Xin gửi đến quý vị,
một trong những bài thơ khóc Việt Dzũng hay nhất :
KHÓC VIỆT DZŨNG
Giữa tiết đông, bỗng lại lạnh thêm
Tin anh vĩnh biệt tái tê buổn
Gục trên vạt nắng, chim ngưng hót
Lá rũ buông dài dài, ướt lệ tuôn!
Tiếc thương anh, tuổi trẻ tài cao!
Xông pha khắp chốn thiếu nơi nào
Tấm ḷng tha thiết yêu Dân Tộc
Anh, một tấm gương đáng tự hào!
Là... chỉ tạm gởi h́nh hài về đất
Hồn thiêng anh măi tồn tại quanh đây
Nguyễn Thị Sài G̣n... người ơi! ngây ngất!
Đêm lắng sâu âm hưởng thổn thức này!
Anh vẫn đó với giọng trầm và ấm
"...quà vê quê hương", tiếng gọi thiết tha
Và sóng biển réo tên người đáy vực
Anh, anh ơi... nức nở khóc quê nhà!
Nói sao cùng, con tim anh quá lớn!
Mà ngôn từ không đủ chất chiều cao
Anh không chết, anh sẽ c̣n nằm đó
V́ thanh danh mấy lúc nhạt phai màu.
Vĩnh biệt anh, cũng rụng rời bật khóc!
Mà không sao, anh hiển hiện bên ta
Anh c̣n đó, cùng tiếng nhạc lời ca
Và cả gia tài, t́nh yêu Tổ Quốc.
Anh về đâu, chẳng bao giờ đơn độc
Triệu, triệu, triệu... con tim ngưỡng vọng về anh
Chiều nay, tôi viết bài thơ nho nhỏ
Bằng nước mắt thương anh, nước mắt chân thành!
San Jose, Dec, 21 2013
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
------ o0o ------
Bookmarks