Hà Nội ngày càng sôi động và đa dạng hơn qua các cuộc biểu t́nh yêu nước. Đến lần biểu t́nh thứ 10, người ta nh́n các nhân tố mới, cũng như nhiều tư duy đáng ngưỡng mộ của người xuống đường như phản đối sự xâm nhập trái phép của lao động Trung Quốc, vinh danh những tử sĩ ở Hoàng sa 1974 và 1988... Nhưng Sài G̣n, th́ vẫn im lặng.
Mỗi buổi sáng chủ nhật, giới an ninh mật vụ vẫn kiên tŕ giăng bẫy, vẫn hậm hực rà soát quanh Nhà thờ Đức Bà, công viên 23-9.., nhưng gần như không có kết quả ǵ từ nhiều tuần. Người Sài G̣n đă mệt mỏi với ḷng yêu nước bị chà đạp hay sự im lặng đó là một ẩn số đáng chờ đợi?
Courtesy Nuvuongcongly - Công an và rào chắn tại công viên Thống Nhất, TPHCM, ảnh chụp sáng ngày 14-07-2011.
Đối phó với an ninh
Có thể nói rằng, im lặng và chờ đợi là một trong những phương thức đấu tranh quan trọng mà chính các cán bộ “lăo thành” của giới sinh viên xuống đường trước năm 1975 cũng nh́n nhận khi quan sát t́nh h́nh. “Sài G̣n như trái bom hẹn giờ, rất khó đoán, đó là lư do v́ sao công an luôn thấp thỏm và chưa bao giờ an tâm v́ sự yên ắng tạm thời này”, một cựu cán bộ dân vận trước năm 1975, giấu tên, b́nh luận như vậy.
Im lặng và nhẫn nại không lộ diện lúc này, được coi là một trrong những đối sách của người yêu nước ở Sài G̣n để tránh các phương thức bắt nóng, bắt nguội và chụp mũ của công an. Cảm nhận được sức nóng của những đợt trấn áp mới, từ trước và sau khi thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tái nhận chức, người Sài G̣n như lùi lại quan sát để nghe ngóng thêm t́nh h́nh. Sài G̣n được coi là điểm nóng quan trọng, chứa đựng nhiều thành phần hết sức có kinh nghiệm dân vận, đấu tranh, biểu t́nh, tổ chức...v.v từ những năm 50-60. Do đó, để yên tâm triệt tiêu mọi tiếng nói và làn sóng tư tưởng khác biệt, Sài G̣n sẽ là nơi dễ bị ngành an ninh dày xéo nhất.
“Lịch sử xuống đường của Sài G̣n luôn là sự chọn đúng thời điểm và là điểm nhấn lớn, kéo theo mọi nơi khác tham gia”, người cựu cán bộ dân vận nói trên b́nh luận. Mượn một câu nói của Hồ Chí Minh, nhân vật này nói một cách hóm hỉnh “Sài G̣n đi trước, về sau”.
Phương thức trấn áp người yêu nước của giới an ninh mật vụ tại Sài G̣n như lôi kéo, bắt cóc mang đi công khai giữa đường phố... để làm hài ḷng các bản báo cáo từ Ṭa Tổng Lănh Sự Trung Quốc, đă chựng lại trước sự phản ứng mạnh mẽ từ Hà Nội sau vụ công an Minh đạp vào mặt anh Nguyễn Trí Đức. Đổi vào đó, theo các cuộc họp phổ biến nghiệp vụ của công an ở Sài G̣n, 3 phương pháp chủ yếu sẽ là bắt nóng, bắt nguội và chụp mũ.
Bắt nóng, tức là công an mật vụ quan sát t́m những hạt nhân trong đoàn biểu t́nh, hoặc khiêu khích, hoặc chờ thời cơ đứng xa đám đông sẽ bắt đi, thẩm vấn và kết tội lănh đạo biểu t́nh, sách động.
Bắt nguội, là t́m đến từng gia đ́nh, từng nơi cư trú của người biểu t́nh bị nhận diện. Sách nhiễu, hành hạ bằng cách mời, triệu tập liên tục, t́m cớ để họ không sống yên ổn để từ đó mệt mỏi không tham gia biểu t́nh.
Chụp mũ, là kết tội đi biểu t́nh do nhận tiền nước ngoài. Hoặc do là thành viên Đảng Việt Tân hoặc phản động nói chung. Bất kỳ ai khi bị bắt, nếu có liên lạc với người thân hay bạn bè ở nước ngoài đều bị chụp mũ nhận tiền để biểu t́nh phá hoại. Nếu có liên lạc hay tṛ chuyện với ai trên mạng, cũng sẽ bị kết tội là Việt Tân hoặc là cảm t́nh viên của Việt Tân. Ngay trong khi có biểu t́nh, công an cũng cài người luôn hô to hoặc chụp mũ những người bị bắt là “phản động” khi có ai lên tiếng bênh vực hay hỏi han.
Tại các ngă tư đường, đặc biệt tại trước Nhà Văn hóa Thanh niên, rất đông công an vào mỗi sáng chủ nhật, ảnh chụp sáng ngày 14-07-2011. Courtesy Nuvuongcongly.
( C̣n tiếp...)
Bookmarks