Tôi thấy mọi người tranh luận rất nhiều về các quan điểm khác nhau đặc biệt trong topic DrTran và tinh thần đệ tam cộng hoà. Tôi cho rằng mọi người trong đó đều đi sai vấn đề cốt lơi.
Tôi cho rằng việc cần thiết hiện tại chính là góp phần nâng cao dân trí, nhận thức chính trị và phục hồi văn hoá cả trong lẫn ngoài nước. Đó mới là nền tảng cho sự phát triển của dân tộc. V́ thật sự dân ở trong nước đă bị chế độ Cs ngu dân quá lâu, ai đă từng chịu qua học đường của CS sẽ biết điều đó.
Các vị hô hào dân trong nước chống cộng hoặc xây dựng đất nước mới mà không biết rằng dân trong nước chẳng ai quan tâm điều đó. Họ chẳng biết cộng sản là thứ ǵ cả, ngay cả những tên giáo viên dạy về CS cũng chả phân biệt dc CN Mác và CN Mác-Lênin. Họ không thể chống lại thứ ǵ khi chẳng biết nó là cái ǵ cả. Họ chỉ biết về quyền lợi tối thiểu của họ, họ bất măn với chính phủ về đời sống khó khăn và bất công mà họ gặp phải hoặc nh́n thấy.
Nói về chủ thuyết CS th́ nó không phải là cốt lơi của những sai lầm. V́ trước khi có Mác th́ đă có chủ thuyết Cs rồi. Cái cốt lơi của Mác khác với chủ thuyết CS trước đó là đă đưa ra khái niệm chuyên chính vô sản để những tên đồ tể như Lê-nin lợi dụng. Cũng như bây giờ chúng ta đang bất lực, đang đấu tranh chống lại sự thống trị của CS th́ thời ông Mác cũng thế đó, họ- những ng CN và lao động nghèo bất lực dưới sự áp bức, bóc lột của g/c chủ. Và Mác đă đưa ra 1 mô h́nh CS mới, với sự phê phán CNTB là sai hoàn toàn về cách phân phối lợi ích.
C + m + v chính là mô h́nh kinh tế tư bản mà Mác đưa ra. Nó có lẽ rất đúng với thời đó khi giới chủ chiếm hết giá trị mà sản xuất đă tạo ra. Theo tôi mô h́nh thực tế nó là thế này, c + m + u + i ( trong đó v= u+i, u là giá trị mà chủ dc hưởng, i là giá trị mà ng lđ dc hưởng) mà thời đó bị chủ chiếm hết. Lư luận mà Mác đưa ra là tư liệu sx không tạo ra sp và v́ thế giới chủ không cần thiết mà tồn tại.
Sau này, CNCs của Mác bị lai giống, thai hoá ra muôn vàn các kiểu Cs như vào Nga th́ thành Mác-Lê, vào TQ th́ thành kiểu TQ, vào VN th́ lai với ttHCM, vào Cam th́ thành diệt chủng Pônpốt, vào Triều Tiên th́ lại gia đ́nh trị, vào Lybia th́ lai Hồi giáo.
Cái vấn đề là những kẻ CS thống trị này lại không hề theo đuổi lư tưởng CS mà chúng tuyên truyền nữa mà chúng chỉ coi đó như công cụ nhằm chiếm đoạt quyền lực và lợi ích.
Chính v́ thế, tôi đề nghị chúng ta chuyển đổi khẩu hiệu đấu tranh là chống lại độc tài và chuyên chính, chống lại bạo lực và bất công. Và nền tảng cho cuộc đấu tranh là nâng cao dân trí, nhận thức chính trị và phục hồi văn hoá. Đó mới chính là lối thoát cho dân tộc VN.
Bookmarks