Page 7 of 15 FirstFirst ... 34567891011 ... LastLast
Results 61 to 70 of 145

Thread: Quá nhiều thành phần: trí thức, luật sư, công nhân tham gia vào đảng Việt Tân !

  1. #61
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    V́ các vị tổng cục trưởng tổng cục I được coi là rường cột quan trọng nhất của Bộ Nội vụ, ṇng súng cho chính quyền t́ vào nên tôi cố gắng chọn ở mỗi ông tướng một khía cạnh tiêu biểu, trước hết để tŕnh bày tính đa dạng, khả năng phát triển nhân cách một cách phong phú của đám quan lớn cộng sản, sau nữa để người đọc đỡ nhàm chán v́ phải chứng kiến măi một nội dung.

    Dẫu rằng, nh́n trên tổng thể, các ông tổng cục trưởng đều có các đặc tính chung của bọn hung thần chế độ, của đám người ngất nghểu trên đỉnh cao quyền lực, tự coi ḿnh là Thượng đế, nhưng họ vẫn có các đặc điểm riêng, khá dễ dàng phân biệt.

    Nếu như ông Dương Thông được coi như biểu tượng của sự tham nhũng và thói đạo đức giả, ông Năm Huy như một Bố trẻ mafia th́ ông trung tướng Nguyễn Văn Hưởng có dáng dấp hào hoa hơn, ông ta có vẻ như một trai chơi (play boy) chính cống. Đó là đặc tính của Ất Dậu (Gà trống) hay cá tính riêng của ông nghị Trần? Ông tổng cục trưởng này có một đội ngũ gái bao, mà cô gái bao già nhất, kém mă nhất là Hồ Thu Hồng, sinh năm 1960, tuổi con Chuột.

    Hồ Thu Hồng tuy là gái bao, nhưng lại có thẻ nhà báo, tờ báo cô ta đang điều hành là Thể Thao TpHCM. Như thế, cô Hồng là thứ gái bao có chữ, cao cấp hơn các chị em khác một cái đầu nên tuy kém mă nhất trong bọn cô vẫn được trai chơi sủng ái.

    Cậy ḿnh có chữ, cô Hồ Thu Hồng mở cả một site internet để chửi bới những người đấu tranh cho dân chủ và trước hết, để ca ngợi ông Nguyễn Văn Hưởng là “Người đàn ông tài cao, học rộng”, người đă “yêu chiều cung phụng hết ḷng” mỹ nhân. Nỗi hân hoan cũng như sự tận tuỵ với người t́nh của cô Hồng là dễ hiểu.

    Trước đây, khi c̣n là vợ nhà văn Trần Nhật Tuấn, cô ta chỉ là một phóng viên báo tầm thường, không đến nỗi túng thiếu nhưng cũng chưa bao giờ dư dả. Từ khi trở thành gái bao của ông Trần, cuộc đời cô Hồng đổi thay như có phép mầu, cô ta xây nhà lầu cho ḿnh, xây nhà lầu cho bố mẹ và những người thân khác, cô ta mua hết lô đất này sang dăy nhà kia để cho thuê, rồi gửi các con sang Mỹ học... Niềm hạnh phúc lớn lao đó khiến cô ta không thể ngậm miệng, và hễ có cơ hội là phải rống lên v́ sung sướng.

    Nếu đọc lại các bài báo cô Hồng từng viết, ta dễ dàng nhận ra điều đó. Tiêu biểu là bài viết về cảm xúc trên vùng đất nung lửa Quảng Trị Đông Hà. Khi tới miền đất này, nhà báo Hồ Thu Hồng chứng kiến nỗi khổ sở của đám dân xung quanh trong thứ khí hậu khắc nghiệt, lại tận hưởng cảm giác mát lạnh của chiếc xe hơi sang trọng mà người t́nh mua cho, cô ta không thể nén ḷng mà phải rên lên hừ hừ v́ khoái cảm. Khi cơn khoái cảm lắng dịu, cô Hồng tiếp tục thốt lời tri ân nồng nhiệt với “chàng tài

  2. #62
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    cao học rộng” Nguyễn Văn Hưởng tức Trần. Đọc bài báo này, tôi không khỏi mỉm cười v́ liên tưởng đến h́nh ảnh một con gà mái đang chịu trống, con trống th́ im lặng cong lưng, dướn cổ trong cơn khoái lạc, c̣n con mái lại kêu quang quác để khắp bốn bề rào dậu làng xóm cùng nghe.

    Ở đây, cần phải nói rơ rằng tôi không thành kiến với nghề gái bao. Gái điếm và gái bao là những nghề cổ lỗ nhất trong lịch sử nhân loại. Đừng đóng vai đạo đức giả th́ phải xác nhận rằng ở đâu có cầu, ở đó có cung. Nghề gái điếm cũng như gái bao tồn tại trong mọi thời đại và mọi nơi chốn v́ thời nào và ở đâu cũng có những người đàn ông không đủ điều kiện thành lập gia đ́nh, hoặc có gia đ́nh nhưng bất hạnh với vợ, hoặc vợ họ không đủ sức giải phóng cái dung lượng nhục dục tồn tại trong cơ thể họ như một hoả diệm sơn. Vân vân... Tóm lại, tôi không quan tâm đến nghề gái bao, nhưng tôi quan tâm đến tiền bao gái.

    Bởi ở đây, kẻ trả tiền là một bậc lương đống triều đ́nh, kẻ có đầy đủ quyền năng và mánh khoé để rót các thứ quỹ quốc gia sang tài khoản đám mèo cái thoả măn phần dưới rốn của y. Hồ Thu Hồng sinh năm 1960, đằng trước lắp hai túi bọt biển, đằng sau mông độn silicon, mắt một mí đi mỹ viện cắt thành hai mí, nói đích xác cô ta chưa bao giờ là một mỹ nhân, vậy mà c̣n được hưởng sự “yêu chiều cung phụng” thả phanh như chính cô ta thú nhận.

    Vậy c̣n các cô khác, các em trẻ trung hơn, xinh đẹp hơn? Các em sinh năm 1970, 1973 và nhất là 1975, da thịt nơn nường hơn, xôi oản đều là của thật chứ không phải đồ giả, mắt hai mí long lanh do cha sinh mẻ đẻ chứ không nhờ dao kéo thẩm mỹ viện can thiệp vào, những em ấy ắt phải được “yêu chiều cung phụng trăm lần hơn”, bởi theo nghề chơi, thuyền nổi khi nước nổi. Để ṣng phẳng với luật chơi, để không hổ mặt đấng mày râu, ắt trai chơi Nguyễn Văn Hưởng phải làm đầy hầu bao đám mỹ nhân.

    Tiền ấy moi từ đâu ra? Phải chăng lương trung tướng cộng với lương ông nghị đủ trang trải tất thảy các chi phí, đủ xây hàng loạt nhà lầu cho đám mèo và bố mẹ họ, đủ mua hàng loạt ô-tô deluxe cho các cô nương? Trong các bạn đọc liệu có ai hành nghề kế toán hay không? Nếu có, xin nhờ các vị làm giúp bài toán. Môn toán, là môn điểm kém nhất trong học bạ của tôi, từ cấp một đến cấp ba.

    Phần trên, tôi giới thiệu ba gương mặt quyền lực của Bộ Nội vụ để bạn đọc hiểu rơ v́ sao các quan chức công an càng ngày càng biến thành bọn tội phạm, bọn trộm cướp, đúng như câu ca của các cụ xưa

  3. #63
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Con ơi, mẹ bảo con này,
    Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan

    Tuy nhiên, tôi không có ư nói rằng toàn thể các sĩ quan công an đều là bọn mafia, đều là quân cướp. Bởi, nói như vậy là vu khống, là hàm hồ. Nói điêu th́ trước hết, kẻ nói phải chịu h́nh phạt theo luật nhân quả. Trong đám công an, không thiếu những người trung thực, theo ngôn ngữ b́nh dân, người tử tế. Chỉ có điều họ đă trở thành thiểu số và họ gần như vô năng. Đó là những ǵ tôi trải nghiệm.

    Năm 1991, nhà nước cộng sản bắt tôi. Người kí lệnh là đại tá Nguyễn Công Nhuận. Thời gian tôi ở tù cũng chính ông Nhuận điều hành nhóm ba người hỏi cung. Thời gian này được chia thành hai giai đoạn: Giai đoạn hỏi cung và giai đoạn xin cung.

    Hỏi cung là việc thông thường đối với các tù chính trị. Mục tiêu nhằm t́m xem tôi liên lạc với ai, ai là kẻ chỉ huy tôi, ai là kẻ gây ảnh hưởng với tôi thậm chí khống chế tôi.

    Điều này dễ hiểu.

    Những người đàn ông Việt Nam, công an cũng như không công an, trong sâu thẳm tâm hồn, họ khinh bỉ đàn bà, họ coi đàn bà là bọn đầu óc nông nổi, chỉ hành động v́ ngu ngốc và bị xui khiến. Công an, cái nghề của bạo lực, thứ định kiến này càng mănh liệt hơn. Thế nên, các cuộc hỏi cung nhiều khi dẫn đến tay bo. Nói cụ thể là có lần, tôi chồm lên với ư định thoi vào giữa mặt ông đại tá này.

    Tuy nhiên, giai đoạn hỏi cung thực sự kéo dài không quá lâu bởi sau rốt, dẫu đặt cả ngh́n lần một câu hỏi th́ họ cũng chỉ được nghe câu trả lời duy nhất của tôi là “Tôi là kẻ chủ tâm đ̣i dân chủ và tôi sẽ chống chính quyền cộng sản cho đến phút cuối cùng. Chính tôi rủ rê, tuyên truyền người khác đi theo tôi, tôi dạy họ căm thù và khinh bỉ đảng bởi đa phần những người lớn tuổi hơn tôi đă gắn bó với chính quyền này trong những năm kháng chiến chống Pháp nên họ không nỡ hoặc chưa nỡ dứt t́nh. Tôi không có mảy may chút t́nh nào với bọn cầm quyền, tôi chủ tâm tiêu diệt họ”. Như thế, chẳng c̣n lư do ǵ để nhai măi một thứ bă trầu đă hết nước. Vả chăng, qua mấy tháng ṛng ră, ông đại tá Nguyễn Công Nhuận đă hiểu tôi là ai, và v́ thế, ông ta bèn chuyển sang giai đoạn xin cung.

    Xin cung? V́ sao lại xin cung? Nghe có vẻ huyênh hoang khoác lác. Thực chất, tôi chưa t́m được danh từ nào tương hợp hơn. Tôi sẽ lư giải điều này ngay bây giờ.

    Ngày họ bắt tôi, ông Mai Chí Thọ đang c̣n là bộ trưởng, nhưng khi tôi đang ở trong tù th́ ông này mất chức và ông Bùi Thiện Ngộ lên thay.

    Mai Chí Thọ hồi trẻ là trương tuần, đánh chết dân sợ Tây bỏ tù nên trốn đi làm cách mạng. Được anh là Lê Đức Thọ nâng đỡ nên nhẩy về nắm bộ nội vụ. Vốn không có nghiệp vụ, lại hống hách nên ông ta bị các sĩ quan công an các cấp vụ, cục vừa khinh bỉ vừa căm tức. Đă thế, Mai Chí Thọ ngang nhiên bổ nhiệm Lê Tẩu, lái xe riêng của ông ta lên vị trí Tổng cục trưởng Tổng cục Hậu cần.

  4. #64
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Lê Tẩu là ai, về mặt chính danh, y là lái xe riêng của Mai Chí Thọ. Trên thực tế, y là kẻ tay chân tâm phúc, kẻ chuyên đưa ông ta đi săn, đi nhậu và dẫn gái về cho “thủ trưởng xài”. Tổng cục Hậu cần là tổng cục “quyền sinh quyền sát” trong ḷng bộ nội vụ, chẳng những nó nắm các nguồn tài chính quan trọng liên quan đến nghề “cảnh sát” mà nó c̣n nắm hạ tầng cơ sở, mà khâu thiết thực nhất đối với đời sống các quan chức là nhà đất.

    Từ các khu tập thể đắt tiền dành cho các sĩ quan cao cấp cho đến các khu cao tầng ít tiện nghi hơn dành cho sĩ quan cấp thấp đều nằm trong tay Lê Tẩu, một ḿnh y có quyền phân phối. Vốn là tên lưu manh, vô học, bỗng chốc nhẩy lên đầu lên cổ mọi người, Lê Tẩu thực thi quyền lực dưới hai áp lực tâm lư: thói tàn ác của một thằng chánh tổng và mặc cảm của kẻ hèn hạ, ngu dốt mới được đổi đời.

    V́ lẽ đó, ai nịnh nọt y, ai chịu cúi luồn đút lót y đều được phân phối các căn hộ đắt tiền, tại các khu sang trọng. Ngược lại, kẻ nào khiến y ngứa mắt, dù dày công hăn mă, dù hiển nhiên được ưu đăi theo chính sách cũng đều bị hất cẳng ra ngoài. Tóm lại, Lê Tẩu hành xử bất lề luật, ngang ngược đến mức đám sĩ quan trong bộ phẫn nộ đâm đơn khiếu kiện, đó cũng là một trong các nguyên nhân buộc Mai Chí Thọ rời vơ đài.

    Trong thời gian lănh đạo tổng cục hậu cần, ngoài việc chèn ép các sĩ quan trong bộ, những người mà y biết rằng kiến thức văn hoá cũng như chuyên môn vượt hơn y năm bẩy cái đầu, Lê Tẩu c̣n lợi dụng chức quyền để chiếm đoạt công quỹ, chuyển thành các biệt thự và các lô đất của riêng y, bất động sản của y rải rác từ Sài G̣n cho tới Vũng Tàu không kể các cơ sở sẵn có tại Hà Nội.

    Quá tŕnh “bốc vàng” không thể thực hành một cách nhanh chóng nếu không có đội ngũ chân tay của y, bọn tội phạm được tuyển chọn và trả công hậu hĩ. Tài sản của Lê Tẩu không chỉ rút từ ngân quỹ quốc gia mà c̣n rút từ máu những người dân thường, những người dám cưỡng lại sự chiếm đoạt và các nhà báo theo rơi y.

    Tôi cho rằng hiện tượng Lê Tẩu là hiện tượng đậm đà bản sắc chế độ cộng sản, nơi mà quyền lực được thực thi theo cách “bố thí”, bất kể lề luật hay sự thẹn thùng. Một tên lưu manh vô học chỉ nhờ công hầu hạ chủ nhân, chỉ nhờ thành tích tu tạo được mảnh vườn nuôi hổ, nuôi trăn và nuôi cá sấu cho quan thầy Mai Chí Thọ đă được trả công bằng một chức vụ có thể khuynh loát biết bao nhiêu người tài năng hơn, tất nhiên, những người cũng c̣n thực ḷng tận tuỵ với chế độ hơn. V́ lẽ đó, khi Mai Chí Thọ ngă ngựa, đám sĩ quan cao cấp bộ nội vụ khao khát trả thù, họ muốn t́m chứng cớ để đưa Lê Tẩu ra toà, muốn thằng lưu manh từng nhục mạ họ phải ngồi bóc lịch trong nhà giam.

    Đại tá Nguyễn Công Nhuận là một trong số các sĩ quan ấy. Biết tiếng Anh và tiếng Pháp, là người trực tiếp hỏi cung các phi công Mỹ trong chiến tranh, ông đại tá này được liệt vào loại trí thức dày công hăn mă trong Bộ Nội vụ. Bị một thằng ma cô thất học, viết tiếng Việt chưa chỉnh, nửa câu tiếng Tây bồi cũng không biết, ngồi trên đầu trên cổ hà hiếp ḿnh nên ông ta “nuôi một khối căm hờn” trong dạ.

    V́ lẽ đó, suốt mấy tháng ṛng, ông Nhuận t́m cách thuyết phục tôi cho ông ta các chứng cớ để có thể buộc Lê Tẩu ra trước vành móng ngựa. Tôi dùng từ xin cung ở đây v́ lẽ ấy.

  5. #65
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Theo sự nhận định của tôi, ông Nguyễn Công Nhuận cũng như một số đồng liêu của ông ta là điển h́nh của giới công chức: trung thực nhưng bảo thủ, họ tin đinh ninh rằng phục vụ một lư tưởng tốt đẹp và chúi mũi vào làm việc theo các sơ đồ cho sẵn. Họ thiếu sự linh hoạt cũng như thiếu óc quan sát, họ không biết rằng thế giới đă đổi thay, rằng trong đám thượng cấp, hạ cấp và đồng cấp của ḿnh biết bao kẻ đă thối rữa, đă biến h́nh, đă trở thành tội phạm. Khi họ mở được mắt ra nh́n sự vật th́ đă muộn màng.

    Thế nên, dù là những người có nghiệp vụ điều tra xét hỏi, mà họ chẳng có nổi một manh mún chứng cớ trong tay. Họ đă đánh mất cơ hội, họ quá chậm chân. Dù thành thục trong nghề, dù tài ba lỗi lạc mà lỡ thời cơ th́ cũng bại. Cổ nhân dạy “Thời gian là vàng, cơ hội là kim cương” chẳng sai một ly.

    Tôi nh́n thấy tóc ông đại tá bạc đi từng ngày trong cuộc đấu tranh vô vọng. Dù động cơ hành động của ông Nhuận là chính đáng, và trong ḷng có sự đồng cảm nhưng tôi cũng không thể cho cung ông ta. Bởi tôi biết một cách đích xác rằng, ông Nhuận cũng như các sĩ quan cùng phe nhóm không đủ mạnh để chống lại băng mafia Mai Chí Thọ và Lê Tẩu. V́ không đủ mạnh, họ sẽ không thể bảo vệ được các nhân chứng. Nếu tôi mềm ḷng mà cung cấp tin tức cho ông Nguyễn Công Nhuận, lũ tội phạm sẽ thủ tiêu họ như chúng đă từng thủ tiêu nhiều người khác trước kia.

    Sau rốt, điều tôi có thể làm được là chấp nhận gặp Mai Chí Thọ. Trong cuộc gặp ấy, ông Nguyễn Công Nhuận ngồi im để nghe tôi sỉ nhục thượng cấp, kẻ thù của ḿnh. Tôi có đủ chứng cớ, tôi có thừa ḷng khinh bỉ, tôi lại không thiếu lời lẽ để khạc nhổ lên bộ mặt của tên sát nhân này. Ông đại tá hẳn rửa được một phần nỗi uất hận. Với tôi, đó là tṛ giải trí nhẹ nhàng. Nói theo giọng người dân Quảng B́nh là “không mất ǵ của bọ mà lại được ḷng lối xóm, bọ mần ngay!”

    Nh́n toàn cục, trong chế độ cộng sản, sự thối rữa nhân cách của các quan chức là không thể tránh. Một khi đă trở thành quân ăn cắp, ăn cướp, kẻ truỵ lạc, tên sát nhân, ắt đám người này phải ra khỏi cơn nhập đồng. Họ biết rơ họ là ai. Thực hành quyền lực của Thượng đế trong khi biết rơ bản thân là con vật bẩn thỉu, họ phải sống một cách phân thân. Phức cảm của sự phân thân thường dẫn đến hai trạng thái:

    - Sự cường điệu, sự khoa trương, sự lên gân khi đeo mặt nạ trước dân chúng.
    - Sự sợ hăi một cách thầm kín, và cùng với sự sợ hăi này, các toan tính cho tương lai.

    Năm 1989, tại đại hội nhà văn Việt Nam lần thứ V diễn ra tại nhà quốc hội Ba Đ́nh, ông Dương Thông lên diễn đàn, tay giơ lên chém xuống, giọng oang oang hùng hổ, không nói mà hét để đe nẹt công chúng: “Có rất nhiều văn nghệ sĩ nhận tiền của bọn phản động nước ngoài. Rồi an ninh sẽ làm việc với họ”.

    Ông Dương Thông không hiểu rằng những lời hù doạ một cách thậm xưng lẫn thái độ khoa trương của ông ta ngay lúc ấy đă khiến tôi ngờ vực. Nỗi ngờ vực ấy mau chóng biến thành xác tín dưới ảnh hưởng của linh cảm. Do đó, tôi quyết định thực hành cuộc ghi âm với việt kiều Bùi Duy Tâm. Bà ngoại tôi dạy tôi câu này “Gái đĩ th́ già mồm”. Tôi tin lời dạy của bà tôi và nhờ thế, tôi đă t́m ra bộ mặt thật của Dương Thông.

    © DCVOnline
    ( c̣n một phần cuối do tác giả Dương thu Hương viết riêng cho © DCVOnline )

  6. #66
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    Tài Liệu về Mặt Trận Hoàng Cơ Minh

    Vụ trần xuân ninh

    tác giả: Nguyễn văn Chức

    Cách đây hơn 20 năm, một đêm lạnh tháng giêng 1985, Hoàng Cơ Minh đến nhà tôi tại Houston, Texas . Ông xin tôi ủng hộ ông chống lại Phạm văn Liễu. Theo ông, chính Phạm văn Liễu đă phá vỡ mặt trận, khi đưa vấn đề quỹ kháng chiến ra trước công luận. Ông cho biết: quỹ đó, khoảng7 triệu Mỹ Kim, vẫn do ông giữ để nuôi kháng chiến quốc nội. Ông khẩn khoản mời tôi gia nhập mặt trận, Tôi để ư: ộng măc áo chắn đạn, và mang súng lục trong người.

    Khoảng 3 giờ sáng, ông từ biệt tôi, lên đuờng đi Dallas. Khi bắt tay từ biệt, ông nói: “ nếu tôi có thể làm ǵ để anh Chức tin tôi, tôi sẵn sàng làm ngay.”

    Tôi nói: “Anh có súng trong nguời, anh hăy tự sát trước mặt tôi, lúc đó tôi sẽ tin anh “

    Đó là lần chót tôi gặp Hoàng Cơ Minh.

    *

    Thấm thoắt đă hai mươi năm. Đêm nay, tháng giêng 2006, tôi đuợc tin Trần Xuân Ninh, một uỷ viên trung ương lâu đời của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (nay đổi tên là đảng Việt Tân), bị khai trừ ra khỏi đảng.

    Anh em các nơi điện thoại hoặc biên thư hỏi tôi lư do cuả hiện vụ. Tôi không t́m đựợc câu trả lời. Chỉ xin đưa ra một vài suy nghĩ..

    *

    Bọn Hoàng Cơ Minh làm kháng chiến bịp , lập chiến khu ma, quyên góp cả chục triệu Mỹ Kim cuả đồng bào, chia nhau làm của riêng gia đ́nh.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không? Và biết từ lúc nào.

    Bọn Hoàng Cơ Minh biến thành băng đảng du đăng , nạt nộ thu hụi sống hụi chết của đồng bào tỵ nạn trong nhiều năm tại nhiều thành phố ở Mỹ.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không? Và biết tư lúc nào?

    Bọn Hoàng Cơ Minh trở thành tay sai Việt Cộng từ đầu thập niên 1990, công khai đánh phá Người Việt Tỵ Nạn, tại Pháp, tại Úc, nhất là tại Mỹ.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không? Và biết từ lúc nào?

    Bọn Hoàng Cơ Minh phổ biến tài liệu nội bộ, công khai ca ngợi “CSVN có công với dân tộc”, công khai ca ngợi “Hồ Chí Minh là môt con người đáng để trân trọng và có nhiều điều ta phải học hỏi trong nếp sống làm việc và ư chí kiên tŕ.” (*)

    Trần xuân Ninh có biết hay không? Và biết lúc nào?

    Bọn Hoàng Cơ Minh tổ chức rước đèn trung thu, “v́ các cháu thiếu nhi ṭan dân ta kháng chiến” với đèn lồng nón cối cờ đỏ sao vàng , tại Úc, tại Mỹ, tại Pháp..

    Trần Xuân Ninh có biét hay không? Và biết từ lúc nào?

    Bọn Hoàng Cơ Minh công khai tiếp tay cho tên Trân Truờng , khi tên này treo ảnh Hồ Chí Minh và cờ Việt Cộng tại Bolsa năm 1999.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không?

    Bọn Hoàng Cơ Minh thành lập Tập Thể Chiến Sĩ VN Hải Ngoại, để chia rẽ hàng ngũ cựu chiến sĩ QLVNCH tại hải ngoại. Và nhất là: để cấy hậu duệ Việt Cộng tại hải ngoại, tức con cháu Việt Cộng và du học sinh Việt Cộng.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không?

    Bọn Hoàng Cơ Minh lột xác rắn trở thành cái gọi là đảng Việt Tân, theo sách lươc của Việt Cộng: dùng quần chúng hải ngoại đánh phá quần chúng hải ngoại, với mục đích chiến lượcợ củng cố bạo quyền Việt Cộng trong nuớc, và bành trướng sức phá hoại của bạo quyền ngoài nước.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không?

    Năm 2005, bọn Hoàng Cơ Minh kêu gọi đổi ngày quóc hận 30/4 thành ngày Tự Do, rồi ngày Tranh Đấu Cho Tự Do, rồi ngày Quốc Kháng. Năm nay (2006), chúng nó trưng cầu dân ư đổi ngày quốc hận 30/4 thành ngày tỵ nạn.

    Trần Xuân Ninh có biết hay không?

    Ngày 16/2/2006 vưà qua tại Paris, Lư Thái Hùng, tổng thư kư đảng Việt Tân, đă khẳng định: đường lối của Việt Tân là làm đối lập với “chính quyền” trong nước.

    Trần Xuân Ninh có biết không?

    Trong chính trị, đối lập là chấp nhận. Chấp nhận hiến pháp của chế độ, chấp nhận các định chế của chế độ, chấp nhận chính nghĩa của chế độ. Rồi đứng trên căn bản đó chống lại tất cả những ǵ di hại cho chế độ.

    Trần Xuân Ninh có hiểu điều đó hay không?

    *

    Sự tập hợp một nhóm lư thuyết (theories) có thể tạo nên một trường phái. (school).

    Sự tập họp một nhóm giá trị (values) có thể tạo nên một nền văn hoá (culture).

    Sự tập hợp một nhóm tội ác lưu manh phản bội chỉ có thể tạo ra một băng đảng của tội ác lưu manh phản bội . Đó chính là trường hợp băng đảng Hoàng Cơ Minh . Và những kẻ cộng tác với băng đảng đó, nhất là nắm chức vụ quan trọng trong băng đảng đó, như Trần Xuân Ninh, phải bị coi là cùng một bào thai tội ác với băng đảng đó, và không được hưởng sư suy đoán của sự vô tội (Presumption of Innocence). Đó là quy luật. Dĩ nhiên, quy luật có những biệt lệ. Câu hỏi đuợc đặt ra: Trần Xuân Ninh có đáng đuợc coi là biệt lệ hay không?

    *

    Sau vụ Tết Mậu Thân 1968, nữ bác sĩ Dương Quỳnh Hoa và một số nhân sĩ miền Nam đă nghe theo Việt Cộng ra bưng tham gia cách mạng. . Bà Hoa đă đuợc đặc cách giữ chức bộ trưởng y tế trong Chính Phủ Lâm Thời Cách Mạng Miền Nam. Năm 1975, khi về Sàig̣n, và khi nh́n thấy rơ bộ mặt thật của Việt Cộng, bà đă trả lại thẻ đảng viên. Lê Duẩn không từ chối lời yêu cầu của bà. Y chỉ yêu cầu một điều: trong thời hạn 10 năm, không đuợc công khai hoá hành vi trả lại thẻ đảng viên (**)

    Trước bà Dương Quỳnh Hoa hơn 15 năm, Nguyễn Mạnh Tường đă công khai chống lại đảng CSVN với bài diễn văn lịch sử lên án tội ác Việt Cộng trong vụ đấu tố ruộng đất.

