Results 1 to 7 of 7

Thread: Tài Liệu Về Việt Tân: Chuyện Dông Dài

  1. #1
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Tài Liệu Về Việt Tân: Chuyện Dông Dài

    Chuyện Dông Dài


    Lời quê góp nhặt dông dài
    Mua vui cũng được một vài trống canh
    (NGUYỄN DU)


    CHÚA LỪA GẶP VUA BỊP


    Kiếp sau xin chớ làm bao
    Làm Mặt Trận phở thay ao đội quần

    (Thơ Nguyên Thanh làm theo thể Bút Trè)


    CÓ CHIẾN HỮU GIÀ KHÔNG BIẾT NGƯỢNG
    ĐỔI THAY MÀU ÁO NHƯ CẮC KÈ...


    Số báo kỳ trước, vừa ngồi vào bàn định viết, Nguyên Thanh bị một ông bạn từ Milpitas gọi về khiếu nại tùm lum về chuyện tại sao viết mà c̣n... chừa hậu? Để cho tiện việc sổ sách, Nguyên Thanh tôi đă phải ghi nguyên con mẫu đối thoại vào Chuyện Dông Dài trên số báo kỳ rồi. Sáng thứ Tư, 17/10/2001 vừa qua, Nguyên Thanh ḷ ḍ xuống tiệm Queen? Bakery, biệt danh Cà Phê Hát Ô, bí danh là Radio Senter; định kiếm chút cà phê và gặp bạn bè đấu hót cho nhẹ đầu nhẹ óc. Không ngờ... chạy ô mồ mắc ô mả. Vừa bước ra khỏi tiệm là đụng đầu ngay với một anh bạn người Việt gốc... Hát Ô (lời tự xưng một cách hănh diện của chính ông ta) nổi tiếng là hay thắc mắc và khiếu nại! Thế là lại bị ông ta lôi đi chỗ khác, vừa cưỡng ép tôi uống thêm ly cà phê thứ hai vừa bổ túc hàm thụ hàng lô ư kiến về đám Mặt Trận TỘI ĐỒ DÂN TỘC Việt Tân - Hoàng Cơ Định, và bắt tôi phải nhớ để viết lên trong số báo kỳ... tới, tức là kỳ này. Đúng là bá nhân bá bụng, làm sao ch́u ư hết mọi người cho xuể! Đó là lư do tại sao hai câu thơ... Bút Trè trên đầu bài Chuyện Dông Dài kỳ này có liên quan đến cái vụ vất vả trong nghề báo.



    Theo ư của ông bạn người Việt gốc Hát Ô kể trên th́ (nguyên văn): những điều ông (tức Nguyên Thanh tôi) đă viết ra, cùng với ư kiến của ông bạn 3 con 5 của ông ở Milpitas... tuy hoàn toàn chính xác một trăm phần trăm em ơi nhưng vẫn c̣n... thiếu trầm trọng! Thiếu thê thảm! Có nghĩa là... chưa làm hết chức năng của người cầm bút! Nguyên Thanh tôi đă phải năm lần bảy lượt giải thích với ông ta là... từ lâu lắm rồi, tôi không c̣n cầm bút, chỉ dùng chị Năm đánh máy computer mà thôi. Thêm nữa, tôi không có tham vo.ng... làm hết chức năng của người cầm bút! Ông Lê Triết tức nhà báo Tú Rua mới làm có phân nửa chức năng, thế mà đă bị đám cắc kè tu luyện lâu năm thành tinh, lột da màu NÂU đổi màu khác để không bị giới hạn sự hoạt động, mọc thêm cái đầu thứ hai là ĐẢNG VIỆT TÂN và vài móng vuốt ngoại vi như LIÊN MINH VIỆT NAM TỰ DO, HỘI CHUYÊN GIA..., rồỉ^'n dạng thành... TỘI ĐỒ DÂN TỘC, chơi tuồng... sát nhân diệt khẩu đối với cả hai vợ chồng ông ta không thấy sao? Ông bạn khó tánh nhún vai rồi nói: Ông chỉ nói vậy chứ tôi biết ông đâu có ngán. Nếu ông ngán th́ chẳng hóa ra cụ Phan Khôi nói sai về ông sao? Tôi đánh trống lảng bằng cách hỏi ông ta có muốn bổ túc điều ǵ th́ nói để tôi c̣n về v́ có hẹn nói chuyện với bạn bè ở bên Úc. Thế là ông ta tuôn ra tràng giang đại hải. Hôm nay, ngồi viết bài này, nhớ ǵ Nguyên Thanh viết lại cái ấy. Tuổi sồn sồn hay quên, nếu có thiếu sót điều ǵ th́ xin ông bạn người Việt gốc Hát Ô sửa sai và bổ túc thêm cho kỳ báo sau. Tốn giấy của chủ báo chứ chẳng phải của tôi. Tôi biết ông đang đọc bài này.


    Ông bạn người Việt gốc Hát Ô của Nguyên Thanh lập luận đại khái như thế này:

    - Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) tức Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, tức Mặt Trận Kháng Chiến... đă thật sự CHẾT từ lâu, từ nhiều năm về trước. Ông ta nhấn mạnh đến chữ CHẾT và cắt nghĩa cái ĐANG CHẾT của MTQGTNGPVN là một hiện tượng - tự nhiên và từ từ tan biến không kèn không trống - chứ không cần phải có ai khai tử! Giống như một thương vụ Âm Thầm Dẹp Tiệm sau khi Tưng Bừng Khai Trương một thời gian! Hai năm về trước, Hoàng Duy Hùng đă làm một việc bằng thừa khi Đ̉I KHAI TỬ Mặt Trận HCM! Đáng lư ra, thay v́ Đ̉I KHAI TỬ MẶT TRẬN, Hoàng Duy Hùng phải nói như vầy mới đúng:


    * TỐ CÁO những kẻ gian manh trong hàng ngũ lănh đạo Mặt Trận c̣n sót lại, tức là Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở, về hành vi đă và đang giấu giế⭠cái chết của Cố Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh cùng nhiều Kháng Chiến Quân, nhất là hành vi đang t́m cách bóp cho chết tổ chức Mặt Trận, trong thực tế và trong ḷng mọi người, một cách âm thầm mờ ám, trong khi chưa thanh thỏa xong mọi -trách nhiệm ràng buộc- và mọi -?nghi vấn- của đồng bào Việt Nam.



    - Trở lại vấn đề MTQGTNGPVN đă hay đang CHẾT.


    - Sau khi Cố Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh bị tử trận vào năm 1987, MTQGTNGPVN từ là một tổ chức hùng mạnh nhất của khối người Việt chống cộng cả trong lẫn ngoài nước, dưới sự d́u dắt của Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở, đă nhanh chóng biến thành một tổ chức tồi tệ, nhiều tai tiếng và nhiều mờ ám! Nhất là sau khi liên tiếp bị đồng bào nguyền rũa: - về chuyện sử dụng tiền bạc quyên góp của đồng bào [không phải để thực sự kháng chiến] mà là [kinh tài bỏ túi riêng] dưới nhiều h́nh thức; - về thủ đoạn sát nhân diệt khẩu với cuộc ám sát rùng rợn man rợ vợ chồng nhà báo Tú Rua, vụ ám sát hèn hạ nhà báo Đạm Phong, vụ xử tử Kháng Chiến Quân Ngô Chí Dũng, Kháng Chiến Quân Vơ Sĩ Hùng, Tư Lệnh Kháng Chiến Quân Lê Hồng, cùng nhiều Kháng Chiến Quân khác; - về hành vi bỏ rơi và chối bỏ ?hàng trăm Kháng Chiến Quân sa cở c̣n đang quằn quại khổ đau trong lao tù cộng sản (đây không phải là trường hợp đdem con bỏ chợ- mà là đdưa con vào cơi chết hay cơi A Tỳ trần gian-); - về cử chỉ xấc láo kiêu binh của các -quan kháng chiến- ở những vùng xa xôi.



    - Rồi sau đó, MTQGTNGPVN liên tiếp gặp thêm nhiều tai ương [hậu quả của các hành vi bất lương], và thất bại ê chề [trong các mưu toan bất chánh] như: - bốn nhân vật thuộc Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở bị Sở Thuế Vụ Hoa Kỳ truy tố về tội gian lận thuế má và tống giam phải đóng tiền thế chân hàng trăm ngàn đô la mới được tại ngoại hầu tra, và sau đó phải thương lượng với ṭa án mới được xếp hồ sơ; - nộp đơn kiện và bị ṭa án Hoa Kỳ xử thua nhục nhă trong vụ Mặt Trận Kiện Báo Chí... (luật sư bên bị đă bào chữa miễn phí cho 3 nhà văn nhà báo và đă chiến thắng vinh quang chính là Luật sư Nguyễn Tâm, tức kư giả Lê Phong của Saigon USA News); - bị đồng bào khắp nơi cật vấn về hành tung và sự sống c̣n của Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh cùng hàng mấy trăm Kháng Chiến Quân ra đi không thấy trở về; - bồi thêm vào là những sự gian dối cực kỳ trơ trẻn kéo dài hơn mười bốn năm khi tuyên bố là Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh c̣n sống và đang tiếp tục lănh đạo cuộc kháng chiến trong quốc nội, - những tṛ Phát Thưởng Văn Học Nghệ Thuật Quốc Khánh mánh mung rẻ tiền do đích thân HOÀNG CƠ ĐỊNH dựng tuồng và đạo diễn bị nạn nhân tố cáo và đồng bào khám phá bắt quả tang qua vụ ?VÁ CỜ? kiếm tiền lẻ nhục nhă (người Việt khắp nơi trên toàn thế giới đều biết vụ VÁ CỜ bịp bợm trắng trợn và ô nhục này qua báo chí địa phương và hệ thống các diễn đàn điện tử trên Internet, duy chỉ có riêng đồng bào Việt Nam miền Bắc Cali, nơi xảy ra nội vụ, là ít người biết tới v́ không có một tờ báo nào tại đây loan tải!!!), vụ làm lồng đèn Trung Thu ở thành phố Houston Texas có h́nh trẻ em nhi đồng đội NÓN CỐI với hàng chữ ?v́ các em thiếu nhi - toàn dân ta kháng chiến? mà bọn Việt Minh cộng sản đă sử dụng để mỵ dân trước kia, vụ viết bài khen ngợi Hồ Chí Minh Là Người Ái Quốc và Chấp Nhận Đảng Cộng Sản Là Một Thành Phần Của Quốc Gia Dân Tộc Việt Nam... vân... vân...


    - Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN); qua bàn tay nhớp nhúa của Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở, hợp cùng với các tổ chức ?ṇng nọc? biến thành ?ngoại vỉ như Liên Minh Việt Nam Tự Do, Hội Chuyên Gia và hàng lô các Tổ Chức Thanh Niên...; đă từ từ tự biến h́nh thành một thứ ?phó bản? tức photocopy của Mặt Trận Việt Minh trước kia và là Đảng Cộng Sản Việt Nam bây giờ. Trong ḷng hầu hết mọi người Việt Nam tại hải ngoại, toàn bộ từ đầu mục xuống đến hàng lâu la tép riêu của băng nhóm tổ chức gian manh nói trên dần dần đang trở thành băng đảng THIÊN CỔ TỘI ĐỒ DÂN TỘC và chắc chắn sẽ lưu xú ngh́n năm trong sử xanh!



    - Do đó, Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở, đă từ lâu rồi, ngày đêm khấn vái mong sao cho mọi người Việt Nam trong và ngoài nước bị bệnh đăng trí, quên mất đi là trên đời này đă từng có một tổ chức hiện diện vớỉh xưng là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) tức Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (MTHCM), tức Mặt Trận Kháng Chiến (MTKC)! Họ âm thầm ngượng ngùng mỗi khi nh́n thấy 1 chiếc Áo Màu Nâu dù do một đứa con nít mặc chứ không phải là của họ. Đồng thời họ cũng đỏ mặt tía tai, cúi gầm mặt làm thinh một cách ô nhục, hoặc rống họng lên cải... giống một cách cực kỳ ngoan cố và vô liêm sỉ, trong mỗi lần có người chặn lại hỏi chủ tịch của họ c̣n sống hay đă mất rồi, dù câu hỏi đó chỉ là một sự quan tâm thương cảm chứ không hề mang theo ẩn ư chọc quê hay chiếu bí ǵ!



    - Cũng bằng tâm địa gian manh và với ư đồ khỏa lấp h́nh ảnh MTQGTNGPVN đă bị ô uế quá nhiều không thể gột rửa được; Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở âm thầm lập ra các tổ chức mới như Liên Minh Việt Nam Tự Do, Hội Chuyên Gia, các Đoàn Thanh Niên... phá nát niềm tin... và, với tập quán thiếu quang minh chính đại của một thứ... ngựa quen đường cũ, họ chối leo lẻo và dấu tung tích... như mèo dấu cứt, dù cuối cùng rồi ai cũng biết. Tất cả các tổ chức mới đó h́nh thành và sinh hoạt dưới dạng tổ chức NGOẠI VI của một cái ĐẢNG được lập ra sau MTQGTNGPVN, tên gọi là VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG, gọi tắt là Đảng VIỆT TÂN (VT).


    - Tội nghiệp cho các đoàn viên thừa hành MTQGTNGPVN cấp cắc ké và vô tư... con ṇng nọc, tôi (người Việt gốc Hát Ô) vẫn c̣n nhớ hoài đoạn văn trong bài viết Đ̣i Hỏi Phục Hồi Danh Dự của ông Hoàng Trọng Nhân, nguyên là Ủy Viên Ban chấp hành Tổng Vụ Hải Ngoại của MT, và đoạn văn này được lập lại nguyên văn bởi cô Mỹ Linh - một người có rất nhiều cảm t́nh đối với, và luôn bênh vực Mặt Trận - trong bài Ư Kiến Của Mỹ Linh viết sau ngày Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở mở cuộc họp báo tại San Jose ngày 28 tháng 4 năm 2001. Đoạn văn ấy như sau:


    *...đi đâu đồng bào cũng hỏi về cái chết của Chủ Tịch, đoàn viên Mặt Trận cứ nhắm mắt nói láo... c̣n sống, th́ bị đồng bào chửi cho là ngu si, đần độn, cuồng tín. C̣n đoàn viên nào bán tín bán nghi "đặt vấn đề th́ bị gán ghép là vô kỷ luật, trục xuất khỏi tổ chức; c̣n bất đồng ư kiến tự ư rút lui th́ cho là phản bội"



    - Họ, các đoàn viên thừa hành MTQGTNGPVN cấp cắc ké, phải sinh hoạt trong hoàn cảnh... Trên Đe Dưới Búa. Nếu không muốn bị trục xuất hay bị gắn tội phản bội, họ chỉ c̣n cách ...đi đâu nếu bị đồng bào hỏi về cái chết của Chủ Tịch th́ cứ nhắm mắt nói láo... c̣n sống, và chấp nhận bị đồng bào chửi cho là ngu si, đần độn, cuồng tín. Họ không c̣n đủ can đảm để mở miệng nhắc đến hai chữ Mặt Trận hay Kháng Chiến, và nhận chỉ thị của lănh đạo để chui vào luồn lách dưới nách các tổ chức hay đoàn thể trong các cộng đồng người Việt khắp mọi nơi, hoạt động chống cộng một cách hung hăng và cực kỳ can đảm trong những hoàn cảnh... không nguy hiểm theo cung cách... chó cậy gần nhà - gà cậy gần chuồng, vừa để tŕnh diễn công tác đấu tranh chống cộng, vừa ngấm ngầm đột kích phá tan nát cộng đồng người Việt hải ngoại tạo công quả cho... Việt cô.ng. Và v́ họ hỗ thẹn và sợ hăi danh xưng MẶT TRẬN như con tà sợ bùa lổ ban, nên ở những nơi công cộng, họ chỉ dám rụt rè xưng danh là thành viên của các tổ chức ngoại vi kể trên mà thôi.


    - Cuối cùng, v́ không thể TRƠ MẶT DÀY măi được trước búa ŕu dư luận, vả lại, TOÀN BỘ TÀI SẢN KHỖNG LỒ của tổ chức MTQGTNGPVN có được nhờ quyên góp làm vốn và qua một giai đoạn kinh doanh dài gần hai mươi năm, cũng đă được tẩu tán êm thấm; Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở đành phải bậm gan trơ mặt THIÊN CỔ TỘI ĐỒ DÂN TỘC ra, để mong chịu đ̣n một lần chót, làm một cuộc xác nhận cái chết quá sức muộn màng hơn mười bốn năm về trước của Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh cùng vài Kháng Chiến Quân... chiếu lệ, chắc chắn không đầy đủ v́ c̣n biết bao người đang ngậm hờn trong tù lao cộng sản ở Việt Nam! Lễ Truy Điệu Kháng Chiến Quân là h́nh thức và là danh từ mặt nổi, mặt ch́m và THÂM Ư là làm LỄ TRUY ĐIỆU MẶT TRẬN QUỐC GIA THỐNG NHẤT GIẢI PHÓNG VIỆT NAM!



    - Ông (nguyên Thanh) đoán trúng tẩy nhưng hơi quá vội vàng nên đă viết ra điều đó trong một bài viết sau ngày Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở ra văn thư chính thức xác nhận cái chết của Cố Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh cùng bốn kháng chiến quân nhưng trước ngày Mặt Trận Họp Báo, khiến cho Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở bị... quê! Nên trong cuộc họp báo ngày 28 tháng 7 năm 2001, khi kư giả Lê Phong của Saigon USA News hỏi Bao Giờ Chính Thức Khai Tử Mặt Trận, Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở đă dăy dụa như đỉa phải vôi, và ngụy biện chối bỏ ào ào. Duy chỉ có HOÀNG CƠ ĐỊNH, v́ là Nhân Vật Chủ Chốt và Chủ Mưu trong quyết định gian dối bắt linh hồn của Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh phải tiếp tục chỉ huy kháng chiến quốc nội để CÂU GIỜ VỚI MỤC ĐÍCH TẨU TÁN TÀI SẢN, nên nóng ḷng KHAI TỬ MẶT TRÂ.N. Tuy không dám chính thức KHAI TỬ công khai, nhưng hắn cũng đă cố gắng trả lời với hàm ư là MẶT TRẬN ĐĂ TỬ TỪ LÂU RỒI, C̉N KHAI TỬ G̀ NỮA, qua câu trả lời không cần thiết và không ăn nhập ǵ với câu hỏi của ông Huỳnh Hớn (đại diện báo Ư Dân), nguyên văn như sau:


    * [Cám ơn ông Huỳnh Hớn có cảm t́nh với bộ ÁO NÂU. Mặt Trận không chủ trương tất cả những người cán bộ mặt trận măi xuất hiện với bộ Áo Nâu. Áo Nâu là của thập niên 80 và thời gian hiện nay là của những màu khác...].



    - Hoàng Cơ Định v́ quá nôn nóng đào lổ chôn MẶT TRẬN, nên tuy chưa tiện nói ra thành lời, nhưng hắn cũng đă chộp lấy cơ hội có người nhắc đến hai chữ Áo Nâu để vội vàng trả lời (thật ra là lên tiếng) như trên. đào lổ chôn ÁO NÂU tức là đào lổ chôn MẶT TRẬN vậy!

    - C̣n MẶT TRẬN là Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở c̣n phải - trả nợ núi sông (quyên tiền nhân danh Kháng Chiến), - trả lời (những gian dối lọc lừa), - trả oán (về vụ những Kháng Chiến Quân bị đưa vào tù ngục cộng sản tức là cơi A Tỳ trần gian rồi chối bỏ), và - trả nợ máu (qua các cuộc hành hung, ám sát, xử tử...)!!!


    - HOÀNG CƠ MINH (HCM) là H́nh Tượng của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) tức Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (MTHCM), tức Mặt Trận Kháng Chiến (MTKC). Bậm môi công bố cái chết của Hoàng Cơ Minh sau hơn mười bốn năm gian dối giấu giếm là bậm môi Xóa Bỏ H́nh Tượng của tổ chức!

    - Áo Nâu là Biểu Tượng và là Màu Cờ Sắc Áo của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) tức Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (MTHCM), tức Mặt Trận Kháng Chiến (MTKC). bậm môi Chối Từ Áo Nâu là trơ trẻn Chối Bỏ Biểu Tượng và là Xóa Sạch Màu Cờ Sắc Áo của đoàn thể Đấu tranh!


    - Chưa hết, ngày 5 tháng 10 năm 2001. HOÀNG CƠ ĐỊNH, lại chính hắn, một lần nữa, nhân cái chết của Cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, và nhân cuộc phỏng vấn của báo Việt Mercury, đă lại cũng trả lời -không cần thiết- và -không gắn liền với câu hỏi-, nhưng lại rất hạp với -ngầm ư- là dứt khoát đoạn tuyệt với quá khứ, lần này, cả tàn tích của Việt Nam Cộng Ḥa lẫn Mặt Trận (Thiên Cổ Tội Đồ Dân Tộc) Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam. Đây là nguyên văn - câu trả lời của HOÀNG CƠ ĐỊNH trong cuộc phỏng vấn, đăng trên tờ Việt Mercury, số 141, phát hành ngày 5 tháng 10 năm 2001 tại vùng Bắc Cali, <web-site: www.vietmercury.com> -, xin lập lại một lần nữa, như sau:
    "...Chúng ta cần nh́n Việt Nam của năm 2001 chứ không phải một tiếp nối của Việt Nam 1975...".


    - HOÀNG CƠ ĐỊNH và Tay Sai Thân Tín tức là Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở muốn Xóa Bài Chạy Tội bằng cách Chối Bỏ Quá Khứ v́ Quá Khứ Ngập Tràn Tội Lỗi và Tội Ác. Cả băng nhóm Mặt Trận THIÊN CỔ TỘI ĐỒ DÂN TỘC không muốn c̣n ai trên đời này nhớ đến Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) tức Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, tức Mặt Trận Kháng Chiến! Một cái MẶT TRẬN nhuộm đầy máu của những nhà báo Việt Nam lẫm liệt can trường, cộng với máu và nỗi căm hờn của những CHIẾN HỮU khí phách không muốn a dua với những mưu đồ gian trá núi sông!

    - BỌN LĂNH ĐẠO ĐẢNGCỘNG SẢN VIỆT NAM cũng vậy, chúng nó cũng không thích ai nhắc đến tác phẩm MẶT TRẬN VIỆT MINH và MẶT TRẬN GIẢI PHÓNG MIỀN NAM do chúng đẻ ra và khai thác trong lần lượt từng thời điểm để giành cho bằng được quyền bính trên toàn cơi nước Việt Nam! Đó là hai cái MẶT TRẬN nhuộm đầy máu của người dân VIỆT NAM vô tội và máu của những đảng viên thuộc các Đảng Phái Quốc Gia. Đó cũng là lư do tại sao đám Kháng Chiến Nam Bộ bị đảng Cộng Sản Việt Nam đ́ tối đa và cho về vườn đuổi gà hết trơn hết tro.i.


    - Tóm lại, MẶT TRẬN tuy đem lại tài sản khỗng lồ cho cá nhân Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở, nhưng đồng thời cũng là THIÊN CỔ TỘI ĐỒ DÂN TỘC trước lịch sử Việt Nam, và là CỦA NỢ của bọn họ! ĐẢNG VIỆT TÂN mới là đáng kể. Kế đó là Liên Minh Việt Nam Tự Do, Hội Chuyên Gia... là những lá bài tẩy mới mà bọn họ đang sử dụng để đi đêm với cộng sản Việt Nam trong một màn lừa bịp mới.


    - Trong canh bạc bịp sắp tới này, Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở sẽ thua cháy túi và cháy cả cuộc đời v́ bọn họ sẽ gặp một đối thủ lừa bịp thuộc hạng thượng thừa. Cộng Sản Việt Nam là tổ sư bịp, là VUA BI.P. C̣n HỌ, Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở, tưởng rằng ḿnh cao tay ấn lắm. Nhưng thực ra, HỌ, Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở chỉ là những con gà què ăn quẩn cối xay, là CHÚA LỪA. Sau khi về đến Việt Nam một thời gian ngắn, nếu được cộng sản Việt Nam chọn cho đóng vai tuồng Đối Lập Cuội, và nếu may mắn c̣n sống để mang thân tàn chạy ngược trở ra hải ngoại lại một lần nữa, họ sẽ phải cúi gầm mặt mỗi khi đối diện với đồng hương Việt Nam! Và mỗi khi ngồi bên cửa sổ trong tuổi già bóng xế, họ sẽ nh́n trời hiu quạnh than câu: kư ca kư cóp cho cọp nó xơi!


    oOo


    Thưa quư độc giả;


    Trên đây là phần phân tích của ông bạn người Việt gốc Hát Ô mà Nguyên Thanh đă gặp và đi uống cà phê nghe ông phân tích vào hôm sáng thứ Tư vừa qua. Nguyên Thanh tôi v́ bận nhiều chuyện khác nên không thể suy nghĩ nhiều được, phải mượn tạm ư của ông ta để điền vào chỗ trống cho bài Chuyện Dông Dài kỳ này. Kể ra ông ta phân tích cũng hữu lư và khá hay.

    Ngoài ra, Nguyên Thanh tôi cũng vừa mới nhận được một bài viết khá dài và khá đặc sắc, chia thành nhiều đoạn, được gửi tới từ xứ Úc Châu xa xôi. Tựa đề bài viết là: Cường Hào Ác Bá...

    Nguyên Thanh tôi nghe bạn bè ở Úc Châu gọi về nói cho biết là: đám Mặt Trận THIÊN CỔ TỘI ĐỒ DÂN TỘC Việt Tân - Hoàng Cơ Định tại đó đang cố hà hơi tiếp sức cho tên cán bộ tôn giáo vận kiêm cựu kháng chiến quân... dỏm Nguyễn Văn Chánh, trước là để thưởng công và sau là đền bù lại công lao hắn đă thủ diễn vai tṛ cựu kháng chiến quân... bị đồng bào lật mặt nạ thê thảm, tinh thần sa sút gần chết! Cầm đầu trong vụ hà hơi tiếp dưỡng khí này là một mụ nạ ḍng và một anh Chuyên Gia Lư Toét thuộc tập đoàn THIÊN CỔ TỘI ĐỒ DÂN TỘC xứ Úc Châu.



    Đồng thời, có người bạn ở San Jose này vừa đến nhà chơi, báo cho Nguyên Thanh tôi biết: tên Cán Bộ Tôn Giáo Vận kiêm Cựu Kháng Chiến Quân... dỏm Nguyễn Văn Chánh, nguyên là một sĩ quan trung cấp ngành t́nh báo của Việt cộng, dường như là Thiếu Tá th́ phải. Sau 1975, hắn đă từng làm việc tại tỉnh Cần Thơ một thời gian trước khi đóng tuồng thuyền nhân vượt biên đi tỵ na.n. Đó cũng là lư do khiến cho tên Cán Bộ Tôn Giáo Vận kiêm Cựu Kháng Chiến Quân... dỏm bị phài đoàn Mỹ từ chối không cho tỵ nạn tại Hoa Kỳ, và cuối cùng mới được Úc chấp thuận cho nhập cảnh với diện nhân đa.o. Người bạn nói trên cho biết là đang thu thập thêm tài liệu và h́nh ảnh liên quan đến nguồn tin này để cung cấp cho Nguyên Thanh.

    Úc Châu quả là Mồ Chôn TỘI ĐỒ DÂN TỘC!

    Bây giờ kính mời quư vị thưởng thức bài viết dưới đây để xem coi Cường Hào Ác Bá ở Úc Châu có khác ǵ với đám Cường Hào Ác Bá ở Hoa Kỳ này không?


    NGUYÊN THANH
    19/10/2001 - SAIGON USA NEWS

    *nguồn: http://tailieu0.tripod.com/ChuaLuaGa...p_unicode.html

    =============
    Ư kiến của Phú Yên:
    Trong chuyên mục Thảo Luận, bên pḥng Tin Trong Nước, tôi đă "post" một bài viết: "Ôn Gia Gặp ... Oan Gia" (của tác giả Phan Minh Hiển). Hôm nay đi dạo thăm các diễn đàn Việt ngữ, đọc được bài viết: "Viêt Tân - Chúa Lừa Gặp Vua Bịp" (của tác giả Nguyên Thanh), tôi mang về "post" lại cho bạn đọc t́m hiểu, hoặc dùng để làm tài liệu ...

    Mà kể cũng lạ, 2 đề tài của 2 tác giả với khoảng cách thời gian mấy năm trời lại trùng hợp với t́nh h́nh chính trị đang xẩy ra tại XHCN! "Ôn Gia Gặp ... Oan Gia" và "Việt Tân _ Chúa Lừa Gặp Vua Bịp"; các ông thần này hợp lại với nhau th́ dân lành tan xương nát thịt, áo không lành, cơm ăn lỏng bụng!

    Phú Yên

  2. #2
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Đừng nghe ..., hăy nh́n ...

    Từ khi Mặt Trận Hoàng Cơ Minh ra đời đă xẩy ra bao nhiêu tai tiếng: nào là lừa bịp tiền bạc do đồng bào quyên góp vớ niềm tin tưởng MT có thể lật đổ được bạo quyền csvn, nào là ác ôn côn đồ như thời Việt Minh ... Những tưởng lời đồn thổi kia chỉ là do Vc tuyên truyền để đánh phá một tổ chức Quốc Gia chống Cộng uy tín nhưng dần dà thời gian đă là câu trả lời rơ nét nhất . Chẳng thế mà Mặt Trận Hoàng Cơ Minh đă tự vỡ ra làm hai Mặt Trận (Một số đoàn viên MT theo phe nhà họ Hoàng Cơ; một số đoàn viên theo phe của ông Đ.tá Phạm văn Liễu), từ một sức mạnh tưởng có thể dời non vá biển (nhờ đồng bào hải ngoại đặt ḷng tin mến), thế tiến công ngỡ như chẻ tre (qua 3 đợt Đông Tiến với 10 ngàn quân kháng chiến (?)) để rồi tan đàn xẩy nghé một cách nhanh chóng!

    Sau đây là hai đoạn đầu trong "Việt Tân: Chúa Lừa Gặp Vua Bịp", của tác giả Nguyên Thanh, mà Phú Yên dùng để hỏi và trả lời (cho cá nhân ḿnh):


    1) bốn nhân vật thuộc Đám Tàn Quân Lănh Đạo Kháng Chiến Trong Tiệm Phở bị Sở Thuế Vụ Hoa Kỳ truy tố về tội gian lận thuế má và tống giam phải đóng tiền thế chân hàng trăm ngàn đô la mới được tại ngoại hầu tra, và sau đó phải thương lượng với ṭa án mới được xếp hồ sơ;

    2) - nộp đơn kiện và bị ṭa án Hoa Kỳ xử thua nhục nhă trong vụ Mặt Trận Kiện Báo Chí... (luật sư bên bị đă bào chữa miễn phí cho 3 nhà văn nhà báo và đă chiến thắng vinh quang chính là Luật sư Nguyễn Tâm, tức kư giả Lê Phong của Saigon USA News)
    Câu hỏi mà nhiều người (kể cả phe chống và bênh Việt Tân) thường đặt ra là hăy dùng pháp luật nếu đảng Việt Tân phạm pháp . Tại sao không lôi đầu Việt Tân ra toà mà cứ lải nhải chụp mũ vu khống cho Việt Tân ? Rồi có kẻ lại (có lẽ là thân thích với VT) già họng hơn, tố xả láng: Việt cộng chửi bới Việt Tân suốt bao nhiêu năm nay, ai bêu rếu Việt Tân tức là làm việc cho Vc!

    Câu trả lời là, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh đă bị lôi đầu ra trước pháp đ́nh HK về vấn đề Thuế vụ và giới báo chí Việt ngữ đă phanh phui không biết bao nhiêu chuyện lừa đảo của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, MT cũng đă tự tin là tổ chức MT hoàn toàn bị chụp mũ, vu khống một cách bẩn thỉu và đă nhờ pháp luật HK lôi cổ báo chí ra pháp đ́nh xử; kết quả đă được ghi lại ở phần (1) & (2) như đă trích ở trên.
    Tin tức liên quan đến Mặt Trận HCM cũng được phơi bày trên báo chí Mỹ:


    Uy tín đă mất, đồng bào đă bất tin; th́ tổ chức nào có thể đứng vững được nữa? Mặt Trận Hoàng Cơ Minh cũng không ngoại lệ. Mặt Trận "cưa hai" từ từ xuống dốc . Nghe danh Mặt Trận là đồng bào lắc đầu, quay mặt! Nhưng "làm chính trị phải ĺ" (h́nh như câu nói này cũng do cán bộ VT phát biểu trước "quần chúng") nên chẳng ai ngạc nhiên khi Mặt Trận Hoàng Cơ Minh "đầu thai" thành đảng Việt Tân . Nhưng có lẽ sức "bộc phá" của đồng tiền thu được của đồng bào đă không làm cho Việt Tân phục hồi hoặc vươn sức mạnh mà đă là tảng đá ngàn cân đè lên Việt Tân; một lần nữa hàng ngũ lănh đạo của Việt Tân phải chia rẽ làm hai; một bên gọi là Việt Tân (chính thống) do ông b.s Trần Xuân Ninh, Hoàng cơ Long ... lănh đạo, một bên do Lư Thái Chung, Đỗ Hoàng Điềm, Nguyễn Kim, Hoàng cơ Định ... lănh đạo nhánh Việt Tân (chệch hướng).

    Hơn 20 năm qua, cộng đồng người Việt hải ngoại có tổ chức Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, nay đă đổi tên thành đảng Việt Tân . Chúng ta hăy tự hỏi xem tổ chức MT (Việt Tân) đă làm ǵ để xây dựng cộng đồng người Việt tại hải ngoại hay chỉ phá hoại gây chia rẽ, đúng với ư đồ mong muốn của Vc ?

    Phú Yên

  3. #3
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654
    Tôi cũng làm chút việc chống CS, thu thập 10 người đă cực khó, huống chi VT có nhiều ngàn, hoặc chục ngàn, đảng viên.

    Vấn đề chính, là NHÂN SỰ.

    Tôi thông cảm cho các thành phần thật sự v́ nước, v́ dân trong đó.

    Có 1 số nào đó không thật sự như vậy, nhưng rất khó loại trừ, và họ không luôn luôn nói rơ ra là họ chẳng v́ ai khác ngoài chính họ.

    Chưa kể các thành phần biến chất.

  4. #4
    Member
    Join Date
    30-09-2010
    Posts
    3,083
    Đó chính là lư do để tôi nói, nếu muốn làm một cái ǵ th́ NVHN pahỉ xây dựng cho ḿnh một cương lĩnh đạo đức trước, mà rất ít người hiểu tôi nói ǵ

  5. #5
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Mặt trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh Lừa bịp ngay từ lúc đầu !

    Lúc 12 giờ 18 phút ngày 5/12/2000 Kư giả Tân Dân của báo Quê Hương thực hiện cuộc phỏng vấn kư giả Hoàng Xuyên của bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong, kư giả đầu tiên được mời đến chiến khu biên thùy Đông Dương của MT Ḥang Cơ Minh tham dự buổi ra mắt ”Cương Lĩnh của Mặt Trận" Cuộc phỏng vấn dài 16 trang A 4 người viết xin chép lại nhiều kỳ trên Tinparis để quư độc giả rộng đường dư luận. Cùng nhận diện những tên đại bịp cả dân tộc từ " Giải Phóng đến Canh Tân "…..
    - Sơn Tùng -

    Bài của kư giả Tân Dân

    Lời mở đầu: Cụ Hoàng Xuyên là nhà báo đầu tiên được " Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam" mời vào Khu Chiến tham dự Lễ Tuyên Bố Bản Cương Lĩnh Chính Trị . Sau khi ở Khu Chiến về cụ Hoàng Xuyên viết một loạt bài du kư tả lại cuộc đi thăm Khu Chíến được đăng trên bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong xuất bản tai Arlington, Virginia khiến Mặt Trận được đồng hương trên thế giới cuồng nhiệt hoan nghênh đưa tin "Mặt Trận "
    lên tận may xanh như thể Việt Nam chắc chắn sắp được giải phóng khỏi ách thống trị bạo tàn của Cộng Sản.

    Số tiền do đồng hương yểm trợ vượt kỷ lục trong một thời gian ngắn đă thu được một số tiền khổng lồ, lên tới hàng chục triệu Mỹ kim. Song song với chiến dịch làm tiền đồng hương, Ban Kinh Tài của Mặt Trận cũng ráo riết hoạt động , 4 tàu đánh cá, nhiều nhà in và con số chưa phải là cuối cùng , 38 tiệm Phở Hoà được khai trương tại nhiều tiểu bang có đông người việt cư ngụ, đó là chưa kể Âu châu, Úc châu và Gia Nả Đại…

    Để hiểu rơ thêm về cái gọi là "Mặt Trận” đă có lần ồn ào ấy thật sự có muốn dấn thân làm lại lịch sử giải phóng quê hương hay chỉ lợi dụng ḷng căn thù Cộng Sản của Người Việt hải ngoại mà bầy tṛ kháng chiến bịp bợm với mục đích duy nhất móc túi đồng hương một cách trắng trợn,chúng tôi nghĩ không cách ǵ bằng phỏng vấn cụ Hoàng Xuyên để có thêm một tiếng chuông vô tư có những điều chưa được nói ra về cái Mặt Trận vang bóng một thời.

    Hỏi :Thưa bác Hoàng Xuyên , bác là nhà báo dầu tiên được về thăm Chiến Khu của “ Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” mà người ta thường nôm na là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh , tuy nay đă rơ rệt trắng đen nhưng c̣n là đề tài để đồng hương tranh luận. Có nhiều người đến nay vẫn mù quáng hoạt động cho Mặt Trận ấy, nhưng hầu hết đều kết tội bọn chủ chốt anh em Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Long , Hoàng Cơ Định đều là những tên đại bịp mà các ông Phạm Văn Liễu, Phạm Ngọc Lũy Trần Minh Công v́ ngây thơ nhẹ dạ cũng mang tiếng lây. Bác không phải là đoàn viên
    của Mặt Trận, chỉ là một nhà báo duy nhất được mục kích cái Khu Chiến giả tạo và tham dự " Lễ Tuyên Bố Bản Cương Lĩnh Chính Trị" tiếng nói của bác chắc chắn trung thực để gióng lên tiếng chuông vô tư theo sự tai nghe mắt thấy hầu làm sáng tỏ thêm vấn đề. Trước hết xin hỏi tại sao không là người khác , mà bác lại là người may mắn được vào thăm Khu Chiến ?


    ĐÁP: Tôi xin đính chính ngay , đó là một " đại bất hạnh", một sai lầm to lớn, chớ không phải là may mắn khi tôi nhận lời đại diện tờ Văn Nghệ Tiền Phong đi về cái Chiến Khu "dởm" đó để cũng bị mang tiếng lây ! Chuyện Mặt Trận Hoàng Cơ Minh cũ rich rồi , bươi ra làm ǵ nữa đề đồng hương lợm giọng.

    Hỏi: Xin bác cho đồng hương biết ư kiến :

    ĐÁP: Tôi quen ông Phạm Văn Liễu khi c̣n ở Sài G̣n . Năm 1975 khi tỵ nạn Hoa Kỳ, ông Liễu thường liên lạc với tôi, tâm t́nh cho tôi biết sơ qua về dự định thành lập mặt trận với nguyên trung tướng Nguyễn Chánh Thi, rồi sau với cựu phó đề đố Hải Quân VNCH Hoàng Cơ Minh . Dĩ nhiên tôi hết sức khuyến khích

    Tháng 7 năm 1981, ông Liễu từ Nam Cali điện thoại cho tôi biết hôm sau sẽ cùng bốn người nữa đến nhà tôi ở Milpitas và yêu cầu "tiện nội " tôi sửa sọan cho bửa cơm 5 người ăn. Khoảng 2 giờ chiều . Liễu đến giới thiệu với tôi những kuôm mặt mà tôi chưa hề biết lần nào như Hoàng Cơ Minh, luật sư Vũ Ngọc Tuyền, luật sư Nguyễn Tường Bá và Phạm Ngọc Lũy . Tôi được mời dự thính hội nghị bàn tṛn để nghe Hoàng Cơ Minh phân tích về t́nh h́nh thế
    giới liên quan đến "cái thế "xuống dốc của Cộng Sản Việt Nam và sự cần thiết khẩn cấp có một lực lượng vơ trang của người Việt hải ngoại bắn một tiếng súng khai hoả là các tổ chức cách mạng chống cộng trong nước đồng loạt nổi dậy th́" cái thế tất thắng " ( Minh thường dụng cụm từ này) chắc chắn rơ rệt như hai cộng hai là bốn. Cuối cùng Minh cho biết hai tuần sau sẽ có một số cán bộ từ Hoa Kỳ về Khu Chiến . Trong lúc ăn cơm Liễu cho biết Phạm Ngọc Lũy đă nhận lời giữ vai hề " Chủ Tịch Ủy Ban Yểm Trợ Kháng Chiến Trung Ương" và yêu cầu luật sư Vũ Ngọc Tuyền nhận chức Ủy Trưởng Tài Chánh c̣n tôi làm phụ tá. Ông Tuyền và tôi đều giữ yên lặng, không nhận lời mà cũng không từ chối. Tin buổi họp này bị
    tiết lộ nên một vài tờ báo Việt ngữ địa phương đăng tin rằng nhà con trai tôi là địa điểm của một buổi họp kín lịch sử. Ít hôm sau tôi gọi điện thoại hỏi luật sư Vũ Ngọc Tuyền về vai tuồng được mời th́ ông cười trả lờI " Đó là các ông âư đề nghị chứ tôi dă nhận lời đâu". Tôi trả lời cũng cùng quan điểm.

    11 giờ đêm ngày 10/12/1981 Liễu gọi điện thoại cho tôi từ Sacramento rủ tôi về Khu Chiến. Trong lúc ngái ngủ tôi hỏi không suy nghĩ “ Khu Chiến nào" Liễu cười chê tôi là anh cả quỷnh rồi " . Ngoài MTQGTNGPVN th́ làm ǵ c̣n có Mặt Trận nào để rủ về Khu Chiến" . Tôi hỏi tại sao lại rủ một anh già yếu như tôi th́ Liễu cho biết Đài Truyền H́nh CBS đă cử cameraman Nguyễn Ngọc Ấn . Liễu biết tôi có một số kinh nghiệm về nhiếp ảnh nên yêu cầu tôi cùng đi để phụ trách thu vào ống kính những bức ảnh lịch sử mà anh vững tâm tôi có thừa điều kiện làm việc đó.

    Hỏi: Bác nhận lời?

    Đáp: Không , tôi từ chối ! Tôi nhắc cho Liễu biết, tôi đă 64 tuổi (năm 1981) Sức đâu mà băng rừng lội suối, chèo non th́ Liễu thuyết phục rằng phụ nữ người ta c̣n đi về như đi chợ, c̣n tại sao một "lăo gân" như tôi lại không đi được? Rồi anh cho biết , đến biên giới th́ có anh em chiến sĩ vơ trang, đón hướng dẫn váo Chiến Khu, họ sẽ mang hết hành lư, máy ảnh, máy quay phim ḿnh chỉ chống gậy thơ thới hân hoan đi, khi nào mệt th́ dừng lại nghỉ. Liễu cũng cho biết hành tŕnh từ biên giới vào khu chiến mất hai ngày. Tôi hỏi biên giới nào, th́ Liễu trả lời: Bí mật quân sự đến nơi sẽ biết! Tôi yêu cầu để tôi suy nghĩ rồi bàn với tiện nội nếu đi đưọc tôi sẽ trả lời, th́ Liễu muốn tôi nhận lời ngay bằng cách cho tôi biết là có cả Phạm Ngọc Lũy, Hồ Anh chủ nhiệm báo Văn Nghệ Tiền Phong và một kỹ sư trẻ tuổi ở Oregon cùng đi. Đến Bangkok sẽ có "phái đoàn Nhật Bổn” gồm một giáo sư người nhật tên Tonoko và một số sinh viên Việt Nam trong nhóm Người Việt Tự Do sống lâu năm ở Nhật, trong đó có Ngô Trí Dũng, Nguyễn Văn Đoàn vân vân… sẽ cùng nhập bọn đi Chiến Khu. Tôi vẫn không dứt khoát nhận lời.
    C̣n hai tuần lễ trước ngày lên đường Liễu gọi điện thoại cho tôi biết Hồ Anh và Phạm Ngọc Lũy bị bệnh không đi được . Để tôi trả lời dứt khoát nếu không sẽ t́m người khác, Liễu cho biết Hồ Anh đề nghị sẽ trả tiền vé máy bay khứ hồi cho cả Liễu và tôi với diều kiện tôi nhận lời viết bài tường thuật cho báo Văn Nghệ Tiền Phong. Tôi gọi diện thoại cho Hồ
    Anh để làm sáng tỏ vấn đề. Đồng thời tôi cũng bảo Hồ Anh nên cố đi để viết theo đường lối của tờ báo thi anh ta thuyết phục tôi rằng cứ việc ghi đầy đủ tất những ǵ tai nghe mắt thấy rồi về viết lại, nếu cần th́ anh ta sẽ hiệu chính sau.

    Sau cùng Hồ Anh bảo tôi cứ viết những bài tôi đă viết cho VNTP trong năm năm qua mà Lê Triết đă có lần " cho điểm” là văn viết vững , rất Pro ! Thật ra trước năm 1975 tôi đă từng là thông tín viên của chiến trường cho NBC,KTLA Los Angeles, British Commomwealth International Agency và thông tín viên tự do (free lancer) cho UPI, AP và tuần báo newsweek,v.v. trong 13 năm với những biến cố sôi động xảy ra hằng ngày tại Việt Nam, tôi đă viết hàng ngàn bài tường thuật bằng Anh văn. Vậy th́ một bài tường thuật tầm thường dù là "du kư về Chiến Khu" có ǵ mà không viết nổi. Tôi dè dặt v́ chơi với Hồ Anh từ lâu biết tính t́nh anh ta trở mặt…[……..] không trích.


    Hỏi: Đă biết thế sao bác lại nhận lời đi Khu Chiến để viết bài cho VNTP

    Đáp: V́ Hồ Anh than rằng hắn thật sự bị bệnh và quá bận , năn nỉ tôi cố gắn giúp hắn , hắn đă đưa tiền cho Liễu mua vé máy bay khứ hồi cho Liễu và tôi rồi. Vốn có máu giang hồ, cộng với ḷng ṭ ṃ muốn biết sự thật có kháng chiến hay không, sau bàn sơ qua với tiện nội, một giờ sau tôi điện thoại dứt khoát nhận lời mời đại diện cho VNTP đi Khu Chiến.

    Theo lời yêu cầu của Liễu từ hai hôm trước, mọi người phải có mặt trước 5 giơ chiều Chủ Nhật 22/2/82 tại hà Nguyễn Văn N, một đoàn viên của Mặt Trận ở Oakland để cùng ra phi trường San Francisco . Đến nơi tôi thấy cả Phạm Ngọc Lũy, Hồ Anh không ai có dáng điệu ǵ đau ốm cả . Tô hỏi th́ Liễu nói nhỏ vào tai tô " họ là những con thỏ gan to bằng .. con kiến. Thôi đừng hỏi nữa". Sau bửa cơm do các anh chị em đoàn viên Mặt Trận khu Oakland khoản đăi để chúc chúng tôi …một ra đi sẽ trở về!

    Phái đoàn Hoa Kỳ chính thức lên đường gồm có Phạm Văn Liễu bí danh Trần Trung Sơn trưởng đoàn, tôi đại diện bất đắc dĩ tờ báo […bỏ hai chữ] VNTP, Nguyễn Văn Ấn quay phim cho CBS, kỹ sư trẻ tuổi Trường Sơn Bổn từ Oregon tới. Chúng tôi được khoản 20 đoàn viên Mặt trận đưa tiễn tại phi trường San Francisco . Mọi người vui vẻ đứng chụp h́nh lưu niệm với phái đoàn , dĩ nhiên không ảnh nào thiếu mặt hai con "thỏ đế" . Lợi dụng lúc nhân viên
    đài truyền h́nh CBS phỏng vấn Phạm Văn Liễu trước khi lên phi cơ, Hồ Anh kéo tôi ra một nơi dặn ḍ tôi nhớ ghi mọi chi tiết những ǵ tai nghe, mắt thấy để về viết bài và chụp nhiều ảnh. Tôi riễu " biết rồi khổ lắm nói măi".

    11 giờ đêm chúng tôi vui vẻ bước lên phi cơ và sau 15 giờ bay chúng tôi đến phi trường quốc tế Bangkok . Ra đón tại phi truờng có Nguyễn Kim Hườn, bí danh Nguyễn Kim (hiện giữ chức Tổng Vụ Hải Ngoại sau khi Phạm Văn Liễu bị anh em Hoàng Cơ Minh hạ bệ) rồi ông bà Nguyễn Chí Trung bí danh Phạm Thái Ḥa ( Hồi c̣n mồ ma VNCH, ông Trung được BS Trần Kim Tuyến cử sang làm t́nh báo tại Ṭa Đại Sứ VNCH tại Bangkok , sau miền nam Việt Nam sụp đổ, ông Trung ở lại và trở thành công dân Thái. Ông bà Trung rất thạo Thái ngữ nên đă thành công trong công tác môi giới trung gian với giới chức thẫm quyền Thái Lan thuê đất rừng để làm Chiến Khu cho Mặt Trận). Phái đoàn Nhật Bản gồm năm thanh niên cũng ra đón tại phi trường để cùng nhập bọn với chúng tôi đi Khu Chiến.


    (c̣n tiếp)

  6. #6
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Mặt trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh Lừa bịp ngay từ lúc đầu !

    2. (tiếp theo)

    Hỏi : Bác có thể " bật mí" cho biết đích xác Khu Chiến nằm ở đâu không ?

    Đáp: Trong loại bài du lư của tôi chỉ có một đoạn bắt buộc tôi phải viết sai vị trí của Mật Khu, v́ cả Hoàng Cơ Minh lẫn Phạm Văn Liễu đều nhiều lần nhắc nhở mọi người , nếu muốn CSVN đem máy bay đến tàn sát th́ hăy tiết lộ địa điểm Mật Khu, cho mọi người biết. Chúng tôi nghĩ vấn đề quan trọng là họ có thật sự chiến đấu hay không, c̣ vấn đề giữ bí mật địa điểm Mật Khu là điều mà không cần dặn chúng tôi chúng tôi cũng có ư thức bảo mật điều đó. Ít năm sau , mặt nạ bịp bợm của Mặt Trân phơi bày, tôi đă viết mội bài trần t́nh coi như " viên đạn ân huệ" ( coup de grâce ) đăng trong VNTP số 233 kể rơ tất những bịp bợm và nói rơ địa điểm Khu Chiến nằm sau trên lănh tổ Thái Lan, thuộc tỉnh Ubon, làng Bultarit , cách biên giới Cao Miên khoảng 15 cây số.

    Tôi xin kể tiếp là sau khi chúng tôi ra khỏi phi trường Bangkok th́ ông bà Nguyễn Chí Trung hướng dẫn mọi người lên hai chiếc xe Toyota minivan đi đến Ubon cách Bankok khoảng 500 kilomét về phía Đông Bắc, ngừng lại một tiệm ăn nhỏ để dùng bữa. Thái Lan có khỏang 500 ông đại tướng, mỗi ông chia nhau làm chủ một cơ sở thương mại; ông th́ làm chủ mộ số nhà tắm hơi, ông th́ cai quản một số ṣng bạc, ông th́ có một số ổ măi dâm,vân vân…
    Đại tướng Sud Sai làm vua vùng Ubon để khai thác gỗ đồng thời cho thuê một số đất rừng hoang để tổ chức chiến khu như loại Chiến Khu Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Văn Chức ( công binh) vân vân.. có lần Nguyễn Chí Trung hỏi tôi nếu tôi muốn có mấy mẫu đất để làm "chiến khu", chỉ cần chi cho tướng Sud Sai 20,000 Mỹ kim tiền vào cửa là xong, ngoài ra chỉ phải trả mỗi tháng 3,000 Mỹ kim tiền thuê….

    Cơm nước xong mọi người lại lên xe, chạy thêm khoảng 30 cây số th́ đến một làng hẻo lánh có tên là Bultaret nằm ngay bên cạnh một khu rừng già. Xe đến một con đường ṃn độc đạo có một khúc cây dài chắn ngang do hai ba anh lính địa phương đứng gác. Ông Trung xuống xe đưa cho hai người lính xem giấy phép của Thủ Tướng Thái Lan kư. Anh lính xem xong, chạy vào đồn tŕnh một sĩ quan cấp trên . Viên sĩ quan trẻ tuổi đi ra nói với ông Trung rằng anh không biết Thủ Tướng là ai, chỉ được lệnh của Đại Tướng không cho ai vào nếu không có giấy pháp do chính Đại Tướng kư . Th́ ra câu "quan th́ xa , mà bản nha th́ gần" được áp dụng khắp mọi nơi. Ông Trung cố thuyết phục viên sĩ quan trẻ tuổi nhưng vô hiệu, đành phải cho xe lui đến một pḥng ngủ rẻ tiền gần đó, mọi người xuống để ông bà Trung lái xe về Bangkok vận động.

    Chúng tôi ăn chực nằm chờ ở Bultarit 12 ngày. Ông bà Trung trở lại với giấy phép của Tướng Sud Sai sau khi đă nập 2,000 Mỹ kim tiền măi lộ. Sáng ngày 7/3/1982 chúng tôi rời pḥng ngủ lại lên xe vượt qua gát canh để vào đường ṃn dẫn đến một khu rừng rậm, xuất hiện 5 người ăn mặc quần áo đen tay cầm súng. Nhạc sĩ Trần Thiện Khải, bí danh Trần Khánh tươi cười tiến đến cho biết anh được lệnh dẫn một tiểu đội đến đây đón chào chúng tôi và hướng dẫn mọi người vào Khu Chiến.

    Anh phát cho mỗi người một bộ bà ba đen, một đôi dép râu ‘’B́nh Trị Thiên’’ một khăn rằn ri và một chiếc mũ đen, rồi yêu cầu mọi người vào gốc cây hay bụi rậm gần đó để thay quần áo. Mười phút sau chúng tôi đă thật sự "lột xác" thành những dị nhân … nửa người nửa ngợm.

    Th́ Trần Khánh yêu cầu mọi người tập hợp để anh thuyết tŕnh, anh lập lại lời đă nói : "Tôi được lệnh chiến hữu Chủ Tịch ra đây đón chào chiến hữu Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại ( Phạm Văn Liễu) và quư vị trong phái đoàn Hoa Kỳ và Nhật Bổn và mời quư vị theo tôi vào Mật Khu của chúng ta. Đường vào mật khu có hơi vất vả, nhưng các anh em chiến sĩ chúng tôi vừa có bổn phận hộ tống, vừa mang hành lư dùm cho quư vị. Ngoài ra , xin quư vị
    cứ an tâm suốt lộ tŕnh vào Mật Khu đều có đều có binh sĩ vơ trang của ta đóng rải rác. Đường đi mất hai ngày , chúng ta cũng sẽ ngủ lại đêm tại một trạm giao liên".

    Phải nói rằng Hoàng Cơ Minh và đồng bọn đă mất khá nhiều ngày giờ để soạn thảo một vụ bịp có quy củ, mặc dù đôi khi tréo cẳng ngỗng v́ ông nói gà bà nói vịt!

    Đi được một đoạn đường khá xa, đến một cái đồi dưới ánh nắng khó chịu vùng nhiệt đới th́ Khải cho biết có một phụ nữ vào thăm Khu Chiến đến đây bị mệt xỉu nên anh em chiến sĩ đặt địa danh nơi đây là "đồi Bà Xỉu". Rồi đến một khu đầy dây leo chằng chịt th́ cũng có tên là ‘’ đồi Tarzan’’ rồi ‘suối Yamamoto’’ để kỹ niệm một thân hữu Nhật Bổn đă vào Khu Chiến dến đây v́ nóng bức quá phải xuống tắm. Quá trưa , mọi người ngừng dưới một khu rừng rậm , bóng mát dầy đặc, trên nhiều cây cổ thụ có những cụm lan rừng nở đầy hoa.Gần đó là một vũng nước đọng trên trên vài khối đá to bằng cánh phản đầy rêu và cung quăng bơi lội.

    Khải nói địa danh này là “hồ Xuân Hương”. Ăn trưa xong, mọi người lại khăn gói bị gậy lên đường đi một quăng qua “Suối Mơ”, v́ cách đó khoảng 500 mét có một cái thác nhỏ. Vất vả nhất là lúc băng qua một vùng cát trơ trụi không cây cối dài khoảng 4 cây số. Nắng trên trời chiếu xuống hắt hơi nóng dưới cát lên khiến mọi người vô cùng khó chịu, nơi này cũng được đặt tên là “sa mạc Kháng Chiến”. Khi mặt trời đă lặn, chúng tôi đến một nơi có sẵn một nhà sàn, mái tranh, vách lá c̣n khá mới mà Khải nói đó là “trạm giao liên”. Các anh em “chiến sĩ” chia nhau công tác, người th́ đem thức ăn ra (sôi nếp, muối vừng, cá khô, lạp xưởng...), người lo chụm lửa nấu nước, người lo trải báo làm nơi bày thức ăn. Các anh em khác vác súng chia nhau mỗi người một góc để bảo vệ an ninh cho mọi người. Đêm hôm đó, chúng tôi được nằm trên căn nhà sàn ọp ẹp, c̣n các anh em “chiến sĩ” th́ móc vơng nằm chung quanh.

    Sáng hôm sau, mặt trời vừa hừng sáng, mọi người lại chuẩn bị lên đường. Từ đây đường đi phần nhiều dưới bóng mát và ít phải leo trèo nên đỡ mệt. Khoảng quá ngọ, chúng tôi được hướng dẫn leo lên một ngọn đồi đầy tre già mọc chi chít. Đến một ven đồi, Khải chỉ cho mọi ngườithấy xa xa phía dưới khoảng 5 cây số đường chim bay, có đường ṃn và rải rác vài căn nhà tranh mà Khải nói đó là “khu vực của Việt Cộng”, rồi y phịa ra những chuyện giật gân rằng khoảng nửa năm về trước, hai chiến sĩ của ta đă phục kích chỗ gần bản doanh của địch, phá hủy một xe Jeep, giết chết hai tên Việt Cộng, nhưng một trong hai “chiến sĩ anh dũng” của ta đă đền nợ nước. Cái đặc biệt là tuy chết nhưng chiến sĩ can trường của ta vẫn ôm trong người khẩu tiểu liên!

    Mỗi người t́m một chỗ dưới rặng tre để ngồi nghỉ trong khi Khải ra lệnh cho ba chiến sĩ trong “đội thám báo” đi trước thám thính xem có an toàn hay không. Nửa giờ sau, Khải cho biết các chiến sĩ đă trở về và cho biết t́nh h́nh tương đối an toàn nên mọi người âm thầm luồn lách qua những rặng tre để đi thêm khoảng 30 phút th́ trong bụi rậm nhô ra “chiến hữu chủ tịch” và “bộ tham mưu” của ông. Sau này tôi đoán 3 anh “thám báo” chỉ là “đóng kịch” cho có vẻ quan trọng, thật ra họ đi trước báo cho Hoàng Cơ Minh biết chúng tôi đă đến nơi để ra đón


    Hỏi: - Ngày giờ... “lịch sử” ấy là ngày nào?

    Đáp: - Khoảng 2 giờ chiều (giờ địa phương) ngày 7/3/1982. Hoàng Cơ Minh gầy g̣, mảnh khảnh trong bộ bà ba đen, râu ria cũng gần giống ... già Hồ! Đầu tiên, “ông Chín” (bí danh của Minh) tiến đến ôm chặt, bắt tay Phạm Văn Liễu và tươi cười nói:
    “Đây là Chiến Khu của chúng ta, xin mời tất cả các chiến hữu đi theo tôi”. Rồi ông ôm từng người và giới thiệu các chiến hữu trong Bộ Tham Mưu gồm có thiếu tướng Tư Lệnh Lê Hồng, bí danh Đặng Quốc Hiền, Nguyễn Trọng Hùng, Trần Văn Lộc, Hoàng Nhật, v.v... Đi khoảng 100 mét th́ đến “đại bản doanh” (sic!) của Mặt Trận. Đây là một khu đất rừng khoảng hơn một mẫu tây, cây nhỏ và cỏ tranh được dọn sạch, chỉ c̣n rải rác một số cây cổ thụ. Mọi người được dẫn vào “hội trường” là một căn nhà mái tranh, vách tre dài khoảng 15 mét, rộng 5 mét. Cuối nhà là một bàn thờ Tổ Quốc làm bằng cây rừng cao khoảng 1 mét 30, trên tường có h́nh bản đồ Việt Nam đè lên lá quốc kỳ Việt Nam màu vàng ba sọc đỏ. Trên bàn thờ ở giữa là một lư hương lớn bằng đồng khói hương nghi ngút, hai bên có hai cây cắm nến (chandeliers) cũng bằng đồng, một bên là đĩa trái cây, một bên là một b́nh bông cắm các loại hoa rừng. Dọc theo chiều dài của các bức tường, treo rải rác những cụm hoa lan (orchids) đủ màu sắc. Đầu bên này căn nhà, đối diện với bàn thờ là lá quốc kỳ VNCH được ghim chặt vào tường. Giữa căn nhà, theo chiều dài là một bàn dài làm bằng thân cây rừng, hai bên có hai dẫy ghế dài cũng làm bằng thân cây c̣n cả vỏ. Đầu bàn hướng về phía trên bàn thờ là một ghế cá nhân có dựa tay cũng bằng cây rừng.

    Vào đến “hội trường”, Hoàng Cơ Minh ngồi trên chiếc ghế chủ tọa và mời tất cả các “đồng chí” an tọa hai bên. Ngồi cạnh Minh bên tay mặt là Liễu, bên trái dành cho tôi, người lớn tuổi nhất trong đám. Sau những lời chào sáo ngữ, Minh lại “vở cũ soạn lại” kể lể và phân tích những khó khăn Việt Cộng đương gặp phải nhất là vấn đề kinh tế lụn bại, mức sống của người dân sau 7 năm độc lập, thống nhất vẫn đói khổ, Việt Nam được xếp hạng là một quốc
    gia nghèo nhất thế giới nên dân t́nh oán trách, những phong trào cách mạng trong nước bí mật thành h́nh chỉ chờ hải ngoại “bắn súng lệnh” là họ sẽ nhất loạt đứng lên tiêu diệt bọn Cộng Sản khát máu. Đến phần phát biểu ư khiến, tôi hỏi vấn đề lương thực có đủ cho các anh em chiến sĩ th́ Minh đáp: “Nhờ tinh thần vượt mọi khó khăn, quyết tâm diệt Cộng giải phóng quê hương nên các chiến hữu cũng như cá nhân tôi, cơm th́ ngày được ăn với cá
    khô, một tuần phải xen kẽ một vài bữa cháo hoa với trứng vịt muối, đau ốm th́ chỉ có aspirin và tylenol". Nói đến đây, Minh vén ống quần lên cho tôi thấy từ đầu gối xuống đến mắt cá chân có nhiều mụn nhọt to bằng vẩy cá hay đồng quarter, rồi nói tiếp: “Chính bản thân tôi bị ghẻ lở như thế này mà cũng không dám bỏ tiền đi khám bác sĩ.” Hít một hơi thuốc lá, Minh lại nói: “Quần áo không ai đủ mặc, nhưng ai cũng vui vẻ hăng hái làm nhiệm vụ.” Tôi lại hỏi: “Sao không sắm lấy ít chiếc nỏ để anh em chiến sĩ săn hươi nai, cáo chồn... tưởng cũng giải quyết được phần nào vấn đề lương thực.” Minh cười: “Có chứ, thỉnh thoảng cũng hạ được hoặc heo rừng hoặc mang mễn, nhưng hàng ngày th́ có hai đồng chí có kinh nghiệm cao về “bẫy chuột”. V́ sợ chuột nghe thấy nói đến tên ḿnh sẽ không vào bẫy nên các anh em cứ phải nói trệch hỏi nhau”hôm nay được mấy ông chí, chứ không dám dùng danh từ “chuột”!

    Tôi lại hỏi có được sự trợ giúp trực tiếp hay gián tiếp của Hoa Kỳ không, th́ Minh trả lời: “Hoàn toàn không. Trước hết chúng ta phải tự cứu và phải làm được những ǵ cụ thể tốt đẹp mới mong người ngoài trông thấy rồi trợ giúp chúng ta.” Rồi ông phịa ra câu chuyện: “Nếu có tiền th́ công cuộc giải phóng quê hương rất nhanh, v́ cách đây không lâu có một tiểu đoàn địch, khoảng 300 người, liên lạc cho biết muốn đem cả vũ khí chạy về với chúng ta. Nhưng chúng tôi không dám nhận v́ tiền đâu mà nuôi họ ăn hàng ngày. Người
    nào không có quần áo, vũ khí th́ tiền trang bị vũ khí, quần áo mỗi người cũng phải tốn khoảng 200 mỹ-kim.” Rồi Minh kết luận: “Công cuộc giải phóng quê hương là nhiệm vụ chung của mọi người Việt Quốc Gia, tôi yêu cầu các chiến hữu khi trở lại Hoa Kỳ hăy dùng cơ quan ngôn luận kêu gọi đồng hương khắp nơi trên thế giới tiếp tay cùng chúng tôi th́ chắc chắn quê hương chúng ta sẽ được giải phóng một ngày không xa.”

    Sau khoảng 2 giờ trao đổi ư kiến mà đúng ra là để nghe “ông Chín” phịa ra những chuyện trên trời dưới biển, mọi người được mời tham quan một vài nơi như nhà bếp, sân tập dượt quân sự, ngôi nhà tranh nhỏ nơi “ông Chín” làm việc và ngủ, rồi ông dẫn đến một cái suối nước chảy rất yếu, cách “đại bản doanh” khoảng 100 mét, được gọi là “Suối Thiên Phù”, v́ - theo lời Minh - ở một khu rừng thiêng nước độc như thế này, bỗng có một ngọn suối nằm
    trang 7ngay bên cạnh Mật Khu th́ quả là thượng đế thương mà phù hộ cho những người chiến đấu v́ quê hương. Khi mặt trời đă bắt đầu lặn, chim chóc đă xào xạc bay về tổ, mọi người được mời đến một góc rừng, dưới mấy cây cổ thụ có một bàn dài làm bằng thân cây rừng. Ngay gần đó là một lều tranh dùng làm nhà bếp. Ông Chín ngồi đầu bàn, mọi người ngồi hai bên.
    Ông Chín cho biết bữa cơm hôm nay là “đại tiệc” v́ được ăn rau, cá khô, lạp xường và ruốc thịt heo.
    .
    Sau bữa “đại tiệc”, tôi được một chiến hữu dẫn đến một căn lều nhỏ chỉ vừa một người nằm, giữa đám cỏ tranh cao ngất. V́ có muỗi và đêm lạnh nên anh chiến sĩ mắc cho tôi chiếc mùng cá nhân màu cứt ngựa và một mền đơn cũng của nhà binh. Suốt hai ngày đi đường mệt nhọc, tôi nằm xuống là ngủ như chết. Khoảng 5 giờ sáng hôm sau, Liễu đến cḥi tôi ngủ, ngồi bên cạnh và cho tôi biết hôm nay, tại buổi lễ tuyên bố Bản Cương Lĩnh Chính Trị, lúc đến phần đại diện các đoàn thể phát biểu ư kiến th́ tôi là người lớn tuổi hơn cả trong phái đoàn Hoa Kỳ sẽ được mời ra phát biểu đầu tiên. Sau những lời ca tụng sự hy sinh và can trường của các anh em chiến sĩ, Liễu dặn tôi đừng quên tuyên bố lớn rằng tôi sẽ “ủng hộ Mặt Trận 2.000 mỹ-kim để mua vũ khí”. Tôi ngồi nhỏm dậy bảo Liễu: “Tôi đem theo 2.000 mỹ-kim, nhưng nằm “valise” 12 ngày ở làng Bultarit, phần nhiều ăn uống tôi phải bỏ tiền ra
    trả, cộng thêm tiền mua rượu, quà tặng các anh em chiến sĩ, tôi làm ǵ c̣n đủ hai ngàn mà tặng ai?”. Liễu cười bảo tôi: “V́ có gần 30 người ở Thái và Lào đến dự nên anh (tức tôi) chỉ làm cử chỉ c̣ mồi chứ đâu có phải bỏ tiền ra mà sợ.”

    Sau khi rửa mặt, tôi được một “chiến hữu” đem hành trang của tôi gồm hai máy ảnh cùng nhiều phim ảnh và cuốn sổ đựng trong hai bao da đen, hướng dẫn tôi đến địa điểm hành lễ là một khu bằng phẳng nằm bên cạnh đồi, phía trong là một phiến đá thiên nhiên mặt bằng phẳng như một bức tường cao khoảng hơn 10 mét, rộng 5 mét. Một lá quốc kỳ VNCH màu vàng ba sọc đỏ vĩ đại được căng thẳng trên mặt tường đá. Phía dưới có ba hàng ghế dài để Chủ Tịch và Ban Tham Mưu ngồi hàng ghế trước, c̣n các đồng bào và phái đoàn các nước ngồi hai hàng ghế sau. Những khẩu hiệu dài nền vàng chữ đỏ được giăng từ cây cổ thụ này sang cổ thụ kia kín cả khu hành lễ. Dưới mỗi khẩu hiệu là những lá quốc kỳ VNCH treo dầy đặc như một rừng cờ. Đến địa điểm hành lễ khoảng 8 giờ, tôi thấy ông Minh và mọi người trong Bộ Tham Mưu đă có mặt đầy đủ. Ông Minh, Liễu và Lê Hồng ra đứng nơi chiếc cổngduy nhất để đón các đơn vị vơ trang vào tham dự buổi lễ.

    Loa phóng thanh bắt đầu hô to: “Đây là tiểu đoàn Pháo Binh 27 vào khu hành lễ” th́ khoảng 20 anh chị em chiến sĩ vũ trang đủ loại súng săn cổ lỗ sĩ, mousquetons, tiểu liên AK..., đi đầu là chiến hữu chỉ huy đơn vị vừa đeo súng vừa vác hành lư, cùng đi hàng một qua chiếc cổng được “chiến hữu Chủ Tịch” tươi cười vỗ tay đón chào. Rồi đại đội “Thám Báo 36”, trung đoàn “Xung Kích 45”, “trung đội Cảm Tử 72”, vân vân và vân vân... Điều đáng chú ư là số của mỗi đơn vị, nếu cộng lại đều thành số hên “9 nút”. Khoảng gần 200 chiến sĩ vừa đực vừa cái lần lượt vào đứng chung quanh khu hành lễ.

    Tôi đứng chụp h́nh khi họ đi qua khiến tôi lại nhớ đến cái đoàn quân “Tàu phù ô hợp” của Lư Hán khi sang miền Bắc nước ta tước vơ khí quân đội Nhật năm 1945. Có những chiến sĩ lối phục sức. mặt mày, tóc tai khá kỳ dị! Trong lúc hành lễ, lợi dụng đệ tứ quyền của một nhà báo tôi len lỏi đi vào những nơi các binh sĩ đứng để chụp ảnh và phỏng vấn một số chiến sĩ đứng phía sau th́ không ai thèm trả lời!

    Đến một nơi khác, tôi lại hỏi th́ một chiến sĩ người Việt bảo tôi: “Họ là người Lèo, đâu có biết tiếng Việt mà bác hỏi!” Th́ ra, Bộ Tham Mưu Mặt Trận đă thuê khoảng 3/4 số người Lèo giả là binh sĩ đứng phía sau với mục đích “mập mờ đánh lận con đen” để chúng tôi chụp h́nh quay phim quảng cáo với đồng hương rằng lực lượng của Mặt Trận có nhiều, rất nhiều, nhưng chỉ có một số tối thiểu từ các mặt trận gần về tham dự mà thôi. Thật ra th́ thực lực quân số của Mặt Trận vỏn vẹn có khoảng không hơn 40 thanh niên ốm yếu lấy từ các trại tị nạn ra.


    (c̣n tiếp)

  7. #7
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Mặt trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh Lừa bịp ngay từ lúc đầu !

    3. (tiếp theo)

    Buổi lễ khởi sự bằng nghi lễ thông thường: chào quốc kỳ, phút mặc niệm, đến diễn văn khai mạc của ông Phan Thái Ḥa, lời hiệu triệu chiến sĩ của tướng Đặng Quốc Hiền (Lê Hồng), diễn văn của Trần Trung Sơn (Phạm Văn Liễu) rồi kế tiếp là “hịch” của chủ tịch Hoàng Cơ Minh; sau đó Bản Cương Lĩnh được đọc to, mọi người đồng loạt giơ quả đấm lên cao hô to “Việt Nam Độc Lập Muôn Năm! Đả Đảo Cộng Sản!” Sau đó một số chiến sĩ được tuyên dương công trạng và được gắn huy chương trong đó có bà Cao Thị Phượng Loan (vợ Nguyễn Chí Trung), Trần Văn Lộc là hai người có công tiếp tế đều đều cho Mặt Trận. Chiến sĩ Hoàng Nhật được khen thưởng v́ đă chỉ huy mặt trận tả ngạn sông Cửu Long đánh nhiều trận làm đối phương thiệt hại lớn về nhân mạng và vũ khí (sic!). Cuối cùng là phần phát biểu của đại diện các phái đoàn và đoàn thể. Tôi được mời đầu tiên.

    Hỏi: - Bác vẫn nhớ lời Liễu dặn đấy chứ?

    Đáp: - Nhớ lắm chứ! Đó là “nghề của chàng mà”! Năm 1945 tham gia “Mặt Trận Kháng Chiến Nam Bộ” tôi bị thực dân bắt cùng Huỳnh Tấn Phát nhốt trong Khám Lớn Sài G̣n 18 tháng. Ở trong tù tôi đă tham dự một lớp huấn luyện về tài hùng biện trước công chúng nên sau khi lớn tiếng ca ngợi “ḷng hy sinh dũng cảm vô biên của các chiến sĩ, con yêu của tổ trang 9quốc Việt Nam đă v́ đại cuộc mà hy sinh cả gia đ́nh hạnh phúc, lẫn cuộc sống đầy tiện nghi tại các quốc gia văn minh về đây hăng say làm lại lịch sử. Để tỏ ḷng ngưỡng mộ sâu xa đó tôi xin ủng hộ Mặt Trận số tiền hai ngàn mỹ-kim để mua thêm súng đạn diệt thù. Tôi mong rằng hiện diện tại đây cũng có nhiều vị mạnh thường quân yêu nước sẽ nhiệt liệt ủng hộ không những tinh thần mà cả vật chất để các anh em chiến sĩ có thêm phương tiện làm tṛn sứ mạng”. Sau khi tôi dứt lời, tiếng vỗ tay vang dội cả khu rừng.

    Khoảng 12 giờ th́ buổi lễ bế mạc, sau khi tiễn phái đoàn Việt kiều ở các nước lân bang ra về, ông Chín vui mừng hướng dẫn chúng tôi đi tham quan một số cơ sở kể cả việc dẫn vào một hang đá trong đó có một máy điện nhỏ cũ rích và một số dụng cụ mà ông Chín nói đó là để thiết lập đài phát thanh. “V́ không có tiền”, ông Chín nói tiếp, “nên cứ phải mua dần dần mà chỉ dám mua đồ cũ chớ tiền đâu mà mua dụng cụ mới! Chỉ trong một thời gian ngắn chờ một số máy móc ở Nhật gửi về đài phát thanh sẽ có thể hoạt động, chắc chắn vùng Đông Nam Á, nhất là Việt Nam có thể nghe rất rơ tiếng nói của Mặt Trận!” Chiều hôm đó, ông Chín dành cho tôi và chú Nguyễn Ngọc Ẩn của Đài CBS lần lượt phỏng vấn. Trong lúc phỏng vấn, ông Minh nhắc đi nhắc lại rằng chú Ấn và tôi phải giữ tuyệt đối bí mật địa danh của Mật Khu và khi trở về Hoa Kỳ tôi phải dùng mọi phương tiện thông tin để thuyết phục đồng hương Việt Nam khắp thế giới hăy yểm trợ “tất cả cho Mặt Trận” th́ đại sự mới mau thành công. Ông nói ông và các chiến hữu của ông đă uống máu ăn thề rằng con đường độc đạo họ phải đi là con đường “Đông Tiến” hướng về quê hương Việt Nam, kẻ nào đi giật lùi kể cả ông Minh, những người phía sau có quyền xả súng. Ông và các chiến hữu của ông cũng đă quyết liệt nói với vợ con rằng chỉ sau khi Việt Nam được thật sự giải phóng khỏi ách thống trị của Cộng Sản th́ họ mới trở lại với gia đ́nh; ngược lại hăy coi họ như đă đền nợ nước. Sau cuộc phỏng vấn, tôi ngỏ ư cho Minh biết hôm sau chú Ấn và tôi sẽ quay phim, chụp ảnh đời sống của các anh em chiến sĩ đồng thời phỏng vấn họ th́ Minh nói ngay rằng các chiến sĩ, sau buổi lễ đă trở về đơn vị tác chiến hết, chỉ c̣n vài chiến hữu ở lại canh gác, không c̣n ai mà phỏng vấn. Minh cho biết, sáng sớm hôm sau, điểm tâm xong th́ tất cả các chiến hữu trong hai phái đoàn Hoa Kỳ và Nhật cùng ra về. Tôi ngạc nhiên hỏi tại sao không cho chúng tôi ở thêm một ngày nữa để nghỉ ngơi và có dịp quan sát doanh trại th́ Minh nhanh trí trả lời: “Trước khi các chiến hữu vào th́ chúng tôi mong từng giờ từng phút, nhưng sau khi hành lễ xong th́ chúng tôi lại mong quư chiến hữu rời nơi này càng sớm càng tốt, sợ số người từ các quốc gia khác đến tham dự buổi lễ có Cộng Sản trà trộn, họ về từ chiều hôm qua có đủ th́ giờ báo cho địch biết đem máy bay đến bỏ bom tàn sát, trách nhiệm đó ai chịu? Tôi mong các chiến hữu thông cảm.” Tôi đi lang thang gặp một số cán bộ hỏi ḍ: “Mặt Trận có bao nhiêu chiến khu?” người th́ nói rất nhiều, người th́ nói năm sáu chiến khu. Về quân số th́ họ “tiết lộ” rằng có nhiều ngàn người rải rác trên các mặt trận, kể cả tại quê nhà vùng giáp ranh Việt Lèo. Có chiến hữu cho tôi biết đây là Đại Bản Doanh số 7, nhưng mươi phút sau hỏi một chiến hữu khác trong Bộ Tham Mưu th́ lại xác nhận đây là Bản Doanh số 9.

    Hỏi một binh sĩ th́ anh này “tân binh” nên nói thật: “Cháu vào đây gần 3 tháng, nhưng có đánh đấm ǵ đâu.” Lúc chúng tôi rời Mật Khu, ông Chín đứng chặn lối ra bảo tôi: “Bác Hoàng Xuyên là người lớn tuổi hơn cả, yêu cầu bác nói với tất cả các anh em trong hai phái đoàn Nhật và Hoa Kỳ chụp được bao nhiêu cuốn phim, xin đưa cho tôi, tôi sẽ giao cho hai chiến hữu vơ trang đi theo. Khi đến Bangkok sẽ trả lại đầy đủ cho các chiến hữu, v́ sợ đến chỗ
    đồn canh, lính Thái xét tịch thu hết th́ không lẽ chúng ta lại tổ chức lại buổi lễ để chụp h́nh quay phim hay sao?”. Tôi làm theo lời Minh yêu cầu, thu tất cả phim đưa cho Minh, nhưng riêng tôi, có hai cuốn mỗi cuốn 36 kiểu chụp hết rồi nhưng tôi ngại lấy ra cứ để trong máy, nhờ đó mà sau này c̣n có một số ảnh phổ biến.

    Hỏi: - Cũng có khá nhiều ảnh Chiến Khu được phổ biến trên các báo, nhất là trên tờ VNTP, vậy ảnh ấy của ai?

    Đáp: - Tôi đă nói tôi c̣n hai cuốn phim, mỗi cuốn 36 kiểu nằm trong hai máy ảnh, là phim tôi chụp buổi lễ, tôi không đưa ông Minh nên mới có ảnh mà in lên các báo. Một điều tự tố cáo cái mưu mô xảo quyệt của Mặt Trận là lúc vào làng Bultarit đến Chiến Khu thời gian đi mất hai ngày, nhưng khi trở ra bằng đường tắt bằng phẳng dễ đi, lại chỉ mất có hơn hai giờ.

    Hỏi: - Bịp bợm như thế với mục đích ǵ?

    Đáp: - Tôi đoán, có lẽ lúc đầu họ bàn với nhau dẫn phái đoàn đi ṿng vo trong rừng để họ nói láo rằng Mật Khu nằm trên lănh thổ Cao Miên. Nhưng sau, họ đổi ư dẫn về bằng đường tắt cho chính họ đỡ vất vả.

    Hỏi: - Lúc đi vào “mật khu”, bác và mọi người không biết họ dẫn đi ṿng vo tam quốc hay sao?

    Đáp: - Làm sao định hướng được, nhất là họ dẫn vào những khu rừng già dầy đặc, tối om, có chỗ người hướng dẫn phải dùng dao chặt những cây nhỏ để có lối đi. Lấy một thí dụ, chúng ta được dẫn đến một khu phố đông đúc ở bất cứ thành phố nào rồi bảo ta t́m đường về khách sạn, ta có làm được không? Chiến hữu Chủ Tịch rời Chiến Khu sau chúng tôi, thế mà khi chúng tôi đến khách sạn ở Bangkok đă thấy chiến hữu chủ tịch có mặt ở khách sạn, tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ rồi. Chiến hữu chủ tịch t́m tôi và gặp ở chân cầu thang, câu đầu tiên chiến hữu chủ tịch hỏi: “Bác Hoàng Xuyên hứa ủng hộ Mặt Trận 2.000 dollars, một số anh em chiến sĩ chờ bác đưa tiền để họ đi mua súng đạn ngay!” Tôi ngạc nhiên hỏi lại Minh: “Thế anh Liễu không nói ǵ với anh à?” Minh lắc đầu. Tôi yêu cầu Minh cho tôi vài phút để gặp Liễu rồi sẽ nói chuyện lại. Gặp Liễu, tôi cằn nhằn th́ Liễu cười nham nhở xin lỗi v́ nhiều việc nên quên chưa nói cho Minh biết và Liễu hứa sẽ t́m ngay Minh để nói rơ vấn đề.

    Sau khi gặp Liễu, chỉ năm phút sau gặp lại tôi, Minh đổi ngay thái độ thờ ơ, mặt lạnh như tiền! Tôi hơi khó chịu, nhưng vẫn hỏi về những cuộn phim th́ Minh bảo tôi hỏi một chiến hữu khác, tồi chiến hữu khác lại chỉ cho một chiến hữu thứ ba, rốt cuộc không ai biết ai là người giữ mấy chục cuộn phim! Rứa là... ḥa cả làng


    (c̣n tiếp)

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 28-07-2012, 04:08 AM
  2. Replies: 3
    Last Post: 13-05-2012, 09:57 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 12-10-2011, 05:50 PM
  4. Replies: 1
    Last Post: 27-09-2011, 01:31 AM
  5. Replies: 56
    Last Post: 11-04-2011, 05:37 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •