V́ các vị tổng cục trưởng tổng cục I được coi là rường cột quan trọng nhất của Bộ Nội vụ, ṇng súng cho chính quyền t́ vào nên tôi cố gắng chọn ở mỗi ông tướng một khía cạnh tiêu biểu, trước hết để tŕnh bày tính đa dạng, khả năng phát triển nhân cách một cách phong phú của đám quan lớn cộng sản, sau nữa để người đọc đỡ nhàm chán v́ phải chứng kiến măi một nội dung.
Dẫu rằng, nh́n trên tổng thể, các ông tổng cục trưởng đều có các đặc tính chung của bọn hung thần chế độ, của đám người ngất nghểu trên đỉnh cao quyền lực, tự coi ḿnh là Thượng đế, nhưng họ vẫn có các đặc điểm riêng, khá dễ dàng phân biệt.
Nếu như ông Dương Thông được coi như biểu tượng của sự tham nhũng và thói đạo đức giả, ông Năm Huy như một Bố trẻ mafia th́ ông trung tướng Nguyễn Văn Hưởng có dáng dấp hào hoa hơn, ông ta có vẻ như một trai chơi (play boy) chính cống. Đó là đặc tính của Ất Dậu (Gà trống) hay cá tính riêng của ông nghị Trần? Ông tổng cục trưởng này có một đội ngũ gái bao, mà cô gái bao già nhất, kém mă nhất là Hồ Thu Hồng, sinh năm 1960, tuổi con Chuột.
Hồ Thu Hồng tuy là gái bao, nhưng lại có thẻ nhà báo, tờ báo cô ta đang điều hành là Thể Thao TpHCM. Như thế, cô Hồng là thứ gái bao có chữ, cao cấp hơn các chị em khác một cái đầu nên tuy kém mă nhất trong bọn cô vẫn được trai chơi sủng ái.
Cậy ḿnh có chữ, cô Hồ Thu Hồng mở cả một site internet để chửi bới những người đấu tranh cho dân chủ và trước hết, để ca ngợi ông Nguyễn Văn Hưởng là “Người đàn ông tài cao, học rộng”, người đă “yêu chiều cung phụng hết ḷng” mỹ nhân. Nỗi hân hoan cũng như sự tận tuỵ với người t́nh của cô Hồng là dễ hiểu.
Trước đây, khi c̣n là vợ nhà văn Trần Nhật Tuấn, cô ta chỉ là một phóng viên báo tầm thường, không đến nỗi túng thiếu nhưng cũng chưa bao giờ dư dả. Từ khi trở thành gái bao của ông Trần, cuộc đời cô Hồng đổi thay như có phép mầu, cô ta xây nhà lầu cho ḿnh, xây nhà lầu cho bố mẹ và những người thân khác, cô ta mua hết lô đất này sang dăy nhà kia để cho thuê, rồi gửi các con sang Mỹ học... Niềm hạnh phúc lớn lao đó khiến cô ta không thể ngậm miệng, và hễ có cơ hội là phải rống lên v́ sung sướng.
Nếu đọc lại các bài báo cô Hồng từng viết, ta dễ dàng nhận ra điều đó. Tiêu biểu là bài viết về cảm xúc trên vùng đất nung lửa Quảng Trị Đông Hà. Khi tới miền đất này, nhà báo Hồ Thu Hồng chứng kiến nỗi khổ sở của đám dân xung quanh trong thứ khí hậu khắc nghiệt, lại tận hưởng cảm giác mát lạnh của chiếc xe hơi sang trọng mà người t́nh mua cho, cô ta không thể nén ḷng mà phải rên lên hừ hừ v́ khoái cảm. Khi cơn khoái cảm lắng dịu, cô Hồng tiếp tục thốt lời tri ân nồng nhiệt với “chàng tài
Bookmarks