Thời sự Thế giới
Đánh giá ngoại trưởng Hillary Clinton
Lời nói đầu: Con C̣ viết bài này giữa mùa bầu cử2012. Mùa bầu cử này có một sắc thái đặc biệt: Bà Hilary Clinton (HC) và chồng bà, cựu tổng thống Bill Clinton (BC) có triển vọng là 2 yếu tố quyết định thắng, thua cho cả tổng thống Obama và đảng Dân Chủ.
Đánh gía một chính khách lừng danh như bà ngoại trưởng Hilary Clinton là một việc ai cũng e dè. Sẽ có khoảng 40% người của đảng Cộng Ḥa chống đối; một vài người cựcđoan có thể bịa ra đời tư của tác gỉa để bôi nhọ tuy họ không hề quen biết. V́ vậy những bài viết khách quan về bà chỉ được phổ biến trong giới bạn bè thân thích, những người, dù có ư kiến khác nhau như nước với lửa, cũng không hề giận nhau mà c̣n muốn t́m cách ngồi chung với nhau uống
chén rượu, cười xuề x̣a, bàn linh tinh về các đề tài non- politic. Vấn đề, mà Con C̣ sắp bàn thảo dưới đây với dăm bảy bác sĩ đồng nghiệp, nằm trong tinh thần ấy.
Chưa chắc sau khi bàn thảo sẽ đi đến thỏa thuận. Cũng chưa chắc sẽ thấy rơ đúng sai. Lại càng chưa chắc ư kiến của người này sẽ lung lạc lá phiếu của người kia. Chỉ c̣n hơn 40 ngày nữa là đến ngày bầu cử; quyết định bầu cho ai đă có sẵn trong đầu của mỗi người. Năm nay ConC̣ mất quyền đi bầu v́ giấy tờ bầu cử đă bị bà xă Alzheimer vứt vào thùng rác mất rồi. Việc bàn thảo hôm nay chỉ có mục đích trao đổi ư kiến trong tuổi già với dăm bảy cựu y sĩ đồng nghiệp, tuyệt đối không dám chọc giận người có chính kiến ngược với ḿnh.
Không có ranh giới đúng sai (chỉ có ranh giới được thua ) trong bầu cử. Mà được thua th́ hoàn toàn tùy thuộc vào đa số. Không phải ḿnh bầu sai hoặc bầu đúng mà là ḿnh lọt vào phe thua hoặc phe thắng. Không hối hận khi thua, không kiêu căng khi thắng; chỉ nhận thức rằng sức mạnh chính trị của nước Mỹ nằm trong sự cân bằng của 2 đảng; đảng này nắm chính quyền mà không làmđược việc (như đa số cử tri mong muốn) th́ sau 4 năm sẽ bị đa số cử tri lật đổ.Người Mỹ chưa muốn thay đổi cơ cấu bầu cử ấy bởi v́ họ chưa t́m được một cơ cấu tốt đẹp hơn và cũng bởi v́ cái cơ cấu hiện thời vẫn c̣n giúp nước Mỹ giữvững vai tṛ siêu cường lănh đạo thế giới. Con C̣ không bao giờ dám bảo đảng nàyđúng, đảng kia sai mà chỉ bảo rằng đảng này hoặc đảng kia đang đi đúng đường lối mà đa số cử tri muốn. Cũng không chắc chắn rằng cái đường lối mà đa số cử tri đang muốn sẽ là đường lối hay nhất. Chỉ biết rằng nếu lần này đa số bầu sai th́ 4 năm sau chính cái đa số ấy sẽ bầu cho đảng có đường lối trái ngược. Khi bầu xong, cả 2 phe cử tri đều không ân hận, không đổ lỗi cho nhau.
Xin nhấn mạnh rằng kiểu bầu cử hiện thời không phải luôn luôn tránh được khuyếtđiểm bầu nhầm nhưng v́ phải tôn trọngdân chủ (mục tiêu tối hậu của chính trị) cho nên chưa t́m được giải pháp tốt hơn.
Bây giờ xin vào đề
Trước hết, Xin thanh minh rằng Con C̣ không xét người theo ư kiến riêng của ḿnh mà dựa theo ư kiến của nước Mỹ nghĩa là ư kiến của đa số công dân Mỹ.
Làm sao biết được ư kiến của công dân Mỹ? Không có cách nào khác ngoài những cái polls. Dựa theo polls không phải lúc nào cũng đúng nhưng ít nhất cũng tránh được ư kiến chủ quan của cá nhân ḿnh.
Ít nhất đă có 3 cái polls (của giới truyền thông và của 2 đảng) đánh gía bà Hilary Clinton (HC). Sốngười được tham khảo từ 500 đến 2000. Tầng lớp được tham khảo gồm lao động, trí thức, thương gia, chính trị gia. Tỷ số approval từ trên 50 tới trên 60. Không poll nào có tỷ số approval dưới 50. Trong polls có nhiều câu hỏi, một trong những câu hỏi đó là: “ Theo ư riêng của bạn, trong những nhân vật liệt kê dưới đây, ai là the best secretary of state ever?”. Luôn luôn có trên 50% những người được hỏi đă chọn HC.
Con C̣ nghiên cứu những polls ấy để t́m hiểu tại sao có kết qủa như thế. Sau khi hiểu th́ hắn đồng ư (nhưng không dụ người khác đồng ư với ḿnh; cũng không khẳng định rằng những polls ấy đúng mà chỉ nghĩ rằng cho tới bây giờ chưa t́m được một yếu tố khách quan nào chứng minh chúng sai).
Hăy xét HC dưới 3 tiểuđề: Tiểu sử, tư cách và hành động.
1/ Sơ lược tiểu sử
-Cựu sinh viên luật khoa trường Yale
-Kết hôn với Bill Clinton (BC) bằng một t́nh yêu chân thật. T́nh yêu ấy vững bền qua mọi thăng trầm của chồng. Sau chuyện đổ bể với Monica, một phóng viên hỏi bà một câu hóc búa:“ Tại sao bà không ly dị?”. Bà trả lời: “ Ly dị với một người mà ḿnh sẽ c̣n nhớhắn suốt đời là điều tôi không muốn làm”. Thú thật với qúy vị rằng C̣ cảm động gần muốn khóc khi nghe câu trả lời ấy. Rất thành khẩn. Rất cao cả. Rất trí thức. Có lẽ v́ có tâm trạng giống bà (hoặc có thể hơn bà ở điểm đối xử với người phối ngẫu) cho nên C̣ đa cảm như vậy: C̣ lấy một người vợ thuộc giai cấp ṃ cua bắt ốc từ năm 17 tuổi và trải qua 60 năm với nhiều thăng trầm, nhiều tai họa mà ḷng không hề đổi thay; ấy là chưa kể 7 năm làm công việc hốt phân, tắm rửa .. cho bà vợAlzheimer.
-8 năm làm đệ nhất phu nhân của Arkansas. Trong 8 năm này, ít nhất bà đă 2 lần cứu chồng khỏi rớt đài v́ nạn gái.
-8 năm làm đệ nhất phu nhân của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Tuy đệ nhất phu nhân chỉ là một chức vụ hữu danh vô quyền nhưng bà đă góp ư cho chồng thực hiện
được nhiều thành công lớn (sau khi về hưu, BC đă được rate rất cao, có poll c̣n rate ông cao hơn cố tổng thống Reagan).
Tới đây, thiết tưởng nên nói tới cái thất bại về healthcare (dư luận gọi là Hilarycare) mà BC giao cho vợnăm 1993. Healthcare là một ung nhọt nhức nhối nhất của 300 triệu người Mỹtrong suốt 50 năm và qua 5 đời tổng thống. Ai cũng nghĩ tới. Ai cũng lo lắng. Ai cũng tận t́nh. Ai cũng thành tâm muốn giải quyết . Nhưng không ai làm được ǵ và đành để cho nước Mỹ tiến dần tới bankruptsy. Nó liên hệ tới hàng chục tệ hại bất khả kiềm chế: healthcare cost tăng hàng năm nhanh như hỏa tiễn, qúa nhiều vụkiện malpractice mà những ông ṭa xử tùy hứng (bồi thường hàng chục triệu dollars cho một nạn nhân) làm cho các y sĩ phải hành nghề theo kiểu defensive nghĩa là order những tests tốn phí không cần thiết, qúa nhiều gian lận (của cảbệnh nhân và y sĩ) tốn hàng chục tỷ dollars mỗi năm, số người già tăng lên vùn vụt (nhất là từ khi nhóm baby boomers bắt đàu hồi hưu), hồ sơ cồng kềnh đ̣i hỏi một số nhân viên khổng lồ v.v……..Một người đàn bà chưa có kinh nghiệm như HC th́ cáng đáng sao nổi; lấy tiền đâu mà trả. Bà lại qúa trú trọng tới 40 triệu người làm việc full time mà không có healthcare ( nó ám ảnh bà qúa sâu v́ bà qúa công b́nh: thấy nỗi bất công của các gia đ́nh có 2 vợ chồng đi làm mà healthcare thua xa những người không hề đi làm ngày nào). Đó là khuyết đ́ểm lớn nhất của BCđă làm cho danh tiếng của vợ tổn thương (Vụ Monica chỉ tàn phá danh dự nhân ông, không tổn thương tới business của nước Mỹ và danh dự của bà).
Trong 8 năm này bà c̣n làm được một việc lớn nữa: nâng một ông tổng thống tài ba nhất lịch sử Mỹ dậy lúc ông bị impeached. Nếu có ai vặn rằng dựa vào đâu mà nói BC là tổng thống thông minh nhất lịch sử Hoa Kỳ th́ C̣ chỉ cần hỏi lại rằng, trong suốt chiều dài lịch sử thế giới, đă có một nguyên thủ quốc gia nào mà sau khi về hưu, thu nhập mỗi năm 15 triệu dollars bằng cách diễn thuyết tại các trường đại học của khắp thếgiới (kể cả những nước keo kiệt nhất như Trung Cộng) với gía tối thiểu 200 ngàn dollars mỗi giờ hay chưa?
C̣n nữa, chỉ là đệ nhất phu nhân mà giọng nói của bà dơng dạc, hàm súc như một chính khách lăo luyện. Phản ứng của bà mau lẹ và cao cả. Xin kể việc này: Newt Grinwich, đương kim speaker of the House lỡ miệng chửi bà thô tục giữa công chúng là “bitch”. Bị báo chí vặn hỏi, hắn đổ lỗi cho mẹ. Báo chí hỏi mẹ, mẹ chối căi. HC phản ứng bằng cách mời mẹ hắn tới dùng cơm và đi tour tại ṭa Bạch Ốc, tuyệt nhiên không đả động ǵ tới lời nói vô trách nhiệm và hạ cấp của Newt.
Cũng trong thời gian này, có một giai thoại rất đáng kể ra đây. Giai thoại này được thuật lại bởi anh tài xế của tổng thống. Nhân một lần kinh lư Chicago, qua một tiệm xăng, HC nói với chồng: “ ông chủ tiệm xăng này ngày xưa cầu hôn với em mà em từ chối”. BC nói đùa:“ Nếu lấy ông ta th́ em chỉ là bà chủ tiệm xăng. Lấy anh th́ em được làm đệ nhất phu nhân của nước Mỹ”. HC trả lời không suy nghĩ: “Không phải vậy đâu. Bất cứchính khách nào lấy em cũng sẽ làm tổng thống nước Mỹ”. Lúc đầu C̣ không không có thiện cảm với câu nói này ( cho là tự kiêu ) nhưng sau năm 2000, hắn lại value nó, coi nó như lời nói của người tự tin; người thiếu tự tin th́ sẽ chẳng làm được việc ǵ to lớn.
-8 năm làm US senator của tiểu bang New York. Bắt đầu từ thời điểm này, bà chính thức là một chính khách quan trọng của nước Mỹ. Bà xử dụng quyền phê chuẩn luật pháp liên bang nghiêm chỉnh và sáng suốt. Không một đảng viên Dân Chủ nào đ̣i hỏi thêm điều ǵ từ bà. Không một đảng viên Cộng Ḥa nào không kiêng nể bà.
-Năm 2008, bà tranh cửchức ứng cử viên tổng thống của đảng Dân Chủ cùng với ông Obama. Toàn thế giới theo dơi những cuộc debates giữa 2 người này và đă công nhận rằng chưa bao giờcó những debates hấp dẫn như thế. Kẻ tám lạng người nửa cân. Người nào cũng xứng danh là lănh đạo tương lai của thế giới. Bà thua chỉ v́ một nguyên do độc nhất:Dân Mỹ lúc đó chưa ready để chấp nhận một tổng thống phái nữ v́ e rằng người nữ không đủ cứng rắn để làm tổng tư lệnh quân đội Mỹ. Bây giờ th́ họ thấy họ đă nhầm nhưng qúa trễ ( sẽ nói rơ hơn trong mục bà làm secretary of state)
2/ Tư cách
Như đă kể sơ qua ở trên, HC là một người đàn bà điềm đạm, thông minh, hoạt bát và đứng đắn. Rất tận t́nh. Rất cương trực. Rất mực thước. Rất kiên tŕ. Không bao giờ bỏ dở mục tiêu (never quit như giới truyền thông đă nói). Bà phát ngôn đâu ra đấy. Trung quanh bà luôn luôn có hàng tá đối thủ của đảng đối lập d́nh dập để bắt bẻ mà chưa t́m được câu nào đáng làm đầu để cho việc công kích. Họ c̣n t́m mọi
cơ hội để hạ thấp bà xuống nhưng bà vẫn tiếp tục vươn lên.
Giới truyền thông cũng không để bà yên. Bà là nột đề tài rất ăn khách của họ. Đời là vậy. Hữu tài th́ hữu họa. C̣ chỉ cần nhắc lại 3 câu hỏi mà giới truyền thông đă đặt ra trong 8 nămđể theo dơi bà là đủ thấy cái gía trị siêu việt của người nữ ấy (3 câu hỏi mà không cần câu trả lời v́ ư nghĩa của câu trả lời đă nằm sẵn trong các câu hỏi)
Câu hỏi 1(đặt ra từ lúc BC thắng cử tổng thống năm 1992): Hilary Clinton có xứng đáng là đệ nhất phu nhân của nước Mỹ hay không?Đây là chưởng đầu tiên họ tung ra để ḥng hạ thấp bà.
Câu hỏi 2(đặt ra vào khoảng năm 1999, sau vụ Monica): Hilary Clinton có xứng đáng là the best first lady của lịch sử nước Mỹhay không? Câu hỏi này vô h́nh chung đă trả lời tích cực cho câu hỏi đầu.
Câu hỏi 3(đặt ra vào lúc bà đắc cử senator ở New York năm 2000): Liệu Hilary Clinton có trở thành nữ tổng thống đầu tiên của nước Mỹ hay không? Câu hỏi này không những mặc nhiên trả lời tích cực cho 2 câu hỏi đầu mà c̣n tiên đoán bà sẽ là nữ tổng thống đầu tiên của nước Mỹ. Thành kiến của người Mỹ (chưa ready chấp nhận người nữ làm tổng tư lệnh quân lực) đă cướp đi chức ấy của bà nhưng bà sẽ không chịu nhường bước nếu bà c̣n muốn tranh cử vào năm 2016. Với 8 năm làm đệ nhất phu nhân, 8 năm làm senator, 4 năm làm ngoại trưởng, tổng cộng là 20 năm kinh nghiệm quốc nội và quốc tế sáng chói như vậy th́ c̣n ai địch nổi bà?
3/ Hành động
Những hành động sáng chói của HC từ khi làm senator trở về trước th́ đă tả sơ lược ở trên. Bây giờchỉ cần kể dăm ba thành qủa bà đă làm trong 3 năm rưỡi (từ tháng 2 năm 2009 đến tháng 9 năm 2012) trong chức vụ ngoại trưởng Hoa Kỳ:
-Bà đă được nhiệt liệt hoan nghênh tại bất cứ quốc gia nào bà thực hành công tác, kể cả những nước thù nghịch.
-Âu châu, nhất là Pháp,đă thân tiện với Mỹ hơn từ ngày bà làm ngoại trưởng.
-Năm 1954, Foster Dullus, ngoại trưởng của chính phủ Eisenhouer, chỉ v́ từ chối không bắt tay Chu Ân Lai tại hội nghị Genava về ḥa b́nh Việt Nam mà bang giao
Mỹ -Trung Cộng bị tŕ trệ 15 năm cho tới khi Kissinger theo lệnh của tổng thống Nixon tới Trung Cộng móc nối. HC không bao giờ có hành động con nít như vậy. Ngay cả khi bị bà trách vi phạm nhân quyền, Trung cộng cũng không dám tỏ thái độ giận dữ bởi v́ bà biết mở đầu lời phản kháng bằng nụ cười ngoại giao.
-Đối với nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, bà thắt từ từ mối liên hệ, vừa đủ để Trung Cộng không có phảnứng đột ngột và quyết liệt. Bà hiểu rằng Việt cộng chỉ thù Mỹ trong giai đoạn (vài chục năm) nhưng mối thù của VN với Tàu th́ triền miên trong 2000 năm. Sớm hay muộn th́ VN cũng nằm trong tay Mỹ với sách lược khôn khéo như vậy.
-Tại Miến Điện ( Myanmar), bà đă làm áp lực để chính phủ quân phiệt thả hàng ngàn chính trị phạm và nước này đă bắt đầu tổ chức bầu cử tự do.
-Tại Lybia, bà đă bí mật móc nối các nước Tây phương hỗ trợ quân sự cho phe nổi dậy để lật đổ chế độ độc tài khát máu Ghadaphy.
-Mùa hè năm 2012, lúc tổng thống Obama đang phân vân giữa 2 giải pháp giết Bin Laden. Một giải pháp chủ trương dội bom vào ngôi biệt thự hắn trú ngụ. Giải pháp này có phó TT Biden và tổng trưởng quốc pḥng gốc Cộng Ḥa Gate ủng hộ, dựa trên ưu điểm thành công chắc chắn và không tốn phí nhân mạng của binh sĩ Mỹ. Giải pháp kia chủ trương trực thăng vận seals tới đột nhập toà nhà, dựa trên ưu điểmbiết chắc chắn kẻ bị giết là Bin Laden và thu lượm tài liệu vô cùng qúy gía để đập nát tàn lực của Alquaeda. HC đă thuyết phục Obama chọn giải pháp thứ hai. Thành công này sẽ giúp ông rất nhiều trong cuộc bầu cừ sắp tới. Hỏi nước Mỹ c̣n muốn ǵ hơn ở người nữ này, một người nữ của đảng Dân Chủ mà sách lược quốc pḥng tinh vi hơn một ông bộ trưởng quốc pḥng gốc Cộng Ḥa. Bây giờ dân Mỹ mới biết đă lầm khi chọn Obama thay v́ HC làm tổng thống (có vài polls nói rằng nếu chọn HC làm tổng thống th́ nước Mỹ đă khá hơn hiện giờ).
-Sau hết, xin nói về biến cố đại sứ Mỹ và 3 nhân viên vừa bị ám sát tại Lybia vào tuần lễ thứ hai của tháng 9 năm 2012. Biến cố này đă gợi ư (inspire) cho Con C̣ viết bài này.
Xin khách quan kiểm điểm diễn tiến của biến cố: Vài giờ sau khi biến cố xảy ra, ông Romney, chưa kịp biết chi tiết của sựviệc, đă nhảy sổ vào công kích rằng chính quyền của ông Obama phải chịu trách nhiệm về
vụ này. Romney đă bị cácđồng chí của ḿnh như Mc Caine phê b́nh là qúa vội vă và bị Obama giáng cho một búa rất khó phục hồi:“ Shoot first, aim later” ( bắn trước nhắm sau)
Giới truyền thông Hoa Kỳth́, sau khi thu thập đủ tin tức, đă nêu ra một vấn đề thật mới mẻ liên hệ tới tương lai của ông Romney: “ Liệu đối ngoại có là một issue thứ hai trong cuộc bầu cửnày hay không? Trước đây, economy và unemployment là issue duy nhất; đối ngoại (mà ông Romney đang thua 12 điểm)không quan trọng. Nay nó trở thành quan trọng v́ ông Romney qúa imature, có thể làm cho nước Mỹ bị cô lập trong chính trường quốc tế nếu ông thắng cử.
Người công dân Mỹ th́ nghĩ rằng, sau một thảm kịch như vậy, một chính khách như ông Romney đáng lẽ phải phân ưu với gia đ́nhcủa các nạn nhân trước, rồi sau khi nghiên cứu vấn đề, mới b́nh luận sau. Romney chưa ready để làm tổng thống.
Bây giờ nói đến phản ứng của bà HC:
Bà đă phản ứng rất nhịp nhàng với tổng thống của bà:
Trước tiên bà đọc một bài diễn văn ngắn, đại cương nói đây là một thảm kịch làm cho chính giới và nhân dân Hoa Kỳ súc động nhưng kẻ chủ mưu ám sát không phải chính phủ Lybia, cũng không phải nhân dân Lybia mà do một số người khát máu qúa khích. Bà nói sẽ phối hợp với chính phủ Lybia để tiêu diệt bọn khủng bố.
Sau khi đă biết rơ ngày giờ của các cuộc biểu t́nh bạo động chống Mỹ ở Egypt so với ngày giờ xảy ra cuộc ám sát tại Lybia, cùng những chi tiết liên hệ tới cuốn phim Inocent chiếu tại California, bà tin rằng cuốn phim đó là cái ng̣i của cuộc bạo động và tuyên bốchính phủ Hoa Kỳ sẽ truy t́m người chủ mưu của cuốn phim (hiện đang dào tẩu) để đưa ra công lư.
Ư của bà rất minh bạch:
a/ Mỹ là một quốc gia tựdo dân chủ nên chính quyền không kiểm duyệt báo chí, sách vở và phim ảnh. Vậy người Hồi giáo nên hiểu rằng chính phủ Mỹ không có trách nhiệm ǵ về việc cuốn phim được chiếu tự do ở California.
2/ Mỹ là quốc gia thượng tôn pháp luật nên bất kỳ ai âm mưu gây rối việc đối ngoại của chính phủ sẽ bịtruy tố (truy tố không có nghĩa là giết mà là giao cho cơ quan tư pháp thụ lư).
3/ Chính phủ Lybia không chủ trương việc ám sát này nên nền bang giao giữa 2 nước sẽ tiếp tục b́nh thường. Vậy dân chúng Mỹ phải b́nh tĩnh tin tưởng đường lối của chính phủ tại Trung Đông.
4/ Chính phủ Mỹ coi terrorists là kẻ thù. Vậy FBI sẽ phối hợp với quân lực và cảnh sát Lybia trong việc truy lùng chúng.
Cảm nghĩ của ConC̣ trong vụ ám sát:
Qua những dữ kiện kể trên, C̣ hoàn toàn đồng ư với lối giải quyết vấn đề của HC và chính phủ. (Nếu là chính phủ Cộng Ḥa cũng phải làm tương tự như thế).
Hắn rất thán phục thái độtrầm tĩnh của một số chính khách Cộng Ḥa đă đặt quyền lợi của quốc gia trên quyền lợi của đảng. Không vội vă đổ thừa. Không lợi dụng biến cố. Không làm cho biến cố trầm trọng thêm.
Hắn cũng thán phục giới truyền thông đă rất khéo léo và khách quan trong vụ này. Không bóp méo sự việc. Không mislead quần chúng. Không cổ vơ hận thù. Kiên nhẫn thu thập tin tức. B́nh tĩnh lắng nghe giới thẩm quyền phân giải.
Hắn càng chiêm ngưỡng quần chúng Hoa Kỳ đă b́nh tĩnh theo dơi tin tức từ chính quyền và giới truyền thông. Không xôn xao. Không nổi giận. Không biểu t́nh.
Hắn phản đối thái độ bất xứng (inappropriate) của ông Romney. Qúa vội vă. Chưa trưởng thành. Đặt ích lợi bầu cử lên trên ích lợi của quốc gia. Không phân ưu với nạn nhân. Không thông cảm nỗi khó khăn của tổng thống đối lập mà chỉ nhân dịp này đả kích (nếu đả kích rồiđưa ra đường lối giải quyết của ḿnh th́ lại là chuyện hợp lư nhưng ông đă không biết làm như vậy).
Sau hết xin nói sơ qua về phản ứng của người Mỹ gốc Việt:
Nói chung th́ người Mỹgốc Việt rất quan tâm tới biến cố này, không thờ ơ như một vài cộng đồng khác ( tỷ dụ: cộng đồng người Tàu, người Ấn ).
Rất nhiều người (kể cảngười theo Cộng Ḥa và Dân Chủ), nhất là giới trung lưu và swing voters đă nghĩgiống như C̣.
Một số người thuộc nhóm Cộng Ḥa qúa khích (với nỗi ám ảnh cố hữu rằng chỉ đảng Cộng Ḥa mới chống Cộng và ngại rằng ông Obama sẽ tái cử) đă vội vă hùa theo ông Romney, quy lỗi cho chính quyền Obama phải chịu trách nhiệm về cuôc ám sát và đ̣i phải phản ứng mạnh mẽ hơn như dùng không quân oanh kích hoặc dùng seals đột kích những nơi t́nh nghi chứa chấp bọn khủng bố. Họ không lường được hậu qủa của hành động thiếu trách nhiệm ấy.
Một số người khác (sẵn có thành kiến với người Hồi giáo như nông nổi, bạo động, cuồng tín, cố chấp, kỳthị) đă biểu đồng t́nh với cuốn phim Inocent và bất măn với bà Hilary Clinton khi bà tuyên bố truy lùng kẻ chủ mưu cuốn phim. Họ không thấy những nguy hiểm tiềm ẩn bên trong vụ này. Toàn thế giới ai cũng biết người Hồi giáo qúa khích đă làm nhiều việc phi nhân đạo, phi chính nghĩa, phi dân chủ, trong ṿng 15 năm nay nhưng c̣n có hàng trăm triệu người Hồi ôn ḥa vẫn muốn chung sống với những người thuộc tôn giáo khác. Nếu để họ hiểu lầm rằng nước Mỹ chủ trương chống Hồi giáo th́ hậu quả không thể lường được; có thể xảy ra thánh chiến giết hại cảchục triệu người như trong những thế kỷ trước. Việc tối quan trọng là: dập tắt tức khắc những cuộc biểu t́nh bạo động chống Mỹ ở Trung Đông bằng ngoại giao ḥa hoăn, bằng giải thích hợp lư và bằng thái độ chân thành. Phải cho họ hiểu rằng chính phủ Mỹ, song song với việc giệt terrorists, c̣n trừng trị cả bọn âm mưu chia rẽ Mỹ-Hồi ngay trong nội địa Mỹ. Không thể đểcác cuộc biểu t́nh bạo động lan ra khắp Trung Đông nhanh như vết dầu loang tới mức không thể ngăn cản được. Những điều mà chính phủ Mỹ (dù Dân Chủ hay Cộng Ḥa) đang làm không ngoài mục đích ấy.
Con C̣ chân thành cảm ơn vài người bạn đă email một phần của cuốn phim rác rưởi Inocent và bản dịch của cuộc điều tra nêu tên những diễn viên bị lừa trong cuốn phim, cùng tên của gă thủ phạm gốc Do Thái (hiện đang đào tẩu) đă có mưu đồ đen tối muốn trả thù dân Hồi bất kể những hậu qủa tai hại gây ra cho nước Mỹ.
Cuối cùng, Con C̣ xin những ai có tính nóng nảy đừng muốn giải tỏa hận thù bằng hận thù để hận thù chồng chất (như Phật dạy). Qúy vị cứ b́nh tĩnh chờ đợi chính phủ giải quyết từ từ và cứng rắn trong ôn ḥa.
Đừng liên hệ vụ này với bầu cử. Qúy vị có thể bỏ phiếu dựa (focus) trên quyền lợi cá nhân hay gia đ́nh của qúy vị mà vẫn được người Mỹ kính nể. Họ không tin những người vỗ ngực khoe rằng ḿnh bỏ phiếu v́ yêu nước Mỹ.
Chúc qúy vị ḥa b́nh, an lạc.
Con C̣ (BS Nguyễn Văn Bảo)
Bookmarks