***Thư ông Hoàng lại Giang (tp HCM) gửi Nguyễn phú Trọng
Câu nói để đời :
NÓ Ở LẠI, KHÔNG CHỊU RA TH̀ SAO ?
" Vơ Văn Kiệt nói:
– Tôi hỏi anh Sáu (LĐ Thọ), nếu cho nó vào đây, rồi nó ở lại, không chịu đi nữa, anh Sáu làm cách nào?
Lúc bấy giờ Lê Đức Thọ như mới tỉnh ra…
Về Hà Nội, Lê Đức Thọ báo cáo lại với Lê Duẩn. Lê Duẩn im lặng nh́n Lê Đức Thọ một lúc rồi nói:
– Sáu Dân (Vơ Văn Kiêt) có cái lư của nó. Nếu như thằng Tàu vào cảng Sài G̣n, nó ở lại, không chịu ra, chẳng lẽ ta đánh, ta bắt… nó. Lúc ấy nó lu loa lên… Thế là ta tạo cớ cho nó mang quân sang xâm lược nước ta…"
Thư Hoàng Lại Giang
gởi ông Nguyễn Phú Trọng
********
Trong bài thơ Bến sông, thi hào Đỗ Phủ đời Đường có viết:
Nhân sinh thất thập cổ lai hy.
Có nghĩa là người ở tuổi 70 hiếm.
Thi nhân Tản Đà của ta th́ nói:
Sống 70 đă mấy người?
Khi tôi tṛn 70, các con tôi tổ chức sinh nhật cho tôi – một việc lạ – bởi cả đời tôi có tổ chức sinh nhật bao giờ đâu!
Trong bữa sinh nhật ấy, tôi nói với vợ con tôi:
“Ở tuổi này ông không biết ḿnh lú lẫn đâu. Đôi khi lú lẫn mà cứ nghĩ ḿnh anh minh, sáng suốt, bắt vợ con phải nghe theo… Đấy cũng là căn bệnh của người già, khi tuổi đă thất thập!”.
Mười năm đă qua, tôi vào tuổi 80, vẫn tính cách bề trên, luôn cho ḿnh là đúng, là chân lư, coi chủ nghĩa xă hội là xă hội đẹp đẽ nhất mà loài người hướng tới !
Tôi và ông nay đă ngoài thất thập, thuộc loại người xưa nay hiếm rồi. Sự lú lẫn của tôi dù sao cũng chỉ vợ, con tôi chịu. C̣n sự lú lẫn của những người đầy quyền lực như ông th́ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự c̣n mất của cả dân tộc! Quốc pḥng ông nắm, công an ông chui vào, luật pháp ông giữ, ông thay đổi Hiến pháp của cụ Hồ khi ông đưa điều 4 vào Hiến pháp!!! Trong khi giặc Tàu xâm lược Hoàng Sa, Trường Sa bao nhiêu chiến sĩ của ta đă hy sinh ông không cho ai tưởng niệm. Ai tưởng niệm chui, ông cho công an và côn đồ theo dơi để sẵn sàng… đàn áp dă man!
V́ vậy tôi đưa đăng lại bài: “CẢNH GIÁC KHÔNG BAO GIỜ CŨ” để những bậc cao niên mà vẫn c̣n giữ trọng trách trước vận mệnh của dân tộc trong đó có ông suy ngẫm hăy CẢNH GIÁC với chính tuổi tác của ḿnh, sau là cảnh giác trước những việc trọng đại của dân tộc khi kẻ thù truyền kiếp lại mưu sâu, kế cao, thâm hiểm, gian manh, nói một đằng làm một nẻo!
CẢNH GIÁC KHÔNG BAO GIỜ CŨ
Ngày xưa c̣n lưu lại chuyện “Mỵ Châu – Trọng Thủy”. Câu chuyện t́nh đẹp đẽ có một không hai trong lịch sử dân tộc, đă từng để lại tấn bi kịch cho cả một dân tộc:
MẤT NƯỚC !
Thời hiện đại, cái gọi là “Công hàm Phạm Văn Đồng” năm 1958, tưởng ta giúp “bạn” tránh “môi hở răng lạnh”, hóa ra nó lại là chứng tích cho sự đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa “hợp pháp”! Nhưng thời ấy Hoa Kỳ c̣n là đồng minh tin cậy của Miền Nam Việt Nam. Phải chờ gần 20 năm sau, khi Hiệp định Paris được kư kết, Hoa Kỳ rút ra khỏi ṿng tham chiến ở Đông Dương, năm 1974 người Tàu mới mang quân ra quyết lấy cho bằng được Hoàng Sa! Một trận chiến không cân sức, mặc dù tinh thần chiến đấu của hải quân Việt Nam Cộng Ḥa là đáng được nhân dân và Tổ quốc Việt Nam tôn vinh (74 chiến binh Việt Nam Cộng Ḥa đă hy sinh).
Thế mà có nhà lănh đạo lại nói: “Hăy yên tâm, Hoàng Sa trong tay các đồng chí Trung Quốc c̣n hơn là trong tay ngụy quyền tay sai của đế quốc Mỹ!” (Theo nhà báo quân đội lúc bấy giờ, đăng trên mạng Ba Sàm ngày 10/11/2014, nhân 40 năm hải chiến Hoàng Sa).
Sau 40 năm nh́n lại, tôi, vâng chính tôi là người trong cuộc cùng với cánh nhà văn được Đảng trau dồi tinh thần quốc tế vô sản, đă là người có tội với dân tộc, với ông cha một thời xả thân dựng nước và giữ nước!
Sau năm 1975 khi đất nước giải phóng những tưởng nhân dân ta được hưởng trọn vẹn độc lập và hoà b́nh… Không ai ngờ biên giới Tây Nam lại dậy sóng bởi bè lũ Khmer Đỏ! Ai chống lưng cho Khmer Đỏ? Câu trả lời đă được lịch sử xác nhận: Trung Quốc, người anh em môi răng, người đồng chí tin cậy!!!
Và tháng 2 năm 1979 Trung Quốc chính thức mang quân xâm lược nước ta! Chúng đưa vào cuộc chiến tranh biên giới ở Việt Nam 9 quân đoàn chủ lực, một số sư đoàn bộ binh độc lập, xe tăng là 6 sư, pḥng không là 4 sư… (nguồn tin từ Cục T́nh báo Trung ương Hoa Kỳ) tràn qua 6 tỉnh biên giới phía Bắc: Lạng Sơn – Cao Bằng – Lào Cai – Lai Châu – Quảng Ninh – Hà Tuyên! Không khác ǵ ông cha chúng trong quá khứ, chúng tàn sát không từ người già, trẻ con, phụ nữ có thai!!! Nhà cửa, ruộng nương chúng đốt phá. Con gái chúng thay nhau hăm hiếp (1). Cho đến nay không có bản cáo trạng nào sâu sắc hơn bản “B́nh Ngô đại cáo” của Nguyễn Trăi:
Độc ác thay trúc rừng không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay! nước bể khôn rửa sạch mùi,
Lẽ nào trời đất tha cho,
Ai bảo thần nhân nhịn được
(Bản dịch cụ Bùi Kỷ)
Hậu quả để lại cho chúng ta là hàng ngh́n ngôi nhà bị đốt cháy, gần 25.000 binh lính và dân thường hy sinh (theo nhà sử học Gilles Ferier)
Khi chúng ta đặt tinh thần quốc tế vô sản lên trên quyền lợi dân tộc th́ đấy chính là lúc chúng ta “gởi trứng cho ác!“.
Năm 1988 chúng đem quân ra chiếm Trường Sa gồm
- 1/ Băi đá Gacma,
- 2/ Băi đá Colin,
- 3/ Băi đá Xen Đao!
64 chiến sĩ và cán bộ của hải quân ta đă nằm lại với biển đảo trong trận chiến này!
Vết thương này cho đến hôm nay vẫn c̣n đang rỉ máu. Bao nhiêu người mẹ mất con? Bao nhiêu người vợ mất chồng, phải quần quật dầm mưa dăi nắng cáng đáng cho cả một gia đ́nh, mẹ già, con dại!
Một cuộc chiến tranh không ai hiểu nổi! Bởi nó không hẳn là cuộc chiến cướp nước, cũng không hẳn là cuộc chiến tranh ư thức hệ. Nó là cuộc chiến tranh trả thù – nước lớn trả thù nước nhỏ (đàn em) đang muốn tự chủ.
Đúng là Đặng Tiểu B́nh đă dạy cho chúng ta BÀI HỌC nhớ đời, đời nọ nối đời kia.
BÀI HỌC cả tin cái gọi là "đồng chí", cái gọi là “16 chữ vàng”, cái gọi là “4 tốt!” Cả tin dẫn đến mất CẢNH GIÁC để bị động trước một cuộc xâm lăng… dẫn đến những mất mát, hy sinh không đáng có, tạo nên một vết hằn sâu đậm về hai dân tộc vốn có hàng ngàn năm đă từng là kẻ thù của nhau! Kẻ thù truyền kiếp!
Người Việt Nam ḿnh đâu đến nỗi nhẹ dạ, cả tin đến như thế! Chỉ v́ ư thức hệ, v́ mấy cái chữ vàng, chữ bạc, chữ tốt… mà mất CẢNH GIÁC! Nên mới ra nông nỗi này! Ai đă nhẹ dạ, cả tin? Ai đă tuyên truyền cái t́nh đồng chí, anh em, môi răng?
Chính những người cộng sản phải trả lời những câu hỏi trên trước lịch sử. Phải chịu tội trước nhân dân !
Gần đây Ukraina với bán đảo Crimê là một bài học đáng để chúng ta suy nghĩ. Đất nước chúng ta từng có vụ “nạn kiều” vào những năm 70 của thế kỷ 20. Lúc ấy giữa ta và Tàu rất căng thẳng. Nhiều người Hoa, dù đă sống lâu đời ở ta cũng được Tàu vận động treo cờ Trung Quốc và ảnh Mao Trạch Đông, vận động khai ḿnh là người Tàu, mặc dù họ đă chuyển sang quốc tịch Việt Nam từ năm 1956… và vận động người Hoa biểu t́nh, vận động người Hoa trở về nước. Lê Duẩn và Lê Đức Thọ bàn với nhau cho tàu Trung Quốc cập cảng Sài G̣n chở người Hoa về nước. Lê Đức Thọ điện cho Bí thư Thành ủy TP. HCM Vơ Văn Kiệt.
Vơ Văn Kiệt trả lời dứt khoát:
- Không thể!!! Không được!!!
Lê Đức Thọ:
– Đây là mệnh lệnh của anh Ba [Lê Duẩn].
Vơ Văn Kiệt:
– Nếu đây là mệnh lệnh của anh Ba th́ nhờ anh Sáu [Thọ] về báo cáo lại với anh Ba, tôi xin chịu bất kỳ h́nh thức kỷ luật nào cũng được, nhưng chấp hành mệnh lệnh anh Ba cho tàu Trung Quốc cập cảng Sài G̣n th́ tôi không thể…
---(c̣n tiếp)--
Bookmarks