Page 27 of 29 FirstFirst ... 1723242526272829 LastLast
Results 261 to 270 of 284

Thread: Chương Tŕnh Chiêu Hồi Trong Hồi Kư Của Hồi Chánh Viên Hữu Nguyên

  1. #261
    Member
    Join Date
    29-05-2012
    Posts
    396
    Hồi kư khi viết th́ tiểu thuyết hoá không phải nhất nhất cái ǵ cũng đúng sự thật .
    76$ là lớn lắm v́ cả mấy trăm ngàn đồng, đổi ra chỉ được 200$ mà 76$ là 1/3 của cả tài sản lúc đó .

  2. #262
    Member
    Join Date
    01-12-2010
    Location
    Sunshine state, USA
    Posts
    767
    Câu chuyện của anh Hữu Nguyên quá hay, lôi cuốn hấp dẫn và rất cảm động. Tôi đọc những đoạn anh nói về cha của anh rồi mẹ của anh mà ḷng xúc động mắt cay cay.
    Rất mong được gặp anh ấy ngoài đời để tṛ chuyện. Anh Hữu Nguyên có đọc VL th́ khi nào ghé Florida, Mỹ cho tôi hay để được hân hạnh mời anh đến tệ xá hàn huyên.

    Cám ơn chị Tigon post bài này, câu chuyện hấp dẫn quá nên không thể chờ chị post hết mà đă t́m đọc hết trơn lâu rồi.:)

    Không thấy cuốn này bán ngoài tiệm sách?

  3. #263
    Member
    Join Date
    30-03-2012
    Posts
    106

    Hữu Nguyên Lại tiếp tục nói láo !

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Tôi nh́n người đàn bà với ánh mắt biết ơn và vâng lời. Cúi xuống nh́n thằng bé, tôi mỉm cười ầu ơ mấy câu, rồi thọc lét nó. Thằng bé cười như nắc nẻ… Trong phút chốc, tôi quên tất cả mọi chuyện hiểm nguy, để thấy ḷng ḿnh thật khao khát có được một mái nhà, một gia đ́nh. Ước mơ sống một cuộc sống hiền lạnh, hạnh phúc của tôi, cũng như của không bao nhiêu người Việt sao thật b́nh thường mà măi măi ngoài tầm tay với?…

    Từ đó trở đi, ngồi trên xe, tôi thoải mái kể chuyện trốn tù của ḿnh, chuyện cuộc đời của tôi, và thành thực trả lời tất cả những câu hỏi của mọi người trong xe. Trên chuyến xe đầy t́nh người đó, tôi cảm động và vui mừng nhận chân một sự thực, cộng sản tuy chiếm được Miền Nam, nhưng chúng không chiếm được ḷng người. Không những vậy, chúng c̣n làm mất đi tất cả niềm tin của những người đă từng một thời tin vào chúng.



    Trước 30 tháng 4 năm 1975, khi chưa được dịp tiếp xúc với người cộng sản từ phương bắc, ở Miền Nam vẫn c̣n có người ảo tưởng về cộng sản. Họ tưởng người cộng sản cũng là người cùng chung nguồn cội, cùng ṇi giống máu đỏ da vàng, cùng có ḷng yêu nước thương dân. Thậm chí, tại Miền Nam trước 1975, có những người chỉ v́ những bất măn cá nhân với người này người khác trong guồng máy công quyền VNCH, hay v́ những thiệt tḥi riêng tư ở phường khóm, quận huyện mà rồi dại dột quay ra theo cộng sản.


    Nhưng kể từ sau 30 tháng 4 năm 1975, khi người cộng sản Việt Nam xuất hiện bằng xương bằng thịt trên mọi nẻo đường của Miền Nam tự do, gây nên không biết bao nhiêu tội ác, người dân Miền Nam mới thực sự hiểu được bản chất xấu xa của người cộng sản, nên ai ai cũng sẵn sàng giúp đỡ người tù cải tạo, và t́m mọi cách bêu riếu, chống đối người cộng sản. Trong suốt thời gian gần một năm trời kể từ khi trốn khỏi trại tù tới khi vượt biên thành công, tôi càng hiểu được ḷng người dân Miền Nam không ưa cộng sản như thế nào.

    Có điều, ở ngoài Miền Bắc, hầu hết người dân cũng không ưa ǵ cộng sản. Nhưng trong lịch sử mấy chục năm sống dưới sự đô hộ của cộng sản ở Miền Bắc, tôi chắc chắn không có một người tù vượt ngục nào dám bô bô kể chuyện vượt ngục của ḿnh cho nhiều người nghe, cho dù đó là những người quen biết.

    Chính bản thân tôi sau này phải ngược xuôi ở cả hai miền Nam Bắc để kiếm đường vượt biên, tôi cũng thấy rất rơ, ḷng người dân Miền Nam lúc nào cũng độ lượng, bao dung, sẵn sàng giúp đỡ tôi, nếu tôi nói rơ ḿnh là tù cải tạo vượt ngục.

    C̣n ở Miền Bắc, tôi lúc nào cũng giống như con cá mắc cạn, sợ hăi mọi người, kể cả người thân của ḿnh. Tôi biết, nếu ở Miền Bắc, trên một chuyến xe đ̣, tôi có hành vi hay ngôn ngữ chống đối chế độ, khiến họ khả nghi, lập tức họ sẽ báo cho công an bắt tôi ngay.

    Quả thực, tại Miền Bắc, sau mấy chục năm đô hộ, chế độ cộng sản đă thành công tạo nên một mạng lưới “công an nhân dân” dầy đặc, mang “bục công an đặt giữa tim người” khiến “mỗi người dân là một người công an”.

    Viết đến đây tôi băn khoăn tự hỏi, không biết sau thời gian hơn 30 năm đô hộ Miền Nam, liệu cộng sản có biến Miền Nam trở thành xă hội công an trị giống như Miền Bắc?

    Liệu bây giờ, phải trốn chạy cộng sản trên một chuyến xe đ̣ ở Miền Nam, tôi có c̣n đủ can đảm nói thực hoàn cảnh của ḿnh cho mọi người trong xe biết hay không? Và nếu tôi nói thiệt, liệu những người của quê hương tôi hôm nay có c̣n tận t́nh giúp đỡ tôi như những người của 30 năm về trước?…

    Sau thời gian tṛ chuyện rôm rả, vui vẻ, tôi nghe người tài xế hô lớn:

    - Tới Bến Cát rồi đó bà con…

    Kế đó, tôi nghe người tài xế nhắc anh lơ xe chuẩn bị sẵn tiền đút lót cho công an. Anh lơ xe mở cửa phía sau, đứng sẵn ở bậc lên xuống… chờ đợi.

    Mọi người trong xe nhộn nhịp chuẩn bị… Ẵm thằng bé trong tay và cho nó bú, tôi bồn chồn lo lắng, không biết mọi chuyện sẽ ra sao. Tôi tin tưởng, với sự giúp đỡ chí t́nh của tất cả mọi người trong xe, và tôi trong vai một “người cha” đang cho “con bú”, mọi chuyện chắc sẽ chót lọt.

    Nhưng nếu có điều ǵ bất chắc xảy ra, không những tôi gặp hoạ, mà nhiều người trong xe cũng sẽ bị liên luỵ. Rơ ràng, nếu tụi công an VC bắt được tôi, th́ chiếc áo tôi mặc không phải của tôi, đứa bé tôi đang ẵm không phải con của tôi, rồi vị trí tôi ngồi được nhiều người bao bọc chung quanh,… đều là những bằng cớ chứng tỏ, mọi người trong xe đă đồng loă, bao che cho tôi…

    Chiếc xe đ̣ vừa dừng lại là lập tức có tiếng đập cửa xe ầm ầm ở cả hai bên hông xe lẫn cả phía sau. Tiếng la hét cộc cằn, ầm ĩ từ bên ngoài. Rồi cửa sau xe bị mở tung. Các bà, các cô trong xe đứng ngồi lố nhố, nhưng tôi vẫn nh́n rơ một tên công an áo vàng và hai tên bộ đội đứng ngay phía sau. Tên áo vàng đeo súng ngắn, đưa cặp mắt cú vọ nh́n vô trong xe. C̣n hai tên bộ đội đứng sau đeo súng AK-47, ánh mắt lơ đễnh…

    Tên công an quát to, giọng nạt nộ:

    - Mấy bà này xuống ngay tŕnh giấy tờ…

    Tên công an vừa dứt lời, chị ngồi cạnh bà già, đă đon đả:

    - Ḱa mấy chị không nghe chú công an nói hả? Xuống lấy giấy tờ cho ảnh coi lẹ lẹ đi? Người ta làm việc dưới trời nắng, cực lắm, ḿnh phải giúp cho các ảnh hoàn thành nhiệm vụ chớ…

    Vừa nói, chị vừa nhảy cái ào xuống đất, tay cầm một túi trái cây. Trao túi trái cây cho tên công an, chị vồn vă:

    - Chú cầm gói trái cây (tôi không nhớ là trái cây ǵ) này ăn cho đỡ khát nghe…

    Tên công an đỡ túi trái cây khá nặng, ánh mắt của y vừa lúng túng, vừa ngạc nhiên. Chắc từ hồi vô Nam đến giờ, y chưa gặp người Miền Nam nào vui vẻ như vậy bao giờ. Nhưng giống như cái máy, miệng hắn vẫn hỏi:

    - Chị có đầy đủ giấy tờ không đó?

    Chị cười tự nhiên:

    - Có đầy đủ chứ chú. Ḿnh là dân th́ ḿnh phải làm đúng luật của đảng và nhà nước chớ chú…

    Vừa nói, chị vừa lấy giấy tờ đưa cho tên công an coi. Mấy chị khác ngồi phía sau xe, cũng lần lượt nhảy xuống lấy giấy tờ cầm sẵn, chờ đưa cho tên công an. Tên công an lúng túng, một tay cầm túi trái cây, tay kia cầm giấy tờ của từng người coi… qua loa. Nét mặt của y dịu lại thấy rơ. Sau đó, thấy những người trên xe đang tiếp tục bước về phía sau xe, định nhảy xuống tŕnh giấy tờ, tên công an dơ tay cản lại, nói giọng biết điều:

    - Thôi thôi, khỏi xuống mất công. Tất cả mọi người trong xe có đầy đủ giấy tờ hết phải không?

    Cụ già ngồi ngay cuối xe, trả lời ngay:

    - Ai cũng có đầy đủ giấy tờ hết. Chú muốn coi cho hết th́ leo lên xe mà coi. Thời buổi này không có giấy tờ th́ ai dám đi lại làm ǵ cho uổng tiền, uổng công… mà mất th́ giờ.

    Tên công an liếc cặp mắt cú vọ nh́n vô trong xe. Tôi thấy ánh mắt của hắn quét qua từng người, rồi đến tôi, ánh mắt của y ngưng lại một chút, khiến tôi đứng tim, nhưng vẫn giữ nét mặt tỉnh bơ.

    Sau đó, y nh́n sang những người khác, rồi không nói một tiếng, y quay sang phía người lơ xe, ch́a tay. Tôi không nghe thấy y nói ǵ, nhưng lập tức viên lơ xe trao vào tay tên công an một gói giấy, trong đó là tiền. Tên công an cầm gói giấy thản nhiên bỏ vô túi áo ngực, rồi vẫy tay ra hiệu cho mọi người lên xe. Xong, y quay lưng lại, rồi bước đến chiếc xe đ̣ kế tiếp, vừa dừng bánh ngay phía sau xe của chúng tôi. Hai tên bộ đội cũng lại lặng lẽ lẽo đẽo đi theo tên công an.

    Những người đàn bà, đàn ông phía sau xe lục đục leo lên xe. Xe nổ máy, từ từ lăn bánh. Người lơ xe chạy theo, đu ḿnh nhảy lên xe, đóng mạnh cửa sau. Tất cả mọi người cùng thở phào, nh́n về phía tôi… Tôi vui mừng, muốn thét lên v́ sung sướng, nhưng miệng tôi th́ méo sệch, chỉ bập bẹ được mấy tiếng, “Cháu… cảm ơn”, trong khi hai mắt của tôi th́ rưng rưng, và trong ḷng của tôi lúc đó th́ như muốn khóc…


    C̣n tiếp...
    Tôi bảo đảm dân vùng Tây Ninh ( là dân VC ) và cả dân toàn Miền nam lúc ấy không bao giờ có chuyện như trên

  4. #264
    Member
    Join Date
    30-03-2012
    Posts
    106

    Điều cơ bản của câu chuyện là phải thật mới gọi là hồi kư !

    Hồi kư có thể thêm mắm muối những điều không có thật vào cho thêm sinh động, nhưng những điều thêm vào phải dựa vào sự thật lúc ấy có thể xảy ra những chuyện tương tự như thế ( hoặc rất hiếm xảy ra cũng được ) th́ mới gọi là hồi kư. Đằng này tác giả lại dựng lên những điều trái với sự thật 180 độ là không thể chấp nhận đươc !

    Ví dụ như :

    - Giải tù nguy hiểm đi xa mà mở c̣ng, đến cách trại giam có vài trăm mét mà vẫn vào quán uống nước.

    - Từ 1975 - 1978 mà tù trốn trại đi đâu cũng gặp người dân căm ghét CS giúp đỡ.

    - Trên chuyến xe mà mọi người đồng thanh hát vè tố cáo CS

    - v.v...

    Đó là những điều trái với sự thật 180 độ ( không bao giờ xảy ra ). Bởi vậy đây là một cuốn sách tiểu thuyết với mục đích tuyên truyền chứ không thể gọi nó là hồi kư !

    Nhưng cũng công nhận tác giả đă đi nhiều nơi và có đầu óc tượng phong phú :p;):D
    Last edited by Sự thật VN; 25-06-2012 at 10:51 AM.

  5. #265
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Thôi đi ông ơi, ông mới là người có trí tưởng tượng nghèo nàn đó. Ông bao nhiểu tuổi rồi? Đọc bao nhiêu sách rồi, mà sao biết người ta nói láo? Nè, tù "cải tạo" và nữ công an trong tù người ta c̣n yêu nhau tha thiết nữa đó. Chàng chuyển trại, nàng khóc sướt mướt đó.

    C̣n nữa nè, mấy bà cai tù "cải tạo", ra làm kinh tế, bán bánh canh, bánh ú, mấy ông tù có tiền ra mua ăn. Mấy bả tiếp đăi tử tế vô cùng. Hành hạ bắt tù "cải tạo" đóng bàn đóng ghế, th́ thào to nhỏ kêu họ đóng dùm đồ xài riêng (ngu sao từ chối, nó hành khổ thân thêm), đóng xong nó cho lại thuốc lá, đường.

    Nó cũng nghèo khổ không thua ǵ tù, mà c̣n biết phải trái vậy xem ra cũng chơi được chứ hả?

    Nè, ráng đọc sách đi, cứ viết liên tu bất tận, càng viết càng thấy dỡ. Làm chi kỳ vậy?

    Quote Originally Posted by Sự thật VN View Post
    Hồi kư có thể thêm mắm muối những điều không có thật vào cho thêm sinh động, nhưng những điều thêm vào phải dựa vào sự thật lúc ấy có thể xảy ra những chuyện tương tự như thế ( hoặc rất hiếm xảy ra cũng được ) th́ mới gọi là hồi kư. Đằng này tác giả lại dựng lên những điều trái với sự thật 180 độ là không thể chấp nhận đươc !

    Ví dụ như :

    - Giải tù nguy hiểm đi xa mà mở c̣ng, đến cách trại giam có vài trăm mét mà vẫn vào quán uống nước.

    - Từ 1975 - 1978 mà tù trốn trại đi đâu cũng gặp người dân căm ghét CS giúp đỡ.

    - Trên chuyến xe mà mọi người đồng thanh hát vè tố cáo CS

    - v.v...

    Đó là những điều trái với sự thật 180 độ ( không bao giờ xảy ra ). Bởi vậy đây là một cuốn sách tiểu thuyết với mục đích tuyên truyền chứ không thể gọi nó là hồi kư !

    Nhưng cũng công nhận tác giả đă đi nhiều nơi và có đầu óc tượng phong phú :p;):D

  6. #266
    Member
    Join Date
    27-05-2011
    Posts
    187
    .
    Quote Originally Posted by nguyenthiep View Post
    Hồi kư khi viết th́ tiểu thuyết hoá không phải nhất nhất cái ǵ cũng đúng sự thật .
    76$ là lớn lắm v́ cả mấy trăm ngàn đồng, đổi ra chỉ được 200$ mà 76$ là 1/3 của cả tài sản lúc đó .
    Tôi nhớ những năm 78, 79, đồng lương công chức thấp th́ khoảng 60-70 đồng 1 tháng, nhưng gạo/ḿ/bo-bo th́ phát theo hộ khẩu không tốn tiền (tuy nhiên phải mua thêm ngoài chợ đen mới không đói). Xe đ̣ vé không mắc nếu mua giá từ quầy. Nếu mua được giá này th́ $76 đi khắp nơi cũng được nhưng đi chui th́ hơi khó. Một tô cơm b́nh dân ở Mỹ Tho khoảng một đồng.

  7. #267
    Member
    Join Date
    30-03-2012
    Posts
    106
    Quote Originally Posted by mơtiên View Post
    .

    Tôi nhớ những năm 78, 79, đồng lương công chức thấp th́ khoảng 60-70 đồng 1 tháng, nhưng gạo/ḿ/bo-bo th́ phát theo hộ khẩu không tốn tiền (tuy nhiên phải mua thêm ngoài chợ đen mới không đói). Xe đ̣ vé không mắc nếu mua giá từ quầy. Nếu mua được giá này th́ $76 đi khắp nơi cũng được nhưng đi chui th́ hơi khó. Một tô cơm b́nh dân ở Mỹ Tho khoảng một đồng.
    Đúng thế ! 76 đ khi ấy chỉ hơn 1 tháng lương chết đói. Không thể nào đi chui ,ăn ở từ nam chí bắc hàng mấy tháng được !
    À ! Nhưng mà không sao v́ khi gặp khó khăn th́ tác giả luôn được một người chống cộng nào đó xuất hiện cứu giúp ( giống như truyện thần thoại có ông bụt hiện ra vậy ) :p:D:D
    Last edited by Sự thật VN; 25-06-2012 at 07:59 PM.

  8. #268
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Thêm mắm thêm muối 1

    TonNu Jacqueline ,

    Em Gái ơi , chắc em ở nhà cũng có vào bếp lai rai ?

    Thế khi nấu nướng , em có thêm mắm thêm muối , thêm tiêu thêm hành vào cho món ăn thêm mùi vị không ?

    Món ăn dù là thịt ...cầy tơ đi nữa, nếu không có giềng tỏi , hành tiêu th́ làm sao thành món . Vậy th́ em căi làm chi

    với mấy người không biết nấu nướng ?

    Tigon

  9. #269
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Dean Nguyen View Post
    Câu chuyện của anh Hữu Nguyên quá hay, lôi cuốn hấp dẫn và rất cảm động. Tôi đọc những đoạn anh nói về cha của anh rồi mẹ của anh mà ḷng xúc động mắt cay cay.
    Rất mong được gặp anh ấy ngoài đời để tṛ chuyện. Anh Hữu Nguyên có đọc VL th́ khi nào ghé Florida, Mỹ cho tôi hay để được hân hạnh mời anh đến tệ xá hàn huyên.

    Cám ơn chị Tigon post bài này, câu chuyện hấp dẫn quá nên không thể chờ chị post hết mà đă t́m đọc hết trơn lâu rồi.:)

    Không thấy cuốn này bán ngoài tiệm sách?
    Hihihih! Anh Dean này không có tính nhẫn nại rồi ( Đùa thôi ).

    Tại vậy mà tôi phải để đến sau cùng mới cho link .

    Không phải ḿnh anh như vậy đâu , nhiều người cũng PM đ̣i link để xem trước .

    Hồi này hết ngán cái vụ t́m link , t́m nguồn rồi . Lúc trước cứ bị mấy người chuyên môn theo kiếm chuyện , bắt lỗi là cái link không hoàn toàn chính xác ( Thí dụ như BBC , VOA mà không ghi rơ trang nào ). Bây giờ nhờ có anh Xoài chỉ cách , tôi đă t́m ra nguồn bất cứ bài nào một cách dễ dàng .

    Lúc trước , nhận nhiều bài hay từ email , hay thấy trên tạp chí , mà đành bỏ đi v́ không thấy xuất xứ, bây giờ chỉ cần họ không đổi tựa , là t́m ra ngay

    Đang chờ cuốn tiếp , hồi kư của Hữu Nguyên về cuộc sống ở Hải Ngoại

    Tigon

  10. #270

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    Quote Originally Posted by Sự thật VN View Post
    Đúng thế ! 76 đ khi ấy chỉ hơn 1 tháng lương chết đói. Không thể nào đi chui ,ăn ở từ nam chí bắc hàng mấy tháng được !
    À ! Nhưng mà không sao v́ khi gặp khó khăn th́ tác giả luôn được một người chống cộng nào đó xuất hiện cứu giúp ( giống như truyện thần thoại có ông bụt hiện ra vậy ) :p:D:D
    Bạn cần ǵ khó chịu với mấy cái tiểu tiết làm ǵ. Nếu có thêm chút mắm muối vào cho câu truyện hấp dẫn hơn th́ có sao đâu. Tôi tin rằng chẳng có bất cứ hồi kư nào mà viết sự thật 100% đâu, thế nào cũng phiệu ra một chút cho lâm ly hấp dẫn. Đôi khi viết quá đúng sự thật lại làm cho người ta nghi ngờ mới khổ đời đó bạn à....
    - Hồi đổi tiền lần đầu, mỗi gia đ́nh chỉ được đổi tối đa 200 đồng thôi, thiết tưởng 76 đồng cũng là lớn. Ngoài ta biết đâu tác giả cũng làm việc vớ vẩn ǵ đó kiếm thêm, hay bạn bè hỗ trợ chẳng hạn. Tui theo dơi cuốn hồi kư từ đầu, cũng thấy vài điểm vô lư, khó tin...nhưng quan trọng nhât làmục đích cuả bài viết thôi.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 16-05-2012, 04:42 PM
  2. Replies: 0
    Last Post: 04-04-2012, 06:55 AM
  3. Nữ cận vệ đồng trinh của Gaddafi
    By Vinh Phan in forum Thế Giới Đó Đây
    Replies: 0
    Last Post: 28-05-2011, 05:18 AM
  4. Một Chữ T́nh - Hồ Biểu Chánh
    By Camlydalat in forum Thơ Văn Sưu Tầm
    Replies: 0
    Last Post: 16-12-2010, 01:52 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 07-09-2010, 07:42 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •