Chính v́ vậy, cần phải làm sao để tất cả người dân Việt Nam có được nhận thức chung về những vấn đề có tính sống c̣n của đất nước, để từ đó tạo ra sức mạnh đồng thuận đưa đất nước đi lên.
* Ư kiến: Đúng, chúng tôi thấy rằng cùng cần điều này. Nhân dân cần có nhận thức chung, đúng đắn và khách quan về t́nh h́nh yếu kém của của Đất nước dưới sự lănh đạo tài ba của quư vị, và để đất nước đi lên được, việc trước tiên là phải kéo quư vị xuống mặt đất, trở lại mặt đất, bắt các vị khiêm tốn trở lại, làm cho các vị biết điều hơn, biết nghĩ và biết thực hiện đúng hơn chức trách được dân giao phó hơn nữa. Và nếu quư vị không chịu trở lại mặt đất, có lẽ người dân dù phải đổ máu như cha anh họ, cũng buộc phải kéo các vị xuống, đào huyệt hôn chặt quư vị để những kẻ kém cỏi, biến chất, dối trá, xấc xược như quư vị vĩnh viễn không c̣n đội mồ sống lại mà làm khổ đất nước, làm khổ nhân dân được nữa!
*
Thế mạnh và công cụ đấu tranh quan trọng nhất của chúng ta lúc này là chính nghĩa, là tuân thủ luật pháp quốc tế, là quyết tâm rất rơ ràng giải quyết bằng biện pháp ḥa b́nh.
* Ư kiến: Thật mơ hồ và nực cười! Ông Vịnh tư duy như vậy mà đ̣i làm chiến lược, sách lược. Chính ông vừa thừa nhận rằng Lợi ích kinh tế, lợi ích quốc gia mới là duy nhất, bất biến và lớn nhất, vậy th́ làm ǵ c̣n cái gọi là Chính nghĩa chung chung nào đó nữa để mà nước ngoài ủng hộ ta, để ta tự măn, tự cười trước TQ là ta có chính nghĩa?! Nói như ông, Trung Quốc không có chính nghĩa của chính họ, từ phía tư duy của chính họ sao?
Cái thế yếu của chúng ta thể hiện trên mọi phương diện: Không phải Thành viên TT HĐBA LHQ; kinh tế yếu kém, quặt quẹo, nghèo đói; dân số và quy mô lănh thổ chưa nổi 1/10 so với họ, quân đội trang bị vũ khí thô sơ, nghèo nàn, lạc hậu cả về chất và lượng…v.v.. và v.v..
Chúng ta c̣n ǵ khác ngoài đấu tranh bằng luật pháp và trong ḥa b́nh ?
Vậy mà cái đường cùng, ngơ cụt ấy thoắt một cái ông biến thành thế mạnh nhờ kèm thêm một yếu tố cực kỳ mơ hồ là chính nghĩa tự phong. Thế giới họ không nghĩ như vậy đâu ông Vịnh ạ. Bài học về từ "chính nghĩa" khi chúng ta chiếm đóng Campuchia chưa lâu vẫn đang c̣n nóng hổi đó ông. Và chúng ta có "chính nghĩa" tại sao LHQ lại ra nghị quyết phản đối, yêu cầu chúng ta rút quân. Và sau sự việc đó, từ người hùng chống Mỹ, chúng ta trở thành kẻ xâm lược?*
Chỉ duy nhất một điều chúng ta không nhân nhượng đó là chủ quyền lănh thổ.
* Ư kiến: Ông nói nghe có vẻ đúng, nhưng nếu quư vị đớn hèn nhân nhượng mọi thứ khác – và đương nhiên vẫn nói ra rả nói rằng cái không nhân nhượng duy nhất là chủ quyền, th́ thực ra cái nhân nhượng chủ quyền ấy đă xảy ra từ lâu rồi - v́ đơn giản nó chẳng qua là hệ quả đương nhiên của việc nhân nhượng quá nhiều các thứ khác (của nhân dân ) để có lợi cho quư vị mà thôi !
Có thế mạnh đó. Vâng, xin thưa, như đă nói ở trên chưa bao giờ chúng ta có thế mạnh đó, và thế mạnh đó thật ra chưa và cũng không bao giờ tồn tại. Hỡi người làm chiến lược cả tin và nông cạn kia, xin đừng ảo tưởng trẻ con như vậy chúng ta sẽ có được sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế thật nực cười và mơ hồ vô cùng ! Thưa ông Vịnh, đă qua rồi cái thời chống Mỹ xa xưa, thế giới ngày này không c̣n ngây thơ như thế nữa. Để ủng hộ quư vị, như đă nói, trước tiên là lợi ích của họ, và sau đó người ta nh́n xem quư vị đối xử với nhân dân vĩ đại và đáng thương của quư vị ra sao đă, chúng ta cũng sẽ dần dần làm cho Trung Quốc hiểu những điều kiện không nhân nhượng mà Việt Nam đưa ra là hoàn toàn chính đáng Thật là ngây thơ đến mức đáng thương ông Vịnh ạ. Tôi hỏi ông, từ năm 1974 đến nay, quư vị đă làm cho Trung Quốc hiểu được những ǵ, hay kết quả là ngày càng mất nhiều hơn biến giới đất liền, biển đảo, ngư trường và kinh tế, chính trị, văn hóa ngày càng bị lệ thuộc ?
Mục đích của chúng ta là bảo vệ chủ quyền một cách chính đáng theo luật pháp quốc tế quy định mà không để xảy ra xung đột đáng tiếc Ông Vịnh và các cấp trên của ông chưa quên liên tiếp các cuộc xâm lược lớn nhỏ toàn diện trên đất liền , trên biển của TQ suốt từ năm 1974 đến nay hay sao? Hay là lúc đó, các anh quên ko nói "không để xảy ra xung đột đáng tiếc" nên họ cứ nhè Việt Nam mà đánh?
*
C̣n tiếp..
Bookmarks