Nuyễn Bá Chổi
“Kiếp sau xin chớ làm người Làm cây thông đứng giữa trời mà reo” (Nguyễn Công Trứ)
Thế là lăo ta buộc phải xét lại việc tưởng niệm, vinh danh các vị tướng lănh Việt Nam Cộng Hoà đă tuẫn tiết mà suốt ba mươi lăm năm qua lăo hằng trân trọng, với cảm xúc dạt dào, nhất là vào mỗi độ Tháng Tư về.
Các vị ấy là Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam, Thiếu Tướng Phạm Văn Phú, Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng, Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ và Chuẩn Tướng Trần văn Hai.
Trong năm vị tướng chết theo thành, lăo chỉ may mắn đối diện được mỗi Tướng Nguyễn Khoa Nam một lần vào năm 1972 khi ông bắt tay và gắn cho lăo cái huy chương Anh Dũng Bội Tinh ngôi sao vàng vào buổi sáng tinh mơ nơi Sân Vận Động Cai Lậy thuộc tỉnh Định Tường để tưởng thưởng Chi Đoàn 3 thuộc Thiết Đoàn 9 Kỵ Binh, từ Sóc Trăng lên tăng phái cho vùng lănh thổ do Sư Đoàn 7 Bộ Binh mà ông làm Tư Lệnh, vừa tiêu diệt trọn một đại đội đặc công địch đêm qua trên quốc lộ 4. Đối với bốn tướng kia th́, có vị lăo được thấy xa xa, có vị lăo chỉ được nghe, thấy qua tin tức thời sự.
Bản tin thời sự cuối cùng về năm vị Tướng lăo nhận được là tất cả đă tuẫn tiết khi Miền Nam lọt vào tay giặc.Những cái chết oai phong lẫm liệt ấy, lăo chỉ nghe người ta thuật lại , chứ không hề được chứng kiến .
Trước những cái chết như thế, của các vị chức quyền như thế, trong một hoàn cảnh như thế, số người được chứng kiến chỉ là đầu những ngón tay. Vậy mà ba mươi lăm triệu quân dân Miền Nam có mấy ai không tin, không ngưỡng phục, không tiếc thương, và tôn thờ các vị như những anh hùng của Dân Tộc.
Càng nhớ đến năm vị tướng ấy, lăo càng xót xa. Đất nước Miền Nam bị chiếu bởi nhiều ngôi sao xấu quá. Những ngôi sao phản trắc; những ngôi sao ngậm miệng ăn tiền; những ngôi sao tôi tớ ngoại bang; những ngôi sao nối giáo cho giặc; những ngôi sao tham ô nhũng lạm; những ngôi sao tẩu mă trước khi giặc vào thành; có những ngôi sao tổng hợp trọn những “đức” tính trên.
Sao trên trời xa lắc xa lơ nhưng chỉ một sao Quả Tạ chiếu tướng là vận lăo “không khá” rồi; đàng này, bị cả một lô sao hắc ám như thế ngay trên mặt đất kè kè chúng “tướng chiếu” th́ vận mệnh Miền Nam đi đoong là ...”lô gíc”, chứ kêu cứu vào ai được nữa .
.................... .................... .................... .................... .................... .................... ...................
Lăo không dám nghĩ tiếp nữa khi sực nhớ ra, mới tuần rồi, sau khi ông cựu Thủ Tướng kiêm Đại Tướng Trần Thiện Khiêm “đă bị chửi rủa thậm tệ kể từ khi ông xuất đầu lộ diện sau hơn 35 năm sống ẩn dật và im lặng.” (1), có ông nhà văn Thông Rừng đang ở Mỹ lên tiếng đại ư khuyên can những ai “chửi rủa” (1) hăy chờ cho đến “Khi ấy lịch sử sẽ công bằng hơn và khách quan hơn với những người đă giữ các vai tṛ quan trọng, ở bên này hay bên kia, trong cuộc tranh chấp ư thức hệ kéo dài qua hai thế kỷ trên mảnh đất bất hạnh Việt Nam.” Nhà văn Thông Rừng c̣n phán rằng “ Những người này đang làm giùm kẻ thù công việc dành cho những tay sai thấp hèn của chúng với hiệu quả gấp đôi, v́ dưới mắt công luận, “chính người quốc gia đă chửi rủa người quốc gia”.
“Chính người quốc gia đă chửi rủa người quốc gia”. Lăo à hèm rồi lẩm bẩm : -- “Quốc gia” nào? Tây hay Mỹ ? Khi nào nhà văn Thông Rừng chứng minh được ông Trần Thiện Khiêm không t́nh nguyện đi lính cho Tây, và tờ biên nhận ghi tên ông Trần Thiện Khiêm nhận 500. 000 Đ tiền thưởng của ông mũi lơ Mỹ Lucien Conein sau khi “ḿssion complète” giết chết Tổng Thống nước VIệt Nam Cộng Hoà và ông Cố Vấn Chính Trị cho Tổng Thống là chuyện phịa, thi lúc đó ông Khiêm mới được làm “người quốc gia”.
Nhà văn Thông Rừng cho rằng những người lên tiếng phản đối sự xuất hiện của ông cựu ...Tướng Trần Thiện Khiêm vừa qua là “đang làm giùm kẻ thù công việc dành cho những tay sai thấp hèn của chúng với hiệu quả gấp đôi, v́ dưới mắt công luận, “chính người quốc gia đă chửi rủa người quốc gia”.
Lăo không nghi ngờ nhà văn Thông Rừng là “người Việt quốc gia” và lăo cũng không nghi ngờ bản thân lăo là “người Việt quốc gia”, nên lăo rất sợ lâm vào cảnh “chính người quốc gia đă chửi rủa người quốc gia”. Nếu không , lăo đă “bàn vào” với vợ lăo rằng, chính nhà văn Thông Rừng “đang làm giùm kẻ thù công việc dành cho những tay sai thấp hèn của chúng với hiệu quả gấp đôi”, v́ kẻ thù sẽ bĩu môi cười khẩy trước một đối phương hổ lốn, phản chúa với tôi trung mà nhà văn Thông Rừng chủ trương "hoà hợp", như "cá mè một lứa" cả .
“Xin hăy dành mọi năng lực, tâm trí cho cuộc chiến đấu ấy hơn là mạt sát, xâu xé lẫn nhau v́ những chuyện chỉ gây chia rẽ thuộc về một trang sử đă được lật qua.”(1)
Suốt ba mươi lăm năm qua thiên hạ đă cố quyên đi ông Tướng đó chứ . Nay tại v́ ông lù lù ra làm thiên hạ chẳng những bực ḿnh mà c̣n xấu hổ. Ông làm tướng, ông bỏ chạy khi chồng, con người ta làm quân đang tiếp tục chiến đấu, nay ông ra cám ơn các bà các chị, ai nghe mà chẳng ngứa gan , khiến trong thiên hạ có kẻ quy kết ông, rằng:
Gần đất xa trời, vác mặt ra
Cám ơn các chị với các bà
Đừng quên dến buổi ta nằm xuống
Cờ Vàng sọc đỏ phủ à nha
Xấu hổ khi xem và nghe ông trả lời phóng vấn của nhà báo Việt DZũng ; một vị cựu Thủ Tướng kiêm Đại Tướng mà trinh độ hiểu biết lẫn phong cách như thế th́ Miền Nam kéo lết được đến 30 ThángTư 1975 mới chịu mất là thọ lắm rồi .
“Con sâu làm rầu nồi canh” Khều con sâu ra khỏi nồi canh, quẳng nó đi không có nghĩa là quậy nồi canh cho ôi cho thúi . Thiên hạ tẩy chay hay thậm chí có bêu riếu một nhân vật mà dư luận quy tội phản trắc hại dân hại nước mà cho đến nay ngay cả đương sự chưa có được một phản chứng nào đâu phải là chuyệ n“mạt sát, xâu xé lẫn nhau” (1)
Lăo lại hoa hoa trước mắt với “Khi ấy lịch sử sẽ công bằng hơn và khách quan hơn với những người đă giữ các vai tṛ quan trọng, ở bên này hay bên kia, trong cuộc tranh chấp ư thức hệ kéo dài qua hai thế kỷ trên mảnh đất bất hạnh Việt Nam.” (1),rồi “phản tỉnh”, tự vổ mông ḿnh kêu cái đét thật to, la lên với gịong ai oán:
Chết Cha, vậy mà ba mươi lăm năm qua lăo cùng thiên hạ chưa chi đă láu ta láu táu tin tưởng rằng Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam, Thiếu Tướng Phạm Văn Phú, Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng, Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ và Chuẩn Tướng Trần văn Hai Tướng, đă tuẫn tiết, chết với thành , và vinh danh các v ị là anh hùng của Dân Tộc. Tin như vậy, làm như vậy, theo nhà văn Thông Rừng, là thiếu “công bằng và khách quan”.
Lăo hối hận . Lăo ṿ đầu giật tóc.Phải làm ǵ để chuộc lại lỗi lầm này suốt ba mươi lăm năm nay. Sáng mai lăo phải thức dậy sớm cho ra ngay cái “Thông Cáo Báo Chí” kêu gọi người Việt “quốc gia” phải ngưng ngay việc vinh danh năm vị tướng. Chắc ǵ các vị tướng ấy đă chết; chết chắc ǵ đă do tự vẫn; tự vẫn chắc chi đă v́ thành mất; tự vẫn v́ thành mất vào tay VC chắc ǵ đă được gọi là tuẫn tiết, là anh hùng . Mà ví như năm vị tướng đă đích thực tự kết liễu đời ḿnh khi thành lọt vào tay giặc th́ cũng “hăy đợi đấy”. “Hăy Đợi Đấy”, nhớ viết hoa . Cho đến “Khi ấy lịch sử sẽ công bằng hơn và khách quan hơn với những người giữ cức vụ quan trọng ..”(1)
Cũng như “Khi ấy ..” người ta mới biết ông cựu Thủ Tướng kiêm Đại Tướng Trần Thiện Khiêm có đi lính Tây; giết Tổng Thống; nhận tiền thưởng 500.000 đồng bạc máu của tên trùm đảo chánh Mỹ Lucien Conein; làm informant/agent (chỉ điểm viên/ nhân viên) cho CIA; bỏ dân đang khi làm Thủ Tướng; bỏ quân trong khi làm Đại Tướng.
“Khi ấy .. “ là khi nào, chưa ai biết. Có điều chắc chắn là “khi ấy “ càng lâu th́ sự thật càng “công bằng và khách quan” theo chiều hướng những bộ mặt nham nhỡ đang bị lột dần mặt nạ; “khi ấy ..” càng dài, càng ...bị “xâu” và “xé” thảm hại hơn.
Xin đừng múa gậy giữa chốn vườn chưa hoang.
(1) Trích lời của nhà văn Sơn Tùng, từ “Nhân Chuyện Ông Tướng Năm Xưa”
Bookmarks