    Cùng thời vời Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo, tại Âu Châu có Jean Paul Sartre, Camus, André Gide, Arthur Koestler, Signazio de Leone, v,v,,... Họ đă đi theo lư tưởng CS. Nhưng sau khi nh́n thấy rơ bộ mặt chó đẻ của CS, họ đă công khai lớn tiếng nguyền ruả cộng sản như đại hoạ của con người.

    Trí thức là thế. Dám nói lên sự thật, không hèn hạ, không xu nịnh, không a dua.

    Trở lại trường hợp Trần Xuân Ninh..
    Suốt 20 năm toa rập với lũ côn đồ Hoàng Cơ Minh, làm tay sai Việt Cộng, ăn gian nói dối lưu manh chống lại chính nghĩa người Việt Tỵ Nạn. Bây giờ giác ngộ !


    Houston, 25/2/2006



    Chú thích của tác giả

    (*) Thế Liên Kết Trong Ngoài Và Tiến Tŕnh Dân Chủ Hoá Đất Nước”. Việt Nam Dân Chủ số 5, tháng 2/1997, trang 23.

    (**) New York Times INTERNATIONAL, Thursday May 6, 1993

  7. #67
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Để gọi tên sự vật một cách rơ ràng – phần cuối: Dẫn hổ về thịt dê nhà

    Dương Thu Hương – viết riêng cho DCVOnline


    Đối với thế giới, uy tín của chính quyền cộng sản Việt Nam đă mất từ lâu, mất một phần khi xảy ra cuộc chiếm đóng Cambodia, mất toàn phần khi làn sóng thuyền nhân tràn lên các đại dương và xác chết của họ trôi khắp băi bờ các quốc gia khác.

    Với dân chúng trong nước, giờ đây họ thôi là nhà cầm quyền vĩ đại. Bởi sự thoát đồng đă xảy ra từ rất lâu, họ thôi là thượng đế và dân chúng thôi là những con nộm bị điều khiển bằng thứ tôn giáo do kẻ cầm quyền sáng tác. Dân chúng đă nh́n rơ bản mặt của họ: những con vật đi bằng hai chân, những con vật tham tàn, những con vật đang run sợ v́ sự tham tàn của chúng không c̣n được bóng tối che đậy.

    Nhà cầm quyền Hà Nội lúc này chỉ c̣n tin vào ṇng súng. Nhưng bất ḱ kẻ cầm súng nào cũng có lúc chết v́ chính thứ vũ khí mà họ sử dụng. Bởi v́, chẳng có thứ vũ khí nào tự động nhả đạn. Vũ khí nào cũng cần bàn tay của con người, dù là bàn tay bấm nút chiến tranh hạt nhân hay bàn tay cầm dao găm, súng lục. Khi con người đă nh́n rơ sự thật, khi họ không c̣n bị huyễn hoặc bởi các tṛ mị dân, khi họ hiểu họ là ai và họ có thể làm chủ số phận của họ bằng cách nào, lúc ấy, các ṇng súng sẽ đổi hướng.

    Tiếng nhạc ầm ĩ trong ngày hội “Ngàn năm Thăng Long” hẳn đă át đi tiếng nức nở của trên năm mươi gia đ́nh nạn nhân chết v́ băo lụt ở miền Trung. Các quan chức Hà Nội không bỏ ra một nửa giây để tưởng niệm những kẻ xấu số. Họ quên. Cũng như họ đă từng quên những người dân đánh cá tỉnh Thanh bị giặc Tầu giết ngoài khơi, như họ quên các chiến sĩ đă bỏ ḿnh trên biên giới vào cuộc chiến tranh năm 1979...

    Họ quên và họ quên. Vậy họ nhớ điều ǵ?

    Khi con gái họ có nhu cầu mua một chiếc váy cưới xấp xỉ 200.000 euros tại đại lộ Champs Elysées th́ họ phải nghĩ cách làm đầy thêm các ngân khoản ở ngân hàng ngoại quốc. Khi nhân t́nh của họ cần chiếc xe hơi sang trọng như xe của cô Hồ Thu Hồng th́ họ phải nghĩ cách để kiếm cho bằng được chiếc xe ấy, để nàng khỏi tủi thân v́ kém chị kém em. Khi ngôi lầu của họ chỉ đáng giá hai triệu đô la mà của kẻ khác giá gấp đôi th́ họ phải t́m cách đuổi kịp và vượt hắn. Đó là mối quan tâm cốt lơi của giai cấp tư sản đỏ Việt Nam giờ đây, cái guồng quay cũ kĩ của đám mới giầu.

    Ai đó từng nói câu này: “Trong giai đoạn tích luỹ tư bản, giai cấp tư sản có thể giết chết cha đẻ của họ để có tiền”.

    Giai cấp tư sản đỏ Việt Nam cũng có chung một trạng thái tâm lư đó: khát tiền, làm mọi thứ để có tiền, bất kể phương tiện nào, dù đó là tội ác. Nhưng tư sản đỏ Việt Nam không cần giết bố, bởi họ có một đối tượng khác dễ giết hơn nhiều: dân đen. Họ không cần đốn ngă kẻ sinh thành bởi có thể hút máu dân đen một cách thoả thuê, vừa thoả măn cơn khát tiền lại vừa yên ổn lương tâm v́ không mắc tội giết cha.

    Lấy ví dụ về tập đoàn Vinashin. Mua một vỏ tầu cũ nát, đáy nứt, không thể vận hành, lấy sơn quét lên rồi rút hàng triệu đô la trong công quỹ. Hàng triệu đô la ấy quan lớn bỏ túi, c̣n con tầu “băi rác” sơn bóng loáng kia được đặt trên đất liền để làm “hiện vật bảo tàng”.

    Nghe tưởng như chuyện đùa. Nghe như tiếu lâm. Thứ tiếu lâm cười ra nước mắt. Chỉ có ở Việt Nam, nơi kẻ cầm quyền coi dân là lũ trâu ḅ, mới dám làm điều ngang ngược đó. Chỉ có ở xứ Việt Nam, khi tất cả các cuộc kí kết, thương thuyết của chính phủ đều diễn ra trong bóng đêm và dân chúng không được quyền biết đến mới có thể xảy ra hiện tượng này.

  8. #68
    Chín-đờn-c̣
    Khách

    Giới Thiệu HỒI KƯ KHÁNG CHIẾN “Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước”

    (“Bí Mật Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh”)

    của Phạm Hoàng Tùng



    Đề tài Mặt Trận QGTNGPVN và đảng Việt Tân lại được nói tới nhiều vào đầu năm nay. Anh Hồng Phúc đài Truyền Thanh - Truyền H́nh Việt Nam Hải Ngoại, đài VOV... đă phỏng vấn nhiều nhân vật trong tháng 2, 3/2006, và được biết hồi kư kháng chiến “Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước” với 900 trang sách của anh Phạm Hoàng Tùng, một Kháng Chiến Quân đă có 10 năm hệ lụy được đăng tải một số chương trên tờ Sài G̣n Nhỏ ở Hoa Kỳ và Việt Luận Úc từ tháng 6/2006. Đây là lần đầu tiên hồi kư loại này đươc đưa ra, nói lên trung thực những hoạt động kháng chiến trong thời gian 1981-1990.

    Lần đầu tiên công bố một Hồi Kư Kháng Chiến, rất bi hùng, rất chân thật, đầy máu và nước mắt của một thanh niên nặng ḷng yêu nước, đă dấn thân tham gia và hệ lụy trong suốt hơn 10 năm trời… Câu chuyện rất sống động của Kháng Chiến Quân Phạm Hoàng Tùng, từng làm việc tại Đài Phát Thanh Kháng Chiến năm 1984 - 85, tham dự cuộc hành quân Đông Tiến II lần 1 năm 1986 và lần 2 năm 1987… nay là nhà báo Lư Định Phát, từng cộng tác với đài phát thanh quốc tế RFA, SBS, hiện đang cộng tác với các BBC, RFI…

    Đây là cuộc đấu tranh hào hùng tự phát lớn nhất sau năm 1975. Cuộc đấu tranh trường kỳ huy động sức người, sức của lớn nhất của công đồng người Việt ở hải ngoại. Thanh niên đất Việt từ mọi nơi trên thế giới tụ về như: Việt Nam, Hoa Kỳ, Nhật Bản, Gia Nă Đại, Pháp, Đức, Đan Mạch, Thái, Cam Bốt…, gồm những người Kinh, người gốc Khmer Nam Bộ, gốc Hoa…

    Hồi kư Kháng Chiến “Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước” được biên soạn trong 6 năm, với 35 chương, 900 trang sẽ trả lời cho những thắc mắc về chuyện ǵ đă khởi đầu từ 25 năm trước (1981) và kết quả ra sao? V́ đâu mà cả trăm người đă phải hy sinh tính mạng!?

    1- Sự h́nh thành Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam?

    2- Có khu chiến không? Kháng Chiến thật hay giả? Thật chỗ nào? Giả chỗ nào?

    3- Toàn bộ hoạt động Kháng Chiến trong thời gian 1981 - 1990 ra sao?

    4- Tổ chức khu chiến và sinh hoạt với kỷ luật khắc nghiệt, thanh trừng trong khu chiến?

    5- Đài Phát Thanh Kháng Chiến có thật không? Hoạt động như thế nào?

    6- Hai chuyến xâm nhập qua ngả Cam Bốt bị nội tuyến điểm chỉ!?

    7- Ba cuộc hành quân Đông Tiến qua ngả Lào bị thất bại như thế nào!?

    8- Hầu hết các nhân vật lănh đạo MT đă anh dũng hy sinh trong trường hợp nào!?

    9- 100 trong tổng số 220 Kháng Chiến Quân âm thầm hy sinh ra sao!?

    10- Số mệnh của 100 Kháng Chiến Quân bị bắt giam đi về đâu!?

    Kháng Chiến Quân tham gia Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam và đảng Việt Tân nghĩ ǵ? Tác phẩm “Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước” đă kể lại rất nhiều những câu chuyện chưa hề được tiết lộ về vui buồn, gian khổ, đói khát, lo âu, cùng quẫn, bi thương, uất nghẹn, hy vọng, tuyệt vọng, tin tưởng, khủng hoảng, hy sinh, tiếc thương… trong rừng già Thái-Lào của các Kháng Chiến Quân, những người đi thắp lửa quê hương trong đêm đen!!!

  9. #69
    Member
    Join Date
    01-08-2011
    Posts
    173
    Lấy ví dụ thứ hai: các vụ buôn người. Dưới chế độ độc đảng, độc tài, ai có thể làm được điều này nếu không là chính các thành viên trong chế độ ấy. Tại sao lại buôn người? V́ buôn người thu lời nhanh nhất, mà vốn đầu tư coi như zero nếu có quyền hành. Cho nên, buôn người là nghề mới của đảng cộng sản Việt Nam, đảng thừa thăi quyền hành v́ không có đối trọng.

    Đă là lái buôn, ắt phải tham. Ḷng tham mà không bị điều tiết bởi các điều luật th́ nó sẽ phát triển vô cùng tận. Do đó, món hàng hoá có tên gọi là “dân đen”của các quan chức Việt Nam sẽ được khai thác tối đa để làm đầy túi các bậc trị v́ dân. Khi đă coi dân chúng là hàng hoá, ắt người cộng sản phải t́m mọi cách để đám dân đen trở thành vật vô tri, tức là các công cụ, thứ công cụ này có chức năng sản xuất nhưng phải câm và phải điếc. Khi mà các công cụ dân đen không chịu nổi đàn áp, buộc mở mồm th́ lập tức họ có cách để bắt nó phải câm. Vũ khí đó có tên gọi “chuyên chính”, bộ máy đàn áp trứ danh lâu nay.

    Hăy đọc báo Công an nhân dân đưa tin về vụ xử ba thanh niên sáng lập công đoàn Tự do ngày 27 tháng 10 năm nay:
    “Được Trần Ngọc Thành, kẻ cầm đầu Uỷ ban bảo vệ người lao động Việt Nam đưa Hùng, Hạnh sang Malaysia đào tạo, huấn luyện, rồi từ ngày 28/1 đến ngày 9/2/10, Trần Ngọc Thành đă chỉ đạo Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương thực hiện các vụ kích động biểu t́nh, rải truyền đơn ở Trà Vinh, Đồng Nai, Tp HCM, nội dung kêu gọi người dân chống lại Đảng, Nhà nước, kêu gọi đấu tranh để đ̣i dân chủ; lợi dụng các vấn đề c̣n thiếu sót trong chế độ lao động, tiền lương của công nhân ở một số khu công nghiệp để tổ chức tuyên truyền, kích động công nhân đ́nh công, biểu t́nh, phá hoại máy móc, nhà xưởng, tài sản của doanh nghiệp...”
    Thứ nhất, tác giả bài báo này quên rằng “Kích động công nhân đ́nh công, biểu t́nh, phá hoại máy móc, nhà xưởng, tài sản của doanh nghiệp” là đích xác các hành động của người cộng sản Việt Nam những năm trước cách mạng. Các hành động này cũng đă từng xảy ra ở nhiều quốc gia trên thế giới, khi giai cấp lao động không chịu nổi sự áp bức và bóc lột của đám chủ nhân. Các phản ứng tiêu cực này chỉ xảy ra khi sự thoả thuận giữa người làm công với kẻ trả công bị vi phạm và cuộc sống của người lao động bị đe doạ.

    Phải chăng tác giả bài báo này cho rằng chỉ riêng đảng cộng sản vĩ đại của ông ta là được quyền sử dụng chiêu thức ấy c̣n những người khác th́ bị cấm v́ họ không được là người mà chỉ là thứ phẩm của người, tức “dưới người”, nói cách khác: “người vượn Néandertal”?

    Thứ hai, câu “lợi dụng các vấn đề thiếu sót trong chế độ lao động, tiền lương của công nhân...” chỉ là lối mỹ từ hoá sự vật. Nói một cách xác thực và dân giă, hiện nay các quan lớn cộng sản Việt Nam đang thực thi chính sách “ḅn nơi khố quạnh, đăi nơi quần hồng”.

    Tại sao lại “ḅn nơi khố quạnh”? V́ ngu, v́ tham, v́ trước ngoại nhân th́ dốt nát và khiếp nhược nên các quan lớn chỉ có lối kiếm tiền dễ nhất là bóc lột đồng bào ḿnh, những người không có phương tiện để tự bảo vệ, những kẻ bị hà hiếp, bị tê liệt cùng một lần v́ đói nghèo và sợ hăi.

  10. #70
    Chín-đờn-c̣
    Khách
    Hồi Kư Kháng Chiến
    “Hành Tŕnh Người Đi Cứu Nước”




    1- Tác phẩm là tiếng nói uất nghẹn, bi thương nhất của các Kháng Chiến Quân từ 25 năm qua, chắc chắn sẽ gây chấn động dư luận.

    2- Tác phẩm sống động, chân thực, viết bằng máu và nước mắt của chính Kháng Chiến Quân.

    3- Tác phẩm tiết lộ những chuyện mà người có óc tưởng tượng phong phú nhất cũng khó h́nh dung được.

    4- Tác phẩm không thể thiếu đối với những người bênh cũng như chống Mặt Trận QGTNGPVN, đảng Việt Tân.

    5- Tác phẩm dành cho tất cả những người hằng quan tâm đến vận mệnh đất nước.

    6- Tác phẩm ghi lại những trận đánh giữa 220 Kháng Chiến Quân và 1 trung đoàn Việt Cộng, có trận kéo dài tới 6 tuần.

    7- Tác phẩm ghi lại đầy đủ nhất về hoạt động vơ trang kháng chiến có một không hai nên đáng đọc nhất từ trước tới nay.

    Đặc biệt sách có đính kèm DVD dài khoảng 3 giờ:

    1- Hồng Phúc tạp chí Thế Giới Ngày Nay và đài VP-TV phỏng vấn Đỗ Thông Minh.

    2- Lư Kiến Trúc tạp chí Văn Hóa và đài VHN-TV phỏng vấn Đỗ Thông Minh và Phạm Hoàng Tùng.

    3- Xuân Hồng đài BBC phỏng vấn Phạm Hoàng Tùng.

    4- Ngọc Hân đài phát thanh SBS phỏng vấn Đỗ Thông Minh.

    5- Ngọc Hân đài phát thanh SBS pḥng vấn Phạm Hoàng Tùng…


    Dự trù phát hành vào cuối năm 2006.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •