Page 6 of 9 FirstFirst ... 23456789 LastLast
Results 51 to 60 of 86

Thread: " NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA "

  1. #51
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười



    Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
    Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
    Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
    Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

    Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
    Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
    Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
    Trắng cả ḷng con lúc nghĩ về

    Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
    Bên đời gió tạt với mưa tuôn
    Con đi góp lá ngh́n phương lại
    Đốt lửa cho đời tan khói sương

    Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
    Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
    Mẹ xa xôi quá làm sao vói
    Biết đến bao giờ trông thấy nhau

    Đừng khóc Mẹ ơi hăy ráng chờ
    Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
    Đau thương con viết vào trong lá
    Hơi ấm con t́m trong giấc mơ

    Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
    Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
    Ví mà tôi đổi thời gian được
    Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

    Trần Trung Đạo

    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Doi-Ca-Th.../IW6A6EBO.html

  2. #52
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Danh Ngon Mother's Day 2012


  3. #53
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chuyện cảm động từ một quán ăn





    Một bà cụ 80 tuổi đến một quán ăn hỏi nhân viên phục vụ:

    “Bà chỉ có mười ngàn, bà muốn uống canh.”

    V́ bà cụ đă lớn tuổi, nói chuyện nghe không rơ lắm.

    Khi đó tôi có thể cảm nhận được sự ngại ngùng của bà, vẻ mặt của bà thiếu điều muốn khóc.

    Một lúc sau, nữ phục vụ bưng ra một bát cơm và canh nóng để trước mặt cụ.

    Bà cụ nh́n thấy trong cơm có thịt, liền vội nói:

    “Bà không cần thịt, bà chỉ có mười ngàn thôi.”

    Nữ phục vụ nhỏ nhẹ đáp lại:

    “Bà ơi, cái này không tính tiền, bà cứ từ từ dùng ạ!”


    Mỗi người chúng ta ai cũng sẽ già đi, sống tốt với người già luôn là một nét đẹp đạo đức của con người.


    http://m.ione.net/tin-tuc/ishare/tin...t-quan-an.html
    Last edited by Tigon; 12-05-2012 at 08:40 PM.

  4. #54
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Hạt Giống Cho Tâm Hồn,


    Câu chuyện đă xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tại trường tiểu học của thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ.



    Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp năm, nh́n cả lớp và nói cô sẽ yêu tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết ḿnh sẽ không làm được điều đó bởi cô đă nh́n thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu.

    Năm ngoái, cô đă từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo th́ lôi thôi lếch thếch, c̣n người ngợm th́ lại quá bẩn thỉu. “Teddy trông thật khó ưa.”

    Chẳng những thế, cô Thompson c̣n dùng cây bút đỏ vạch một chữ thật rơ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém).

    Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích của từng học sinh trong lớp ḿnh chủ nhiệm. Cô Thompson đă nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những ǵ đọc được.

    *Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 nhận xét Teddy như sau: “Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan… Em là nguồn vui cho người chung quanh”.

    * Cô giáo lớp 2 nhận xét: “Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quư nhưng có chút vấn đề v́ mẹ em ốm nặng và cuộc sống trong gia đ́nh thật sự là một cuộc chiến đấu”.

    * Giáo viên lớp 3 ghi: “Cái chết của người mẹ đă tác động mạnh đến Teddy. Em đă cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đ́nh sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ”.

    * Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 nhận xét: “Teddy tỏ ra lănh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp”.

    Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn.

    Cô c̣n thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những gói quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hoá.

    Cô Thompson cảm thấy đau ḷng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đă bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc ṿng giả kim cương cũ đă sút mất một vài hột đá và một chai nước hoa chỉ c̣n lại một ít. Nhưng cô đă dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc ṿng đẹp, đeo nó vào tay và xịt ít nước hoa trong chai lên cổ.

    Hôm đó Teddy đă nén lại cho đến cuối giờ để nói với cô: “Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa”. Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đă ngồi khóc cả giờ đồng hồ.

    Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô c̣n lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước.

    Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đă trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của ḿnh vào đầu năm học, cô đă không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học sinh cưng nhất của cô.

    Một năm sau, cô t́m thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: “Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em”. Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đă tốt nghiệp trung học, đứng hạng 3 trong lớp và “Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em”.

    Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng “Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quư nhất trong đời”. Rồi bốn năm sau nữa, cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đă đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. “Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em”, nhưng lúc này tên cậu đă dài hơn. Bức thư kư tên Theodore F. Stoddard – giáo sư tiến sĩ.

    Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đă gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích v́ cha cậu đă mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc ǵ đă xảy ra?

    Ngày đó, cô đeo chiếc ṿng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đă tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đă dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard th́ thầm vào tai cô Thompson: “Cám ơn cô đă tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều v́ đă làm cho em cảm thấy ḿnh quan trọng và cho em niềm tin rằng ḿnh sẽ tiến bộ”.

    Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: “Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đă dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô gặp được em.”

    Theo Langxitrum

    http://kenh102.vn/24098/mot-cau-chuyen-cam-dong/

  5. #55
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Thơ viết trên tường viện dưỡng lăo

    * Con ơi! Khi con c̣n thơ dại,
    Mẹ đă mất rất nhiều thời gian,
    Mẹ dạy con cầm th́a, dùng đũa ăn cơm
    Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi

    Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con ḿnh sống bên nhau
    Làm mẹ nhớ thương da diết
    V́ thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
    Con hăy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút
    Cho mẹ suy nghĩ thêm
    Cho dù cuối cùng, ngay cả định nói ǵ
    Mẹ cũng quên…


    ** Con ơi! Con quên là mẹ con ta đă tập luyện hàng trăm lần
    Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời?
    Con nhớ không, mỗi ngày mẹ đáp
    Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu

    Nên, nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng
    Ngâm nga những khúc ru con thời con bé
    Xin con tha thứ cho mẹ!
    Xin con cho mẹ ch́m trong những hồi ức ấy nhé!
    Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà!
    Con ơi! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,
    Ăn cơm văi đầy vạt áo
    Chải đầu tay bần bật run
    Đừng giục giă mẹ!
    Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm
    Mẹ chỉ cần có con ở bên
    Mẹ đủ ấm.

    *** Con ơi!
    Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước
    Mẹ xin con nắm tay mẹ
    D́u mẹ, chậm thôi
    Như năm đó
    Mẹ d́u con đi những bước đầu đời.

    Hải Tŕnh sưu tầm
    Trang Hạ dịch


    Chú thích:

    Bài thơ được lưu truyền trên mạng từ năm 2004 do Thủy Khởi – một bút danh không xác định được tác giả thật – đăng tải. Được biết, “Thơ viết trên tường nhà dưỡng lăo” được chép lại từ một bài thơ viết trên tường một viện dưỡng lăo, ở khu phố phía Tây đường Dân Quyền (Thành phố Đài Bắc – Đài Loan).

  6. #56
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    NHỚ MẸ NGÀY XUÂN.

    - Để nhớ ngày mùng 5 Tết Giáp Dần 1974, mẹ đến thăm con-


    Từ xa mẹ đến thăm con.
    Ngày mùng năm Tết vẫn c̣n là Xuân.
    Chờ tan trống trận thu quân.
    Mẹ già khoắc khoải dỏi từng bước chân.


    Tết, đơn vị vẫn hành quân.
    Giữ yên làng xóm cho dân được nhờ.
    Ngồi trong đồn vắng mong chờ.
    Gặp con, nước mắt hoen bờ má nhăn.


    Một năm, có mấy ngày Xuân.
    Giờ con c̣n măi bặt tăm tin nhà.
    Nén nhang thơm cúng ông bà.
    Con c̣n thiếu vắng, mẹ cha đừng buồn.


    Ôm con, lệ mẹ trào tuông.
    Con c̣n đi giữ nước non cỏi bờ.
    Ơn trên xin phù hộ cho,
    Con tôi mạnh khỏe, cha lo mẹ buồn.


    Bạn bè trai trẻ như con.
    Vẫn c̣n nặng gánh can thường trên vai.
    Con đi tháng rộng năm dài.
    Để cha mẹ dỏi từng ngày ngóng trông.


    Em thơ thôi những chờ mong.
    Anh xin khất lại những đồng tiền Xuân.
    Ăn dùm anh miếng bánh chưng.
    Dĩa dưa hấu đỏ, rượu mừng đoàn viên.


    Nắm tay tiển mẹ xuống thuyền.
    Ḍng sông hờ hửng chiều nghiêng nắng dài.
    Thuyền xa khuất nẻo tương lai.
    Quay lưng con nén bi ai vào hồn.


    Giờ nh́n ảnh mẹ trên tường.
    C̣n ai để phụng dưỡng ơn sông dài.
    Ngày Xuân viếng mộ sớm mai.
    Để con nhớ lại những ngày Xuân xưa.



    Biên Ḥa, ngày 9/5/2012.


    Nhận qua email từ tác giả luando11251@yahoo.co m.vn

  7. #57
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Một phụ nữ trẻ đă hy sinh thân ḿnh để che chở và bảo vệ đứa con nhỏ của cô trong trận động đất kinh hoàng ở Nhật Bản

    Một phụ nữ trẻ đă hy sinh thân ḿnh để che chở và bảo vệ đứa con nhỏ của cô trong trận động đất kinh hoàng ở Nhật Bản hồi tháng 3. Có một tin nhắn trên màn h́nh, viết: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con".

    Câu chuyện xúc động này đang lan truyền khắp thế giới mạng, khiến nhiều người phải thán phục trước t́nh mẫu tử thiêng liêng và tinh thần dũng cảm của người Nhật.


    Sau khi động đất qua đi, lực lượng cứu hộ bắt đầu các hoạt động t́m kiếm cứu nạn. Và khi họ tiếp cận đống đổ nát từ ngôi nhà của một phụ nữ trẻ, họ thấy thi thể của cô qua các vết nứt.

    Nhưng tư thế của cô có ǵ đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện; cơ thể nghiêng về phía trước, và hai tay cô đang đỡ lấy một vật ǵ đó. Ngôi nhà sập lên lưng và đầu cô.

    Đội trưởng đội cứu hộ đă gặp rất nhiều khó khăn khi anh luồn tay ḿnh qua một khe hẹp trên tường để với tới thi thể nạn nhân. Anh hy vọng rằng, người phụ nữ này có thể vẫn c̣n sống. Thế nhưng cơ thể lạnh và cứng đờ cho thấy cô đă chết.


    Cả đội rời đi và tiếp tục cuộc t́m kiếm ở ṭa nhà đổ sập bên cạnh. Không hiểu sao, viên đội trưởng cảm thấy như bị một lực hút kéo trở lại ngôi nhà của người phụ nữ. Một lần nữa, anh quỳ xuống và luồn tay qua khe hẹp để t́m kiếm ở khoảng không nhỏ bên dưới xác chết. Bỗng nhiên, anh hét lên sung sướng: "Một đứa bé! Có một đứa bé!".

    Cả đội đă cùng nhau làm việc; họ cẩn thận dỡ bỏ những cái cọc trong đống đổ nát xung quanh người phụ nữ. Có một cậu bé 3 tháng tuổi được bọc trong một chiếc chăn hoa bên dưới thi thể của người mẹ.

    Rơ ràng, người phụ nữ đă hy sinh để cứu con ḿnh. Khi ngôi nhà sập, cô đă lấy thân ḿnh làm tấm chắn bảo vệ con trai. Cậu bé vẫn đang ngủ một cách yên b́nh khi đội cứu hộ nhấc em lên.


    Bác sĩ đă nhanh chóng kiểm tra sức khỏe của cậu bé. Sau khi mở tấm chăn, ông nh́n thấy một điện thoại di động bên trong. Có một tin nhắn trên màn h́nh, viết: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con".


    Chiếc điện thoại di động đă được truyền từ tay người này sang tay người khác. Tất cả những ai đă đọc mẩu tin đều không ngăn nổi ḍng nước mắt: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con".


    May 10, 2012

    http://luongtamconggiao.wordpress.co...rnet-nong-ran/

  8. #58
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    CON ĐỂ DÀNH PH̉NG KHI ĐAU ỐM

    Câu chuyện về một bà mẹ già ở Miền Tây, vùng đồng bằng Sông Cửu Long. Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn khôn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gửi về cho bà một lá thư và 200$ tiêu xài.

    Hết xuân này đến xuân kia, cô con gái luôn viện cớ này cớ nọ, không chịu về thăm người mẹ thương yêu. Khi người mẹ mất, cô về làm đáng tang rất to nhưng tuyệt nhiên cô không rơi một giọt nước mắt.

    Đến khi mở chiếc rương mà bà cụ luôn để ở đầu giường, bỗng cô ̣a lên khóc nức nở, ôm lấy quan tài mẹ ḿnh hét lên như điên dại: "Mẹ...Mẹ ơi..."

    Mọi người vây nhau xem trong chiếc rương có ǵ. À, th́ ra là những tờ đô-la mới toanh c̣n buộc dây. Và c̣n một mảnh giấy đă úa vàng, viết nguệch ngoạc được dán dính lại với tấm h́nh cô con gái lúc mới lọt ḷng:
    "Tiền nhiều quá, mẹ xài không hết con à. Mẹ nhớ con lắm, mỗi khi nghe tiếng xe ông-đa (honda) là mẹ chạy ra. Lần nào cũng không phải là con hết. Số tiền này mẹ để lại cho con, CON ĐỂ DÀNH PH̉NG KHI ĐAU ỐM nghe con."

    Cô con gái đă có tất cả những ǵ một người phụ nữ có thể có: tiền, danh vọng, địa vị, chồng thành đạt, con ngoan. Nhưng cô đă mất một điều vô cùng thiêng liêng: MẸ!





    http://danchuahiepthong.com/index.ph...-tm&Itemid=601

  9. #59
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ngôn ngữ trần gian chứa không đầy hai tiếng Mẹ Ơi



  10. #60
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Đêm mơ thấy Mẹ

    TốngPhước Hiến



    Đêm hôm qua tôi nằm mơ thấy Mẹ,

    Vẫn mắt buồn, vẫn chiếc áo đơn sơ.

    Vẫn tay gầy, vẫn má hóp thẩn thờ ,

    C̣n nguyên vẹn những ǵ nơi dáng Mẹ.

    Mẹ không nói mắt dường như ngấn lệ

    Giọt lệ sầu, Mẹ chớm buổi tang chồng.

    Rồi xót xa, khóc con vào lao lư

    Thương non sông, con mất súng tan hàng

    Ánh mắt Mẹ, vẫn dạt dào mơ ước
    ,
    Niềm ước mơ thật giản dị b́nh thường:

    -Đời ấm no, xóm làng thôi xơ xác.

    Súng oán thù thôi tàn sát quê hương.

    Đôi mắt Mẹ, là vạn lời tha thiết

    Là t́nh yêu, như gió nước ŕ rào.

    Là lịch sử kết liền bao thế hệ,

    Là lời ru là điệp khúc ca dao

    Con tỉnh giấc, bóng đen c̣n u uất

    Bóng mẹ hiền vẫn sừng sững chưa nḥa


    http://nghiathuc.wordpress.com/2012/...ongphuoc-hien/

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 4
    Last Post: 29-10-2012, 07:45 PM
  2. Replies: 5
    Last Post: 16-07-2012, 01:14 AM
  3. Replies: 2
    Last Post: 07-07-2012, 07:04 AM
  4. Replies: 5
    Last Post: 21-04-2012, 09:41 PM
  5. Replies: 5
    Last Post: 27-07-2011, 09:35 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •