Sau 41 năm của cái gọi là chiến thắng thần thánh . Dù rằng tượng Phật , bụt ném xuống ao xuống truôm , sân đình chùa , nhà thờ .... làm chỗ chứa heo bò , chỗ giết mổ cho thời kỳ dại dột và ngu muội ... nhưng khi nói chiến thắng thì phải lôi thần thánh vào . Vì SỰ THẬT thì làm sao mà chiến thắng !!!! Nếu không nhờ PHÉP LẠ ĐI ĐÊM giữa Tàu và Mỹ !!!!
Nên dù gần nửa thế kỷ trôi qua , nền văn hoá XHCN vẫn chưa xóa bỏ nổi " tính vô sản " ,dù ai cũng biết nói dzậy làm sao nói tiếng Anh , tiếng Pháp cho đúng " qui trình " , hay là nhà nước ta chỉ muốn sản xuất theo đúng qui trình mà thôi ! Nên giờ này vẫn chỉ là những :
Hiệu trưởng, giáo viên cùng nói ngọng !!!
Hiệu trưởng phát biểu, nói ngọng từ đầu đến cuối. Tôi chợt nghĩ, đến cô hiệu trưởng c̣n nói ngọng như thế th́ làm sao các cháu không bắt chước" . Độc giả Hoàng Bích chia sẻ, một số thầy cô dạy trường điểm ở trung tâm Hà Nội c̣n nói ngọng. "Con tôi đi học về kể các cô dùng giọng địa phương dạy. Cháu nói cứ đến giờ cô dạy th́ cả lớp cười khúc khích v́ lẫn lộn l, n", chị Bích kể.
Độc giả Hà Thành kể, anh được một giáo viên người Hà Nội gốc cho biết, trong nửa đầu thế kỷ 20, giáo viên tiểu học của Hà Nội (kể cả ngoại thành) không ai nói ngọng v́ tiêu chuẩn giáo viên là không có dị tật, không nói ngọng.
"Cô kể rằng những người Hà Nội thời đó nếu nói ngọng được cho là thất học, thế nên tuyệt nhiên không ai phát âm sai. Vậy mà hiện nay một số giáo viên đại học, địa vị cao trong xă hội cũng nói ngọng. Tôi cho rằng ngành giáo dục Hà Nội đang làm một việc rất có ư nghĩa để khỏi biến thủ đô thân yêu của chúng ta thành "Hà Lội thanh nịch", Hà Thành viết.
Có hàng trăm kiểu nói như thế, nghe qua biết liền. đợi măi 67 năm giời ,nay bộ Giáo dục "mới" nh́n ra cái ǵ ... phải làm "ngay tút suỵt " !! Cám ơn ông Nhà nước ta lắm lắm !
Nhưng có một thứ mà chỉ Hà Nội mới có, đó là chuyện ẩm thực với "bún quát, phở đuổi, cháo chửi". Chuyện này tôi nghe từ lâu đă thấy kinh ngạc lắm rồi. Không ngờ đi ăn bún th́ bị quát, đi ăn phở th́ bị đuổi, đi ăn cháo th́ bị chửi. Các bạn đă thấy, đă nghe ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, kể cả ở những nước lạc hậu nhất, có chuyện này chưa?
Ấy thế mà bây giờ lại c̣n có chuyện "động trời" hơn. Nghe qua cứ tưởng là chuyện bịa, bịa trắng trợn, bịa láo lếu. Làm ǵ trên đời này lại có thứ chuyện quái đản đến như thế. Song tôi cũng rất tiếc rằng đây là chuyện có thật 100%. Nói có sách mách có chứng. Chỉ cần dẫn chứng một nguồn tin trên báo của một anh phóng viên ở ngay Hà Nội là đủ, không cần thêm mắm muối đă hoảng hồn rồi.
Những phong cách "bún quát, phở đuổi, cháo chửi", như tôi đă nói ở trên, bây giờ đă thuộc về quá khứ. Không phải nó tàn lụi mà nó "phát triển lên một chiều cao mới", kinh hoàng hơn . Anh chàng phóng viên của Hà Nội gọi là "ác liệt" hơn.
Có lẽ từ ngữ này cũng bị ảnh hưởng từ thời chiến tranh, thí dụ như B52 đánh phá ác liệt.Tôi c̣n nhớ hồi đó, đứng từ xa nh́n máy bay B52 đánh phá ác liệt như thế nào, song nghe qua những lời lẽ trong vài quán ăn được diễn tả, cũng có thể h́nh dung ra lời nói đó làm ù tai hoa mắt không kém ǵ nghe B52 giội bom giữa thời b́nh.
Không c̣n cách dùng từ nào khác nên tôi tạm gọi những cách hành sử sau đây là một “phong cách mới” vậy.
Bookmarks