Page 3 of 3 FirstFirst 123
Results 21 to 22 of 22

Thread: Tội ác Cộng Sản Việt Nam: Thuyền Nhân

  1. #21
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Các bạn gặp được người quen đến trước, họ lần lượt đi gởi hành lư và xin ngủ nhờ qua đêm, khỏi phải chịu cảnh màn trời chiếu đất đêm nay. Anh Tư Trần Hưng Đạo, anh chị Thuần và đám chị Điệp, chị Kiều đă đi rồi. Chỉ c̣n đám anh em tôi, tứ cố vô thân, ngó quanh ngó quất không quen ai để nhờ vả. Một đống hành lư ngùn ngụt, trời tối ṃ ṃ. Có vài người đứng nh́n chúng tôi e ngại, họ nhắc khéo nên coi chừng ăn cắp, ở đây hở ra cái ǵ là mất cái đó... Thôi phải rán chịu. Tôi trải tấm ny lông trên băi cát dơ, cạnh gốc dừa gom hết hành lư dồn đống lại. Đành đêm nay ngủ đỡ tại đây! Ngồi xuống tấm đệm, dựa lưng vào mấy cái gói xách, tôi duỗi tay chân. Mấy bắp thịt nhăo ra, mơi nhừ. Đến bây giờ mới thấy mệt. Cổ họng khát khô. Duyên lục trong túi xách tay t́m được một thùng nước nhỏ, tôi cầm lấy uống một hơi, để xuống, cơn khát đă đỡ nhưng trong ḷng cảm giác bơ vơ, trống vắng. Bóng đêm tối đen mù mù, tiếng chân người xào xạc trên cát, những ánh đèn bấm chớp tắt, chợp tắt... Sơn và Dân ǵ dó sau một hồi dạo lên dạo xuống, sợt về. Dân ngồi xuống mặt đệm:

    - Ḿnh có thể nhắn tin t́m người quen ở pḥng thông tin ǵ đó.

    Tôi hăm hở:

    - Làm sao để nhắn tin?

    Anh viết tên tuổi địa chỉ hiện ở cùng số ghe của ḿnh ǵ đó rồi đem lại pḥng thông tin. Ở đó họ sẽ đọc lên loa phóng thanh ǵ đó cho mọi người cùng nghe...

    Sơn lục trong đống hành lư t́m giấy. Không có. Tôi thoáng thấy mấy hộp cá ṃi lăn lóc, bèn cầm lên gỡ lấy cho mỗi đứa một tờ nhăn hiệu cá đỏ bầm phía sau c̣n trắng bong có thể dùng để viết được. Cả ba hư hoáy vội vàng những chi tiết vào tờ giấy nhỏ bằng bàn tay… Tôi cùng đi với Dân và Sơn trở lại con đường hồi năy rồi quanh về bên trái. Pḥng thông tin được cất dưới tàn dừa âm u, bên trong có đèn điện sáng choang, vách cây dừng bốn phía. Tôi đứng ngay cửa sổ, chờ đợi. Sơn đứng kế bên. Cô xướng ngôn viên mặc áo trắng tay tóc ngắn thấy ba anh em tôi đến, quay lại. Sơn mừng quá la lên:

    - Ơ, chị Ba, em nè.

    Cô xướng ngôn viên cũng khựng lại, mừng hết sức:

    - Sơn đó hả, tới hồi nào vậy, sao không kiếm chị?

    Sơn cười tươi rói:

    - Em mới tới hồi chiều, kiếm pḥng thông tin để nhờ nhắn tin t́m chị đây nè!

    Nó đưa tờ giấy nhắn tin viết trên lưng nhăn hộp cá ṃi. Cô nhân viên trẻ đẹp đó là chị ruột của cô bồ Sơn. Cả gia đ́nh của cô đă tới Bidong trước mấy tháng nay đang chờ đi định cư ở Mỹ. Sơn mừng húm, chạy về xách hành lư để theo tiếng gọi của... con tim. Tôi và Dân ǵ đó bị bỏ rơi, hai anh em bơ bơ đi trở về. Ở “nhà” Chiêu cũng không chịu ngồi yên, nó đi đông đi tây, may quá gặp được các người ở B́nh Dương. Một số vội vàng đến thăm.

    Tôi từ từ thấy được một góc trời quê hương. Chị Mỹ Á bán vải ở nhà lồng chợ,anh Hưng Thạnh bán gạo ở mé sông cùng vợ chồng anh Liêu Thanh. Anh Liêu Thanh c̣n trẻ độ hai lăm, hai sáu có nhà ở sát cạnh nhà tôi, cũng bán gạo. Cô vợ bồng con c̣n nhỏ, anh mừng rỡ:

    - Mấy anh có ăn uống ǵ chưa?

    Tôi vội trả lời:

    - Từ trưa tối giờ lung tung mọi chuyện nên không có th́ giờ. Bây giờ rảnh rồi nhưng bếp núc đâu mà nấu?

    Anh lục lục trong cái xách tay, cầm lấy mấy gói ḿ, miệng lanh chanh nói với vợ:

    - Coi nè, mấy ảnh có gạo, có ḿ, có sữa...

    Chị vợ mau mắn:

    - Vậy th́ ḿnh nấu ḿ ăn đi cho vững bụng.

    Tôi lo lắng:

    - Làm sao có bếp, củi để nấu nước sôi?

    Anh cười:

    - Dễ quá, dễ quá, để tôi lo cho, có liền mà. Mấy anh chị chờ một chút nghen…


    C̣n tiếp...

  2. #22
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Anh vụt chạy về. Chừng một lúc sau anh khệ nệ bưng ra một nồi nước đầy nước c̣n nghi ngút khói. Chị vợ đă kỹ lưỡng cầm theo đủ cả chén đũa. Đoạn đường từ lều đến chỗ tạm trú cũng khá xa, đường ban đêm quanh co khúc khuỷu tối tăm, anh khiêng nồi nước nóng, cô vợ cầm đèn pin soi đường. Thiệt là ân nghĩa hết sức. Cách cho quí hơn của cho. Trong đời thỉnh thoảng tôi nhận được những tấm ḷng thương yêu quí báu của những người thân và không thân. Tôi phải làm sao để đền đáp được những ân t́nh ấm áp đó?

    Tôi ăn một chén ḿ, thấy đă no, ăn không nổi nữa, có lẽ mệt quá.

    Sau đó một thanh niên đến hướng dẫn tôi lại lều của d́ Sáu để biết chỗ liên lạc với chị Điệp.

    Trời tối đen thui không thấy ǵ hết, nó đi len lỏi trong đám người đi mờ mờ, đèn đuốc không có, quanh quanh co co măi một hồi lâu th́ đến nơi

    . Nh́n quanh th́ hỡi ơi! Đó là một cái lều cây nhỏ ọp ẹp, bước vô cửa phải cúi thật thấp nếu không muốn bị đụng bể đầu. Trong lều có sàn duy nhứt làm bằng những đoạn cây nhỏ cỡ ngón chân cái ghép lại. Cái sàn này vừa dùng để hành lư, để ngồi và cũng để ngủ.

    Cái mặt sàn nổi u nổi nần làm sao mà nằm? Một đống đồ đạc chất gần sát vách choán gần hết phân nửa mặt sàn. Một ḿnh d́ Sáu cũng đă chật rồi, bây giờ lại thêm chị Điệp với hai con nhỏ và mấy đứa em. Vậy th́ phải giải quyết ra làm sao, tôi không biết. Đông quá, chỗ đứng cũng không có nói chi đến chỗ nằm. Trên boong ghe BL 1648 cũng c̣n rộng hơn.

    D́ Sáu khoe đă mua căn lều này giá một lượng vàng. Nó khá nhất ở khu này đó!

    Tôi thụt lùi trở ra và đó là lần đầu tiên biết thế nào là một căn lều ở Bidong. Tôi vội từ giă để về, đêm hôm khuya khoắc.

    Chết rồi, hướng cũ chỗ nào, trời lại tối đen, thôi cứ đi đại. Tôi len lỏi trong các đường hẻm śnh lầy, chân mang đôi dép đứt đi bước thấp bước cao. Đường đi lại có nhiều gốc cây nhỏ chặt không sát, thỉnh thoảng trồi lên một gốc, vô ư đá mạnh vào xước da chảy máu, đau thấu tân trời xanh.

    Ṃ mẫm đi một hồi lâu ra tới bờ biển lạ hoắc. Nh́n kỹ đây không phải là chô lên hồi chiều. Tôi nghe tiếng nhạc bập bùng, giọng ca eo éo, rải rác trên băi một đám đông nhàn hạ thảnh thơi hóng gió nghe nhạc ké trong quán vẳng ra. Tôi c̣n bụng dạ nào nấn ná chần chờ ở đây để thường thức những giọng oanh vàng.

    Phải hỏi đường cho kỹ để về khu tạm trú. Tôi hướng về cầu tàu rồi loay hoay cũng về được chỗ cũ. Tôi vừa về tới nơi th́ vợ chồng con cái anh Tư Trần Hưng Đạo cũng trở lại t́m chỗ ngủ. Rồi tới chị Thuần, kế đó là mẹ con chị Điệp với mấy đứa em.

    Th́ ra Bidong ḷng ai cũng rộng nhưng lều th́ hẹp quá, thôi tất cả đành ngủ tạm trên băi cát dơ!



    Vơ Kỳ Điền

    (Trích trong chương 12 “Hải Đảo Buồn Lâu Bi Đát” - của hồi kư “Pulau Bidong Miền Đất Lạ”)

    http://saigontimesusa.com/bai/thuyen...obuonlau.shtml

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Tội ác CS Việt nam: Thuyền nhân
    By alamit in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 44
    Last Post: 06-05-2020, 10:09 AM
  2. Replies: 1
    Last Post: 08-09-2011, 02:24 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 27-04-2011, 04:57 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 11-12-2010, 05:59 AM
  5. Replies: 5
    Last Post: 04-10-2010, 06:30 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •