũng là một công cuôc giăn dân.. san sẻ cùng các tỉnh đông dân..

    nmq đă là người hứng chịu nhiều đau khổ từ nhà nước Cộng sản.. nhưng c̣n dân Việt th́ đối với nmq vẫn là da vàng đồng chủng.. nỡ nào ngoảnh mặt.. đó là cái ranh giới giữa Quốc và Cộng và cũng là một cách cuối cùng để bảo vệ tên Việt Nam trên quả địa cầu..

    Mong quí Bạn góp ư chỉ dẫn cho lăo hủ.. có thể v́ già mà ngu si đi chăng ??

  6. #1936
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. nuối tiếc cho Văn học xa xưa ...

    ngày 13 - 07 - 2016...
    mấy ngày nay lo cho các cháu vui chơi.. rồi lại đến các cháu lối xóm.. trời nóng hầm.. chúng sang t́m chút giải nóng trong hồ bơi gia đ́nh lăo hủ.. Hàng xóm thân thương tối lửa tất đèn có nhau.. đến bây giờ mới rảnh dang vô ngồi..t́nh cờ hôm qua lại lục ra một mớ bài của bà G.Ngọc.. Thế là lại nghĩ đến chuyện xưa.. khi nước Việt ta bị chia ra làm hai đường ranh phân ly là gịng sông Bến Hải, vĩ tuyến 17 độ N.. Bắt đầu từ tháng Bảy năm 1954......

    Văn học của VN cũng bị chi phối phân cách đôi nơi.. miền Bắc th́ do miền Bắc cai quản, miền Nam th́ do miền Nam.. và hai thể thi văn phản ánh bối cảnh xă hội phân ly hay hội nhập của hai phong cách hay lối sống của hai miền trước đây khác biệt th́ sau khi chia cắt lại phải hội nhập với vùng đất mới;từ phong tuc tập quán nơi cư trú dung thân.. đến giao tiếp hàng ngày....
    Hăy nói về lúc ban đầu 1955-1963.. được 8 năm miền Nam im tiếng súng.. chương tŕnh Giáo dục phát triển.. và bầu không khí thông thoáng đă làm nẩy nở ra không biét bao nhieu thơ.. văn ghi chép từ h́nh ảnh quê hương mỗi ngày mỗi đổ mới.. tâm t́nh cởi mở tạo nguồn cho các thi sĩ sáng tác.. c̣n miền Bắc th́ người ở miền Nam chỉ được lơm bơm nghe qua rằng có vụ Nhân Văn giai phẩm.. và văn nghệ sĩ được ép đi vào quy củ sáng tác.. Thơ văn của miền Bắc lọt qua miền Nam cũng ít ỏi..

    Một phân thơ văn Tiền chiến trước đây nmq cũng đă gơ bên : Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên.. nay để tiếp cho các vần thơ t́nh lăng mạn mang đầy tính cách nhân văn hay cũng có thể tạm gọi là những vần thơ tự do phóng khoáng ( 1955- 1975..) để trải rộng tâm sự của t́nh yeu giữa con người...(riêng phần của miền Bắc từ 1955- 2001.. như Phùng Quán sẽ có tiếp sau..)

    Tiêu biểu, nmq xin giới thiệu trước là.. Phạm Thiên Thư.. Nguyễn tất Nhiên và Trần bích Lan ( Hư Trúc Thiền sư )... lẽ v́ ba thi sĩ này có nhièu bài thơ được phổ nhạc.. từ nhạc sĩ Phạm Duy đến Ngô Thuỵ Miên.. đến Anh Bằng..v..v.....

    Động hoa vàng (1971) Phạm thiên Thư

    Mười con nhạn trắng về tha
    Như Lai thường trụ trên tà áo xuân
    Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền
    Đôi g̣ đảo nở trên miền tuyét thơm .....
    .....
    từ em khép nép trên xanh
    về qua dục nở, hồn anh đoá sầu
    ừ th́.. ḿnh ngại mưa mau
    cùng đưa anh đến bên cầu nước xuôi
    sông này chảy một gịng thôi..
    mây đầu sông thẫm .. tóc người cuối sông .... ( ảnh hưởng thơ Tương Phố..)

    ... Thôi th́ em chẳng yêu tôi
    leo lên cành bưởi,.. nhớ người rưng rưng....

    con chim chết dưới cội hoa
    Tiếng kêu rụng giữa giang hà xanh xao
    mai anh chết dưới cội đào
    Khóc anh xin nhỏ lệ vào Thiên thu..
    ... nh́n trăng nỡ để lời thề gió bay

    Đợi nhau tàn cuộc hoa này
    đành như cánh bướm đồi tây hững hờ..

    Rằng xưa có gă từ quan,
    lên non t́m động hoa vàng ngủ say ...

    Bài thơ này dài toàn bích là 100 tiểu đoạn.. mỗi tiểu đoạn có 4 câu.. Lời thơ trau chuốt bóng bẩy, t́nh tự chung chen giữa đời và đạo..
    nmq xin lỗi v́ không có đủ thời gian gơ trọn tác phẩm..

    cho ngày mai nếu có thời giờ là sẽ gơ đến Nguyễn tất Nhiên.... c̣n tiếp......

  7. #1937
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. gịng thơ mới .. Nguyễn tát Nhiên....

    ... nmq có hứa là sẽ gơ đến nhà thơ trẻ Nguyễn tất Nhiên, tuy nhiên tài năng Nguyễn tất Nhiên đă vửa mới được t/v hanhtrang đưa lên Diễn đàn ở thư mục ;... ủng hộ # chexit đá Chệt cộng ra khỏi bề ddoong nam Á... qua ba bài gơ ngày 14-07-2016 02.57AM.. 03.05AM.. và 03.08AM
    Mời quí Bạn đọc thích nghe các vần thơ phổ nhạc Nguyễn tất Nhiên và Phạm Duy click ở thư mục ghi trên để thưởng thức.
    Cảm ơ Bạn đọc và T/v hanhtrang đă đưa lên Diễn đàn../. nmq

  8. #1938
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;..văn học bên kia bờ sông Bến hải...

    ngày 14 - 07 - 2016... sáng nay trời buồn u ám.. như báo trước cơn băo tháng Hè tràn tới..

    Thay v́ gơ tiếp đến Văn nghệ sĩ miền Nam trước thời " bỏ chạy mất dép..".. th́ nmq xin phép xuống đ̣ ngang, sang bờ Bắc để nghe những ǵ mà Văn nghệ miền Bắc đă lưu danh trong vụ Nhân văn giai phẩm...
    Sau khi tiến vào Hà nội tháng 10-1954.. ḷng dân bừng bừng khí thế mừng cho VN ít ra cũng có độc lập, tự do.. hạnh phúc cho nửa phía Bắc.. Tuy nhiên trong thời kỳ chinh chiến trong quân đội cũng đă tựcos một chính sách biệt lập cho Van nghệ sĩ phục vụ trong Quân đội, v́ thế mà các văn nghệ sĩ đă đến lúc phai làm một Dự thảo để tŕnh lên, đề nghị cho sửa đổi lại các chính sách cho Văn nghệ sĩ Quân đội như ;
    1/ Trả lại sự lănh đạo văn nghệ cho Văn nghệ sĩ..
    2/ Thành lập Ban Văn nghệ Quân đội của Quân đội và cho Quân đội , trong Quân đội.
    3/ Bỏ kiểm soát Văn nghệ sĩ phục vụ trong Quân đội..
    Đoàn đại diện Vwn nghệ sĩ Quân đội do Trần Dần hướng dẫn lên gặp Tướng Nguyễn chí Thanh, tổng cục trưởng Chính trị Quân đội.. và bị Tướng Thanh từ chối đề nghị..

    Bối cảnh của các Đảng Cộng sản thế giới bắt đầu có thay đổi và Liên sô đă phải cảnh báo về nguy cơ sùng bái cá nhân..c̣n Trung quốc th́ có Phong trào Trăn hoa đua nở.. Trăm nhà lên tiếng... c̣n nội bộ miền Bắc th́... t́nh trạng khan hiếm thực phẩm và chính sách thuế khoá quá nặng.. Trước những biến chuyển và thực trạng đă là dịp tốt cho Văn nghệ sĩ miền Bắc ra mắt Phong trào Nhân Văn Giai phẩm ..
    NVGP đặt trụ sở ở số 27 phố hàng Khay, ( trông sang bờ Hồ ) do Phan Khôi làm Chủ nhiệm và Trần Duy làm Tổng thư kư toà soạn.. sa này dọn về Lê văn Hưu gần chợ Hôm..
    Trong số xuân NVGP 1956.. dưới sự trông coi của Hoàng Cầm và Lê Đạt.. đă cho đăng bài thơ " Nhất định thắng.." của Trần Dần.. và số báo bày đă bị tich thu. Đến tháng 8/1956.. Phan Khôi lại viết bài Phê b́nh các Lănh đạo Văn nghệ sĩ và sau đó là loạt bài phỏng vấn các trí thức và văn nghệ sĩ.. và đó cũng là lư do đưa tơi quyết định của Uỷ ban nhân dân Hà nôi đóng cửa toà báo NVGP kể từ ngày 15-12/1956..
    TỶong lúc cuối năm HCM từ bên Tàu về nước và dưới tên Trần Lực đă đả phá thẳng tay.. và kết tội NVGP là loại cỏ dại.. và người nhận lệnh ra tay trừng trị các Văn nghệ sĩ tham gia phong trào là Uỷ viên Trung ương đặc trách Văn hoá Tố Hữu.....

    TA NHẤT ĐỊNH THẮNG.. Trần Dần (1956)
    Tôi ở phố Sinh Từ
    Hai người
    một gian nhà chật..
    Rất yêu nhau, sao cuộc sống không vui ?
    Tổ quốc hôm nay, tuy gọi sống hoà b́nh
    Nhưng.. mới chỉ là trang.. thứ nhất..!
    Chúng ta c̣n muôn việc rối tinh...!
    Chúng ta..
    Ngày làm việc, đêm th́ lo đẫy giấc
    Vợ con đau th́ rối ruột.. thuốc men
    Khi mảng vui.. khi chợt nhớ... chợt quên
    Trăm cái bận hàng ngày nhay nhắt
    Chúng ta vẫn làm ăn chiu chắt
    Ta biết đâu bên Mỹ miếc tít mù
    Chúng c̣n đương bày kế hại ta..
    Tôi đi giữa trời mưa đất Bắc
    Đất hôm nay tầm tă mưa phùn
    Bỗng nhói ngang lưng,
    .. máu rỏ xuống bùn
    Lưng tôi có tên nào chém trộm..
    A,..!..cái lưỡi dao cùn..!
    Không đứt được mà đau..!
    Chúng định chém tôi làm hai mảnh
    Ôi cả nước !.. nếu mà lưng tê lạnh..
    Hăy nh́n xem.. có phải vết dao ??
    Không đứt được mà đau..
    Lưng tổ quốc.. hôm nay rướm máu
    Tôi đă sống... ră rời cân năo..
    Quăng thời gian nhung nhúc chuyện đi Nam
    Những cơn mưa rơi măi tối xầm
    Họ lếch thếch.. ôm nhau đi từng mảng
    Tôi đă trở nên người ôm giận
    Tôi đem thân đi làm ụ cản người đi..
    Dừng lại..
    .. đi đâu ??
    ... làm ǵ..??
    Họ kêu những thiếu tiền.. thiếu gạo..!
    Thiếu cha.. thiếu Chúa... thiếu. vân .. vân....
    Có cả anh Nam chị Nữ kêu buồn
    ... ở đây...
    .. khát gió.. thèm mây.. Ô hay..!
    Trời của chúng ta gặp ngày mây rủ..
    Nhưng trời ta.. sao bỏ nó mà... đi..?
    Sau đám mây kia là .. cả miền Nam
    sao cứ tưởng non bồng của Mỹ ??
    Tôi muốn khóc giứ trừng em bé..
    Bỏ tôi ư ??... từng vạt áo... gót chân..
    Tôi muốn kêu lên những tiếng cọc cằn...
    Không..!
    ..... hăy ở lại....
    Mảnh đất ta.. hôm nay dù tối
    ... Hỡi bạn đi Nam..
    Thiếu ǵ ư.. sao chẳng nói thật thà...
    chỉ là;....
    thiếu quả tim.. bộ óc...
    những lời nói chỉ là nói cục
    Nhưng bỗng dưng.. tôi chỉ khóc mà thôi
    Tôi nức nở giữa trời mưa băo
    Họ vẫn ra đi..
    .. nhưng sao bước ră rời..!
    Sao họ khóc..?
    .. họ có ǵ thất vọng..?
    Đất níu chân đi...
    .. gió cản áo quay về ...
    .................... .................... ................ bài thơ c̣n 4 đoạn nữa sẽ gơ tiếp.... nmq

  9. #1939
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. Văn học bên kia gịng Bến hải.. 2.....

    tiếp theo.....
    Nhất định thắng..(tiếp theo..) Trần Dần
    ..... xa đất Bắc, tưởng như rời cơi sống
    tưởng như đây là phút cuôi cùng
    Trăng trối lại; mỗi lùm cây, hốc đá
    .. mỗi căn vườn, gốc vả cây sung
    Không nói được chỉ cần nức nở
    .. trắng con ngươi .. nh́n lại đất trời
    Nh́n cơn nắng lụi.. nh́n hạt mưa sa..
    nh́n con đường cũ.. nh́n ngôi sao mờ..
    Ôi..!.. đất đấy; quên làm sao dược !?
    Quên sao nơi.. ấm lạnh, ngọt bùi !
    Mưa đổ măi lên.. người xa đất Bắc..
    Ai dẫn họ đi ??.. Ai..?
    ... .. dẫn đi đâu ??
    ... mà họ khóc măi thôi !

    Trời vẫn quật muôn vàn tảng gió..
    Bắc..Nam ơi !!... đứt ruột chia đôi
    Tôi cúi xuống, qú xin mưa băo ;
    Chớ đổ thêm lên đầu họ...
    ............ khổ nhiều rồi !
    Họ xấu số, chớ hành thêm họ nữa !
    Vườn hoang sơ.. của nhà vắng chủ
    Miền Nam muôn dặm,
    ..... nước non buồn thương,
    Họ đă đi, nhưng trút lại tâm hồn
    Ôi đất Bắc !.. hăy giữ ǵn cho họ !

    Tôi ở phố Sinh từ,
    Những ngày ấy bao nhiêu thương sót..
    Tôi bước đi...
    không thấy phố...
    .. không thấy nhà.....
    .... chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ !

    Gặp em trong mưa, em đi t́m việc
    mỗi ngày đi lại chỉ đầu về
    Anh ạ..Họ vẫn bảo chờ..
    Tôi không gặng hỏi,... nói ǵ ư ??
    Trời mưa... trời mưa
    Ba tháng rồi... Em đợi..
    sống bằng tương lai..
    Ngày và đêm như lũ trẻ mồ côi !
    lũ lượt dắt nhau đi... buồn bă..
    Em đi... trong mưa...
    .... cúi đầu nghiêng vai....
    người con gái mới mười chín tuổi
    khổ thân em, mưa.. nắng đi về.. lủi thủi..
    Bóng chúng đè lên.. số phận con người
    Em cúi đàu đi... mưa rơi...
    Những ngày ấy bao nhiêu thương xót

    Tôi bước đi..
    .... không thấy phố..
    không thấy nhà.....
    ... chỉ thấy mưa sa...
    trên màu cờ đỏ... !
    .................... .................... ............... c̣n tiếp................ ..............

  10. #1940
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. Văn học miền Bắc thời chinh chiến 3...

    .. tiếp theo....
    trời vừa mới hửng nắng sớm th́ giờ đây đă lại chuyển màu xám xịt của cơn mưa... và cái bàn phím lại được mổ c̣ gởi đến quí banj đọc..

    Nhất định thắng.. )tiếp theo /3 ) Trần Dần

    Đất nước khó khăn này..
    Sao không thấm được vào thơ ?
    Những tủ kính, tôi dừng chân.. dán mũi..
    Các thứ hàng ế ẩm.. đợi người mua..
    Nhưng mà sách... h́nh như khá chạy
    A ! .. quyển kia của bạn này.. bạn ấy
    Quyển của tôi.. tư lự nét đăm đăm..
    Nó đang mơ..! nếu thêm cả miền Nam..
    Số độc giả sẽ tăng năm bảy triệu
    Tôi đă biến thành người định kiến
    Tôi ước ao tất cả mọi người ta
    Đ̣i thống nhất.. phải đ̣i từ việc nhỏ
    Từ cái ăn, cái ngủ,.. chuyện riêng tư
    Từ suy nghĩ,.. nựng con,... và tán vợ
    Trời mưa măi.. lây ray đường phố
    Về Bắc- Nam.. tôi chưa viết chút nào !
    Tôi vẫn quyết ; thơ phải khua băo gió...
    Nhưng hôm nay, tôi bỗng cúi đầu..
    Thơ nó đi đâu ??
    ........ sao những vần thơ !
    Chúng không chuyển.. không xoay trời đất..
    Sao chúng không chắp được cơi bờ !??
    non nước sụt sùi mưa..
    ... tôi muốn bỏ thơ..
    làm việc khác...........
    Nhưng hôm nay.. tôi mê mải...
    ............... giữa trời mưa ..!
    Chút tài mọn.. tôi làm thơ chính trị !!!
    Tôi bước đi...
    không thấy phố, không thấy nhà...
    ..... chỉ thấy mưa sa.. trên màu cờ đỏ...
    Em ơi.. ta ở phố Sinh Từ
    Em đang có chuyện ǵ vui hả ?
    À,.. cái tin trên báo - ... ừ.. em ạ..
    Chúng ta đang phải dậm chân.. đấm ngực..!
    Vượt trên đầu chúng nó, mọi thứ hàng
    Những tấn gạo .. vẫn vượt đi..
    Những tấn thư.. tài liệu..
    Vẫn xéo qua đầu chúng, giới.. danh ǵ ??
    Ư muốn dân ta là lực sĩ khổng lồ..
    .. đè cổ chúng.. mà xoá nhoà giới tuyến..
    Dân ta muốn, trời kia cũng chuyển..
    Nhưng............... .................... ........

    ...... c̣n tiếp............. .. ./. nmq

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 12 users browsing this thread. (0 members and 12 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •