Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 11

Thread: Gởi Người Chiến Sĩ VNCH

  1. #1
    Member
    Join Date
    05-12-2010
    Posts
    202

    Gởi Người Chiến Sĩ VNCH

    Bài cho Anh

    Kim-Thoa
    Viết riêng cho những người trai hùng chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa, vẫn đă và đang chiến đấu cho Quê Hương muôn đời anh dũng.

    Em đă thấy!
    Anh, người trai hùng đất Việt
    Da sậm màu, v́ mưa nắng dăi dầu
    Qua bao năm, trái tim vô bờ bến
    Quên thân ḿnh, chịu khổ ải sầu đau

    Anh đă Yêu, yêu bằng t́nh Dân Tộc
    Anh đă Cho, không đ̣i hỏi riêng ḿnh
    Anh đă nằm, ru đời bằng nước mắt
    Thân héo gầy, ṃn mỏi sống hy sinh

    Trên vai anh, em thấy ngh́n nhẫn nại
    Nặng nhọc nhằn, chua xót của h́nh hài
    Vai cho quê hương, vai cho t́nh nhân loại
    (C̣n vai nào, cho em khóc hôm mai ?)

    Trên tóc anh, em thấy bao chịu đựng
    Dấu nỗi buồn trên những sợi khô dài
    Tóc thương người thân yêu giờ xa cách
    Tóc đổi màu, chia xẻ những tàn phai

    Trên tay anh, em thấy hằn cơ cực
    Những ngón dài thôi nắn phím êm đềm
    Những ngón gầy đa mang trời quê mẹ
    (C̣n ngón nào, đeo nhẫn cưới cho em?)

    Trong mắt anh, em thấy từng đau khổ
    Mộng cũng chùng khi tan tác trở về
    Anh hết mơ có gia đ́nh nho nhỏ
    Anh gom đời ấp ủ mộng t́nh quê

    Nhưng…
    Trong hồn anh, vẫn có loài chim nhỏ
    Bay trở về ru từng khúc ân cần
    Trái tim anh, rộn ràng ḍng suối đỏ
    C̣n suốt đời róc rách những t́nh thân

  2. #2
    Member
    Join Date
    05-12-2010
    Posts
    202





  3. #3
    nghiep
    Khách

    Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà Trong Cuộc Chiến Đấu Chống Cộng Sản Bắc Việt.





















  4. #4
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858
    Ngày tàn cuộc chiến

    Tàn cuộc chiến con ḅ về với mẹ
    Bằng đôi tay, mông lót chiếc mo cau
    Mẹ ngỡ ngàng nh́n con tuôn ḍng lệ
    Con nh́n lên, tim quặn thắt cơn đau.

    Tóc mẹ trắng, da nhăn, thân c̣m cơi
    C̣n con trai, chân để lại chiến trường
    Đă bao năm nhọc nhằn sương nắng gội
    Đến bây giờ thêm một gánh đau thương.

    Quỳ lạy mẹ, xin cho con tạ lỗi
    Chưa một ngày được phụng dưỡng mẹ cha
    Vừa lớn lên con đă phải xa nhà
    Giờ trở lại với thân què cằn cỗi.

    Mẹ hỡi mẹ, làm sao con chuộc lỗi
    Lỗi với mẹ già, lỗi với nhân dân
    Dù con đă bắn xong viên đạn cuối
    Chân rụng rồi, đất nước mất theo chân.

    Lệnh buông súng, bạn bè ôm nhau khóc
    Một ngày buồn trời phủ áng mây đen
    Ngày hôm ấy là ngày tang tổ quốc
    Cũng là ngày vĩnh biệt lính thân quen.

    Lính bỏ hàng như con chim xa tổ
    Đại bàng tôi cũng gẫy cánh lưng trời
    Súng bẻ gẫy đem quăng vào một xó
    Đau xót này ai hiểu được khúc nôi.

    Đây lần cuối chia nhau từng cắc bạc
    Để ai cũng mua được vé xe đ̣
    Bàn tay vẫy, nghẹn ngào trong tiếng nấc
    Cuộc đời này đâu đă hết âu lo.

    Về với mẹ như gà con dưới cánh
    Khổ nhọc nhiều nhưng chẳng tiếng than van
    T́nh mẫu tử mẹ cho như ơn thánh
    Tội mẹ già c̣m cơi đẩy xe lăn.

    PHẠM VĂN HÓA

  5. #5
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    "Ta về như hạc vàng thương nhớ .............."




    TA VỀ

    Ta về một bóng trên đường lớn
    Thơ chẳng ai đề vạt áo phai
    Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ
    Mười năm đá cũng ngậm ngùi thay

    Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp
    Chốn rừng thiêng im tiếng ngh́n thu
    Mười năm mặt sạm soi khe nước
    Ta hóa thân thành vượn cổ sơ

    Ta về qua những truông cùng phá
    Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may
    Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
    Nghe tàn cát bụi tháng năm bay

    Chỉ có thế. Trời câm đất nín
    Đời im ĺm đóng váng xanh xao
    Mười năm, thế giới già trông thấy
    Đất bạc màu đi, đất bạc màu

    Ta về như bóng chim qua trễ
    Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
    Ai đứng trông vời mây nước đó
    Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ

    Một đời được mấy điều mong ước
    Núi lở sông bồi đă mấy khi
    Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động
    Mười năm, cổ lục đă ai ghi

    Ta về cúi mái đầu sương điểm
    Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
    Cảm ơn hoa đă v́ ta nở
    Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

    Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
    Làng ta ngựa đá đă qua sông
    Người đi như cá theo con nước
    Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng

    Ta về như lá rơi về cội
    Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
    Chút rượu hồng đây xin rưới xuống
    Giải oan cho cuộc biển dâu này

    Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
    Ruột mềm như đá dưới chân ta
    Mười năm chớp bể mưa nguồn đó
    Người thức mong buồn tận cơi xa

    Ta về như hạt sương trên cỏ
    Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
    Bé bỏng cũng th́ sinh, dị, diệt
    Tội t́nh chi lắm nữa người ơi

    Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
    Mười năm người tỏ mặt nhau đây
    Nước non ngàn dặm bèo mây hỡi
    Đành uống lưng thôi bát nước mời

    Ta về như sợi tơ trời trắng
    Chấp chới trôi buồn với nắng hanh
    Ai gọi ai đi ngoài cơi vắng
    Dừng chân nghe quặn thắt tâm can

    Lời thề buổi ấy c̣n mang nặng
    Nên mắc t́nh đời cởi chẳng ra
    Ta nhớ người xa ngoài nổi nhớ
    Mười năm ta vẫn cứ là ta

    Ta về như tứ thơ xiêu tán
    Trong cơi hoang đường trắng lăng quên
    Nhà cũ mừng c̣n nguyên mái, vách
    Nhện giăng, khói ám, mối xông nền

    Mọi thứ không c̣n ngăn nắp cũ
    Nhà thương-khó quá sống thờ ơ
    Giậu nghiêng cổng đổ, thềm um cỏ
    Khách cũ không c̣n, khách mới thưa

    Ta về khai giải bùa thiêng yểm
    Thức dậy đi nào, gỗ đá ơi
    Hăy kể lại mười năm chuyện cũ
    Một lần kể lại để rồi thôi

    Chiều nay ta sẽ đi thơ thẩn
    Thăm hỏi từng cây, những nổi nhà
    Hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở ?
    Mười năm, cây có nhớ người xa ?

    Ta về như đứa con phung phá
    Khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu
    Mười năm, con đă già trông thấy
    Huống mẹ cha đèn sắp cạn dầu

    Con gẫm lại đời con thất bát
    Hứa trăm điều một chẳng làm nên
    Đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
    Giọt lệ sương thầm khóc biến thiên

    Ta về như tiếng kêu đồng vọng
    Rau mác lên bờ đă trổ bông
    Cho dẫu ngàn năm em vẫn đứng
    Chờ anh như biển vẫn chờ sông

    Ta gọi thời gian sau cánh cửa
    Nỗi mừng giàn giụa mắt ai sâu
    Ta nghe như máu ân t́nh chảy
    Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau

    Ta về dẫu phải đi chân đất
    Khắp thế gian này để gặp em
    Đau khổ riêng ǵ nơi gió cát
    Thềm nhà bụi chuối thức thâu đêm

    Cây bưởi xưa c̣n nhớ, trắng hoa
    Đêm chưa khuya quá hỡi trăng tà
    T́nh xưa như tuổi già không ngủ
    Thức trọn, khua từng nỗi xót xa

    Ta về như giấc mơ thần bí
    Tuổi nhỏ đi t́m một tối vui
    Trăng sáng soi hồn ta vết phỏng
    Trọn đời nổi nhớ sáng khôn nguôi

    Bé ơi, này những vui buồn cũ
    Hăy sống, đương đầu với lăng quên
    Con dế vẫn là con dế ấy
    Hát rong bờ cỏ giọng thân quen

    Ta về như nước Tào Khê chảy
    Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
    Thân thích những ai giờ đă khuất
    Cơi đời nghe trống trải hơn xưa

    Người chết đưa ta cùng xuống mộ
    Đâu c̣n ai nữa đứng bờ ao
    Khóc người ta khóc ta rơi rụng
    Tuổi hạc ôi ngày một một hao

    Ta về như bóng ma hờn tủi
    Lục lại thời gian kiếm chính ḿnh
    Ta nhặt mà thương từng phế liệu
    Như từng hài cốt sắp vô danh

    Ngồi đây nền cũ nhà hương hỏa
    Đọc lại bài thơ thủa thiếu thời
    Ai đó trong hồn ta thổn thức
    Vầng trăng c̣n tiếc cuộc rong chơi

    Ta về như hạc vàng thương nhớ
    Một thủa trần gian bay lướt qua
    Ta tiếc đời ta sao hữu hạn
    Đành không trải hết được ḷng ta

    .................... .
    Tô Thùy Yên

  6. #6
    Member
    Join Date
    19-08-2010
    Posts
    820

    XIN NỐI TIẾP CÔNG TR̀NH

    XIN NỐI TIẾP CÔNG TR̀NH
    (Tặng tuổi trẻ Việt Nam trên toàn thế giới)


    Cao lên nữa, vượt lên tầm vũ trụ
    Hỡi những ḷng v́ đất nước, quê hương
    Hỡi những cánh tay nối liền hoàn vũ
    Hỡi lớp sóng thần chuyển động đại dương...

    Cao lên nữa, vươn lên và đứng thẳng
    Cùng năm châu ngạo nghễ giống tiên rồng
    Hỡi ánh nến vỡ oà đêm thầm lặng
    Hỡi đàn con tổ quốc vẫn chờ trông!


    Đây sông núi cuả ngàn đời oanh liệt
    Đây ngựa thần, Phù Đổng đă yên cương
    Trống Diên Hồng đă rung ḷng hào kiệt
    Báo Hoàng Ân, Quốc Toản đă kiên cường!

    Xin nối tiếp những công tŕnh hiển hách
    Gương anh hùng bất khuất thuở Cha, Ông
    Hờn vong quốc đă tràn lên sức mạnh
    Đă đau nhừ trong ư núi t́nh sông...

    Th́ hỡi gió! Hăy tung hoành cơn băo
    Xóa tan đi bao dấu tích oan hờn
    Và hỡi sóng! Cuốn phăng đời tàn bạo
    Cứu giống ṇi và quang phục giang sơn!


    Ngô Minh Hằng

  7. #7
    Member
    Join Date
    05-12-2010
    Posts
    202

  8. #8
    Member
    Join Date
    21-03-2011
    Posts
    8

    Tột cùng khốn khổ

    Tột Cùng Khốn Khổ

    Giờ đây ai sống an vui ???
    Biết bao chiến hữu mù đui tật nguyền !!!
    Lê than khắp chốn ăn xin,
    Trên quê hương Mẹ, nhục h́nh khổ đau.

    Ngày nào đất nước binh đao.
    Xă thân bảo quốc chiến hào máu loan,
    Thân trai nào có chi màng,
    Hiên ngang chiến đấu bảo an diệt thù.

    Bao lần dẫm nát chiến khu,
    Bao phen địch phải mịt mù lui quân.
    Thế thời thay đỗi trắng đen,
    Đồng minh cuí mặt tiếng kèn buông tay.

    Thương cho người lính miệt mài,
    Một phần thân xác cài qua đạn thù,
    Vết thương què quặ, đui mù,
    Không nơi chữ trị, quân thù đuổi xô.

    Lần về t́m Mẹ làng xưa,
    Pháo cài đổ nát, nắm mồ c̣n tươi.
    Ai ơi ! có thấu chăng trời!!!
    Phải đành lê lết chợ đời ăn xin!!!

    Có ai hiểu thấu nỗi t́nh,
    Của người chiến sĩ thương phế Binh Cộng Hoà!!!...

    Vân Trang
    Bà thơ nâ y trí ch trong( Nỗi Ḷng Viễn Xứ)
    đă xuất bản năm 2000, Và được Tác giă phổ thành nhạc.

  9. #9
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    31
    Quote Originally Posted by VanTrang View Post
    Tột Cùng Khốn Khổ

    Giờ đây ai sống an vui ???
    Biết bao chiến hữu mù đui tật nguyền !!!
    Lê than khắp chốn ăn xin,
    Trên quê hương Mẹ, nhục h́nh khổ đau.

    Ngày nào đất nước binh đao.
    Xă thân bảo quốc chiến hào máu loan,
    Thân trai nào có chi màng,
    Hiên ngang chiến đấu bảo an diệt thù.

    Bao lần dẫm nát chiến khu,
    Bao phen địch phải mịt mù lui quân.
    Thế thời thay đỗi trắng đen,
    Đồng minh cuí mặt tiếng kèn buông tay.

    Thương cho người lính miệt mài,
    Một phần thân xác cài qua đạn thù,
    Vết thương què quặ, đui mù,
    Không nơi chữ trị, quân thù đuổi xô.

    Lần về t́m Mẹ làng xưa,
    Pháo cài đổ nát, nắm mồ c̣n tươi.
    Ai ơi ! có thấu chăng trời!!!
    Phải đành lê lết chợ đời ăn xin!!!

    Có ai hiểu thấu nỗi t́nh,
    Của người chiến sĩ thương phế Binh Cộng Hoà!!!...

    Vân Trang
    Bà thơ nâ y trí ch trong( Nỗi Ḷng Viễn Xứ)
    đă xuất bản năm 2000, Và được Tác giă phổ thành nhạc.
    Huynh đă vào đây rồi à! ....:cool: Chúc sinh hoạt vui vẻ!

  10. #10
    Member
    Join Date
    05-06-2011
    Location
    - usa
    Posts
    14

    Tâm sự cùng con

    Tháng Tư về tâm sự cùng con
    Mấy chục năm trôi hận vẩn c̣n
    Dỉ văng không trôi theo mái tóc
    Niềm đau chất chứa tựa thành non
    Nếu lở một mai nhoà trí nhớ
    Xin con giử hộ xót xa nầy
    Mong con vẩn nói cùng ngôn ngữ
    Để rỏ nguồn cơn tự bấy nay
    Con có hiểu cho, một nỗi đau
    Không thua mà bại bỡi v́ đâu
    Tuyến đầu thọ địch ,ai ngờ bạn
    Lại chém sau lưng một nhát sâu !
    Con có hiểu cho nổi đắng cay
    Hùng binh mấy vạn lại buông tay
    Cắn răng liệng súng chim ĺa bạn
    Sông nước nào trôi hết nhục nầy

    Xin lổi không thể nhớ tên tác giă, chi biết anh là S/Q của PB

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Ảnh hưởng của Quân đội VNCH trong sự phát triển của chiếc M113
    By mơtiên in forum Quân Sử Việt Nam Cộng Ḥa
    Replies: 4
    Last Post: 15-07-2012, 03:18 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 21-12-2011, 03:39 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 15-11-2011, 10:59 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 28-07-2011, 03:22 AM
  5. Replies: 1
    Last Post: 31-08-2010, 11:59 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •